"Sao lại như thế! Y có pháp bảo gì hả?"
Chân Võ chân truyền đệ tử này hơn ba mươi tuổi, mặc lục sắc pháp y, linh khí ngưng thành hình hắc sắc thái dương, tu vi Kim đơn nhất trọng, rõ ràng là cao thủ xuất chúng trong số chân truyền đệ tử. Dù tông môn như Huyền Phong môn và Chân Võ có nhiều lão quái vật Kim đơn kỳ thì trong số chân truyền đệ tử lứa này, đạt tới Kim đơn kỳ cũng không nhiều, tối đa bảy, tám người.
Chân Võ chân truyền đệ tử này mặt mày anh tuấn, pháp y cói lòa linh quang, nhất cử nhất động đều khí độ phi phàm, khí tức cao cao tại thượng, ngạo thị vạn vật, nhìn bọn Ngụy Tác như vương hầu nhìn bình dân.
Nhưng lúc này y lại tỏ vẻ cực kỳ hoảng sợ.
Ngụy Tác lướt tới, trên mình ánh lên ngân sắc thần huy.
Quyền đầu của gã lại rắn như thế, một món pháp bảo kinh nhân đạo giai thượng phẩm bị gã dùng tay không đánh vỡ!
"Nhục thân! Nhục thân của y lại đạt mức này, cả đạo giai thượng phẩm pháp bảo cũng dám ngạnh tiếp!"
"Nhục thân này e không chỉ Tinh quang giao thân, mà đạt Tinh quang long thân, hơn hẳn nhục thân của bát cấp yêu thú."
Bọn Cơ Nhã chấn động khôn tả, biết gã chỉ dùng nhục thân ngạnh tiếp chứ không phải thuật pháp hay pháp bảo gì, có điều họ không ngờ gã đột phá đến tu vi Kim đơn tứ trọng đích thì thân lại kinh nhân như thế.
"Oành!"
Đấm vỡ pháp bảo đoạn trên mình Ngụy Tác bừng lên nhiệt khí cực kỳ dương hòa như lò lửa.
"A!"
Chân Võ chân truyền đệ tử trên không chấn động khôn tả, cảm nhận được nhiệt khí trên mình Ngụy Tác đều là khí tức do thể nội khí huyết lưu động phát ra.
"Đây là nhục thân gì nhỉ! Hoang cổ cự thú cũng không thể có khí huyết và sinh cơ như thế. Nhục thân này dù người thủng mười mấy lỗ cũng lành lại được."
"Chát!"
Y kinh hãi vung tay, trên đỉnh đầu, hắc sắc cự bi mấy chục trượng nhanh chóng ngưng thành.
"Đây là "Trấn thiên đại bi"! Y là thân truyền đệ tử của Cổ Vũ chân nhân trong Chân Võ." Thủy Linh Nhi hô khẽ.
Uy năng từ đỉnh đầu Chân Võ chân truyền đệ tử tràn ra.
Chân truyền đệ tử của siêu cấp tông môn như Chân Võ tông, thần thông còn hơn cả kim đơn tán tu.
Ngụy Tác lại dấy lên khí tức kinh nhân.
"Chát!"
Mục quang gã lóe lên, hắc sắc cự bi chưa rơi xuống đã bị một đạo ám kim sắc kiếm khí uy thế khó tưởng tượng nổi chém vỡ.
Cùng lúc, uy áp ép cho thân thể Chân Võ đệ tử này run lên.
Y chưa kịp làm gì thì thanh hắc sắc âm khí đã cuốn tới, kéo y về trước mặt Ngụy Tác.
Chân Võ chân truyền đệ tử vốn cao cao tại thượng như vương hầu cũng run lên. Da và pháp y của y đều đóng một lớp hôi hắc sắc huyền băng, thể nội chân nguyên cứng lại.
Y biết mình và đối phương không cùng đẳng cấp thượng, đối phương muốn giết y chỉ búng tay là xong.
"Ngươi là ai mà dám ngênh ngang như vậy, lẽ nào coi thường cả Chân Võ!" Nhưng y vẫn lên tiếng dọa dẫm.
Đến giờ y vẫn không dám tin là khi mình thể hiện rõ thân phận mà còn tu sĩ dám đối phó mình.
"Ta là ai? Thiếu chủ của các ngươi không phải đang ở Mặc Ngọc lĩnh đợi ta hả?" Mục quang Ngụy Tác lóe lên, một viên hoàng sắc kim đơn từ nạp bảo thủ trạc bay lên.
"Thiếu chủ đợi ngươi... Ngươi là Ngụy Tác... Bàn Long chân nhân!" Chân Võ chân truyền đệ tử này tròn mắt, cảm nhận được khí tức trên viên hoàng sắc kim đơn gã lấy ra thì y run lên, nín thở.
Ngụy Tác lấy viên hoàng sắc kim đơn ra, tâm mạch rực lên vô số đạo hà quang trong suốt trấn áp.
Hoàng sắc kim đơn cũng rực lên hà quang, quang phù nhanh chóng bị kim đơn hà quang của Ngụy Tác trấn áp.
Ngụy Tác lúc này đã đạt tu vi Kim đơn tứ trọng, đủ thực lực trấn áp kim đơn của Bàn Long chân nhân, gã không bắt sống Chân Võ chân truyền đệ tử này là lấy kim đơn cỡ đó ra luyện chế thành Tuyệt diệt kim đơn.
"Mặc Ngọc lĩnh trừ Hứa Thiên Ảo còn ai nữa?" Vừa trấn áp kim đơn của Bàn Long chân nhân luyện chế Tuyệt diệt kim đơn, Ngụy Tác vừa hỏi. Hai chân gã đứng phía trên Chân Võ chân truyền đệ tử này, như thể đang giẫm lên, trông cực kỳ đặc biệt.
"Là ngươi! Ngươi dám đến Mặc Ngọc lĩnh! Hay lắm, ngươi chết chắc rồi!" Chân Võ chân truyền đệ tử gầm lên, tỏ vẻ dữ dằn.
"Ta và ngươi vốn không có ân oán. Ta hỏi ngươi mà ngươi không đáp thì ta phế trừ tu vi và kinh mạch ngươi, cắt lưỡi ngươi rồi sai ngươi tống ngươi vào linh thạch khoáng mạch, làm khổ sai đến chết." Ngụy Tác mặc kệ y gầm hét, nhạt nhẽo nói, "Ngươi nói thì ta đưa ngươi đến Mặc Ngọc lĩnh, nếu ngươi nói thật, ta sẽ chừa sinh lộ, nếu ngươi nói sai thì ta biến ngươi thành phế nhân rồi tính."
"Ngươi..." Chân truyền đệ tử này biến sắc. Nhân vật như y đều tâm tính cực kỳ cao ngạo, không hề sợ chết nhưng y hiểu rõ trong linh thạch khoáng mạch đều tối tăm, phế nhân ở đó là sâu kiến thật sự. Chỉ nghĩ thế là y tắt hết kiêu ngạo, hoảng sợ vô cùng.
"Được, được lắm, ngươi dám chống lại Chân Võ! Ta cho ngươi biết. Trong nghìn dặm quanh Mặc Ngọc lĩnh, Chân Võ chỉ có mấy người nhưng trừ thiếu chủ thì còn Bạch Vũ chân nhân!" Thoáng ngừng lại, chân truyền đệ tử này tuy không chịu lép về lời lẽ nhưng không nén được sợ hãi.
"Trừ Hứa Thiên Ảo và Bạch Vũ chân nhân, còn tu sĩ Kim đơn kỳ nữa không? Huyền Phong môn có ai ở gần Mặc Ngọc lĩnh chăng?" Ngụy Tác tiếp tục luyện chế Tuyệt diệt kim đơn, đồng thời hỏi.
"Còn có một tu sĩ Kim đơn kỳ, là sư đệ Triệu Chân Viên, nhưng thường truyền tin tức, vị tất ở gần Mặc Ngọc lĩnh." Chân Võ chân truyền đệ tử đáp: "Huyền Phong môn trừ phi có tu sĩ đột nhiên có việc gì đó mà đến chứ quanh Mặc Ngọc lĩnh không có ai."
"Kỳ Long Sơn và Thanh Bình thế nào rồi?" Ngụy Tác hỏi.
"Họ bị trấn áp tại Mặc Ngọc lĩnh, chưa bị giết." Chân Võ chân truyền đệ tử này đáp.
"Gần như lời Thất Diệp chân nhân nói, chúng ta đến Mặc Ngọc lĩnh xem Hứa Thiên Ảo có thần thông gì!" Ngụy Tác mục quang lóe lên, một đạo hoàng quang bay ra, gã tế xuất tam túc hoàng ngọc đại đỉnh của Bàn Long chân nhân vốn độn tốc kinh nhân, gật đầu với Cơ Nhã, không ngừng trấn áp hoàng sắc kim đơn, đồng thời đưa cả Chân Võ chân truyền đệ tử lên phi độn pháp bảo.
"Có phải đi cứu hai con thỏ đó không?" Lý Tả Ý tỏ vẻ hưng phấn, bám theo Ngụy Tác.
"Đúng, chúng ta qua cứu hai con thỏ đó." Ngụy Tác gật đầu.
"Thỏ?... Bàn Long chân nhân cũng chết trong tay y... Y dám tới thẳng là vì sao?... Không thể nào!" Chân truyền đệ tử dưới chân gã cực kỳ chấn động, tuy không biết thỏ mà Lý Tả Ý và Ngụy Tác nói là gì nhưng theo y thì tu sĩ Kim đơn ngũ trọng cũng không địch nổi Bạch Vũ chân nhân và Hứa Thiên Ảo liên thủ!
Y không biết rằng người điên khùng đi theo Ngụy Tác, trông có vẻ chỉ là tu sĩ Phân niệm cảnh, là Lý Tả Ý chấn động cả tu đạo giới Thiên Huyền đại lục!
Ngụy Tác đã đột phá đến Kim đơn tứ trọng, nhục thân cũng đạt tầng thứ ba của Thiên long quần tinh tôi thể thuật, tương đương với nhục thân của bát cấp trung giai cự long. Trên đường đến Mặc Ngọc lĩnh, gã đủ thời gian luyện chế kim đơn của Bàn Long chân nhân và Cổ Ngạc chân nhân thành Tuyệt diệt kim đơn.
Lòng tin và khí thế của gã đạt đỉnh cao chưa từng có.
Nếu lúc này mà còn rụt rè thì Ngụy Tác có tu luyện cũng mất hết nhuệ khí, tâm cảnh gặp trở ngại.
"Vù!"
Bọn Cơ Nhã lướt lên tam túc hoàng ngọc đại đỉnh, cái đỉnh hóa thành hoàng sắc lưu quang, xé không khí lao tới Mặc Ngọc lĩnh.
"Bàn Long chân nhân? À! Không phải? Tại hạ Chân Võ..."
Cách Mặc Ngọc lĩnh không đầy một nghìn dặm thời, một đạo thanh sắc độn quang từ trong tầng mây xẹ tới. Tu sĩ trong đạo độn quang tu vi không tệ, phát giác trên hoàng ngọc đại đỉnh không phải Bàn Long chân nhân thì định tra xét.
Vù!
Thanh hắc sắc quỷ trảo mang theo lam quang chụp xuống, tu sĩ trong thanh sắc độn quang không kịp phản ứng, linh quang vừa sáng lên đã vỡ nát, bị hút lên hoàng ngọc đại đỉnh.
Tam túc hoàng ngọc đại đỉnh, không hề dừng lại, nhắm thẳng Mặc Ngọc lĩnh.
"Hứa Thiên Ảo, ra đây ngay!"
Thoáng sau, trước mắt Ngụy Tác xuất hiện đỉnh núi như mặc ngọc. Gã hú vang, tiếng hú hàm chứa sát ý kinh thiên vang vọng đất trời.