Ta hiểu ý của ngươi, đương nhiên chuyện này không thể cứ tính toán như vậy được, nhưng cũng không được nóng nảy!
Một ngày này, cuối cùng Chu Báo cũng từ nội viện đi ra, nghênh tiếp hắn là gương mặt của Giang Hiểu, hắn vội vàng nói ra. - Nhưng mà...
- Tốt rồi, ngươi không chỉ nói, ta đã cho bọn người phụ thân chuyển tới Vũ Dương Lĩnh, sẽ không còn phải bôn ba đi tới đi lui như trước kia nữa, cho nên ngươi cũng không cần lo lắng có người gây bất lợi cho bọn họ, chẳng lẽ còn có người dám chạy tới Vũ Dương Lĩnh gây náo loạn với ta sao, về phần Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung, cũng chỉ là một đám trùng, muốn giết lúc nào cũng được!
Nói đến đây, đột nhiên hắn liếc nhìn Giang Hiểu, nói ra: - Tiểu Thất, ngươi đi theo ta cũng đã lâu rồi, những năm này, đã vất vả cho ngươi! - Đại nhân chuyện này, có thể vì đại nhân mà ra sức, là vinh hạnh của Giang Hiểu, hơn nữa, nếu nếu không có đại nhân đề bạt, tiểu nhân sẽ không có địa vị ngày hôm nay, tất cả của thuộc hạ đều được đại nhân ban cho, không dám nói vì tới vất vả.
Giang Hiểu nói lời này là lời thật lòng, vốn là, hắn chỉ là một tiểu đầu mục thủy quân ở Giang Thành, làm sao mà phong quang như hiện giờ, hắn làm thủ hạ của Chu Báo, hắn đảm nhiệm chức vụ đại tổng quản, có thể nói là dưới một người, trên vạn người, hơn nữa, hiện giờ Vũ Dương Lĩnh càng ngày càng phồn vinh, có thể nói đều là công sức của hắn, nhìn một lãnh địa vốn cằn cỗi, biến thành dồi dào phồn hoa, làm cho hắn có cảm giác thành tựu, cho nên, nghe được Chu Báo nói ra lời hơi cổ quái, trong lòng của hắn không khỏi kinh sợ.
Chẳng lẽ trong lá thư đó có cái gì mà mình không nên nhìn thấy, cứ như đại nhân đang an bài đường lui cho mình? Hay vẫn là đại nhân lại trêu chọc một địch nhân không thể chọc nổi, muốn thay mình tìm đường lui? - Ngươi không nên nghĩ nhiều như vậy, ta chỉ nhìn thấy tu vi của ngươi một mực dừng lại ở Lục phẩm đỉnh phong, thuận miệng hỏi thôi!
Nhìn thấy bộ dáng lo âu của Giang Hiểu, Chu Báo cũng biết lời này của mình có thể đã gây ra hiểu lầm và làm cho hắn sinh ra tâm tư kinh sợ khó hiểu.
Sắc mặt Giang Hiểu khẽ động, giống như ý thức được cái gì đó, cưỡng chế kích động trong lòng. - Đây là một lọ Đoán Cốt Đan, còn có một lọ Định Mạch Đan, sau khi ngươi trở về, an bài tốt công việc cho thủ hạ, bế quan tu luyện đi, có hai bình đan dược này, đã đủ cho ngươi đột phá cổ chai, bước vào hàng ngũ cường giả Thất phẩm! - Tạ, tạ, tạ đại nhân!
Giang Hiểu kích động nói ra, đối với chuyện trong tay Chu Báo có đan dược đột phá bình cảnh, hắn đã sớm hiểu rõ trong lòng, nhưng cho tới nay Chu Báo chỉ ưu tiên cho tên tiểu tử Chu Sẹo, hơn nữa bản thân Chu Sẹo có thiên tư võ học cao hơn bọn họ, cho nên bọn hắn cũng không nói gì thêm, dù sao khi bọn họ nghĩ tới, linh đan như vậy, nhất định là thập phần trân quý, cũng rất thưa thớt, có thể cung ứng một người đã rất miễn cưỡng, bản thân mình tư chất không được, không chiếm được cũng là bình thường, đương nhiên, cũng chỉ có một mình Giang Hiểu nghĩ như vậy, nếu đổi thành những người khác còn không biết có oán hận hay không đây. - Ngươi yên tâm dùng chúng, không cần lo lắng, mặt khác, ở đây còn mấy bình đan dược, ngươi giao cho Vương Thành đi, các ngươi đều bỏ công việc qua một bên, an tâm tu luyện a, mau chóng tăng thực lực của mình lên mới là chuyện cơ bản nhất! - Vâng!
Giang Hiểu lại tiếp nhận đan dược khác, sắc mặt đã khôi phục bình thường, biến thành kính cẩn, tuy Chu Báo không phải đang chuẩn bị đường lui, nhưng đột nhiên lấy ra đan dược trân quý như thế, quả thật cũng vượt qua ngoài ý liệu của hắn, hiển nhiên vị đại nhân này có quyết đoán, như vậy, bản thân mình phải nghe theo phân phó của hắn.
Sau khi Giang Hiểu rời đi, Chu Báo bảo mọi người lui ra, một mình ngồi trên ghế giữa đại sảnh, ánh mắt lập loè, khuôn mặt, dần dần biến thành âm trầm. - Rốt cuộc là ai làm ra trò này? Có dụng ý gì?
Trong lòng của hắn nghĩ ngợi. - Bọn họ cho rằng loại chuyện vụng về này có thể trói tay chân của ta sao?
Trong lòng của Chu Báo âm thầm cười lạnh. - Nhưng mà, bọn hắn cũng thông minh, nhìn ra nhược điểm của ta, ha ha ha!
... - Mấu chốt của kế hoạch này cũng không phải là muốn kéo Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung vào, cũng không phải muốn gây thù hằn với Chu Báo, chủ yếu chính là vì muốn trói tay chân của Chu Báo!
Lúc này, tại Tây Kinh, trong hoàng thành, trong một gian tầng hầm, một thân bạch y, một nam tử cầm sách đọc và nhẹ nhàng uống một chén trà, lộ ra một chút khoan thai tự đắc. - Trói tay chân hắn lại? Vì cái gì, nếu như chúng ta có thể thuyết phục Chu Báo ra tay giúp đỡ, dùng thực lực của hắn, những thế gia không đủ gây sợ, dù sao Chu Báo có năng lực chém giết Tôn Giả cấp Chân Tiên a!
Người nói chuyện lúc này chính là hoàng đế Yến Vân Thiên, thần sắc của hắn lộ ra chút chật vật, so với một năm trước Chu Báo nhìn thấy hắn, hắn già đi rất nhiều, không bao giờ còn bộ dáng hăng hái như trước kia, chuyện này cũng khó trách, một năm trước, hắn được gọi là Thánh Quân từ cổ chí kim, nhưng liên tiếp xuất hiện hai lầ đả kích, cái danh xưng Thánh Quân của hắn được các đại thế gia bôi đen biến thành hôn quân, thực lực trong tay giảm xuống, hiện tại, mệnh lện của hắn không ra khỏi Tây Kinh thành, thậm chí ngay cả hoàng thành cũng không ra được, nếu như không phải hắn cũng là một cường giả có tu vi cao, không thể nói trước hiện tại đã bị người ta cưỡng ép đoạt vị, nhưng hiện tại, tình huống của hắn cũng không khác gì so với việc cưỡng ép đoạt vị cả.
Thoáng cái từ một cửu ngũ chí tôn biến thành bộ dáng xui xẻo hiện giờ, dù là ai cũng khó mà điểu chỉnh tâm tư được, huống chi hắn còn là một người có hùng tâm tráng chí, dã tâm bừng bừng mà?
Cho nên, đương nhiên hắn muốn vãn hồi cục diện bất lợi hiện giờ, nghĩ đi nghĩ lại liền nghĩ đến Chu Báo, cho nên hắn mới có thể cho người mang thư cho con gái, đồng thời muốn dùng phương thức khác lôi kéo Chu Báo, nhưng không có tác dụng, một phong thư cũng không có hiệu quả, mà hậu trường của hắn, đột nhiên náo lớn, âm thầm sử dụng thủ đoạn làm kinh sợ Nam Lĩnh Tần gia, bảo bọn họ liên hệ với Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung cộng đồng đối kháng Chu Báo, thời điểm này, hắn mới hiểu được, thì ra một trong cửu đại thế gia Nam Lĩnh Tần gia chính là cọc ngầm của Linh Tiêu Điện.
Điều này làm cho hắn cực kỳ bất mãn, bởi vì lần này, trong cửu đại thế gia, tựu thì Nam Lĩnh Tần gia là người náo hung ác nhất, hơn nữa hiện giờ Nam Lĩnh Tần gia làm ra chuyện này, rõ ràng chính là đắc tội Chu Báo, điều này làm cho hắn không có lời giải, cho nên mới phải hỏi.
Nam tử nghe Yến Vân Thiên hỏi, cũng không có để ý, chỉ cười cười, nói ra:
- Nói cho cùng, tên Chu Báo kia xuất thân từ Thiên Long Đạo, lại có quan hệ mật thiết với Vương Xà của Thiên Long Đạo, theo ta được biết, trước khi tu vi của Chu Báo có thành tựu, Vương Xà một mực che chở hắn, mà hiện giờ tu vi của hắn có thành tựu, chiếm cứ Tây Bắc, Thiên Long Đạo đã phái Vương Xà đi tới làm tay sai cho hắn, thành lập một cái phân đà ở Tây Bắc, có trời mới biết hắn và Thiên Long Đạo có quan hệ sâu bao nhiêu, chẳng lẽ ngươi thật sự trông cậy vào hắn đi đối phó Thiên Long Đạo sao, đối phó những thế gia kia không được, hắn không ra tay đối phó chúng ta đã là cảm ơn trời đất rồi! - Đã như vậy, vì sao lại muốn gây sự với hắn? - Trí Cửu ta trêu chọc hắn đương nhiên là có lý do!
Ánh mắt của Trí Cửu lóe lên.
- Chuyện lần này quá đột ngột, cho dù là chúng ta hay là tứ đại tông môn, không ai làm ra chuẩn bị tốt, nhưng năm đại tông môn chúng ta đều biết rõ, bất kể đấu thế nào, chỉ cần tất cả mọi người có một tia lý trí, sẽ không tổn thương nguyên khí, dù sao mỗi người đều có Tạo Hóa Kim Sách bảo kê, không ai dám có động tác quá lớn, nhưng Chu Báo lại không giống, tu vi hiện giờ của hắn chỉ là Cửu phẩm, cũng không đứng vào hàng ngũ Tiên nhân, Tạo Hóa Kim Sách không có ước thúc với hắn, mà chiến lực thật sự của hắn đúng là đáng sợ, vạn nhất hắn đảo qua một bên, chúng ta không có chỗ để hoàn thủ, cho nên nhất định phải trói tay chân của hắn lại, làm cho hắn không được yên tâm, chỉ có như vậy, chúng ta mới không có nỗi lo về sau! - Không có nỗi lo về sau, cho nên ngươi mới nghĩ ra cách xử lý vụng về như vậy? - Vụng về sao?
Trí Cửu nghe vậy mỉm cười, nói ra: - Cho dù vụng về, nhưng rất hữu hiệu a, ít nhất vào lúc này, trước khi xung đột của chúng ta và tứ đại tông môn chấm dứt, Chu Báo sẽ không nhúng tay vào! - Ngươi có thể khẳng định như vậy? - Đó là đương nhiên, thực lực của Chu Báo mạnh tới cực điểm, nhưng đồng thời, hắn cũng có nhược điểm rất rõ ràng! - Nhược điểm?
- Đúng vậy, Chu Báo có hai nhược điểm lớn nhất, đó là tốc độ quật khởi của hắn quá nhanh, đặc biệt hắn còn trẻ tuổi, cho nên trên đời này, hắn còn rất nhiều người có quan hệ huyết thống, kể cả con gái của ngươi vừa sanh con, cho nên, cho dù không có Tạo Hóa Kim Sách ước thúc, thì hành vi của hắn cũng có nhiều băn khoăn, đây nhược điểm đầu tiên, nhược điểm thứ hai chính là thuộc hạ của hắn không có người, Chu Báo quật khởi cũng không vượt quá mười năm, mà bây giờ tài phú lớn nhất của hắn, chính là lãnh đại thật lớn, thủ hạ cũng có mấy người mới, nhưng cũng không có bao nhiêu thủ hạ là cường giả, dưới tay của hắn, cũng chỉ có một tên họ Chu bước vào hàng ngũ cường giả Thất phẩm, thủ hạ còn lại, mạnh nhất cũng không vượt quá Lục phẩm, thực lực như vậy, có thể hoành hành ở thế tục, nhưng đối mặt với xung đột của năm đại tông môn, căn bản là không có tư cách tham gia náo nhiệt, chỉ cần hắn còn hai nhược điểm này, trói tay chân hắn hết sức dễ dàng, ngươi xem, ta thủ pháp của ta thật vụng về, nhưng mà, ngươi không thể nói không có có hiệu quả a!
Nói xong hắn từ từ nhắm mắt lại, Yến Vân Thiên cũng không phải là người vụng về, nhưng bởi vì gần đây chịu đả kích quá lớn, cho nên mới phải lộ ra một chút thất thố, nghe Trí Cửu phân tích, cẩn thận ngẫm lại, cũng hiểu được, sau đó gật đầu, không hề dây dưa về chuyện của Chu Báo nữa, mà lại hỏi: - Như vậy, lúc này, rốt cuộc Linh Tiêu Điện có bao nhiêu nắm chắc?
- Nắm chắc, ha ha, không có gì nắm chắc cả, chúng ta và bốn đại tông môn tồn tại nhiều năm như vậy, cũng đấu rất nhiều năm, tối đa chỉ là vấn đề chiếm chút ưu thế, hiện tại Bạch Hổ ra tay, hùng hổ, nhìn bộ dáng thì giống như không đạt mục đích thì không bỏ qua, nhưng đó chỉ là hắn tỏ thái độ mà thôi, hù dọa một chút người thì bỏ đi, ta cho ngươi biết, chỉ cần một khi ngươi tuyên bố thoái vị, hắn sẽ không còn lý do, ha ha, thiên hạ này sẽ dùng tốc độ nhanh nhất mà khôi phục bình tĩnh, đáng tiếc, ngươi không làm như vậy! - Ta đương nhiên không làm như vậy, những tên loạn thần tặc tử kia, còn những tên nghiệt tử nữa, bọn chúng cho rằng liên hợp lại là có thể đả đảo ta sao? Cho đến nay bọn chúng có tên nào làm cho ta khuất phục sao? Nằm mơ!
Trên mặt Yến Vân Thiên lộ ra thần sắc dữ tợn, ngược lại đã làm cho Trí Cửu hứng thú. - A, xem ra, ngươi vẫn còn thủ đoạn khác, thế nào, chẳng lẽ ngươi bây giờ còn có cơ hội lật bàn sao? - Lật bàn? Hừ, dùng lực lượng một mình ta thì không có cách nào lật bàn cả, nhưng mà, nếu như tăng thêm Linh Tiêu Điện các ngươi, muốn lật bàn cũng không phải là không có cơ hội!
- Nói thật ra, ngươi đã không còn bao nhiêu giá trị lợi dụng, Linh Tiêu Điện chúng ta tại sao phải giúp ngươi, ta cũng muốn ngươi hiểu rõ, bên trong Linh Tiêu Điện của chúng ta cũng không bền chắt như thép, những năm gần đây, có người nguyện ý giúp ngươi, nhưng cũng có người đối địch với ngươi, hiện tại ngươi bước một bước cũng khó, ngay cả hoàng mệnh còn không ra khỏi hoàng thành, ngươi còn có tiền vốn gì để chúng ta trợ giúp chứ? - Vạn Tinh Hải, nửa tấm Hư Không Đồ, thế nào?
Yến Vân Thiên hung dữ nhìn chằm chằm vào Trí Cửu, nghiến răng nghiến lợi nói ra. - Cái gì, Vạn Tinh Hải Hư Không Đồ? Ngươi lớn mật!
Trí Cửu nghe thấy ba chữ Hư Không Đồ, sắc mặt biến đổi trong giây lát, nhanh chóng đứng dậy, không còn vẻ bình tĩnh và ổn trọng như trước nữa. - Lớn mật, ha ha, không có gì lớn mật hay lớn gan cả, chẳng qua chỉ là nửa bức Hư Không Đồ thì bỏ đi, như thế nào, Trí Cửu đại nhân có hứng thú? - Tốt, rất tốt, phi thường tốt, nửa bức Hư Không Đồ!
Trí Cửu gần như nghiến răng nghiến lợi nhìn Yến Vân Thiên. - Chuyện này, quan hệ quá lớn, ta không đủ quyền để xử lý, ta sẽ trở về bẩm báo Điện Chủ, chuyện này để cho lão nhân gia quyết định, nhưng ta đề tỉnh ngươi, nếu như ngươi không có Hư Không Đồ... - Nếu như ta không có Hư Không Đồ, nói lời này có ý nghĩa gì?
Trên mặt Yến Vân Thiên xuất hiện nụ cười lạnh. - Chỉ cần các ngươi giúp ta một lần nữa lấy được ngôi vị hoàng đế, ngăn chặn cửu đại thế gia, ta sẽ đem Hư Không Đồ dâng lên, nhưng mà, ta còn một điều kiện. - Điều kiện gì? - Ba tháng, trong ba tháng, nếu như sau ba tháng, cục diện còn không có biến đổi, ta sẽ hủy diệt Hư Không Đồ, mọi người nhất phách lưỡng tán!
Ta hiểu ý của ngươi, đương nhiên chuyện này không thể cứ tính toán như vậy được, nhưng cũng không được nóng nảy!
Một ngày này, cuối cùng Chu Báo cũng từ nội viện đi ra, nghênh tiếp hắn là gương mặt của Giang Hiểu, hắn vội vàng nói ra.
- Nhưng mà...
- Tốt rồi, ngươi không chỉ nói, ta đã cho bọn người phụ thân chuyển tới Vũ Dương Lĩnh, sẽ không còn phải bôn ba đi tới đi lui như trước kia nữa, cho nên ngươi cũng không cần lo lắng có người gây bất lợi cho bọn họ, chẳng lẽ còn có người dám chạy tới Vũ Dương Lĩnh gây náo loạn với ta sao, về phần Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung, cũng chỉ là một đám trùng, muốn giết lúc nào cũng được!
- Tiểu Thất, ngươi đi theo ta cũng đã lâu rồi, những năm này, đã vất vả cho ngươi!
- Đại nhân chuyện này, có thể vì đại nhân mà ra sức, là vinh hạnh của Giang Hiểu, hơn nữa, nếu nếu không có đại nhân đề bạt, tiểu nhân sẽ không có địa vị ngày hôm nay, tất cả của thuộc hạ đều được đại nhân ban cho, không dám nói vì tới vất vả. Đọc Truyện Online Tại
Giang Hiểu nói lời này là lời thật lòng, vốn là, hắn chỉ là một tiểu đầu mục thủy quân ở Giang Thành, làm sao mà phong quang như hiện giờ, hắn làm thủ hạ của Chu Báo, hắn đảm nhiệm chức vụ đại tổng quản, có thể nói là dưới một người, trên vạn người, hơn nữa, hiện giờ Vũ Dương Lĩnh càng ngày càng phồn vinh, có thể nói đều là công sức của hắn, nhìn một lãnh địa vốn cằn cỗi, biến thành dồi dào phồn hoa, làm cho hắn có cảm giác thành tựu, cho nên, nghe được Chu Báo nói ra lời hơi cổ quái, trong lòng của hắn không khỏi kinh sợ.
Chẳng lẽ trong lá thư đó có cái gì mà mình không nên nhìn thấy, cứ như đại nhân đang an bài đường lui cho mình? Hay vẫn là đại nhân lại trêu chọc một địch nhân không thể chọc nổi, muốn thay mình tìm đường lui?
- Ngươi không nên nghĩ nhiều như vậy, ta chỉ nhìn thấy tu vi của ngươi một mực dừng lại ở Lục phẩm đỉnh phong, thuận miệng hỏi thôi!
Nhìn thấy bộ dáng lo âu của Giang Hiểu, Chu Báo cũng biết lời này của mình có thể đã gây ra hiểu lầm và làm cho hắn sinh ra tâm tư kinh sợ khó hiểu.
Sắc mặt Giang Hiểu khẽ động, giống như ý thức được cái gì đó, cưỡng chế kích động trong lòng.
- Đây là một lọ Đoán Cốt Đan, còn có một lọ Định Mạch Đan, sau khi ngươi trở về, an bài tốt công việc cho thủ hạ, bế quan tu luyện đi, có hai bình đan dược này, đã đủ cho ngươi đột phá cổ chai, bước vào hàng ngũ cường giả Thất phẩm!
- Tạ, tạ, tạ đại nhân!
Giang Hiểu kích động nói ra, đối với chuyện trong tay Chu Báo có đan dược đột phá bình cảnh, hắn đã sớm hiểu rõ trong lòng, nhưng cho tới nay Chu Báo chỉ ưu tiên cho tên tiểu tử Chu Sẹo, hơn nữa bản thân Chu Sẹo có thiên tư võ học cao hơn bọn họ, cho nên bọn hắn cũng không nói gì thêm, dù sao khi bọn họ nghĩ tới, linh đan như vậy, nhất định là thập phần trân quý, cũng rất thưa thớt, có thể cung ứng một người đã rất miễn cưỡng, bản thân mình tư chất không được, không chiếm được cũng là bình thường, đương nhiên, cũng chỉ có một mình Giang Hiểu nghĩ như vậy, nếu đổi thành những người khác còn không biết có oán hận hay không đây.
- Ngươi yên tâm dùng chúng, không cần lo lắng, mặt khác, ở đây còn mấy bình đan dược, ngươi giao cho Vương Thành đi, các ngươi đều bỏ công việc qua một bên, an tâm tu luyện a, mau chóng tăng thực lực của mình lên mới là chuyện cơ bản nhất!
- Vâng!Giang Hiểu lại tiếp nhận đan dược khác, sắc mặt đã khôi phục bình thường, biến thành kính cẩn, tuy Chu Báo không phải đang chuẩn bị đường lui, nhưng đột nhiên lấy ra đan dược trân quý như thế, quả thật cũng vượt qua ngoài ý liệu của hắn, hiển nhiên vị đại nhân này có quyết đoán, như vậy, bản thân mình phải nghe theo phân phó của hắn.
Sau khi Giang Hiểu rời đi, Chu Báo bảo mọi người lui ra, một mình ngồi trên ghế giữa đại sảnh, ánh mắt lập loè, khuôn mặt, dần dần biến thành âm trầm.
- Rốt cuộc là ai làm ra trò này? Có dụng ý gì?
Trong lòng của hắn nghĩ ngợi.
- Bọn họ cho rằng loại chuyện vụng về này có thể trói tay chân của ta sao?
Trong lòng của Chu Báo âm thầm cười lạnh.
- Nhưng mà, bọn hắn cũng thông minh, nhìn ra nhược điểm của ta, ha ha ha!
...
- Mấu chốt của kế hoạch này cũng không phải là muốn kéo Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung vào, cũng không phải muốn gây thù hằn với Chu Báo, chủ yếu chính là vì muốn trói tay chân của Chu Báo!
Lúc này, tại Tây Kinh, trong hoàng thành, trong một gian tầng hầm, một thân bạch y, một nam tử cầm sách đọc và nhẹ nhàng uống một chén trà, lộ ra một chút khoan thai tự đắc.
- Trói tay chân hắn lại? Vì cái gì, nếu như chúng ta có thể thuyết phục Chu Báo ra tay giúp đỡ, dùng thực lực của hắn, những thế gia không đủ gây sợ, dù sao Chu Báo có năng lực chém giết Tôn Giả cấp Chân Tiên a!
Người nói chuyện lúc này chính là hoàng đế Yến Vân Thiên, thần sắc của hắn lộ ra chút chật vật, so với một năm trước Chu Báo nhìn thấy hắn, hắn già đi rất nhiều, không bao giờ còn bộ dáng hăng hái như trước kia, chuyện này cũng khó trách, một năm trước, hắn được gọi là Thánh Quân từ cổ chí kim, nhưng liên tiếp xuất hiện hai lầ đả kích, cái danh xưng Thánh Quân của hắn được các đại thế gia bôi đen biến thành hôn quân, thực lực trong tay giảm xuống, hiện tại, mệnh lện của hắn không ra khỏi Tây Kinh thành, thậm chí ngay cả hoàng thành cũng không ra được, nếu như không phải hắn cũng là một cường giả có tu vi cao, không thể nói trước hiện tại đã bị người ta cưỡng ép đoạt vị, nhưng hiện tại, tình huống của hắn cũng không khác gì so với việc cưỡng ép đoạt vị cả.
Thoáng cái từ một cửu ngũ chí tôn biến thành bộ dáng xui xẻo hiện giờ, dù là ai cũng khó mà điểu chỉnh tâm tư được, huống chi hắn còn là một người có hùng tâm tráng chí, dã tâm bừng bừng mà?
Cho nên, đương nhiên hắn muốn vãn hồi cục diện bất lợi hiện giờ, nghĩ đi nghĩ lại liền nghĩ đến Chu Báo, cho nên hắn mới có thể cho người mang thư cho con gái, đồng thời muốn dùng phương thức khác lôi kéo Chu Báo, nhưng không có tác dụng, một phong thư cũng không có hiệu quả, mà hậu trường của hắn, đột nhiên náo lớn, âm thầm sử dụng thủ đoạn làm kinh sợ Nam Lĩnh Tần gia, bảo bọn họ liên hệ với Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung cộng đồng đối kháng Chu Báo, thời điểm này, hắn mới hiểu được, thì ra một trong cửu đại thế gia Nam Lĩnh Tần gia chính là cọc ngầm của Linh Tiêu Điện.
Điều này làm cho hắn cực kỳ bất mãn, bởi vì lần này, trong cửu đại thế gia, tựu thì Nam Lĩnh Tần gia là người náo hung ác nhất, hơn nữa hiện giờ Nam Lĩnh Tần gia làm ra chuyện này, rõ ràng chính là đắc tội Chu Báo, điều này làm cho hắn không có lời giải, cho nên mới phải hỏi.
Nam tử nghe Yến Vân Thiên hỏi, cũng không có để ý, chỉ cười cười, nói ra:
- Nói cho cùng, tên Chu Báo kia xuất thân từ Thiên Long Đạo, lại có quan hệ mật thiết với Vương Xà của Thiên Long Đạo, theo ta được biết, trước khi tu vi của Chu Báo có thành tựu, Vương Xà một mực che chở hắn, mà hiện giờ tu vi của hắn có thành tựu, chiếm cứ Tây Bắc, Thiên Long Đạo đã phái Vương Xà đi tới làm tay sai cho hắn, thành lập một cái phân đà ở Tây Bắc, có trời mới biết hắn và Thiên Long Đạo có quan hệ sâu bao nhiêu, chẳng lẽ ngươi thật sự trông cậy vào hắn đi đối phó Thiên Long Đạo sao, đối phó những thế gia kia không được, hắn không ra tay đối phó chúng ta đã là cảm ơn trời đất rồi!
- Đã như vậy, vì sao lại muốn gây sự với hắn?
- Trí Cửu ta trêu chọc hắn đương nhiên là có lý do!
Ánh mắt của Trí Cửu lóe lên.
- Chuyện lần này quá đột ngột, cho dù là chúng ta hay là tứ đại tông môn, không ai làm ra chuẩn bị tốt, nhưng năm đại tông môn chúng ta đều biết rõ, bất kể đấu thế nào, chỉ cần tất cả mọi người có một tia lý trí, sẽ không tổn thương nguyên khí, dù sao mỗi người đều có Tạo Hóa Kim Sách bảo kê, không ai dám có động tác quá lớn, nhưng Chu Báo lại không giống, tu vi hiện giờ của hắn chỉ là Cửu phẩm, cũng không đứng vào hàng ngũ Tiên nhân, Tạo Hóa Kim Sách không có ước thúc với hắn, mà chiến lực thật sự của hắn đúng là đáng sợ, vạn nhất hắn đảo qua một bên, chúng ta không có chỗ để hoàn thủ, cho nên nhất định phải trói tay chân của hắn lại, làm cho hắn không được yên tâm, chỉ có như vậy, chúng ta mới không có nỗi lo về sau!
- Không có nỗi lo về sau, cho nên ngươi mới nghĩ ra cách xử lý vụng về như vậy?
- Vụng về sao?
Trí Cửu nghe vậy mỉm cười, nói ra:
- Cho dù vụng về, nhưng rất hữu hiệu a, ít nhất vào lúc này, trước khi xung đột của chúng ta và tứ đại tông môn chấm dứt, Chu Báo sẽ không nhúng tay vào!
- Ngươi có thể khẳng định như vậy?
- Đó là đương nhiên, thực lực của Chu Báo mạnh tới cực điểm, nhưng đồng thời, hắn cũng có nhược điểm rất rõ ràng!
- Nhược điểm?
- Đúng vậy, Chu Báo có hai nhược điểm lớn nhất, đó là tốc độ quật khởi của hắn quá nhanh, đặc biệt hắn còn trẻ tuổi, cho nên trên đời này, hắn còn rất nhiều người có quan hệ huyết thống, kể cả con gái của ngươi vừa sanh con, cho nên, cho dù không có Tạo Hóa Kim Sách ước thúc, thì hành vi của hắn cũng có nhiều băn khoăn, đây nhược điểm đầu tiên, nhược điểm thứ hai chính là thuộc hạ của hắn không có người, Chu Báo quật khởi cũng không vượt quá mười năm, mà bây giờ tài phú lớn nhất của hắn, chính là lãnh đại thật lớn, thủ hạ cũng có mấy người mới, nhưng cũng không có bao nhiêu thủ hạ là cường giả, dưới tay của hắn, cũng chỉ có một tên họ Chu bước vào hàng ngũ cường giả Thất phẩm, thủ hạ còn lại, mạnh nhất cũng không vượt quá Lục phẩm, thực lực như vậy, có thể hoành hành ở thế tục, nhưng đối mặt với xung đột của năm đại tông môn, căn bản là không có tư cách tham gia náo nhiệt, chỉ cần hắn còn hai nhược điểm này, trói tay chân hắn hết sức dễ dàng, ngươi xem, ta thủ pháp của ta thật vụng về, nhưng mà, ngươi không thể nói không có có hiệu quả a!
Nói xong hắn từ từ nhắm mắt lại, Yến Vân Thiên cũng không phải là người vụng về, nhưng bởi vì gần đây chịu đả kích quá lớn, cho nên mới phải lộ ra một chút thất thố, nghe Trí Cửu phân tích, cẩn thận ngẫm lại, cũng hiểu được, sau đó gật đầu, không hề dây dưa về chuyện của Chu Báo nữa, mà lại hỏi:
- Như vậy, lúc này, rốt cuộc Linh Tiêu Điện có bao nhiêu nắm chắc?
- Nắm chắc, ha ha, không có gì nắm chắc cả, chúng ta và bốn đại tông môn tồn tại nhiều năm như vậy, cũng đấu rất nhiều năm, tối đa chỉ là vấn đề chiếm chút ưu thế, hiện tại Bạch Hổ ra tay, hùng hổ, nhìn bộ dáng thì giống như không đạt mục đích thì không bỏ qua, nhưng đó chỉ là hắn tỏ thái độ mà thôi, hù dọa một chút người thì bỏ đi, ta cho ngươi biết, chỉ cần một khi ngươi tuyên bố thoái vị, hắn sẽ không còn lý do, ha ha, thiên hạ này sẽ dùng tốc độ nhanh nhất mà khôi phục bình tĩnh, đáng tiếc, ngươi không làm như vậy!
- Ta đương nhiên không làm như vậy, những tên loạn thần tặc tử kia, còn những tên nghiệt tử nữa, bọn chúng cho rằng liên hợp lại là có thể đả đảo ta sao? Cho đến nay bọn chúng có tên nào làm cho ta khuất phục sao? Nằm mơ!
Trên mặt Yến Vân Thiên lộ ra thần sắc dữ tợn, ngược lại đã làm cho Trí Cửu hứng thú.
- A, xem ra, ngươi vẫn còn thủ đoạn khác, thế nào, chẳng lẽ ngươi bây giờ còn có cơ hội lật bàn sao?
- Lật bàn? Hừ, dùng lực lượng một mình ta thì không có cách nào lật bàn cả, nhưng mà, nếu như tăng thêm Linh Tiêu Điện các ngươi, muốn lật bàn cũng không phải là không có cơ hội!
- Nói thật ra, ngươi đã không còn bao nhiêu giá trị lợi dụng, Linh Tiêu Điện chúng ta tại sao phải giúp ngươi, ta cũng muốn ngươi hiểu rõ, bên trong Linh Tiêu Điện của chúng ta cũng không bền chắt như thép, những năm gần đây, có người nguyện ý giúp ngươi, nhưng cũng có người đối địch với ngươi, hiện tại ngươi bước một bước cũng khó, ngay cả hoàng mệnh còn không ra khỏi hoàng thành, ngươi còn có tiền vốn gì để chúng ta trợ giúp chứ?
- Vạn Tinh Hải, nửa tấm Hư Không Đồ, thế nào?
Yến Vân Thiên hung dữ nhìn chằm chằm vào Trí Cửu, nghiến răng nghiến lợi nói ra.
- Cái gì, Vạn Tinh Hải Hư Không Đồ? Ngươi lớn mật!
Trí Cửu nghe thấy ba chữ Hư Không Đồ, sắc mặt biến đổi trong giây lát, nhanh chóng đứng dậy, không còn vẻ bình tĩnh và ổn trọng như trước nữa.
- Lớn mật, ha ha, không có gì lớn mật hay lớn gan cả, chẳng qua chỉ là nửa bức Hư Không Đồ thì bỏ đi, như thế nào, Trí Cửu đại nhân có hứng thú?
- Tốt, rất tốt, phi thường tốt, nửa bức Hư Không Đồ!
Trí Cửu gần như nghiến răng nghiến lợi nhìn Yến Vân Thiên.
- Chuyện này, quan hệ quá lớn, ta không đủ quyền để xử lý, ta sẽ trở về bẩm báo Điện Chủ, chuyện này để cho lão nhân gia quyết định, nhưng ta đề tỉnh ngươi, nếu như ngươi không có Hư Không Đồ...
- Nếu như ta không có Hư Không Đồ, nói lời này có ý nghĩa gì?
Trên mặt Yến Vân Thiên xuất hiện nụ cười lạnh.
- Chỉ cần các ngươi giúp ta một lần nữa lấy được ngôi vị hoàng đế, ngăn chặn cửu đại thế gia, ta sẽ đem Hư Không Đồ dâng lên, nhưng mà, ta còn một điều kiện.
- Điều kiện gì?
- Ba tháng, trong ba tháng, nếu như sau ba tháng, cục diện còn không có biến đổi, ta sẽ hủy diệt Hư Không Đồ, mọi người nhất phách lưỡng tán!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Ta hiểu ý của ngươi, đương nhiên chuyện này không thể cứ tính toán như vậy được, nhưng cũng không được nóng nảy!
Một ngày này, cuối cùng Chu Báo cũng từ nội viện đi ra, nghênh tiếp hắn là gương mặt của Giang Hiểu, hắn vội vàng nói ra. - Nhưng mà...
- Tốt rồi, ngươi không chỉ nói, ta đã cho bọn người phụ thân chuyển tới Vũ Dương Lĩnh, sẽ không còn phải bôn ba đi tới đi lui như trước kia nữa, cho nên ngươi cũng không cần lo lắng có người gây bất lợi cho bọn họ, chẳng lẽ còn có người dám chạy tới Vũ Dương Lĩnh gây náo loạn với ta sao, về phần Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung, cũng chỉ là một đám trùng, muốn giết lúc nào cũng được!
Nói đến đây, đột nhiên hắn liếc nhìn Giang Hiểu, nói ra: - Tiểu Thất, ngươi đi theo ta cũng đã lâu rồi, những năm này, đã vất vả cho ngươi! - Đại nhân chuyện này, có thể vì đại nhân mà ra sức, là vinh hạnh của Giang Hiểu, hơn nữa, nếu nếu không có đại nhân đề bạt, tiểu nhân sẽ không có địa vị ngày hôm nay, tất cả của thuộc hạ đều được đại nhân ban cho, không dám nói vì tới vất vả.
Giang Hiểu nói lời này là lời thật lòng, vốn là, hắn chỉ là một tiểu đầu mục thủy quân ở Giang Thành, làm sao mà phong quang như hiện giờ, hắn làm thủ hạ của Chu Báo, hắn đảm nhiệm chức vụ đại tổng quản, có thể nói là dưới một người, trên vạn người, hơn nữa, hiện giờ Vũ Dương Lĩnh càng ngày càng phồn vinh, có thể nói đều là công sức của hắn, nhìn một lãnh địa vốn cằn cỗi, biến thành dồi dào phồn hoa, làm cho hắn có cảm giác thành tựu, cho nên, nghe được Chu Báo nói ra lời hơi cổ quái, trong lòng của hắn không khỏi kinh sợ.
Chẳng lẽ trong lá thư đó có cái gì mà mình không nên nhìn thấy, cứ như đại nhân đang an bài đường lui cho mình? Hay vẫn là đại nhân lại trêu chọc một địch nhân không thể chọc nổi, muốn thay mình tìm đường lui? - Ngươi không nên nghĩ nhiều như vậy, ta chỉ nhìn thấy tu vi của ngươi một mực dừng lại ở Lục phẩm đỉnh phong, thuận miệng hỏi thôi!
Nhìn thấy bộ dáng lo âu của Giang Hiểu, Chu Báo cũng biết lời này của mình có thể đã gây ra hiểu lầm và làm cho hắn sinh ra tâm tư kinh sợ khó hiểu.
Sắc mặt Giang Hiểu khẽ động, giống như ý thức được cái gì đó, cưỡng chế kích động trong lòng. - Đây là một lọ Đoán Cốt Đan, còn có một lọ Định Mạch Đan, sau khi ngươi trở về, an bài tốt công việc cho thủ hạ, bế quan tu luyện đi, có hai bình đan dược này, đã đủ cho ngươi đột phá cổ chai, bước vào hàng ngũ cường giả Thất phẩm! - Tạ, tạ, tạ đại nhân!
Giang Hiểu kích động nói ra, đối với chuyện trong tay Chu Báo có đan dược đột phá bình cảnh, hắn đã sớm hiểu rõ trong lòng, nhưng cho tới nay Chu Báo chỉ ưu tiên cho tên tiểu tử Chu Sẹo, hơn nữa bản thân Chu Sẹo có thiên tư võ học cao hơn bọn họ, cho nên bọn hắn cũng không nói gì thêm, dù sao khi bọn họ nghĩ tới, linh đan như vậy, nhất định là thập phần trân quý, cũng rất thưa thớt, có thể cung ứng một người đã rất miễn cưỡng, bản thân mình tư chất không được, không chiếm được cũng là bình thường, đương nhiên, cũng chỉ có một mình Giang Hiểu nghĩ như vậy, nếu đổi thành những người khác còn không biết có oán hận hay không đây. - Ngươi yên tâm dùng chúng, không cần lo lắng, mặt khác, ở đây còn mấy bình đan dược, ngươi giao cho Vương Thành đi, các ngươi đều bỏ công việc qua một bên, an tâm tu luyện a, mau chóng tăng thực lực của mình lên mới là chuyện cơ bản nhất! - Vâng!
Giang Hiểu lại tiếp nhận đan dược khác, sắc mặt đã khôi phục bình thường, biến thành kính cẩn, tuy Chu Báo không phải đang chuẩn bị đường lui, nhưng đột nhiên lấy ra đan dược trân quý như thế, quả thật cũng vượt qua ngoài ý liệu của hắn, hiển nhiên vị đại nhân này có quyết đoán, như vậy, bản thân mình phải nghe theo phân phó của hắn.
Sau khi Giang Hiểu rời đi, Chu Báo bảo mọi người lui ra, một mình ngồi trên ghế giữa đại sảnh, ánh mắt lập loè, khuôn mặt, dần dần biến thành âm trầm. - Rốt cuộc là ai làm ra trò này? Có dụng ý gì?
Trong lòng của hắn nghĩ ngợi. - Bọn họ cho rằng loại chuyện vụng về này có thể trói tay chân của ta sao?
Trong lòng của Chu Báo âm thầm cười lạnh. - Nhưng mà, bọn hắn cũng thông minh, nhìn ra nhược điểm của ta, ha ha ha!
... - Mấu chốt của kế hoạch này cũng không phải là muốn kéo Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung vào, cũng không phải muốn gây thù hằn với Chu Báo, chủ yếu chính là vì muốn trói tay chân của Chu Báo!
Lúc này, tại Tây Kinh, trong hoàng thành, trong một gian tầng hầm, một thân bạch y, một nam tử cầm sách đọc và nhẹ nhàng uống một chén trà, lộ ra một chút khoan thai tự đắc. - Trói tay chân hắn lại? Vì cái gì, nếu như chúng ta có thể thuyết phục Chu Báo ra tay giúp đỡ, dùng thực lực của hắn, những thế gia không đủ gây sợ, dù sao Chu Báo có năng lực chém giết Tôn Giả cấp Chân Tiên a!
Người nói chuyện lúc này chính là hoàng đế Yến Vân Thiên, thần sắc của hắn lộ ra chút chật vật, so với một năm trước Chu Báo nhìn thấy hắn, hắn già đi rất nhiều, không bao giờ còn bộ dáng hăng hái như trước kia, chuyện này cũng khó trách, một năm trước, hắn được gọi là Thánh Quân từ cổ chí kim, nhưng liên tiếp xuất hiện hai lầ đả kích, cái danh xưng Thánh Quân của hắn được các đại thế gia bôi đen biến thành hôn quân, thực lực trong tay giảm xuống, hiện tại, mệnh lện của hắn không ra khỏi Tây Kinh thành, thậm chí ngay cả hoàng thành cũng không ra được, nếu như không phải hắn cũng là một cường giả có tu vi cao, không thể nói trước hiện tại đã bị người ta cưỡng ép đoạt vị, nhưng hiện tại, tình huống của hắn cũng không khác gì so với việc cưỡng ép đoạt vị cả.
Thoáng cái từ một cửu ngũ chí tôn biến thành bộ dáng xui xẻo hiện giờ, dù là ai cũng khó mà điểu chỉnh tâm tư được, huống chi hắn còn là một người có hùng tâm tráng chí, dã tâm bừng bừng mà?
Cho nên, đương nhiên hắn muốn vãn hồi cục diện bất lợi hiện giờ, nghĩ đi nghĩ lại liền nghĩ đến Chu Báo, cho nên hắn mới có thể cho người mang thư cho con gái, đồng thời muốn dùng phương thức khác lôi kéo Chu Báo, nhưng không có tác dụng, một phong thư cũng không có hiệu quả, mà hậu trường của hắn, đột nhiên náo lớn, âm thầm sử dụng thủ đoạn làm kinh sợ Nam Lĩnh Tần gia, bảo bọn họ liên hệ với Côn Lôn Sơn và Tịch Diệt Ma Cung cộng đồng đối kháng Chu Báo, thời điểm này, hắn mới hiểu được, thì ra một trong cửu đại thế gia Nam Lĩnh Tần gia chính là cọc ngầm của Linh Tiêu Điện.
Điều này làm cho hắn cực kỳ bất mãn, bởi vì lần này, trong cửu đại thế gia, tựu thì Nam Lĩnh Tần gia là người náo hung ác nhất, hơn nữa hiện giờ Nam Lĩnh Tần gia làm ra chuyện này, rõ ràng chính là đắc tội Chu Báo, điều này làm cho hắn không có lời giải, cho nên mới phải hỏi.
Nam tử nghe Yến Vân Thiên hỏi, cũng không có để ý, chỉ cười cười, nói ra:
- Nói cho cùng, tên Chu Báo kia xuất thân từ Thiên Long Đạo, lại có quan hệ mật thiết với Vương Xà của Thiên Long Đạo, theo ta được biết, trước khi tu vi của Chu Báo có thành tựu, Vương Xà một mực che chở hắn, mà hiện giờ tu vi của hắn có thành tựu, chiếm cứ Tây Bắc, Thiên Long Đạo đã phái Vương Xà đi tới làm tay sai cho hắn, thành lập một cái phân đà ở Tây Bắc, có trời mới biết hắn và Thiên Long Đạo có quan hệ sâu bao nhiêu, chẳng lẽ ngươi thật sự trông cậy vào hắn đi đối phó Thiên Long Đạo sao, đối phó những thế gia kia không được, hắn không ra tay đối phó chúng ta đã là cảm ơn trời đất rồi! - Đã như vậy, vì sao lại muốn gây sự với hắn? - Trí Cửu ta trêu chọc hắn đương nhiên là có lý do!
Ánh mắt của Trí Cửu lóe lên.
- Chuyện lần này quá đột ngột, cho dù là chúng ta hay là tứ đại tông môn, không ai làm ra chuẩn bị tốt, nhưng năm đại tông môn chúng ta đều biết rõ, bất kể đấu thế nào, chỉ cần tất cả mọi người có một tia lý trí, sẽ không tổn thương nguyên khí, dù sao mỗi người đều có Tạo Hóa Kim Sách bảo kê, không ai dám có động tác quá lớn, nhưng Chu Báo lại không giống, tu vi hiện giờ của hắn chỉ là Cửu phẩm, cũng không đứng vào hàng ngũ Tiên nhân, Tạo Hóa Kim Sách không có ước thúc với hắn, mà chiến lực thật sự của hắn đúng là đáng sợ, vạn nhất hắn đảo qua một bên, chúng ta không có chỗ để hoàn thủ, cho nên nhất định phải trói tay chân của hắn lại, làm cho hắn không được yên tâm, chỉ có như vậy, chúng ta mới không có nỗi lo về sau! - Không có nỗi lo về sau, cho nên ngươi mới nghĩ ra cách xử lý vụng về như vậy? - Vụng về sao?
Trí Cửu nghe vậy mỉm cười, nói ra: - Cho dù vụng về, nhưng rất hữu hiệu a, ít nhất vào lúc này, trước khi xung đột của chúng ta và tứ đại tông môn chấm dứt, Chu Báo sẽ không nhúng tay vào! - Ngươi có thể khẳng định như vậy? - Đó là đương nhiên, thực lực của Chu Báo mạnh tới cực điểm, nhưng đồng thời, hắn cũng có nhược điểm rất rõ ràng! - Nhược điểm?
- Đúng vậy, Chu Báo có hai nhược điểm lớn nhất, đó là tốc độ quật khởi của hắn quá nhanh, đặc biệt hắn còn trẻ tuổi, cho nên trên đời này, hắn còn rất nhiều người có quan hệ huyết thống, kể cả con gái của ngươi vừa sanh con, cho nên, cho dù không có Tạo Hóa Kim Sách ước thúc, thì hành vi của hắn cũng có nhiều băn khoăn, đây nhược điểm đầu tiên, nhược điểm thứ hai chính là thuộc hạ của hắn không có người, Chu Báo quật khởi cũng không vượt quá mười năm, mà bây giờ tài phú lớn nhất của hắn, chính là lãnh đại thật lớn, thủ hạ cũng có mấy người mới, nhưng cũng không có bao nhiêu thủ hạ là cường giả, dưới tay của hắn, cũng chỉ có một tên họ Chu bước vào hàng ngũ cường giả Thất phẩm, thủ hạ còn lại, mạnh nhất cũng không vượt quá Lục phẩm, thực lực như vậy, có thể hoành hành ở thế tục, nhưng đối mặt với xung đột của năm đại tông môn, căn bản là không có tư cách tham gia náo nhiệt, chỉ cần hắn còn hai nhược điểm này, trói tay chân hắn hết sức dễ dàng, ngươi xem, ta thủ pháp của ta thật vụng về, nhưng mà, ngươi không thể nói không có có hiệu quả a!
Nói xong hắn từ từ nhắm mắt lại, Yến Vân Thiên cũng không phải là người vụng về, nhưng bởi vì gần đây chịu đả kích quá lớn, cho nên mới phải lộ ra một chút thất thố, nghe Trí Cửu phân tích, cẩn thận ngẫm lại, cũng hiểu được, sau đó gật đầu, không hề dây dưa về chuyện của Chu Báo nữa, mà lại hỏi: - Như vậy, lúc này, rốt cuộc Linh Tiêu Điện có bao nhiêu nắm chắc?
- Nắm chắc, ha ha, không có gì nắm chắc cả, chúng ta và bốn đại tông môn tồn tại nhiều năm như vậy, cũng đấu rất nhiều năm, tối đa chỉ là vấn đề chiếm chút ưu thế, hiện tại Bạch Hổ ra tay, hùng hổ, nhìn bộ dáng thì giống như không đạt mục đích thì không bỏ qua, nhưng đó chỉ là hắn tỏ thái độ mà thôi, hù dọa một chút người thì bỏ đi, ta cho ngươi biết, chỉ cần một khi ngươi tuyên bố thoái vị, hắn sẽ không còn lý do, ha ha, thiên hạ này sẽ dùng tốc độ nhanh nhất mà khôi phục bình tĩnh, đáng tiếc, ngươi không làm như vậy! - Ta đương nhiên không làm như vậy, những tên loạn thần tặc tử kia, còn những tên nghiệt tử nữa, bọn chúng cho rằng liên hợp lại là có thể đả đảo ta sao? Cho đến nay bọn chúng có tên nào làm cho ta khuất phục sao? Nằm mơ!
Trên mặt Yến Vân Thiên lộ ra thần sắc dữ tợn, ngược lại đã làm cho Trí Cửu hứng thú. - A, xem ra, ngươi vẫn còn thủ đoạn khác, thế nào, chẳng lẽ ngươi bây giờ còn có cơ hội lật bàn sao? - Lật bàn? Hừ, dùng lực lượng một mình ta thì không có cách nào lật bàn cả, nhưng mà, nếu như tăng thêm Linh Tiêu Điện các ngươi, muốn lật bàn cũng không phải là không có cơ hội!
- Nói thật ra, ngươi đã không còn bao nhiêu giá trị lợi dụng, Linh Tiêu Điện chúng ta tại sao phải giúp ngươi, ta cũng muốn ngươi hiểu rõ, bên trong Linh Tiêu Điện của chúng ta cũng không bền chắt như thép, những năm gần đây, có người nguyện ý giúp ngươi, nhưng cũng có người đối địch với ngươi, hiện tại ngươi bước một bước cũng khó, ngay cả hoàng mệnh còn không ra khỏi hoàng thành, ngươi còn có tiền vốn gì để chúng ta trợ giúp chứ? - Vạn Tinh Hải, nửa tấm Hư Không Đồ, thế nào?
Yến Vân Thiên hung dữ nhìn chằm chằm vào Trí Cửu, nghiến răng nghiến lợi nói ra. - Cái gì, Vạn Tinh Hải Hư Không Đồ? Ngươi lớn mật!
Trí Cửu nghe thấy ba chữ Hư Không Đồ, sắc mặt biến đổi trong giây lát, nhanh chóng đứng dậy, không còn vẻ bình tĩnh và ổn trọng như trước nữa. - Lớn mật, ha ha, không có gì lớn mật hay lớn gan cả, chẳng qua chỉ là nửa bức Hư Không Đồ thì bỏ đi, như thế nào, Trí Cửu đại nhân có hứng thú? - Tốt, rất tốt, phi thường tốt, nửa bức Hư Không Đồ!
Trí Cửu gần như nghiến răng nghiến lợi nhìn Yến Vân Thiên. - Chuyện này, quan hệ quá lớn, ta không đủ quyền để xử lý, ta sẽ trở về bẩm báo Điện Chủ, chuyện này để cho lão nhân gia quyết định, nhưng ta đề tỉnh ngươi, nếu như ngươi không có Hư Không Đồ... - Nếu như ta không có Hư Không Đồ, nói lời này có ý nghĩa gì?
Trên mặt Yến Vân Thiên xuất hiện nụ cười lạnh. - Chỉ cần các ngươi giúp ta một lần nữa lấy được ngôi vị hoàng đế, ngăn chặn cửu đại thế gia, ta sẽ đem Hư Không Đồ dâng lên, nhưng mà, ta còn một điều kiện. - Điều kiện gì? - Ba tháng, trong ba tháng, nếu như sau ba tháng, cục diện còn không có biến đổi, ta sẽ hủy diệt Hư Không Đồ, mọi người nhất phách lưỡng tán!