Nhưng chỉ vẻn vẹn là mật thám mà thôi, nhân thủ của họ, thực lực đều không được, có thể nói, rất yếu, chính vì như thế, Chu Báo mới chọn nơi này, vừa có thể làm cho người ta chú ý tới, lại không phát sinh ngoài ý muốn.
Thế là hắn lựa chọn nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn làm mục tiêu, người hắn chọn cũng phải quan sát một thời gian rồi mới quyết định.
Nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn là Tra lão nhị, bản thân là tiểu cao thủ Tứ phẩm, vốn cũng không có địa phương nào thần kỳ, nhưng Chu Báo phát hiện ra một đặc điểm, đó là hắn ưa thích sách cổ, thời điểm ban đầu, làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì tên Tra lão nhị này tướng mạo thô kệch, trên mặt còn có một nốt ruồi, trên nốt ruồi có nhiều lông đen, tính tình háo sắc, lấn nam bá nữ không việc ác nào không làm, không thể ngờ bên trong con người hắn lại là người tao nhã, chính bởi vì hắn là người tao nhã, cho nên làm cho Chu Báo tìm được điểm đột phá.
Bởi vì hắn thích sách cổ, Chu Báo cố ý tranh đoạt một bản sách cổ với hắn, là một phương bá chủ ở Chúc Chiếu thành, đương nhiên Tra lão nhị không yếu thế, rất dễ dàng có được bản sách cổ này, sau đó, vào màn đêm buông xuống, Chu Báo tiềm hành vào trong Lôi Hỏa Môn, trải qua một phen "Đại chiến", đánh chết vị nhị đương gia Lôi Hỏa Môn này, cướp đi bản sách cổ, nhưng đồng thời, Lôi Hỏa Môn vào trong phòng của Tra lão cũng tìm ra được "manh mối ", lúc này bắt đầu truy tra.
Mà Chu Báo là kẻ tài cao gan lớn, thời điểm nghe được tiếng gió lặng, tiềm hành trở về Chúc Chiếu thành, tin tức này, đương nhiên có giá trị rất lớn. - Môn chủ, ngươi nói tiểu tử kia đang ở trong khách điếm Hoa Khách Lai là thật hay giả?
Lúc này trong tổng đàn Lôi Hỏa Môn, một gã đại hán thân hình cao lớn vẻ mặt đen thui đang vội vàng xao động, nhìn vị nam tử trung niên đang ngồi ở chủ vị, lộ ra vẻ lo lắng. - Muốn gạt chúng ta, bọn họ không có lá gan này!
Nam tử trung niên này là môn chủ Lôi Hỏa Môn, tu vi đã đạt tới Ngũ phẩm, là cao thủ mà người trong Chúc Chiếu thành đều biết rõ, làm người trầm ổn, dùng thời gian hai mươi năm, đem Lôi Hỏa Môn từ một tiểu bang phái phát triển thành một trong ba đại cự đầu trong Chúc Chiếu thành, có thể nói là cột chống trời của Lôi Hỏa Môn. - Chúng ta còn chờ gì nữa, không cần đợi lâu, nhanh lên a, vây quanh Hoa Khách Lai, đoạt đan phương lại.
Tên đại hán này gầm rú lên. - Vội cái gì!
Nam tử trung niên liếc nhìn đại hán. - Lão tam, hiện tại không thể làm loạn trận cước, chuyện này ta muốn suy nghĩ một chút, muốn suy tính cẩn thận!
- Đại ca, còn chuyện gì tốt hơn thế nữa, nhị ca đã bị thằng khốn này giết chết, cho dù không có cái đan phương này, chúng ta và hắn đã kết tử thù không đội trời chung, nhất định phải giết tiểu tử kia, báo thù cho nhị ca, huống chi, trên tay của hắn còn có bảo bối, nếu như để kẻ khác đoạt lấy, chẳng phải chúng ta kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ sao?
Đại hán nói đúng, trong Chúc Chiếu thành này không phải chỉ có một nhà Lôi Hỏa Môn độc đại, vẫn còn hai thế lực khác, hai nhà này cũng giống bọn họ, đều ôm đùi Bái Hỏa Huyền Giáo, nhưng dù ôm cùng một đùi, cũng có lợi ích của riêng mình, huống chi thời điểm Lôi Hỏa Môn quật khởi, đã kết không ít oán cừu với hai nhà khác, hiện tại Lôi Hỏa Môn làm ra chuyện lớn như vậy, hai nhà khác không có khả năng ngồi yên không để ý.
Nếu như hai nhà này tra ra được chân tướng, Lôi Hỏa Môn muốn lấy được lợi ích lớn nhất, khó càng thêm khó.
Trên thực tế, cũng không phải tên môn chủ Lôi Hỏa Môn không muốn làm chuyện này, nhưng khi nghe đại hán gầm rú, hắn như đã hạ quyết tâm, nói ra: - Lão tam, ngươi lập tức sao đan phương này ra một phần, đưa đến chỗ Ôn trưởng lão, hơn nữa còn nói rõ chuyện này cho Ôn trưởng lão biết. - Cái gì? Vì cái gì?
Đại hán nghe xong, hắn nhanh chóng đứng bật dậy, sau đó hướng về nam tử trung niên quát lên. - Đại ca, đây là... - Thứ này chúng ta nuốt không nổi!
Nam tử trung niên liếc nhìn đại hắn, lẳng lặng nói ra:
- Chuyện này... Trên đan phương Đoán Cốt Đan ta đã xem qua, dược tài trong đó đều cực hiếm, với thực lực của Lôi Hỏa Môn chúng ta, muốn sưu tập toàn bộ rất dễ dàng, nhưng muốn số lượng nhiều là chuyện không có khả năng, một Đoán Cốt Đan đã cần tài liệu như vậy, như vậy có thể nghĩ, Định Mạch Đan kia cần tài liệu trân quý đến cỡ nào, nếu thứ đồ vật này ở lại trong tay của chúng ta, không chỉ không mang đến chỗ tốt, mà còn có thể rước lấy đại họa cho chúng ta. - Nhưng mà... - Tốt rồi, không cần nói nữa, ý ta đã quyết!
Trung niên nam tử kiên quyết nói ra.
Hắn biết rõ huynh đệ của mình, chém giết, đương nhiên không gì, nhưng luận đầu óc, hắn kém xa Tra lão nhị. - Vâng!
Đại hán nhìn thấy bộ dáng kiên quyết của nam tử trung niên, biết rõ đại ca đã làm ra quyết định, liền không hề tranh luận, nhanh chóng đi ra ngoài. - Kỳ quái a, thật kỳ quái, chuyện này vẫn rất cổ quái, thực lực của người nọ mạnh như thế, vì cái gì mà thời điểm cướp sách lại không giết lão nhị và mang đan phương đi, mà tặng sách cho lão nhị, vào lúc trời tối mới tới nhà giết người đoạt bảo? Chuyện này quá khó hiểu, chẳng lẽ hắn cố ý làm như vậy, hắn làm như vậy có mục đích gì?
Nam tử trung nhiên nhìn thấy hành vi của Chu Báo, trong trực giác có chút cổ quái, chỉ tiếc, hắn cũng không phải Chu Báo, không biết được tâm tư của Chu Báo, cho nên cũng không biết tại sao lại diễn ra chuyện quỷ dị thế này.
Lại nói tới phân thân Thực Long Thu của Chu Báo, ngồi trong gian phòng ở khách điếm Hoa Khách Lai, giống như một bức tượng điêu khắc, chỉ có đôi mắt kia, chớp động hào quang sâu kín.
Bỗng nhiên lúc này, trong chớp mắt cái hóa thân này hóa thành một đạo lục quang cực kỳ yêu dịt, thân thể XÍU...UU! Một tiếng, hóa thành một hào quang, biến mất trong phòng, mà ở trên giường có một bản đan phương còn chưa khô mực, bị gió nhẹ thổi vào phòng làm nó phất phơ.
Tây Bắc, Vũ Dương Lĩnh.
Chu Báo xếp bằng ở trên giường đá, trong khoảng thời gian này, giống như cảm giác được cái gì đó, mở mắt thật mạnh, trong ánh mắt tuôn ra hai đạo hào quang như điện, ngẩn đầu nhìn lên trời.
Ở chân trời phái nam xa xôi, một đạo hắc sắc quang mang chớp động mãnh liệt, lập tức tiến vào trong thân thể Chu Báo, Chu Báo hít mạnh một hơi, toàn thân bắt đầu toát ra một cổ khói đen nhàn nhạt, đạo hắc sắc quang mang kia chính là phân thân Thực Long Thu của hắn, đột nhiên phân thân Thực Long Thu quay trở về, cũng vượt qua ngoài ý muốn của hắn.
Hắn cũng không muốn làm vậy, hắn còn muốn lợi dụng cái phân thân này ở Chúc Chiếu thành gây là náo loạn, nhưng không ngờ tới, xảy ra chuyện đột ngột như vậy, thời điểm hắn đang tu luyện, đột nhiên trong lòng có cảm nhận, cảm giác được phân thân của Chúc Chiếu thành xảy ra dị động, liền lập tức trở về.
Đây cũng chính là nguyên nhân làm cho Chu Báo phiền muộn, bởi vì sau khi hóa thành nguyên thần thứ hai, hắn cũng không vận dụng thành thục hoàn toàn, trên thực tế, tu vi của nguyên thần thứ hai này cực cao, đã đến Thông Huyền Bí Cảnh đỉnh phong, phát huy chiến lực cũng thập phần cường đại, cho dù đối mặt với cường giả cấp Tôn Giả cũng không rơi vào hạ phong, nhưng lúc hắn sử dụng, luôn cảm thấy là lạ, khống chế, luôn luôn có một ít cảm giác uốn éo.
Loại cảm giác uốn éo này, cũng không phải bởi vì độ phù hợp giữa bản tôn và phân thân không đủ, mà hoàn toàn ngược lại, bởi vì cả hai quá phù hợp, phù hợp quá mức, thần thông và pháp lực của bản tôn và Thực Long Thu đều đã dung hợp vào một chỗ, bởi như vậy, liên hệ cũng thập phần chặt chẽ, nhưng liên lụy lẫn nhau cũng cực lớn, giống như vừa rồi, Chu Báo đang tìm hiểu Vạn Long Phần Thiên, nhưng bởi vì lúc tìm hiểu có liên lụy tới yêu hỏa của Thực Long Thu, cho nên trong lòng hóa thân của hắn sinh ra cảm ứng, không tự chủ mà bay trở về. - Không thể tiếp tục như vậy được!
Sắc mặt Chu Báo lạnh lại, trong ánh mắt chớp động ánh sáng màu đỏ yêu dị. - Bản tôn của ta có chân thân Chu Yếm, xem ra tu luyện Vạn Long Phần Thiên không thích hợp, nếu không, tuyệt đối sẽ không xuất hiện Ô Long, sẽ đem hóa thân trong phạm vi mười vạn dặm gọi trở về, quá mức mất mặt!
Cảm giác được chân nguyên pháp lực trong cơ thể đang lao nhanh, có chút dung hợp lẫn nhau, có chút xung đột lẫn nhau, yêu hỏa Thực Long Thu, Cửu Long Thần Hỏa Công chân nguyên pháp lực, Cửu Thiên Nguyên Dương Cương Khí, bản thân như thủy hỏa bất dung, nhưng đừng quên, trong cơ thể Chu Yếm còn có được pháp lực của Tiên Thiên Thần, còn tu luyện Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương Khí, còn có Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm yêu khí, những thứ này quấy loạn cùng một chỗ, tuy thời điểm dùng tới thì thập phần uy phong, nhưng đã bắt đầu hối hận, lúc này Chu Báo có chút luống cuống, giống như lúc này, thời điểm hắn tu luyện Vạn Long Phần Thiên, thiếu một chút là bị "súng cướp cò" đi đời nhà ma, nếu lúc này không có phân thân Thực Long Thu trở về kịp thời dặp tắt lửa, bằng không thì yêu hỏa của Thực Long Thu và yêu khí của Chu Yếm xung đột với nhau, thân thể của hắn không chịu nổi, sẽ bạo thể mà chết. - Xem ra, cũng có thể quyết định!
Trong lòng Chu Báo thầm hạ quyết tâm, thân thể ngồi xuống thật mạnh, há miệng ra, hắn thổ một ngụm yêu hỏa trong miệng ra, sau khi nhả hỏa diễm ra, chỉ thấy sau đầu của hắn xuất hiện một đạo hắc quang, một đoàn mây đen do yêu khí tạo thành đang phiêu phù trên đỉnh đầu của hắn, bên trong mây đen này có một hạt châu như ẩn như hiện trong đó, ở xung quanh hạt châu này, còn có một hư ảnh của Thái Cổ Thực Long Thu.
Sau khi Chu Báo thổ ngụm hắc hỏa này ra khỏi miệng, hư ảnh quay chung quang hạt châu rung động mãnh liệt, sau đó, nhanh như thiểm điện dung hợp vào trong đoàn hỏa diễm, cơ hồ trong cùng một thời gian, Chu Báo lại há miệng một lần nữa, ntổ ra một đoàn hỏa diễm màu đen khác bao phủ hư ảnh Thực Long Thu và hạt châu vào bên trong.
Mà lúc làm xong tất cả, cả người Chu Báo như bị hư thoát, tinh khí thần đều ủ rủ, lúc này đây, hắn đã quyết định, đem toàn bộ hỏa chủng của yêu hỏa Thực Long Thủ, dung nhập vào bên trong hóa thân Thực Long Thu của hắn.
Hỏa chủng yêu hỏa Thực Long Thu này đã theo hắn gần mười năm, dung nhập làm một thể với cơ thể hắn, có thể nói, nó đã là một bộ phận không thể thiếu của cơ thể hắn, nói theo một cách bình thường, đó là không có khả năng chia cắt hoàn toàn, cho dù có cưỡng ép chia cắt, nguyên khí của Chu Báo sẽ bị ảnh hưởng nặng nề, thậm chí suy giảm tới căn bản.
Hiện tại bản tôn của hắn đã dung hợp chân thân Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm, đều là Thái Cổ hung thú, cho nên cả hai đều có sở trường riêng, mà phân thân Thực Long Thu đã là nguyên thần thứ hai, bị phân hoá ra ngoài, mà bản tôn Chu Báo và chân thân Chu Yếm dung hợp, như vậy, bên trong bản tôn, huyết mạch của Chu Yếm đã chiếm cứ tuyệt đối trong cơ thể bản tôn, trước kia Chu Báo không nở bỏ đi yêu hỏa của Thực Long Thu, bởi vì dùng nó rất thuận tay, nhưng không thể ngờ được, thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện.
Hắn cũng không ngờ, bởi vì huyết mạch của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm quá bá đạo, mà yêu hỏa của Thái Cổ Thực Long Thu đã cắm rễ sâu vào huyết mạch của hắn, cho nên cơ thể của hắn có dùng cách nào đi nữa cũng không thể dung nhập hoàn toàn với Chu Yếm, cho nên xảy ra xung đột với yêu hỏa Thực Long Thu trong cơ thể, đã sớm gieo tai họa ngầm, lúc này đây, hắn bế quan tìm hiểu Vạn Long Phần Thiên, thoáng cái đã làm cho tai họa ngầm bộc phát, nếu không có nguyên thân thứ hai trở về kịp thời, chỉ sợ hắn đã bạo thể mà chết.
Cho nên, vừa rồi hắn đã quyết định, lợi dụng yêu khí của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm tồn trữ trong cơ thể, một hơi đem toàn bộ yêu hỏa của Thái Cổ Thực Long Thu, phun toàn bộ yêu hỏa ra ngoài, đưa vào nguyên thần thứ hai, tiến vào thân ngoại hóa thân.
Sau đó, hắn liền hối hận.
Động tác quá nhanh, cho nên hắn cũng không có ý thức được yêu hỏa Thực Long Thu đã sớm cắm rễ trong đan điền của bản thân mình, liên hệ đúng là quá mật thiết, dù chỉ phun ra một ngụm, giống như phun cả đan điền ra ngoài, như muốn vỡ ra, đau đớn từ lục phủ ngũ tạng truyền đến làm khuôn mặt của hắn vặn vẹo, thiếu chút nữa là chửi ầm lên.
Tinh khí thần trong nháy mắt như nữa vỡ đê mà thoát ra, đối diện với hắn, Huyền Tẫn Châu hắn dùng để ký thác nguyên thần thứ hai, bắt đầu phụt ra diễm quang màu đen, bắt đầu biến hóa.
Bỗng nhiên lúc này, Chu Báo hít sâu một hơi, một cổ mát lạnh, lực lượng mênh mông từ trong các khiếu huyệt tràn ra ngoài, làm cho kinh mạch vốn đang khô cạn của hắn tràn đầy. - Hoàng Hỉ Chân Nguyên Bản?
Cảm giác được chân nguyên trong cơ thể mình đang chảy cuồn cuộn trong cơ thể, Chu Báo hơi sững sờ, lúc ở trong Thái Uyên Thiên, sau khi hấp thu di hài của Tiên Thiên Thần, đã làm cho đan điền cực lớn của hắn, biến toàn bộ chân nguyên thành thể rắn màu hoàng kim.
Hắn cũng biết được, hắn niêm phong cất cổ năng lượng thần bí này vào kho, bởi vì nó có được lực lượng cường đại đến mức không gì sánh kịp, nhưng hắn không cách nào vận dụng nó được, nhưng hôm nay, sau khi hắn phun toàn bộ yêu hỏa Thực Long Thu trong cơ thể ra ngoài, sau khi kinh mạch của hắn hoàn toàn cạn kiệt, thì cổ năng lượng màu hoàng kim này cũng khởi động, nó và yêu khí của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm hỗ trợ lẫn nhau, từ từ dung nhập vào trong kinh mạch của hắn.
Nhưng chỉ vẻn vẹn là mật thám mà thôi, nhân thủ của họ, thực lực đều không được, có thể nói, rất yếu, chính vì như thế, Chu Báo mới chọn nơi này, vừa có thể làm cho người ta chú ý tới, lại không phát sinh ngoài ý muốn.
Thế là hắn lựa chọn nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn làm mục tiêu, người hắn chọn cũng phải quan sát một thời gian rồi mới quyết định.
Nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn là Tra lão nhị, bản thân là tiểu cao thủ Tứ phẩm, vốn cũng không có địa phương nào thần kỳ, nhưng Chu Báo phát hiện ra một đặc điểm, đó là hắn ưa thích sách cổ, thời điểm ban đầu, làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì tên Tra lão nhị này tướng mạo thô kệch, trên mặt còn có một nốt ruồi, trên nốt ruồi có nhiều lông đen, tính tình háo sắc, lấn nam bá nữ không việc ác nào không làm, không thể ngờ bên trong con người hắn lại là người tao nhã, chính bởi vì hắn là người tao nhã, cho nên làm cho Chu Báo tìm được điểm đột phá.
Bởi vì hắn thích sách cổ, Chu Báo cố ý tranh đoạt một bản sách cổ với hắn, là một phương bá chủ ở Chúc Chiếu thành, đương nhiên Tra lão nhị không yếu thế, rất dễ dàng có được bản sách cổ này, sau đó, vào màn đêm buông xuống, Chu Báo tiềm hành vào trong Lôi Hỏa Môn, trải qua một phen "Đại chiến", đánh chết vị nhị đương gia Lôi Hỏa Môn này, cướp đi bản sách cổ, nhưng đồng thời, Lôi Hỏa Môn vào trong phòng của Tra lão cũng tìm ra được "manh mối ", lúc này bắt đầu truy tra.
Mà Chu Báo là kẻ tài cao gan lớn, thời điểm nghe được tiếng gió lặng, tiềm hành trở về Chúc Chiếu thành, tin tức này, đương nhiên có giá trị rất lớn.
- Môn chủ, ngươi nói tiểu tử kia đang ở trong khách điếm Hoa Khách Lai là thật hay giả?
Lúc này trong tổng đàn Lôi Hỏa Môn, một gã đại hán thân hình cao lớn vẻ mặt đen thui đang vội vàng xao động, nhìn vị nam tử trung niên đang ngồi ở chủ vị, lộ ra vẻ lo lắng.
- Muốn gạt chúng ta, bọn họ không có lá gan này!
Nam tử trung niên này là môn chủ Lôi Hỏa Môn, tu vi đã đạt tới Ngũ phẩm, là cao thủ mà người trong Chúc Chiếu thành đều biết rõ, làm người trầm ổn, dùng thời gian hai mươi năm, đem Lôi Hỏa Môn từ một tiểu bang phái phát triển thành một trong ba đại cự đầu trong Chúc Chiếu thành, có thể nói là cột chống trời của Lôi Hỏa Môn.
- Chúng ta còn chờ gì nữa, không cần đợi lâu, nhanh lên a, vây quanh Hoa Khách Lai, đoạt đan phương lại.
Tên đại hán này gầm rú lên.
- Vội cái gì!
Nam tử trung niên liếc nhìn đại hán.
- Lão tam, hiện tại không thể làm loạn trận cước, chuyện này ta muốn suy nghĩ một chút, muốn suy tính cẩn thận!
- Đại ca, còn chuyện gì tốt hơn thế nữa, nhị ca đã bị thằng khốn này giết chết, cho dù không có cái đan phương này, chúng ta và hắn đã kết tử thù không đội trời chung, nhất định phải giết tiểu tử kia, báo thù cho nhị ca, huống chi, trên tay của hắn còn có bảo bối, nếu như để kẻ khác đoạt lấy, chẳng phải chúng ta kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ sao?
Đại hán nói đúng, trong Chúc Chiếu thành này không phải chỉ có một nhà Lôi Hỏa Môn độc đại, vẫn còn hai thế lực khác, hai nhà này cũng giống bọn họ, đều ôm đùi Bái Hỏa Huyền Giáo, nhưng dù ôm cùng một đùi, cũng có lợi ích của riêng mình, huống chi thời điểm Lôi Hỏa Môn quật khởi, đã kết không ít oán cừu với hai nhà khác, hiện tại Lôi Hỏa Môn làm ra chuyện lớn như vậy, hai nhà khác không có khả năng ngồi yên không để ý.
Nếu như hai nhà này tra ra được chân tướng, Lôi Hỏa Môn muốn lấy được lợi ích lớn nhất, khó càng thêm khó.
Trên thực tế, cũng không phải tên môn chủ Lôi Hỏa Môn không muốn làm chuyện này, nhưng khi nghe đại hán gầm rú, hắn như đã hạ quyết tâm, nói ra:
- Lão tam, ngươi lập tức sao đan phương này ra một phần, đưa đến chỗ Ôn trưởng lão, hơn nữa còn nói rõ chuyện này cho Ôn trưởng lão biết.
- Cái gì? Vì cái gì?
Đại hán nghe xong, hắn nhanh chóng đứng bật dậy, sau đó hướng về nam tử trung niên quát lên.
- Đại ca, đây là...
- Thứ này chúng ta nuốt không nổi!
Nam tử trung niên liếc nhìn đại hắn, lẳng lặng nói ra:
- Chuyện này... Trên đan phương Đoán Cốt Đan ta đã xem qua, dược tài trong đó đều cực hiếm, với thực lực của Lôi Hỏa Môn chúng ta, muốn sưu tập toàn bộ rất dễ dàng, nhưng muốn số lượng nhiều là chuyện không có khả năng, một Đoán Cốt Đan đã cần tài liệu như vậy, như vậy có thể nghĩ, Định Mạch Đan kia cần tài liệu trân quý đến cỡ nào, nếu thứ đồ vật này ở lại trong tay của chúng ta, không chỉ không mang đến chỗ tốt, mà còn có thể rước lấy đại họa cho chúng ta.
- Nhưng mà...
- Tốt rồi, không cần nói nữa, ý ta đã quyết!
Trung niên nam tử kiên quyết nói ra.
Hắn biết rõ huynh đệ của mình, chém giết, đương nhiên không gì, nhưng luận đầu óc, hắn kém xa Tra lão nhị.
- Vâng!
Đại hán nhìn thấy bộ dáng kiên quyết của nam tử trung niên, biết rõ đại ca đã làm ra quyết định, liền không hề tranh luận, nhanh chóng đi ra ngoài.
- Kỳ quái a, thật kỳ quái, chuyện này vẫn rất cổ quái, thực lực của người nọ mạnh như thế, vì cái gì mà thời điểm cướp sách lại không giết lão nhị và mang đan phương đi, mà tặng sách cho lão nhị, vào lúc trời tối mới tới nhà giết người đoạt bảo? Chuyện này quá khó hiểu, chẳng lẽ hắn cố ý làm như vậy, hắn làm như vậy có mục đích gì?
Nam tử trung nhiên nhìn thấy hành vi của Chu Báo, trong trực giác có chút cổ quái, chỉ tiếc, hắn cũng không phải Chu Báo, không biết được tâm tư của Chu Báo, cho nên cũng không biết tại sao lại diễn ra chuyện quỷ dị thế này.
Lại nói tới phân thân Thực Long Thu của Chu Báo, ngồi trong gian phòng ở khách điếm Hoa Khách Lai, giống như một bức tượng điêu khắc, chỉ có đôi mắt kia, chớp động hào quang sâu kín.
Bỗng nhiên lúc này, trong chớp mắt cái hóa thân này hóa thành một đạo lục quang cực kỳ yêu dịt, thân thể XÍU...UU! Một tiếng, hóa thành một hào quang, biến mất trong phòng, mà ở trên giường có một bản đan phương còn chưa khô mực, bị gió nhẹ thổi vào phòng làm nó phất phơ.
Tây Bắc, Vũ Dương Lĩnh. Truyện Sắc Hiệp -
Chu Báo xếp bằng ở trên giường đá, trong khoảng thời gian này, giống như cảm giác được cái gì đó, mở mắt thật mạnh, trong ánh mắt tuôn ra hai đạo hào quang như điện, ngẩn đầu nhìn lên trời.
Ở chân trời phái nam xa xôi, một đạo hắc sắc quang mang chớp động mãnh liệt, lập tức tiến vào trong thân thể Chu Báo, Chu Báo hít mạnh một hơi, toàn thân bắt đầu toát ra một cổ khói đen nhàn nhạt, đạo hắc sắc quang mang kia chính là phân thân Thực Long Thu của hắn, đột nhiên phân thân Thực Long Thu quay trở về, cũng vượt qua ngoài ý muốn của hắn.
Hắn cũng không muốn làm vậy, hắn còn muốn lợi dụng cái phân thân này ở Chúc Chiếu thành gây là náo loạn, nhưng không ngờ tới, xảy ra chuyện đột ngột như vậy, thời điểm hắn đang tu luyện, đột nhiên trong lòng có cảm nhận, cảm giác được phân thân của Chúc Chiếu thành xảy ra dị động, liền lập tức trở về.
Đây cũng chính là nguyên nhân làm cho Chu Báo phiền muộn, bởi vì sau khi hóa thành nguyên thần thứ hai, hắn cũng không vận dụng thành thục hoàn toàn, trên thực tế, tu vi của nguyên thần thứ hai này cực cao, đã đến Thông Huyền Bí Cảnh đỉnh phong, phát huy chiến lực cũng thập phần cường đại, cho dù đối mặt với cường giả cấp Tôn Giả cũng không rơi vào hạ phong, nhưng lúc hắn sử dụng, luôn cảm thấy là lạ, khống chế, luôn luôn có một ít cảm giác uốn éo.
Loại cảm giác uốn éo này, cũng không phải bởi vì độ phù hợp giữa bản tôn và phân thân không đủ, mà hoàn toàn ngược lại, bởi vì cả hai quá phù hợp, phù hợp quá mức, thần thông và pháp lực của bản tôn và Thực Long Thu đều đã dung hợp vào một chỗ, bởi như vậy, liên hệ cũng thập phần chặt chẽ, nhưng liên lụy lẫn nhau cũng cực lớn, giống như vừa rồi, Chu Báo đang tìm hiểu Vạn Long Phần Thiên, nhưng bởi vì lúc tìm hiểu có liên lụy tới yêu hỏa của Thực Long Thu, cho nên trong lòng hóa thân của hắn sinh ra cảm ứng, không tự chủ mà bay trở về.
- Không thể tiếp tục như vậy được!
Sắc mặt Chu Báo lạnh lại, trong ánh mắt chớp động ánh sáng màu đỏ yêu dị.
- Bản tôn của ta có chân thân Chu Yếm, xem ra tu luyện Vạn Long Phần Thiên không thích hợp, nếu không, tuyệt đối sẽ không xuất hiện Ô Long, sẽ đem hóa thân trong phạm vi mười vạn dặm gọi trở về, quá mức mất mặt!
Cảm giác được chân nguyên pháp lực trong cơ thể đang lao nhanh, có chút dung hợp lẫn nhau, có chút xung đột lẫn nhau, yêu hỏa Thực Long Thu, Cửu Long Thần Hỏa Công chân nguyên pháp lực, Cửu Thiên Nguyên Dương Cương Khí, bản thân như thủy hỏa bất dung, nhưng đừng quên, trong cơ thể Chu Yếm còn có được pháp lực của Tiên Thiên Thần, còn tu luyện Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương Khí, còn có Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm yêu khí, những thứ này quấy loạn cùng một chỗ, tuy thời điểm dùng tới thì thập phần uy phong, nhưng đã bắt đầu hối hận, lúc này Chu Báo có chút luống cuống, giống như lúc này, thời điểm hắn tu luyện Vạn Long Phần Thiên, thiếu một chút là bị "súng cướp cò" đi đời nhà ma, nếu lúc này không có phân thân Thực Long Thu trở về kịp thời dặp tắt lửa, bằng không thì yêu hỏa của Thực Long Thu và yêu khí của Chu Yếm xung đột với nhau, thân thể của hắn không chịu nổi, sẽ bạo thể mà chết.
- Xem ra, cũng có thể quyết định!
Trong lòng Chu Báo thầm hạ quyết tâm, thân thể ngồi xuống thật mạnh, há miệng ra, hắn thổ một ngụm yêu hỏa trong miệng ra, sau khi nhả hỏa diễm ra, chỉ thấy sau đầu của hắn xuất hiện một đạo hắc quang, một đoàn mây đen do yêu khí tạo thành đang phiêu phù trên đỉnh đầu của hắn, bên trong mây đen này có một hạt châu như ẩn như hiện trong đó, ở xung quanh hạt châu này, còn có một hư ảnh của Thái Cổ Thực Long Thu.
Sau khi Chu Báo thổ ngụm hắc hỏa này ra khỏi miệng, hư ảnh quay chung quang hạt châu rung động mãnh liệt, sau đó, nhanh như thiểm điện dung hợp vào trong đoàn hỏa diễm, cơ hồ trong cùng một thời gian, Chu Báo lại há miệng một lần nữa, ntổ ra một đoàn hỏa diễm màu đen khác bao phủ hư ảnh Thực Long Thu và hạt châu vào bên trong.
Mà lúc làm xong tất cả, cả người Chu Báo như bị hư thoát, tinh khí thần đều ủ rủ, lúc này đây, hắn đã quyết định, đem toàn bộ hỏa chủng của yêu hỏa Thực Long Thủ, dung nhập vào bên trong hóa thân Thực Long Thu của hắn.
Hỏa chủng yêu hỏa Thực Long Thu này đã theo hắn gần mười năm, dung nhập làm một thể với cơ thể hắn, có thể nói, nó đã là một bộ phận không thể thiếu của cơ thể hắn, nói theo một cách bình thường, đó là không có khả năng chia cắt hoàn toàn, cho dù có cưỡng ép chia cắt, nguyên khí của Chu Báo sẽ bị ảnh hưởng nặng nề, thậm chí suy giảm tới căn bản.
Hiện tại bản tôn của hắn đã dung hợp chân thân Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm, đều là Thái Cổ hung thú, cho nên cả hai đều có sở trường riêng, mà phân thân Thực Long Thu đã là nguyên thần thứ hai, bị phân hoá ra ngoài, mà bản tôn Chu Báo và chân thân Chu Yếm dung hợp, như vậy, bên trong bản tôn, huyết mạch của Chu Yếm đã chiếm cứ tuyệt đối trong cơ thể bản tôn, trước kia Chu Báo không nở bỏ đi yêu hỏa của Thực Long Thu, bởi vì dùng nó rất thuận tay, nhưng không thể ngờ được, thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện.
Hắn cũng không ngờ, bởi vì huyết mạch của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm quá bá đạo, mà yêu hỏa của Thái Cổ Thực Long Thu đã cắm rễ sâu vào huyết mạch của hắn, cho nên cơ thể của hắn có dùng cách nào đi nữa cũng không thể dung nhập hoàn toàn với Chu Yếm, cho nên xảy ra xung đột với yêu hỏa Thực Long Thu trong cơ thể, đã sớm gieo tai họa ngầm, lúc này đây, hắn bế quan tìm hiểu Vạn Long Phần Thiên, thoáng cái đã làm cho tai họa ngầm bộc phát, nếu không có nguyên thân thứ hai trở về kịp thời, chỉ sợ hắn đã bạo thể mà chết.
Cho nên, vừa rồi hắn đã quyết định, lợi dụng yêu khí của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm tồn trữ trong cơ thể, một hơi đem toàn bộ yêu hỏa của Thái Cổ Thực Long Thu, phun toàn bộ yêu hỏa ra ngoài, đưa vào nguyên thần thứ hai, tiến vào thân ngoại hóa thân.
Sau đó, hắn liền hối hận.
Động tác quá nhanh, cho nên hắn cũng không có ý thức được yêu hỏa Thực Long Thu đã sớm cắm rễ trong đan điền của bản thân mình, liên hệ đúng là quá mật thiết, dù chỉ phun ra một ngụm, giống như phun cả đan điền ra ngoài, như muốn vỡ ra, đau đớn từ lục phủ ngũ tạng truyền đến làm khuôn mặt của hắn vặn vẹo, thiếu chút nữa là chửi ầm lên.
Tinh khí thần trong nháy mắt như nữa vỡ đê mà thoát ra, đối diện với hắn, Huyền Tẫn Châu hắn dùng để ký thác nguyên thần thứ hai, bắt đầu phụt ra diễm quang màu đen, bắt đầu biến hóa.
Bỗng nhiên lúc này, Chu Báo hít sâu một hơi, một cổ mát lạnh, lực lượng mênh mông từ trong các khiếu huyệt tràn ra ngoài, làm cho kinh mạch vốn đang khô cạn của hắn tràn đầy.
- Hoàng Hỉ Chân Nguyên Bản?
Cảm giác được chân nguyên trong cơ thể mình đang chảy cuồn cuộn trong cơ thể, Chu Báo hơi sững sờ, lúc ở trong Thái Uyên Thiên, sau khi hấp thu di hài của Tiên Thiên Thần, đã làm cho đan điền cực lớn của hắn, biến toàn bộ chân nguyên thành thể rắn màu hoàng kim.
Hắn cũng biết được, hắn niêm phong cất cổ năng lượng thần bí này vào kho, bởi vì nó có được lực lượng cường đại đến mức không gì sánh kịp, nhưng hắn không cách nào vận dụng nó được, nhưng hôm nay, sau khi hắn phun toàn bộ yêu hỏa Thực Long Thu trong cơ thể ra ngoài, sau khi kinh mạch của hắn hoàn toàn cạn kiệt, thì cổ năng lượng màu hoàng kim này cũng khởi động, nó và yêu khí của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm hỗ trợ lẫn nhau, từ từ dung nhập vào trong kinh mạch của hắn.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nhưng chỉ vẻn vẹn là mật thám mà thôi, nhân thủ của họ, thực lực đều không được, có thể nói, rất yếu, chính vì như thế, Chu Báo mới chọn nơi này, vừa có thể làm cho người ta chú ý tới, lại không phát sinh ngoài ý muốn.
Thế là hắn lựa chọn nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn làm mục tiêu, người hắn chọn cũng phải quan sát một thời gian rồi mới quyết định.
Nhị đương gia của Lôi Hỏa Môn là Tra lão nhị, bản thân là tiểu cao thủ Tứ phẩm, vốn cũng không có địa phương nào thần kỳ, nhưng Chu Báo phát hiện ra một đặc điểm, đó là hắn ưa thích sách cổ, thời điểm ban đầu, làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì tên Tra lão nhị này tướng mạo thô kệch, trên mặt còn có một nốt ruồi, trên nốt ruồi có nhiều lông đen, tính tình háo sắc, lấn nam bá nữ không việc ác nào không làm, không thể ngờ bên trong con người hắn lại là người tao nhã, chính bởi vì hắn là người tao nhã, cho nên làm cho Chu Báo tìm được điểm đột phá.
Bởi vì hắn thích sách cổ, Chu Báo cố ý tranh đoạt một bản sách cổ với hắn, là một phương bá chủ ở Chúc Chiếu thành, đương nhiên Tra lão nhị không yếu thế, rất dễ dàng có được bản sách cổ này, sau đó, vào màn đêm buông xuống, Chu Báo tiềm hành vào trong Lôi Hỏa Môn, trải qua một phen "Đại chiến", đánh chết vị nhị đương gia Lôi Hỏa Môn này, cướp đi bản sách cổ, nhưng đồng thời, Lôi Hỏa Môn vào trong phòng của Tra lão cũng tìm ra được "manh mối ", lúc này bắt đầu truy tra.
Mà Chu Báo là kẻ tài cao gan lớn, thời điểm nghe được tiếng gió lặng, tiềm hành trở về Chúc Chiếu thành, tin tức này, đương nhiên có giá trị rất lớn. - Môn chủ, ngươi nói tiểu tử kia đang ở trong khách điếm Hoa Khách Lai là thật hay giả?
Lúc này trong tổng đàn Lôi Hỏa Môn, một gã đại hán thân hình cao lớn vẻ mặt đen thui đang vội vàng xao động, nhìn vị nam tử trung niên đang ngồi ở chủ vị, lộ ra vẻ lo lắng. - Muốn gạt chúng ta, bọn họ không có lá gan này!
Nam tử trung niên này là môn chủ Lôi Hỏa Môn, tu vi đã đạt tới Ngũ phẩm, là cao thủ mà người trong Chúc Chiếu thành đều biết rõ, làm người trầm ổn, dùng thời gian hai mươi năm, đem Lôi Hỏa Môn từ một tiểu bang phái phát triển thành một trong ba đại cự đầu trong Chúc Chiếu thành, có thể nói là cột chống trời của Lôi Hỏa Môn. - Chúng ta còn chờ gì nữa, không cần đợi lâu, nhanh lên a, vây quanh Hoa Khách Lai, đoạt đan phương lại.
Tên đại hán này gầm rú lên. - Vội cái gì!
Nam tử trung niên liếc nhìn đại hán. - Lão tam, hiện tại không thể làm loạn trận cước, chuyện này ta muốn suy nghĩ một chút, muốn suy tính cẩn thận!
- Đại ca, còn chuyện gì tốt hơn thế nữa, nhị ca đã bị thằng khốn này giết chết, cho dù không có cái đan phương này, chúng ta và hắn đã kết tử thù không đội trời chung, nhất định phải giết tiểu tử kia, báo thù cho nhị ca, huống chi, trên tay của hắn còn có bảo bối, nếu như để kẻ khác đoạt lấy, chẳng phải chúng ta kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ sao?
Đại hán nói đúng, trong Chúc Chiếu thành này không phải chỉ có một nhà Lôi Hỏa Môn độc đại, vẫn còn hai thế lực khác, hai nhà này cũng giống bọn họ, đều ôm đùi Bái Hỏa Huyền Giáo, nhưng dù ôm cùng một đùi, cũng có lợi ích của riêng mình, huống chi thời điểm Lôi Hỏa Môn quật khởi, đã kết không ít oán cừu với hai nhà khác, hiện tại Lôi Hỏa Môn làm ra chuyện lớn như vậy, hai nhà khác không có khả năng ngồi yên không để ý.
Nếu như hai nhà này tra ra được chân tướng, Lôi Hỏa Môn muốn lấy được lợi ích lớn nhất, khó càng thêm khó.
Trên thực tế, cũng không phải tên môn chủ Lôi Hỏa Môn không muốn làm chuyện này, nhưng khi nghe đại hán gầm rú, hắn như đã hạ quyết tâm, nói ra: - Lão tam, ngươi lập tức sao đan phương này ra một phần, đưa đến chỗ Ôn trưởng lão, hơn nữa còn nói rõ chuyện này cho Ôn trưởng lão biết. - Cái gì? Vì cái gì?
Đại hán nghe xong, hắn nhanh chóng đứng bật dậy, sau đó hướng về nam tử trung niên quát lên. - Đại ca, đây là... - Thứ này chúng ta nuốt không nổi!
Nam tử trung niên liếc nhìn đại hắn, lẳng lặng nói ra:
- Chuyện này... Trên đan phương Đoán Cốt Đan ta đã xem qua, dược tài trong đó đều cực hiếm, với thực lực của Lôi Hỏa Môn chúng ta, muốn sưu tập toàn bộ rất dễ dàng, nhưng muốn số lượng nhiều là chuyện không có khả năng, một Đoán Cốt Đan đã cần tài liệu như vậy, như vậy có thể nghĩ, Định Mạch Đan kia cần tài liệu trân quý đến cỡ nào, nếu thứ đồ vật này ở lại trong tay của chúng ta, không chỉ không mang đến chỗ tốt, mà còn có thể rước lấy đại họa cho chúng ta. - Nhưng mà... - Tốt rồi, không cần nói nữa, ý ta đã quyết!
Trung niên nam tử kiên quyết nói ra.
Hắn biết rõ huynh đệ của mình, chém giết, đương nhiên không gì, nhưng luận đầu óc, hắn kém xa Tra lão nhị. - Vâng!
Đại hán nhìn thấy bộ dáng kiên quyết của nam tử trung niên, biết rõ đại ca đã làm ra quyết định, liền không hề tranh luận, nhanh chóng đi ra ngoài. - Kỳ quái a, thật kỳ quái, chuyện này vẫn rất cổ quái, thực lực của người nọ mạnh như thế, vì cái gì mà thời điểm cướp sách lại không giết lão nhị và mang đan phương đi, mà tặng sách cho lão nhị, vào lúc trời tối mới tới nhà giết người đoạt bảo? Chuyện này quá khó hiểu, chẳng lẽ hắn cố ý làm như vậy, hắn làm như vậy có mục đích gì?
Nam tử trung nhiên nhìn thấy hành vi của Chu Báo, trong trực giác có chút cổ quái, chỉ tiếc, hắn cũng không phải Chu Báo, không biết được tâm tư của Chu Báo, cho nên cũng không biết tại sao lại diễn ra chuyện quỷ dị thế này.
Lại nói tới phân thân Thực Long Thu của Chu Báo, ngồi trong gian phòng ở khách điếm Hoa Khách Lai, giống như một bức tượng điêu khắc, chỉ có đôi mắt kia, chớp động hào quang sâu kín.
Bỗng nhiên lúc này, trong chớp mắt cái hóa thân này hóa thành một đạo lục quang cực kỳ yêu dịt, thân thể XÍU...UU! Một tiếng, hóa thành một hào quang, biến mất trong phòng, mà ở trên giường có một bản đan phương còn chưa khô mực, bị gió nhẹ thổi vào phòng làm nó phất phơ.
Tây Bắc, Vũ Dương Lĩnh.
Chu Báo xếp bằng ở trên giường đá, trong khoảng thời gian này, giống như cảm giác được cái gì đó, mở mắt thật mạnh, trong ánh mắt tuôn ra hai đạo hào quang như điện, ngẩn đầu nhìn lên trời.
Ở chân trời phái nam xa xôi, một đạo hắc sắc quang mang chớp động mãnh liệt, lập tức tiến vào trong thân thể Chu Báo, Chu Báo hít mạnh một hơi, toàn thân bắt đầu toát ra một cổ khói đen nhàn nhạt, đạo hắc sắc quang mang kia chính là phân thân Thực Long Thu của hắn, đột nhiên phân thân Thực Long Thu quay trở về, cũng vượt qua ngoài ý muốn của hắn.
Hắn cũng không muốn làm vậy, hắn còn muốn lợi dụng cái phân thân này ở Chúc Chiếu thành gây là náo loạn, nhưng không ngờ tới, xảy ra chuyện đột ngột như vậy, thời điểm hắn đang tu luyện, đột nhiên trong lòng có cảm nhận, cảm giác được phân thân của Chúc Chiếu thành xảy ra dị động, liền lập tức trở về.
Đây cũng chính là nguyên nhân làm cho Chu Báo phiền muộn, bởi vì sau khi hóa thành nguyên thần thứ hai, hắn cũng không vận dụng thành thục hoàn toàn, trên thực tế, tu vi của nguyên thần thứ hai này cực cao, đã đến Thông Huyền Bí Cảnh đỉnh phong, phát huy chiến lực cũng thập phần cường đại, cho dù đối mặt với cường giả cấp Tôn Giả cũng không rơi vào hạ phong, nhưng lúc hắn sử dụng, luôn cảm thấy là lạ, khống chế, luôn luôn có một ít cảm giác uốn éo.
Loại cảm giác uốn éo này, cũng không phải bởi vì độ phù hợp giữa bản tôn và phân thân không đủ, mà hoàn toàn ngược lại, bởi vì cả hai quá phù hợp, phù hợp quá mức, thần thông và pháp lực của bản tôn và Thực Long Thu đều đã dung hợp vào một chỗ, bởi như vậy, liên hệ cũng thập phần chặt chẽ, nhưng liên lụy lẫn nhau cũng cực lớn, giống như vừa rồi, Chu Báo đang tìm hiểu Vạn Long Phần Thiên, nhưng bởi vì lúc tìm hiểu có liên lụy tới yêu hỏa của Thực Long Thu, cho nên trong lòng hóa thân của hắn sinh ra cảm ứng, không tự chủ mà bay trở về. - Không thể tiếp tục như vậy được!
Sắc mặt Chu Báo lạnh lại, trong ánh mắt chớp động ánh sáng màu đỏ yêu dị. - Bản tôn của ta có chân thân Chu Yếm, xem ra tu luyện Vạn Long Phần Thiên không thích hợp, nếu không, tuyệt đối sẽ không xuất hiện Ô Long, sẽ đem hóa thân trong phạm vi mười vạn dặm gọi trở về, quá mức mất mặt!
Cảm giác được chân nguyên pháp lực trong cơ thể đang lao nhanh, có chút dung hợp lẫn nhau, có chút xung đột lẫn nhau, yêu hỏa Thực Long Thu, Cửu Long Thần Hỏa Công chân nguyên pháp lực, Cửu Thiên Nguyên Dương Cương Khí, bản thân như thủy hỏa bất dung, nhưng đừng quên, trong cơ thể Chu Yếm còn có được pháp lực của Tiên Thiên Thần, còn tu luyện Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương Khí, còn có Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm yêu khí, những thứ này quấy loạn cùng một chỗ, tuy thời điểm dùng tới thì thập phần uy phong, nhưng đã bắt đầu hối hận, lúc này Chu Báo có chút luống cuống, giống như lúc này, thời điểm hắn tu luyện Vạn Long Phần Thiên, thiếu một chút là bị "súng cướp cò" đi đời nhà ma, nếu lúc này không có phân thân Thực Long Thu trở về kịp thời dặp tắt lửa, bằng không thì yêu hỏa của Thực Long Thu và yêu khí của Chu Yếm xung đột với nhau, thân thể của hắn không chịu nổi, sẽ bạo thể mà chết. - Xem ra, cũng có thể quyết định!
Trong lòng Chu Báo thầm hạ quyết tâm, thân thể ngồi xuống thật mạnh, há miệng ra, hắn thổ một ngụm yêu hỏa trong miệng ra, sau khi nhả hỏa diễm ra, chỉ thấy sau đầu của hắn xuất hiện một đạo hắc quang, một đoàn mây đen do yêu khí tạo thành đang phiêu phù trên đỉnh đầu của hắn, bên trong mây đen này có một hạt châu như ẩn như hiện trong đó, ở xung quanh hạt châu này, còn có một hư ảnh của Thái Cổ Thực Long Thu.
Sau khi Chu Báo thổ ngụm hắc hỏa này ra khỏi miệng, hư ảnh quay chung quang hạt châu rung động mãnh liệt, sau đó, nhanh như thiểm điện dung hợp vào trong đoàn hỏa diễm, cơ hồ trong cùng một thời gian, Chu Báo lại há miệng một lần nữa, ntổ ra một đoàn hỏa diễm màu đen khác bao phủ hư ảnh Thực Long Thu và hạt châu vào bên trong.
Mà lúc làm xong tất cả, cả người Chu Báo như bị hư thoát, tinh khí thần đều ủ rủ, lúc này đây, hắn đã quyết định, đem toàn bộ hỏa chủng của yêu hỏa Thực Long Thủ, dung nhập vào bên trong hóa thân Thực Long Thu của hắn.
Hỏa chủng yêu hỏa Thực Long Thu này đã theo hắn gần mười năm, dung nhập làm một thể với cơ thể hắn, có thể nói, nó đã là một bộ phận không thể thiếu của cơ thể hắn, nói theo một cách bình thường, đó là không có khả năng chia cắt hoàn toàn, cho dù có cưỡng ép chia cắt, nguyên khí của Chu Báo sẽ bị ảnh hưởng nặng nề, thậm chí suy giảm tới căn bản.
Hiện tại bản tôn của hắn đã dung hợp chân thân Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm, đều là Thái Cổ hung thú, cho nên cả hai đều có sở trường riêng, mà phân thân Thực Long Thu đã là nguyên thần thứ hai, bị phân hoá ra ngoài, mà bản tôn Chu Báo và chân thân Chu Yếm dung hợp, như vậy, bên trong bản tôn, huyết mạch của Chu Yếm đã chiếm cứ tuyệt đối trong cơ thể bản tôn, trước kia Chu Báo không nở bỏ đi yêu hỏa của Thực Long Thu, bởi vì dùng nó rất thuận tay, nhưng không thể ngờ được, thiếu chút nữa đã xảy ra chuyện.
Hắn cũng không ngờ, bởi vì huyết mạch của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm quá bá đạo, mà yêu hỏa của Thái Cổ Thực Long Thu đã cắm rễ sâu vào huyết mạch của hắn, cho nên cơ thể của hắn có dùng cách nào đi nữa cũng không thể dung nhập hoàn toàn với Chu Yếm, cho nên xảy ra xung đột với yêu hỏa Thực Long Thu trong cơ thể, đã sớm gieo tai họa ngầm, lúc này đây, hắn bế quan tìm hiểu Vạn Long Phần Thiên, thoáng cái đã làm cho tai họa ngầm bộc phát, nếu không có nguyên thân thứ hai trở về kịp thời, chỉ sợ hắn đã bạo thể mà chết.
Cho nên, vừa rồi hắn đã quyết định, lợi dụng yêu khí của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm tồn trữ trong cơ thể, một hơi đem toàn bộ yêu hỏa của Thái Cổ Thực Long Thu, phun toàn bộ yêu hỏa ra ngoài, đưa vào nguyên thần thứ hai, tiến vào thân ngoại hóa thân.
Sau đó, hắn liền hối hận.
Động tác quá nhanh, cho nên hắn cũng không có ý thức được yêu hỏa Thực Long Thu đã sớm cắm rễ trong đan điền của bản thân mình, liên hệ đúng là quá mật thiết, dù chỉ phun ra một ngụm, giống như phun cả đan điền ra ngoài, như muốn vỡ ra, đau đớn từ lục phủ ngũ tạng truyền đến làm khuôn mặt của hắn vặn vẹo, thiếu chút nữa là chửi ầm lên.
Tinh khí thần trong nháy mắt như nữa vỡ đê mà thoát ra, đối diện với hắn, Huyền Tẫn Châu hắn dùng để ký thác nguyên thần thứ hai, bắt đầu phụt ra diễm quang màu đen, bắt đầu biến hóa.
Bỗng nhiên lúc này, Chu Báo hít sâu một hơi, một cổ mát lạnh, lực lượng mênh mông từ trong các khiếu huyệt tràn ra ngoài, làm cho kinh mạch vốn đang khô cạn của hắn tràn đầy. - Hoàng Hỉ Chân Nguyên Bản?
Cảm giác được chân nguyên trong cơ thể mình đang chảy cuồn cuộn trong cơ thể, Chu Báo hơi sững sờ, lúc ở trong Thái Uyên Thiên, sau khi hấp thu di hài của Tiên Thiên Thần, đã làm cho đan điền cực lớn của hắn, biến toàn bộ chân nguyên thành thể rắn màu hoàng kim.
Hắn cũng biết được, hắn niêm phong cất cổ năng lượng thần bí này vào kho, bởi vì nó có được lực lượng cường đại đến mức không gì sánh kịp, nhưng hắn không cách nào vận dụng nó được, nhưng hôm nay, sau khi hắn phun toàn bộ yêu hỏa Thực Long Thu trong cơ thể ra ngoài, sau khi kinh mạch của hắn hoàn toàn cạn kiệt, thì cổ năng lượng màu hoàng kim này cũng khởi động, nó và yêu khí của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm hỗ trợ lẫn nhau, từ từ dung nhập vào trong kinh mạch của hắn.