Không phải, huyền diệu của một quyền này đều nắm ở hai chữ: biến hóa!
Đúng vậy, biến hóa, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của Chu Báo vô kiến bất tồi, diệt sát hết thảy, trong đó còn ẩn chứa một tia Tiên thiên sát cơ, có thể chôn vùi hết thảy, nhưng biến hóa lại chưa đủ.
Cho tới bây giờ, hắn chỉ có thể chia kiếm khí này thành Kiếm Nhận Phong Bạo, mở rộng phạm vi công kích và cường độ công kích thôi.
Nhưng hai quyền này của Hồng Thái Sư lại hết sức biến hóa, nhìn có vẻ như trực tiếp va chạm với kiếm khí của hắn, nhưng trên thực tế, đồng thời khi hai nắm đấm của hắn thò ra, đánh nát không gian, ở chung quanh nắm đấm của hắn vậy mà tồn tại vô số thời gian và không gian gấp khúc thật nhỏ, một quyền vung lên, tương đương với đánh ra vô số thời gian và không gian, những thời không này thoạt nhìn nhỏ đến không ngờ, nhưng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm khí vừa tiếp xúc, tại hiện thế chỉ như trong nháy mắt, nhưng trong thời không kia phảng phất đã qua một ngàn năm, một vạn năm, vượt qua mấy mươi vạn dặm, mấy trăm vạn dặm, nào có thể không bị suy yếu? Nào có thể không bị đánh vỡ.?
Nhưng kiếm khí bị sụp đổ này cũng không biết mất, mà bị hãm ở giữa không trung chung quanh nắm đấm của hắn.
Cũng may đây là Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, uy lực vô cùng, còn có thể làm cho nắm đấm của Hồng Thái Sư dừng lại một chút, nếu đổi thành công pháp của hắn, thậm chí ngay cả tư cách khiến nắm đấm Hồng Thái Sư dừng lại trong nháy mắt cũng không có nữa ấy chứ!
Đều chơi quyền cả, trông thấy đối phương chơi quyền đến mức như vậy, trong nội tâm Chu Báo thất kinh, nắm đấm trước mặt mà đến, vô số thời không thật nhỏ gấp khúc lại, phảng phất như lỗ đen thôn phệ hết tất cả, ập vào mặt hắn.
Con mắt Chu Báo khẽ động! Híp mắt, thân thể mãnh liệt một cái.
Tạch tạch tạch két!
Không gian giam cầm chung quanh cơ thể vỡ vụn từng mảnh, ngay khi nắm đấm tới người, Chu Báo động, hắn cũng không trốn tránh, mà trực tiếp vươn hai đấm ra, nghênh hướng nắm đấm của Hồng Thái Sư.
Dùng quyền đấu với quyền! - Hảo tiểu tử, đủ trò!
Ngọc Thái Hư ngồi ở phía đông trông thấy Chu Báo mãnh liệt đánh ra nắm đấm của mình, trong mắt mãnh liệt lóe lên, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên vỗ tay rồi.
Đối mặt với nắm đấm của Hồng Thái Hòa, hắn, một tiểu tử tu vi chẳng qua chỉ mới cửu phẩm cũng dám cứng rắn dùng quyền đối quyền, chỉ riêng điểm khí phách này thôi thì không phải người thường có thể làm được rồi.
Nhưng, hắn cũng không biết, tu vị Chu Báo hiện giờ cũng không phải là cửu phẩm, mà là Thông Huyền Bí Cảnh, ngay khi trong lòng hắn thầm than, từ trên thân Chu Báo tuôn ra một cổ đại lực tràn trề khiến hắn khẽ biến.
To lớn, phiêu miểu, vô cùng vô tận, thâm bất khả trắc, biến hóa vô cùng!
Trong nháy mắt khi ra quyền, trên người Chu Báo bắt đầu nổi lên khí chất khiến người khác không thể nào tưởng tượng được như vậy, khí chấ quỷ dị, ở quanh thân Chu Báo, phảng phất có vô cùng thời không chấn động, vô cùng thời không đang vặn vẹo, nhưng nhìn kỹ lại, không gian chung quanh Chu Báo cũng không có gì biến hóa, đây chỉ là một loại cảm giác, một loại khí thế, một loại khí thế quỷ dị khiến người cảm thấy tim đập nhanh, tâm thần bồn chồn.
Đây là quyền ý!
Quyền ý thốt nhiên hạo đại tới cực điểm!
Ngọc Thái Hư là Chân Tiên Thiên Quân đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đã có thể bước vào Nhân Tiên chí cảnh, tu vi như vậy, thực lực như vậy, tâm thần vô cùng chắc chắn, tựa như một tòa băng sơn vạn năm căn bản không cách nào lay động, không cách nào hòa tan vậy.
Cho dù đối mặt quyền ý, cũng có thể trực chỉ bản tâm, nhìn thấu bản chất, nhưng hiện giờ, quyền ý của Chu Báo lại khiến hắn cảm thấy một hồi mê mang, một hồi tim đập nhanh! - Đây là quyền ý gì thế? !
Hắn vậy mà nhịn không được đứng dậy, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Báo, phảng phất muốn từ một quyền này của Chu Báo nhìn ra đầu mối nào khác thường vậy.
Cơ hồ đồng thời khi Chu Báo ra quyền, người ngồi ở phía đông cũng đều đứng lên như hắn, lũ tiểu tử vốn đứng đấy cũng cũng đều hít một hơi khí lạnh, trong mũi bọn hắn tản ra thanh âm hồng hộc, ngay cả trái tim cũng nhịn không được nhảy loạn lên.
Bọn hắn không có nhãn lực trực chỉ bản tâm, nhìn thấu bản chất như Ngọc Thái Hư, bọn hắn trông thấy chính là quyền ý của Chu Báo, quyền ý mênh mông khó lường.
Lúc này, Chu Báo vô kinh vô hỉ, hai đấm đánh ra, Ngọc Hư Thông Thiên Kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật đồng thời điên cuồng vận chuyển, đôi nắm đấm kia trắng noãn như ngọc, hoàn mỹ vô khuyết, phảng phất như một tác phẩm nghệ thuật do đại sư điêu khắc tỉ mỉ tạo thành, khiến người khác nhìn mà sợ hỏng.
Băng! ! !
Bốn nắm đấm cơ hồ trong đồng thời tương giao với nhau!
Một tiếng vang quái dị vang lên, không gian chung quanh nắm đấm lập tức biến mất, thân thể Chu Báo phảng phất như bị xe tải lớn đụng phải, mãnh liệt bắn ngược ra ngoài, hai đấm của Hồng Thái Sư không động, nhưng tầng tầng lớp lớp thời không phiêu đãng chung quanh phảng phất như bị lực lượng khổng lồ nào đó làm cho dừng lại, triệt để nát bấy, một đôi nắm đấm thò ra từ hư không kia cũng giống như xuất hiện một tia rạn nứt, sau đó, làn da tầng ngoài hai nắm đấm, lỗ chân lông, mãnh liệt nổ ra, huyết dịch màu vàng vung vẩy ra bốn phía. - Bất Hủ, tốt, đánh tốt lắm.
Ngọc Thái Hư rốt cục nhịn không được nữa mở miệng khen.
Không phải do hắn không khen, một quyền này của Chu Báo mặc dù không Phấn Toái Chân Không, nhưng lại đánh ra hương vị Bất Hủ.
Đây chính là cảnh giới rất cao ah!
Cái gì gọi là Bất Hủ?
Bỏ qua thời gian, không gian, từ khi Thiên địa mới bắt đầu sơ khai, tới khi Thiên địa đi đến điểm cuối, từ đầu tới cuối, vĩnh hằng bất biến, chính là Bất Hủ!
Hai quyền này của Chu Báo, đánh nát thời không chung quanh nắm đấm Hồng Thái Sư, ở giữa thời không trùng trùng điệp điệp kia, từ đầu mà chết, uy lực không thay đổi, vô luận thời gian trôi qua, vô luận khoảng cách không gian, tay đấm như một, cái này là cảnh giới Bất Hủ.
Hít!
Chu Báo đang mãnh liệt bay rớt ra ngoài khẽ đảo trên không, một quyền vừa rồi hắn đã dốc hết toàn lực, trong nội tâm còn ôm một tia may mắn, bất quá vận khí cũng không bộc phát, không đánh ra được hiệu quả bạo kích.
Bằng không thì hắn tin rằng mình sẽ không lui về sau, bất quá, thế cũng đủ rồi, bị Hồng Thái Sư một quyền đánh lui, nhưng chiến lực của hắn cũng không bị tổn thương bao nhiêu cả.
Nắm đấm của Hồng Thái Sư biến hóa vô cùng, nhưng biến hóa mặc dù nhiều, nhưng bàn về bản chất cường độ của nắm đấm cũng chỉ không khác lắm với hắn dùng Ngọc Hư Thông Thiên Kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật để tăng thêm thôi, thứ duy nhất phải lo chính là biến hóa, nhưng hiện giờ, nắm đấm của hắn có thể đánh ra hiệu quả Bất Hủ, chút cố kỵ này cũng không còn nữa.
Về phần Chân Nguyên pháp lực tiêu hao, không nói tới chín đan điền trong cơ thể hắn ẩn chứa đại lượng Chân Nguyên pháp lực, chỉ riêng Nhất Quy Nguyên Khí nơi thân thôi thì vô luận Chân Nguyên pháp lực tiêu hao nghiêm trọng cỡ nào cũng có thể khôi phục lại trong thời gian cực ngắn, cho nên, vấn đề Chân Nguyên pháp lực căn bản không cần cân nhắc đến.
Bởi vậy, sau khi bị ép lui, Chu Báo không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, Hồng Thái Sư sau khi ăn hết một quyền này rốt cục cũng lộ ra hành tích, dưới sự chấn động của nắm đấm cường đại của hắn, cho dù lấy Thiên Quân chi thân cũng không thể nào không lộ ra sơ hở được, nương theo Linh Giác khủng bố, Chu Báo liền tìm được chỗ ẩn thân của hắn, không dám trì hoãn nhiều, Chu Báo đang bay ngược về phía sau mãnh liệt ngừng thế đi lại, triển khai Tam Giới Tiểu Na Di, thân thể XÍU... UU! một tiếng, biến mất trong giữa không trung. - Hồng Thái Sư, đừng lẩn trốn nữa, ngươi đi ra cho ta a!
Đồng thời khi thân thể biến mất, trong không trung truyền đến tiếng kêu có vẻ hơi chút đắc ý của Chu Báo, chỉ thấy thân thể hắn xuất hiện ở khu vực phía tây Quy Bối Sơn, đánh ra một quyền khiến không gian chung quanh nát bấy, lộ ra một thông đạo hư không đen kịn, thân hình cao lớn lóe lên rồi biến mất trong hư không. - Bị ta bắt được tung tích, ngươi còn muốn chạy, quá ngây thơ rồi!
Chỉ thấy Chu Báo cười lạnh, hoàn toàn thi triển ra Tam Giới Tiểu Na Di, thân ảnh lúc ẩn lúc hiện trên không trung, hai đấm liền đảo.
Băng băng băng băng băng băng
Mỗi một quyền đánh ra, là một phiến không gian bị nghiền nát, trong không gian nghiền nát, thân hình của Hồng Thái Sư trái tránh phải tránh, nhưng vô luận thế nào, cũng không thể trốn thoát khỏi Linh giác của Chu Báo. - Ta bảo ngươi không được trốn, ngươi còn trốn, mẹ nó, đường đường Thiên Quân chi thân, gia chủ Hồng gia, Thái sư của Đại Ly vương triều, chẳng lẽ lại là một tên gan chuột sao, chỉ dám âm thầm đánh lén, không dám cùng ta đường đường quyết đấu? !
Chu Báo lớn tiếng quát. - Ngươi có muốn trốn cũng trốn không được đâu, chỉ bằng vào bổn sự xuyên qua hư không gà mờ của ngươi cũng muốn trốn thoát khỏi lòng bàn tay ta sao, không có khả năng! - Tiểu tử khinh người quá đáng!
Trong hư không phát ra gầm lên giận dữ, sau đó, khi Chu Báo đánh ra một quyền, Hồng Thái Sư cũng không tránh né nữa, mà lại lần nữa cùng Chu Báo đối quyền, cùng lúc đó, thân ảnh của hắn, rốt cục xuất hiện trong không trung, không hề che dấu nữa. - Ha ha, tới tốt lắm!
Trông thấy Hồng Thái Sư hiện ra thân hình, Chu Báo phá lên cười ha ha, hắn muốn đúng là hiệu quả này. - Khá lắm, Hồng Thái Hòa này quả nhiên là nhân vật cấp bậc Thiên Quân, chết tiệt, hắn cũng quá không biết xấu hổ, qua nhiều năm như vậy vẫn một mực dùng khôi lỗi để thay thế bản thế, đối ngoại nói mình cũng không đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, quả thật là một tên giảo hoạt!
Trông thấy Hồng Thái Sư hiện ra thân hình, trông thấy tầng thời không trùng trùng điệp điệp phập phồng chung quanh thân thể hắn, bọn người Tống Tử Phật ở bên dưới nguyên một đám đều chép miệng, khóe miệng co lại, hận không thể xông lên, trực tiếp cho Hồng Thái Hòa mấy cái tát, người này, thật sự quá vô sỉ rồi. - Hừ, Hồng Thái Hòa ah Hồng Thái Hòa, chuyện đã làm đến mức này, ta xem ngươi còn vốn liếng gì để tranh giành với ta nữa, lần này, ngươi thua ngay cả đồ lót cũng bị tiểu tử này bới lên rồi!
Ngọc Thái Hư nhẹ nhàng vuốt chòm râu ngắn của mình, đắc chí vừa lòng nở nụ cười, hắn hiện giờ đã không còn lo lắng nữa, tuy rằng chết một người con riêng, Hoàng kim Vương Tọa bị hủy diệt, nhưng vô luận là ai làm Nhân Hoàng hậu tuyển lần này thì hoạn lớn nhất trong lòng mình cũng đã bị diệt trừ, Hồng Thái Hòa, Hồng Thái Sư, đã không đáng để lo nữa.
Trong tràng, Hồng Thái Sư và Chu Báo đánh đến khó phân thắng bại, bất quá theo tràng diện mà xem, dĩ nhiên là Chu Báo có thực lực cửu phẩm thoáng chiếm thượng phong.
Hồng Thái Sư lợi hại, tu vị cấp bậc Thiên Quân, thời không của Bản Tôn Thiên Địa đã tu luyện thập phần hoàn mỹ, nhưng bất đắc dĩ Chu Báo tên này lại là một tên biến thái, một tên biến thái cuồn, nắm đấm, quyền kình kia đã tu luyện đến cảnh giới Bất Hủ, căn bản bỏ qua sự ảnh hưởng Bản Tôn Thiên Địa của người, trực tiếp ảnh hưởng đến bản thể ngươi, ngươi bảo Hồng Thái Sư làm sao mà chịu nổi đây?
Bản Tôn Thiên Địa!
Đây là tiêu chuẩn của Bát kiếp Thiên Quân cảnh, sau khi trải qua sáu lần lôi kiếp, ngươi sẽ hiểu rất rõ đối với quy tắc giữa thiên địa, nhưng sau khi ngươi vượt qua sáu lần lôi kiếp, thân thể của ngươi sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, biến hóa trọng yếu nhất là ở con mắt.
Lúc này, ánh mắt của ngươi đã có thể nhìn thấu sự lưu động của không gian, cho dù là không hiểu được Chư Thiên Vạn Giới giống như Chu Báo thì cũng có thể căn cư vào những gì ngươi nhìn thấy, suy diễn ra một chút quy tắc không gian, có thể từ trong hư không thu hoạch mảnh vỡ không gian, thậm chí nếu vận khí tốt một chút, tu vị mạnh một chút còn có thể thu mảng lớn khe hở không gian, sáp nhập vào trong cương khí của mình.
Nếu thế thì trong cương khí liền ngưng luyện ra được không gian, bởi như vậy, cương khí ngưng luyện ra không gian, uy lực lực mạnh hơn cương khí bình thường nhiều. Dung luyện không gian, đây là khác nhau lớn nhất giữa Lục kiếp Chân Tiên và Ngũ kiếp Chân Tiên. Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi vượt qua lục kiếp, Chân Tiên được gọi là Thiên Quân, thiên chi quân vương.
Khi bọn hắn dung luyện được không gian, bọn hắn chính là quân vương, cho nên được gọi là Thiên Quân, mà khi lý giải của ngươi đối với không gian đã viên mãn rồi, mượt mà rồi, ngươi liền có thể tiếp nhận lần lôi kiếp thứ bảy, Thất Sát Thanh Lôi Kiếp, dưới sự oanh kích của Thất Sát Thanh Lôi Kiếp sẽ lĩnh ngộ thời gian quy tắc, thu được mảnh vỡ thời gian, hòa hợp Thời Gian Hồng Lưu tràn ngập trong không gian hòa hợp với bản thân, cấu thành hình thức ban đầu của Thiên địa chính thức, mà cương khí của ngươi, cũng sẽ diễn biến thành bổn nguyên nguyên khí trong trời đấy, sau khi trải qua sự rèn luyện của Bát Quái Kim Lôi Kiếp, dùng hợp thời gian và không gian thành một thể, hóa làm Bản Tôn Thiên Địa, tức là Bát Kiếp Chân tiên, Thiên Quân đỉnh phong.
Sau khi tu thành Bản Tôn Thiên Địa, cương khí chung quanh thân thể sẽ biến thành thời không vô cùng vô tận bảo vệ bản thân, lúc đụng phải người có cảnh giới thấp hơn ngươi, căn bản không cần động thủ, chỉ cần rung động Thiên địa quanh thân liền có thể cuốn người vào trong thời không hồng lưu, có chạy cũng không ra được.
Đây là quyền ý của Thiên Quân sao.
Không phải, huyền diệu của một quyền này đều nắm ở hai chữ: biến hóa!
Đúng vậy, biến hóa, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của Chu Báo vô kiến bất tồi, diệt sát hết thảy, trong đó còn ẩn chứa một tia Tiên thiên sát cơ, có thể chôn vùi hết thảy, nhưng biến hóa lại chưa đủ.
Cho tới bây giờ, hắn chỉ có thể chia kiếm khí này thành Kiếm Nhận Phong Bạo, mở rộng phạm vi công kích và cường độ công kích thôi.
Nhưng hai quyền này của Hồng Thái Sư lại hết sức biến hóa, nhìn có vẻ như trực tiếp va chạm với kiếm khí của hắn, nhưng trên thực tế, đồng thời khi hai nắm đấm của hắn thò ra, đánh nát không gian, ở chung quanh nắm đấm của hắn vậy mà tồn tại vô số thời gian và không gian gấp khúc thật nhỏ, một quyền vung lên, tương đương với đánh ra vô số thời gian và không gian, những thời không này thoạt nhìn nhỏ đến không ngờ, nhưng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm khí vừa tiếp xúc, tại hiện thế chỉ như trong nháy mắt, nhưng trong thời không kia phảng phất đã qua một ngàn năm, một vạn năm, vượt qua mấy mươi vạn dặm, mấy trăm vạn dặm, nào có thể không bị suy yếu? Nào có thể không bị đánh vỡ.?
Nhưng kiếm khí bị sụp đổ này cũng không biết mất, mà bị hãm ở giữa không trung chung quanh nắm đấm của hắn. Nguồn:
Cũng may đây là Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, uy lực vô cùng, còn có thể làm cho nắm đấm của Hồng Thái Sư dừng lại một chút, nếu đổi thành công pháp của hắn, thậm chí ngay cả tư cách khiến nắm đấm Hồng Thái Sư dừng lại trong nháy mắt cũng không có nữa ấy chứ!
Đều chơi quyền cả, trông thấy đối phương chơi quyền đến mức như vậy, trong nội tâm Chu Báo thất kinh, nắm đấm trước mặt mà đến, vô số thời không thật nhỏ gấp khúc lại, phảng phất như lỗ đen thôn phệ hết tất cả, ập vào mặt hắn.
Con mắt Chu Báo khẽ động! Híp mắt, thân thể mãnh liệt một cái.
Tạch tạch tạch két!
Không gian giam cầm chung quanh cơ thể vỡ vụn từng mảnh, ngay khi nắm đấm tới người, Chu Báo động, hắn cũng không trốn tránh, mà trực tiếp vươn hai đấm ra, nghênh hướng nắm đấm của Hồng Thái Sư.
Dùng quyền đấu với quyền!
- Hảo tiểu tử, đủ trò!
Ngọc Thái Hư ngồi ở phía đông trông thấy Chu Báo mãnh liệt đánh ra nắm đấm của mình, trong mắt mãnh liệt lóe lên, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên vỗ tay rồi.
Đối mặt với nắm đấm của Hồng Thái Hòa, hắn, một tiểu tử tu vi chẳng qua chỉ mới cửu phẩm cũng dám cứng rắn dùng quyền đối quyền, chỉ riêng điểm khí phách này thôi thì không phải người thường có thể làm được rồi.
Nhưng, hắn cũng không biết, tu vị Chu Báo hiện giờ cũng không phải là cửu phẩm, mà là Thông Huyền Bí Cảnh, ngay khi trong lòng hắn thầm than, từ trên thân Chu Báo tuôn ra một cổ đại lực tràn trề khiến hắn khẽ biến.
To lớn, phiêu miểu, vô cùng vô tận, thâm bất khả trắc, biến hóa vô cùng!
Trong nháy mắt khi ra quyền, trên người Chu Báo bắt đầu nổi lên khí chất khiến người khác không thể nào tưởng tượng được như vậy, khí chấ quỷ dị, ở quanh thân Chu Báo, phảng phất có vô cùng thời không chấn động, vô cùng thời không đang vặn vẹo, nhưng nhìn kỹ lại, không gian chung quanh Chu Báo cũng không có gì biến hóa, đây chỉ là một loại cảm giác, một loại khí thế, một loại khí thế quỷ dị khiến người cảm thấy tim đập nhanh, tâm thần bồn chồn.
Đây là quyền ý!
Quyền ý thốt nhiên hạo đại tới cực điểm!
Ngọc Thái Hư là Chân Tiên Thiên Quân đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đã có thể bước vào Nhân Tiên chí cảnh, tu vi như vậy, thực lực như vậy, tâm thần vô cùng chắc chắn, tựa như một tòa băng sơn vạn năm căn bản không cách nào lay động, không cách nào hòa tan vậy.
Cho dù đối mặt quyền ý, cũng có thể trực chỉ bản tâm, nhìn thấu bản chất, nhưng hiện giờ, quyền ý của Chu Báo lại khiến hắn cảm thấy một hồi mê mang, một hồi tim đập nhanh!
- Đây là quyền ý gì thế? !
Hắn vậy mà nhịn không được đứng dậy, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Báo, phảng phất muốn từ một quyền này của Chu Báo nhìn ra đầu mối nào khác thường vậy.
Cơ hồ đồng thời khi Chu Báo ra quyền, người ngồi ở phía đông cũng đều đứng lên như hắn, lũ tiểu tử vốn đứng đấy cũng cũng đều hít một hơi khí lạnh, trong mũi bọn hắn tản ra thanh âm hồng hộc, ngay cả trái tim cũng nhịn không được nhảy loạn lên.
Bọn hắn không có nhãn lực trực chỉ bản tâm, nhìn thấu bản chất như Ngọc Thái Hư, bọn hắn trông thấy chính là quyền ý của Chu Báo, quyền ý mênh mông khó lường.
Lúc này, Chu Báo vô kinh vô hỉ, hai đấm đánh ra, Ngọc Hư Thông Thiên Kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật đồng thời điên cuồng vận chuyển, đôi nắm đấm kia trắng noãn như ngọc, hoàn mỹ vô khuyết, phảng phất như một tác phẩm nghệ thuật do đại sư điêu khắc tỉ mỉ tạo thành, khiến người khác nhìn mà sợ hỏng.
Băng! ! !
Bốn nắm đấm cơ hồ trong đồng thời tương giao với nhau!
Một tiếng vang quái dị vang lên, không gian chung quanh nắm đấm lập tức biến mất, thân thể Chu Báo phảng phất như bị xe tải lớn đụng phải, mãnh liệt bắn ngược ra ngoài, hai đấm của Hồng Thái Sư không động, nhưng tầng tầng lớp lớp thời không phiêu đãng chung quanh phảng phất như bị lực lượng khổng lồ nào đó làm cho dừng lại, triệt để nát bấy, một đôi nắm đấm thò ra từ hư không kia cũng giống như xuất hiện một tia rạn nứt, sau đó, làn da tầng ngoài hai nắm đấm, lỗ chân lông, mãnh liệt nổ ra, huyết dịch màu vàng vung vẩy ra bốn phía.
- Bất Hủ, tốt, đánh tốt lắm.
Ngọc Thái Hư rốt cục nhịn không được nữa mở miệng khen.
Không phải do hắn không khen, một quyền này của Chu Báo mặc dù không Phấn Toái Chân Không, nhưng lại đánh ra hương vị Bất Hủ.
Đây chính là cảnh giới rất cao ah!
Cái gì gọi là Bất Hủ?
Bỏ qua thời gian, không gian, từ khi Thiên địa mới bắt đầu sơ khai, tới khi Thiên địa đi đến điểm cuối, từ đầu tới cuối, vĩnh hằng bất biến, chính là Bất Hủ!
Hai quyền này của Chu Báo, đánh nát thời không chung quanh nắm đấm Hồng Thái Sư, ở giữa thời không trùng trùng điệp điệp kia, từ đầu mà chết, uy lực không thay đổi, vô luận thời gian trôi qua, vô luận khoảng cách không gian, tay đấm như một, cái này là cảnh giới Bất Hủ.
Hít!
Chu Báo đang mãnh liệt bay rớt ra ngoài khẽ đảo trên không, một quyền vừa rồi hắn đã dốc hết toàn lực, trong nội tâm còn ôm một tia may mắn, bất quá vận khí cũng không bộc phát, không đánh ra được hiệu quả bạo kích.
Bằng không thì hắn tin rằng mình sẽ không lui về sau, bất quá, thế cũng đủ rồi, bị Hồng Thái Sư một quyền đánh lui, nhưng chiến lực của hắn cũng không bị tổn thương bao nhiêu cả.
Nắm đấm của Hồng Thái Sư biến hóa vô cùng, nhưng biến hóa mặc dù nhiều, nhưng bàn về bản chất cường độ của nắm đấm cũng chỉ không khác lắm với hắn dùng Ngọc Hư Thông Thiên Kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật để tăng thêm thôi, thứ duy nhất phải lo chính là biến hóa, nhưng hiện giờ, nắm đấm của hắn có thể đánh ra hiệu quả Bất Hủ, chút cố kỵ này cũng không còn nữa.
Về phần Chân Nguyên pháp lực tiêu hao, không nói tới chín đan điền trong cơ thể hắn ẩn chứa đại lượng Chân Nguyên pháp lực, chỉ riêng Nhất Quy Nguyên Khí nơi thân thôi thì vô luận Chân Nguyên pháp lực tiêu hao nghiêm trọng cỡ nào cũng có thể khôi phục lại trong thời gian cực ngắn, cho nên, vấn đề Chân Nguyên pháp lực căn bản không cần cân nhắc đến.
Bởi vậy, sau khi bị ép lui, Chu Báo không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, Hồng Thái Sư sau khi ăn hết một quyền này rốt cục cũng lộ ra hành tích, dưới sự chấn động của nắm đấm cường đại của hắn, cho dù lấy Thiên Quân chi thân cũng không thể nào không lộ ra sơ hở được, nương theo Linh Giác khủng bố, Chu Báo liền tìm được chỗ ẩn thân của hắn, không dám trì hoãn nhiều, Chu Báo đang bay ngược về phía sau mãnh liệt ngừng thế đi lại, triển khai Tam Giới Tiểu Na Di, thân thể XÍU... UU! một tiếng, biến mất trong giữa không trung.
- Hồng Thái Sư, đừng lẩn trốn nữa, ngươi đi ra cho ta a!
Đồng thời khi thân thể biến mất, trong không trung truyền đến tiếng kêu có vẻ hơi chút đắc ý của Chu Báo, chỉ thấy thân thể hắn xuất hiện ở khu vực phía tây Quy Bối Sơn, đánh ra một quyền khiến không gian chung quanh nát bấy, lộ ra một thông đạo hư không đen kịn, thân hình cao lớn lóe lên rồi biến mất trong hư không.
- Bị ta bắt được tung tích, ngươi còn muốn chạy, quá ngây thơ rồi!
Chỉ thấy Chu Báo cười lạnh, hoàn toàn thi triển ra Tam Giới Tiểu Na Di, thân ảnh lúc ẩn lúc hiện trên không trung, hai đấm liền đảo.
Băng băng băng băng băng băng
Mỗi một quyền đánh ra, là một phiến không gian bị nghiền nát, trong không gian nghiền nát, thân hình của Hồng Thái Sư trái tránh phải tránh, nhưng vô luận thế nào, cũng không thể trốn thoát khỏi Linh giác của Chu Báo.
- Ta bảo ngươi không được trốn, ngươi còn trốn, mẹ nó, đường đường Thiên Quân chi thân, gia chủ Hồng gia, Thái sư của Đại Ly vương triều, chẳng lẽ lại là một tên gan chuột sao, chỉ dám âm thầm đánh lén, không dám cùng ta đường đường quyết đấu? !
Chu Báo lớn tiếng quát.
- Ngươi có muốn trốn cũng trốn không được đâu, chỉ bằng vào bổn sự xuyên qua hư không gà mờ của ngươi cũng muốn trốn thoát khỏi lòng bàn tay ta sao, không có khả năng!
- Tiểu tử khinh người quá đáng!
Trong hư không phát ra gầm lên giận dữ, sau đó, khi Chu Báo đánh ra một quyền, Hồng Thái Sư cũng không tránh né nữa, mà lại lần nữa cùng Chu Báo đối quyền, cùng lúc đó, thân ảnh của hắn, rốt cục xuất hiện trong không trung, không hề che dấu nữa.
- Ha ha, tới tốt lắm!
Trông thấy Hồng Thái Sư hiện ra thân hình, Chu Báo phá lên cười ha ha, hắn muốn đúng là hiệu quả này.
- Khá lắm, Hồng Thái Hòa này quả nhiên là nhân vật cấp bậc Thiên Quân, chết tiệt, hắn cũng quá không biết xấu hổ, qua nhiều năm như vậy vẫn một mực dùng khôi lỗi để thay thế bản thế, đối ngoại nói mình cũng không đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, quả thật là một tên giảo hoạt!
Trông thấy Hồng Thái Sư hiện ra thân hình, trông thấy tầng thời không trùng trùng điệp điệp phập phồng chung quanh thân thể hắn, bọn người Tống Tử Phật ở bên dưới nguyên một đám đều chép miệng, khóe miệng co lại, hận không thể xông lên, trực tiếp cho Hồng Thái Hòa mấy cái tát, người này, thật sự quá vô sỉ rồi.
- Hừ, Hồng Thái Hòa ah Hồng Thái Hòa, chuyện đã làm đến mức này, ta xem ngươi còn vốn liếng gì để tranh giành với ta nữa, lần này, ngươi thua ngay cả đồ lót cũng bị tiểu tử này bới lên rồi!
Ngọc Thái Hư nhẹ nhàng vuốt chòm râu ngắn của mình, đắc chí vừa lòng nở nụ cười, hắn hiện giờ đã không còn lo lắng nữa, tuy rằng chết một người con riêng, Hoàng kim Vương Tọa bị hủy diệt, nhưng vô luận là ai làm Nhân Hoàng hậu tuyển lần này thì hoạn lớn nhất trong lòng mình cũng đã bị diệt trừ, Hồng Thái Hòa, Hồng Thái Sư, đã không đáng để lo nữa.
Trong tràng, Hồng Thái Sư và Chu Báo đánh đến khó phân thắng bại, bất quá theo tràng diện mà xem, dĩ nhiên là Chu Báo có thực lực cửu phẩm thoáng chiếm thượng phong.
Hồng Thái Sư lợi hại, tu vị cấp bậc Thiên Quân, thời không của Bản Tôn Thiên Địa đã tu luyện thập phần hoàn mỹ, nhưng bất đắc dĩ Chu Báo tên này lại là một tên biến thái, một tên biến thái cuồn, nắm đấm, quyền kình kia đã tu luyện đến cảnh giới Bất Hủ, căn bản bỏ qua sự ảnh hưởng Bản Tôn Thiên Địa của người, trực tiếp ảnh hưởng đến bản thể ngươi, ngươi bảo Hồng Thái Sư làm sao mà chịu nổi đây?
Bản Tôn Thiên Địa!
Đây là tiêu chuẩn của Bát kiếp Thiên Quân cảnh, sau khi trải qua sáu lần lôi kiếp, ngươi sẽ hiểu rất rõ đối với quy tắc giữa thiên địa, nhưng sau khi ngươi vượt qua sáu lần lôi kiếp, thân thể của ngươi sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, biến hóa trọng yếu nhất là ở con mắt.
Lúc này, ánh mắt của ngươi đã có thể nhìn thấu sự lưu động của không gian, cho dù là không hiểu được Chư Thiên Vạn Giới giống như Chu Báo thì cũng có thể căn cư vào những gì ngươi nhìn thấy, suy diễn ra một chút quy tắc không gian, có thể từ trong hư không thu hoạch mảnh vỡ không gian, thậm chí nếu vận khí tốt một chút, tu vị mạnh một chút còn có thể thu mảng lớn khe hở không gian, sáp nhập vào trong cương khí của mình.
Nếu thế thì trong cương khí liền ngưng luyện ra được không gian, bởi như vậy, cương khí ngưng luyện ra không gian, uy lực lực mạnh hơn cương khí bình thường nhiều. Dung luyện không gian, đây là khác nhau lớn nhất giữa Lục kiếp Chân Tiên và Ngũ kiếp Chân Tiên. Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi vượt qua lục kiếp, Chân Tiên được gọi là Thiên Quân, thiên chi quân vương.
Khi bọn hắn dung luyện được không gian, bọn hắn chính là quân vương, cho nên được gọi là Thiên Quân, mà khi lý giải của ngươi đối với không gian đã viên mãn rồi, mượt mà rồi, ngươi liền có thể tiếp nhận lần lôi kiếp thứ bảy, Thất Sát Thanh Lôi Kiếp, dưới sự oanh kích của Thất Sát Thanh Lôi Kiếp sẽ lĩnh ngộ thời gian quy tắc, thu được mảnh vỡ thời gian, hòa hợp Thời Gian Hồng Lưu tràn ngập trong không gian hòa hợp với bản thân, cấu thành hình thức ban đầu của Thiên địa chính thức, mà cương khí của ngươi, cũng sẽ diễn biến thành bổn nguyên nguyên khí trong trời đấy, sau khi trải qua sự rèn luyện của Bát Quái Kim Lôi Kiếp, dùng hợp thời gian và không gian thành một thể, hóa làm Bản Tôn Thiên Địa, tức là Bát Kiếp Chân tiên, Thiên Quân đỉnh phong.
Sau khi tu thành Bản Tôn Thiên Địa, cương khí chung quanh thân thể sẽ biến thành thời không vô cùng vô tận bảo vệ bản thân, lúc đụng phải người có cảnh giới thấp hơn ngươi, căn bản không cần động thủ, chỉ cần rung động Thiên địa quanh thân liền có thể cuốn người vào trong thời không hồng lưu, có chạy cũng không ra được.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Đây là quyền ý của Thiên Quân sao.
Không phải, huyền diệu của một quyền này đều nắm ở hai chữ: biến hóa!
Đúng vậy, biến hóa, Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm của Chu Báo vô kiến bất tồi, diệt sát hết thảy, trong đó còn ẩn chứa một tia Tiên thiên sát cơ, có thể chôn vùi hết thảy, nhưng biến hóa lại chưa đủ.
Cho tới bây giờ, hắn chỉ có thể chia kiếm khí này thành Kiếm Nhận Phong Bạo, mở rộng phạm vi công kích và cường độ công kích thôi.
Nhưng hai quyền này của Hồng Thái Sư lại hết sức biến hóa, nhìn có vẻ như trực tiếp va chạm với kiếm khí của hắn, nhưng trên thực tế, đồng thời khi hai nắm đấm của hắn thò ra, đánh nát không gian, ở chung quanh nắm đấm của hắn vậy mà tồn tại vô số thời gian và không gian gấp khúc thật nhỏ, một quyền vung lên, tương đương với đánh ra vô số thời gian và không gian, những thời không này thoạt nhìn nhỏ đến không ngờ, nhưng Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm khí vừa tiếp xúc, tại hiện thế chỉ như trong nháy mắt, nhưng trong thời không kia phảng phất đã qua một ngàn năm, một vạn năm, vượt qua mấy mươi vạn dặm, mấy trăm vạn dặm, nào có thể không bị suy yếu? Nào có thể không bị đánh vỡ.?
Nhưng kiếm khí bị sụp đổ này cũng không biết mất, mà bị hãm ở giữa không trung chung quanh nắm đấm của hắn.
Cũng may đây là Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm, uy lực vô cùng, còn có thể làm cho nắm đấm của Hồng Thái Sư dừng lại một chút, nếu đổi thành công pháp của hắn, thậm chí ngay cả tư cách khiến nắm đấm Hồng Thái Sư dừng lại trong nháy mắt cũng không có nữa ấy chứ!
Đều chơi quyền cả, trông thấy đối phương chơi quyền đến mức như vậy, trong nội tâm Chu Báo thất kinh, nắm đấm trước mặt mà đến, vô số thời không thật nhỏ gấp khúc lại, phảng phất như lỗ đen thôn phệ hết tất cả, ập vào mặt hắn.
Con mắt Chu Báo khẽ động! Híp mắt, thân thể mãnh liệt một cái.
Tạch tạch tạch két!
Không gian giam cầm chung quanh cơ thể vỡ vụn từng mảnh, ngay khi nắm đấm tới người, Chu Báo động, hắn cũng không trốn tránh, mà trực tiếp vươn hai đấm ra, nghênh hướng nắm đấm của Hồng Thái Sư.
Dùng quyền đấu với quyền! - Hảo tiểu tử, đủ trò!
Ngọc Thái Hư ngồi ở phía đông trông thấy Chu Báo mãnh liệt đánh ra nắm đấm của mình, trong mắt mãnh liệt lóe lên, thiếu chút nữa đã nhảy dựng lên vỗ tay rồi.
Đối mặt với nắm đấm của Hồng Thái Hòa, hắn, một tiểu tử tu vi chẳng qua chỉ mới cửu phẩm cũng dám cứng rắn dùng quyền đối quyền, chỉ riêng điểm khí phách này thôi thì không phải người thường có thể làm được rồi.
Nhưng, hắn cũng không biết, tu vị Chu Báo hiện giờ cũng không phải là cửu phẩm, mà là Thông Huyền Bí Cảnh, ngay khi trong lòng hắn thầm than, từ trên thân Chu Báo tuôn ra một cổ đại lực tràn trề khiến hắn khẽ biến.
To lớn, phiêu miểu, vô cùng vô tận, thâm bất khả trắc, biến hóa vô cùng!
Trong nháy mắt khi ra quyền, trên người Chu Báo bắt đầu nổi lên khí chất khiến người khác không thể nào tưởng tượng được như vậy, khí chấ quỷ dị, ở quanh thân Chu Báo, phảng phất có vô cùng thời không chấn động, vô cùng thời không đang vặn vẹo, nhưng nhìn kỹ lại, không gian chung quanh Chu Báo cũng không có gì biến hóa, đây chỉ là một loại cảm giác, một loại khí thế, một loại khí thế quỷ dị khiến người cảm thấy tim đập nhanh, tâm thần bồn chồn.
Đây là quyền ý!
Quyền ý thốt nhiên hạo đại tới cực điểm!
Ngọc Thái Hư là Chân Tiên Thiên Quân đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là đã có thể bước vào Nhân Tiên chí cảnh, tu vi như vậy, thực lực như vậy, tâm thần vô cùng chắc chắn, tựa như một tòa băng sơn vạn năm căn bản không cách nào lay động, không cách nào hòa tan vậy.
Cho dù đối mặt quyền ý, cũng có thể trực chỉ bản tâm, nhìn thấu bản chất, nhưng hiện giờ, quyền ý của Chu Báo lại khiến hắn cảm thấy một hồi mê mang, một hồi tim đập nhanh! - Đây là quyền ý gì thế? !
Hắn vậy mà nhịn không được đứng dậy, gắt gao nhìn chằm chằm vào Chu Báo, phảng phất muốn từ một quyền này của Chu Báo nhìn ra đầu mối nào khác thường vậy.
Cơ hồ đồng thời khi Chu Báo ra quyền, người ngồi ở phía đông cũng đều đứng lên như hắn, lũ tiểu tử vốn đứng đấy cũng cũng đều hít một hơi khí lạnh, trong mũi bọn hắn tản ra thanh âm hồng hộc, ngay cả trái tim cũng nhịn không được nhảy loạn lên.
Bọn hắn không có nhãn lực trực chỉ bản tâm, nhìn thấu bản chất như Ngọc Thái Hư, bọn hắn trông thấy chính là quyền ý của Chu Báo, quyền ý mênh mông khó lường.
Lúc này, Chu Báo vô kinh vô hỉ, hai đấm đánh ra, Ngọc Hư Thông Thiên Kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật đồng thời điên cuồng vận chuyển, đôi nắm đấm kia trắng noãn như ngọc, hoàn mỹ vô khuyết, phảng phất như một tác phẩm nghệ thuật do đại sư điêu khắc tỉ mỉ tạo thành, khiến người khác nhìn mà sợ hỏng.
Băng! ! !
Bốn nắm đấm cơ hồ trong đồng thời tương giao với nhau!
Một tiếng vang quái dị vang lên, không gian chung quanh nắm đấm lập tức biến mất, thân thể Chu Báo phảng phất như bị xe tải lớn đụng phải, mãnh liệt bắn ngược ra ngoài, hai đấm của Hồng Thái Sư không động, nhưng tầng tầng lớp lớp thời không phiêu đãng chung quanh phảng phất như bị lực lượng khổng lồ nào đó làm cho dừng lại, triệt để nát bấy, một đôi nắm đấm thò ra từ hư không kia cũng giống như xuất hiện một tia rạn nứt, sau đó, làn da tầng ngoài hai nắm đấm, lỗ chân lông, mãnh liệt nổ ra, huyết dịch màu vàng vung vẩy ra bốn phía. - Bất Hủ, tốt, đánh tốt lắm.
Ngọc Thái Hư rốt cục nhịn không được nữa mở miệng khen.
Không phải do hắn không khen, một quyền này của Chu Báo mặc dù không Phấn Toái Chân Không, nhưng lại đánh ra hương vị Bất Hủ.
Đây chính là cảnh giới rất cao ah!
Cái gì gọi là Bất Hủ?
Bỏ qua thời gian, không gian, từ khi Thiên địa mới bắt đầu sơ khai, tới khi Thiên địa đi đến điểm cuối, từ đầu tới cuối, vĩnh hằng bất biến, chính là Bất Hủ!
Hai quyền này của Chu Báo, đánh nát thời không chung quanh nắm đấm Hồng Thái Sư, ở giữa thời không trùng trùng điệp điệp kia, từ đầu mà chết, uy lực không thay đổi, vô luận thời gian trôi qua, vô luận khoảng cách không gian, tay đấm như một, cái này là cảnh giới Bất Hủ.
Hít!
Chu Báo đang mãnh liệt bay rớt ra ngoài khẽ đảo trên không, một quyền vừa rồi hắn đã dốc hết toàn lực, trong nội tâm còn ôm một tia may mắn, bất quá vận khí cũng không bộc phát, không đánh ra được hiệu quả bạo kích.
Bằng không thì hắn tin rằng mình sẽ không lui về sau, bất quá, thế cũng đủ rồi, bị Hồng Thái Sư một quyền đánh lui, nhưng chiến lực của hắn cũng không bị tổn thương bao nhiêu cả.
Nắm đấm của Hồng Thái Sư biến hóa vô cùng, nhưng biến hóa mặc dù nhiều, nhưng bàn về bản chất cường độ của nắm đấm cũng chỉ không khác lắm với hắn dùng Ngọc Hư Thông Thiên Kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật để tăng thêm thôi, thứ duy nhất phải lo chính là biến hóa, nhưng hiện giờ, nắm đấm của hắn có thể đánh ra hiệu quả Bất Hủ, chút cố kỵ này cũng không còn nữa.
Về phần Chân Nguyên pháp lực tiêu hao, không nói tới chín đan điền trong cơ thể hắn ẩn chứa đại lượng Chân Nguyên pháp lực, chỉ riêng Nhất Quy Nguyên Khí nơi thân thôi thì vô luận Chân Nguyên pháp lực tiêu hao nghiêm trọng cỡ nào cũng có thể khôi phục lại trong thời gian cực ngắn, cho nên, vấn đề Chân Nguyên pháp lực căn bản không cần cân nhắc đến.
Bởi vậy, sau khi bị ép lui, Chu Báo không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, Hồng Thái Sư sau khi ăn hết một quyền này rốt cục cũng lộ ra hành tích, dưới sự chấn động của nắm đấm cường đại của hắn, cho dù lấy Thiên Quân chi thân cũng không thể nào không lộ ra sơ hở được, nương theo Linh Giác khủng bố, Chu Báo liền tìm được chỗ ẩn thân của hắn, không dám trì hoãn nhiều, Chu Báo đang bay ngược về phía sau mãnh liệt ngừng thế đi lại, triển khai Tam Giới Tiểu Na Di, thân thể XÍU... UU! một tiếng, biến mất trong giữa không trung. - Hồng Thái Sư, đừng lẩn trốn nữa, ngươi đi ra cho ta a!
Đồng thời khi thân thể biến mất, trong không trung truyền đến tiếng kêu có vẻ hơi chút đắc ý của Chu Báo, chỉ thấy thân thể hắn xuất hiện ở khu vực phía tây Quy Bối Sơn, đánh ra một quyền khiến không gian chung quanh nát bấy, lộ ra một thông đạo hư không đen kịn, thân hình cao lớn lóe lên rồi biến mất trong hư không. - Bị ta bắt được tung tích, ngươi còn muốn chạy, quá ngây thơ rồi!
Chỉ thấy Chu Báo cười lạnh, hoàn toàn thi triển ra Tam Giới Tiểu Na Di, thân ảnh lúc ẩn lúc hiện trên không trung, hai đấm liền đảo.
Băng băng băng băng băng băng
Mỗi một quyền đánh ra, là một phiến không gian bị nghiền nát, trong không gian nghiền nát, thân hình của Hồng Thái Sư trái tránh phải tránh, nhưng vô luận thế nào, cũng không thể trốn thoát khỏi Linh giác của Chu Báo. - Ta bảo ngươi không được trốn, ngươi còn trốn, mẹ nó, đường đường Thiên Quân chi thân, gia chủ Hồng gia, Thái sư của Đại Ly vương triều, chẳng lẽ lại là một tên gan chuột sao, chỉ dám âm thầm đánh lén, không dám cùng ta đường đường quyết đấu? !
Chu Báo lớn tiếng quát. - Ngươi có muốn trốn cũng trốn không được đâu, chỉ bằng vào bổn sự xuyên qua hư không gà mờ của ngươi cũng muốn trốn thoát khỏi lòng bàn tay ta sao, không có khả năng! - Tiểu tử khinh người quá đáng!
Trong hư không phát ra gầm lên giận dữ, sau đó, khi Chu Báo đánh ra một quyền, Hồng Thái Sư cũng không tránh né nữa, mà lại lần nữa cùng Chu Báo đối quyền, cùng lúc đó, thân ảnh của hắn, rốt cục xuất hiện trong không trung, không hề che dấu nữa. - Ha ha, tới tốt lắm!
Trông thấy Hồng Thái Sư hiện ra thân hình, Chu Báo phá lên cười ha ha, hắn muốn đúng là hiệu quả này. - Khá lắm, Hồng Thái Hòa này quả nhiên là nhân vật cấp bậc Thiên Quân, chết tiệt, hắn cũng quá không biết xấu hổ, qua nhiều năm như vậy vẫn một mực dùng khôi lỗi để thay thế bản thế, đối ngoại nói mình cũng không đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, quả thật là một tên giảo hoạt!
Trông thấy Hồng Thái Sư hiện ra thân hình, trông thấy tầng thời không trùng trùng điệp điệp phập phồng chung quanh thân thể hắn, bọn người Tống Tử Phật ở bên dưới nguyên một đám đều chép miệng, khóe miệng co lại, hận không thể xông lên, trực tiếp cho Hồng Thái Hòa mấy cái tát, người này, thật sự quá vô sỉ rồi. - Hừ, Hồng Thái Hòa ah Hồng Thái Hòa, chuyện đã làm đến mức này, ta xem ngươi còn vốn liếng gì để tranh giành với ta nữa, lần này, ngươi thua ngay cả đồ lót cũng bị tiểu tử này bới lên rồi!
Ngọc Thái Hư nhẹ nhàng vuốt chòm râu ngắn của mình, đắc chí vừa lòng nở nụ cười, hắn hiện giờ đã không còn lo lắng nữa, tuy rằng chết một người con riêng, Hoàng kim Vương Tọa bị hủy diệt, nhưng vô luận là ai làm Nhân Hoàng hậu tuyển lần này thì hoạn lớn nhất trong lòng mình cũng đã bị diệt trừ, Hồng Thái Hòa, Hồng Thái Sư, đã không đáng để lo nữa.
Trong tràng, Hồng Thái Sư và Chu Báo đánh đến khó phân thắng bại, bất quá theo tràng diện mà xem, dĩ nhiên là Chu Báo có thực lực cửu phẩm thoáng chiếm thượng phong.
Hồng Thái Sư lợi hại, tu vị cấp bậc Thiên Quân, thời không của Bản Tôn Thiên Địa đã tu luyện thập phần hoàn mỹ, nhưng bất đắc dĩ Chu Báo tên này lại là một tên biến thái, một tên biến thái cuồn, nắm đấm, quyền kình kia đã tu luyện đến cảnh giới Bất Hủ, căn bản bỏ qua sự ảnh hưởng Bản Tôn Thiên Địa của người, trực tiếp ảnh hưởng đến bản thể ngươi, ngươi bảo Hồng Thái Sư làm sao mà chịu nổi đây?
Bản Tôn Thiên Địa!
Đây là tiêu chuẩn của Bát kiếp Thiên Quân cảnh, sau khi trải qua sáu lần lôi kiếp, ngươi sẽ hiểu rất rõ đối với quy tắc giữa thiên địa, nhưng sau khi ngươi vượt qua sáu lần lôi kiếp, thân thể của ngươi sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, biến hóa trọng yếu nhất là ở con mắt.
Lúc này, ánh mắt của ngươi đã có thể nhìn thấu sự lưu động của không gian, cho dù là không hiểu được Chư Thiên Vạn Giới giống như Chu Báo thì cũng có thể căn cư vào những gì ngươi nhìn thấy, suy diễn ra một chút quy tắc không gian, có thể từ trong hư không thu hoạch mảnh vỡ không gian, thậm chí nếu vận khí tốt một chút, tu vị mạnh một chút còn có thể thu mảng lớn khe hở không gian, sáp nhập vào trong cương khí của mình.
Nếu thế thì trong cương khí liền ngưng luyện ra được không gian, bởi như vậy, cương khí ngưng luyện ra không gian, uy lực lực mạnh hơn cương khí bình thường nhiều. Dung luyện không gian, đây là khác nhau lớn nhất giữa Lục kiếp Chân Tiên và Ngũ kiếp Chân Tiên. Đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi vượt qua lục kiếp, Chân Tiên được gọi là Thiên Quân, thiên chi quân vương.
Khi bọn hắn dung luyện được không gian, bọn hắn chính là quân vương, cho nên được gọi là Thiên Quân, mà khi lý giải của ngươi đối với không gian đã viên mãn rồi, mượt mà rồi, ngươi liền có thể tiếp nhận lần lôi kiếp thứ bảy, Thất Sát Thanh Lôi Kiếp, dưới sự oanh kích của Thất Sát Thanh Lôi Kiếp sẽ lĩnh ngộ thời gian quy tắc, thu được mảnh vỡ thời gian, hòa hợp Thời Gian Hồng Lưu tràn ngập trong không gian hòa hợp với bản thân, cấu thành hình thức ban đầu của Thiên địa chính thức, mà cương khí của ngươi, cũng sẽ diễn biến thành bổn nguyên nguyên khí trong trời đấy, sau khi trải qua sự rèn luyện của Bát Quái Kim Lôi Kiếp, dùng hợp thời gian và không gian thành một thể, hóa làm Bản Tôn Thiên Địa, tức là Bát Kiếp Chân tiên, Thiên Quân đỉnh phong.
Sau khi tu thành Bản Tôn Thiên Địa, cương khí chung quanh thân thể sẽ biến thành thời không vô cùng vô tận bảo vệ bản thân, lúc đụng phải người có cảnh giới thấp hơn ngươi, căn bản không cần động thủ, chỉ cần rung động Thiên địa quanh thân liền có thể cuốn người vào trong thời không hồng lưu, có chạy cũng không ra được.