- Hắn biết rõ Vạn Tinh Hải, hình như không giống như những gia hỏa vị không gian hồng lưu cuốn tới a, chẳng lẽ trừ hai đại tinh vực chúng ta ra, còn có người của tinh vực có truyền tống trận pháp đi thông tới Vạn Tinh Hải này? Nhưng khả năng này quá thấp a, nếu đúng như vậy, trôi qua nhiều năm như thế, vì cái gì chỉ có tu sĩ của hai đại tinh vực của chúng ta chém giết tranh đoạt ma thai chứ?
Trong đầu đạo sĩ Thiên Triệu tràn đầy nghi hoặc, đánh chết hắn cũng không nghĩ ra, hơn mười vạn năm qua, Thiên Giới chỉ có nửa bức Hư Không Đồ, mà truyền tống trận của Thiên Giới đi thông tới Vạn Tinh Hải lại nằm ở khu vực biên giới, là khu vực vắng vẻ nhất, có giá trị không lớn, hơn mười vạn năm qua, không có người nào phát hiện, thẳng đến không lâu, Thiên Giới mới gom góp đủ Hư Không Đồ, lúc này mới tới đây. - Ồ? Hư Không Đồ của ta đâu?
Đột nhiên lúc này, hắn như ý thức được cái gì đó, đưa tay sờ vào ngực, thần sắc trên mặt biến thành phiền muộn.
- Tử Hạt tinh vực và Thiên Hà tinh vực, thật lâu trước đây đã bắt đầu thăm dò Vạn Tinh Hải. Thậm chí có thể nói, Vạn Tinh Hải là hậu hoa viên của hai đại tinh vực. Kể từ đó, giá trị của Vạn Tinh Hải giảm xuống cực thấp, bởi vì những thứ có giá trị thật sự đã bị hai đại tinh vực thu rồi, nhưng mà, trên bức Hư Không Đồ này lại có đánh dấu vài khu vực kỳ quái, đúng là đáng giá tìm tòi!
Lúc này trong tay Chu Báo bỗng nhiên xuất hiện một tấm Hư Không Đồ, đây là Hư Không Đồ của Vạn Tinh Hải, nhưng cũng không đến từ năm đại tông môn, mà là hắn vừa mới tiện tay "mượn" từ trên người của đạo sĩ Thiên Triệu. - Trầm Linh Cổ Tinh, cách nơi này cũng gần, ta tới đó xem xét một chút.
Hư Không Đồ, nói trắng ra chính là một tấm địa đồ tinh vực, Đông Tứ Vực tuy có Hư Không Đồ nguyên vẹn của Vạn Tinh Hải, nhưng mà nói thật, nó đã sớm quá hạn.
Bởi vì bức Hư Không Đồ đó truyền thừa từ thời Thượng Cổ, đó là bộ dáng của thời kỳ Thượng Cổ. Mà bây giờ trải qua nhiều năm như vậy, tình huống của Vạn Tinh Hải đã sớm cải biến, nhiều địa phương thậm chí còn biến mất.
Cũng chính vi những năm gần đây bọn họ một mực ở tại Thiên Giới cho nên không biết, trên thực tế, Hư Không Đồ Vạn Tinh Hải trong tay của hắn khác biệt với Hư Không Đồ của năm đại tông môn rất lớn. - Lợi ích ở Vạn Tinh Hải này, đã sớm bị Tử Hạt tinh vực và Thiên Hà tinh vực chia cắt xong.
Nhìn tin tức trong Hư Không Đồ, trong lòng Chu Báo cười khổ.
Mà từ thế lực chia cắt có thể nhìn ra được điều này rất rõ ràng, đây là chênh lệch với hai đại tinh vực.
Tương đối mà nói, trong phạm vi thế lực của Thiên Hà giới có lực ngưng tụ cao hơn Tử Hạt tinh vực rất nhiều, tuy trong Thiên Hà giới trong cũng có rất nhiều thế lực, nhưng những thế lực này mạnh hơn so với Thiên Giới, nhưng so với Tử Hạt tinh vực, đó là gặp dân chơi thứ thiệt.
Tử Hạt tinh vực là địa bàn của thập tam giới liên minh, bên trong mỗi thế giới, đều phân chia ra rất nhiều thế lực của riêng mình, trong đó có hợp tác, cũng có đối địch, cho nên đem Vạn Tinh Hải phân chia loạn xà ngầu.
Mà những vật này, ở bên trong Hư Không Đồ của Thất Thần Vực, đều không phản ảnh ra, mà ở bên trong Hư Không Đồ của Thiên Triệu, Vạn Tinh Hải có đủ tất cả tin tức này.
Nếu như dùng Hư Không Đồ làm trung tâm đem trọn vẹn Vạn Tinh Hải đánh dấu ra Đông Nam Tây Bắc bốn phương vị, như vậy, phía đông thuộc về Tử Hạt tinh vực, thập tam giới liên minh, mà phía tây, thuộc về Thiên Hà tinh vực, địa bàn của Thiên Hà giới.
Mà trong Vạn Tinh Hải, có một cấm địa lớn nhất của Vạn Tinh Hải, chính là nơi phong ấn con Thái Cổ ma đầu.
Cho dù hai đại tinh vực có chia cắt cả Vạn Tinh Hải, nhưng cũng không phải nói toàn bộ Vạn Tinh Hải đều nằm trong tay của bọn họ.
Vạn Tinh Hải là một tinh vực vô cùng rộng lớn, tuy tu sĩ của hai đại tinh vực trải rộng ra khắp Vạn Tinh Hải, nhưng còn cách rất xa cảnh giới khống chế toàn bộ như trong truyền thuyết, mà trong Vạn Tinh Hải, còn có rất nhiều địa phương, đều là cấm địa, những cấm địa này, tu sĩ bình thường muốn đi vào, đó là chuyện không có khả năng.
Trừ những cấm địa này ra, còn có rất nhiều thế lực cài răng lược trong đó, mà Ma Môn là một trong số đó, mà trừ những khu vực mà hai đại tinh vực đã dò xét ra, còn có một chút địa phương là không có xác minh, là một khoảng trống lớn, hư không, thời không đan xen vào nhau, thần bí khó lường.
Cấm đại lớn nhất trong Vạn Tinh Hải không cần phải nói, chính là nơi phong ấn Thái Cổ ma đầu.
Mà trừ một mảnh khu vực trung tâm phong ấn Thái Cổ ma đầu ra, tất cả cấm khu lớn nhỏ đều hơn ngàn, có nơi tu sĩ của hai đại tinh vực có giải thích, có nơi hoàn toàn không có giải thích, có một ít khu vực tối trọng yếu, môn phái của hai đại tinh vực đều có một nhóm thủ hạ đắc lực, tiến vào những cấm địa này thăm dò, tìm kiếm, nhìn xem có thể cởi bỏ những bí mật trong những cấm địa này hay không. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trong đó có một ít cấm địa bị thăm dò nhiều, tính nguy hiểm nhỏ, dễ dàng thăm dò, những địa phương này gọi là tiểu cấm địa, mà có một ít cấm địa, những địa phương này, là một ít thế lực, môn phái dùng làm nơi bồi dưỡng thế hệ trẻ, tuy cũng có người đi qua, người có thể sống sót trở về, tất cả đều rất chật vật, mà những nơi như thế thì cao thủ cấp bậc Thiên Quân cũng không dám xâm nhập vào bên trong, những địa phương này được gọi là đại cấm địa, còn có một loại khác, những địa phương đó vừa tiến vào là chết, dù là cao thủ cấp bậc Thiên Quân cũng không thể sống sót đi ra, những cấm địa này, được gọi là tử vong tuyệt địa.
Trầm Linh Cổ Tinh là một đại cấm địa.
Nằm ở phía đông nam của Vạn Tinh Hải, cấm địa này hoàn toàn nằm trong tay của thập tam giới liên minh, nhưng mà, cho dù là thập tam giới liên minh, cũng không phái bao nhiêu người đi điều tra, bởi vì những nơi này không có bất cứ giá trị nào.
Hoặc là nói, trong tình huống xác minh, đã xác định là không có giá trị nào, nhưng đối với Chu Báo mà nói, đây không chỉ là cấm địa gần với hắn nhất, đồng thời cũng là cấm địa hữu dụng cho hắn nhất.
Bởi vì Trầm Linh Cổ Tinh này dùng kịch độc mà nổi tiếng.
Sau khi đạt được chỗ tốt từ Vạn Độc Phiên, Chu Báo liền mẫn cảm phát hiện được, Vạn Độc Phiên là pháp khí hắn xử dụng thuận buồm xuôi gió, tính phát triển rất mạnh, thu nạp độc tính siêu nhiều, uy lực cực mạnh, sử dụng càng lúc càng thuần buồm xuôi gió.
Từ tình huống thăm dò vài vạn năm qua, thì Trầm Linh Cổ Tinh ẩn chứa độc tố vô cùng vô tận, không chỉ nói là tu sĩ bình thường, cho dù là Thiên Quân rơi vào, cũng phải mất một lớp da, mà thập tam giới liên minh đã có lần tổ chức mười tên Thiên Quân, cũng cưỡng ép mang theo một kiện La Thiên pháp khí xâm nhập, muốn xem xem bên trong cổ tinh trần đầy kịch độc này rốt cuộc là có bảo bối gì hay không, kết quả là thất vọng mà về, mà sau khi trở về, không lâu sau liên minh thập tam giới vội vàng thanh lý kiện La Thiên pháp khí kia, có thể nói là trộm gà không được còn mất nắm thóc, từ đó về sau, đã không còn người nào đánh chủ ý lên Trầm Linh Cổ Tinh.
Đương nhiên, cũng có một nhóm người, như Chu Báo hiện giờ, tu luyện kịch độc pháp khí hoặc công pháp kịch độc, thì Trầm Linh Cổ Tinh này lại là nơi tốt nhất, nhưng mà, rất nhanh mọi người phiền muộn khi phát hiện, phàm là người đến Trầm Linh Cổ Tinh tu luyện độc công, cuối cùng đều bị độc chết, phàm là pháp khí độc tính luyện ra từ nơi này, cuối cùng người mang pháp khí cũng bị độc chết.
Sau khi làm rõ những tình huống như vậy, mười vạn năm qua, không còn người nào chạy tới Trầm Linh Cổ Tinh để đi dạo, cho nên khu vực chung quanh Trầm Linh Cổ Tinh cũng biến thành một nơi không bóng người, hoang tàn vắng vẻ, mà ở trên Hư Không Đồ, nơi này là một điểm đỏ cực lớn. - Hô, đúng là một tinh cầu cổ quái mà.
Là tinh cầu, không phải là thế giới, không phải thiên địa, chỉ là một tinh cầu bình thường, Chu Báo đứng thẳng trong hư không, nhìn tinh cầu bị một đoàn khí xanh đen đậm đặc bao phủ hoàn toàn vào bên trong, Chu Báo cũng nhíu mày.
Quả nhiên giống như trong truyền thuyết, cái Trầm Linh Cổ Tinh này hoàn toàn là do độc khí tạo thành tinh cầu, mà bên trong phiến kịch độc này, trừ độc thì vẫn là độc, không có mãnh vở không gian pháp tắc, cũng không có mảnh vỡ thời gian pháp tắc, ở chung quanh đều là hư không, những kịch độc này không cách nào ảnh hưởng tới không gian, cũng không cách nào ảnh tới thời gian.
- Không đúng, hoàn toàn không đúng, bởi vì nó là tinh cầu kịch độc, cho dù là không gian cũng sẽ bị nó làm cho nóng chảy, giống như Vạn Độc Phiên của ta, vì sao nó lại có thể ngưng tụ trong hư không như thế này, hàng rào không gian chung quanh nơi này không có mạnh mẽ a, thập phần bạc nhược yếu kém, thậm chí là không chịu nổi một quyền cực nhẹ của ta, nhưng vì sao độc tính trên tinh cầu này lại mạnh hơn Vạn Độc Phiên của ta gấp mấy lần thế này. Mà phiến không gian này, một phiến hư không thế này vì sao lại có thể nhẹ nhàng thoải mái như thế, không có bị ăn mòn mất? Chẳng lẽ đây chính là điểm khó hiểu?
Chu Báo híp mắt, tay run mãnh liệt, Vạn Độc Phiên lần nữa được triển khai, bay về phía tinh cầu kịch độc.
Lúc này đây, Vạn Độc Phiên của hắn mở ra lớn nhỏ hơn trăm trượng, nhưng đối với Trầm Linh Cổ Tinh mà nói, chẳng khác gì một giọt nước trên đại dương là bao, thời điểm sương mù màu yên lam tiến đến gần Trầm Linh Cổ Tinh, dưới sự thao túng của Chu Báo, cấp tốc bắn về phía bụi mù màu xanh đen kia.
Oanh!
Sau khi Vạn Độc Phiên chui vào trong bụi mù xanh đen một lúc, tâm thần của Chu Báo tương liên với nó cũng cảm giác như muốn nổ tung, vào thời khắc này, hắn như hóa thành Vạn Độc Phiên, nhìn vô số độc khí màu xanh đen này, hướng Vạn Độc Phiên vọt tới, bị Vạn Độc Phiên thu nạp. - Hô hô hô hô hô...
Một cổ khí thể màu xanh đen hình thành một dòng chất lỏng cuồn cuộn lao tới, chảy ngược vào trong Vạn Độc Phiên, Vạn Độc Phiên điên cuồng hấp thu, giống như được ăn đại bổ hòn, bắt đầu tỏa sáng.
Ba đạo phù văn cũng bắt đầu hiển hiện ra, xuất hiện biến hóa, giống như sinh vật sống.
Từng đạo hình ảnh viễn cổ từ trong ba đạo phù văn hiện ra như mộng như ảo, đủ loại dã thú linh thú kỳ dị, thậm chí là hung thú, vào thời khắc này, cũng bắt đầu xuất hiện bên trong ba đạo phù văn tạo thành hào quang, rất sống động, thậm chí là một ít sinh linh như sống lại, bắt đầu thoát ra, giống như muốn tránh nhé hào quang của phù trận, lao ra ngoài, biến thành sinh vật chân chính.
Mà bên trong những sinh linh này, trên cơ bản Chu Báo đều không nhận biết được, trừ một loại, bộ dạng của sinh vật này Chu Báo có cảm giác nhìn rất quen mắt, suy nghĩ một chút liền cảm giác được, đó chính là dị thú Thượng Cổ Độc Long Đại Đế đều để kéo xe, loại thú kịch độc này, ở bên trong hào quang phù trận, xuất hiện ngàn vạn, giống như là loại sinh vật thấp nhất, mà có những sinh vật kỳ dị khác, Chu Báo không nói là nhìn thấy, cho dù nghĩ cũng chưa nghĩa tới, nhưng từ hình thái và động tác của bọn họ, thậm chí là điểm khác biệt trong ánh mắt, Chu Báo cũng có thể nhìn ra được, những sinh linh này có trí tuệ cực cao, độc tính cũng là siêu cường. - Hít!
Thời điểm đang suy nghĩ, Chu Báo chỉ cảm thấy những kịch độc đang tiến vào Vạn Độc Phiên như dừng lại một cái thật mạnh, đại não của hắn tê rần, một loại cảm giác chướng bụng tràn ngập thân thể của hắn.
Trong nháy mắt này, hắn có cảm giác như đang có một loại năng lượng cường đại nào đó đang tràn ngập thân thể của mình. Vạn Độc Phiên điên cuồng chớp lóe hào quang dữ dội, tiêu hóa cổ lực lượng này, nhưng cho dù thế nào, cũng không thể tiến thêm một bước tiêu hóa cổ lực lượng này, đây đã là cực hạn của Vạn Độc Phiên, nếu như tiếp tục như vậy, Chu Báo tin tưởng, cho hắn thêm một vạn cái Vạn Độc Phiên hắn cũng không thể chịu nổi độc tính phản phệ bản thân hắn hiện giờ. - Dùng lại được rồi, dù sao lúc này ta cũng đã đạt được không ít chỗ tốt rồi a.
Chu Báo nhẹ nhàng cảm thán một tiếng, thu hồi Vạn Độc Phiên, nhìn thấy Vạn Độc Phiên đang chớp động hào quang chói mắt, hắn cười khổ, ba đạo phù văn trên Vạn Độc Phiên đang có sự hướng dung hợp sơ bộ, nhưng muốn chúng dung hợp lại không dễ dàng, bởi vì một khi dung hợp loại, hình thành một đạo tiên văn, đó là tiên khí.
Tiên khi và Thuần Dương pháp khí khác nhau về khí thế và bản chất, Vạn Độc Phiên của hắn, dù là chất liệu hay thủ pháp luyện khí, đều không thể đạt tới yêu cầu của tiên khí.
Chu Báo biết rõ, nếu như hấp thu xuống, vậy cũng chỉ có Vạn Độc Phiên cấp tiên khí mới có thể làm được chuyện này.
Tiên khí, Chu Báo tạm thời không muốn, bởi vì theo tình huống mà nhìn, Chu Báo cũng từ bỏ cách tiến vào Trầm Linh Cổ Tinh để tìm tòi, nói giỡn, địa phương quỷ quái này ngay cả Vạn Độc Phiên cũng không làm được, nếu như không phải mình kịp thời thu hồi, không thể nói trước là mình sẽ bị Vạn Độc Phiên độc chết, biến thành trò cười, cho dù mình có thiên đại bổn sự, chui vào bên trong, cũng không khác gì tự tìm con đường chết, chuyện nguy hiểm rõ ràng như vậy, Chu Báo sẽ không làm.
- Hắn biết rõ Vạn Tinh Hải, hình như không giống như những gia hỏa vị không gian hồng lưu cuốn tới a, chẳng lẽ trừ hai đại tinh vực chúng ta ra, còn có người của tinh vực có truyền tống trận pháp đi thông tới Vạn Tinh Hải này? Nhưng khả năng này quá thấp a, nếu đúng như vậy, trôi qua nhiều năm như thế, vì cái gì chỉ có tu sĩ của hai đại tinh vực của chúng ta chém giết tranh đoạt ma thai chứ?
Trong đầu đạo sĩ Thiên Triệu tràn đầy nghi hoặc, đánh chết hắn cũng không nghĩ ra, hơn mười vạn năm qua, Thiên Giới chỉ có nửa bức Hư Không Đồ, mà truyền tống trận của Thiên Giới đi thông tới Vạn Tinh Hải lại nằm ở khu vực biên giới, là khu vực vắng vẻ nhất, có giá trị không lớn, hơn mười vạn năm qua, không có người nào phát hiện, thẳng đến không lâu, Thiên Giới mới gom góp đủ Hư Không Đồ, lúc này mới tới đây.
- Ồ? Hư Không Đồ của ta đâu?
Đột nhiên lúc này, hắn như ý thức được cái gì đó, đưa tay sờ vào ngực, thần sắc trên mặt biến thành phiền muộn.
- Tử Hạt tinh vực và Thiên Hà tinh vực, thật lâu trước đây đã bắt đầu thăm dò Vạn Tinh Hải. Thậm chí có thể nói, Vạn Tinh Hải là hậu hoa viên của hai đại tinh vực. Kể từ đó, giá trị của Vạn Tinh Hải giảm xuống cực thấp, bởi vì những thứ có giá trị thật sự đã bị hai đại tinh vực thu rồi, nhưng mà, trên bức Hư Không Đồ này lại có đánh dấu vài khu vực kỳ quái, đúng là đáng giá tìm tòi!
Lúc này trong tay Chu Báo bỗng nhiên xuất hiện một tấm Hư Không Đồ, đây là Hư Không Đồ của Vạn Tinh Hải, nhưng cũng không đến từ năm đại tông môn, mà là hắn vừa mới tiện tay "mượn" từ trên người của đạo sĩ Thiên Triệu.
- Trầm Linh Cổ Tinh, cách nơi này cũng gần, ta tới đó xem xét một chút.
Hư Không Đồ, nói trắng ra chính là một tấm địa đồ tinh vực, Đông Tứ Vực tuy có Hư Không Đồ nguyên vẹn của Vạn Tinh Hải, nhưng mà nói thật, nó đã sớm quá hạn.
Bởi vì bức Hư Không Đồ đó truyền thừa từ thời Thượng Cổ, đó là bộ dáng của thời kỳ Thượng Cổ. Mà bây giờ trải qua nhiều năm như vậy, tình huống của Vạn Tinh Hải đã sớm cải biến, nhiều địa phương thậm chí còn biến mất.
Cũng chính vi những năm gần đây bọn họ một mực ở tại Thiên Giới cho nên không biết, trên thực tế, Hư Không Đồ Vạn Tinh Hải trong tay của hắn khác biệt với Hư Không Đồ của năm đại tông môn rất lớn.
- Lợi ích ở Vạn Tinh Hải này, đã sớm bị Tử Hạt tinh vực và Thiên Hà tinh vực chia cắt xong.
Nhìn tin tức trong Hư Không Đồ, trong lòng Chu Báo cười khổ.
Mà từ thế lực chia cắt có thể nhìn ra được điều này rất rõ ràng, đây là chênh lệch với hai đại tinh vực.
Tương đối mà nói, trong phạm vi thế lực của Thiên Hà giới có lực ngưng tụ cao hơn Tử Hạt tinh vực rất nhiều, tuy trong Thiên Hà giới trong cũng có rất nhiều thế lực, nhưng những thế lực này mạnh hơn so với Thiên Giới, nhưng so với Tử Hạt tinh vực, đó là gặp dân chơi thứ thiệt.
Tử Hạt tinh vực là địa bàn của thập tam giới liên minh, bên trong mỗi thế giới, đều phân chia ra rất nhiều thế lực của riêng mình, trong đó có hợp tác, cũng có đối địch, cho nên đem Vạn Tinh Hải phân chia loạn xà ngầu.
Mà những vật này, ở bên trong Hư Không Đồ của Thất Thần Vực, đều không phản ảnh ra, mà ở bên trong Hư Không Đồ của Thiên Triệu, Vạn Tinh Hải có đủ tất cả tin tức này.
Nếu như dùng Hư Không Đồ làm trung tâm đem trọn vẹn Vạn Tinh Hải đánh dấu ra Đông Nam Tây Bắc bốn phương vị, như vậy, phía đông thuộc về Tử Hạt tinh vực, thập tam giới liên minh, mà phía tây, thuộc về Thiên Hà tinh vực, địa bàn của Thiên Hà giới.
Mà trong Vạn Tinh Hải, có một cấm địa lớn nhất của Vạn Tinh Hải, chính là nơi phong ấn con Thái Cổ ma đầu.
Cho dù hai đại tinh vực có chia cắt cả Vạn Tinh Hải, nhưng cũng không phải nói toàn bộ Vạn Tinh Hải đều nằm trong tay của bọn họ.
Vạn Tinh Hải là một tinh vực vô cùng rộng lớn, tuy tu sĩ của hai đại tinh vực trải rộng ra khắp Vạn Tinh Hải, nhưng còn cách rất xa cảnh giới khống chế toàn bộ như trong truyền thuyết, mà trong Vạn Tinh Hải, còn có rất nhiều địa phương, đều là cấm địa, những cấm địa này, tu sĩ bình thường muốn đi vào, đó là chuyện không có khả năng.
Trừ những cấm địa này ra, còn có rất nhiều thế lực cài răng lược trong đó, mà Ma Môn là một trong số đó, mà trừ những khu vực mà hai đại tinh vực đã dò xét ra, còn có một chút địa phương là không có xác minh, là một khoảng trống lớn, hư không, thời không đan xen vào nhau, thần bí khó lường.
Cấm đại lớn nhất trong Vạn Tinh Hải không cần phải nói, chính là nơi phong ấn Thái Cổ ma đầu.
Mà trừ một mảnh khu vực trung tâm phong ấn Thái Cổ ma đầu ra, tất cả cấm khu lớn nhỏ đều hơn ngàn, có nơi tu sĩ của hai đại tinh vực có giải thích, có nơi hoàn toàn không có giải thích, có một ít khu vực tối trọng yếu, môn phái của hai đại tinh vực đều có một nhóm thủ hạ đắc lực, tiến vào những cấm địa này thăm dò, tìm kiếm, nhìn xem có thể cởi bỏ những bí mật trong những cấm địa này hay không. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trong đó có một ít cấm địa bị thăm dò nhiều, tính nguy hiểm nhỏ, dễ dàng thăm dò, những địa phương này gọi là tiểu cấm địa, mà có một ít cấm địa, những địa phương này, là một ít thế lực, môn phái dùng làm nơi bồi dưỡng thế hệ trẻ, tuy cũng có người đi qua, người có thể sống sót trở về, tất cả đều rất chật vật, mà những nơi như thế thì cao thủ cấp bậc Thiên Quân cũng không dám xâm nhập vào bên trong, những địa phương này được gọi là đại cấm địa, còn có một loại khác, những địa phương đó vừa tiến vào là chết, dù là cao thủ cấp bậc Thiên Quân cũng không thể sống sót đi ra, những cấm địa này, được gọi là tử vong tuyệt địa.
Trầm Linh Cổ Tinh là một đại cấm địa.
Nằm ở phía đông nam của Vạn Tinh Hải, cấm địa này hoàn toàn nằm trong tay của thập tam giới liên minh, nhưng mà, cho dù là thập tam giới liên minh, cũng không phái bao nhiêu người đi điều tra, bởi vì những nơi này không có bất cứ giá trị nào.
Hoặc là nói, trong tình huống xác minh, đã xác định là không có giá trị nào, nhưng đối với Chu Báo mà nói, đây không chỉ là cấm địa gần với hắn nhất, đồng thời cũng là cấm địa hữu dụng cho hắn nhất.
Bởi vì Trầm Linh Cổ Tinh này dùng kịch độc mà nổi tiếng.
Sau khi đạt được chỗ tốt từ Vạn Độc Phiên, Chu Báo liền mẫn cảm phát hiện được, Vạn Độc Phiên là pháp khí hắn xử dụng thuận buồm xuôi gió, tính phát triển rất mạnh, thu nạp độc tính siêu nhiều, uy lực cực mạnh, sử dụng càng lúc càng thuần buồm xuôi gió.
Từ tình huống thăm dò vài vạn năm qua, thì Trầm Linh Cổ Tinh ẩn chứa độc tố vô cùng vô tận, không chỉ nói là tu sĩ bình thường, cho dù là Thiên Quân rơi vào, cũng phải mất một lớp da, mà thập tam giới liên minh đã có lần tổ chức mười tên Thiên Quân, cũng cưỡng ép mang theo một kiện La Thiên pháp khí xâm nhập, muốn xem xem bên trong cổ tinh trần đầy kịch độc này rốt cuộc là có bảo bối gì hay không, kết quả là thất vọng mà về, mà sau khi trở về, không lâu sau liên minh thập tam giới vội vàng thanh lý kiện La Thiên pháp khí kia, có thể nói là trộm gà không được còn mất nắm thóc, từ đó về sau, đã không còn người nào đánh chủ ý lên Trầm Linh Cổ Tinh.
Đương nhiên, cũng có một nhóm người, như Chu Báo hiện giờ, tu luyện kịch độc pháp khí hoặc công pháp kịch độc, thì Trầm Linh Cổ Tinh này lại là nơi tốt nhất, nhưng mà, rất nhanh mọi người phiền muộn khi phát hiện, phàm là người đến Trầm Linh Cổ Tinh tu luyện độc công, cuối cùng đều bị độc chết, phàm là pháp khí độc tính luyện ra từ nơi này, cuối cùng người mang pháp khí cũng bị độc chết.
Sau khi làm rõ những tình huống như vậy, mười vạn năm qua, không còn người nào chạy tới Trầm Linh Cổ Tinh để đi dạo, cho nên khu vực chung quanh Trầm Linh Cổ Tinh cũng biến thành một nơi không bóng người, hoang tàn vắng vẻ, mà ở trên Hư Không Đồ, nơi này là một điểm đỏ cực lớn.
- Hô, đúng là một tinh cầu cổ quái mà.
Là tinh cầu, không phải là thế giới, không phải thiên địa, chỉ là một tinh cầu bình thường, Chu Báo đứng thẳng trong hư không, nhìn tinh cầu bị một đoàn khí xanh đen đậm đặc bao phủ hoàn toàn vào bên trong, Chu Báo cũng nhíu mày.
Quả nhiên giống như trong truyền thuyết, cái Trầm Linh Cổ Tinh này hoàn toàn là do độc khí tạo thành tinh cầu, mà bên trong phiến kịch độc này, trừ độc thì vẫn là độc, không có mãnh vở không gian pháp tắc, cũng không có mảnh vỡ thời gian pháp tắc, ở chung quanh đều là hư không, những kịch độc này không cách nào ảnh hưởng tới không gian, cũng không cách nào ảnh tới thời gian.
- Không đúng, hoàn toàn không đúng, bởi vì nó là tinh cầu kịch độc, cho dù là không gian cũng sẽ bị nó làm cho nóng chảy, giống như Vạn Độc Phiên của ta, vì sao nó lại có thể ngưng tụ trong hư không như thế này, hàng rào không gian chung quanh nơi này không có mạnh mẽ a, thập phần bạc nhược yếu kém, thậm chí là không chịu nổi một quyền cực nhẹ của ta, nhưng vì sao độc tính trên tinh cầu này lại mạnh hơn Vạn Độc Phiên của ta gấp mấy lần thế này. Mà phiến không gian này, một phiến hư không thế này vì sao lại có thể nhẹ nhàng thoải mái như thế, không có bị ăn mòn mất? Chẳng lẽ đây chính là điểm khó hiểu?
Chu Báo híp mắt, tay run mãnh liệt, Vạn Độc Phiên lần nữa được triển khai, bay về phía tinh cầu kịch độc.
Lúc này đây, Vạn Độc Phiên của hắn mở ra lớn nhỏ hơn trăm trượng, nhưng đối với Trầm Linh Cổ Tinh mà nói, chẳng khác gì một giọt nước trên đại dương là bao, thời điểm sương mù màu yên lam tiến đến gần Trầm Linh Cổ Tinh, dưới sự thao túng của Chu Báo, cấp tốc bắn về phía bụi mù màu xanh đen kia.
Oanh!
Sau khi Vạn Độc Phiên chui vào trong bụi mù xanh đen một lúc, tâm thần của Chu Báo tương liên với nó cũng cảm giác như muốn nổ tung, vào thời khắc này, hắn như hóa thành Vạn Độc Phiên, nhìn vô số độc khí màu xanh đen này, hướng Vạn Độc Phiên vọt tới, bị Vạn Độc Phiên thu nạp.
- Hô hô hô hô hô...
Một cổ khí thể màu xanh đen hình thành một dòng chất lỏng cuồn cuộn lao tới, chảy ngược vào trong Vạn Độc Phiên, Vạn Độc Phiên điên cuồng hấp thu, giống như được ăn đại bổ hòn, bắt đầu tỏa sáng.
Ba đạo phù văn cũng bắt đầu hiển hiện ra, xuất hiện biến hóa, giống như sinh vật sống.
Từng đạo hình ảnh viễn cổ từ trong ba đạo phù văn hiện ra như mộng như ảo, đủ loại dã thú linh thú kỳ dị, thậm chí là hung thú, vào thời khắc này, cũng bắt đầu xuất hiện bên trong ba đạo phù văn tạo thành hào quang, rất sống động, thậm chí là một ít sinh linh như sống lại, bắt đầu thoát ra, giống như muốn tránh nhé hào quang của phù trận, lao ra ngoài, biến thành sinh vật chân chính.
Mà bên trong những sinh linh này, trên cơ bản Chu Báo đều không nhận biết được, trừ một loại, bộ dạng của sinh vật này Chu Báo có cảm giác nhìn rất quen mắt, suy nghĩ một chút liền cảm giác được, đó chính là dị thú Thượng Cổ Độc Long Đại Đế đều để kéo xe, loại thú kịch độc này, ở bên trong hào quang phù trận, xuất hiện ngàn vạn, giống như là loại sinh vật thấp nhất, mà có những sinh vật kỳ dị khác, Chu Báo không nói là nhìn thấy, cho dù nghĩ cũng chưa nghĩa tới, nhưng từ hình thái và động tác của bọn họ, thậm chí là điểm khác biệt trong ánh mắt, Chu Báo cũng có thể nhìn ra được, những sinh linh này có trí tuệ cực cao, độc tính cũng là siêu cường.
- Hít!
Thời điểm đang suy nghĩ, Chu Báo chỉ cảm thấy những kịch độc đang tiến vào Vạn Độc Phiên như dừng lại một cái thật mạnh, đại não của hắn tê rần, một loại cảm giác chướng bụng tràn ngập thân thể của hắn.
Trong nháy mắt này, hắn có cảm giác như đang có một loại năng lượng cường đại nào đó đang tràn ngập thân thể của mình. Vạn Độc Phiên điên cuồng chớp lóe hào quang dữ dội, tiêu hóa cổ lực lượng này, nhưng cho dù thế nào, cũng không thể tiến thêm một bước tiêu hóa cổ lực lượng này, đây đã là cực hạn của Vạn Độc Phiên, nếu như tiếp tục như vậy, Chu Báo tin tưởng, cho hắn thêm một vạn cái Vạn Độc Phiên hắn cũng không thể chịu nổi độc tính phản phệ bản thân hắn hiện giờ.
- Dùng lại được rồi, dù sao lúc này ta cũng đã đạt được không ít chỗ tốt rồi a.
Chu Báo nhẹ nhàng cảm thán một tiếng, thu hồi Vạn Độc Phiên, nhìn thấy Vạn Độc Phiên đang chớp động hào quang chói mắt, hắn cười khổ, ba đạo phù văn trên Vạn Độc Phiên đang có sự hướng dung hợp sơ bộ, nhưng muốn chúng dung hợp lại không dễ dàng, bởi vì một khi dung hợp loại, hình thành một đạo tiên văn, đó là tiên khí.
Tiên khi và Thuần Dương pháp khí khác nhau về khí thế và bản chất, Vạn Độc Phiên của hắn, dù là chất liệu hay thủ pháp luyện khí, đều không thể đạt tới yêu cầu của tiên khí.
Chu Báo biết rõ, nếu như hấp thu xuống, vậy cũng chỉ có Vạn Độc Phiên cấp tiên khí mới có thể làm được chuyện này.
Tiên khí, Chu Báo tạm thời không muốn, bởi vì theo tình huống mà nhìn, Chu Báo cũng từ bỏ cách tiến vào Trầm Linh Cổ Tinh để tìm tòi, nói giỡn, địa phương quỷ quái này ngay cả Vạn Độc Phiên cũng không làm được, nếu như không phải mình kịp thời thu hồi, không thể nói trước là mình sẽ bị Vạn Độc Phiên độc chết, biến thành trò cười, cho dù mình có thiên đại bổn sự, chui vào bên trong, cũng không khác gì tự tìm con đường chết, chuyện nguy hiểm rõ ràng như vậy, Chu Báo sẽ không làm.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Hắn biết rõ Vạn Tinh Hải, hình như không giống như những gia hỏa vị không gian hồng lưu cuốn tới a, chẳng lẽ trừ hai đại tinh vực chúng ta ra, còn có người của tinh vực có truyền tống trận pháp đi thông tới Vạn Tinh Hải này? Nhưng khả năng này quá thấp a, nếu đúng như vậy, trôi qua nhiều năm như thế, vì cái gì chỉ có tu sĩ của hai đại tinh vực của chúng ta chém giết tranh đoạt ma thai chứ?
Trong đầu đạo sĩ Thiên Triệu tràn đầy nghi hoặc, đánh chết hắn cũng không nghĩ ra, hơn mười vạn năm qua, Thiên Giới chỉ có nửa bức Hư Không Đồ, mà truyền tống trận của Thiên Giới đi thông tới Vạn Tinh Hải lại nằm ở khu vực biên giới, là khu vực vắng vẻ nhất, có giá trị không lớn, hơn mười vạn năm qua, không có người nào phát hiện, thẳng đến không lâu, Thiên Giới mới gom góp đủ Hư Không Đồ, lúc này mới tới đây. - Ồ? Hư Không Đồ của ta đâu?
Đột nhiên lúc này, hắn như ý thức được cái gì đó, đưa tay sờ vào ngực, thần sắc trên mặt biến thành phiền muộn.
- Tử Hạt tinh vực và Thiên Hà tinh vực, thật lâu trước đây đã bắt đầu thăm dò Vạn Tinh Hải. Thậm chí có thể nói, Vạn Tinh Hải là hậu hoa viên của hai đại tinh vực. Kể từ đó, giá trị của Vạn Tinh Hải giảm xuống cực thấp, bởi vì những thứ có giá trị thật sự đã bị hai đại tinh vực thu rồi, nhưng mà, trên bức Hư Không Đồ này lại có đánh dấu vài khu vực kỳ quái, đúng là đáng giá tìm tòi!
Lúc này trong tay Chu Báo bỗng nhiên xuất hiện một tấm Hư Không Đồ, đây là Hư Không Đồ của Vạn Tinh Hải, nhưng cũng không đến từ năm đại tông môn, mà là hắn vừa mới tiện tay "mượn" từ trên người của đạo sĩ Thiên Triệu. - Trầm Linh Cổ Tinh, cách nơi này cũng gần, ta tới đó xem xét một chút.
Hư Không Đồ, nói trắng ra chính là một tấm địa đồ tinh vực, Đông Tứ Vực tuy có Hư Không Đồ nguyên vẹn của Vạn Tinh Hải, nhưng mà nói thật, nó đã sớm quá hạn.
Bởi vì bức Hư Không Đồ đó truyền thừa từ thời Thượng Cổ, đó là bộ dáng của thời kỳ Thượng Cổ. Mà bây giờ trải qua nhiều năm như vậy, tình huống của Vạn Tinh Hải đã sớm cải biến, nhiều địa phương thậm chí còn biến mất.
Cũng chính vi những năm gần đây bọn họ một mực ở tại Thiên Giới cho nên không biết, trên thực tế, Hư Không Đồ Vạn Tinh Hải trong tay của hắn khác biệt với Hư Không Đồ của năm đại tông môn rất lớn. - Lợi ích ở Vạn Tinh Hải này, đã sớm bị Tử Hạt tinh vực và Thiên Hà tinh vực chia cắt xong.
Nhìn tin tức trong Hư Không Đồ, trong lòng Chu Báo cười khổ.
Mà từ thế lực chia cắt có thể nhìn ra được điều này rất rõ ràng, đây là chênh lệch với hai đại tinh vực.
Tương đối mà nói, trong phạm vi thế lực của Thiên Hà giới có lực ngưng tụ cao hơn Tử Hạt tinh vực rất nhiều, tuy trong Thiên Hà giới trong cũng có rất nhiều thế lực, nhưng những thế lực này mạnh hơn so với Thiên Giới, nhưng so với Tử Hạt tinh vực, đó là gặp dân chơi thứ thiệt.
Tử Hạt tinh vực là địa bàn của thập tam giới liên minh, bên trong mỗi thế giới, đều phân chia ra rất nhiều thế lực của riêng mình, trong đó có hợp tác, cũng có đối địch, cho nên đem Vạn Tinh Hải phân chia loạn xà ngầu.
Mà những vật này, ở bên trong Hư Không Đồ của Thất Thần Vực, đều không phản ảnh ra, mà ở bên trong Hư Không Đồ của Thiên Triệu, Vạn Tinh Hải có đủ tất cả tin tức này.
Nếu như dùng Hư Không Đồ làm trung tâm đem trọn vẹn Vạn Tinh Hải đánh dấu ra Đông Nam Tây Bắc bốn phương vị, như vậy, phía đông thuộc về Tử Hạt tinh vực, thập tam giới liên minh, mà phía tây, thuộc về Thiên Hà tinh vực, địa bàn của Thiên Hà giới.
Mà trong Vạn Tinh Hải, có một cấm địa lớn nhất của Vạn Tinh Hải, chính là nơi phong ấn con Thái Cổ ma đầu.
Cho dù hai đại tinh vực có chia cắt cả Vạn Tinh Hải, nhưng cũng không phải nói toàn bộ Vạn Tinh Hải đều nằm trong tay của bọn họ.
Vạn Tinh Hải là một tinh vực vô cùng rộng lớn, tuy tu sĩ của hai đại tinh vực trải rộng ra khắp Vạn Tinh Hải, nhưng còn cách rất xa cảnh giới khống chế toàn bộ như trong truyền thuyết, mà trong Vạn Tinh Hải, còn có rất nhiều địa phương, đều là cấm địa, những cấm địa này, tu sĩ bình thường muốn đi vào, đó là chuyện không có khả năng.
Trừ những cấm địa này ra, còn có rất nhiều thế lực cài răng lược trong đó, mà Ma Môn là một trong số đó, mà trừ những khu vực mà hai đại tinh vực đã dò xét ra, còn có một chút địa phương là không có xác minh, là một khoảng trống lớn, hư không, thời không đan xen vào nhau, thần bí khó lường.
Cấm đại lớn nhất trong Vạn Tinh Hải không cần phải nói, chính là nơi phong ấn Thái Cổ ma đầu.
Mà trừ một mảnh khu vực trung tâm phong ấn Thái Cổ ma đầu ra, tất cả cấm khu lớn nhỏ đều hơn ngàn, có nơi tu sĩ của hai đại tinh vực có giải thích, có nơi hoàn toàn không có giải thích, có một ít khu vực tối trọng yếu, môn phái của hai đại tinh vực đều có một nhóm thủ hạ đắc lực, tiến vào những cấm địa này thăm dò, tìm kiếm, nhìn xem có thể cởi bỏ những bí mật trong những cấm địa này hay không. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Trong đó có một ít cấm địa bị thăm dò nhiều, tính nguy hiểm nhỏ, dễ dàng thăm dò, những địa phương này gọi là tiểu cấm địa, mà có một ít cấm địa, những địa phương này, là một ít thế lực, môn phái dùng làm nơi bồi dưỡng thế hệ trẻ, tuy cũng có người đi qua, người có thể sống sót trở về, tất cả đều rất chật vật, mà những nơi như thế thì cao thủ cấp bậc Thiên Quân cũng không dám xâm nhập vào bên trong, những địa phương này được gọi là đại cấm địa, còn có một loại khác, những địa phương đó vừa tiến vào là chết, dù là cao thủ cấp bậc Thiên Quân cũng không thể sống sót đi ra, những cấm địa này, được gọi là tử vong tuyệt địa.
Trầm Linh Cổ Tinh là một đại cấm địa.
Nằm ở phía đông nam của Vạn Tinh Hải, cấm địa này hoàn toàn nằm trong tay của thập tam giới liên minh, nhưng mà, cho dù là thập tam giới liên minh, cũng không phái bao nhiêu người đi điều tra, bởi vì những nơi này không có bất cứ giá trị nào.
Hoặc là nói, trong tình huống xác minh, đã xác định là không có giá trị nào, nhưng đối với Chu Báo mà nói, đây không chỉ là cấm địa gần với hắn nhất, đồng thời cũng là cấm địa hữu dụng cho hắn nhất.
Bởi vì Trầm Linh Cổ Tinh này dùng kịch độc mà nổi tiếng.
Sau khi đạt được chỗ tốt từ Vạn Độc Phiên, Chu Báo liền mẫn cảm phát hiện được, Vạn Độc Phiên là pháp khí hắn xử dụng thuận buồm xuôi gió, tính phát triển rất mạnh, thu nạp độc tính siêu nhiều, uy lực cực mạnh, sử dụng càng lúc càng thuần buồm xuôi gió.
Từ tình huống thăm dò vài vạn năm qua, thì Trầm Linh Cổ Tinh ẩn chứa độc tố vô cùng vô tận, không chỉ nói là tu sĩ bình thường, cho dù là Thiên Quân rơi vào, cũng phải mất một lớp da, mà thập tam giới liên minh đã có lần tổ chức mười tên Thiên Quân, cũng cưỡng ép mang theo một kiện La Thiên pháp khí xâm nhập, muốn xem xem bên trong cổ tinh trần đầy kịch độc này rốt cuộc là có bảo bối gì hay không, kết quả là thất vọng mà về, mà sau khi trở về, không lâu sau liên minh thập tam giới vội vàng thanh lý kiện La Thiên pháp khí kia, có thể nói là trộm gà không được còn mất nắm thóc, từ đó về sau, đã không còn người nào đánh chủ ý lên Trầm Linh Cổ Tinh.
Đương nhiên, cũng có một nhóm người, như Chu Báo hiện giờ, tu luyện kịch độc pháp khí hoặc công pháp kịch độc, thì Trầm Linh Cổ Tinh này lại là nơi tốt nhất, nhưng mà, rất nhanh mọi người phiền muộn khi phát hiện, phàm là người đến Trầm Linh Cổ Tinh tu luyện độc công, cuối cùng đều bị độc chết, phàm là pháp khí độc tính luyện ra từ nơi này, cuối cùng người mang pháp khí cũng bị độc chết.
Sau khi làm rõ những tình huống như vậy, mười vạn năm qua, không còn người nào chạy tới Trầm Linh Cổ Tinh để đi dạo, cho nên khu vực chung quanh Trầm Linh Cổ Tinh cũng biến thành một nơi không bóng người, hoang tàn vắng vẻ, mà ở trên Hư Không Đồ, nơi này là một điểm đỏ cực lớn. - Hô, đúng là một tinh cầu cổ quái mà.
Là tinh cầu, không phải là thế giới, không phải thiên địa, chỉ là một tinh cầu bình thường, Chu Báo đứng thẳng trong hư không, nhìn tinh cầu bị một đoàn khí xanh đen đậm đặc bao phủ hoàn toàn vào bên trong, Chu Báo cũng nhíu mày.
Quả nhiên giống như trong truyền thuyết, cái Trầm Linh Cổ Tinh này hoàn toàn là do độc khí tạo thành tinh cầu, mà bên trong phiến kịch độc này, trừ độc thì vẫn là độc, không có mãnh vở không gian pháp tắc, cũng không có mảnh vỡ thời gian pháp tắc, ở chung quanh đều là hư không, những kịch độc này không cách nào ảnh hưởng tới không gian, cũng không cách nào ảnh tới thời gian.
- Không đúng, hoàn toàn không đúng, bởi vì nó là tinh cầu kịch độc, cho dù là không gian cũng sẽ bị nó làm cho nóng chảy, giống như Vạn Độc Phiên của ta, vì sao nó lại có thể ngưng tụ trong hư không như thế này, hàng rào không gian chung quanh nơi này không có mạnh mẽ a, thập phần bạc nhược yếu kém, thậm chí là không chịu nổi một quyền cực nhẹ của ta, nhưng vì sao độc tính trên tinh cầu này lại mạnh hơn Vạn Độc Phiên của ta gấp mấy lần thế này. Mà phiến không gian này, một phiến hư không thế này vì sao lại có thể nhẹ nhàng thoải mái như thế, không có bị ăn mòn mất? Chẳng lẽ đây chính là điểm khó hiểu?
Chu Báo híp mắt, tay run mãnh liệt, Vạn Độc Phiên lần nữa được triển khai, bay về phía tinh cầu kịch độc.
Lúc này đây, Vạn Độc Phiên của hắn mở ra lớn nhỏ hơn trăm trượng, nhưng đối với Trầm Linh Cổ Tinh mà nói, chẳng khác gì một giọt nước trên đại dương là bao, thời điểm sương mù màu yên lam tiến đến gần Trầm Linh Cổ Tinh, dưới sự thao túng của Chu Báo, cấp tốc bắn về phía bụi mù màu xanh đen kia.
Oanh!
Sau khi Vạn Độc Phiên chui vào trong bụi mù xanh đen một lúc, tâm thần của Chu Báo tương liên với nó cũng cảm giác như muốn nổ tung, vào thời khắc này, hắn như hóa thành Vạn Độc Phiên, nhìn vô số độc khí màu xanh đen này, hướng Vạn Độc Phiên vọt tới, bị Vạn Độc Phiên thu nạp. - Hô hô hô hô hô...
Một cổ khí thể màu xanh đen hình thành một dòng chất lỏng cuồn cuộn lao tới, chảy ngược vào trong Vạn Độc Phiên, Vạn Độc Phiên điên cuồng hấp thu, giống như được ăn đại bổ hòn, bắt đầu tỏa sáng.
Ba đạo phù văn cũng bắt đầu hiển hiện ra, xuất hiện biến hóa, giống như sinh vật sống.
Từng đạo hình ảnh viễn cổ từ trong ba đạo phù văn hiện ra như mộng như ảo, đủ loại dã thú linh thú kỳ dị, thậm chí là hung thú, vào thời khắc này, cũng bắt đầu xuất hiện bên trong ba đạo phù văn tạo thành hào quang, rất sống động, thậm chí là một ít sinh linh như sống lại, bắt đầu thoát ra, giống như muốn tránh nhé hào quang của phù trận, lao ra ngoài, biến thành sinh vật chân chính.
Mà bên trong những sinh linh này, trên cơ bản Chu Báo đều không nhận biết được, trừ một loại, bộ dạng của sinh vật này Chu Báo có cảm giác nhìn rất quen mắt, suy nghĩ một chút liền cảm giác được, đó chính là dị thú Thượng Cổ Độc Long Đại Đế đều để kéo xe, loại thú kịch độc này, ở bên trong hào quang phù trận, xuất hiện ngàn vạn, giống như là loại sinh vật thấp nhất, mà có những sinh vật kỳ dị khác, Chu Báo không nói là nhìn thấy, cho dù nghĩ cũng chưa nghĩa tới, nhưng từ hình thái và động tác của bọn họ, thậm chí là điểm khác biệt trong ánh mắt, Chu Báo cũng có thể nhìn ra được, những sinh linh này có trí tuệ cực cao, độc tính cũng là siêu cường. - Hít!
Thời điểm đang suy nghĩ, Chu Báo chỉ cảm thấy những kịch độc đang tiến vào Vạn Độc Phiên như dừng lại một cái thật mạnh, đại não của hắn tê rần, một loại cảm giác chướng bụng tràn ngập thân thể của hắn.
Trong nháy mắt này, hắn có cảm giác như đang có một loại năng lượng cường đại nào đó đang tràn ngập thân thể của mình. Vạn Độc Phiên điên cuồng chớp lóe hào quang dữ dội, tiêu hóa cổ lực lượng này, nhưng cho dù thế nào, cũng không thể tiến thêm một bước tiêu hóa cổ lực lượng này, đây đã là cực hạn của Vạn Độc Phiên, nếu như tiếp tục như vậy, Chu Báo tin tưởng, cho hắn thêm một vạn cái Vạn Độc Phiên hắn cũng không thể chịu nổi độc tính phản phệ bản thân hắn hiện giờ. - Dùng lại được rồi, dù sao lúc này ta cũng đã đạt được không ít chỗ tốt rồi a.
Chu Báo nhẹ nhàng cảm thán một tiếng, thu hồi Vạn Độc Phiên, nhìn thấy Vạn Độc Phiên đang chớp động hào quang chói mắt, hắn cười khổ, ba đạo phù văn trên Vạn Độc Phiên đang có sự hướng dung hợp sơ bộ, nhưng muốn chúng dung hợp lại không dễ dàng, bởi vì một khi dung hợp loại, hình thành một đạo tiên văn, đó là tiên khí.
Tiên khi và Thuần Dương pháp khí khác nhau về khí thế và bản chất, Vạn Độc Phiên của hắn, dù là chất liệu hay thủ pháp luyện khí, đều không thể đạt tới yêu cầu của tiên khí.
Chu Báo biết rõ, nếu như hấp thu xuống, vậy cũng chỉ có Vạn Độc Phiên cấp tiên khí mới có thể làm được chuyện này.
Tiên khí, Chu Báo tạm thời không muốn, bởi vì theo tình huống mà nhìn, Chu Báo cũng từ bỏ cách tiến vào Trầm Linh Cổ Tinh để tìm tòi, nói giỡn, địa phương quỷ quái này ngay cả Vạn Độc Phiên cũng không làm được, nếu như không phải mình kịp thời thu hồi, không thể nói trước là mình sẽ bị Vạn Độc Phiên độc chết, biến thành trò cười, cho dù mình có thiên đại bổn sự, chui vào bên trong, cũng không khác gì tự tìm con đường chết, chuyện nguy hiểm rõ ràng như vậy, Chu Báo sẽ không làm.