Một ức lượng, Vương Xà thắng!
Bảy chữ này đã chấn trụ tất cả mọi người ở đây.
Xoát một cái, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người của kẻ đặt cược.
- Vương Xà!
- Thủ tọa Thiên Long Đạo Vương Xà!
- Là Vương Xà!
- Hắn đền rồi!
Vừa xuất hiện đã kích thích người khác, Vương Xà không hề giống Lôi Hư, hắn thường xuyên đi đi lại lại trên giang hồ, cho nên, người nhận ra hắn tương đối nhiều, vừa xuất hiện, liền bị người khác nhận ra.
- Một ức lượng?
Lông mày thiếu niên thanh y nhíu mày, nói ra.
- Ngươi đùa cái gì vậy? Không thu!
- Vì cái gì không thu?
- Ngươi là người trong cuộc, có thể trực tiếp quyết định cả kết quả quyết đấu, thu tiền đặt cược của ngươi phong hiểm quá lớn, nếu đánh cược cũng có thể, ngươi phải cược cho vị bên kia một trăm vạn, đánh bạc hắn thắng, lúc này mới công bình!
Thiếu niên thanh y trợn trắng mắt, dù bận vẫn ung dung nói ra.
- Nếu không, thứ cho ta không phụng bồi...
- Ngươi là tiểu tử đáng chết!
Vương Xà oán hận nói ra, đem túi vải đen trên bàn thu trở lại.
- Tiểu tử, ta chúc ngươi thua sạch sẽ, nhà cái thông bồi!
- Mượn cát ngôn của ngươi, dựa theo tình hình đặt cược hiện giờ mà nói, nếu ngươi bị Lục Thiểu Du một chưởng đánh chết, ta mới có thể thông bồi!
Mí mắt thiếu niên thanh y nhíu lại, cơ mặt cũng không nhúc nhích, một câu này làm cho Vương Xà tức chết, tức giận mà đi.
- Tốt, quấy rối đã đi, ai còn đặt cược, ai còn muốn đặt cược?
Vương Xà rời đi, thiếu niên thanh y cũng không liếc nhìn, tiếp tục hét lớn.
Nhưng rất rõ ràng, hiệu quả của việc hắn hét lên có hạn, lực chú ý hiện giờ của mọi người đều bị tràng diện quyết đấu hấp dẫn, Lục Thiểu Du đã sớm tới, hiện tại Vương Xà đã đến, vậy thì quyết đấu bắt đầu, thời điểm này, ai còn quan tâm tới việc đánh bạc chứ?
- Rốt cuộc ngươi đã tới, ta còn tưởng ngươi không dám tới đấy?
- Ha ha, thật vất vả mới đem ngươi bức tới nước này, vì cái gì mà ta lại không tới chứ?
Vương Xà nhìn Lục Thiểu Du, bộ dáng tươi cười trên mặt biến thành quỷ dị.
- Bức ta?
Lục Thiểu Du hiển nhiên không ngờ sẽ nhận được câu trả lời như vậy, sắc mặt lập tức biến đổi.
- Đúng vậy, chuyện che giấu như vậy, nếu như bản thân ta để lộ ra, các ngươi làm sao mà biết rõ chứ?
- Nói như vậy, lời đồn đãi đó là thật, ngươi thật sự hủy diệt thi hài của thím?
Lúc này sắc mặt của Lục Thiểu Du rất khó nhìn.
- Tại sao ngươi lại làm như vậy?
- Vì cái gì? Ha ha ha ha ha ha ha, ngươi hỏi ta vì cái gì?
Vương Xà cười, cười ha hả, trong tiếng cười lộ ra một cổ ý tứ tùy ý, cười rất thống khoái, bỗng nhiên lúc này, tiếng cười lập tức dừng lại, nụ cười trên mặt của hắn thu liễm, nhìn chằm chằm vào Lục Thiểu Du, qua một hồi lâu, nói ra.
- Ta không nói cho ngươi biết.
- Hừ, Vương Xà, việc đã đến nước này, ngươi cũng đừng ở trước mặt ta làm trò bịp bợm.
Nhìn thấy vẻ mặt Vương Xà biến thành quỷ dị, tuy Lục Thiểu Du ẩn ẩn cảm thấy có chút không đúng, nhưng mà, ở trước mặt của bao người, đây lại là ngày ước chiến, hắn cũng không muốn biến cuộc quyết đấu này biến thành trò cười.
- Được rồi, ta cũng không đùa nghịch bịp bợm, ngươi có thủ đoạn gì cứ giở hết ra đi!
Vương Xà mặt không biểu tình, bình tĩnh nhìn Lục Thiểu Du, ánh mắt cổ quái, quỷ dị, mập mờ nhìn Lục Thiểu Du, trong nội tâm không chút sợ hãi, nhưng không nói gì, vài đạo kiếm khí bắn ra, lao thẳng tới mặt Vương Xà, đồng thời kiếm cương xuất hiện quanh thân, lập loè một cái, đã tới trước mặt Vương Xà, nhưng hắn còn nhanh hơn kiếm khí, đưa một ngón tay lên, một đạo kiếm quang đã tới trước mi tâm của Vương Xà.
Nhanh, vô cùng nhanh!
Nhanh đến cực điểm, ở ngoài trận đấu, trừ một số ít người ra, căn bản là không có người nào nhìn thấy động tác của Lục Thiểu Du, chỉ thấy Lục Thiểu Du chớp động một cái, một ngón tay đã tới trước mặt Vương Xà, mà đầu ngón tay này, chớp động đạo kiếm quang sắc bén, lập tức điểm trúng lông mày của Vương Xà.
Vương Xà không tránh không né, trên mặt xuất hiện nụ cười quỷ dị, tùy ý để một ngón tay của Lục Thiểu Du điểm tới.
- Tại sao có thể như vậy?
- Không thể nào?
- Vương Xà điên sao? Chẳng lẽ hôm nay hắn muốn chết?
Cục diện như thế, trong vài tên cường giả ở cách đó trăm trượng cũng biến đổi sắc mặt, vẻn vẹn một kích thứ nhất, bọn họ liền nhìn ra, thực lực hiện giờ của Lục Thiểu Du đã đột phá Cửu phẩm đạt tới Thông Huyền Bí Cảnh, mà uy lực một ngón tay này, bọn họ có thể tiếp được, nhưng phải trả cái giá lớn, mà Vương Xà lại không tránh không né, đã có thể nguy hiểm.
Mà Niệm Vô Song nhíu mày, dường như muốn ra tay, nhưng thân hình Lôi Hư cách đó không xa lóe lên, giữ bả vai nàng lại, một đạo thần niệm truyền tới.
- An tâm một chút, chớ vội!
Tinh quang trong mắt Niệm Vô Song lóe lên, dừng động tác lại, cùng lúc đó, bề ngoài thì ngón tay của Lục Thiểu Du đã điểm trúng mi tâm của Vương Xà.
Thập phần quỷ dị,Vương Xà vẫn tươi cười rất khác thường, không gian quanh thân của hắn vặn vẹo một cái, ngón tay của Lục Thiểu Du đâm xuyên qua trán của hắn, giống như điểm lên không khí.
Không tốt!
Một ngón tay điểm không trúng, Lục Thiểu Du biết rõ không tốt, thân hình vội vàng thối lui về sau.
- Ai, chênh lệch quá mức!
Trong đám người, người đầu tiên lên tiếng là thiếu niên thanh y liên tục lắc đầu nói ra.
Bành!
Thân hình Lục Thiểu Du bị trọng kích, bay rớt ra ngoài, nhưng kiếm cương vô hình quanh thân của hắn ngoài việc chớp động ra, còn có một tầng màu bạc quấn quanh, tuy bị một kích của Vương Xà đánh bay, nhưng cũng không có làm hắn bị thương, sau khi bay ngược ra sau hơn mười trượng, hắn lộn trên không trung, hắn không bị thương, bình yên vô sự rơi xuống đất, trong ánh mắt chớp động hào quang không thể tưởng tượng nổi.
- Thông Huyền Bí Cảnh, ngươi cũng đã đột phá Thông Huyền Bí Cảnh?
- Ta đã sớm đột phá, nhưng không phải ở chỗ này, mà là ở trong hư không, cho nên, cái luật trời chó má kia cũng không làm gì được ta!
Vương Xà thu hồi nắm đấm, thản nhiên nói ra.
- Ngược lại là ngươi, một thân nội giáp đúng là không tệ!
Nội giáp!
Thời điểm này, bạch y trên người Lục Thiểu Du cũng bị một quyền của Vương Xà chấn vỡ, lộ ra bộ giáp mềm bên trong, vừa rồi chính là nhờ bộ giáp mềm này, ngăn cản toàn bộ uy lực một quyền của Vương Xà, nếu không, một quyền kia, Lục Thiểu Du ắt sẽ trọng thương.
- Đột phá trong hư không!
Nghe Vương Xà nói thế, thần sắc Lục Thiểu Du cáng biến thành khó nhìn, ánh mắt lại nhìn về phía thiếu niên thanh y trong đám người.
- Nhìn ta làm gì, đánh đi, không muốn sống sao?
Thiếu niên thanh y lộ ra thần sắc không kiên nhẫn.
Bành!
Lời của thiếu niên thanh y chưa dứt, lại có một tiếng nổ thật lớn, lúc này Vương Xà vô thanh vô tức tới gần, một quyền đánh bay Lục Thiểu Du lần nữa.
- Họ Lục, không nên phân tâm, nếu không, quyền tiếp theo, ta sẽ đánh lên mặt của ngươi.
Đánh bay Lục Thiểu Du, Vương Xà cũng không có truy kích, mà nhìn hắn rơi xuống mặt đất, lạnh lùng nói ra.
- Đừng tưởng rằng có một kiện nội giáp cấp bậc Thuần Dương pháp khí là vô địch thiên hạ, nói cho ngươi biết, ta muốn phá vỡ cái xác rùa đen của ngươi rất dễ dàng.
Vương Xà lạnh giọng quát lên, giương một tay ra, vô số đạo điện quang màu xanh tuôn ra trên người của hắn.
Đùng, đùng, đùng...
Điện quang màu xanh, tán phát ra âm thanh của Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương!
Dưới sự chiếu rọi của Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương khí, Vương Xà giống như một đầu ác ma đi ra từ cửu u tuyệt địa, trên mặt chớp động nụ cười quỷ dị, từng bước một tiến tới gần Lục Thiểu Du.
- Bạch y Kiếm Thánh, ha ha, bạch y Kiếm Thánh, Lục Thiểu Du, ngươi nên đem Tuyệt Diệt Kiếm Lượng xuất hiện đi, nếu không, ngươi không phải là đối thủ của ta, ta muốn ngươi chết mà mang theo uất ức trong tay của ta!
Lục Thiểu Du mặt trầm như nước, một đạo kiếm quang sáng như tuyết xuất hiện.
- Như ngươi mong muốn!
Kiếm quang lạnh thấu xương, trên đỉnh đầu của hắn xuất hiện hư ảnh cổ kiếm, chuôi kiếm này, dài ba thước hai thốn, hình thế phong cách cổ xưa, tản ra một khí tức tang thương.
- Bổn mạng nguyên kiếm?
Trong đám người, ánh mắt thiếu niên thanh y nhíu lại, khóe miệng xuất hiện nụ cười lạnh.
- Chất lượng quá kém, một chưởng của ta cũng có thể bóp nát nguyên kiếm của ngươi đấy!
Đương nhiên, đây là lời nói trong lòng của hắn, làm một gã kiếm tu, có thể luyện thành một thanh nguyên kiếm là thành tựu cao nhất, hiện tại thanh nguyên kiếm vừa xuất ra, thiên địa chung quanh Long Môn Nham biến thành khắc nghiệt, trong phạm vi trăm trượng, sát khí nghiêm nghị, tuy Lục Thiểu Du đã cực lực khống chế, nhưng đám người đứng ngoài trăm trượng, vẫn bị ảnh hưởng thật lớn, đám người võ lâm bình thường này có thể chịu được Thông Huyền Bí Cảnh Tán Tiên toàn lực ngưng tụ khí thế sao?
Cho dù là hắn đã toàn lực thu liễm, nhưng cũng không phải người bình thường có thể thừa nhận được.
- Kiếm thế quá tán, quá hỗn loạn!
Trong lòng thiếu niên thanh y thở dài một tiếng, bỗng nhiên kêu lên:
- Vương Xà, kết thúc đi, cho dù ngươi có thù hận với hắn lớn thế nào, chơi tiếp tục cũng không có ý tứ gì!
- Không sai!
Vương Xà nhếch miệng cười cười, năm ngón tay mở ra, một đạo lưới điện màu xanh bỗng nhiên hình thành, nhanh chóng bao phủ chung quanh Lục Thiểu Du, cùng lúc đó, Lục Thiểu Du cũng quát nhẹ một tiếng, cổ kiếm trên đỉnh đầu cũng nhanh chóng đâm về phía Vương Xà.
Xoát!
Một kiếm này, sắc bén vô cùng, có thể đâm rách không gian, trên không trung xuất hiện những hắc tuyến màu đen, nghênh đón lưới điện!
Ba ba ba ba ba ba ba!
Kiếm quang sáng như tuyết, đâm rách mấy đạo lưới điện, nhưng rất bất đắc dĩ vì lưới điện của Vương Xà quá nhiều, một tầng đón lấy một tầng, sau khi đâm rách năm đạo lưới điện, kiếm quang kiệt lực, đã biến mất, mà lưới điện lại nhanh chóng lao về phía trước, thoáng cái đã bao phủ Lục Thiểu Du vào bên trong.
Cái quá trình này nói thì dài, nhưng ở giữa cuộc đấu, chỉ diễn ra trong nháy mắt, Lục Thiểu Du thấy tình thế không ổn, thân hình chớp liên tục, giống như muốn lui về phía sau, nhưng Vương Xà làm sao để cho hắn như nguyện chứ?
Lưới điện bao trùm thiên địa, đem tất cả lộ tuyến chạy trốn của Lục Thiểu Du bao phủ vào bên trong.
Đúng, là lộ tuyến chạy trốn!
Tất cả cường giả ở đây có thể nhìn ra, một kích này của Vương Xà, chỉ cần đánh lên Lục Thiểu Du, thì lực lượng hủy diệt của lưới điện này đủ sức giết chết Lục Thiểu Du cả trăm lần.
- Tên Vương Xà này đúng là quá mạnh, đã bước vào Thông Huyền Bí Cảnh, mà Lục Thiểu Du cũng không yếu a.
- Lưới điện đúng là lợi hại, mà Thanh Ngọc Kiền Nguyên Cương đúng là lợi hại như vậy sao?
Ý niệm trong đầu của mọi người lưu chuyển, trong nháy mắt không biết đã có bao nhiêu ý niệm, nhưng đều nhìn ra Lục Thiểu Du chạy trời không khỏi nắng. Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Dừng tay!
Mọi người ở đây cho rằng Lục Thiểu Du không xong rồi, trên bầu trời có một tiếng hét to, một đạo bích quang hiện ra, thoáng cái đã bao phủ Lục Thủ Du.
Oanh!
Lưới điện đụng vào đạo ánh sáng này, cả Long Môn Nham đều bị lực va chạm của chúng làm nổ tung.
- Rốt cuộc cũng ra tay!
Ánh mắt Vương Xà bất động, trong mắt lóe ra ý tứ trào phúng.
Vương Xà bày ra thực lực của hắn, hoàn toàn vượt dự kiến của mọi người.
Thằng này không ngờ lại âm thầm chạy vào trong hư không để tiến vào Thông Huyền Bí Cảnh.
Tiến vào hư không đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, mà không phải ở bên trong Đại Thế Giới này, bởi vậy, Tạo Hóa Kim Sách cũng không quản được ngươi, mà dùng loại biện pháp này tiến vào Thông Huyền Bí Cảnh, trước kia không phải không có người làm qua, chỉ có làm như vậy, một điểm chân linh sẽ không cách nào tiến vào Tạo Hóa Kim Sách, bởi vậy nếu bị người ta đánh hồn phi phách tán, thần hồn diệt vong, thật sự là chết đi, sẽ không còn một điểm cơ hội sống lại.
Hơn nữa tiến vào hư không, đặc biệt một Đại Thế Giới có pháp tắc sâm nghiêm như Thiên Giới, muốn đi vào hư không, cũng không phải là chuyện một cường giả Cửu phẩm có thể làm được.
Chỉ khi tu vi đạt tới Chân Tiên cảnh, mới có thể miễn cưỡng phá vỡ không gian tiến vào hư không.
Nhưng là tu vi đạt tới Chân Tiên cảnh giới, có được Chân Tiên nghiệp vị sẽ bị Tạo Hóa Kim Sách điểm danh, cũng cam đoan bảo hộ uy nghiêm của Tạo Hóa Kim Sách, năm đại tông môn đều cấm Chân Tiên dẫn người tiến vào trong hư không đột phá Thông Huyền Bí Cảnh.
Mặt khác còn có một việc, tiến vào hư không đột phá Thông Huyền Bí Cảnh, muốn độ lôi kiếp, tiến vào Chân Tiên nghiệp vị, cũng cần phải vào trong hư không để độ lôi kiếp, mà lôi kiếp trong hư không lại cường đại hơn trong Đại Thế Giới gấp mấy chục lần, cho nên, mấy vạn năm qua, ví dụ thì không thể nói là không có, nhưng là chuyện thập phần hiếm thấy.
Tất cả mọi người biết Vương xà và Chu Báo có quan hệ tốt, cũng biết Chu Báo là vương bát đản không quan tâm gì tới lệnh cấm của Thiên Giới, có thể tùy thời mang Vương Xà tiến vào trong hư không, nhưng ban đầu không có người nào nghĩ Vương Xà lại làm thế, dù sao không nói tới lệnh cấm của năm đại tông môn, tương lai cũng chết dưới lôi kiếp.
- Rốt cục cũng ra tay a, thì ra cái gọi là quyết đấu, người ngoài cũng có thể nhúng tay vào a.