Ai cũng không nghĩ tới sự tình như vậy. - Đúng vậy, Hỏa Hồng Tình, Ngọc Thái Hư, lão tử là dư nghiệt Hỏa Hồng Tình, thế nào, ngươi tới cắn ta a?
Chu Báo lớn tiếng cười ha ha, song chùy hoành lập, hoàn toàn triển khai Tam Giới Tiểu Na Di, như giòi bám trong xương, chớp động bên cạnh hắn.
Rầm Rầm rầm rầm rầm rầm rầm...
Thanh âm thiết chùy oanh kích liên tiếp vang lên trên tầng không lôi điện hải dương, Lôi vân màu đỏ trên bầu trời Lôi điện hải dương cũng như nhận lấy ảnh hưởng của lực lượng cường đại này mà bắt đầu quay cuồng.
Bích Tủy Thanh Diệp là một kiện tiên khí, nhưng dưới sự oanh kích điên cuồng của Chu Báo, cũng có chút không gánh được rồi.
Sắc mặt Ngọc Thái Hư tái nhợt, hoàn toàn quán chú pháp lực hùng hồn toàn thân lên Bích Tủy Thanh Diệp, lúc này hắn đã không muốn phí miệng lưỡi với Chu Báo rồi, sau khi Chu Báo hiện ra Hỏa Hồng Tình, hắn liền tinh tường biết rõ, cái này chính là Chu Báo đã hạ quyết tâm giết chết chính mình, chỉ là, hắn như thế nào lại có tin tưởng nhất định có thể giết chết mình. - Phượng Cửu tiên sinh, ngươi còn không ra tay, dư nghiệt Hỏa Hồng Tình này chính là căn nguyên làm loạn tại Thất Thần Vực chúng ta, chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng hắn thật tâm gia nhập Tiên Cung các ngươi hay sao?
Ngọc Thái Hư đã triển khai thân pháp, quang mang màu vàng hiện lên, bên trong hào quang, hiện lên thân ảnh một đầu Hoàng kim cự long, triển lộ ra khí thế uy lăng thiên hạ, chỉ thấy bản thân Ngọc Thái Hư cự long, cho dù là chút ít xích lôi trên bầu trời cũng tựa hồ như cảm thấy kiêng kị Hoàng kim cự long này, không dám đụng không dám sờ.
Tam thiên đại đạo, Đế Vương chi đạo!
Đúng vậy, Ngọc Thái Hư này đã tu Đế Vương chi đạo trong Tam Thiên niên dạ đạo đến cảnh giới có thành tựu, vạn kiếp bất xâm. - Phượng Cửu tiên sinh, hung thủ tận diệt Hỏa Hồng Tình nhất tộc xưa kia chỉ có Linh Tiêu Điện mà thôi, không có quan hệ gì với Tiên Cung, mối thù của ta cũng chỉ có Linh Tiêu Điện, chẳng lẽ Tiên Cung cũng muốn chen một tay vào hay sao?
Đúng lúc này, Chu Báo tự nhiên sẽ không để Ngọc Thái Hư lôi kéo Phượng Cửu, mở miệng quát lên. Nguồn truyện: - Ha ha, ta không quản ân cừu giữa hai người các ngươi!
Chứng kiến tình hình này, Phượng Cửu chỉ cười cười, hắn là Tiên Cung thái thượng trưởng lão, làm bất cứ chuyện gì cũng đều suy nghĩ cho Tiên Cung, sinh tử Linh Tiêu Điện đâu có quan hệ gì đến hắn, Ngọc Thái Hư này chết là tốt nhất, khỏi suốt ngày làm người khác khó chịu, ngươi phải hiểu được, ở chung với một gia hỏa tu luyện Đế Hoàng chi đạo, kỳ thật không phải là một chuyện dễ dàng.
Gần vua như gần cọp, lời này phóng đến đâu cũng đều đúng, nhưng vấn đề là, người ta tự làm quân, nhưng đứng bên cạnh hắn, người cũng không giác ngộ, giống như là Ngọc Thái Hư và Phượng Cửu tiên sinh này, một đường đến nay, Ngọc Thái Hư này liền làm ra bộ dáng chiêu hiền đãi sĩ, thoạt nhìn thập phần khiêm tốn, nhưng thật chất bên trong lại lộ ra khí thế cao cao tại thượng của đế vương, làm Phượng Cửu cảm thấy rất không thoải mái, quả thật muốn hung hăng đánh cho hắn một trận.
Chẳng qua, nếu khiến hắn hỗ trợ Chu Báo công kích Ngọc Thái Hư thì cũng không thực tế, trừ phi Chu Báo có thể thể hiện ra ưu thế áp đảo trước mặt hắn, ép Ngọc Thái Hư vào tuyệt lộ, bằng không mà nói, hắn tuyệt sẽ không xuất thủ, cho nên, hắn mỉm cười lui về sau hai bước, đứng chắp tay, làm bộ dáng như xem một cuộc vui, rõ rệt nói với mọi người, hắn sẽ không nhúng tay vào đấy.
Thấy hắn thể hiện thái độ như vậy, Chu Báo nở nụ cười, Chương Kinh Lược Sử cũng cười, lam ảnh lóe lên, Chương Kinh Lược Sử cũng gia nhập vào hàng ngũ công kích Ngọc Thái Hư.
Tuy Ngọc Thái Hư này là chủ nhân Linh Tiêu Điện, Bát kiếp Thiên Quân, một thân tu vi cao thâm mạt trắc, nhưng thực lực Chương Kinh lược Lam Bàn Tử này căn bản không dưới hắn, bàn về lực lượng, bàn về tu vi hùng hậu, Chương kinh lược đều hơn xa Ngọc Thái Hư, cái này, dù Ngọc Thái Hư có Tiên khí hộ thân, cũng có chút không gánh được rồi.
Bất quá, nếu như Ngọc Thái Hư dễ dàng đối phó hư vậy, hắn cũng không phải là chưởng giáo Linh Tiêu Điện đứng đầu ngũ đại tông môn Đông Tứ Vực rồi.
Quát khẽ một tiếng, chỉ thấy Bích Tủy Thanh Diệp kia hóa thành một đạo bích tủy, bích tủy tránh chỗ, vô số cành lá cây tử đằng sinh ra giữa không trung, hóa thành một đạo đằng võng, tráo về hướng Chu Báo và Chương Kinh Lược Sử. - Ha ha, ngươi cho rằng nơi này là Thất Thần Vực sao?
Chứng kiến Ngọc Thái Hư tế Bích Tủy Thanh Diệp ra để ngăn chặn, Chu Báo cười lớn, cái búa trong tay không nghỉ chút nào, chỉ một búa, liền đập vỡ đằng võng kia.
Oanh một tiếng, nện lên vòng Hoàng Kim cự long trên người Ngọc Thái Hư.
Sắc mặt Ngọc Thái hư tái đi, buồn bực hừ một tiếng, thân hình bay ngược, đột nhiên thấy sau lưng Chương Kinh Lược Sử hiện ra vô số xúc tu màu xám bạc, lập tức trói Ngọc Thái Hư lại. - Đây là chuyện gì vậy?
Sự tình xảy ra quá đột ngột, Ngọc Thái Hư căn bản không kịp phản ứng, không ngờ Bích Tủy Thanh Diệp biến thành cây tử đằng không chịu nổi một kích, thậm chí, chỉ là đám mây hoa dày vừa xuất hiện, sau khi phát hiện, liền lập tức héo rũ rồi, cái này đơn giản là sự tình không thể nào, thoáng như nằm mộng, như thế nào lại có chuyện như vậy? - Ngươi cho rằng tại sao ta đột nhiên hạ sát thủ với ngươi?
Ngay tại thời điểm Ngọc Thái Hư kinh dị, thanh âm Chu Báo vang lên trên đỉnh đầu hắn. - Tại nơi này, Tiên khí của ngươi căn bản không thể phá vỡ không gian, thu năng lượng không gian được!
Hoa!
Một đạo bích tủy, nện từ trên đỉnh đầu hắn xuống, Chu Báo ra tay, không dung tình chút nào. - Đáng chết, che cho ta!
Thân thể Ngọc Thái Hư bị vô số xúc tu màu bạc trói lại, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào nhúc nhích, nhưng công kích của Chu Báo lại sắc bén, ngang ngược, khiến hắn không thể không tế ra Bích Tủy Thanh Diệp lên đỉnh đầu một lần nữa, vòng Hoàng kim cự long quanh thân hắn cũng nghênh đón song chùy Chu Báo.
Oanh oanh!
Liên tục hai tiếng nổ mạnh, chấn động không gian, dưới lực lượng lớn như vậy, phát ra từng tiếng oanh minh cự đại giữa bầu trời hồng vân và Lôi điện hải dương, từng đạo sóng lớn lôi điện dâng lên, gào thét, hướng về mấy người trên không trung cuốn tới.
Một búa của Chu Báo đập trên Bích Tủy Thanh Diệp, hào quang Bích Tủy Thanh Diệp lập tức mờ đi, từng đạo vết rạn vô cùng rậm rạp hiện lên thượng diện Bích Tủy Thanh Diệp, thời gian dần qua dần sa sút xuống, Ngọc Thái Hư kia căn bản không kịp thu hồi Bích Tủy Thanh Diệp, liền bị một đầu sóng từ lôi điện hải dương kích tới, cuốn Bích Tủy Thanh Diệp vào.
Mà một búa khác của Chu Báo, đập vào trên người Hoàng kim cự long kia.
Hoàng kim cự long này không giống với Bích Tủy Thanh Diệp kia, chính là do lực lượng Đế hoàng chi đạo của Ngọc Thái Hư biến thành, tuy rằng Đế hoàng chi đạo của hắn đã có chút thành tựu, nhưng sau khi Chu Báo nện một búa này xuống, Cự long kia vẫn nhịn không được phát ra một tiếng gào thét, vỡ vụn từng khúc.
Phốc!
Ngọc Thái Hư đang bị xúc tu màu xám bạc trói lại, sắc mặt mãnh liệt tái đi, phun ra một ngụm huyết dịch màu vàng, hai chùy này của Chu Báo, một búa hủy đi Tiên khí của hắn, một búa tắc thì hủy đi một nửa thành tựu Đế Hoàng chi đạo hắn tu luyện trăm ngàn năm.
Cái này khiến hắn như thế nào không giận, như thế nào không hận, nhưng làm hắn kinh sợ chính là, trong không gian lôi điện hải dương này, dĩ nhiên là vô cùng chắc chắn ngay cả tiên khí cũng không thể phá vỡ, chứng kiến Chu Báo không kiêng nể gì huy động cái búa trong tay, hắn hoàn toàn hiểu rõ.
Nếu là phóng ra bên ngoài, lấy lực đạo Chu Báo, thời điểm huy động mỗi một búa, đều xé rách không gian, nhưng trên không lôi điện hải dương này, chuyện như vậy cũng không có sinh ra, nói cách khác, tại không gian này, cường độ chắc chắn của không gian so với hiện thế thì mạnh hơn vô số lần.
Đây cũng là nguyên nhân mà Bích Tủy Thanh Diệp không chịu được một kích, Bích Tủy Thanh Diệp là tiên khí, nhưng lực lượng của nó cũng không phải vô cùng vô tận, muốn thúc dục nó, phải hao tổn vô số nguyên khí, nhưng Bích Tủy Thanh Diệp này lại có một dạng chỗ tốt, tức là hắn có thể tự chủ phá vỡ hư không, mọc rễ ở sâu trong hư không, hấp thu đủ loại chất dinh dưỡng sâu trong hư không, truyền năng lượng đến uy năng bản thân.
Thế nhưng, hiển nhiên hắn đã bị Chu Báo đùa nghịch, bị Chu báo tính toán rồi, ở chỗ này, Bích Tủy Thanh Diệp không thể nào phá vỡ không gian vô cùng chắc chắn này, như vậy, muốn sử dụng uy lực bích Tủy Thanh Diệp, phải tiêu hao lực lượng của Ngọc Thái Hư, Ngọc Thái Hư tự nhiên sẽ không nguyện ý làm, cái này đối với hắn mà nói, là một loại cực đại tiêu hao, hơn nữa hắn cũng tin tưởng, dùng tính chất tiên khí Bích Tủy Thanh Diệp này, chỉ đủ để ngăn cản một búa của Chu Báo, khiến mình có chỗ thở một chút.
Thế nhưng lại vượt ngoài dự liệu của hắn, Thanh Diệp kia quả thật đỡ một búa của Chu Báo, nhưng lại bị sóng lớn cuốn vào, mà sự rắn chắc của xúc tu màu xám bạc đang trói hắn cũng vượt quá dự liệu, khiến hắn không thể giãy giụa trong thời gian ngắn, hơn nữa chùy thứ hai của Chu Báo trực tiếp đánh lên Hoàng Kim cự long do hắn biến ảo ra, uy lực một búa này hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của hắn, chẳng những có thể vẻn vẹn đánh vỡ hoàng kim cự long, hơn nữa còn đả thương nặng nề kinh mạch và thần hồn của hắn. - Ngươi cho rằng tại sao ta trở mặt với ngươi ở chỗ này, ngươi cho rằng vì cái gì mà ta tự tin đưa ngươi vào chỗ chết như vậy?
Sau hai búa, nhìn sắc mặt hôi bại của Ngọc Thái Hư, ánh sáng màu đỏ trong mắt Chu Báo càng rõ ràng lên. - Ta lựa chọn trở mặt với ngươi ở chỗ này, cũng là vì ngươi căn bản không cách nào phá vỡ hư không, ly khai mảnh không gian này!
Đúng vậy, đây là một mảnh không gian vô cùng chắc chắn, thời điểm Chu Báo và Thiên Lôi giao thủ, liền phát hiện, trong mảnh không gian này, thần thông không gian bị suy yếu đến đáy ngọn nguồn, thậm chí thi triển Tam Giới Tiểu Na Di cũng thập phần khó khăn, Tam Giới Tiểu Na Di, nghiêm khắc mà nói, chỉ là thuật chuyển dời trong không gian đồng giới, nhưng cho dù là chuyển dời không gian đồng nhất ở đây cung vô cùng khó khăn, huống chi là muốn phá vỡ không gian.
Sau khi phát hiện không gian này vô cùng chắc chắn, Chu Báo liền dụng Vạn Giới Tiểu Na Di thử chuyển dời, hàng rào không gian này chắc chắn vô cùng, thoáng như là cấu thành từ vô số kim cương, dùng thực lực cá nhân, căn bản không cách nào phá vỡ, cho dù là tinh thông Chư Thiên Vạn Giới, cũng không thể, coi như là Tiên khí, cũng không cách nào phá vỡ.
Đây chính là nguyên nhân lúc đó hắn quyết định phải làm Ngọc Thái Hư toi mạng ở chỗ này.
Tuy rằng trước kia, vô luận là Tống Tử Phật hay là Vương Xà, hắn đều đã nói qua, lúc này đây, tại Lôi đế hành cung, nếu có cơ hội, có thể làm Ngọc Thái Huyền chết đi, gạt bỏ cánh chim hắn, nhưng trong không gian này, Chu Báo phát hiện, đây chính là nơi tốt nhất để làm thịt Ngọc Thái Hư, và đây cũng là cơ hội tốt nhất!
Đây là cơ hội tốt nhất!
Ngọc Thái Hư là nhất điện chi chủ, chúa tể giả cao nhất của Đông Tứ Vực, thực lực bản thân đã là Bát kiếp Thiên Quân, chỉ thiếu chút nữa liền có thể vượt qua chín lần lôi kiếp, trên thực tế, đã có người đồn thổi, sau lần đi Lôi Đế hành cung này, hắn sẽ phải độ lần lôi kiếp thứ chín, thành tựu Nhân Tiên vị.
Nhân vật như vậy, muốn muốn giết hắn, cơ hồ là chuyện không thể nào, cho dù là Chu Báo có được loại vận khí nghịch thiên cũng không thể, tu vị đã đến cảnh giới như bọn hắn, phá vỡ hư không là một chuyện dễ dàng, tất cả mọi Chân Tiên hoặc nhiều hoặc ít đều hiểu được vài loại không gian thần thông, làm tiền vốn khi mình chạy trối chết, bản thân Chu Báo chính là một ví dụ vô cùng tốt, Tam Giới Tiểu Na Di, Vạn Giới Đại Na Di, tất cả những thứ này đều đảm bảo lúc Chu Báo gặp phải nguy hiểm có thể bình yên né tránh, huống chi, ngoại trừ thực lực của Ngọc Thái Hư ra, Linh Tiêu Điện cũng có được lực lượng cực kỳ cường hãn, đừng thấy Chu Báo mấy lần trước uy phong vô hạn trong Linh Tiêu Điện, nhưng trong lòng của hắn rất rõ, đó là bởi vì Linh Tiêu Điện căn bản cũng không muốn đối phó với hắn, bằng không mà nói, bằng vào cấm chế của Linh Tiêu Điện đã đủ để hắn khốn đốn một phen rồi.
Đối với hết thảy mọi người mà nói, muốn giết chết Ngọc Thái Hư, cơ hồ là nhiệm vụ không thể hoàn thành được.
Nhưng là bây giờ, Chu Báo thấy được một cơ hội, một cơ hội có thể hoàn toàn giết chết Ngọc Thái Hư.
Lôi Đế hành cung, còn có chỗ nào tốt hơn chỗ này sao? Còn có sân khấu nào tốt hơn nơi này sao?
Không còn có rồi.
Lôi Đế hành cung Thất Sát Thanh Lôi Trụ đã chặn tất cả Chân Tiên có khả năng quấy rầy Chu Báo giết người ở bên ngoài, dưới uy thế của Thất Sát Thanh Lôi Trụ, đám Chân Tiên đến từ Đông Tứ Vực chỉ có ba người tiến nhập vào Lôi Đế hành cung, trong đó có hai là người của Tiên Cung rồi, mà bên trong Lôi Đế hành cung này, không gian bích lũy vô cùng chắc chắn, cho dù có không gian thần thông cũng không cách nào phá vỡ không gian thoát đi, thay vì nói nó là một cung điện chẳng bằng nói là lao lung tự nhiên, ở chỗ này, Chu Báo có thể toàn lực đối với Ngọc Thái Hư mà không cần phải lo lắng về vấn đề đào tẩu.
Chu Báo, vậy mà có được Hỏa Hồng Tình!
Ai cũng không nghĩ tới sự tình như vậy.
- Đúng vậy, Hỏa Hồng Tình, Ngọc Thái Hư, lão tử là dư nghiệt Hỏa Hồng Tình, thế nào, ngươi tới cắn ta a?
Chu Báo lớn tiếng cười ha ha, song chùy hoành lập, hoàn toàn triển khai Tam Giới Tiểu Na Di, như giòi bám trong xương, chớp động bên cạnh hắn.
Rầm Rầm rầm rầm rầm rầm rầm...
Thanh âm thiết chùy oanh kích liên tiếp vang lên trên tầng không lôi điện hải dương, Lôi vân màu đỏ trên bầu trời Lôi điện hải dương cũng như nhận lấy ảnh hưởng của lực lượng cường đại này mà bắt đầu quay cuồng.
Bích Tủy Thanh Diệp là một kiện tiên khí, nhưng dưới sự oanh kích điên cuồng của Chu Báo, cũng có chút không gánh được rồi.
Sắc mặt Ngọc Thái Hư tái nhợt, hoàn toàn quán chú pháp lực hùng hồn toàn thân lên Bích Tủy Thanh Diệp, lúc này hắn đã không muốn phí miệng lưỡi với Chu Báo rồi, sau khi Chu Báo hiện ra Hỏa Hồng Tình, hắn liền tinh tường biết rõ, cái này chính là Chu Báo đã hạ quyết tâm giết chết chính mình, chỉ là, hắn như thế nào lại có tin tưởng nhất định có thể giết chết mình.
- Phượng Cửu tiên sinh, ngươi còn không ra tay, dư nghiệt Hỏa Hồng Tình này chính là căn nguyên làm loạn tại Thất Thần Vực chúng ta, chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng hắn thật tâm gia nhập Tiên Cung các ngươi hay sao?
Ngọc Thái Hư đã triển khai thân pháp, quang mang màu vàng hiện lên, bên trong hào quang, hiện lên thân ảnh một đầu Hoàng kim cự long, triển lộ ra khí thế uy lăng thiên hạ, chỉ thấy bản thân Ngọc Thái Hư cự long, cho dù là chút ít xích lôi trên bầu trời cũng tựa hồ như cảm thấy kiêng kị Hoàng kim cự long này, không dám đụng không dám sờ.
Tam thiên đại đạo, Đế Vương chi đạo!
Đúng vậy, Ngọc Thái Hư này đã tu Đế Vương chi đạo trong Tam Thiên niên dạ đạo đến cảnh giới có thành tựu, vạn kiếp bất xâm.
- Phượng Cửu tiên sinh, hung thủ tận diệt Hỏa Hồng Tình nhất tộc xưa kia chỉ có Linh Tiêu Điện mà thôi, không có quan hệ gì với Tiên Cung, mối thù của ta cũng chỉ có Linh Tiêu Điện, chẳng lẽ Tiên Cung cũng muốn chen một tay vào hay sao?
Đúng lúc này, Chu Báo tự nhiên sẽ không để Ngọc Thái Hư lôi kéo Phượng Cửu, mở miệng quát lên. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Ha ha, ta không quản ân cừu giữa hai người các ngươi!
Chứng kiến tình hình này, Phượng Cửu chỉ cười cười, hắn là Tiên Cung thái thượng trưởng lão, làm bất cứ chuyện gì cũng đều suy nghĩ cho Tiên Cung, sinh tử Linh Tiêu Điện đâu có quan hệ gì đến hắn, Ngọc Thái Hư này chết là tốt nhất, khỏi suốt ngày làm người khác khó chịu, ngươi phải hiểu được, ở chung với một gia hỏa tu luyện Đế Hoàng chi đạo, kỳ thật không phải là một chuyện dễ dàng.Gần vua như gần cọp, lời này phóng đến đâu cũng đều đúng, nhưng vấn đề là, người ta tự làm quân, nhưng đứng bên cạnh hắn, người cũng không giác ngộ, giống như là Ngọc Thái Hư và Phượng Cửu tiên sinh này, một đường đến nay, Ngọc Thái Hư này liền làm ra bộ dáng chiêu hiền đãi sĩ, thoạt nhìn thập phần khiêm tốn, nhưng thật chất bên trong lại lộ ra khí thế cao cao tại thượng của đế vương, làm Phượng Cửu cảm thấy rất không thoải mái, quả thật muốn hung hăng đánh cho hắn một trận.
Chẳng qua, nếu khiến hắn hỗ trợ Chu Báo công kích Ngọc Thái Hư thì cũng không thực tế, trừ phi Chu Báo có thể thể hiện ra ưu thế áp đảo trước mặt hắn, ép Ngọc Thái Hư vào tuyệt lộ, bằng không mà nói, hắn tuyệt sẽ không xuất thủ, cho nên, hắn mỉm cười lui về sau hai bước, đứng chắp tay, làm bộ dáng như xem một cuộc vui, rõ rệt nói với mọi người, hắn sẽ không nhúng tay vào đấy.
Thấy hắn thể hiện thái độ như vậy, Chu Báo nở nụ cười, Chương Kinh Lược Sử cũng cười, lam ảnh lóe lên, Chương Kinh Lược Sử cũng gia nhập vào hàng ngũ công kích Ngọc Thái Hư.
Tuy Ngọc Thái Hư này là chủ nhân Linh Tiêu Điện, Bát kiếp Thiên Quân, một thân tu vi cao thâm mạt trắc, nhưng thực lực Chương Kinh lược Lam Bàn Tử này căn bản không dưới hắn, bàn về lực lượng, bàn về tu vi hùng hậu, Chương kinh lược đều hơn xa Ngọc Thái Hư, cái này, dù Ngọc Thái Hư có Tiên khí hộ thân, cũng có chút không gánh được rồi.
Bất quá, nếu như Ngọc Thái Hư dễ dàng đối phó hư vậy, hắn cũng không phải là chưởng giáo Linh Tiêu Điện đứng đầu ngũ đại tông môn Đông Tứ Vực rồi.
Quát khẽ một tiếng, chỉ thấy Bích Tủy Thanh Diệp kia hóa thành một đạo bích tủy, bích tủy tránh chỗ, vô số cành lá cây tử đằng sinh ra giữa không trung, hóa thành một đạo đằng võng, tráo về hướng Chu Báo và Chương Kinh Lược Sử.
- Ha ha, ngươi cho rằng nơi này là Thất Thần Vực sao?
Chứng kiến Ngọc Thái Hư tế Bích Tủy Thanh Diệp ra để ngăn chặn, Chu Báo cười lớn, cái búa trong tay không nghỉ chút nào, chỉ một búa, liền đập vỡ đằng võng kia.
Oanh một tiếng, nện lên vòng Hoàng Kim cự long trên người Ngọc Thái Hư.
Sắc mặt Ngọc Thái hư tái đi, buồn bực hừ một tiếng, thân hình bay ngược, đột nhiên thấy sau lưng Chương Kinh Lược Sử hiện ra vô số xúc tu màu xám bạc, lập tức trói Ngọc Thái Hư lại.
- Đây là chuyện gì vậy?
Sự tình xảy ra quá đột ngột, Ngọc Thái Hư căn bản không kịp phản ứng, không ngờ Bích Tủy Thanh Diệp biến thành cây tử đằng không chịu nổi một kích, thậm chí, chỉ là đám mây hoa dày vừa xuất hiện, sau khi phát hiện, liền lập tức héo rũ rồi, cái này đơn giản là sự tình không thể nào, thoáng như nằm mộng, như thế nào lại có chuyện như vậy?
- Ngươi cho rằng tại sao ta đột nhiên hạ sát thủ với ngươi?
Ngay tại thời điểm Ngọc Thái Hư kinh dị, thanh âm Chu Báo vang lên trên đỉnh đầu hắn.
- Tại nơi này, Tiên khí của ngươi căn bản không thể phá vỡ không gian, thu năng lượng không gian được!
Hoa!
Một đạo bích tủy, nện từ trên đỉnh đầu hắn xuống, Chu Báo ra tay, không dung tình chút nào.
- Đáng chết, che cho ta!
Thân thể Ngọc Thái Hư bị vô số xúc tu màu bạc trói lại, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào nhúc nhích, nhưng công kích của Chu Báo lại sắc bén, ngang ngược, khiến hắn không thể không tế ra Bích Tủy Thanh Diệp lên đỉnh đầu một lần nữa, vòng Hoàng kim cự long quanh thân hắn cũng nghênh đón song chùy Chu Báo.
Oanh oanh!
Liên tục hai tiếng nổ mạnh, chấn động không gian, dưới lực lượng lớn như vậy, phát ra từng tiếng oanh minh cự đại giữa bầu trời hồng vân và Lôi điện hải dương, từng đạo sóng lớn lôi điện dâng lên, gào thét, hướng về mấy người trên không trung cuốn tới.
Một búa của Chu Báo đập trên Bích Tủy Thanh Diệp, hào quang Bích Tủy Thanh Diệp lập tức mờ đi, từng đạo vết rạn vô cùng rậm rạp hiện lên thượng diện Bích Tủy Thanh Diệp, thời gian dần qua dần sa sút xuống, Ngọc Thái Hư kia căn bản không kịp thu hồi Bích Tủy Thanh Diệp, liền bị một đầu sóng từ lôi điện hải dương kích tới, cuốn Bích Tủy Thanh Diệp vào.
Mà một búa khác của Chu Báo, đập vào trên người Hoàng kim cự long kia.
Hoàng kim cự long này không giống với Bích Tủy Thanh Diệp kia, chính là do lực lượng Đế hoàng chi đạo của Ngọc Thái Hư biến thành, tuy rằng Đế hoàng chi đạo của hắn đã có chút thành tựu, nhưng sau khi Chu Báo nện một búa này xuống, Cự long kia vẫn nhịn không được phát ra một tiếng gào thét, vỡ vụn từng khúc.
Phốc!
Ngọc Thái Hư đang bị xúc tu màu xám bạc trói lại, sắc mặt mãnh liệt tái đi, phun ra một ngụm huyết dịch màu vàng, hai chùy này của Chu Báo, một búa hủy đi Tiên khí của hắn, một búa tắc thì hủy đi một nửa thành tựu Đế Hoàng chi đạo hắn tu luyện trăm ngàn năm.
Cái này khiến hắn như thế nào không giận, như thế nào không hận, nhưng làm hắn kinh sợ chính là, trong không gian lôi điện hải dương này, dĩ nhiên là vô cùng chắc chắn ngay cả tiên khí cũng không thể phá vỡ, chứng kiến Chu Báo không kiêng nể gì huy động cái búa trong tay, hắn hoàn toàn hiểu rõ.
Nếu là phóng ra bên ngoài, lấy lực đạo Chu Báo, thời điểm huy động mỗi một búa, đều xé rách không gian, nhưng trên không lôi điện hải dương này, chuyện như vậy cũng không có sinh ra, nói cách khác, tại không gian này, cường độ chắc chắn của không gian so với hiện thế thì mạnh hơn vô số lần.
Đây cũng là nguyên nhân mà Bích Tủy Thanh Diệp không chịu được một kích, Bích Tủy Thanh Diệp là tiên khí, nhưng lực lượng của nó cũng không phải vô cùng vô tận, muốn thúc dục nó, phải hao tổn vô số nguyên khí, nhưng Bích Tủy Thanh Diệp này lại có một dạng chỗ tốt, tức là hắn có thể tự chủ phá vỡ hư không, mọc rễ ở sâu trong hư không, hấp thu đủ loại chất dinh dưỡng sâu trong hư không, truyền năng lượng đến uy năng bản thân.
Thế nhưng, hiển nhiên hắn đã bị Chu Báo đùa nghịch, bị Chu báo tính toán rồi, ở chỗ này, Bích Tủy Thanh Diệp không thể nào phá vỡ không gian vô cùng chắc chắn này, như vậy, muốn sử dụng uy lực bích Tủy Thanh Diệp, phải tiêu hao lực lượng của Ngọc Thái Hư, Ngọc Thái Hư tự nhiên sẽ không nguyện ý làm, cái này đối với hắn mà nói, là một loại cực đại tiêu hao, hơn nữa hắn cũng tin tưởng, dùng tính chất tiên khí Bích Tủy Thanh Diệp này, chỉ đủ để ngăn cản một búa của Chu Báo, khiến mình có chỗ thở một chút.
Thế nhưng lại vượt ngoài dự liệu của hắn, Thanh Diệp kia quả thật đỡ một búa của Chu Báo, nhưng lại bị sóng lớn cuốn vào, mà sự rắn chắc của xúc tu màu xám bạc đang trói hắn cũng vượt quá dự liệu, khiến hắn không thể giãy giụa trong thời gian ngắn, hơn nữa chùy thứ hai của Chu Báo trực tiếp đánh lên Hoàng Kim cự long do hắn biến ảo ra, uy lực một búa này hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của hắn, chẳng những có thể vẻn vẹn đánh vỡ hoàng kim cự long, hơn nữa còn đả thương nặng nề kinh mạch và thần hồn của hắn.
- Ngươi cho rằng tại sao ta trở mặt với ngươi ở chỗ này, ngươi cho rằng vì cái gì mà ta tự tin đưa ngươi vào chỗ chết như vậy?
Sau hai búa, nhìn sắc mặt hôi bại của Ngọc Thái Hư, ánh sáng màu đỏ trong mắt Chu Báo càng rõ ràng lên.
- Ta lựa chọn trở mặt với ngươi ở chỗ này, cũng là vì ngươi căn bản không cách nào phá vỡ hư không, ly khai mảnh không gian này!
Đúng vậy, đây là một mảnh không gian vô cùng chắc chắn, thời điểm Chu Báo và Thiên Lôi giao thủ, liền phát hiện, trong mảnh không gian này, thần thông không gian bị suy yếu đến đáy ngọn nguồn, thậm chí thi triển Tam Giới Tiểu Na Di cũng thập phần khó khăn, Tam Giới Tiểu Na Di, nghiêm khắc mà nói, chỉ là thuật chuyển dời trong không gian đồng giới, nhưng cho dù là chuyển dời không gian đồng nhất ở đây cung vô cùng khó khăn, huống chi là muốn phá vỡ không gian.
Sau khi phát hiện không gian này vô cùng chắc chắn, Chu Báo liền dụng Vạn Giới Tiểu Na Di thử chuyển dời, hàng rào không gian này chắc chắn vô cùng, thoáng như là cấu thành từ vô số kim cương, dùng thực lực cá nhân, căn bản không cách nào phá vỡ, cho dù là tinh thông Chư Thiên Vạn Giới, cũng không thể, coi như là Tiên khí, cũng không cách nào phá vỡ.
Đây chính là nguyên nhân lúc đó hắn quyết định phải làm Ngọc Thái Hư toi mạng ở chỗ này.
Tuy rằng trước kia, vô luận là Tống Tử Phật hay là Vương Xà, hắn đều đã nói qua, lúc này đây, tại Lôi đế hành cung, nếu có cơ hội, có thể làm Ngọc Thái Huyền chết đi, gạt bỏ cánh chim hắn, nhưng trong không gian này, Chu Báo phát hiện, đây chính là nơi tốt nhất để làm thịt Ngọc Thái Hư, và đây cũng là cơ hội tốt nhất!
Đây là cơ hội tốt nhất!
Ngọc Thái Hư là nhất điện chi chủ, chúa tể giả cao nhất của Đông Tứ Vực, thực lực bản thân đã là Bát kiếp Thiên Quân, chỉ thiếu chút nữa liền có thể vượt qua chín lần lôi kiếp, trên thực tế, đã có người đồn thổi, sau lần đi Lôi Đế hành cung này, hắn sẽ phải độ lần lôi kiếp thứ chín, thành tựu Nhân Tiên vị.
Nhân vật như vậy, muốn muốn giết hắn, cơ hồ là chuyện không thể nào, cho dù là Chu Báo có được loại vận khí nghịch thiên cũng không thể, tu vị đã đến cảnh giới như bọn hắn, phá vỡ hư không là một chuyện dễ dàng, tất cả mọi Chân Tiên hoặc nhiều hoặc ít đều hiểu được vài loại không gian thần thông, làm tiền vốn khi mình chạy trối chết, bản thân Chu Báo chính là một ví dụ vô cùng tốt, Tam Giới Tiểu Na Di, Vạn Giới Đại Na Di, tất cả những thứ này đều đảm bảo lúc Chu Báo gặp phải nguy hiểm có thể bình yên né tránh, huống chi, ngoại trừ thực lực của Ngọc Thái Hư ra, Linh Tiêu Điện cũng có được lực lượng cực kỳ cường hãn, đừng thấy Chu Báo mấy lần trước uy phong vô hạn trong Linh Tiêu Điện, nhưng trong lòng của hắn rất rõ, đó là bởi vì Linh Tiêu Điện căn bản cũng không muốn đối phó với hắn, bằng không mà nói, bằng vào cấm chế của Linh Tiêu Điện đã đủ để hắn khốn đốn một phen rồi.
Đối với hết thảy mọi người mà nói, muốn giết chết Ngọc Thái Hư, cơ hồ là nhiệm vụ không thể hoàn thành được.
Nhưng là bây giờ, Chu Báo thấy được một cơ hội, một cơ hội có thể hoàn toàn giết chết Ngọc Thái Hư.
Lôi Đế hành cung, còn có chỗ nào tốt hơn chỗ này sao? Còn có sân khấu nào tốt hơn nơi này sao?
Không còn có rồi.
Lôi Đế hành cung Thất Sát Thanh Lôi Trụ đã chặn tất cả Chân Tiên có khả năng quấy rầy Chu Báo giết người ở bên ngoài, dưới uy thế của Thất Sát Thanh Lôi Trụ, đám Chân Tiên đến từ Đông Tứ Vực chỉ có ba người tiến nhập vào Lôi Đế hành cung, trong đó có hai là người của Tiên Cung rồi, mà bên trong Lôi Đế hành cung này, không gian bích lũy vô cùng chắc chắn, cho dù có không gian thần thông cũng không cách nào phá vỡ không gian thoát đi, thay vì nói nó là một cung điện chẳng bằng nói là lao lung tự nhiên, ở chỗ này, Chu Báo có thể toàn lực đối với Ngọc Thái Hư mà không cần phải lo lắng về vấn đề đào tẩu.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Chu Báo, vậy mà có được Hỏa Hồng Tình!
Ai cũng không nghĩ tới sự tình như vậy. - Đúng vậy, Hỏa Hồng Tình, Ngọc Thái Hư, lão tử là dư nghiệt Hỏa Hồng Tình, thế nào, ngươi tới cắn ta a?
Chu Báo lớn tiếng cười ha ha, song chùy hoành lập, hoàn toàn triển khai Tam Giới Tiểu Na Di, như giòi bám trong xương, chớp động bên cạnh hắn.
Rầm Rầm rầm rầm rầm rầm rầm...
Thanh âm thiết chùy oanh kích liên tiếp vang lên trên tầng không lôi điện hải dương, Lôi vân màu đỏ trên bầu trời Lôi điện hải dương cũng như nhận lấy ảnh hưởng của lực lượng cường đại này mà bắt đầu quay cuồng.
Bích Tủy Thanh Diệp là một kiện tiên khí, nhưng dưới sự oanh kích điên cuồng của Chu Báo, cũng có chút không gánh được rồi.
Sắc mặt Ngọc Thái Hư tái nhợt, hoàn toàn quán chú pháp lực hùng hồn toàn thân lên Bích Tủy Thanh Diệp, lúc này hắn đã không muốn phí miệng lưỡi với Chu Báo rồi, sau khi Chu Báo hiện ra Hỏa Hồng Tình, hắn liền tinh tường biết rõ, cái này chính là Chu Báo đã hạ quyết tâm giết chết chính mình, chỉ là, hắn như thế nào lại có tin tưởng nhất định có thể giết chết mình. - Phượng Cửu tiên sinh, ngươi còn không ra tay, dư nghiệt Hỏa Hồng Tình này chính là căn nguyên làm loạn tại Thất Thần Vực chúng ta, chẳng lẽ ngươi còn tưởng rằng hắn thật tâm gia nhập Tiên Cung các ngươi hay sao?
Ngọc Thái Hư đã triển khai thân pháp, quang mang màu vàng hiện lên, bên trong hào quang, hiện lên thân ảnh một đầu Hoàng kim cự long, triển lộ ra khí thế uy lăng thiên hạ, chỉ thấy bản thân Ngọc Thái Hư cự long, cho dù là chút ít xích lôi trên bầu trời cũng tựa hồ như cảm thấy kiêng kị Hoàng kim cự long này, không dám đụng không dám sờ.
Tam thiên đại đạo, Đế Vương chi đạo!
Đúng vậy, Ngọc Thái Hư này đã tu Đế Vương chi đạo trong Tam Thiên niên dạ đạo đến cảnh giới có thành tựu, vạn kiếp bất xâm. - Phượng Cửu tiên sinh, hung thủ tận diệt Hỏa Hồng Tình nhất tộc xưa kia chỉ có Linh Tiêu Điện mà thôi, không có quan hệ gì với Tiên Cung, mối thù của ta cũng chỉ có Linh Tiêu Điện, chẳng lẽ Tiên Cung cũng muốn chen một tay vào hay sao?
Đúng lúc này, Chu Báo tự nhiên sẽ không để Ngọc Thái Hư lôi kéo Phượng Cửu, mở miệng quát lên. Nguồn truyện: - Ha ha, ta không quản ân cừu giữa hai người các ngươi!
Chứng kiến tình hình này, Phượng Cửu chỉ cười cười, hắn là Tiên Cung thái thượng trưởng lão, làm bất cứ chuyện gì cũng đều suy nghĩ cho Tiên Cung, sinh tử Linh Tiêu Điện đâu có quan hệ gì đến hắn, Ngọc Thái Hư này chết là tốt nhất, khỏi suốt ngày làm người khác khó chịu, ngươi phải hiểu được, ở chung với một gia hỏa tu luyện Đế Hoàng chi đạo, kỳ thật không phải là một chuyện dễ dàng.
Gần vua như gần cọp, lời này phóng đến đâu cũng đều đúng, nhưng vấn đề là, người ta tự làm quân, nhưng đứng bên cạnh hắn, người cũng không giác ngộ, giống như là Ngọc Thái Hư và Phượng Cửu tiên sinh này, một đường đến nay, Ngọc Thái Hư này liền làm ra bộ dáng chiêu hiền đãi sĩ, thoạt nhìn thập phần khiêm tốn, nhưng thật chất bên trong lại lộ ra khí thế cao cao tại thượng của đế vương, làm Phượng Cửu cảm thấy rất không thoải mái, quả thật muốn hung hăng đánh cho hắn một trận.
Chẳng qua, nếu khiến hắn hỗ trợ Chu Báo công kích Ngọc Thái Hư thì cũng không thực tế, trừ phi Chu Báo có thể thể hiện ra ưu thế áp đảo trước mặt hắn, ép Ngọc Thái Hư vào tuyệt lộ, bằng không mà nói, hắn tuyệt sẽ không xuất thủ, cho nên, hắn mỉm cười lui về sau hai bước, đứng chắp tay, làm bộ dáng như xem một cuộc vui, rõ rệt nói với mọi người, hắn sẽ không nhúng tay vào đấy.
Thấy hắn thể hiện thái độ như vậy, Chu Báo nở nụ cười, Chương Kinh Lược Sử cũng cười, lam ảnh lóe lên, Chương Kinh Lược Sử cũng gia nhập vào hàng ngũ công kích Ngọc Thái Hư.
Tuy Ngọc Thái Hư này là chủ nhân Linh Tiêu Điện, Bát kiếp Thiên Quân, một thân tu vi cao thâm mạt trắc, nhưng thực lực Chương Kinh lược Lam Bàn Tử này căn bản không dưới hắn, bàn về lực lượng, bàn về tu vi hùng hậu, Chương kinh lược đều hơn xa Ngọc Thái Hư, cái này, dù Ngọc Thái Hư có Tiên khí hộ thân, cũng có chút không gánh được rồi.
Bất quá, nếu như Ngọc Thái Hư dễ dàng đối phó hư vậy, hắn cũng không phải là chưởng giáo Linh Tiêu Điện đứng đầu ngũ đại tông môn Đông Tứ Vực rồi.
Quát khẽ một tiếng, chỉ thấy Bích Tủy Thanh Diệp kia hóa thành một đạo bích tủy, bích tủy tránh chỗ, vô số cành lá cây tử đằng sinh ra giữa không trung, hóa thành một đạo đằng võng, tráo về hướng Chu Báo và Chương Kinh Lược Sử. - Ha ha, ngươi cho rằng nơi này là Thất Thần Vực sao?
Chứng kiến Ngọc Thái Hư tế Bích Tủy Thanh Diệp ra để ngăn chặn, Chu Báo cười lớn, cái búa trong tay không nghỉ chút nào, chỉ một búa, liền đập vỡ đằng võng kia.
Oanh một tiếng, nện lên vòng Hoàng Kim cự long trên người Ngọc Thái Hư.
Sắc mặt Ngọc Thái hư tái đi, buồn bực hừ một tiếng, thân hình bay ngược, đột nhiên thấy sau lưng Chương Kinh Lược Sử hiện ra vô số xúc tu màu xám bạc, lập tức trói Ngọc Thái Hư lại. - Đây là chuyện gì vậy?
Sự tình xảy ra quá đột ngột, Ngọc Thái Hư căn bản không kịp phản ứng, không ngờ Bích Tủy Thanh Diệp biến thành cây tử đằng không chịu nổi một kích, thậm chí, chỉ là đám mây hoa dày vừa xuất hiện, sau khi phát hiện, liền lập tức héo rũ rồi, cái này đơn giản là sự tình không thể nào, thoáng như nằm mộng, như thế nào lại có chuyện như vậy? - Ngươi cho rằng tại sao ta đột nhiên hạ sát thủ với ngươi?
Ngay tại thời điểm Ngọc Thái Hư kinh dị, thanh âm Chu Báo vang lên trên đỉnh đầu hắn. - Tại nơi này, Tiên khí của ngươi căn bản không thể phá vỡ không gian, thu năng lượng không gian được!
Hoa!
Một đạo bích tủy, nện từ trên đỉnh đầu hắn xuống, Chu Báo ra tay, không dung tình chút nào. - Đáng chết, che cho ta!
Thân thể Ngọc Thái Hư bị vô số xúc tu màu bạc trói lại, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào nhúc nhích, nhưng công kích của Chu Báo lại sắc bén, ngang ngược, khiến hắn không thể không tế ra Bích Tủy Thanh Diệp lên đỉnh đầu một lần nữa, vòng Hoàng kim cự long quanh thân hắn cũng nghênh đón song chùy Chu Báo.
Oanh oanh!
Liên tục hai tiếng nổ mạnh, chấn động không gian, dưới lực lượng lớn như vậy, phát ra từng tiếng oanh minh cự đại giữa bầu trời hồng vân và Lôi điện hải dương, từng đạo sóng lớn lôi điện dâng lên, gào thét, hướng về mấy người trên không trung cuốn tới.
Một búa của Chu Báo đập trên Bích Tủy Thanh Diệp, hào quang Bích Tủy Thanh Diệp lập tức mờ đi, từng đạo vết rạn vô cùng rậm rạp hiện lên thượng diện Bích Tủy Thanh Diệp, thời gian dần qua dần sa sút xuống, Ngọc Thái Hư kia căn bản không kịp thu hồi Bích Tủy Thanh Diệp, liền bị một đầu sóng từ lôi điện hải dương kích tới, cuốn Bích Tủy Thanh Diệp vào.
Mà một búa khác của Chu Báo, đập vào trên người Hoàng kim cự long kia.
Hoàng kim cự long này không giống với Bích Tủy Thanh Diệp kia, chính là do lực lượng Đế hoàng chi đạo của Ngọc Thái Hư biến thành, tuy rằng Đế hoàng chi đạo của hắn đã có chút thành tựu, nhưng sau khi Chu Báo nện một búa này xuống, Cự long kia vẫn nhịn không được phát ra một tiếng gào thét, vỡ vụn từng khúc.
Phốc!
Ngọc Thái Hư đang bị xúc tu màu xám bạc trói lại, sắc mặt mãnh liệt tái đi, phun ra một ngụm huyết dịch màu vàng, hai chùy này của Chu Báo, một búa hủy đi Tiên khí của hắn, một búa tắc thì hủy đi một nửa thành tựu Đế Hoàng chi đạo hắn tu luyện trăm ngàn năm.
Cái này khiến hắn như thế nào không giận, như thế nào không hận, nhưng làm hắn kinh sợ chính là, trong không gian lôi điện hải dương này, dĩ nhiên là vô cùng chắc chắn ngay cả tiên khí cũng không thể phá vỡ, chứng kiến Chu Báo không kiêng nể gì huy động cái búa trong tay, hắn hoàn toàn hiểu rõ.
Nếu là phóng ra bên ngoài, lấy lực đạo Chu Báo, thời điểm huy động mỗi một búa, đều xé rách không gian, nhưng trên không lôi điện hải dương này, chuyện như vậy cũng không có sinh ra, nói cách khác, tại không gian này, cường độ chắc chắn của không gian so với hiện thế thì mạnh hơn vô số lần.
Đây cũng là nguyên nhân mà Bích Tủy Thanh Diệp không chịu được một kích, Bích Tủy Thanh Diệp là tiên khí, nhưng lực lượng của nó cũng không phải vô cùng vô tận, muốn thúc dục nó, phải hao tổn vô số nguyên khí, nhưng Bích Tủy Thanh Diệp này lại có một dạng chỗ tốt, tức là hắn có thể tự chủ phá vỡ hư không, mọc rễ ở sâu trong hư không, hấp thu đủ loại chất dinh dưỡng sâu trong hư không, truyền năng lượng đến uy năng bản thân.
Thế nhưng, hiển nhiên hắn đã bị Chu Báo đùa nghịch, bị Chu báo tính toán rồi, ở chỗ này, Bích Tủy Thanh Diệp không thể nào phá vỡ không gian vô cùng chắc chắn này, như vậy, muốn sử dụng uy lực bích Tủy Thanh Diệp, phải tiêu hao lực lượng của Ngọc Thái Hư, Ngọc Thái Hư tự nhiên sẽ không nguyện ý làm, cái này đối với hắn mà nói, là một loại cực đại tiêu hao, hơn nữa hắn cũng tin tưởng, dùng tính chất tiên khí Bích Tủy Thanh Diệp này, chỉ đủ để ngăn cản một búa của Chu Báo, khiến mình có chỗ thở một chút.
Thế nhưng lại vượt ngoài dự liệu của hắn, Thanh Diệp kia quả thật đỡ một búa của Chu Báo, nhưng lại bị sóng lớn cuốn vào, mà sự rắn chắc của xúc tu màu xám bạc đang trói hắn cũng vượt quá dự liệu, khiến hắn không thể giãy giụa trong thời gian ngắn, hơn nữa chùy thứ hai của Chu Báo trực tiếp đánh lên Hoàng Kim cự long do hắn biến ảo ra, uy lực một búa này hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của hắn, chẳng những có thể vẻn vẹn đánh vỡ hoàng kim cự long, hơn nữa còn đả thương nặng nề kinh mạch và thần hồn của hắn. - Ngươi cho rằng tại sao ta trở mặt với ngươi ở chỗ này, ngươi cho rằng vì cái gì mà ta tự tin đưa ngươi vào chỗ chết như vậy?
Sau hai búa, nhìn sắc mặt hôi bại của Ngọc Thái Hư, ánh sáng màu đỏ trong mắt Chu Báo càng rõ ràng lên. - Ta lựa chọn trở mặt với ngươi ở chỗ này, cũng là vì ngươi căn bản không cách nào phá vỡ hư không, ly khai mảnh không gian này!
Đúng vậy, đây là một mảnh không gian vô cùng chắc chắn, thời điểm Chu Báo và Thiên Lôi giao thủ, liền phát hiện, trong mảnh không gian này, thần thông không gian bị suy yếu đến đáy ngọn nguồn, thậm chí thi triển Tam Giới Tiểu Na Di cũng thập phần khó khăn, Tam Giới Tiểu Na Di, nghiêm khắc mà nói, chỉ là thuật chuyển dời trong không gian đồng giới, nhưng cho dù là chuyển dời không gian đồng nhất ở đây cung vô cùng khó khăn, huống chi là muốn phá vỡ không gian.
Sau khi phát hiện không gian này vô cùng chắc chắn, Chu Báo liền dụng Vạn Giới Tiểu Na Di thử chuyển dời, hàng rào không gian này chắc chắn vô cùng, thoáng như là cấu thành từ vô số kim cương, dùng thực lực cá nhân, căn bản không cách nào phá vỡ, cho dù là tinh thông Chư Thiên Vạn Giới, cũng không thể, coi như là Tiên khí, cũng không cách nào phá vỡ.
Đây chính là nguyên nhân lúc đó hắn quyết định phải làm Ngọc Thái Hư toi mạng ở chỗ này.
Tuy rằng trước kia, vô luận là Tống Tử Phật hay là Vương Xà, hắn đều đã nói qua, lúc này đây, tại Lôi đế hành cung, nếu có cơ hội, có thể làm Ngọc Thái Huyền chết đi, gạt bỏ cánh chim hắn, nhưng trong không gian này, Chu Báo phát hiện, đây chính là nơi tốt nhất để làm thịt Ngọc Thái Hư, và đây cũng là cơ hội tốt nhất!
Đây là cơ hội tốt nhất!
Ngọc Thái Hư là nhất điện chi chủ, chúa tể giả cao nhất của Đông Tứ Vực, thực lực bản thân đã là Bát kiếp Thiên Quân, chỉ thiếu chút nữa liền có thể vượt qua chín lần lôi kiếp, trên thực tế, đã có người đồn thổi, sau lần đi Lôi Đế hành cung này, hắn sẽ phải độ lần lôi kiếp thứ chín, thành tựu Nhân Tiên vị.
Nhân vật như vậy, muốn muốn giết hắn, cơ hồ là chuyện không thể nào, cho dù là Chu Báo có được loại vận khí nghịch thiên cũng không thể, tu vị đã đến cảnh giới như bọn hắn, phá vỡ hư không là một chuyện dễ dàng, tất cả mọi Chân Tiên hoặc nhiều hoặc ít đều hiểu được vài loại không gian thần thông, làm tiền vốn khi mình chạy trối chết, bản thân Chu Báo chính là một ví dụ vô cùng tốt, Tam Giới Tiểu Na Di, Vạn Giới Đại Na Di, tất cả những thứ này đều đảm bảo lúc Chu Báo gặp phải nguy hiểm có thể bình yên né tránh, huống chi, ngoại trừ thực lực của Ngọc Thái Hư ra, Linh Tiêu Điện cũng có được lực lượng cực kỳ cường hãn, đừng thấy Chu Báo mấy lần trước uy phong vô hạn trong Linh Tiêu Điện, nhưng trong lòng của hắn rất rõ, đó là bởi vì Linh Tiêu Điện căn bản cũng không muốn đối phó với hắn, bằng không mà nói, bằng vào cấm chế của Linh Tiêu Điện đã đủ để hắn khốn đốn một phen rồi.
Đối với hết thảy mọi người mà nói, muốn giết chết Ngọc Thái Hư, cơ hồ là nhiệm vụ không thể hoàn thành được.
Nhưng là bây giờ, Chu Báo thấy được một cơ hội, một cơ hội có thể hoàn toàn giết chết Ngọc Thái Hư.
Lôi Đế hành cung, còn có chỗ nào tốt hơn chỗ này sao? Còn có sân khấu nào tốt hơn nơi này sao?
Không còn có rồi.
Lôi Đế hành cung Thất Sát Thanh Lôi Trụ đã chặn tất cả Chân Tiên có khả năng quấy rầy Chu Báo giết người ở bên ngoài, dưới uy thế của Thất Sát Thanh Lôi Trụ, đám Chân Tiên đến từ Đông Tứ Vực chỉ có ba người tiến nhập vào Lôi Đế hành cung, trong đó có hai là người của Tiên Cung rồi, mà bên trong Lôi Đế hành cung này, không gian bích lũy vô cùng chắc chắn, cho dù có không gian thần thông cũng không cách nào phá vỡ không gian thoát đi, thay vì nói nó là một cung điện chẳng bằng nói là lao lung tự nhiên, ở chỗ này, Chu Báo có thể toàn lực đối với Ngọc Thái Hư mà không cần phải lo lắng về vấn đề đào tẩu.