Đây là đảo san hô, diện tích lớn chừng mười km vuông, trên đảo có vài tòa núi thấp bé, lại bị Kim Diệu bố trí vài cái cấm chế, lộ ra vẻ mông lung, mà Kim Diệu vừa đến đảo này, cấm chế liền vỡ ra, dẫn Chu Báo vào chỗ ẩn thân, đó là một cái hang nhỏ. - Trong lúc vô tình ta phát hiện ra nơi này, hang động này nối thẳng xuống dưới đáy biển hơn mười dặm, tuy hoàn cảnh không quá tốt, nhưng che dấu khí tức rất tốt.
Dẫn Chu Báo đi vào trong hang động, vừa đi vừa giới thiệu. - Động này là tự nhiên hình thành, cho nên đáy động rất lạnh, cũng chính là nhờ phần lạnh lẽo này, ta đem Thông Linh Ngọc Phù nhấn chìm vào hàn đàm dưới đáy động, mới có thể hoàn toàn ngăn cách khí tức của nó, nếu như không phải là có cái hàn đàm này, ta chỉ có thể mỗi ngày rót pháp lực vào trấn áp phong ấn, phiền toái rất lớn. - Ngươi vứt bỏ khối ngọc phù này đi là được, cần gì phiền toái như vậy. - Nếu có thể vứt bỏ thì tốt rồi, lúc trước bởi vì ta tò mò, đã từng muốn luyện hóa cái ngọc phù này, kết quả lưu lại khí tức trên đó, cho dù vứt bỏ ngọc phù, người của Cổ gia các ngươi sẽ nhanh chóng tìm ra khí tức của ta, thậm chí còn nhanh hơn cả việc tìm khối ngọc phù này. - Đúng là ăn trộm không được còn mất nắm thóc a.
Nhìn thấy vẻ mặt cười khổ của Kim Diệu, Chu Báo nhịn không được cười lên, gia hỏa này đúng là nấm mốc, được chỗ tốt lớn như vậy, không chỉ không sử dụng được, mà còn bức mình lâm vào tuyệt cảnh, ngay cả Tam Thi Não Thần Đan cũng phải ăn, đúng là bi kịch.
Mà thông đạo hơn mười dặm này đối với tu sĩ như bọn họ mà nói, căn bản không tính là cái gì, hai người tăng thêm tốc độ, mấy hơi thời gian, đã đi tới cuối động, đúng như lời Kim Diệu nói, dưới đáy động là một cái hàn đàm.
Ở loại địa phương này mà xuất hiện hàn đàm, nói rõ ở dưới đáy có một cái linh mạch, nhưng mà, hiện tại Chu Báo có được một Đại Thế Giới, linh mạch như vậy trong mắt của hắn, ngay cả rác rưởi còn không tính, ngược lại đối với Kim Diệu, linh mạch nơi này đã làm cho hắn sinh ra một ít hứng thú. - Thứ đồ vật này đặt dưới hàn đàm, nhưng trước khi lấy ra, còn phải phiền toái huynh đệ thi triển thủ đoạn ẩn giấu khí tức, nếu không, thứ này vừa ra khỏi hàn đàm, sẽ bị phát hiện. - Chuyện này cũng không có gì.
Chu Báo mỉm cười, vài đạo lưu quang từ trong tay áo hắn bắn ra, cắm vào ngọn nguồn của địa phương này, lập tức, chung quanh xuất hiện một tầng khói xám, không gian dưới đáy động như ngăn cách với thiên địa xung quanh, hình thành một không gian độc lập. - Hảo thủ đoạn!
Nhìn thấy đáy động phát sinh biến hóa, Kim Diệu cũng không khỏi tán thưởng một tiếng, đứng ở không gian dưới đáy động, rốt cuộc hắn cũng không cảm nhận được gì ở bên ngoài, thậm chí, ngay cả thần niệm của mình cũng không thể tản ra, quỷ dị nhất là, rõ ràng là một đáy động rộng lớn, lại bị khói bụi bao phủ xung quanh, giống như biến lớn hơn, thần niệm của hắn trừ dò xét được hàn đàm ra, căn bản là không dò xét được thứ gì khác cả. - Chỉ là một thủ đoạn nhỏ mà thôi, nhưng dùng để ngăn cách khí tức thì lại vô cùng dễ dàng.
Chu Báo cười nhạt một tiếng, đối mặt với tán thưởng của Kim Diệu, hắn coi như không nhìn thấy, với tu vi, địa vị của hắn bây giờ, được cấp bậc như Kim Diệu tán thưởng, đối với hắn mà nói, không có chút ý nghĩa nào. - Ha ha, nếu đây chỉ là thủ đoạn nhỏ, thì cuộc đời của ta hiện giờ đúng là đang sống trên thân con rệp rồi a.
Nghe Chu Báo nói thế, Kim Diệu than nhẹ một tiếng, khoát tay, hàn đàm trước mặt xuất hiện một tia rung động.
Rung động xuất hiện, chỉ trong chốc lát, chỉ thấy một hộp sắt màu đen từ dưới hàn đàm trồi lên.
Cái hộp sát màu đen này vừa xuất hiện, Chu Báo cảm ứng được chấn động pháp lực cường đại từ bên trong truyền ra, chỉ thấy chấn động pháp lực này bị một cổ lực lượng giam cầm bên trong hộp sắt, chỉ có một phần nhỏ có thể phát tán ra ngoài, mà Kim Diệu cho tới nay chỉ sợ phần phát tán ra ngoài này, bởi vì có vài tên trưởng lão cường đại của Cổ gia, đã truyền khí tức và tìm ra tin tức của Thông Linh Ngọc Phù.
Nhưng một phần chấn động nhỏ này vừa tản ra, đã bị tầng sương mù màu xám xung quanh cắn nuốt sạch, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận của Chu Báo có thể diễn biến Đại Thế Giới, kháng cự lôi kiếp, khốn chết Nhân Tiên, mà Thông Linh Ngọc Phù này chỉ là một kiện Thuần Dương pháp khí mà thôi, đối với trận pháp này căn bản là không tạo thành uy hiếp mảy may.
Kim Diệu cũng cảm giác được chấn động pháp lực của cái hộp bị sương mù màu xám xung quanh cắn nuốt, lúc này mới yên lòng lại, ánh mắt của hắn nhìn vào cái hộp, cẩn thận từng li từng tí mở cái hộp sắt ra, lộ ra vật phẩm bên trong.
Đó là một cái ngọc bội hình tròn màu ngà sữa, phía trên ngọc bội tản ra hào quang, một cổ pháp lực chấn động cường đại truyền ra từ bên trong, giống như muốn lao ra khỏi hộp sắt, nhưng phía trên hộp sắt, tuyên khắc vô số phù văn kỳ dị, những hoa văn, phù văn này khóa toàn bộ chấn động bên trong cái hộp, mà trong hộp, trừ khôi Thông Linh Ngọc Phù ra, còn có một cái linh thạch bốn cạnh phát ra hào quang kỳ dị, xem xét hào quang của linh thạch, Chu Báo liền biết rõ đây một khối thượng phẩm linh thạch cực kỳ khó có được, không thể ngờ là Kim Diệu lại dùng nó để làm cấm chế, hắn càng không thể tưởng được, cho dù là lấy thượng phẩm linh thạch làm cấm chế, vẫn không cách nào áp chế chấn động từ bên trong ngọc phù truyền ra, còn phải mượn nhờ lực lượng của hàn đàm này mới được. - Đây chính là Thông Linh Ngọc Phù a, quả nhiên là có chút môn đạo, Kim huynh, thứ này vừa nhìn là biết bảo bối, vì sao những người kia xem nó như pháp bảo cấp thấp bán cho ngươi, vì sao ngươi nghĩ muốn luyện hóa nó? - Ngươi cho rằng ta muốn sao, thời điểm ban đầu thứ này đâu có hào quang chói mắt như hiện tại, chỉ là một khối pháp bảo cấp thấp bình thường a, thời điểm ta luyện hóa nó, mới sinh ra phản ứng, ta mới biết được không tốt. - Thì ra là như vậy a.
Chu Báo gật gật đầu, cúi đầu xuống, làm ra bộ dáng cẩn thận quan sát hình dáng của Thông Linh Ngọc Phù. - Nếu là như thế, ta ngược lại có biện pháp khôi phục hình dáng ban đầu của nó đây. - Thật sao?
Chuyện này, Kim Diệu cũng không phải là vui mừng, mà là nhảy lên. - Tiểu huynh đệ, ngươi không nên gạt ta a, ta đã thử rất nhiều phương pháp, đều không làm nên chuyện gì. - Đây là thủ pháp độc môn của Cổ gia ta, cũng không khó khăn!
Chu Báo vừa nói xong, hắn đã nhìn ra chỗ ảo diệu của ngọc phù này, nhưng hiện tại hắn chỉ là một tiểu Tán Tiên mà thôi, không thể làm ra bộ dáng như biết cách phá giải phong ấn của Tôn Giả Chân Tiên bày ra trên ngọc phù a, cho nên hắn lấy cớ là thủ pháp mật truyền của gia tộc, liền đem chuyện này qua loa cho xong chuyện, nhưng Kim Diệu không chút nghi ngờ, dù sao Cổ gia là một quái vật khổng lồ, biết rõ một ít bí pháp cường đại cũng không phải là chuyện quá kỳ lạ.
Chỉ thấy đầu ngón tay của Chu Báo khẽ nhúc nhích, từng đạo hào quang từ trong lóe ra, bắn vào phía trên mặt của Thông Linh Ngọc Phù, đem chấn động pháp lực của Thông Linh Ngọc Phù che lấp hoàn toàn. - Tốt, đúng là quá tốt, chuyện này, ta không cần phải lo lắng nữa. - Ngươi không cần phải lo lắng, thậm chí còn không cần phải trả lại!
Chu Báo khẽ cười nói ra. - Hắc hắc!
Kim Diệu nghe xong, trong mắt bắn ra tham niệm, đối với Tán Tiên như hắn mà nói, Thuần Dương pháp khí, có sức hấp dẫn quá mãnh liệt, nhưng rất nhanh, hắn cưỡng ép đè tham niệm trong lòng xuống, tuy Chu Báo nói đây là thủ pháp độc môn của Cổ gia, nhưng vừa rồi nhìn thấy pháp quyết của Chu Báo, trong thủ thế đó lộ ra khí tức vô cùng huyền ảo, căn bản không phải Tán Tiên bình thường có thể làm ra, hơn nữa từ thực lực mà Cổ Thanh Bình biểu lộ ra ngoài quá mạnh, cho nên, trong thời gian nhanh nhất hắn bỏ tham niệm trong lòng đi. - Thứ này mặc dù tốt, nhưng dù sao cũng là của Cổ gia các ngươi, lại nói, khí tức của nó không còn chính là thủ pháp của ngươi, nếu như ta thử tiếp tục luyện hóa, vẫn xảy ra vấn đề, lưu lại trong tay đồ vật phỏng tay như thế, chẳng dám cho nó xuất hiện ra ngoài. - Lời này nói có đạo lý, không thể ngờ là ngươi lại thức thời như thế.
Chu Báo mỉm cười, tay nhấc lên, nhưng lại đem Lưỡng Nghi Vi Trần Trận thu vào trong tay áo. - Hiện tại, ngươi có thể mang ta đi nhìn bí tàng một chút a. - Chuyện này...
Thần sắc Kim Diệu do dự. - Tuy thực lực của mấy tên Tán Tiên kia là hai ba giai, mạnh nhất cũng không vượt quá Tán Tiên Tứ Giai, nhưng nhân số không ít, hai chúng ta, chỉ sợ không đủ a, ta chuẩn bị... - Ta biết rõ ngươi chuẩn bị đi tìm bằng hữu, nhưng không cần thiết, đột nhiên hiện tại ta cảm thấy có hứng thú với cái bí tàng đó rồi, còn mấy tên tu sĩ kia không thành vấn đề, cho nên, ta không cần phải đợi.
Chu Báo chen ngang lời hắn. - Chuyện này, nhưng mà bọn họ...
Lời còn chưa dứt, một cổ khí tức cuồng bạo từ trên người Chu Báo tản ra, bao phủ cả đáy động.
Tán Tiên tam giai.
Tán Tiên tứ giai.
Tán Tiên ngũ giai.
Tán Tiên lục giai.
Tán Tiên Thất giai.
...
Tên Kim Diệu kia nhìn thấy pháp lực của Chu Báo không ngừng tăng lên, cảnh giới càng lúc càng cao, dùng tốc độ tăng trưởng của hắn, chỉ trong mấy hơi, từ Tán Tiên nhị cấp, đã tăng lên Tán Tiên thất giai.
Tán Tiên thất giai a.
Chuyện này, tròng mắt của hắn thiếu chút nữa rớt cả ra ngoài, tên Cổ Thanh Bình này từ Tán Tiên nhị giai tắng thăng lên Tán Tiên thất giai, chẳng lẽ... - Ngươi một mực ẩn giấu thực lực. - Không có biện pháp, ta còn rất trẻ a.
Chu Báo nhùn nhún vai, chỉ nói ra một câu. - Ngươi nói đúng, dùng thực lực của hai chúng ta bây giờ, có thể đi tới chỗ bí tàng kia nhìn một chút hay không? - Có thể, đương nhiên có thể.
Thời điểm này, tâm tình của Kim Diệu đã hoàn toàn buông xuống, thời điểm đầu tiên hắn đi tìm Chu Báo đó là vì Chu Báo chính là đệ nhất thiên tài của Cổ gia, thứ hai là vì Chu Báo trẻ tuổi, tuy thực lực không tầm thường, nhưng với lịch duyệt của hắn, muốn lừa gạt không thành vấn đề, cho dù thế nào hắn cũng không ngờ, cái thiếu niên trẻ tuổi này, thậm chí có được thực lực khủng bố như thế.
Hai mươi lăm tuổi, Tán Tiên bát giai!
(Đoạn trước là thất giai, tác giả viết nhiều quá lẫn rồi!)
Điều này nói lên cái gì, cho dù là đệ tử dòng chính của gia tộc khổng lồ như Cổ gia, cũng không có khả năng có được thực lực biến thái như vậy a!
Thằng này, rốt cuộc là quái vật gì?
Cho dù là tại Vạn Tinh Hải, trong mười bốn Đại Thế Giới, còn trẻ tuổi như Chu Báo, cho dù có người đạt tới Tán Tiên bát giai, cũng là số rất ít, những người tuổi trẻ này, cơ hồ đều là đệ tử tinh anh của Đại Thế Giới mình, chính là kẻ thống trị tương lai của Đại Thế Giới, là lựa chọn tốt nhất cho vị trí Giới Chủ, nhưng không ngờ Cổ Thanh Bình lại đạt tới a.
Đây chỉ là đệ tử của Cổ gia thì bỏ đi, Cổ gia trong mắt hắn là vô cùng khổng lồ, nhưng phóng nhãn khắp cả Đại Thế Giới, cũng chỉ là một thế gia trung đẳng mà thôi, làm cách nào bồi dưỡng ra một quái thai như thế?
Chẳng lẽ hắn không phải đệ tử Cổ gia?
Cái ý niệm này lóe lên trong đầu tức thì, hắn không có nghĩ tiếp, cho du Chu Báo có lai lịch là gì, cũng không quan hệ gì tới hắn, hiện tại hắn chỉ có thể dựa theo yêu cầu của Chu Báo, đưa hắn đi tới đại phương có bí tàng mà thôi. - Tốt, nếu thực lực của tiểu huynh đệ đã mạnh như thế, như vậy hai người chúng ta đã đủ rồi!
Hít sâu một hơi, sắc mặt Kim Diệu khôi phục như bình thường, thuận tay đem cái hộp sắt đựng Thông Linh Ngọc Phù bỏ vào trong không gian của mình, mang theo Chu Báo rời khỏi cái động này. - Cái bí tàng này nằm gần Vĩnh Mại tinh vực, nơi đó cũng là địa bàn của Ly gia, chúng ta tốt nhất nên cẩn thận một chút. - Ly gia?
Chu Báo hơi sững sờ, chợt hiểu được, Ly gia, cũng giống như Cổ gia mà hắn đang giả mạo, đều là một gia tộc thế lực trong Vạn Tinh Hải, đều có một địa bàn của mình trong Vạn Tinh Hải, làm thổ hoàng đế, đây cũng là chuyện mà các gia tộc có chân trong mười bốn Đại Thế Giới đều làm như vậy, bất kể như thế nào, cũng phải vì gia tộc của mình lưu lại một mảnh đất để dừng chân, đây không phải là chuyện xấu, tình huống của Ly gia cũng là như vậy.
Có lẽ bọn họ trong Đại Thế Giới của mình chỉ là trung đẳng, thậm chí là thế gia suy bại, nhưng ở một nơi Man Hoang chi địa như Vạn Tinh Hải, vẫn có thực lực tương đối cao. - Còn có chuyện này, Ly gia khống chế nơi này, chỉ cần chúng ta không gây chuyện, có lẽ không có vấn đề a? - Đương nhiên!
Nghe Chu Báo nói thế, Kim Diệu âm thầm buông lỏng một hơi, hắn sợ Chu Báo tuổi trẻ khí thịnh, không quen tác phong làm việc nhìn trời của người ta, gây ra xung đột, làm cho người ta chú ý.
Ba ngày sau, khi bước tới Vĩnh Mại tinh vực, sắc mặt Chu Báo hết sức khó coi, mà ở bên cạnh hắn, vẻ mặt của Kim Diệu cũng không tốt bao nhiêu, cười khổ, đương nhiên, còn có một loại tâm tình như trút được gánh nặng.
Đây là đảo san hô, diện tích lớn chừng mười km vuông, trên đảo có vài tòa núi thấp bé, lại bị Kim Diệu bố trí vài cái cấm chế, lộ ra vẻ mông lung, mà Kim Diệu vừa đến đảo này, cấm chế liền vỡ ra, dẫn Chu Báo vào chỗ ẩn thân, đó là một cái hang nhỏ.
- Trong lúc vô tình ta phát hiện ra nơi này, hang động này nối thẳng xuống dưới đáy biển hơn mười dặm, tuy hoàn cảnh không quá tốt, nhưng che dấu khí tức rất tốt.
Dẫn Chu Báo đi vào trong hang động, vừa đi vừa giới thiệu.
- Động này là tự nhiên hình thành, cho nên đáy động rất lạnh, cũng chính là nhờ phần lạnh lẽo này, ta đem Thông Linh Ngọc Phù nhấn chìm vào hàn đàm dưới đáy động, mới có thể hoàn toàn ngăn cách khí tức của nó, nếu như không phải là có cái hàn đàm này, ta chỉ có thể mỗi ngày rót pháp lực vào trấn áp phong ấn, phiền toái rất lớn.
- Ngươi vứt bỏ khối ngọc phù này đi là được, cần gì phiền toái như vậy.
- Nếu có thể vứt bỏ thì tốt rồi, lúc trước bởi vì ta tò mò, đã từng muốn luyện hóa cái ngọc phù này, kết quả lưu lại khí tức trên đó, cho dù vứt bỏ ngọc phù, người của Cổ gia các ngươi sẽ nhanh chóng tìm ra khí tức của ta, thậm chí còn nhanh hơn cả việc tìm khối ngọc phù này.
- Đúng là ăn trộm không được còn mất nắm thóc a.
Nhìn thấy vẻ mặt cười khổ của Kim Diệu, Chu Báo nhịn không được cười lên, gia hỏa này đúng là nấm mốc, được chỗ tốt lớn như vậy, không chỉ không sử dụng được, mà còn bức mình lâm vào tuyệt cảnh, ngay cả Tam Thi Não Thần Đan cũng phải ăn, đúng là bi kịch.
Mà thông đạo hơn mười dặm này đối với tu sĩ như bọn họ mà nói, căn bản không tính là cái gì, hai người tăng thêm tốc độ, mấy hơi thời gian, đã đi tới cuối động, đúng như lời Kim Diệu nói, dưới đáy động là một cái hàn đàm.
Ở loại địa phương này mà xuất hiện hàn đàm, nói rõ ở dưới đáy có một cái linh mạch, nhưng mà, hiện tại Chu Báo có được một Đại Thế Giới, linh mạch như vậy trong mắt của hắn, ngay cả rác rưởi còn không tính, ngược lại đối với Kim Diệu, linh mạch nơi này đã làm cho hắn sinh ra một ít hứng thú.
- Thứ đồ vật này đặt dưới hàn đàm, nhưng trước khi lấy ra, còn phải phiền toái huynh đệ thi triển thủ đoạn ẩn giấu khí tức, nếu không, thứ này vừa ra khỏi hàn đàm, sẽ bị phát hiện.
- Chuyện này cũng không có gì.
Chu Báo mỉm cười, vài đạo lưu quang từ trong tay áo hắn bắn ra, cắm vào ngọn nguồn của địa phương này, lập tức, chung quanh xuất hiện một tầng khói xám, không gian dưới đáy động như ngăn cách với thiên địa xung quanh, hình thành một không gian độc lập.
- Hảo thủ đoạn!
Nhìn thấy đáy động phát sinh biến hóa, Kim Diệu cũng không khỏi tán thưởng một tiếng, đứng ở không gian dưới đáy động, rốt cuộc hắn cũng không cảm nhận được gì ở bên ngoài, thậm chí, ngay cả thần niệm của mình cũng không thể tản ra, quỷ dị nhất là, rõ ràng là một đáy động rộng lớn, lại bị khói bụi bao phủ xung quanh, giống như biến lớn hơn, thần niệm của hắn trừ dò xét được hàn đàm ra, căn bản là không dò xét được thứ gì khác cả.
- Chỉ là một thủ đoạn nhỏ mà thôi, nhưng dùng để ngăn cách khí tức thì lại vô cùng dễ dàng.
Chu Báo cười nhạt một tiếng, đối mặt với tán thưởng của Kim Diệu, hắn coi như không nhìn thấy, với tu vi, địa vị của hắn bây giờ, được cấp bậc như Kim Diệu tán thưởng, đối với hắn mà nói, không có chút ý nghĩa nào.
- Ha ha, nếu đây chỉ là thủ đoạn nhỏ, thì cuộc đời của ta hiện giờ đúng là đang sống trên thân con rệp rồi a.
Nghe Chu Báo nói thế, Kim Diệu than nhẹ một tiếng, khoát tay, hàn đàm trước mặt xuất hiện một tia rung động.
Rung động xuất hiện, chỉ trong chốc lát, chỉ thấy một hộp sắt màu đen từ dưới hàn đàm trồi lên.
Cái hộp sát màu đen này vừa xuất hiện, Chu Báo cảm ứng được chấn động pháp lực cường đại từ bên trong truyền ra, chỉ thấy chấn động pháp lực này bị một cổ lực lượng giam cầm bên trong hộp sắt, chỉ có một phần nhỏ có thể phát tán ra ngoài, mà Kim Diệu cho tới nay chỉ sợ phần phát tán ra ngoài này, bởi vì có vài tên trưởng lão cường đại của Cổ gia, đã truyền khí tức và tìm ra tin tức của Thông Linh Ngọc Phù.
Nhưng một phần chấn động nhỏ này vừa tản ra, đã bị tầng sương mù màu xám xung quanh cắn nuốt sạch, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận của Chu Báo có thể diễn biến Đại Thế Giới, kháng cự lôi kiếp, khốn chết Nhân Tiên, mà Thông Linh Ngọc Phù này chỉ là một kiện Thuần Dương pháp khí mà thôi, đối với trận pháp này căn bản là không tạo thành uy hiếp mảy may.
Kim Diệu cũng cảm giác được chấn động pháp lực của cái hộp bị sương mù màu xám xung quanh cắn nuốt, lúc này mới yên lòng lại, ánh mắt của hắn nhìn vào cái hộp, cẩn thận từng li từng tí mở cái hộp sắt ra, lộ ra vật phẩm bên trong.
Đó là một cái ngọc bội hình tròn màu ngà sữa, phía trên ngọc bội tản ra hào quang, một cổ pháp lực chấn động cường đại truyền ra từ bên trong, giống như muốn lao ra khỏi hộp sắt, nhưng phía trên hộp sắt, tuyên khắc vô số phù văn kỳ dị, những hoa văn, phù văn này khóa toàn bộ chấn động bên trong cái hộp, mà trong hộp, trừ khôi Thông Linh Ngọc Phù ra, còn có một cái linh thạch bốn cạnh phát ra hào quang kỳ dị, xem xét hào quang của linh thạch, Chu Báo liền biết rõ đây một khối thượng phẩm linh thạch cực kỳ khó có được, không thể ngờ là Kim Diệu lại dùng nó để làm cấm chế, hắn càng không thể tưởng được, cho dù là lấy thượng phẩm linh thạch làm cấm chế, vẫn không cách nào áp chế chấn động từ bên trong ngọc phù truyền ra, còn phải mượn nhờ lực lượng của hàn đàm này mới được.
- Đây chính là Thông Linh Ngọc Phù a, quả nhiên là có chút môn đạo, Kim huynh, thứ này vừa nhìn là biết bảo bối, vì sao những người kia xem nó như pháp bảo cấp thấp bán cho ngươi, vì sao ngươi nghĩ muốn luyện hóa nó?
- Ngươi cho rằng ta muốn sao, thời điểm ban đầu thứ này đâu có hào quang chói mắt như hiện tại, chỉ là một khối pháp bảo cấp thấp bình thường a, thời điểm ta luyện hóa nó, mới sinh ra phản ứng, ta mới biết được không tốt.
- Thì ra là như vậy a.
Chu Báo gật gật đầu, cúi đầu xuống, làm ra bộ dáng cẩn thận quan sát hình dáng của Thông Linh Ngọc Phù.
- Nếu là như thế, ta ngược lại có biện pháp khôi phục hình dáng ban đầu của nó đây.
- Thật sao?
Chuyện này, Kim Diệu cũng không phải là vui mừng, mà là nhảy lên.
- Tiểu huynh đệ, ngươi không nên gạt ta a, ta đã thử rất nhiều phương pháp, đều không làm nên chuyện gì.
- Đây là thủ pháp độc môn của Cổ gia ta, cũng không khó khăn!
Chu Báo vừa nói xong, hắn đã nhìn ra chỗ ảo diệu của ngọc phù này, nhưng hiện tại hắn chỉ là một tiểu Tán Tiên mà thôi, không thể làm ra bộ dáng như biết cách phá giải phong ấn của Tôn Giả Chân Tiên bày ra trên ngọc phù a, cho nên hắn lấy cớ là thủ pháp mật truyền của gia tộc, liền đem chuyện này qua loa cho xong chuyện, nhưng Kim Diệu không chút nghi ngờ, dù sao Cổ gia là một quái vật khổng lồ, biết rõ một ít bí pháp cường đại cũng không phải là chuyện quá kỳ lạ.
Chỉ thấy đầu ngón tay của Chu Báo khẽ nhúc nhích, từng đạo hào quang từ trong lóe ra, bắn vào phía trên mặt của Thông Linh Ngọc Phù, đem chấn động pháp lực của Thông Linh Ngọc Phù che lấp hoàn toàn.
- Tốt, đúng là quá tốt, chuyện này, ta không cần phải lo lắng nữa.
- Ngươi không cần phải lo lắng, thậm chí còn không cần phải trả lại!
Chu Báo khẽ cười nói ra.
- Hắc hắc!
Kim Diệu nghe xong, trong mắt bắn ra tham niệm, đối với Tán Tiên như hắn mà nói, Thuần Dương pháp khí, có sức hấp dẫn quá mãnh liệt, nhưng rất nhanh, hắn cưỡng ép đè tham niệm trong lòng xuống, tuy Chu Báo nói đây là thủ pháp độc môn của Cổ gia, nhưng vừa rồi nhìn thấy pháp quyết của Chu Báo, trong thủ thế đó lộ ra khí tức vô cùng huyền ảo, căn bản không phải Tán Tiên bình thường có thể làm ra, hơn nữa từ thực lực mà Cổ Thanh Bình biểu lộ ra ngoài quá mạnh, cho nên, trong thời gian nhanh nhất hắn bỏ tham niệm trong lòng đi.
- Thứ này mặc dù tốt, nhưng dù sao cũng là của Cổ gia các ngươi, lại nói, khí tức của nó không còn chính là thủ pháp của ngươi, nếu như ta thử tiếp tục luyện hóa, vẫn xảy ra vấn đề, lưu lại trong tay đồ vật phỏng tay như thế, chẳng dám cho nó xuất hiện ra ngoài.
- Lời này nói có đạo lý, không thể ngờ là ngươi lại thức thời như thế.
Chu Báo mỉm cười, tay nhấc lên, nhưng lại đem Lưỡng Nghi Vi Trần Trận thu vào trong tay áo.
- Hiện tại, ngươi có thể mang ta đi nhìn bí tàng một chút a.
- Chuyện này...
Thần sắc Kim Diệu do dự.
- Tuy thực lực của mấy tên Tán Tiên kia là hai ba giai, mạnh nhất cũng không vượt quá Tán Tiên Tứ Giai, nhưng nhân số không ít, hai chúng ta, chỉ sợ không đủ a, ta chuẩn bị...
- Ta biết rõ ngươi chuẩn bị đi tìm bằng hữu, nhưng không cần thiết, đột nhiên hiện tại ta cảm thấy có hứng thú với cái bí tàng đó rồi, còn mấy tên tu sĩ kia không thành vấn đề, cho nên, ta không cần phải đợi.
Chu Báo chen ngang lời hắn.
- Chuyện này, nhưng mà bọn họ...
Lời còn chưa dứt, một cổ khí tức cuồng bạo từ trên người Chu Báo tản ra, bao phủ cả đáy động.
Tán Tiên tam giai.
Tán Tiên tứ giai.
Tán Tiên ngũ giai.
Tán Tiên lục giai.
Tán Tiên Thất giai.
...
Tên Kim Diệu kia nhìn thấy pháp lực của Chu Báo không ngừng tăng lên, cảnh giới càng lúc càng cao, dùng tốc độ tăng trưởng của hắn, chỉ trong mấy hơi, từ Tán Tiên nhị cấp, đã tăng lên Tán Tiên thất giai.
Tán Tiên thất giai a.
Chuyện này, tròng mắt của hắn thiếu chút nữa rớt cả ra ngoài, tên Cổ Thanh Bình này từ Tán Tiên nhị giai tắng thăng lên Tán Tiên thất giai, chẳng lẽ...
- Ngươi một mực ẩn giấu thực lực.
- Không có biện pháp, ta còn rất trẻ a. Nguồn:
Chu Báo nhùn nhún vai, chỉ nói ra một câu.
- Ngươi nói đúng, dùng thực lực của hai chúng ta bây giờ, có thể đi tới chỗ bí tàng kia nhìn một chút hay không?
- Có thể, đương nhiên có thể.
Thời điểm này, tâm tình của Kim Diệu đã hoàn toàn buông xuống, thời điểm đầu tiên hắn đi tìm Chu Báo đó là vì Chu Báo chính là đệ nhất thiên tài của Cổ gia, thứ hai là vì Chu Báo trẻ tuổi, tuy thực lực không tầm thường, nhưng với lịch duyệt của hắn, muốn lừa gạt không thành vấn đề, cho dù thế nào hắn cũng không ngờ, cái thiếu niên trẻ tuổi này, thậm chí có được thực lực khủng bố như thế.
Hai mươi lăm tuổi, Tán Tiên bát giai!
(Đoạn trước là thất giai, tác giả viết nhiều quá lẫn rồi!)
Điều này nói lên cái gì, cho dù là đệ tử dòng chính của gia tộc khổng lồ như Cổ gia, cũng không có khả năng có được thực lực biến thái như vậy a!
Thằng này, rốt cuộc là quái vật gì?
Cho dù là tại Vạn Tinh Hải, trong mười bốn Đại Thế Giới, còn trẻ tuổi như Chu Báo, cho dù có người đạt tới Tán Tiên bát giai, cũng là số rất ít, những người tuổi trẻ này, cơ hồ đều là đệ tử tinh anh của Đại Thế Giới mình, chính là kẻ thống trị tương lai của Đại Thế Giới, là lựa chọn tốt nhất cho vị trí Giới Chủ, nhưng không ngờ Cổ Thanh Bình lại đạt tới a.
Đây chỉ là đệ tử của Cổ gia thì bỏ đi, Cổ gia trong mắt hắn là vô cùng khổng lồ, nhưng phóng nhãn khắp cả Đại Thế Giới, cũng chỉ là một thế gia trung đẳng mà thôi, làm cách nào bồi dưỡng ra một quái thai như thế?
Chẳng lẽ hắn không phải đệ tử Cổ gia?
Cái ý niệm này lóe lên trong đầu tức thì, hắn không có nghĩ tiếp, cho du Chu Báo có lai lịch là gì, cũng không quan hệ gì tới hắn, hiện tại hắn chỉ có thể dựa theo yêu cầu của Chu Báo, đưa hắn đi tới đại phương có bí tàng mà thôi.
- Tốt, nếu thực lực của tiểu huynh đệ đã mạnh như thế, như vậy hai người chúng ta đã đủ rồi!
Hít sâu một hơi, sắc mặt Kim Diệu khôi phục như bình thường, thuận tay đem cái hộp sắt đựng Thông Linh Ngọc Phù bỏ vào trong không gian của mình, mang theo Chu Báo rời khỏi cái động này.
- Cái bí tàng này nằm gần Vĩnh Mại tinh vực, nơi đó cũng là địa bàn của Ly gia, chúng ta tốt nhất nên cẩn thận một chút.
- Ly gia?
Chu Báo hơi sững sờ, chợt hiểu được, Ly gia, cũng giống như Cổ gia mà hắn đang giả mạo, đều là một gia tộc thế lực trong Vạn Tinh Hải, đều có một địa bàn của mình trong Vạn Tinh Hải, làm thổ hoàng đế, đây cũng là chuyện mà các gia tộc có chân trong mười bốn Đại Thế Giới đều làm như vậy, bất kể như thế nào, cũng phải vì gia tộc của mình lưu lại một mảnh đất để dừng chân, đây không phải là chuyện xấu, tình huống của Ly gia cũng là như vậy.
Có lẽ bọn họ trong Đại Thế Giới của mình chỉ là trung đẳng, thậm chí là thế gia suy bại, nhưng ở một nơi Man Hoang chi địa như Vạn Tinh Hải, vẫn có thực lực tương đối cao.
- Còn có chuyện này, Ly gia khống chế nơi này, chỉ cần chúng ta không gây chuyện, có lẽ không có vấn đề a?
- Đương nhiên!
Nghe Chu Báo nói thế, Kim Diệu âm thầm buông lỏng một hơi, hắn sợ Chu Báo tuổi trẻ khí thịnh, không quen tác phong làm việc nhìn trời của người ta, gây ra xung đột, làm cho người ta chú ý.
Ba ngày sau, khi bước tới Vĩnh Mại tinh vực, sắc mặt Chu Báo hết sức khó coi, mà ở bên cạnh hắn, vẻ mặt của Kim Diệu cũng không tốt bao nhiêu, cười khổ, đương nhiên, còn có một loại tâm tình như trút được gánh nặng.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Đây là đảo san hô, diện tích lớn chừng mười km vuông, trên đảo có vài tòa núi thấp bé, lại bị Kim Diệu bố trí vài cái cấm chế, lộ ra vẻ mông lung, mà Kim Diệu vừa đến đảo này, cấm chế liền vỡ ra, dẫn Chu Báo vào chỗ ẩn thân, đó là một cái hang nhỏ. - Trong lúc vô tình ta phát hiện ra nơi này, hang động này nối thẳng xuống dưới đáy biển hơn mười dặm, tuy hoàn cảnh không quá tốt, nhưng che dấu khí tức rất tốt.
Dẫn Chu Báo đi vào trong hang động, vừa đi vừa giới thiệu. - Động này là tự nhiên hình thành, cho nên đáy động rất lạnh, cũng chính là nhờ phần lạnh lẽo này, ta đem Thông Linh Ngọc Phù nhấn chìm vào hàn đàm dưới đáy động, mới có thể hoàn toàn ngăn cách khí tức của nó, nếu như không phải là có cái hàn đàm này, ta chỉ có thể mỗi ngày rót pháp lực vào trấn áp phong ấn, phiền toái rất lớn. - Ngươi vứt bỏ khối ngọc phù này đi là được, cần gì phiền toái như vậy. - Nếu có thể vứt bỏ thì tốt rồi, lúc trước bởi vì ta tò mò, đã từng muốn luyện hóa cái ngọc phù này, kết quả lưu lại khí tức trên đó, cho dù vứt bỏ ngọc phù, người của Cổ gia các ngươi sẽ nhanh chóng tìm ra khí tức của ta, thậm chí còn nhanh hơn cả việc tìm khối ngọc phù này. - Đúng là ăn trộm không được còn mất nắm thóc a.
Nhìn thấy vẻ mặt cười khổ của Kim Diệu, Chu Báo nhịn không được cười lên, gia hỏa này đúng là nấm mốc, được chỗ tốt lớn như vậy, không chỉ không sử dụng được, mà còn bức mình lâm vào tuyệt cảnh, ngay cả Tam Thi Não Thần Đan cũng phải ăn, đúng là bi kịch.
Mà thông đạo hơn mười dặm này đối với tu sĩ như bọn họ mà nói, căn bản không tính là cái gì, hai người tăng thêm tốc độ, mấy hơi thời gian, đã đi tới cuối động, đúng như lời Kim Diệu nói, dưới đáy động là một cái hàn đàm.
Ở loại địa phương này mà xuất hiện hàn đàm, nói rõ ở dưới đáy có một cái linh mạch, nhưng mà, hiện tại Chu Báo có được một Đại Thế Giới, linh mạch như vậy trong mắt của hắn, ngay cả rác rưởi còn không tính, ngược lại đối với Kim Diệu, linh mạch nơi này đã làm cho hắn sinh ra một ít hứng thú. - Thứ đồ vật này đặt dưới hàn đàm, nhưng trước khi lấy ra, còn phải phiền toái huynh đệ thi triển thủ đoạn ẩn giấu khí tức, nếu không, thứ này vừa ra khỏi hàn đàm, sẽ bị phát hiện. - Chuyện này cũng không có gì.
Chu Báo mỉm cười, vài đạo lưu quang từ trong tay áo hắn bắn ra, cắm vào ngọn nguồn của địa phương này, lập tức, chung quanh xuất hiện một tầng khói xám, không gian dưới đáy động như ngăn cách với thiên địa xung quanh, hình thành một không gian độc lập. - Hảo thủ đoạn!
Nhìn thấy đáy động phát sinh biến hóa, Kim Diệu cũng không khỏi tán thưởng một tiếng, đứng ở không gian dưới đáy động, rốt cuộc hắn cũng không cảm nhận được gì ở bên ngoài, thậm chí, ngay cả thần niệm của mình cũng không thể tản ra, quỷ dị nhất là, rõ ràng là một đáy động rộng lớn, lại bị khói bụi bao phủ xung quanh, giống như biến lớn hơn, thần niệm của hắn trừ dò xét được hàn đàm ra, căn bản là không dò xét được thứ gì khác cả. - Chỉ là một thủ đoạn nhỏ mà thôi, nhưng dùng để ngăn cách khí tức thì lại vô cùng dễ dàng.
Chu Báo cười nhạt một tiếng, đối mặt với tán thưởng của Kim Diệu, hắn coi như không nhìn thấy, với tu vi, địa vị của hắn bây giờ, được cấp bậc như Kim Diệu tán thưởng, đối với hắn mà nói, không có chút ý nghĩa nào. - Ha ha, nếu đây chỉ là thủ đoạn nhỏ, thì cuộc đời của ta hiện giờ đúng là đang sống trên thân con rệp rồi a.
Nghe Chu Báo nói thế, Kim Diệu than nhẹ một tiếng, khoát tay, hàn đàm trước mặt xuất hiện một tia rung động.
Rung động xuất hiện, chỉ trong chốc lát, chỉ thấy một hộp sắt màu đen từ dưới hàn đàm trồi lên.
Cái hộp sát màu đen này vừa xuất hiện, Chu Báo cảm ứng được chấn động pháp lực cường đại từ bên trong truyền ra, chỉ thấy chấn động pháp lực này bị một cổ lực lượng giam cầm bên trong hộp sắt, chỉ có một phần nhỏ có thể phát tán ra ngoài, mà Kim Diệu cho tới nay chỉ sợ phần phát tán ra ngoài này, bởi vì có vài tên trưởng lão cường đại của Cổ gia, đã truyền khí tức và tìm ra tin tức của Thông Linh Ngọc Phù.
Nhưng một phần chấn động nhỏ này vừa tản ra, đã bị tầng sương mù màu xám xung quanh cắn nuốt sạch, Lưỡng Nghi Vi Trần Trận của Chu Báo có thể diễn biến Đại Thế Giới, kháng cự lôi kiếp, khốn chết Nhân Tiên, mà Thông Linh Ngọc Phù này chỉ là một kiện Thuần Dương pháp khí mà thôi, đối với trận pháp này căn bản là không tạo thành uy hiếp mảy may.
Kim Diệu cũng cảm giác được chấn động pháp lực của cái hộp bị sương mù màu xám xung quanh cắn nuốt, lúc này mới yên lòng lại, ánh mắt của hắn nhìn vào cái hộp, cẩn thận từng li từng tí mở cái hộp sắt ra, lộ ra vật phẩm bên trong.
Đó là một cái ngọc bội hình tròn màu ngà sữa, phía trên ngọc bội tản ra hào quang, một cổ pháp lực chấn động cường đại truyền ra từ bên trong, giống như muốn lao ra khỏi hộp sắt, nhưng phía trên hộp sắt, tuyên khắc vô số phù văn kỳ dị, những hoa văn, phù văn này khóa toàn bộ chấn động bên trong cái hộp, mà trong hộp, trừ khôi Thông Linh Ngọc Phù ra, còn có một cái linh thạch bốn cạnh phát ra hào quang kỳ dị, xem xét hào quang của linh thạch, Chu Báo liền biết rõ đây một khối thượng phẩm linh thạch cực kỳ khó có được, không thể ngờ là Kim Diệu lại dùng nó để làm cấm chế, hắn càng không thể tưởng được, cho dù là lấy thượng phẩm linh thạch làm cấm chế, vẫn không cách nào áp chế chấn động từ bên trong ngọc phù truyền ra, còn phải mượn nhờ lực lượng của hàn đàm này mới được. - Đây chính là Thông Linh Ngọc Phù a, quả nhiên là có chút môn đạo, Kim huynh, thứ này vừa nhìn là biết bảo bối, vì sao những người kia xem nó như pháp bảo cấp thấp bán cho ngươi, vì sao ngươi nghĩ muốn luyện hóa nó? - Ngươi cho rằng ta muốn sao, thời điểm ban đầu thứ này đâu có hào quang chói mắt như hiện tại, chỉ là một khối pháp bảo cấp thấp bình thường a, thời điểm ta luyện hóa nó, mới sinh ra phản ứng, ta mới biết được không tốt. - Thì ra là như vậy a.
Chu Báo gật gật đầu, cúi đầu xuống, làm ra bộ dáng cẩn thận quan sát hình dáng của Thông Linh Ngọc Phù. - Nếu là như thế, ta ngược lại có biện pháp khôi phục hình dáng ban đầu của nó đây. - Thật sao?
Chuyện này, Kim Diệu cũng không phải là vui mừng, mà là nhảy lên. - Tiểu huynh đệ, ngươi không nên gạt ta a, ta đã thử rất nhiều phương pháp, đều không làm nên chuyện gì. - Đây là thủ pháp độc môn của Cổ gia ta, cũng không khó khăn!
Chu Báo vừa nói xong, hắn đã nhìn ra chỗ ảo diệu của ngọc phù này, nhưng hiện tại hắn chỉ là một tiểu Tán Tiên mà thôi, không thể làm ra bộ dáng như biết cách phá giải phong ấn của Tôn Giả Chân Tiên bày ra trên ngọc phù a, cho nên hắn lấy cớ là thủ pháp mật truyền của gia tộc, liền đem chuyện này qua loa cho xong chuyện, nhưng Kim Diệu không chút nghi ngờ, dù sao Cổ gia là một quái vật khổng lồ, biết rõ một ít bí pháp cường đại cũng không phải là chuyện quá kỳ lạ.
Chỉ thấy đầu ngón tay của Chu Báo khẽ nhúc nhích, từng đạo hào quang từ trong lóe ra, bắn vào phía trên mặt của Thông Linh Ngọc Phù, đem chấn động pháp lực của Thông Linh Ngọc Phù che lấp hoàn toàn. - Tốt, đúng là quá tốt, chuyện này, ta không cần phải lo lắng nữa. - Ngươi không cần phải lo lắng, thậm chí còn không cần phải trả lại!
Chu Báo khẽ cười nói ra. - Hắc hắc!
Kim Diệu nghe xong, trong mắt bắn ra tham niệm, đối với Tán Tiên như hắn mà nói, Thuần Dương pháp khí, có sức hấp dẫn quá mãnh liệt, nhưng rất nhanh, hắn cưỡng ép đè tham niệm trong lòng xuống, tuy Chu Báo nói đây là thủ pháp độc môn của Cổ gia, nhưng vừa rồi nhìn thấy pháp quyết của Chu Báo, trong thủ thế đó lộ ra khí tức vô cùng huyền ảo, căn bản không phải Tán Tiên bình thường có thể làm ra, hơn nữa từ thực lực mà Cổ Thanh Bình biểu lộ ra ngoài quá mạnh, cho nên, trong thời gian nhanh nhất hắn bỏ tham niệm trong lòng đi. - Thứ này mặc dù tốt, nhưng dù sao cũng là của Cổ gia các ngươi, lại nói, khí tức của nó không còn chính là thủ pháp của ngươi, nếu như ta thử tiếp tục luyện hóa, vẫn xảy ra vấn đề, lưu lại trong tay đồ vật phỏng tay như thế, chẳng dám cho nó xuất hiện ra ngoài. - Lời này nói có đạo lý, không thể ngờ là ngươi lại thức thời như thế.
Chu Báo mỉm cười, tay nhấc lên, nhưng lại đem Lưỡng Nghi Vi Trần Trận thu vào trong tay áo. - Hiện tại, ngươi có thể mang ta đi nhìn bí tàng một chút a. - Chuyện này...
Thần sắc Kim Diệu do dự. - Tuy thực lực của mấy tên Tán Tiên kia là hai ba giai, mạnh nhất cũng không vượt quá Tán Tiên Tứ Giai, nhưng nhân số không ít, hai chúng ta, chỉ sợ không đủ a, ta chuẩn bị... - Ta biết rõ ngươi chuẩn bị đi tìm bằng hữu, nhưng không cần thiết, đột nhiên hiện tại ta cảm thấy có hứng thú với cái bí tàng đó rồi, còn mấy tên tu sĩ kia không thành vấn đề, cho nên, ta không cần phải đợi.
Chu Báo chen ngang lời hắn. - Chuyện này, nhưng mà bọn họ...
Lời còn chưa dứt, một cổ khí tức cuồng bạo từ trên người Chu Báo tản ra, bao phủ cả đáy động.
Tán Tiên tam giai.
Tán Tiên tứ giai.
Tán Tiên ngũ giai.
Tán Tiên lục giai.
Tán Tiên Thất giai.
...
Tên Kim Diệu kia nhìn thấy pháp lực của Chu Báo không ngừng tăng lên, cảnh giới càng lúc càng cao, dùng tốc độ tăng trưởng của hắn, chỉ trong mấy hơi, từ Tán Tiên nhị cấp, đã tăng lên Tán Tiên thất giai.
Tán Tiên thất giai a.
Chuyện này, tròng mắt của hắn thiếu chút nữa rớt cả ra ngoài, tên Cổ Thanh Bình này từ Tán Tiên nhị giai tắng thăng lên Tán Tiên thất giai, chẳng lẽ... - Ngươi một mực ẩn giấu thực lực. - Không có biện pháp, ta còn rất trẻ a.
Chu Báo nhùn nhún vai, chỉ nói ra một câu. - Ngươi nói đúng, dùng thực lực của hai chúng ta bây giờ, có thể đi tới chỗ bí tàng kia nhìn một chút hay không? - Có thể, đương nhiên có thể.
Thời điểm này, tâm tình của Kim Diệu đã hoàn toàn buông xuống, thời điểm đầu tiên hắn đi tìm Chu Báo đó là vì Chu Báo chính là đệ nhất thiên tài của Cổ gia, thứ hai là vì Chu Báo trẻ tuổi, tuy thực lực không tầm thường, nhưng với lịch duyệt của hắn, muốn lừa gạt không thành vấn đề, cho dù thế nào hắn cũng không ngờ, cái thiếu niên trẻ tuổi này, thậm chí có được thực lực khủng bố như thế.
Hai mươi lăm tuổi, Tán Tiên bát giai!
(Đoạn trước là thất giai, tác giả viết nhiều quá lẫn rồi!)
Điều này nói lên cái gì, cho dù là đệ tử dòng chính của gia tộc khổng lồ như Cổ gia, cũng không có khả năng có được thực lực biến thái như vậy a!
Thằng này, rốt cuộc là quái vật gì?
Cho dù là tại Vạn Tinh Hải, trong mười bốn Đại Thế Giới, còn trẻ tuổi như Chu Báo, cho dù có người đạt tới Tán Tiên bát giai, cũng là số rất ít, những người tuổi trẻ này, cơ hồ đều là đệ tử tinh anh của Đại Thế Giới mình, chính là kẻ thống trị tương lai của Đại Thế Giới, là lựa chọn tốt nhất cho vị trí Giới Chủ, nhưng không ngờ Cổ Thanh Bình lại đạt tới a.
Đây chỉ là đệ tử của Cổ gia thì bỏ đi, Cổ gia trong mắt hắn là vô cùng khổng lồ, nhưng phóng nhãn khắp cả Đại Thế Giới, cũng chỉ là một thế gia trung đẳng mà thôi, làm cách nào bồi dưỡng ra một quái thai như thế?
Chẳng lẽ hắn không phải đệ tử Cổ gia?
Cái ý niệm này lóe lên trong đầu tức thì, hắn không có nghĩ tiếp, cho du Chu Báo có lai lịch là gì, cũng không quan hệ gì tới hắn, hiện tại hắn chỉ có thể dựa theo yêu cầu của Chu Báo, đưa hắn đi tới đại phương có bí tàng mà thôi. - Tốt, nếu thực lực của tiểu huynh đệ đã mạnh như thế, như vậy hai người chúng ta đã đủ rồi!
Hít sâu một hơi, sắc mặt Kim Diệu khôi phục như bình thường, thuận tay đem cái hộp sắt đựng Thông Linh Ngọc Phù bỏ vào trong không gian của mình, mang theo Chu Báo rời khỏi cái động này. - Cái bí tàng này nằm gần Vĩnh Mại tinh vực, nơi đó cũng là địa bàn của Ly gia, chúng ta tốt nhất nên cẩn thận một chút. - Ly gia?
Chu Báo hơi sững sờ, chợt hiểu được, Ly gia, cũng giống như Cổ gia mà hắn đang giả mạo, đều là một gia tộc thế lực trong Vạn Tinh Hải, đều có một địa bàn của mình trong Vạn Tinh Hải, làm thổ hoàng đế, đây cũng là chuyện mà các gia tộc có chân trong mười bốn Đại Thế Giới đều làm như vậy, bất kể như thế nào, cũng phải vì gia tộc của mình lưu lại một mảnh đất để dừng chân, đây không phải là chuyện xấu, tình huống của Ly gia cũng là như vậy.
Có lẽ bọn họ trong Đại Thế Giới của mình chỉ là trung đẳng, thậm chí là thế gia suy bại, nhưng ở một nơi Man Hoang chi địa như Vạn Tinh Hải, vẫn có thực lực tương đối cao. - Còn có chuyện này, Ly gia khống chế nơi này, chỉ cần chúng ta không gây chuyện, có lẽ không có vấn đề a? - Đương nhiên!
Nghe Chu Báo nói thế, Kim Diệu âm thầm buông lỏng một hơi, hắn sợ Chu Báo tuổi trẻ khí thịnh, không quen tác phong làm việc nhìn trời của người ta, gây ra xung đột, làm cho người ta chú ý.
Ba ngày sau, khi bước tới Vĩnh Mại tinh vực, sắc mặt Chu Báo hết sức khó coi, mà ở bên cạnh hắn, vẻ mặt của Kim Diệu cũng không tốt bao nhiêu, cười khổ, đương nhiên, còn có một loại tâm tình như trút được gánh nặng.