Cho nên, sau khi thoát khỏi ma chưởng này, Chu Báo nghĩ cũng không muốn nghĩ nữa, liên kết vận chuyển Tam Giới Tiểu Na Di và Vạn Giới Đại Na Di, rời khỏi mảnh tinh vực này.
Sau khi Chu Báo rời khỏi ma trảo này, cũng không có tiếp tục truy kích, trái lại, hắn thu tay lại, một trảo hư không, năm lỗ hỏng trong hư không xuất hiện, bên ngoài năm lỗ hỏng, xuất hiện một thế giới thần bí, một cổ khí tức cổ xưa, ý chí, từ trong thế giới thẩm thấu ra, thâm nhập vào trong thế giới này.
Trong hư không, năm vết nứt như năm cái miệng khổng lồ, đang từ từ khép lại, nhưng mỗi viết nứt như vậy lại dài tới mấy mươi vạn dặm nên việc nó khép lại hoàn toàn cũng không dễ dàng, mà phía sau năm vết nứt này, là một thế giới thần bí, vô số bóng đen rậm rạp chằng chịt đan vào một chỗ, thông qua vết nứt này, tiến vào trong hư không, hóa thành một đám mây màu đen, đem toàn bộ phiến hư không của Tiềm Long Tinh che phủ.
Ông ông ông ông ông ông ông... Vô số âm thanh nứt vỡ truyền ra khắp không gian, hư không, mà những đám mây đen này, tất cả đều do vô số sinh vật kỳ dị tạo thành, nhìn về phía trên thì giống như thằn lằn mọc cánh, đầu không lớn, lớn nhỏ chỉ bằng nắm tay của con người, nhưng số lượng của nó là hằng hà sa số, đen trọn phiến hư không này che khuất đi, thời điểm năm vết nứt này khép lại hoàn toàn, những sinh vật cổ quái này, đã đem một nửa địa bàn của phiến tinh vực này bao trùm lại, đồng thời còn ảnh hưởng tới mười chín khỏa đại tinh khác.
Trong mười chín khỏa đại tinh này, cũng không thiếu tu sĩ, trong đó có một khỏa đại tinh trọng yếu nhất, thậm chí còn có một tu sĩ cấp bậc Nhân Tiên tồn tại, tên Nhân Tiên này, liên thủ với mười mấy tên Thiên Quân, triển khai Bản Tôn Thiên Địa và Tiểu Thế Giới của bản thân, muốn đem những quái vật thần bí từ trong khe nứt không gian tràn ra kia nhét trở vào, nhưng kết quả lại làm cho người ta cảm thấy khủng bố, những sinh vật nhỏ này, là những tiểu quái vật giống như con dơi và thằn lằn, cắn nát Bản Tôn Thiên Địa và Tiểu Thế Giới của bọn họ thập phần đơn giản, và liên lao tới, tấn công mười mấy tên Thiên Quân kia, toàn bộ chết oan chết uổng, chỉ còn lại tên Nhân Tiên là may mắn chạy thoát, chỉ là may mắn thoát khỏi mà thôi, Tiểu Thế Giới của hắn cũng bị những con quái vật này cắn nuốt sạch sẽ, nguyên khí đại thương, miễn cưỡng phá vỡ không gian, rời khỏi phiến tinh vực này, mà sau khi tên Nhân Tiên này rời đi, cả tinh vực hoàn toàn biến thành thế giới của tiểu quái vật, trong thời gian ngắn, tất cả các đại tinh không cái nào may mắn thoát khỏi, đều bị nhai nuốt sạch sẽ, sau khi hủy diệt mười chín khỏa đại tinh kia xong, nhưng tiểu quái vật này cũng không dừng lại, chúng bắt đầu lao về phía trung tâm Vạn Tinh Hải, lao về nơi đóng quân của tất cả đại tông môn đang ở đó.
Mà khi đó, giải đất trung tâm của Vạn Tinh Hải, bị tất cả đại tông môn và Ma Môn khống chế, bên ngoài là các tông môn của mười bốn Đại Thế Giới, mà bên trong, chính là địa bàn của Ma Môn, làm thành một cái vòng tròn đồng tâm, sau khi phá hủy hai mươi khỏa đại tinh, liền lao về phía hai cái vòng tròn đồng tâm này, hiện tại, hai mươi khỏa đại tinh bị hủy diệt, những tiểu quái vật đã chuyển mục tiêu về phía trung tâm Vạn Tinh Hải.
Mà lúc này, cái địa phương này giống như biến thành nhỏ lại, trên thực tế, trong hư không, đây là một nơi cực lớn, cho dù là một tu sĩ cấp Nhân Tiên, không cần bất luận La Thiên pháp khí nào, chỉ dùng pháp môn không gian na di, ít nhất cũng cần thời gian hai ba mươi ngày, nhưng đám tiểu quái vật này có tốc độ cực nhanh, đôi cánh nhỏ vẫy liên tục, không tới thời gian một ngày, đã tiếp cận nơi đóng quân của những tông môn này.
Nơi đây là nơi trú đóng lực lượng của tông môn, còn mạnh hơn so với hai mươi khỏa đại tinh nhiều, huống chi, bọn họ tới đây trước tiên, sớm đã nhận được tin tức, nhưng con tiểu quái vật này có khả năng giết chết Nhân Tiên, đã sớm thông qua bí pháp, đem tin tức truyền tới, hơn nữa, đây là nơi trú đóng lực lượng của các đại tông môn, cũng không phải thực lực của hai mươi khỏa đại tinh có thể so sánh, trong khu vực này, mỗi một tông môn đều có ít nhất một tên Nhân Tiên tọa trấn, lại có trận pháp có uy lực cực lớn bảo hộ, cho nên, nhưng con tiểu quái vật này còn chưa có chạy tới gần nơi đóng quân của các tông môn, tất cả bọn chúng đã bị vầng hào quang trong hư không ngăn cản lại, hào quang bắn ra bốn phía, đem trọn tinh vực chiếu sáng như ban ngày, đồng thời, mười mấy tên Nhân Tiên thoáng cũng lao tới, cũng không có phạm sai lần như tên Nhân Tiên và các Thiên Quân kia, triển khai Tiểu Thế Giới của mình, mà là dựa theo phương vị của riêng mình mà đứng vững, tọa trấn riêng một góc trận pháp của mình, khu động trận pháp, chống cự lại những tiểu quái vật đột nhiên xuất hiện này.
Lúc này, trong hư không thoáng cái đã rất náo nhiệt, hào quang từ pháp trận bắn ra giống như ngọn đèn dầu trong đêm tối, nhưng con tiểu quái vật này giống như những quả hỏa tiễn, một con rồi lại một con, giống như là " làm việc nghĩa không được chùn bước", đánh về phía pháp trận của các đại tông môn.
Ầm, ầm, ầm, cái trận pháp này, phân thành các đại tông môn khác nhau, hiệu quả cũng khác nhau, có chút pháp trận mang tính chất phòng ngự thuần túy, giống như một bức tường thành vững chãi, nhưng con tiểu quái vật này đụng vào và dội trở về, tre già măng mọc, rất nhiều con trực tiếp đâm chết, cũng chính vì bị đâm chết, cho nên sau đó mới phát sinh chuyện đáng sợ hơn, những con tiểu quái vật bị đâm chết nhanh chóng biến thành đồ ăn của những con tiểu quái vật khác, trong chớp mắt, liền bị cắn nuốt sạch sẽ, những pháp trận phòng ngự thuần túy này, tuy có được tác dụng phòng hộ cực kỳ cường hãn, nhưng đối mặt với đám tiểu quái vật gần như vô cùng vô tận, rất nhanh không duy trì nổi, phiền toái nhất là, trong các tiểu quái vật phôn phệ đồng loại, có một ít con sinh ra biến hóa, cũng không giống như những con tiểu quái vật khác, không còn kiểu vô ý thức lao tới trước, trái lại, bọn chúng mở cái miệng đáng sợ ra, phụt ra chất nhờn đen đặc, những chất nhờn đen đặc này không biết có thành phần gì, lại có được tác dụng ăn mòn cực kỳ cường đại, không chỉ ăn mòn thật thể, còn ăn mòn pháp lực, nguyên khí, vài con thì không nhìn ra, nhưng ngàn vạn con tụ tập lại cùng một chỗ, chuyện này sẽ rất lớn, rất nhanh, nhưng pháp trận phòng ngự này đã không còn ánh sáng, còn một chút pháp trận, cũng không phải có tác dụng phòng ngự thuần túy.
Những pháp trận này, có thể điều động các loại nguyên khí, hình thành đủ loại sát trận, kiếm khí bắn ra khắp nơi, vô số ánh lửa, ngàn vạn mưa đá, còn có từng đợt âm thanh cổ quái, giống như thật mà cũng giống như giả, đầy đủ mọi thứ, tạo thành khung cảnh một bức tranh cuộn tròn tươi đẹp, nhưng ở trong bức tranh cuộn tròn tươi đẹp này, tản ra mùi vị vô cùng huyết tinh.
Vô số mây đen, vô số vầng sáng, vô số tiếng rít chói tay xì xì, âm thanh phẫn nộ truyền ra. - Những con quái vật này là thứ gì, bọn chúng muốn làm cái gì?
Đứng cách bức tranh cuộn tròn không xa, Chu Báo dùng Thiên Xà Liễm Tức Thuật ẩn nấp bên trong một khối thiên thạch, nhìn cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi ở trước mặt đang diễn ra, hắn đến Vạn Tinh Hải, hắn không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ được nhìn thấy một khung cảnh cổ quái thế này, rốt cuộc những con tiểu quái vật thần bí này là cái gì, rốt cuộc bàn tay khổng lồ kia là của ai, không gian bị hắn xé rách rốt cuộc là cái địa phương cổ quái gì?
Tất cả những điều này, đều là một nan đề, làm cho hắn không cách nào bình tĩnh lại được. - Khổ Kiêu, tại sao lại có thể như vậy, tại sao lại có nhiều Khổ Kiêu như vậy? Những con Khổ Kiêu này vì sao lại xuất hiện, rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra?
Đột nhiên lúc này, từng đạo thần niệm và âm thanh phẫn nộ truyền ra khắp cả nơi đóng quân, quét ngang tứ phương, hiển nhiên, có Nhân Tiên trong nơi đóng quân này, đã nhận ra lai lịch của những con tiểu quái vật này. - Khổ Kiêu? Những con tiểu quái vật này là Khổ Kiêu?
Chu Báo cảm ứng được những thần niệm hỗn loạn này, trong nội tâm cả kinh, hắn nghĩ tới cổ tàn niệm trong thời không thần bí kia, còn có nhân vật thần bí kia. - Nhất định là thông đạo giữa Ma giới và thế giới của chúng ta đã bị mở ra, đáng chết, điều này sao có thể, thông đạo Ma Giới đã không mở ra suốt mấy trăm vạn năm nay, hiện tại vì sao lại mở ra chứ? - Không giống như bị mở ra, hình như là đả thông một thời gian ngắn, nếu không, không có khả năng lại có nhiều Khổ Kiêu tồn tại như thế này. - Chuyện đến mức này còn kêu gào gì chứ, nhanh chóng nghĩ cách tiêu diệt bọn chúng đi! - Tiêu diệt? Tình cảnh này còn chưa phải là rất không xong sao, ngươi xem, tất cả trận pháp đều không ổn rồi, căn bản là không thể tiếp tục kiên trì thêm được trong bao lâu nữa đâu. - Nhanh nghĩ biện pháp, hoặc là buông tha nơi này, hoặc là tìm cứu viện đi... - Buông tha đi, lập tức rời khỏi nơi đây, hiện tại cho dù tông môn của chúng ta có tới đây cũng không thể cứu viện kịp.
Một đạo thần niệm vô cùng cường hoành đảo qua, đem ý chí của mình phủ xuống. - Nhiều Khổ Kiêu như vậy, lại tập trung ở nơi này, đã không có bất cứ ý nghĩa gì, lưu lại cho Ma Môn đau đầu đi!
Kiến nghị này được đưa ra và các Nhân Tiên đều đồng ý, chỉ thấy tất cả bọn họ đều mở thế giới của mình ra, đem đệ tử tông môn của mình thu vào, thu toàn bộ vật tư, sau đó, hào quang từ trận pháp tỏa sáng, uy lực thoáng cái đã mạnh hơn gấp mười lần, sau khi hào quang này sáng tới cực điểm, đồng thời bạo liệt, một đạo uy lực hủy diệt cực lớn nổ tung phiến hư không này, vô số Khổ Kiêu đã biến thành mảnh vỡ.
Vụ nổ này diễn ra liên tục suốt bốn năm canh giờ, đợi đến lúc tất cả vụ nổ chấm dứt, đám mây do Khổ Kiêu tạo thành đã giảm bớt một nửa, cũng không còn mênh mông vô tận như trước kia, cuối cùng có thể nhìn thấy, nhưng đó cũng là vì đôi mắt của Chu Báo rất tốt, đổi là người khác, đồng dạng sẽ không nhìn thấy cái gì.
Sau khi nổ tung chấm dứt, nhưng con Khổ Kiêu này không tìm được mục tiêu, giống như đang đợi chỉ lệnh, bắt đầu quay đầu, hướng về phía Ma Môn mà bay tới. - Chuyện này, Ma Môn sẽ bị phiền toái rồi đây!
Nhìn thấy phương hướng Khổ Kiêu biến mất, Chu Báo nhíu mày, trong lòng có chút khó hiểu. - Chẳng lẽ có người vì Thái Cổ ma đầu mà tới đây, cho nên mới làm ra chuyện lớn như vậy, nhưng mà, tuy lực lượng này cường đại, muốn thả Thái Cổ ma đầu ra, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Đúng thế, thời điểm Chu Báo tới đây, đã bị lực lượng của ma thủ kia làm giật mình, nhưng hiện tại tinh tế nghĩ lại, tuy đối phương lợi hại, khí thế rất mạnh, nhưng mà, lại không bền bỉ, nếu như bền bỉ, mình cũng không có khả năng nhẹ nhàng bỏ chạy như vậy.
- Bất kể nói thế nào, đột nhiên ra tay với nơi này, nhất định là vì Thái Cổ ma đầu mà đến, dù số lượng Khổ Kiêu nhiều, rất khó đối phó, nhưng cũng không phải là không thể đối phó, hiện giờ đã biến mất một nửa, nếu như Ma Môn xuất toàn lực, khẳng định sẽ đủ sức hủy diệt một nửa còn lại, nhưng còn Khổ Kiêu này lợi hại hơn nữa, nhưng muốn cứu Thái Cổ ma đầu ra ngoài, chắc chắn là chuyện không thể nào, vậy bọn họ thả Khổ Kiêu ra ngoài làm gì? Chẳng lẽ là để kéo dài thời gian?
Kéo dài thời gian!
Cũng chỉ có chuyện này mới giải thích hợp lý, cho dù là ai làm chuyện này, thì việc hắn phóng xuất Khổ Kiêu, công kích nơi đóng quân của tất cả đại tông môn và Ma Môn, khả năng duy nhất chính là để kéo dài thời gian.
- Những tông môn này chỉ tạm thời lui lại, nghĩ đến chắc không bao lâu nữa sẽ trở lại, đến lúc đó, khẳng định không phải là mấy tên Nhân Tiên, nói không chừng còn có Thần Tiên xuất hiện, cho dù là người đứng sau màn có mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng đối kháng với lực lượng của mười bốn Đại Thế Giới, cho nên, mục đích của hắn, có lẽ chính là kéo dài thêm chút thời gian. - Có thể hắn và ta, đều muốn gặp Thái Cổ ma đầu mà tới, hừ, làm ra chuyện lớn như vậy, chỉ vì muốn gặp Thái Cổ ma đầu, thủ bút như vậy, đúng là lớn hơn cả ta!
Giật mình, Chu Báo đã minh bạch chuyện gì đó. - Cái con Thái Cổ ma đầu bị phong ấn, thần niệm của hắn chỉ có thể phóng ra xa vạn dặm, muốn tiếp xúc với nó, nhất định phải tiến vào phạm vi vạn dặm, nhưng hiện tại, tất cả trung tâm của Vạn Tinh Hải đều bị Ma Môn vây lại, muốn đi vào trong đó, nói dễ như vậy sao.
Phạm vi vạn dặm, nghe thì có vẻ lớn, trên thực tế ở trong hư không, ngay cả hạt vừng cũng không tính, nhưng muốn tiếp cận phạm vi vạn dặm cũng không phải là chuyện dễ dàng, đặc biệt là nhìn khí thế của bàn tay kia, có lẽ không giống như Chu Báo, ẩn nấp khí tức của mình, cho nên mới phải làm như vậy.
Hiện tại, trong lòng Chu Báo có hai nghi vấn, một là cái sau khi ma trảo kia xé rách hư không, thế giới sau lưng hư không rốt cuộc là cái gì, mặt khác... Chính là Khổ Kiêu, nếu chỉ là một tiểu quái vật, như vậy, Khổ Kiêu trong miệng của đạo tàn hồn trong thế giới thần bí kia là gì? Dù sao, tên Thiên Quân thần bí có thể lưu lại Bản Tôn Thiên Địa, không thể nào không biết sự quái dị của Khổ Kiêu? Chẳng lẽ người này lúc đương thời do Khổ Kiêu biến hóa mà thành sao?
Cho nên, sau khi thoát khỏi ma chưởng này, Chu Báo nghĩ cũng không muốn nghĩ nữa, liên kết vận chuyển Tam Giới Tiểu Na Di và Vạn Giới Đại Na Di, rời khỏi mảnh tinh vực này.
Sau khi Chu Báo rời khỏi ma trảo này, cũng không có tiếp tục truy kích, trái lại, hắn thu tay lại, một trảo hư không, năm lỗ hỏng trong hư không xuất hiện, bên ngoài năm lỗ hỏng, xuất hiện một thế giới thần bí, một cổ khí tức cổ xưa, ý chí, từ trong thế giới thẩm thấu ra, thâm nhập vào trong thế giới này.
Trong hư không, năm vết nứt như năm cái miệng khổng lồ, đang từ từ khép lại, nhưng mỗi viết nứt như vậy lại dài tới mấy mươi vạn dặm nên việc nó khép lại hoàn toàn cũng không dễ dàng, mà phía sau năm vết nứt này, là một thế giới thần bí, vô số bóng đen rậm rạp chằng chịt đan vào một chỗ, thông qua vết nứt này, tiến vào trong hư không, hóa thành một đám mây màu đen, đem toàn bộ phiến hư không của Tiềm Long Tinh che phủ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Ông ông ông ông ông ông ông... Vô số âm thanh nứt vỡ truyền ra khắp không gian, hư không, mà những đám mây đen này, tất cả đều do vô số sinh vật kỳ dị tạo thành, nhìn về phía trên thì giống như thằn lằn mọc cánh, đầu không lớn, lớn nhỏ chỉ bằng nắm tay của con người, nhưng số lượng của nó là hằng hà sa số, đen trọn phiến hư không này che khuất đi, thời điểm năm vết nứt này khép lại hoàn toàn, những sinh vật cổ quái này, đã đem một nửa địa bàn của phiến tinh vực này bao trùm lại, đồng thời còn ảnh hưởng tới mười chín khỏa đại tinh khác.
Trong mười chín khỏa đại tinh này, cũng không thiếu tu sĩ, trong đó có một khỏa đại tinh trọng yếu nhất, thậm chí còn có một tu sĩ cấp bậc Nhân Tiên tồn tại, tên Nhân Tiên này, liên thủ với mười mấy tên Thiên Quân, triển khai Bản Tôn Thiên Địa và Tiểu Thế Giới của bản thân, muốn đem những quái vật thần bí từ trong khe nứt không gian tràn ra kia nhét trở vào, nhưng kết quả lại làm cho người ta cảm thấy khủng bố, những sinh vật nhỏ này, là những tiểu quái vật giống như con dơi và thằn lằn, cắn nát Bản Tôn Thiên Địa và Tiểu Thế Giới của bọn họ thập phần đơn giản, và liên lao tới, tấn công mười mấy tên Thiên Quân kia, toàn bộ chết oan chết uổng, chỉ còn lại tên Nhân Tiên là may mắn chạy thoát, chỉ là may mắn thoát khỏi mà thôi, Tiểu Thế Giới của hắn cũng bị những con quái vật này cắn nuốt sạch sẽ, nguyên khí đại thương, miễn cưỡng phá vỡ không gian, rời khỏi phiến tinh vực này, mà sau khi tên Nhân Tiên này rời đi, cả tinh vực hoàn toàn biến thành thế giới của tiểu quái vật, trong thời gian ngắn, tất cả các đại tinh không cái nào may mắn thoát khỏi, đều bị nhai nuốt sạch sẽ, sau khi hủy diệt mười chín khỏa đại tinh kia xong, nhưng tiểu quái vật này cũng không dừng lại, chúng bắt đầu lao về phía trung tâm Vạn Tinh Hải, lao về nơi đóng quân của tất cả đại tông môn đang ở đó.
Mà khi đó, giải đất trung tâm của Vạn Tinh Hải, bị tất cả đại tông môn và Ma Môn khống chế, bên ngoài là các tông môn của mười bốn Đại Thế Giới, mà bên trong, chính là địa bàn của Ma Môn, làm thành một cái vòng tròn đồng tâm, sau khi phá hủy hai mươi khỏa đại tinh, liền lao về phía hai cái vòng tròn đồng tâm này, hiện tại, hai mươi khỏa đại tinh bị hủy diệt, những tiểu quái vật đã chuyển mục tiêu về phía trung tâm Vạn Tinh Hải.
Mà lúc này, cái địa phương này giống như biến thành nhỏ lại, trên thực tế, trong hư không, đây là một nơi cực lớn, cho dù là một tu sĩ cấp Nhân Tiên, không cần bất luận La Thiên pháp khí nào, chỉ dùng pháp môn không gian na di, ít nhất cũng cần thời gian hai ba mươi ngày, nhưng đám tiểu quái vật này có tốc độ cực nhanh, đôi cánh nhỏ vẫy liên tục, không tới thời gian một ngày, đã tiếp cận nơi đóng quân của những tông môn này.
Nơi đây là nơi trú đóng lực lượng của tông môn, còn mạnh hơn so với hai mươi khỏa đại tinh nhiều, huống chi, bọn họ tới đây trước tiên, sớm đã nhận được tin tức, nhưng con tiểu quái vật này có khả năng giết chết Nhân Tiên, đã sớm thông qua bí pháp, đem tin tức truyền tới, hơn nữa, đây là nơi trú đóng lực lượng của các đại tông môn, cũng không phải thực lực của hai mươi khỏa đại tinh có thể so sánh, trong khu vực này, mỗi một tông môn đều có ít nhất một tên Nhân Tiên tọa trấn, lại có trận pháp có uy lực cực lớn bảo hộ, cho nên, nhưng con tiểu quái vật này còn chưa có chạy tới gần nơi đóng quân của các tông môn, tất cả bọn chúng đã bị vầng hào quang trong hư không ngăn cản lại, hào quang bắn ra bốn phía, đem trọn tinh vực chiếu sáng như ban ngày, đồng thời, mười mấy tên Nhân Tiên thoáng cũng lao tới, cũng không có phạm sai lần như tên Nhân Tiên và các Thiên Quân kia, triển khai Tiểu Thế Giới của mình, mà là dựa theo phương vị của riêng mình mà đứng vững, tọa trấn riêng một góc trận pháp của mình, khu động trận pháp, chống cự lại những tiểu quái vật đột nhiên xuất hiện này.
Lúc này, trong hư không thoáng cái đã rất náo nhiệt, hào quang từ pháp trận bắn ra giống như ngọn đèn dầu trong đêm tối, nhưng con tiểu quái vật này giống như những quả hỏa tiễn, một con rồi lại một con, giống như là " làm việc nghĩa không được chùn bước", đánh về phía pháp trận của các đại tông môn.
Ầm, ầm, ầm, cái trận pháp này, phân thành các đại tông môn khác nhau, hiệu quả cũng khác nhau, có chút pháp trận mang tính chất phòng ngự thuần túy, giống như một bức tường thành vững chãi, nhưng con tiểu quái vật này đụng vào và dội trở về, tre già măng mọc, rất nhiều con trực tiếp đâm chết, cũng chính vì bị đâm chết, cho nên sau đó mới phát sinh chuyện đáng sợ hơn, những con tiểu quái vật bị đâm chết nhanh chóng biến thành đồ ăn của những con tiểu quái vật khác, trong chớp mắt, liền bị cắn nuốt sạch sẽ, những pháp trận phòng ngự thuần túy này, tuy có được tác dụng phòng hộ cực kỳ cường hãn, nhưng đối mặt với đám tiểu quái vật gần như vô cùng vô tận, rất nhanh không duy trì nổi, phiền toái nhất là, trong các tiểu quái vật phôn phệ đồng loại, có một ít con sinh ra biến hóa, cũng không giống như những con tiểu quái vật khác, không còn kiểu vô ý thức lao tới trước, trái lại, bọn chúng mở cái miệng đáng sợ ra, phụt ra chất nhờn đen đặc, những chất nhờn đen đặc này không biết có thành phần gì, lại có được tác dụng ăn mòn cực kỳ cường đại, không chỉ ăn mòn thật thể, còn ăn mòn pháp lực, nguyên khí, vài con thì không nhìn ra, nhưng ngàn vạn con tụ tập lại cùng một chỗ, chuyện này sẽ rất lớn, rất nhanh, nhưng pháp trận phòng ngự này đã không còn ánh sáng, còn một chút pháp trận, cũng không phải có tác dụng phòng ngự thuần túy.
Những pháp trận này, có thể điều động các loại nguyên khí, hình thành đủ loại sát trận, kiếm khí bắn ra khắp nơi, vô số ánh lửa, ngàn vạn mưa đá, còn có từng đợt âm thanh cổ quái, giống như thật mà cũng giống như giả, đầy đủ mọi thứ, tạo thành khung cảnh một bức tranh cuộn tròn tươi đẹp, nhưng ở trong bức tranh cuộn tròn tươi đẹp này, tản ra mùi vị vô cùng huyết tinh.Vô số mây đen, vô số vầng sáng, vô số tiếng rít chói tay xì xì, âm thanh phẫn nộ truyền ra.
- Những con quái vật này là thứ gì, bọn chúng muốn làm cái gì?
Đứng cách bức tranh cuộn tròn không xa, Chu Báo dùng Thiên Xà Liễm Tức Thuật ẩn nấp bên trong một khối thiên thạch, nhìn cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi ở trước mặt đang diễn ra, hắn đến Vạn Tinh Hải, hắn không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ được nhìn thấy một khung cảnh cổ quái thế này, rốt cuộc những con tiểu quái vật thần bí này là cái gì, rốt cuộc bàn tay khổng lồ kia là của ai, không gian bị hắn xé rách rốt cuộc là cái địa phương cổ quái gì?
Tất cả những điều này, đều là một nan đề, làm cho hắn không cách nào bình tĩnh lại được.
- Khổ Kiêu, tại sao lại có thể như vậy, tại sao lại có nhiều Khổ Kiêu như vậy? Những con Khổ Kiêu này vì sao lại xuất hiện, rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra?
Đột nhiên lúc này, từng đạo thần niệm và âm thanh phẫn nộ truyền ra khắp cả nơi đóng quân, quét ngang tứ phương, hiển nhiên, có Nhân Tiên trong nơi đóng quân này, đã nhận ra lai lịch của những con tiểu quái vật này.
- Khổ Kiêu? Những con tiểu quái vật này là Khổ Kiêu?
Chu Báo cảm ứng được những thần niệm hỗn loạn này, trong nội tâm cả kinh, hắn nghĩ tới cổ tàn niệm trong thời không thần bí kia, còn có nhân vật thần bí kia.
- Nhất định là thông đạo giữa Ma giới và thế giới của chúng ta đã bị mở ra, đáng chết, điều này sao có thể, thông đạo Ma Giới đã không mở ra suốt mấy trăm vạn năm nay, hiện tại vì sao lại mở ra chứ?
- Không giống như bị mở ra, hình như là đả thông một thời gian ngắn, nếu không, không có khả năng lại có nhiều Khổ Kiêu tồn tại như thế này.
- Chuyện đến mức này còn kêu gào gì chứ, nhanh chóng nghĩ cách tiêu diệt bọn chúng đi!
- Tiêu diệt? Tình cảnh này còn chưa phải là rất không xong sao, ngươi xem, tất cả trận pháp đều không ổn rồi, căn bản là không thể tiếp tục kiên trì thêm được trong bao lâu nữa đâu.
- Nhanh nghĩ biện pháp, hoặc là buông tha nơi này, hoặc là tìm cứu viện đi...
- Buông tha đi, lập tức rời khỏi nơi đây, hiện tại cho dù tông môn của chúng ta có tới đây cũng không thể cứu viện kịp.
Một đạo thần niệm vô cùng cường hoành đảo qua, đem ý chí của mình phủ xuống.
- Nhiều Khổ Kiêu như vậy, lại tập trung ở nơi này, đã không có bất cứ ý nghĩa gì, lưu lại cho Ma Môn đau đầu đi!
Kiến nghị này được đưa ra và các Nhân Tiên đều đồng ý, chỉ thấy tất cả bọn họ đều mở thế giới của mình ra, đem đệ tử tông môn của mình thu vào, thu toàn bộ vật tư, sau đó, hào quang từ trận pháp tỏa sáng, uy lực thoáng cái đã mạnh hơn gấp mười lần, sau khi hào quang này sáng tới cực điểm, đồng thời bạo liệt, một đạo uy lực hủy diệt cực lớn nổ tung phiến hư không này, vô số Khổ Kiêu đã biến thành mảnh vỡ.
Vụ nổ này diễn ra liên tục suốt bốn năm canh giờ, đợi đến lúc tất cả vụ nổ chấm dứt, đám mây do Khổ Kiêu tạo thành đã giảm bớt một nửa, cũng không còn mênh mông vô tận như trước kia, cuối cùng có thể nhìn thấy, nhưng đó cũng là vì đôi mắt của Chu Báo rất tốt, đổi là người khác, đồng dạng sẽ không nhìn thấy cái gì.
Sau khi nổ tung chấm dứt, nhưng con Khổ Kiêu này không tìm được mục tiêu, giống như đang đợi chỉ lệnh, bắt đầu quay đầu, hướng về phía Ma Môn mà bay tới.
- Chuyện này, Ma Môn sẽ bị phiền toái rồi đây!
Nhìn thấy phương hướng Khổ Kiêu biến mất, Chu Báo nhíu mày, trong lòng có chút khó hiểu.
- Chẳng lẽ có người vì Thái Cổ ma đầu mà tới đây, cho nên mới làm ra chuyện lớn như vậy, nhưng mà, tuy lực lượng này cường đại, muốn thả Thái Cổ ma đầu ra, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Đúng thế, thời điểm Chu Báo tới đây, đã bị lực lượng của ma thủ kia làm giật mình, nhưng hiện tại tinh tế nghĩ lại, tuy đối phương lợi hại, khí thế rất mạnh, nhưng mà, lại không bền bỉ, nếu như bền bỉ, mình cũng không có khả năng nhẹ nhàng bỏ chạy như vậy.
- Bất kể nói thế nào, đột nhiên ra tay với nơi này, nhất định là vì Thái Cổ ma đầu mà đến, dù số lượng Khổ Kiêu nhiều, rất khó đối phó, nhưng cũng không phải là không thể đối phó, hiện giờ đã biến mất một nửa, nếu như Ma Môn xuất toàn lực, khẳng định sẽ đủ sức hủy diệt một nửa còn lại, nhưng còn Khổ Kiêu này lợi hại hơn nữa, nhưng muốn cứu Thái Cổ ma đầu ra ngoài, chắc chắn là chuyện không thể nào, vậy bọn họ thả Khổ Kiêu ra ngoài làm gì? Chẳng lẽ là để kéo dài thời gian?
Kéo dài thời gian!
Cũng chỉ có chuyện này mới giải thích hợp lý, cho dù là ai làm chuyện này, thì việc hắn phóng xuất Khổ Kiêu, công kích nơi đóng quân của tất cả đại tông môn và Ma Môn, khả năng duy nhất chính là để kéo dài thời gian.
- Những tông môn này chỉ tạm thời lui lại, nghĩ đến chắc không bao lâu nữa sẽ trở lại, đến lúc đó, khẳng định không phải là mấy tên Nhân Tiên, nói không chừng còn có Thần Tiên xuất hiện, cho dù là người đứng sau màn có mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng đối kháng với lực lượng của mười bốn Đại Thế Giới, cho nên, mục đích của hắn, có lẽ chính là kéo dài thêm chút thời gian.
- Có thể hắn và ta, đều muốn gặp Thái Cổ ma đầu mà tới, hừ, làm ra chuyện lớn như vậy, chỉ vì muốn gặp Thái Cổ ma đầu, thủ bút như vậy, đúng là lớn hơn cả ta!
Giật mình, Chu Báo đã minh bạch chuyện gì đó.
- Cái con Thái Cổ ma đầu bị phong ấn, thần niệm của hắn chỉ có thể phóng ra xa vạn dặm, muốn tiếp xúc với nó, nhất định phải tiến vào phạm vi vạn dặm, nhưng hiện tại, tất cả trung tâm của Vạn Tinh Hải đều bị Ma Môn vây lại, muốn đi vào trong đó, nói dễ như vậy sao.
Phạm vi vạn dặm, nghe thì có vẻ lớn, trên thực tế ở trong hư không, ngay cả hạt vừng cũng không tính, nhưng muốn tiếp cận phạm vi vạn dặm cũng không phải là chuyện dễ dàng, đặc biệt là nhìn khí thế của bàn tay kia, có lẽ không giống như Chu Báo, ẩn nấp khí tức của mình, cho nên mới phải làm như vậy.
Hiện tại, trong lòng Chu Báo có hai nghi vấn, một là cái sau khi ma trảo kia xé rách hư không, thế giới sau lưng hư không rốt cuộc là cái gì, mặt khác... Chính là Khổ Kiêu, nếu chỉ là một tiểu quái vật, như vậy, Khổ Kiêu trong miệng của đạo tàn hồn trong thế giới thần bí kia là gì? Dù sao, tên Thiên Quân thần bí có thể lưu lại Bản Tôn Thiên Địa, không thể nào không biết sự quái dị của Khổ Kiêu? Chẳng lẽ người này lúc đương thời do Khổ Kiêu biến hóa mà thành sao?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Cho nên, sau khi thoát khỏi ma chưởng này, Chu Báo nghĩ cũng không muốn nghĩ nữa, liên kết vận chuyển Tam Giới Tiểu Na Di và Vạn Giới Đại Na Di, rời khỏi mảnh tinh vực này.
Sau khi Chu Báo rời khỏi ma trảo này, cũng không có tiếp tục truy kích, trái lại, hắn thu tay lại, một trảo hư không, năm lỗ hỏng trong hư không xuất hiện, bên ngoài năm lỗ hỏng, xuất hiện một thế giới thần bí, một cổ khí tức cổ xưa, ý chí, từ trong thế giới thẩm thấu ra, thâm nhập vào trong thế giới này.
Trong hư không, năm vết nứt như năm cái miệng khổng lồ, đang từ từ khép lại, nhưng mỗi viết nứt như vậy lại dài tới mấy mươi vạn dặm nên việc nó khép lại hoàn toàn cũng không dễ dàng, mà phía sau năm vết nứt này, là một thế giới thần bí, vô số bóng đen rậm rạp chằng chịt đan vào một chỗ, thông qua vết nứt này, tiến vào trong hư không, hóa thành một đám mây màu đen, đem toàn bộ phiến hư không của Tiềm Long Tinh che phủ.
Ông ông ông ông ông ông ông... Vô số âm thanh nứt vỡ truyền ra khắp không gian, hư không, mà những đám mây đen này, tất cả đều do vô số sinh vật kỳ dị tạo thành, nhìn về phía trên thì giống như thằn lằn mọc cánh, đầu không lớn, lớn nhỏ chỉ bằng nắm tay của con người, nhưng số lượng của nó là hằng hà sa số, đen trọn phiến hư không này che khuất đi, thời điểm năm vết nứt này khép lại hoàn toàn, những sinh vật cổ quái này, đã đem một nửa địa bàn của phiến tinh vực này bao trùm lại, đồng thời còn ảnh hưởng tới mười chín khỏa đại tinh khác.
Trong mười chín khỏa đại tinh này, cũng không thiếu tu sĩ, trong đó có một khỏa đại tinh trọng yếu nhất, thậm chí còn có một tu sĩ cấp bậc Nhân Tiên tồn tại, tên Nhân Tiên này, liên thủ với mười mấy tên Thiên Quân, triển khai Bản Tôn Thiên Địa và Tiểu Thế Giới của bản thân, muốn đem những quái vật thần bí từ trong khe nứt không gian tràn ra kia nhét trở vào, nhưng kết quả lại làm cho người ta cảm thấy khủng bố, những sinh vật nhỏ này, là những tiểu quái vật giống như con dơi và thằn lằn, cắn nát Bản Tôn Thiên Địa và Tiểu Thế Giới của bọn họ thập phần đơn giản, và liên lao tới, tấn công mười mấy tên Thiên Quân kia, toàn bộ chết oan chết uổng, chỉ còn lại tên Nhân Tiên là may mắn chạy thoát, chỉ là may mắn thoát khỏi mà thôi, Tiểu Thế Giới của hắn cũng bị những con quái vật này cắn nuốt sạch sẽ, nguyên khí đại thương, miễn cưỡng phá vỡ không gian, rời khỏi phiến tinh vực này, mà sau khi tên Nhân Tiên này rời đi, cả tinh vực hoàn toàn biến thành thế giới của tiểu quái vật, trong thời gian ngắn, tất cả các đại tinh không cái nào may mắn thoát khỏi, đều bị nhai nuốt sạch sẽ, sau khi hủy diệt mười chín khỏa đại tinh kia xong, nhưng tiểu quái vật này cũng không dừng lại, chúng bắt đầu lao về phía trung tâm Vạn Tinh Hải, lao về nơi đóng quân của tất cả đại tông môn đang ở đó.
Mà khi đó, giải đất trung tâm của Vạn Tinh Hải, bị tất cả đại tông môn và Ma Môn khống chế, bên ngoài là các tông môn của mười bốn Đại Thế Giới, mà bên trong, chính là địa bàn của Ma Môn, làm thành một cái vòng tròn đồng tâm, sau khi phá hủy hai mươi khỏa đại tinh, liền lao về phía hai cái vòng tròn đồng tâm này, hiện tại, hai mươi khỏa đại tinh bị hủy diệt, những tiểu quái vật đã chuyển mục tiêu về phía trung tâm Vạn Tinh Hải.
Mà lúc này, cái địa phương này giống như biến thành nhỏ lại, trên thực tế, trong hư không, đây là một nơi cực lớn, cho dù là một tu sĩ cấp Nhân Tiên, không cần bất luận La Thiên pháp khí nào, chỉ dùng pháp môn không gian na di, ít nhất cũng cần thời gian hai ba mươi ngày, nhưng đám tiểu quái vật này có tốc độ cực nhanh, đôi cánh nhỏ vẫy liên tục, không tới thời gian một ngày, đã tiếp cận nơi đóng quân của những tông môn này.
Nơi đây là nơi trú đóng lực lượng của tông môn, còn mạnh hơn so với hai mươi khỏa đại tinh nhiều, huống chi, bọn họ tới đây trước tiên, sớm đã nhận được tin tức, nhưng con tiểu quái vật này có khả năng giết chết Nhân Tiên, đã sớm thông qua bí pháp, đem tin tức truyền tới, hơn nữa, đây là nơi trú đóng lực lượng của các đại tông môn, cũng không phải thực lực của hai mươi khỏa đại tinh có thể so sánh, trong khu vực này, mỗi một tông môn đều có ít nhất một tên Nhân Tiên tọa trấn, lại có trận pháp có uy lực cực lớn bảo hộ, cho nên, nhưng con tiểu quái vật này còn chưa có chạy tới gần nơi đóng quân của các tông môn, tất cả bọn chúng đã bị vầng hào quang trong hư không ngăn cản lại, hào quang bắn ra bốn phía, đem trọn tinh vực chiếu sáng như ban ngày, đồng thời, mười mấy tên Nhân Tiên thoáng cũng lao tới, cũng không có phạm sai lần như tên Nhân Tiên và các Thiên Quân kia, triển khai Tiểu Thế Giới của mình, mà là dựa theo phương vị của riêng mình mà đứng vững, tọa trấn riêng một góc trận pháp của mình, khu động trận pháp, chống cự lại những tiểu quái vật đột nhiên xuất hiện này.
Lúc này, trong hư không thoáng cái đã rất náo nhiệt, hào quang từ pháp trận bắn ra giống như ngọn đèn dầu trong đêm tối, nhưng con tiểu quái vật này giống như những quả hỏa tiễn, một con rồi lại một con, giống như là " làm việc nghĩa không được chùn bước", đánh về phía pháp trận của các đại tông môn.
Ầm, ầm, ầm, cái trận pháp này, phân thành các đại tông môn khác nhau, hiệu quả cũng khác nhau, có chút pháp trận mang tính chất phòng ngự thuần túy, giống như một bức tường thành vững chãi, nhưng con tiểu quái vật này đụng vào và dội trở về, tre già măng mọc, rất nhiều con trực tiếp đâm chết, cũng chính vì bị đâm chết, cho nên sau đó mới phát sinh chuyện đáng sợ hơn, những con tiểu quái vật bị đâm chết nhanh chóng biến thành đồ ăn của những con tiểu quái vật khác, trong chớp mắt, liền bị cắn nuốt sạch sẽ, những pháp trận phòng ngự thuần túy này, tuy có được tác dụng phòng hộ cực kỳ cường hãn, nhưng đối mặt với đám tiểu quái vật gần như vô cùng vô tận, rất nhanh không duy trì nổi, phiền toái nhất là, trong các tiểu quái vật phôn phệ đồng loại, có một ít con sinh ra biến hóa, cũng không giống như những con tiểu quái vật khác, không còn kiểu vô ý thức lao tới trước, trái lại, bọn chúng mở cái miệng đáng sợ ra, phụt ra chất nhờn đen đặc, những chất nhờn đen đặc này không biết có thành phần gì, lại có được tác dụng ăn mòn cực kỳ cường đại, không chỉ ăn mòn thật thể, còn ăn mòn pháp lực, nguyên khí, vài con thì không nhìn ra, nhưng ngàn vạn con tụ tập lại cùng một chỗ, chuyện này sẽ rất lớn, rất nhanh, nhưng pháp trận phòng ngự này đã không còn ánh sáng, còn một chút pháp trận, cũng không phải có tác dụng phòng ngự thuần túy.
Những pháp trận này, có thể điều động các loại nguyên khí, hình thành đủ loại sát trận, kiếm khí bắn ra khắp nơi, vô số ánh lửa, ngàn vạn mưa đá, còn có từng đợt âm thanh cổ quái, giống như thật mà cũng giống như giả, đầy đủ mọi thứ, tạo thành khung cảnh một bức tranh cuộn tròn tươi đẹp, nhưng ở trong bức tranh cuộn tròn tươi đẹp này, tản ra mùi vị vô cùng huyết tinh.
Vô số mây đen, vô số vầng sáng, vô số tiếng rít chói tay xì xì, âm thanh phẫn nộ truyền ra. - Những con quái vật này là thứ gì, bọn chúng muốn làm cái gì?
Đứng cách bức tranh cuộn tròn không xa, Chu Báo dùng Thiên Xà Liễm Tức Thuật ẩn nấp bên trong một khối thiên thạch, nhìn cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi ở trước mặt đang diễn ra, hắn đến Vạn Tinh Hải, hắn không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ được nhìn thấy một khung cảnh cổ quái thế này, rốt cuộc những con tiểu quái vật thần bí này là cái gì, rốt cuộc bàn tay khổng lồ kia là của ai, không gian bị hắn xé rách rốt cuộc là cái địa phương cổ quái gì?
Tất cả những điều này, đều là một nan đề, làm cho hắn không cách nào bình tĩnh lại được. - Khổ Kiêu, tại sao lại có thể như vậy, tại sao lại có nhiều Khổ Kiêu như vậy? Những con Khổ Kiêu này vì sao lại xuất hiện, rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra?
Đột nhiên lúc này, từng đạo thần niệm và âm thanh phẫn nộ truyền ra khắp cả nơi đóng quân, quét ngang tứ phương, hiển nhiên, có Nhân Tiên trong nơi đóng quân này, đã nhận ra lai lịch của những con tiểu quái vật này. - Khổ Kiêu? Những con tiểu quái vật này là Khổ Kiêu?
Chu Báo cảm ứng được những thần niệm hỗn loạn này, trong nội tâm cả kinh, hắn nghĩ tới cổ tàn niệm trong thời không thần bí kia, còn có nhân vật thần bí kia. - Nhất định là thông đạo giữa Ma giới và thế giới của chúng ta đã bị mở ra, đáng chết, điều này sao có thể, thông đạo Ma Giới đã không mở ra suốt mấy trăm vạn năm nay, hiện tại vì sao lại mở ra chứ? - Không giống như bị mở ra, hình như là đả thông một thời gian ngắn, nếu không, không có khả năng lại có nhiều Khổ Kiêu tồn tại như thế này. - Chuyện đến mức này còn kêu gào gì chứ, nhanh chóng nghĩ cách tiêu diệt bọn chúng đi! - Tiêu diệt? Tình cảnh này còn chưa phải là rất không xong sao, ngươi xem, tất cả trận pháp đều không ổn rồi, căn bản là không thể tiếp tục kiên trì thêm được trong bao lâu nữa đâu. - Nhanh nghĩ biện pháp, hoặc là buông tha nơi này, hoặc là tìm cứu viện đi... - Buông tha đi, lập tức rời khỏi nơi đây, hiện tại cho dù tông môn của chúng ta có tới đây cũng không thể cứu viện kịp.
Một đạo thần niệm vô cùng cường hoành đảo qua, đem ý chí của mình phủ xuống. - Nhiều Khổ Kiêu như vậy, lại tập trung ở nơi này, đã không có bất cứ ý nghĩa gì, lưu lại cho Ma Môn đau đầu đi!
Kiến nghị này được đưa ra và các Nhân Tiên đều đồng ý, chỉ thấy tất cả bọn họ đều mở thế giới của mình ra, đem đệ tử tông môn của mình thu vào, thu toàn bộ vật tư, sau đó, hào quang từ trận pháp tỏa sáng, uy lực thoáng cái đã mạnh hơn gấp mười lần, sau khi hào quang này sáng tới cực điểm, đồng thời bạo liệt, một đạo uy lực hủy diệt cực lớn nổ tung phiến hư không này, vô số Khổ Kiêu đã biến thành mảnh vỡ.
Vụ nổ này diễn ra liên tục suốt bốn năm canh giờ, đợi đến lúc tất cả vụ nổ chấm dứt, đám mây do Khổ Kiêu tạo thành đã giảm bớt một nửa, cũng không còn mênh mông vô tận như trước kia, cuối cùng có thể nhìn thấy, nhưng đó cũng là vì đôi mắt của Chu Báo rất tốt, đổi là người khác, đồng dạng sẽ không nhìn thấy cái gì.
Sau khi nổ tung chấm dứt, nhưng con Khổ Kiêu này không tìm được mục tiêu, giống như đang đợi chỉ lệnh, bắt đầu quay đầu, hướng về phía Ma Môn mà bay tới. - Chuyện này, Ma Môn sẽ bị phiền toái rồi đây!
Nhìn thấy phương hướng Khổ Kiêu biến mất, Chu Báo nhíu mày, trong lòng có chút khó hiểu. - Chẳng lẽ có người vì Thái Cổ ma đầu mà tới đây, cho nên mới làm ra chuyện lớn như vậy, nhưng mà, tuy lực lượng này cường đại, muốn thả Thái Cổ ma đầu ra, cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Đúng thế, thời điểm Chu Báo tới đây, đã bị lực lượng của ma thủ kia làm giật mình, nhưng hiện tại tinh tế nghĩ lại, tuy đối phương lợi hại, khí thế rất mạnh, nhưng mà, lại không bền bỉ, nếu như bền bỉ, mình cũng không có khả năng nhẹ nhàng bỏ chạy như vậy.
- Bất kể nói thế nào, đột nhiên ra tay với nơi này, nhất định là vì Thái Cổ ma đầu mà đến, dù số lượng Khổ Kiêu nhiều, rất khó đối phó, nhưng cũng không phải là không thể đối phó, hiện giờ đã biến mất một nửa, nếu như Ma Môn xuất toàn lực, khẳng định sẽ đủ sức hủy diệt một nửa còn lại, nhưng còn Khổ Kiêu này lợi hại hơn nữa, nhưng muốn cứu Thái Cổ ma đầu ra ngoài, chắc chắn là chuyện không thể nào, vậy bọn họ thả Khổ Kiêu ra ngoài làm gì? Chẳng lẽ là để kéo dài thời gian?
Kéo dài thời gian!
Cũng chỉ có chuyện này mới giải thích hợp lý, cho dù là ai làm chuyện này, thì việc hắn phóng xuất Khổ Kiêu, công kích nơi đóng quân của tất cả đại tông môn và Ma Môn, khả năng duy nhất chính là để kéo dài thời gian.
- Những tông môn này chỉ tạm thời lui lại, nghĩ đến chắc không bao lâu nữa sẽ trở lại, đến lúc đó, khẳng định không phải là mấy tên Nhân Tiên, nói không chừng còn có Thần Tiên xuất hiện, cho dù là người đứng sau màn có mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng đối kháng với lực lượng của mười bốn Đại Thế Giới, cho nên, mục đích của hắn, có lẽ chính là kéo dài thêm chút thời gian. - Có thể hắn và ta, đều muốn gặp Thái Cổ ma đầu mà tới, hừ, làm ra chuyện lớn như vậy, chỉ vì muốn gặp Thái Cổ ma đầu, thủ bút như vậy, đúng là lớn hơn cả ta!
Giật mình, Chu Báo đã minh bạch chuyện gì đó. - Cái con Thái Cổ ma đầu bị phong ấn, thần niệm của hắn chỉ có thể phóng ra xa vạn dặm, muốn tiếp xúc với nó, nhất định phải tiến vào phạm vi vạn dặm, nhưng hiện tại, tất cả trung tâm của Vạn Tinh Hải đều bị Ma Môn vây lại, muốn đi vào trong đó, nói dễ như vậy sao.
Phạm vi vạn dặm, nghe thì có vẻ lớn, trên thực tế ở trong hư không, ngay cả hạt vừng cũng không tính, nhưng muốn tiếp cận phạm vi vạn dặm cũng không phải là chuyện dễ dàng, đặc biệt là nhìn khí thế của bàn tay kia, có lẽ không giống như Chu Báo, ẩn nấp khí tức của mình, cho nên mới phải làm như vậy.
Hiện tại, trong lòng Chu Báo có hai nghi vấn, một là cái sau khi ma trảo kia xé rách hư không, thế giới sau lưng hư không rốt cuộc là cái gì, mặt khác... Chính là Khổ Kiêu, nếu chỉ là một tiểu quái vật, như vậy, Khổ Kiêu trong miệng của đạo tàn hồn trong thế giới thần bí kia là gì? Dù sao, tên Thiên Quân thần bí có thể lưu lại Bản Tôn Thiên Địa, không thể nào không biết sự quái dị của Khổ Kiêu? Chẳng lẽ người này lúc đương thời do Khổ Kiêu biến hóa mà thành sao?