Trần Thất đứng ở trước cổng chính Vũ Dương Vương phủ, thời gian dần qua duỗi lưng một cái, sau đó, lại đứng thẳng người lên.
Hắn là một gã vệ binh của Vương phủ, thân phận tuy rằng không cao, nhưng lại trông coi đại môn Vương phủ, chức trách này phảng phất thật nặng, bất quá hắn cũng rõ, mình và một đám huynh đệ, nói cho cùng, chẳng qua là Vương Tọa dùng để bài trí thôi.
Tuy rằng thực lực bình quân đám vệ binh đều là tứ phẩm, đã được xưng là cao thủ rồi, nhưng Vương phủ này đâu cẩn vệ binh bọn hắn.
Chức trách của bọn hắn chỉ là thông truyền bẩm báo thôi, cộng thêm thu một chút thu nhập thêm.
Mà người bọn hắn thông truyền bẩm báo cũng không phải là Vũ Dương Vương Chu Báo trong truyền thuyết, chỉ có thể nhìn thấy một tiểu quản sự của Vương phủ thôi, mấy gia hỏa tới Vũ Dương Lĩnh tìm Chu Báo cho tới giờ cũng chưa từng đi qua đại môn, tự nhiên bọn hắn cũng không có cơ hội.
Cho nên, cuộc sống của bọn hắn vẫn thập phần thanh nhàn đấy, không nghĩ tới, hắn vừa mới duỗi hết cái lưng mệt mỏi, còn chưa kịp đứng thẳng lại đã bị ba người xuất hiện đột ngột trước mắt làm hoảng sợ.
Ba người này, trên người đều ăn mặc trang phục cực kỳ hoa lệ, khí thế cực thịnh, cho dù ở Vũ Dương Lĩnh nhân tài đông đúc này, hắn cũng chưa thấy qua người nào có khí thế vượt ba người này, quan trọng nhất là, Trần Thất hắn dù gì cũng là một Ngũ phẩm cao thủ, nhưng căn bản không thấy rõ ba người này xuất hiện trước mặt mình thế nào, điều này nói rõ cái gì, điều này nói rõ ba người này đều là cường giả, cường giả chân chính, mà cường giả như vậy đến Vũ Dương Vương phủ, nhất định là đến tìm người, hơn theo kinh nghiệm của hắn thì chính là đến tìm mấy vị đại nhân dưới trướng được Vương gia coi trọng nhất, cho nên, sắc mặt hắn thoáng cái trở nên kính cẩn. - Tiểu nhân Trần Thất, bái kiến ba vị đại nhân! - Ồ, tiểu tử thú vị, ngược lại khách khí!
Hoa phục nam tử cầm đầu nhìn thấy Trần Thất này hữu lễ như thế, ngược lại có chút ngoài ý muốn. - Xin hỏi ba vị tới đây là vì tìm vị đại nhân nào để tiểu nhân vào bẩm báo! - Bẩm báo thì không cần, chúng ta trực tiếp đi vào là được rồi, vận khí của ngươi tốt, tha cho ngươi một mạng! - À? !
Trần Thất sửng sốt một chút, còn chưa đợi hắn kịp phản ứng, liền giác được một hồi gió mát ập vào mặt, triệt để mất đi tri giác. - Đại huynh, một phàm nhân, giết cũng sẽ giết, lưu tình làm gì chứ? !
Chứng kiến người mặc hoa phục cầm đầu không giết chết Trần Thất, tên Nhân Tiên trẻ tuổi hơn ở sau lưng có chút khó hiểu hỏi. - Câm miệng, tu luyện nhiều năm như vậy, ngươi còn chưa rõ sao, coi như là chúng ta tà tu, sát nhân lung tung cũng phải chịu nghiệp lực, phàm nhân này không có nhân quả liên lụy gì với chúng ta cả, giết hắn làm gì? !
Quả thật, tà tu cùng ma tu vẫn có bản chất khác nhau đấy.
Ma tu bởi vì bị Ma tộc ảnh hưởng nên cũng không thèm để ý đến nghiệp lực, nhưng Tà tu lại khác, bọn hắn có thể vì tu luyện một loại pháp môn âm độc mà giết chết vô số người, nhưng cũng có thể vì sợ hãi liên lụy đến dù một tia nghiệp lực mà ngay cả con kiến cũng không giết.
Nói theo ý nào đó, tà tu, bản thân chính là một thân thể cực kỳ mâu thuẫn.
Vũ Dương Vương phủ, trải qua mấy năm sửa chữa lại, hiện giờ đã hợp thành một thể với Trấn Hải Cung, không chỉ có một đại môn, mà cái đại môn yaf, chính là khi Vũ Dương Lĩnh vừa mới được thành lập đã làm ra, một mực kéo dài đến giờ.
Có người muốn hỏi.
Một lãnh chúa phủ, đặc biệt là với địa vị như Chu Báo, đại môn của lãnh chúa phủ quyền cao chức trọng vì sao lại chỉ có một người thủ vệ?
Đối với người bình thường mà nói, việc này không dễ lý giải, nhưng đối với Vũ Dương Lĩnh mà nói, đây cũng là một chuyện rất bình thường.
Thủ vệ của Vũ Dương Lĩnh, căn bản không cần phàm nhân, những vệ binh này, giống như đã nói trước kia, chỉ là hạ nhân dùng để thông bẩm thôi, vô luận là Chu Báo, hay là Yên Vân Phỉ, cũng không phải là một người thích phô trương, cho nên, trước một chủ phủ trong Vũ Dương Lĩnh đều chỉ có một người đứng gác thôi.
Chỉ có một người gác, cũng không có nghĩa là hắn không hề có đề phòng với Vũ Dương Vương phủ, trên thực tế, Vũ Dương Vương phủ của hắn hắn chính là nơi phòng thủ nghiêm mật nhất trong Thiên Giới Đại Thế Giới, thậm chí phong ngự của mấy tông môn cường đại nhất trong Thất Thần Vực so ra vẫn còn kém, bởi vì hắn nhét Trấn Hải Cung, Vũ Dương Vương phủ và toàn bộ Tích Lôi Sơn vào trong Lưỡng Nghi Vi Trần Trận rồi.
Là Lưỡng Nghi Vi Trần Trận chân chính .
Thực lực Chu Báo bây giờ, đủ để bố trí ra Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, mặc dù vì nguyên nhân tài liệu, không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực của trận pháp thần kỳ này, nhưng phát huy ra bốn năm thành uy lực thì vẫn có thể.
Ngàn vạn không nên xem thường bốn năm thành uy lực này, uy lực của Lưỡng Nghi Vi Trần Trận nếu triển khai toàn bộ thì đủ để diệt sát cả Địa Tiên, bốn năm thành uy lực này tuy rằng không cách nào diệt sát Địa Tiên, nhưng vẫn có thể khốn Địa Tiên trong giây lát, mà ba gã trước mặt mạnh nhất cũng chỉ có tu vị cảnh giới Thần Tiên, cứ như vậy lèm nhèm xông vào, làm sao có thể không thiệt thòi, cho dù, bọn hắn chưa từng nghĩ tới sẽ ăn thiệt thòi! - Đại huynh, nơi này có chút cổ quái, chúng ta dường như đã sa vào trong trận pháp rồi!
Trong Vũ Dương Vương phủ, sắc mặt Nhân Tiên táo bạo nhất trong ba người khó coi dị thường, Vũ Dương Vương phủ trước mặt vừa xem hiểu ngay, thoạt nhìn có bộ dáng vương phủ, nhưng quỷ dị chính là, ở trong vương phủ này, ngay cả chút khí tức sinh mệnh cũng không có, rất rõ ràng, trong này có cổ quái. - Hình như là trận pháp, hơn nữa còn là Lưỡng Nghi Vi Trần Trận đã chôn vùi hạm đội của Thánh Minh, Thạch Kiên, ngươi thử xem, xem có thể phá ra ngoài không! - Vâng, Đại huynh!
Nhân Tiên tên là Thạch Kiên cũng không nhiều lời, trực tiếp khoát tay, một chiếc phủ màu đen liền xuất hiện trong tay hắn.
Cái phủ này, toàn thân ngăm đen, ngay cả chuôi lẫn thân phủ cũng là chất liệu kim loại, theo sự huy động của Thạch Kiên, dưới sự lưu chuyển pháp lực trong cơ thể Thạch Kiên, từng đạo phù văn màu vàng hiện ra trên thân búa, lộ ra hóa ra một cổ lực xé rách cực kỳ dữ dằn, một búa bổ xuống, phảng phất có thể chặt đứt không gian.
Một phủ này, quả thật có thể chặt đứt không gian, hơn nữa phẩm cấp cực cao, dĩ nhiên là một kiện Thái Hạo Tiên Khí, phẩm cấp tương xứng với Bắc Cực Hàn Thiên Luân, thậm chí còn có thể cao hơn một cấp bậc, thanh phủ này thập phần bạo ngược, tựa hồ có lực lượng có thể xé rách hết thảy, cho nên dưới một phủ, vậy mà hoàn toàn nghiền nát không gian chung quanh.
- Khí trời hôm nay thật tốt!
Trần Thất đứng ở trước cổng chính Vũ Dương Vương phủ, thời gian dần qua duỗi lưng một cái, sau đó, lại đứng thẳng người lên.
Hắn là một gã vệ binh của Vương phủ, thân phận tuy rằng không cao, nhưng lại trông coi đại môn Vương phủ, chức trách này phảng phất thật nặng, bất quá hắn cũng rõ, mình và một đám huynh đệ, nói cho cùng, chẳng qua là Vương Tọa dùng để bài trí thôi.
Tuy rằng thực lực bình quân đám vệ binh đều là tứ phẩm, đã được xưng là cao thủ rồi, nhưng Vương phủ này đâu cẩn vệ binh bọn hắn.
Chức trách của bọn hắn chỉ là thông truyền bẩm báo thôi, cộng thêm thu một chút thu nhập thêm.
Mà người bọn hắn thông truyền bẩm báo cũng không phải là Vũ Dương Vương Chu Báo trong truyền thuyết, chỉ có thể nhìn thấy một tiểu quản sự của Vương phủ thôi, mấy gia hỏa tới Vũ Dương Lĩnh tìm Chu Báo cho tới giờ cũng chưa từng đi qua đại môn, tự nhiên bọn hắn cũng không có cơ hội.
Cho nên, cuộc sống của bọn hắn vẫn thập phần thanh nhàn đấy, không nghĩ tới, hắn vừa mới duỗi hết cái lưng mệt mỏi, còn chưa kịp đứng thẳng lại đã bị ba người xuất hiện đột ngột trước mắt làm hoảng sợ.
Ba người này, trên người đều ăn mặc trang phục cực kỳ hoa lệ, khí thế cực thịnh, cho dù ở Vũ Dương Lĩnh nhân tài đông đúc này, hắn cũng chưa thấy qua người nào có khí thế vượt ba người này, quan trọng nhất là, Trần Thất hắn dù gì cũng là một Ngũ phẩm cao thủ, nhưng căn bản không thấy rõ ba người này xuất hiện trước mặt mình thế nào, điều này nói rõ cái gì, điều này nói rõ ba người này đều là cường giả, cường giả chân chính, mà cường giả như vậy đến Vũ Dương Vương phủ, nhất định là đến tìm người, hơn theo kinh nghiệm của hắn thì chính là đến tìm mấy vị đại nhân dưới trướng được Vương gia coi trọng nhất, cho nên, sắc mặt hắn thoáng cái trở nên kính cẩn.
- Tiểu nhân Trần Thất, bái kiến ba vị đại nhân!
- Ồ, tiểu tử thú vị, ngược lại khách khí!
Hoa phục nam tử cầm đầu nhìn thấy Trần Thất này hữu lễ như thế, ngược lại có chút ngoài ý muốn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
- Xin hỏi ba vị tới đây là vì tìm vị đại nhân nào để tiểu nhân vào bẩm báo!
- Bẩm báo thì không cần, chúng ta trực tiếp đi vào là được rồi, vận khí của ngươi tốt, tha cho ngươi một mạng!
- À? !
Trần Thất sửng sốt một chút, còn chưa đợi hắn kịp phản ứng, liền giác được một hồi gió mát ập vào mặt, triệt để mất đi tri giác.
- Đại huynh, một phàm nhân, giết cũng sẽ giết, lưu tình làm gì chứ? !
Chứng kiến người mặc hoa phục cầm đầu không giết chết Trần Thất, tên Nhân Tiên trẻ tuổi hơn ở sau lưng có chút khó hiểu hỏi.
- Câm miệng, tu luyện nhiều năm như vậy, ngươi còn chưa rõ sao, coi như là chúng ta tà tu, sát nhân lung tung cũng phải chịu nghiệp lực, phàm nhân này không có nhân quả liên lụy gì với chúng ta cả, giết hắn làm gì? !
Quả thật, tà tu cùng ma tu vẫn có bản chất khác nhau đấy.
Ma tu bởi vì bị Ma tộc ảnh hưởng nên cũng không thèm để ý đến nghiệp lực, nhưng Tà tu lại khác, bọn hắn có thể vì tu luyện một loại pháp môn âm độc mà giết chết vô số người, nhưng cũng có thể vì sợ hãi liên lụy đến dù một tia nghiệp lực mà ngay cả con kiến cũng không giết.
Nói theo ý nào đó, tà tu, bản thân chính là một thân thể cực kỳ mâu thuẫn.
Vũ Dương Vương phủ, trải qua mấy năm sửa chữa lại, hiện giờ đã hợp thành một thể với Trấn Hải Cung, không chỉ có một đại môn, mà cái đại môn yaf, chính là khi Vũ Dương Lĩnh vừa mới được thành lập đã làm ra, một mực kéo dài đến giờ.
Có người muốn hỏi.
Một lãnh chúa phủ, đặc biệt là với địa vị như Chu Báo, đại môn của lãnh chúa phủ quyền cao chức trọng vì sao lại chỉ có một người thủ vệ?
Đối với người bình thường mà nói, việc này không dễ lý giải, nhưng đối với Vũ Dương Lĩnh mà nói, đây cũng là một chuyện rất bình thường.
Thủ vệ của Vũ Dương Lĩnh, căn bản không cần phàm nhân, những vệ binh này, giống như đã nói trước kia, chỉ là hạ nhân dùng để thông bẩm thôi, vô luận là Chu Báo, hay là Yên Vân Phỉ, cũng không phải là một người thích phô trương, cho nên, trước một chủ phủ trong Vũ Dương Lĩnh đều chỉ có một người đứng gác thôi.
Chỉ có một người gác, cũng không có nghĩa là hắn không hề có đề phòng với Vũ Dương Vương phủ, trên thực tế, Vũ Dương Vương phủ của hắn hắn chính là nơi phòng thủ nghiêm mật nhất trong Thiên Giới Đại Thế Giới, thậm chí phong ngự của mấy tông môn cường đại nhất trong Thất Thần Vực so ra vẫn còn kém, bởi vì hắn nhét Trấn Hải Cung, Vũ Dương Vương phủ và toàn bộ Tích Lôi Sơn vào trong Lưỡng Nghi Vi Trần Trận rồi.
Là Lưỡng Nghi Vi Trần Trận chân chính .
Thực lực Chu Báo bây giờ, đủ để bố trí ra Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, mặc dù vì nguyên nhân tài liệu, không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực của trận pháp thần kỳ này, nhưng phát huy ra bốn năm thành uy lực thì vẫn có thể.
Ngàn vạn không nên xem thường bốn năm thành uy lực này, uy lực của Lưỡng Nghi Vi Trần Trận nếu triển khai toàn bộ thì đủ để diệt sát cả Địa Tiên, bốn năm thành uy lực này tuy rằng không cách nào diệt sát Địa Tiên, nhưng vẫn có thể khốn Địa Tiên trong giây lát, mà ba gã trước mặt mạnh nhất cũng chỉ có tu vị cảnh giới Thần Tiên, cứ như vậy lèm nhèm xông vào, làm sao có thể không thiệt thòi, cho dù, bọn hắn chưa từng nghĩ tới sẽ ăn thiệt thòi!
- Đại huynh, nơi này có chút cổ quái, chúng ta dường như đã sa vào trong trận pháp rồi!
Trong Vũ Dương Vương phủ, sắc mặt Nhân Tiên táo bạo nhất trong ba người khó coi dị thường, Vũ Dương Vương phủ trước mặt vừa xem hiểu ngay, thoạt nhìn có bộ dáng vương phủ, nhưng quỷ dị chính là, ở trong vương phủ này, ngay cả chút khí tức sinh mệnh cũng không có, rất rõ ràng, trong này có cổ quái.
- Hình như là trận pháp, hơn nữa còn là Lưỡng Nghi Vi Trần Trận đã chôn vùi hạm đội của Thánh Minh, Thạch Kiên, ngươi thử xem, xem có thể phá ra ngoài không!
- Vâng, Đại huynh!
Nhân Tiên tên là Thạch Kiên cũng không nhiều lời, trực tiếp khoát tay, một chiếc phủ màu đen liền xuất hiện trong tay hắn.
Cái phủ này, toàn thân ngăm đen, ngay cả chuôi lẫn thân phủ cũng là chất liệu kim loại, theo sự huy động của Thạch Kiên, dưới sự lưu chuyển pháp lực trong cơ thể Thạch Kiên, từng đạo phù văn màu vàng hiện ra trên thân búa, lộ ra hóa ra một cổ lực xé rách cực kỳ dữ dằn, một búa bổ xuống, phảng phất có thể chặt đứt không gian.
Một phủ này, quả thật có thể chặt đứt không gian, hơn nữa phẩm cấp cực cao, dĩ nhiên là một kiện Thái Hạo Tiên Khí, phẩm cấp tương xứng với Bắc Cực Hàn Thiên Luân, thậm chí còn có thể cao hơn một cấp bậc, thanh phủ này thập phần bạo ngược, tựa hồ có lực lượng có thể xé rách hết thảy, cho nên dưới một phủ, vậy mà hoàn toàn nghiền nát không gian chung quanh.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Khí trời hôm nay thật tốt!
Trần Thất đứng ở trước cổng chính Vũ Dương Vương phủ, thời gian dần qua duỗi lưng một cái, sau đó, lại đứng thẳng người lên.
Hắn là một gã vệ binh của Vương phủ, thân phận tuy rằng không cao, nhưng lại trông coi đại môn Vương phủ, chức trách này phảng phất thật nặng, bất quá hắn cũng rõ, mình và một đám huynh đệ, nói cho cùng, chẳng qua là Vương Tọa dùng để bài trí thôi.
Tuy rằng thực lực bình quân đám vệ binh đều là tứ phẩm, đã được xưng là cao thủ rồi, nhưng Vương phủ này đâu cẩn vệ binh bọn hắn.
Chức trách của bọn hắn chỉ là thông truyền bẩm báo thôi, cộng thêm thu một chút thu nhập thêm.
Mà người bọn hắn thông truyền bẩm báo cũng không phải là Vũ Dương Vương Chu Báo trong truyền thuyết, chỉ có thể nhìn thấy một tiểu quản sự của Vương phủ thôi, mấy gia hỏa tới Vũ Dương Lĩnh tìm Chu Báo cho tới giờ cũng chưa từng đi qua đại môn, tự nhiên bọn hắn cũng không có cơ hội.
Cho nên, cuộc sống của bọn hắn vẫn thập phần thanh nhàn đấy, không nghĩ tới, hắn vừa mới duỗi hết cái lưng mệt mỏi, còn chưa kịp đứng thẳng lại đã bị ba người xuất hiện đột ngột trước mắt làm hoảng sợ.
Ba người này, trên người đều ăn mặc trang phục cực kỳ hoa lệ, khí thế cực thịnh, cho dù ở Vũ Dương Lĩnh nhân tài đông đúc này, hắn cũng chưa thấy qua người nào có khí thế vượt ba người này, quan trọng nhất là, Trần Thất hắn dù gì cũng là một Ngũ phẩm cao thủ, nhưng căn bản không thấy rõ ba người này xuất hiện trước mặt mình thế nào, điều này nói rõ cái gì, điều này nói rõ ba người này đều là cường giả, cường giả chân chính, mà cường giả như vậy đến Vũ Dương Vương phủ, nhất định là đến tìm người, hơn theo kinh nghiệm của hắn thì chính là đến tìm mấy vị đại nhân dưới trướng được Vương gia coi trọng nhất, cho nên, sắc mặt hắn thoáng cái trở nên kính cẩn. - Tiểu nhân Trần Thất, bái kiến ba vị đại nhân! - Ồ, tiểu tử thú vị, ngược lại khách khí!
Hoa phục nam tử cầm đầu nhìn thấy Trần Thất này hữu lễ như thế, ngược lại có chút ngoài ý muốn. - Xin hỏi ba vị tới đây là vì tìm vị đại nhân nào để tiểu nhân vào bẩm báo! - Bẩm báo thì không cần, chúng ta trực tiếp đi vào là được rồi, vận khí của ngươi tốt, tha cho ngươi một mạng! - À? !
Trần Thất sửng sốt một chút, còn chưa đợi hắn kịp phản ứng, liền giác được một hồi gió mát ập vào mặt, triệt để mất đi tri giác. - Đại huynh, một phàm nhân, giết cũng sẽ giết, lưu tình làm gì chứ? !
Chứng kiến người mặc hoa phục cầm đầu không giết chết Trần Thất, tên Nhân Tiên trẻ tuổi hơn ở sau lưng có chút khó hiểu hỏi. - Câm miệng, tu luyện nhiều năm như vậy, ngươi còn chưa rõ sao, coi như là chúng ta tà tu, sát nhân lung tung cũng phải chịu nghiệp lực, phàm nhân này không có nhân quả liên lụy gì với chúng ta cả, giết hắn làm gì? !
Quả thật, tà tu cùng ma tu vẫn có bản chất khác nhau đấy.
Ma tu bởi vì bị Ma tộc ảnh hưởng nên cũng không thèm để ý đến nghiệp lực, nhưng Tà tu lại khác, bọn hắn có thể vì tu luyện một loại pháp môn âm độc mà giết chết vô số người, nhưng cũng có thể vì sợ hãi liên lụy đến dù một tia nghiệp lực mà ngay cả con kiến cũng không giết.
Nói theo ý nào đó, tà tu, bản thân chính là một thân thể cực kỳ mâu thuẫn.
Vũ Dương Vương phủ, trải qua mấy năm sửa chữa lại, hiện giờ đã hợp thành một thể với Trấn Hải Cung, không chỉ có một đại môn, mà cái đại môn yaf, chính là khi Vũ Dương Lĩnh vừa mới được thành lập đã làm ra, một mực kéo dài đến giờ.
Có người muốn hỏi.
Một lãnh chúa phủ, đặc biệt là với địa vị như Chu Báo, đại môn của lãnh chúa phủ quyền cao chức trọng vì sao lại chỉ có một người thủ vệ?
Đối với người bình thường mà nói, việc này không dễ lý giải, nhưng đối với Vũ Dương Lĩnh mà nói, đây cũng là một chuyện rất bình thường.
Thủ vệ của Vũ Dương Lĩnh, căn bản không cần phàm nhân, những vệ binh này, giống như đã nói trước kia, chỉ là hạ nhân dùng để thông bẩm thôi, vô luận là Chu Báo, hay là Yên Vân Phỉ, cũng không phải là một người thích phô trương, cho nên, trước một chủ phủ trong Vũ Dương Lĩnh đều chỉ có một người đứng gác thôi.
Chỉ có một người gác, cũng không có nghĩa là hắn không hề có đề phòng với Vũ Dương Vương phủ, trên thực tế, Vũ Dương Vương phủ của hắn hắn chính là nơi phòng thủ nghiêm mật nhất trong Thiên Giới Đại Thế Giới, thậm chí phong ngự của mấy tông môn cường đại nhất trong Thất Thần Vực so ra vẫn còn kém, bởi vì hắn nhét Trấn Hải Cung, Vũ Dương Vương phủ và toàn bộ Tích Lôi Sơn vào trong Lưỡng Nghi Vi Trần Trận rồi.
Là Lưỡng Nghi Vi Trần Trận chân chính .
Thực lực Chu Báo bây giờ, đủ để bố trí ra Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, mặc dù vì nguyên nhân tài liệu, không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực của trận pháp thần kỳ này, nhưng phát huy ra bốn năm thành uy lực thì vẫn có thể.
Ngàn vạn không nên xem thường bốn năm thành uy lực này, uy lực của Lưỡng Nghi Vi Trần Trận nếu triển khai toàn bộ thì đủ để diệt sát cả Địa Tiên, bốn năm thành uy lực này tuy rằng không cách nào diệt sát Địa Tiên, nhưng vẫn có thể khốn Địa Tiên trong giây lát, mà ba gã trước mặt mạnh nhất cũng chỉ có tu vị cảnh giới Thần Tiên, cứ như vậy lèm nhèm xông vào, làm sao có thể không thiệt thòi, cho dù, bọn hắn chưa từng nghĩ tới sẽ ăn thiệt thòi! - Đại huynh, nơi này có chút cổ quái, chúng ta dường như đã sa vào trong trận pháp rồi!
Trong Vũ Dương Vương phủ, sắc mặt Nhân Tiên táo bạo nhất trong ba người khó coi dị thường, Vũ Dương Vương phủ trước mặt vừa xem hiểu ngay, thoạt nhìn có bộ dáng vương phủ, nhưng quỷ dị chính là, ở trong vương phủ này, ngay cả chút khí tức sinh mệnh cũng không có, rất rõ ràng, trong này có cổ quái. - Hình như là trận pháp, hơn nữa còn là Lưỡng Nghi Vi Trần Trận đã chôn vùi hạm đội của Thánh Minh, Thạch Kiên, ngươi thử xem, xem có thể phá ra ngoài không! - Vâng, Đại huynh!
Nhân Tiên tên là Thạch Kiên cũng không nhiều lời, trực tiếp khoát tay, một chiếc phủ màu đen liền xuất hiện trong tay hắn.
Cái phủ này, toàn thân ngăm đen, ngay cả chuôi lẫn thân phủ cũng là chất liệu kim loại, theo sự huy động của Thạch Kiên, dưới sự lưu chuyển pháp lực trong cơ thể Thạch Kiên, từng đạo phù văn màu vàng hiện ra trên thân búa, lộ ra hóa ra một cổ lực xé rách cực kỳ dữ dằn, một búa bổ xuống, phảng phất có thể chặt đứt không gian.
Một phủ này, quả thật có thể chặt đứt không gian, hơn nữa phẩm cấp cực cao, dĩ nhiên là một kiện Thái Hạo Tiên Khí, phẩm cấp tương xứng với Bắc Cực Hàn Thiên Luân, thậm chí còn có thể cao hơn một cấp bậc, thanh phủ này thập phần bạo ngược, tựa hồ có lực lượng có thể xé rách hết thảy, cho nên dưới một phủ, vậy mà hoàn toàn nghiền nát không gian chung quanh.