- Đúng, chính là lưu đày đến chỗ ngoài hư không vũ trụ!
Sắc mặt Tống Tử Phật cũng trở nên quỷ dị.
- Hơn nữa, chỉ cần ta đoán chắc tọa độ không gian phát động thì tu vị dưới Địa Tiên, tất nhiên sẽ bị ta lưu đày, mà nếu như Địa Tiên không phòng cũng sẽ trúng chiêu!
- Ngươi giúp đỡ tất cả thế lực lớn, tất cả Đại Thế Giới an bài nơi đóng quân, những toạ độ không gian kia, ngươi căn bản không cần tính toán, khẳng định đều đã như lòng bàn tay rồi hả? !
- Đúng, từ sau khi ta thức tỉnh, đã tính toán quá một ít tọa độ không gian trọng yếu trong Thiên Giới Đại Thế Giới, hừ, ngươi không nên nhìn Thái Hoa Sơn của Tạo Hóa Đồng Tử trôi dạt trong vô tận thời không, nói cho ngươi biết, chỉ cần ta nguyện ý, có thể tùy thời lưu đày Thái Hoa Sơn đến Ma giới đi!
- Nhìn không ra, nguyên lai ngươi mới chính là người cầm quyền của Thiên Giới Đại Thế Giới, thất kính, thất kính!
- Kính cái rắm, ngươi không cẩn phải nói móc ta nữa, loại chuyện này cũng chỉ nói cho hả giận thôi, tiểu đả tiểu nháo thì không có gì, nếu động thủ đại quy mô thì cũng chỉ có cơ hội một lần!
- Ngươi vậy mà thật sự muốn động thủ? !
- Ta nghĩ đây có lẽ chính là lý do để ta còn sống đến bây giờ, còn có thể tiếp tục sống sót nữa!
Tống Tử Phật cười khổ nói.
Theo Chu Báo thấy thì cách nghĩ của Tống Tử Phật thật sự có chút bi quan, thậm chí có thể nói có khuynh hướng quan niệm về số mệnh, chỉ là nghĩ lại thì nếu như chuyện thật sự như lời Tống Tử Phật nói, chỉ sợ có một số chuyện quả thật chính là số mệnh rồi.
- Nói như vậy, chúng ta bây giờ cái gì cũng không làm được, chỉ có thể thuận theo tự nhiên thôi sao?
- Biến hóa đã bắt đầu, muốn đình chỉ, đã khó khăn, thuận thế mà đi mới là thượng sách, nếu khư khư cố chấp, nhất định sẽ gặp chuyện không may, cho nên, ngươi bỏ tâm tư chạy đi xa kia đi, đợi đến khi đến Địa Tiên chi cảnh, đừng nói là lái Chí Tôn Tiên Khí, cho dù người có lái Thiên Giới Đại Thế Giới, cũng không có ai có thể ngăn ngươi nữa!
- Nói cho cùng, vẫn là thực lực không đủ ah!
Chu Báo thở dài một tiếng.
- Nói cách khác, hiện giờ chúng ta thật không thể hành động thiếu suy nghĩ sao? !
- Nước lũ không thể đỡ, chịu lấy thôi!
Tống Tử Phật vạn bất đắc dĩ, lắc đầu liên tục.
- Bất quá phiền toái lần này của ngươi đã được giải quyết, ngược lại có thể thanh tĩnh không ít ah!
- Thanh tĩnh sao? Ngược lại không thể đâu, lúc này ta có chút yếu thế, không tránh khỏi sẽ bị người khác lấn lên đầu!
Nói đến đây, Chu Báo gõ nhẹ đầu ngón tay lên bàn đá trước mặt.
- Thiết Dị kia có tu vị cấp bậc Thần Tiên, hai người khác đều là Nhân Tiên, ta ăn thiệt thòi trên tay bọn họ, nghĩ đến, rất nhiều người đều nảy ra một chút tâm tư hồ đồ!
- Đây không phải vừa vặn sao, để mấy người không có mắt đến cho ngươi hả giận!
Tống Tử Phật lạnh lùng cười nói.
- Vậy cũng được, nếu ngươi đã có thể tùy thời trục xuất người đi, như vậy, chuyện trong Thiên Giới Đại Thế Giới này có lẽ không gạt được tai mắt của ngươi phải không! Mấy hôm nay mí mắt ta luôn nhảy loạn, có phải có người nào muốn đánh chủ ý lên ta rồi không?
- Quả thật có người muốn đánh chủ ý lên ngươi!
Chu Báo bỗng nhiên lại hỏi như vậy, Tống Tử Phật sửng sốt một chút, chợt cười khổ chỉ vào Chu Báo nói.
- Hơn nữa địa vị còn không thấp, là mấy thế lực lớn của Nam Man chi địa, tựa hồ muốn mượn chuyện này để lập uy trong Thiên Giới Đại Thế Giới!
- Thực lực như thế nào? !
- Tương xứng với mấy người Thiết Dị, thậm chí còn có khi còn hơn!
- Lúc nào đến? !
- Không đến!
- À? !
- Bọn hắn có một kế hoạch, chuẩn bị khiêu chiến khắp các thế giới, tất cả thế lực lớn!
Tống Tử Phật cười híp mắt nói:
- Trong tay mấy tên kia có một kiện Quân Thiên Tiên Khí, đối với thực lực của mình cũng có lòng tin cực lớn, ngươi cũng biết, hiện giờ Thiên Giới Đại Thế Giới xà trùng hỗn tạp, bọn hắn muốn lấy được ưu thế, phải bày ra thực lực, đánh ra uy danh, cái này quan hệ đến lợi ích tương lai của bọn hắn ở Thiên Giới Đại Thế Giới!
- Ý của ngươi là nói, bọn hắn muốn lập võ đài ở Thiên Giới Đại Thế Giới? !
Chu Báo hơi sững sờ, sắc mặt trở nên cổ quái.
- Cho dù bọn hắn không bày giờ, đợi đến khi phân chia lợi ích cũng sẽ bày, loại tình thế giải quyết phân tranh lợi ích này vào thời kỳ Thượng Cổ đã tồn tại, chỉ là hiện giờ đã hoàn toàn thịnh hành trong cả hư không vũ trụ, tất cả thế lực lớn nổi lên ma sát, đã có phân tranh, chỉ cần không phải sinh tử đại thù, phần lớn sẽ áp dụng phương thức như vậy!
- Mà mục tiêu thứ nhất của bọn hắn chính là ta sao? !
- Đúng, ngươi là chim đầu đàn của Thiên Giới Đại Thế Giới, đánh bại được ngươi, như vậy, đến lúc phân chia lợi ích cũng không cần cân nhắc đến lợi ích của Thiên Giới Đại Thế Giới nữa, đi một lần tới Thiên Giới Đại Thế Giới, những người bọn hắn đối với Thiên Giới Đại Thế Giới cũng không có bao nhiêu hứng thú nữa, hứng thú chỉ là ở thông đạo đến Hư Không Tiên Giới thôi, cho nên... !
- Cho nên bọn hắn thấy ta ăn thiệt thòi một lần, liền muốn ta ăn lần hai!
- Cái thiệt thòi này, ngươi đến cùng có nguyện ý ăn hay không? !
- Ngươi cứ nói đi? !
Chu Báo lạnh giọng nói:
- Lúc này đây, lão tử không đánh cho bọn chúng vãi cức, ta cũng không phải họ Chu nữa!
- Tốt!
Phảng phất đã sớm dự liệu được Chu Báo sẽ có phản ứng như vậy, Tống Tử Phật cũng nở nụ cười
- Hiện giờ bọn họ còn đang chọn chỗ trong vô tận thời không, muốn bày xuống Hư Không Chi Lôi, sau khi chọn xong, ngươi chính là mục tiêu khiêu chiến đầu tiên của bọn họ!
- Giúp bọn hắn chọn chỗ nhanh một chút đi, ta đã đợi không kịp rồi!
Hai tay Chu Báo không tự giác được niết lại với nhau, các khớp ngón tay phát ra tiếng ba ba, phảng phất như bắp rang, một cổ hàn ý nhàn nhạt hoàn toàn bao phủ một phương tiểu đình này.
Hít! ! !
Hàn ý cũng không đầm đặc, nhưng Tống Tử Phật lại cực kỳ không quen run lên một chút.
- Ngươi không phải muốn tiêu diệt bọn họ chứ!
- Tiêu diệt bọn hắn, buồn cười, sao ta phải tiêu diệt bọn hắn, tiêu diệt bọn hắn chẳng phải quá tiện nghi cho bọn hắn sao? Bọn hắn vừa vặn đưa đến cửa, vừa vặn lấy bọn chúng lập uy, tránh về sau a miểu a cẩu gì đó cũng dám chạy đến địa bàn của Chu Báo ta sủa bậy!
- Được rồi, mặc kệ ngươi đang suy nghĩ gì, cũng kiềm chế một chút, nghĩ đến hiện giờ, mấy gia hỏa nam man kia đã thả tin tức ra rồi, đối tượng khiêu chiến đầu tiên của bọn hắn có lẽ chính là ngươi, dựa theo quy củ trong hư không vũ trụ, nếu như ngươi không xuất chiến thì tự nhận bại trận đi, mà tự nhận bại trận chính là một chuyện mất mặt nhất trong hư không vũ trụ, không ai không tiếp chiến cả!
- Ngươi sợ ta không tiếp chiến sao? !
- Ta sợ ngươi thua ah! !
- Ha ha ha ha ha ha ha ha!
... ... ... ... ..... .
... ..... .
Hư Không Chi Lôi, đó là vật gì? !
Mấy ngày sau, một tin tức bắt đầu truyền lưu khắp Thiên Giới Đại Thế Giới, hơn nữa thông qua tai mắt của các Đại Thế Giới ở Thiên Giới Đại Thế Giới truyền khắp toàn bộ hư không vũ trụ, bảy thế lực lớn của Nam Man chi địa, 37 tên tu sĩ trong chín Đại Thế Giới liên danh khiêu chiến Vũ Dương Vương Chu Báo của Thiên Giới Đại Thế Giới.
Chu Báo, Vũ Dương Vương.
Thiên Giới Đại Thế Giới đệ nhất cao thủ, đã từng lực kháng Tử Hà Vương Thiết Dị, Lâm Thông Hầu Thạch Kiên và Vạn Lý Hầu Cao Cường của Vạn Tà Liên Minh, tuy rằng cuối cùng binh khí bị đoạt, nhưng lấy một địch ba, trận pháp tạo nghệ cường đại kinh sợ thối lui ba người, trong hư không vũ trụ coi như có thành tích chiến đấu không nhỏ, Vũ Dương Vương cái tên này, không chỉ ở Thiên Giới Đại Thế Giới, cho dù là trong hư không vũ trụ cũng có tư cách xưng hô rồi.
Nhưng lần đọ sức kia chỉ là một lần đọ sức không chính thức, rất không nghiêm túc, cũng không chính quy, Chu Báo cho thấy thực lực, nhưng cũng bộc lộ ra nhược điểm, rốt cục khiến người khác rình mò, do đó phát ra thư khiêu chiến.
Bảy thế lực lớn của Nam Man chi địa, chín Đại Thế Giới, lúc này tổng cộng có 37 tên tu sĩ liên danh phát ra khiêu chiến với Chu Báo, đương nhiên, cũng không phải nói 37 người cùng tiến lên, những người này khiếu chiến thì cứ khiêu chiến, tiếp hay không tiếp là quyền của Chu Báo, đương nhiên, Chu Báo cũng không thể một người cũng không tiếp được, ít nhất phải tiếp một người.
Trên thực tế cái này cũng hợp quy củ, ở trong hư không vũ trụ, nếu như một tu sĩ đồng thời nhận được mấy người đồng thời khiêu chiến thì có quyền lực quyết định xem ai là người khiếu chiến, đương nhiên, những người khác, muốn lại khiêu chiến thì phải đợi đến trong vòng năm năm sau khi khiêu chiến này chấm dứt, đây là quy tắc khiếu chiến một mình của Hư Không Chi Lôi.
Đây là quy củ bên ngoài, bình thường tu sĩ đều không tuân thủ quy củ, cho nên căn bản cũng không quan tâm quy củ này, trực tiếp giết đến tận cửa, nhưng cho dù như vậy, cũng phải chờ tới đối thủ ngươi khiêu chiến lần trước hoàn toàn hồi phục lại mới có thể giết đến tận cửa, bằng không thì sẽ bị tất cả thế lực trong hư không cùng liên thủ tiêu diệt, bị mọi người chống lại, cũng không phải một chuyện hay ho.
Bình thường mà nói, bị người khiêu chiến sẽ căn cứ ân oán và thực lực của người khiêu chiến để quyết định tiếp nhận khiêu chiến của ai, nhưng tình huống hiện giờ là Chu Báo với 37 người khiêu chiến kia đều không có ân oán gì cả, mà thực lực thì sao, 37 tên tu sĩ này vậy mà tất cả đều là cấp bậc Thần Tiên, thực lực Phong Vương, chiến lực đều không dưới Tử Hà Vương Thiết Dị rất rõ ràng, lúc này, Nam Man đến có chuẩn bị.
Bọn hắn có mục đích gì, Tống Tử Phật cũng đều đã nói rõ với Chu Báo.
Chỉ là Thiên Giới Đại Thế Giới mới dung nhập lại vào hư không vũ trụ không lâu, còn không biết hơn mười vạn năm qua trong hư không vũ trụ đã có quy tắc gì, cả đám đều cảm thấy vô cùng mới lại, lại một lần nữa tập trung ánh mắt đến Vũ Dương Lĩnh Thất Thần Vực.
Lần trước Chu Báo ăn chút thiệt thòi nhỏ trong tay ba tu sĩ của thế giới khác, ngay cả thiết chùy hung danh hiển hách cũng ném đi, khiến uy danh của hắn ở Thiên Giới Đại Thế Giới có chút hạ thấp, tuy rằng có chút hạ thấp, nhưng những tu sĩ này đều thành tinh cả, rất rõ ràng Chu Báo tuy rằng ăn phải cái lỗ vốn nhưng cũng không phải bọn hắn có thể đối phó được, đây chính là Thần Tiên và Nhân Tiên ah, toàn bộ Thiên Giới Đại Thế Giới trở mình úp sấp, có thể có mấy Nhân Tiên ah, Chu Báo dùng một đối ba, ăn chút thiệt thòi tính là gì, nếu đổi thành người khác, sớm đã bị đánh chết rồi.
Còn lần này Chu Báo lại một lần nữa bị khiêu chiến, tu sĩ của Thiên Giới Đại Thế Giới cũng không khỏi âm thầm đổ mồ hôi lạnh hộ Chu Báo, mặc kệ tên vương bát đản Chu Báo này bình thường hung hăng càn quấy cỡ nào, thủ đoạn hỗn trướng, ác liệt cỡ nào, hắn luôn là đại tu sĩ đại biểu cho Thiên Giới Đại Thế Giới, có thể nói cũng là một trong ít cường giả của Thiên Giới Đại Thế Giới có thể đối kháng với các Đại Thế Giới trong hư không vũ trụ, tu sĩ của Thiên Giới Đại Thế Giới, không người nào hy vọng hắn thua cả.
Cho nên, khi nghe được có người khiếu chiến Chu Báo, mọi người cũng đều theo đó khẩn trương. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn ah! ! !
... ... ...
...
- Đây là danh sách của 37 tu sĩ kia, ha ha, tất cả đều mang một chữ " Vương " ah, thú vị, thú vị! !
Linh Tiêu cung, Nhân Hoàng điện.
Chu Báo ngồi trên ghế lớn, trong tay cầm một đống thư khiêu chiến như thiệp mời, trên mặt mang theo dáng tươi cười nhàn nhạt, cũng thấy không rõ lắm trong nội tâm đến cùng đang suy nghĩ gì.
Trong Nhân Hoàng điện, trừ Chu Báo hắn ra, tất cả tu sĩ có uy tín danh dự ở Thiên Giới Đại Thế Giới đều đã đến, thậm chí ngay cả Linh Tiêu Điện chủ không lộ diện cũng đã đến, những tu sĩ này, đều là tinh anh của Thiên Giới Đại Thế Giới, lúc này, bọn hắn nguyên một đám đều đang lo lắng hừng hực, cũng không quản bọn họ có mâu thuẫn gì với Chu Báo, nhưng thân là tu sĩ của Thiên Giới Đại Thế Giới, lại thân sống ở địa vị cao, sao lại không biết khiếu chiến như vậy có ý gì chứ?
- Chu Báo, ngươi cũng biết chúng ta vừa mới dung nhập hư không vũ trụ, cho nên tư liệu đối với 37 tên tu sĩ này cũng không nhiều lắm, hiện giờ cũng chỉ có những thứ này, ngươi nhìn xem, ứng phó thế nào a!
Nhân Hoàng Yến Vân Thiên bất đắc dĩ thở dài, vẻ mặt sầu khổ.
Nhân Hoàng không chịu nổi ah! ! !
Nhân Hoàng của một Đại Thế Giới đã xuống dốc là khó khăn nhất!!!
- Tùy tiện chọn một đi!
Chu Báo trở mình một chút, rốt cục đổ tất cả thư khiêu chiến sang một bên.
- Tất cả đều theo quy củ trong hư không vũ trụ đi!!!
Trong hư không vũ trụ vô tận, có vô số thế giới, vô số thế lực, vô số tu sĩ, đám tu sĩ này cả ngày ngoại trừ tu luyện ra cũng phải giải trí nữa, dù sao tu luyện chi đạo ngoại trừ tu thân ra còn coi trọng tu tâm, một lần khổ tu động cái là đã xấp xỉ một nghìn năm, bất kể là ai, tính cách sẽ luôn có chút vặn vẹo, tuy không có hại với hắn, nhưng ít nhất cũng tại tu hành bất lợi.