- Ta ngay cả Địa Tiên còn không tu thành, sao có thể đối nghịch với Ngọc Hoàng đại thánh chứ? ! - Đây cũng không phải chuyện ta có thể xử lý được!
Đạo kia ý chí thản nhiên nói - Ta mang ngươi đi tầng thứ năm, Phần Bảo Nham sẽ giúp ngươi giải quyết!
Không gian tầng thứ năm của Phần Bảo Nham!
Là một toa cung điện, một tòa cung điện Chu Báo quen thuộc mà lạ lẫm.
Tử Tiêu Cung!
Tại đây, chính là Tử Tiêu Cung!
Khi Chu Báo đứng trước cung điện cổ xưa và uy nghiêm này, trong ánh mắt, hiện ra hào quang không thể tưởng tượng nổi cực độ.
Tử Tiêu Cung, tại đây, chính là Tử Tiêu Cung!
Tử Tiêu Cung trong truyền thuyết, là khởi điểm của tất cả ngọn nguồn và thần thoại.
Đứng ở trước cửa cung điện cổ xưa, Chu Báo nhắm mắt lại, giống như muốn cảm thụ đại đạo trong truyền thuyết, nhưng hắn không cảm giác được chút đại đạo nào,chỉ cảm giác được một cổ gió lạnh thổi qua. - Tiểu tử, không nên đứng ở cửa ra vào như thế, chỗ đó có xuyến phong!
Xuyến phong!
Trong nội tâm Chu Báo rùng mình, lập tức phát hiện địa phương không đúng, cho dù như thế nào thì Chu Báo cũng đã tu luyện tới cảnh giới Thần Tiên, đã sớm nóng lạnh bất xâm, như thế nào đứng ở trước cửa Tử Tiêu Cung, bị gió nhẹ thổi qua, cũng cảm giác được lạnh?
Trong chốc lát, hắn hiểu được, mãnh liệt ngẫng đầu lên, nhìn về phía cung điện cổ xửa trước mặt, mặt mũi tràn đầy kinh nghi. - Không cần khẩn trương, không phải sợ, nơi này là Tử Tiêu Cung, thời điểm tất cả tới hạn, tất cả sinh linh, đến nơi đây, đều trả lại bổn nguyên, không nói là ngươi, cho dù là Thiên Tiên, ở chỗ này, tất cả lực lượng sẽ biến mất. - Phản bản quy nguyên sao?
Trong nội tâm Chu Báo khẽ động, một đạo thần niệm xỏ xuyên qua, rốt cục hiểu được, cái Phần Bảo Nham tầng thứ năm này, nhưng đây là một không gian hư ảo, thậm chí ngay cả Tử Tiêu Cung trước mặt, cũng là hư ảo, phía trước Tử Tiêu Cung, chỉ là một đám ý niệm thì bỏ đi, mà bản thể của nó, có lẽ vẫn còn nằm ở Phần Bảo Nham tầng thứ tư, căn bản không có xuống tới.
Đối với tu sĩ có tu vi như Chu Báo mà nói, cho dù chỉ là một đám ý niệm, cũng có được uy năng khôn cùng, nhưng trước Tử Tiêu Cung, hắn lại có vẻ thập phần vô lực, Tử Tiêu Cung đã làm hiện hóa thân thể của hắn, nhưng mà, cũng không hơn, cỗ thân thể này, cũng chỉ là thân thể bình thường a.
Dưới tình huống như vậy, Chu Báo cũng không có kinh hoàng, hắn cũng biết, kinh hoảng cũng vô dụng, nhưng hắn lại nghĩ tới câu: "Đến địa bàn của ta, cho dù là một đầu Long cũng phải cúi đầu xuống..."
Long, ở nơi này cũng phải cúi đầu, nhưng là Thiên Tiên, cho dù là tồn tại đỉnh cao nhất, trước Tử Tiêu Cung, hắn cũng phải cúi đầu. - Ta biết rõ trong lòng của ngươi có nhiều nghi vấn, trước vào đây đi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Chu Báo gật gật đầu, từ từ đi vào Tử Tiêu Cung.
Vốn là, hắn còn cố tình nhìn xem truyền thuyết này trong truyền thuyết rốt cuộc là cái dạng gì, nhưng quỷ dị là, vừa mới bước vào Tử Tiêu Cung, hắn liền hoảng hốt, thời điểm khôi phục ý thức, hắn đã đi vào bên trong Tử Tiêu Cung. - Hoan nghênh trở lại, tiểu tử, thời điểm ngươi rời đi, ta thậm chí ngay cả tên của ngươi còn không biết đấy!
Âm thanh nhàn nhạt, rất nhu hòa, bên trong nhu hòa còn lộ ra ý tứ mừng rỡ, giống như nhìn thấy một kẻ lãng tử trở về.
Trong đại điện, là một đạo nhân áo xám, vẻ mặt tươi cười nhìn Chu Báo, ánh mắt tường hòa, dưới ánh mắt "Tường hòa" nhìn chằm chằm vào mình, Chu Báo chỉ cảm thấy lỗ chân lông toàn thân như dựng thẳng lên.
Bao nhiêu năm, Chu Báo đã không còn cảm giác này, mà hắn cũng không thích loại cảm giác này, mặc dù nói, rất có thể đây là ý thức đầu tiên mà thằng này mình cảm giác được, nhưng mà, cũng không hơn, nếu đây là thật, đương nhiên, cũng có khả năng là giả, hiện tại Chu Báo cũng không phải là loại gà cùi bắp như trong miệng của người ngoài nói, nếu như đây là thật, Chu Báo cũng không thèm chú ý giúp đỡ Phần Bảo Nham một chút lực, nhưng đừng hy vọng hắn xem Phần Bảo Nham trở thành phụ mẫu a, cảm tình, là thứ cần từ từ bồi dưỡng, Chu Báo cũng không cho rằng Phần Bảo Nham đối với mình có lực ảnh hưởng lớn như vậy.
Cho nên, dưới ánh mắt hiền hòa nhìn chằm chằm vào mình, Chu Báo nheo mắt lại. - Tên, chỉ là một cách xưng hô mà thôi, hiện tại ta cần không phải chỉ là một cái tên! - Đúng vậy, trừ một cái vốn ở bên ngoài ra, đều là cái tên không tệ!
Đạo nhân áo xám nói ra, trong lời nói, hình như ẩn chứa ý tứ sắc bén gì đó. - Không nên thừa nước đục thả câu, đã biết rõ tất cả của ta, đương nhiên cũng minh bạch, ý tứ cái tên mà ta nói! - Đúng vậy a, Chuẩn Đề, Bồ Đề, là cái tên cổ xưa cỡ nào a, ta đều sắp quên rồi, vì cái gì ngươi lại lấy tên của bọn họ, nói thí dụ như... - Hồng Quân?
Chu Báo liếc nhìn chân thân của đạo nhân áo xám kia. - Ta không có tự đại tới mức độ đó, loại kính sợ cơ bản vẫn phải có, nhưng tiền bối ngươi, ha ha... - Ta sợ cái gì, lão gia hỏa kia đã sớm ngủ say vài kỷ nguyên, có trời mới biết có thể tỉnh lại hay không!
Nghe Chu Báo nói, đạo nhân áo xám giống như hiểu ra cái gì đó, râu dựng lên, vẻ mặt vô vị nói ra. - Ngược lại là ngươi, ta thật sự không nghĩ tới, lại có thể làm được mức này, sinh ra đời không bao nhiêu năm, đã có thể cường đại đến mức cùng Thiên Tiên ngồi ngang hàng rồi, đúng là ngoài ý muốn a! - Là ngoài ý muốn, hay là cố ý?
Đến nơi đây, Chu Báo không có ý định nhượng bộ. - Ta muốn biết chân tướng! - Chân tướng, ta cũng không biết!
Đạo nhân áo xám, hoặc là nói, khí linh của Phần Bảo Nham lộ ra vẻ thập phần bất đắc dĩ. - Tuy ngươi ở được Phần Bảo Nham dựng dục ra, nhưng những tồn tại cường đại sẽ sinh ra ảnh hưởng đến không gian trong Phần Bảo Nham, loại này ảnh hưởng, cho dù là ta cũng không thể ngăn cản, nếu không, ta đã cầm nhờ ngươi trợ giúp rồi. - Ngươi là lão quái vật, sống vô số kỷ nguyên, còn cần ta trợ giúp sao? Nếu là như vậy, ta thập phần hoài nghi, chính là ngươi đã làm cho ta tới tình cảnh như thế này. - Ta không có bản lãnh đó, nếu không, cũng không bị nhốt trong cái Tiên Giới đáng chết này!
Đạo nhân áo xám nghe Chu Báo nói thế, vội vàng phủ nhận.
- Có thể đem người trong Phần Bảo Nham tống xuất xuống hạ giới chuyển thế, chỉ cần có thực lực Thiên Tiên là đủ, nhưng muốn làm tất cả đến bây giờ, bồi dưỡng ngươi trở thành người ứng kiếp, hơn nữa còn có số mệnh rất lạnh, lực lượng mạnh nhất, người ứng kiếp có át chủ bài tối đa, cũng không phải là thiên tiên bình thường có thể làm được, muốn làm được điểm này, ít nhất cần thực lực tiếp cận Kim đạo nhân, chỉ có những Thiên Tiên cổ xưa như bọn họ, mới có thể làm được điểm này, ngươi là quân cờ trong tay bọn họ, không phải quân cờ của ta! - Như vậy, ngươi có manh mối của họ không? - Không có, ai biết là lão gia hỏa ăn no rửng mỡ nào, ra tay với ngươi chứ!
- Ta ngay cả Địa Tiên còn không tu thành, sao có thể đối nghịch với Ngọc Hoàng đại thánh chứ? !
- Đây cũng không phải chuyện ta có thể xử lý được!
Đạo kia ý chí thản nhiên nói
- Ta mang ngươi đi tầng thứ năm, Phần Bảo Nham sẽ giúp ngươi giải quyết!
Không gian tầng thứ năm của Phần Bảo Nham!
Là một toa cung điện, một tòa cung điện Chu Báo quen thuộc mà lạ lẫm.
Tử Tiêu Cung!
Tại đây, chính là Tử Tiêu Cung!
Khi Chu Báo đứng trước cung điện cổ xưa và uy nghiêm này, trong ánh mắt, hiện ra hào quang không thể tưởng tượng nổi cực độ.
Tử Tiêu Cung, tại đây, chính là Tử Tiêu Cung!
Tử Tiêu Cung trong truyền thuyết, là khởi điểm của tất cả ngọn nguồn và thần thoại.
Đứng ở trước cửa cung điện cổ xưa, Chu Báo nhắm mắt lại, giống như muốn cảm thụ đại đạo trong truyền thuyết, nhưng hắn không cảm giác được chút đại đạo nào,chỉ cảm giác được một cổ gió lạnh thổi qua.
- Tiểu tử, không nên đứng ở cửa ra vào như thế, chỗ đó có xuyến phong!
Xuyến phong!
Trong nội tâm Chu Báo rùng mình, lập tức phát hiện địa phương không đúng, cho dù như thế nào thì Chu Báo cũng đã tu luyện tới cảnh giới Thần Tiên, đã sớm nóng lạnh bất xâm, như thế nào đứng ở trước cửa Tử Tiêu Cung, bị gió nhẹ thổi qua, cũng cảm giác được lạnh?
Trong chốc lát, hắn hiểu được, mãnh liệt ngẫng đầu lên, nhìn về phía cung điện cổ xửa trước mặt, mặt mũi tràn đầy kinh nghi.
- Không cần khẩn trương, không phải sợ, nơi này là Tử Tiêu Cung, thời điểm tất cả tới hạn, tất cả sinh linh, đến nơi đây, đều trả lại bổn nguyên, không nói là ngươi, cho dù là Thiên Tiên, ở chỗ này, tất cả lực lượng sẽ biến mất.
- Phản bản quy nguyên sao?
Trong nội tâm Chu Báo khẽ động, một đạo thần niệm xỏ xuyên qua, rốt cục hiểu được, cái Phần Bảo Nham tầng thứ năm này, nhưng đây là một không gian hư ảo, thậm chí ngay cả Tử Tiêu Cung trước mặt, cũng là hư ảo, phía trước Tử Tiêu Cung, chỉ là một đám ý niệm thì bỏ đi, mà bản thể của nó, có lẽ vẫn còn nằm ở Phần Bảo Nham tầng thứ tư, căn bản không có xuống tới.
Đối với tu sĩ có tu vi như Chu Báo mà nói, cho dù chỉ là một đám ý niệm, cũng có được uy năng khôn cùng, nhưng trước Tử Tiêu Cung, hắn lại có vẻ thập phần vô lực, Tử Tiêu Cung đã làm hiện hóa thân thể của hắn, nhưng mà, cũng không hơn, cỗ thân thể này, cũng chỉ là thân thể bình thường a.
Dưới tình huống như vậy, Chu Báo cũng không có kinh hoàng, hắn cũng biết, kinh hoảng cũng vô dụng, nhưng hắn lại nghĩ tới câu: "Đến địa bàn của ta, cho dù là một đầu Long cũng phải cúi đầu xuống..."
Long, ở nơi này cũng phải cúi đầu, nhưng là Thiên Tiên, cho dù là tồn tại đỉnh cao nhất, trước Tử Tiêu Cung, hắn cũng phải cúi đầu.
- Ta biết rõ trong lòng của ngươi có nhiều nghi vấn, trước vào đây đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Chu Báo gật gật đầu, từ từ đi vào Tử Tiêu Cung.
Vốn là, hắn còn cố tình nhìn xem truyền thuyết này trong truyền thuyết rốt cuộc là cái dạng gì, nhưng quỷ dị là, vừa mới bước vào Tử Tiêu Cung, hắn liền hoảng hốt, thời điểm khôi phục ý thức, hắn đã đi vào bên trong Tử Tiêu Cung.
- Hoan nghênh trở lại, tiểu tử, thời điểm ngươi rời đi, ta thậm chí ngay cả tên của ngươi còn không biết đấy!
Âm thanh nhàn nhạt, rất nhu hòa, bên trong nhu hòa còn lộ ra ý tứ mừng rỡ, giống như nhìn thấy một kẻ lãng tử trở về.
Trong đại điện, là một đạo nhân áo xám, vẻ mặt tươi cười nhìn Chu Báo, ánh mắt tường hòa, dưới ánh mắt "Tường hòa" nhìn chằm chằm vào mình, Chu Báo chỉ cảm thấy lỗ chân lông toàn thân như dựng thẳng lên.
Bao nhiêu năm, Chu Báo đã không còn cảm giác này, mà hắn cũng không thích loại cảm giác này, mặc dù nói, rất có thể đây là ý thức đầu tiên mà thằng này mình cảm giác được, nhưng mà, cũng không hơn, nếu đây là thật, đương nhiên, cũng có khả năng là giả, hiện tại Chu Báo cũng không phải là loại gà cùi bắp như trong miệng của người ngoài nói, nếu như đây là thật, Chu Báo cũng không thèm chú ý giúp đỡ Phần Bảo Nham một chút lực, nhưng đừng hy vọng hắn xem Phần Bảo Nham trở thành phụ mẫu a, cảm tình, là thứ cần từ từ bồi dưỡng, Chu Báo cũng không cho rằng Phần Bảo Nham đối với mình có lực ảnh hưởng lớn như vậy.
Cho nên, dưới ánh mắt hiền hòa nhìn chằm chằm vào mình, Chu Báo nheo mắt lại.
- Tên, chỉ là một cách xưng hô mà thôi, hiện tại ta cần không phải chỉ là một cái tên!
- Đúng vậy, trừ một cái vốn ở bên ngoài ra, đều là cái tên không tệ!
Đạo nhân áo xám nói ra, trong lời nói, hình như ẩn chứa ý tứ sắc bén gì đó.
- Không nên thừa nước đục thả câu, đã biết rõ tất cả của ta, đương nhiên cũng minh bạch, ý tứ cái tên mà ta nói!
- Đúng vậy a, Chuẩn Đề, Bồ Đề, là cái tên cổ xưa cỡ nào a, ta đều sắp quên rồi, vì cái gì ngươi lại lấy tên của bọn họ, nói thí dụ như...
- Hồng Quân?
Chu Báo liếc nhìn chân thân của đạo nhân áo xám kia.
- Ta không có tự đại tới mức độ đó, loại kính sợ cơ bản vẫn phải có, nhưng tiền bối ngươi, ha ha...
- Ta sợ cái gì, lão gia hỏa kia đã sớm ngủ say vài kỷ nguyên, có trời mới biết có thể tỉnh lại hay không!
Nghe Chu Báo nói, đạo nhân áo xám giống như hiểu ra cái gì đó, râu dựng lên, vẻ mặt vô vị nói ra.
- Ngược lại là ngươi, ta thật sự không nghĩ tới, lại có thể làm được mức này, sinh ra đời không bao nhiêu năm, đã có thể cường đại đến mức cùng Thiên Tiên ngồi ngang hàng rồi, đúng là ngoài ý muốn a!
- Là ngoài ý muốn, hay là cố ý?
Đến nơi đây, Chu Báo không có ý định nhượng bộ.
- Ta muốn biết chân tướng!
- Chân tướng, ta cũng không biết!
Đạo nhân áo xám, hoặc là nói, khí linh của Phần Bảo Nham lộ ra vẻ thập phần bất đắc dĩ.
- Tuy ngươi ở được Phần Bảo Nham dựng dục ra, nhưng những tồn tại cường đại sẽ sinh ra ảnh hưởng đến không gian trong Phần Bảo Nham, loại này ảnh hưởng, cho dù là ta cũng không thể ngăn cản, nếu không, ta đã cầm nhờ ngươi trợ giúp rồi.
- Ngươi là lão quái vật, sống vô số kỷ nguyên, còn cần ta trợ giúp sao? Nếu là như vậy, ta thập phần hoài nghi, chính là ngươi đã làm cho ta tới tình cảnh như thế này.
- Ta không có bản lãnh đó, nếu không, cũng không bị nhốt trong cái Tiên Giới đáng chết này!
Đạo nhân áo xám nghe Chu Báo nói thế, vội vàng phủ nhận.
- Có thể đem người trong Phần Bảo Nham tống xuất xuống hạ giới chuyển thế, chỉ cần có thực lực Thiên Tiên là đủ, nhưng muốn làm tất cả đến bây giờ, bồi dưỡng ngươi trở thành người ứng kiếp, hơn nữa còn có số mệnh rất lạnh, lực lượng mạnh nhất, người ứng kiếp có át chủ bài tối đa, cũng không phải là thiên tiên bình thường có thể làm được, muốn làm được điểm này, ít nhất cần thực lực tiếp cận Kim đạo nhân, chỉ có những Thiên Tiên cổ xưa như bọn họ, mới có thể làm được điểm này, ngươi là quân cờ trong tay bọn họ, không phải quân cờ của ta!
- Như vậy, ngươi có manh mối của họ không?
- Không có, ai biết là lão gia hỏa ăn no rửng mỡ nào, ra tay với ngươi chứ!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Ta ngay cả Địa Tiên còn không tu thành, sao có thể đối nghịch với Ngọc Hoàng đại thánh chứ? ! - Đây cũng không phải chuyện ta có thể xử lý được!
Đạo kia ý chí thản nhiên nói - Ta mang ngươi đi tầng thứ năm, Phần Bảo Nham sẽ giúp ngươi giải quyết!
Không gian tầng thứ năm của Phần Bảo Nham!
Là một toa cung điện, một tòa cung điện Chu Báo quen thuộc mà lạ lẫm.
Tử Tiêu Cung!
Tại đây, chính là Tử Tiêu Cung!
Khi Chu Báo đứng trước cung điện cổ xưa và uy nghiêm này, trong ánh mắt, hiện ra hào quang không thể tưởng tượng nổi cực độ.
Tử Tiêu Cung, tại đây, chính là Tử Tiêu Cung!
Tử Tiêu Cung trong truyền thuyết, là khởi điểm của tất cả ngọn nguồn và thần thoại.
Đứng ở trước cửa cung điện cổ xưa, Chu Báo nhắm mắt lại, giống như muốn cảm thụ đại đạo trong truyền thuyết, nhưng hắn không cảm giác được chút đại đạo nào,chỉ cảm giác được một cổ gió lạnh thổi qua. - Tiểu tử, không nên đứng ở cửa ra vào như thế, chỗ đó có xuyến phong!
Xuyến phong!
Trong nội tâm Chu Báo rùng mình, lập tức phát hiện địa phương không đúng, cho dù như thế nào thì Chu Báo cũng đã tu luyện tới cảnh giới Thần Tiên, đã sớm nóng lạnh bất xâm, như thế nào đứng ở trước cửa Tử Tiêu Cung, bị gió nhẹ thổi qua, cũng cảm giác được lạnh?
Trong chốc lát, hắn hiểu được, mãnh liệt ngẫng đầu lên, nhìn về phía cung điện cổ xửa trước mặt, mặt mũi tràn đầy kinh nghi. - Không cần khẩn trương, không phải sợ, nơi này là Tử Tiêu Cung, thời điểm tất cả tới hạn, tất cả sinh linh, đến nơi đây, đều trả lại bổn nguyên, không nói là ngươi, cho dù là Thiên Tiên, ở chỗ này, tất cả lực lượng sẽ biến mất. - Phản bản quy nguyên sao?
Trong nội tâm Chu Báo khẽ động, một đạo thần niệm xỏ xuyên qua, rốt cục hiểu được, cái Phần Bảo Nham tầng thứ năm này, nhưng đây là một không gian hư ảo, thậm chí ngay cả Tử Tiêu Cung trước mặt, cũng là hư ảo, phía trước Tử Tiêu Cung, chỉ là một đám ý niệm thì bỏ đi, mà bản thể của nó, có lẽ vẫn còn nằm ở Phần Bảo Nham tầng thứ tư, căn bản không có xuống tới.
Đối với tu sĩ có tu vi như Chu Báo mà nói, cho dù chỉ là một đám ý niệm, cũng có được uy năng khôn cùng, nhưng trước Tử Tiêu Cung, hắn lại có vẻ thập phần vô lực, Tử Tiêu Cung đã làm hiện hóa thân thể của hắn, nhưng mà, cũng không hơn, cỗ thân thể này, cũng chỉ là thân thể bình thường a.
Dưới tình huống như vậy, Chu Báo cũng không có kinh hoàng, hắn cũng biết, kinh hoảng cũng vô dụng, nhưng hắn lại nghĩ tới câu: "Đến địa bàn của ta, cho dù là một đầu Long cũng phải cúi đầu xuống..."
Long, ở nơi này cũng phải cúi đầu, nhưng là Thiên Tiên, cho dù là tồn tại đỉnh cao nhất, trước Tử Tiêu Cung, hắn cũng phải cúi đầu. - Ta biết rõ trong lòng của ngươi có nhiều nghi vấn, trước vào đây đi. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Chu Báo gật gật đầu, từ từ đi vào Tử Tiêu Cung.
Vốn là, hắn còn cố tình nhìn xem truyền thuyết này trong truyền thuyết rốt cuộc là cái dạng gì, nhưng quỷ dị là, vừa mới bước vào Tử Tiêu Cung, hắn liền hoảng hốt, thời điểm khôi phục ý thức, hắn đã đi vào bên trong Tử Tiêu Cung. - Hoan nghênh trở lại, tiểu tử, thời điểm ngươi rời đi, ta thậm chí ngay cả tên của ngươi còn không biết đấy!
Âm thanh nhàn nhạt, rất nhu hòa, bên trong nhu hòa còn lộ ra ý tứ mừng rỡ, giống như nhìn thấy một kẻ lãng tử trở về.
Trong đại điện, là một đạo nhân áo xám, vẻ mặt tươi cười nhìn Chu Báo, ánh mắt tường hòa, dưới ánh mắt "Tường hòa" nhìn chằm chằm vào mình, Chu Báo chỉ cảm thấy lỗ chân lông toàn thân như dựng thẳng lên.
Bao nhiêu năm, Chu Báo đã không còn cảm giác này, mà hắn cũng không thích loại cảm giác này, mặc dù nói, rất có thể đây là ý thức đầu tiên mà thằng này mình cảm giác được, nhưng mà, cũng không hơn, nếu đây là thật, đương nhiên, cũng có khả năng là giả, hiện tại Chu Báo cũng không phải là loại gà cùi bắp như trong miệng của người ngoài nói, nếu như đây là thật, Chu Báo cũng không thèm chú ý giúp đỡ Phần Bảo Nham một chút lực, nhưng đừng hy vọng hắn xem Phần Bảo Nham trở thành phụ mẫu a, cảm tình, là thứ cần từ từ bồi dưỡng, Chu Báo cũng không cho rằng Phần Bảo Nham đối với mình có lực ảnh hưởng lớn như vậy.
Cho nên, dưới ánh mắt hiền hòa nhìn chằm chằm vào mình, Chu Báo nheo mắt lại. - Tên, chỉ là một cách xưng hô mà thôi, hiện tại ta cần không phải chỉ là một cái tên! - Đúng vậy, trừ một cái vốn ở bên ngoài ra, đều là cái tên không tệ!
Đạo nhân áo xám nói ra, trong lời nói, hình như ẩn chứa ý tứ sắc bén gì đó. - Không nên thừa nước đục thả câu, đã biết rõ tất cả của ta, đương nhiên cũng minh bạch, ý tứ cái tên mà ta nói! - Đúng vậy a, Chuẩn Đề, Bồ Đề, là cái tên cổ xưa cỡ nào a, ta đều sắp quên rồi, vì cái gì ngươi lại lấy tên của bọn họ, nói thí dụ như... - Hồng Quân?
Chu Báo liếc nhìn chân thân của đạo nhân áo xám kia. - Ta không có tự đại tới mức độ đó, loại kính sợ cơ bản vẫn phải có, nhưng tiền bối ngươi, ha ha... - Ta sợ cái gì, lão gia hỏa kia đã sớm ngủ say vài kỷ nguyên, có trời mới biết có thể tỉnh lại hay không!
Nghe Chu Báo nói, đạo nhân áo xám giống như hiểu ra cái gì đó, râu dựng lên, vẻ mặt vô vị nói ra. - Ngược lại là ngươi, ta thật sự không nghĩ tới, lại có thể làm được mức này, sinh ra đời không bao nhiêu năm, đã có thể cường đại đến mức cùng Thiên Tiên ngồi ngang hàng rồi, đúng là ngoài ý muốn a! - Là ngoài ý muốn, hay là cố ý?
Đến nơi đây, Chu Báo không có ý định nhượng bộ. - Ta muốn biết chân tướng! - Chân tướng, ta cũng không biết!
Đạo nhân áo xám, hoặc là nói, khí linh của Phần Bảo Nham lộ ra vẻ thập phần bất đắc dĩ. - Tuy ngươi ở được Phần Bảo Nham dựng dục ra, nhưng những tồn tại cường đại sẽ sinh ra ảnh hưởng đến không gian trong Phần Bảo Nham, loại này ảnh hưởng, cho dù là ta cũng không thể ngăn cản, nếu không, ta đã cầm nhờ ngươi trợ giúp rồi. - Ngươi là lão quái vật, sống vô số kỷ nguyên, còn cần ta trợ giúp sao? Nếu là như vậy, ta thập phần hoài nghi, chính là ngươi đã làm cho ta tới tình cảnh như thế này. - Ta không có bản lãnh đó, nếu không, cũng không bị nhốt trong cái Tiên Giới đáng chết này!
Đạo nhân áo xám nghe Chu Báo nói thế, vội vàng phủ nhận.
- Có thể đem người trong Phần Bảo Nham tống xuất xuống hạ giới chuyển thế, chỉ cần có thực lực Thiên Tiên là đủ, nhưng muốn làm tất cả đến bây giờ, bồi dưỡng ngươi trở thành người ứng kiếp, hơn nữa còn có số mệnh rất lạnh, lực lượng mạnh nhất, người ứng kiếp có át chủ bài tối đa, cũng không phải là thiên tiên bình thường có thể làm được, muốn làm được điểm này, ít nhất cần thực lực tiếp cận Kim đạo nhân, chỉ có những Thiên Tiên cổ xưa như bọn họ, mới có thể làm được điểm này, ngươi là quân cờ trong tay bọn họ, không phải quân cờ của ta! - Như vậy, ngươi có manh mối của họ không? - Không có, ai biết là lão gia hỏa ăn no rửng mỡ nào, ra tay với ngươi chứ!