Thanh âm giống như cá voi hút nước vang lên ở bên trong không gian Phần Bảo Nham, Thất Bảo kỳ ảo ở trên đỉnh đầu Chuẩn Đề, quang hoa thất sắc hạ xuống, trong chu vi của thất sắc quang hoa, vô số nguyên khí cuồn cuộn, hình thành một vòng xoáy thất sắc quang hoa thật lớn.
- Cẩn thận, hắn muốn tấn chức Thiên Tiên!
Làm ra động tĩnh lớn như vậy, ban đầu Chu Báo cũng không biết Chuẩn đề nghĩ gì, thế nhưng lúc này kiếm chi Nguyên Thần nhất thời phát ra lời cảnh tỉnh.
- Hắn sẽ không tha cho ý thức tồn tại độc lập của ngươi!
Vậy làm sao bây giờ?
Trong lòng Chu Báo cả kinh, hầu như trong cùng một lúc, bên trong thế giới thần hồn tạo nên một hồi sóng to gió lớn, lực lượng Chuẩn Đề giống như nước dâng trào, bắt đầu cuồn cuộn, bức Nguyên Thần hắn về một phía.
- Ta đã hoàn thành nhiệm vụ, còn lại chỉ dựa vào tạo hóa của ngươi.
Giọng nói kiếm chi Nguyên Thần có chút nhẹ nhõm, một đạo huyền hoàng khí dưới sự bao vây vọt thẳng về hướng Nguyên Thần Chuẩn Đề.
Chu Báo cả kinh, bởi vì ngay khi kiếm chi Nguyên Thần lao ra, một đạo huyền hoàng khí nhàn nhạt liền bao vây lấy hắn, mà kiếm chi Nguyên Thần phát ra sự ba động thì biến chính hắn và sự ba động của Nguyên Thần thành hình dáng một người, dường như chính hắn và chủ Nguyên Thần này giống nhau, mà nguyên thần của hắn bị huyền hoàng khí bao vậy tất cả ba động đều bị cắt đứt, dường như cũng không còn tồn tại nữa.
Trong nháy mắt, chu Báo liền minh bạch ý đồ của kiếm chi Nguyên Thần.
Bên trong thần hồn nổi lên một hồi sóng to gió lớn, mà kiếm chi Nguyên Thần dường như là một giọt nước mưa nhỏ nhoi, trong nháy mắt bị nuốt hết, nghiền nát và tiêu vong.
Đối với Chu Báo cũng không có cảm giác gì cả.
Kiếm chi Nguyên Thần này tuy rằng là do hắn tu luyện tam thi Nguyên Thần diễn biến ra, thế nhưng từ khi chiếm được truyền thừa từ Trư Tiên tứ kiếm, càng lúc càng biến thành độc lập, nghiễm nhiên lại biến thành một người khác, tuy rằng mọi việc làm đều là tốt cho hắn, thế nhưng không có cách nào thoát khỏi việc chở thành quân cờ của chính mình, suy cho cùng hắn cũng chỉ là một bộ phận mà lão đại phía sau kia lưu lại mà thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Bị kẻ khác tính kế, tâm tình Chu Báo thập phần khó chịu, thế nhưng dưới tình huống hiện tại, hắn phải tiếp thu sự xắp xếp của đối phương. Vào lúc kiếm chi Nguyên Thần lao ra, đồng thời cũng truyền lại một đạo tin tức cuối cùng, cũng là một kiếm quyết quỷ dị, kiếm quyết này cũng không phức tạp, cũng không huyền ảo như Trư tiên tứ kiếm, nhưng trong thời khắc then chốt giúp hắn đoạt được một tia sinh cơ từ trong Nguyên Thần khổng lồ của Chuẩn Đề.
Lúc này thứ Chu Báo cần nhất chính là sinh lộ, vì thế cho dù là làm quân cờ hắn cũng không có lựa chọn nào khác mà chấp nhận.
Oanh!!
Thần hồn Chuẩn Đề sau khi thôn phệ kiếm chi Nguyên Thần, dường như không có nỗi lo gì nữa, cũng không có trạng thái cuộn trào mãnh liệt như trước, ngược lại lại tĩnh lặng, tràn ra khắp nơi trong ý thức hải, mà chủ thần hồn của Chủa Báo dưới sự bao vây của huyền hoàng khí dương như đã biến thành một giọt nước, hoàn toàn dung nhập vào bên trong thần hồn rộng lớn.
Nếu như là lúc bình thường, như vậy cũng không thể lừa được Chuẩn Đề bao lâu, thế nhưng hiện tại, tâm tư của Chuẩn Đề tập trung giúp thân thể Chu Bảo tấn chức Thiên Tiên, hơn nữa lại bị kiếm chi Nguyên Thần mê hoặc, vì vậy cũng không phát hiện ra chủ Nguyên Thần của Chu Báo.
Chỉ là Chu Báo biết chuyện này cũng có gì đảm bảo, nếu như thực sự có thể giống như con chuột tránh né dưới cống ngầm cả đời, thật ra hắn cũng không ngại cúi đầu, thế nhưng sự thực lại không được như ý muốn, sinh cơ suy nhất của hắn cũng chẳng phải tránh né, mà là đạt được thành tựu Thông thiên đại thánh, đạt được Thiên tiên nghiệp vị, chỉ có như vậy mới có khả năng thoát khỏi quan hệ với Chuẩn Đề. Mà muốn đạt được thành tựu Thông thiên đại tha ánh, như vậy, chủ Nguyên Thần của hắn cần cùng thân thể đồng thời tấn chứ, cướp lại thân thể của chính mình.
Đây chính là tia sinh cơ duy nhất của hắn, cũng là nhiệm vụ gian khổ nhất từ lúc chào đời tới nay.
Và tranh đoạt quyền khống chế thân thể với một gã Thiên Tiên từ xa xưa.
Đây không phải nói giỡn hay sao?