Hơn nữa bị Tiểu Báo Tử đầu cơ, tâm thần cũng có chút loạn, thời điểm vừa bắt đầu, lại bị Tiểu Báo Tử làm luống cuống tay chân.
Nhưng dù sao hắn là cao nhân đoán cốt giới, chỉ mấy chiêu qua đi, là ổn định lại.
Tiểu Báo Tử dùng quyền pháp, chẳng khác nào tay không tấc sắt, hắn còn vòng vàng trong tay, cho nên, chỉ cần Tiểu Báo Tử đánh một quyền tới, hắn sẽ dùng vòng vàng ngăn cản. Đương nhiên Tiểu Báo Tử cũng không có ngu đi dùng tay của mình liều mạng với vòng vàng của hắn, đương nhiên phải tránh đi, nhưng trong lòng mắng lớn, đúng là xấu hổ tới cực điểm, một cao thủ đoán cốt giới phải dùng binh khí tiếp quyền của một thái điều mới vừa đột phá Tam phẩm, đúng là mất mặt.
Nhưng mà, Tiểu Báo Tử cũng không sợ, kiêng kị vòng vàng của đối phương, cho nên không đánh, tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, đây chính là tinh túy của Thái Cực Quyền, cho nên, khi nhìn thấy vòng vàng của đối phương đánh tới, nắm đấm của hắn tránh ra, nhưng khi tránh lại không có quy luật.
Dần dần, Liễu Tứ cũng nhìn ra chút manh mối, chỉ thấy hai quyền đầu của Tiểu Báo Tử xoay thành vòng tròn, mỗi một vòng xoay, đều lưu lại một cổ khí kình cổ quái, tuy khí kình cổ quía này cực mỏng nhưng vòng xoay càng ngày càng nhanh, khí kình càng ngày càng nhiều, mà vòng xoáy này lại lấy Tiểu Báo Tử làm trung tâm, muốn phá vỡ vòng xoáy này cũng không khó khăn, nhưng lại thập phần uốn éo, làm cho tay hắn vận dụng vòng vàng, không biết nên bắt đầu từ nơi nào.
Mà theo thời gian trôi qua, hắn phát hiện phiền toái càng lúc càng lớn, nắm đấm của Tiểu Báo Tử lưu lại quyền kình càng ngày càng rậm rạp, vừa tiếp xúc với vòng xoáy đã bị chuyển dời sang chỗ khác, thân hình của hắn bị quyền kình rập rạp này hóa thành lưới bao vây, khí kình bện thành lưới là do từng quyền lưu của Tiểu Báo Tử tạo thành, hắn mượn lực đả lực, dù là lực công kích của vòng vàng, đại bộ phận đều bị cổ khí kình cổ quái này mượn đi, làm cho khí kình của Tiểu Báo Tử càng ngày càng rậm rạp, khí thế càng ngày càng thịnh, càng ngày càng cổ quái, thậm chí Liễu Tứ cảm giác được, sau khi khí kình hình thành, sẽ biến thành một hồng hoang cự thú thôn phệ tất cả.
Chỉ như vậy, đột nhiên hắn hiểu được có chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt biến thành vô cùng khó coi. - Quyền ý? Đáng chết, hắn đang ngưng luyện quyền ý của chính mình, điều này sao có thể, hắn vừa mới đột phá Tam phẩm mà thôi, làm sao có thể ngộ ra quyền ý chứ?
Vật chất là cái gì, đó chính là vấn đề mà triết học của thế giới kiếp trước đang tìm hiểu, nhưng đi đến thế giới này, vấn đề triết học chính là vấn đề biến thành sự thật.
Sau khi đem tất cả biến thành sự thật, lại có câu hỏi để hỏi, đó chính là: ý là cái gì? Thần niệm là cái gì?
Thần niệm, nói trắng ra, chính là cảm giác của ngươi cường đại đến mức có được ý thức.
Đây chỉ là một giải thích đơn giản nhất, cũng không chính xác.
Trước khi có thần niệm, còn có một khái niệm, đó chính là khí thế. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Ở kiếp trước Tiểu Báo Tử thường xuyên nghe người ta nói thế, người này rất có khí thế, khí thế rất lớn, lại nói, trong nhà người này có người có khí thế rất thịnh, khi tức giận cũng có khí thế, đương nhiên, những thứ này về cơ bản chính là để hình dung cao thủ, hoặc một ít quan lớn có địa vị hiển hách.
Nhưng trên thực tế thì thế nào?
Kiếp trước Tiểu Báo Tử gặp không ít quan lớn, tỉnh trưởng bí thư đã gặp không ít, nhưng chân chính mặt đối mặt. Cũng không thấy khi bọn họ tức giận có cái khí thế gì, nhiều nhất là vì thường xuyên đứng ở địa vị cao nên có thái độ từ trên cao nhìn xuống mà thôi. Cho nên, Tiểu Báo Tử vẫn cho rằng, cái gọi là khí thế, chính là một loại hư cấu, là một từ ngữ nhầm khuếch đại mà thôi, khí thế cái rắm, tất cả mọi người là người, chẳng lẽ vừa sinh ra đã có ai ba đầu sáu tay sao?
Nhưng đi đến cái thế giới này, tiếp xúc với võ học, từ từ, đối với hiểu biết về võ học, sau đó Tiểu Báo Tử đã hiểu ra, thứ gọi là khí thế này, đúng là có tồn tại.
Chỉ cần là người biết võ công, tu luyện ra nội khí, hắn đã có khí thế của mình, nhưng vì hắn vừa bắt đầu, khí thế kia thập phần nhỏ bé, giống như một ngọn lửa nhỏ. Cũng có thể làm cho không khí xung quanh sinh ra ảnh hưởng nhất định, nhưng nếu không dụng tâm cảm ứng, rất khó cảm giác được.
Một khi tu vi tới trình độ nhất định, chỉ cần ngươi khống chế nội khó trong người, nội khí trong người của ngươi sẽ làm ảnh hướng đến khí lưu chung quanh, làm cho cảnh vật xung quanh sinh ra một ít biến dị, giống như Tiểu Báo Tử hiện tại, lúc hắn òoàn toàn vận dụng Cửu Long Thần Hỏa Công, hắn cảm thấy không khí chung quanh nóng lên, giống như một bó đuốc, làm không khí bốc hơi.
Nhưng mà, đây cũng không phải là khí thế, hoặc là nói, không phải là khí thế chân chính!
Khí thế chân chính ngoài việc có thể làm không khí chung quanh bị ảnh hưởng, còn trộn lẫn ý niệm của bản thân.
Ý niệm, đây chính là một khái niệm vô cùng huyền diệu, nhìn không thấy, sờ không được, nhưng đúng là nó có tồn tại. Nói một cách đơn giản, nhớ năm đó, thời điểm cách mạng, tại sao xuất hiện tình huống sóng cồn đào cát, tại sao phải có anh hùng, vì sao cẩu hùng lại không ít?
Vì sao lúc chịu phạt, có ít người kiên trì được, có ít người kiên trì không được, đó chính là vấn đề ý chí, có người có ý chí mạnh, có người có ý chí bạc nhược yếu kém.
Ở kiếp trước, cho dù ý chí có cường thịnh cỡ nào, cũng chỉ là ý chí, nhìn không thấy, sờ không được.
Mà ở thế giới này lại khác, thời điểm ngươi tu luyện ra luồng nội khí đầu tiên, sợi nội khí này liền lưu lại ý thức lạc ấn của ngươi.
Vì sao lại nói như vậy?
Ngươi nghĩ lại xem, ngươi vận hành nội khí trong cơ thể, dựa vào cái gì, không phải là do ý thức chỉ huy sao?
Khí tùy ý động, ý tùy ý đi, từ thời điểm nội khí sinh ra, đã hòa cùng một nhịp thở với ý chí, không thế nào chia cắt.
Mà quá trình tu luyện, bản thân đã là một quá trình gian khổ, thân thể chịu đựng, nội khí ngưng luyện. Bản thân quá trình đã tôi luyện ý chí, giống như Tiểu Báo Tử hiện giờ có đại thành tựu, đó là vì hắn đã chịu rất nhiều thống khổ mới có ngày hôm nay.
Cho nên, khi tu vi càng cao, lực ý chí cũng càng mạnh, tâm chí cũng càng kiên cường.
Ý chí cứng cỏi đến một trình độ nhất định, sẽ sinh ra biến hóa về chất.
Biến hóa này, chính là thần niệm được sinh ra!
Thần niệm, chính là một khái niệm hư ảo, kỳ thật chính là ý thức, chẳng qua là khi người bắt đầu cảm giác được ý thức này, thì nó đã chính thức tồn tại, khi đó ngươi có thể tiến hành khống chế, cái ý thức này, cũng biến thành thần niệm.
Hơn nữa bị Tiểu Báo Tử đầu cơ, tâm thần cũng có chút loạn, thời điểm vừa bắt đầu, lại bị Tiểu Báo Tử làm luống cuống tay chân.
Nhưng dù sao hắn là cao nhân đoán cốt giới, chỉ mấy chiêu qua đi, là ổn định lại.
Tiểu Báo Tử dùng quyền pháp, chẳng khác nào tay không tấc sắt, hắn còn vòng vàng trong tay, cho nên, chỉ cần Tiểu Báo Tử đánh một quyền tới, hắn sẽ dùng vòng vàng ngăn cản. Đương nhiên Tiểu Báo Tử cũng không có ngu đi dùng tay của mình liều mạng với vòng vàng của hắn, đương nhiên phải tránh đi, nhưng trong lòng mắng lớn, đúng là xấu hổ tới cực điểm, một cao thủ đoán cốt giới phải dùng binh khí tiếp quyền của một thái điều mới vừa đột phá Tam phẩm, đúng là mất mặt.
Nhưng mà, Tiểu Báo Tử cũng không sợ, kiêng kị vòng vàng của đối phương, cho nên không đánh, tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, đây chính là tinh túy của Thái Cực Quyền, cho nên, khi nhìn thấy vòng vàng của đối phương đánh tới, nắm đấm của hắn tránh ra, nhưng khi tránh lại không có quy luật.
Dần dần, Liễu Tứ cũng nhìn ra chút manh mối, chỉ thấy hai quyền đầu của Tiểu Báo Tử xoay thành vòng tròn, mỗi một vòng xoay, đều lưu lại một cổ khí kình cổ quái, tuy khí kình cổ quía này cực mỏng nhưng vòng xoay càng ngày càng nhanh, khí kình càng ngày càng nhiều, mà vòng xoáy này lại lấy Tiểu Báo Tử làm trung tâm, muốn phá vỡ vòng xoáy này cũng không khó khăn, nhưng lại thập phần uốn éo, làm cho tay hắn vận dụng vòng vàng, không biết nên bắt đầu từ nơi nào.
Mà theo thời gian trôi qua, hắn phát hiện phiền toái càng lúc càng lớn, nắm đấm của Tiểu Báo Tử lưu lại quyền kình càng ngày càng rậm rạp, vừa tiếp xúc với vòng xoáy đã bị chuyển dời sang chỗ khác, thân hình của hắn bị quyền kình rập rạp này hóa thành lưới bao vây, khí kình bện thành lưới là do từng quyền lưu của Tiểu Báo Tử tạo thành, hắn mượn lực đả lực, dù là lực công kích của vòng vàng, đại bộ phận đều bị cổ khí kình cổ quái này mượn đi, làm cho khí kình của Tiểu Báo Tử càng ngày càng rậm rạp, khí thế càng ngày càng thịnh, càng ngày càng cổ quái, thậm chí Liễu Tứ cảm giác được, sau khi khí kình hình thành, sẽ biến thành một hồng hoang cự thú thôn phệ tất cả.
Chỉ như vậy, đột nhiên hắn hiểu được có chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt biến thành vô cùng khó coi.
- Quyền ý? Đáng chết, hắn đang ngưng luyện quyền ý của chính mình, điều này sao có thể, hắn vừa mới đột phá Tam phẩm mà thôi, làm sao có thể ngộ ra quyền ý chứ?
Vật chất là cái gì, đó chính là vấn đề mà triết học của thế giới kiếp trước đang tìm hiểu, nhưng đi đến thế giới này, vấn đề triết học chính là vấn đề biến thành sự thật.
Sau khi đem tất cả biến thành sự thật, lại có câu hỏi để hỏi, đó chính là: ý là cái gì? Thần niệm là cái gì?
Thần niệm, nói trắng ra, chính là cảm giác của ngươi cường đại đến mức có được ý thức.
Đây chỉ là một giải thích đơn giản nhất, cũng không chính xác.
Trước khi có thần niệm, còn có một khái niệm, đó chính là khí thế. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ở kiếp trước Tiểu Báo Tử thường xuyên nghe người ta nói thế, người này rất có khí thế, khí thế rất lớn, lại nói, trong nhà người này có người có khí thế rất thịnh, khi tức giận cũng có khí thế, đương nhiên, những thứ này về cơ bản chính là để hình dung cao thủ, hoặc một ít quan lớn có địa vị hiển hách.
Nhưng trên thực tế thì thế nào?
Kiếp trước Tiểu Báo Tử gặp không ít quan lớn, tỉnh trưởng bí thư đã gặp không ít, nhưng chân chính mặt đối mặt. Cũng không thấy khi bọn họ tức giận có cái khí thế gì, nhiều nhất là vì thường xuyên đứng ở địa vị cao nên có thái độ từ trên cao nhìn xuống mà thôi. Cho nên, Tiểu Báo Tử vẫn cho rằng, cái gọi là khí thế, chính là một loại hư cấu, là một từ ngữ nhầm khuếch đại mà thôi, khí thế cái rắm, tất cả mọi người là người, chẳng lẽ vừa sinh ra đã có ai ba đầu sáu tay sao?
Nhưng đi đến cái thế giới này, tiếp xúc với võ học, từ từ, đối với hiểu biết về võ học, sau đó Tiểu Báo Tử đã hiểu ra, thứ gọi là khí thế này, đúng là có tồn tại.
Chỉ cần là người biết võ công, tu luyện ra nội khí, hắn đã có khí thế của mình, nhưng vì hắn vừa bắt đầu, khí thế kia thập phần nhỏ bé, giống như một ngọn lửa nhỏ. Cũng có thể làm cho không khí xung quanh sinh ra ảnh hưởng nhất định, nhưng nếu không dụng tâm cảm ứng, rất khó cảm giác được.
Một khi tu vi tới trình độ nhất định, chỉ cần ngươi khống chế nội khó trong người, nội khí trong người của ngươi sẽ làm ảnh hướng đến khí lưu chung quanh, làm cho cảnh vật xung quanh sinh ra một ít biến dị, giống như Tiểu Báo Tử hiện tại, lúc hắn òoàn toàn vận dụng Cửu Long Thần Hỏa Công, hắn cảm thấy không khí chung quanh nóng lên, giống như một bó đuốc, làm không khí bốc hơi.
Nhưng mà, đây cũng không phải là khí thế, hoặc là nói, không phải là khí thế chân chính!
Khí thế chân chính ngoài việc có thể làm không khí chung quanh bị ảnh hưởng, còn trộn lẫn ý niệm của bản thân.
Ý niệm, đây chính là một khái niệm vô cùng huyền diệu, nhìn không thấy, sờ không được, nhưng đúng là nó có tồn tại. Nói một cách đơn giản, nhớ năm đó, thời điểm cách mạng, tại sao xuất hiện tình huống sóng cồn đào cát, tại sao phải có anh hùng, vì sao cẩu hùng lại không ít?
Vì sao lúc chịu phạt, có ít người kiên trì được, có ít người kiên trì không được, đó chính là vấn đề ý chí, có người có ý chí mạnh, có người có ý chí bạc nhược yếu kém.
Ở kiếp trước, cho dù ý chí có cường thịnh cỡ nào, cũng chỉ là ý chí, nhìn không thấy, sờ không được.
Mà ở thế giới này lại khác, thời điểm ngươi tu luyện ra luồng nội khí đầu tiên, sợi nội khí này liền lưu lại ý thức lạc ấn của ngươi.
Vì sao lại nói như vậy?
Ngươi nghĩ lại xem, ngươi vận hành nội khí trong cơ thể, dựa vào cái gì, không phải là do ý thức chỉ huy sao?
Khí tùy ý động, ý tùy ý đi, từ thời điểm nội khí sinh ra, đã hòa cùng một nhịp thở với ý chí, không thế nào chia cắt.
Mà quá trình tu luyện, bản thân đã là một quá trình gian khổ, thân thể chịu đựng, nội khí ngưng luyện. Bản thân quá trình đã tôi luyện ý chí, giống như Tiểu Báo Tử hiện giờ có đại thành tựu, đó là vì hắn đã chịu rất nhiều thống khổ mới có ngày hôm nay.
Cho nên, khi tu vi càng cao, lực ý chí cũng càng mạnh, tâm chí cũng càng kiên cường.
Ý chí cứng cỏi đến một trình độ nhất định, sẽ sinh ra biến hóa về chất.
Biến hóa này, chính là thần niệm được sinh ra!
Thần niệm, chính là một khái niệm hư ảo, kỳ thật chính là ý thức, chẳng qua là khi người bắt đầu cảm giác được ý thức này, thì nó đã chính thức tồn tại, khi đó ngươi có thể tiến hành khống chế, cái ý thức này, cũng biến thành thần niệm.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Hơn nữa bị Tiểu Báo Tử đầu cơ, tâm thần cũng có chút loạn, thời điểm vừa bắt đầu, lại bị Tiểu Báo Tử làm luống cuống tay chân.
Nhưng dù sao hắn là cao nhân đoán cốt giới, chỉ mấy chiêu qua đi, là ổn định lại.
Tiểu Báo Tử dùng quyền pháp, chẳng khác nào tay không tấc sắt, hắn còn vòng vàng trong tay, cho nên, chỉ cần Tiểu Báo Tử đánh một quyền tới, hắn sẽ dùng vòng vàng ngăn cản. Đương nhiên Tiểu Báo Tử cũng không có ngu đi dùng tay của mình liều mạng với vòng vàng của hắn, đương nhiên phải tránh đi, nhưng trong lòng mắng lớn, đúng là xấu hổ tới cực điểm, một cao thủ đoán cốt giới phải dùng binh khí tiếp quyền của một thái điều mới vừa đột phá Tam phẩm, đúng là mất mặt.
Nhưng mà, Tiểu Báo Tử cũng không sợ, kiêng kị vòng vàng của đối phương, cho nên không đánh, tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu, đây chính là tinh túy của Thái Cực Quyền, cho nên, khi nhìn thấy vòng vàng của đối phương đánh tới, nắm đấm của hắn tránh ra, nhưng khi tránh lại không có quy luật.
Dần dần, Liễu Tứ cũng nhìn ra chút manh mối, chỉ thấy hai quyền đầu của Tiểu Báo Tử xoay thành vòng tròn, mỗi một vòng xoay, đều lưu lại một cổ khí kình cổ quái, tuy khí kình cổ quía này cực mỏng nhưng vòng xoay càng ngày càng nhanh, khí kình càng ngày càng nhiều, mà vòng xoáy này lại lấy Tiểu Báo Tử làm trung tâm, muốn phá vỡ vòng xoáy này cũng không khó khăn, nhưng lại thập phần uốn éo, làm cho tay hắn vận dụng vòng vàng, không biết nên bắt đầu từ nơi nào.
Mà theo thời gian trôi qua, hắn phát hiện phiền toái càng lúc càng lớn, nắm đấm của Tiểu Báo Tử lưu lại quyền kình càng ngày càng rậm rạp, vừa tiếp xúc với vòng xoáy đã bị chuyển dời sang chỗ khác, thân hình của hắn bị quyền kình rập rạp này hóa thành lưới bao vây, khí kình bện thành lưới là do từng quyền lưu của Tiểu Báo Tử tạo thành, hắn mượn lực đả lực, dù là lực công kích của vòng vàng, đại bộ phận đều bị cổ khí kình cổ quái này mượn đi, làm cho khí kình của Tiểu Báo Tử càng ngày càng rậm rạp, khí thế càng ngày càng thịnh, càng ngày càng cổ quái, thậm chí Liễu Tứ cảm giác được, sau khi khí kình hình thành, sẽ biến thành một hồng hoang cự thú thôn phệ tất cả.
Chỉ như vậy, đột nhiên hắn hiểu được có chuyện gì đang xảy ra, sắc mặt biến thành vô cùng khó coi. - Quyền ý? Đáng chết, hắn đang ngưng luyện quyền ý của chính mình, điều này sao có thể, hắn vừa mới đột phá Tam phẩm mà thôi, làm sao có thể ngộ ra quyền ý chứ?
Vật chất là cái gì, đó chính là vấn đề mà triết học của thế giới kiếp trước đang tìm hiểu, nhưng đi đến thế giới này, vấn đề triết học chính là vấn đề biến thành sự thật.
Sau khi đem tất cả biến thành sự thật, lại có câu hỏi để hỏi, đó chính là: ý là cái gì? Thần niệm là cái gì?
Thần niệm, nói trắng ra, chính là cảm giác của ngươi cường đại đến mức có được ý thức.
Đây chỉ là một giải thích đơn giản nhất, cũng không chính xác.
Trước khi có thần niệm, còn có một khái niệm, đó chính là khí thế. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Ở kiếp trước Tiểu Báo Tử thường xuyên nghe người ta nói thế, người này rất có khí thế, khí thế rất lớn, lại nói, trong nhà người này có người có khí thế rất thịnh, khi tức giận cũng có khí thế, đương nhiên, những thứ này về cơ bản chính là để hình dung cao thủ, hoặc một ít quan lớn có địa vị hiển hách.
Nhưng trên thực tế thì thế nào?
Kiếp trước Tiểu Báo Tử gặp không ít quan lớn, tỉnh trưởng bí thư đã gặp không ít, nhưng chân chính mặt đối mặt. Cũng không thấy khi bọn họ tức giận có cái khí thế gì, nhiều nhất là vì thường xuyên đứng ở địa vị cao nên có thái độ từ trên cao nhìn xuống mà thôi. Cho nên, Tiểu Báo Tử vẫn cho rằng, cái gọi là khí thế, chính là một loại hư cấu, là một từ ngữ nhầm khuếch đại mà thôi, khí thế cái rắm, tất cả mọi người là người, chẳng lẽ vừa sinh ra đã có ai ba đầu sáu tay sao?
Nhưng đi đến cái thế giới này, tiếp xúc với võ học, từ từ, đối với hiểu biết về võ học, sau đó Tiểu Báo Tử đã hiểu ra, thứ gọi là khí thế này, đúng là có tồn tại.
Chỉ cần là người biết võ công, tu luyện ra nội khí, hắn đã có khí thế của mình, nhưng vì hắn vừa bắt đầu, khí thế kia thập phần nhỏ bé, giống như một ngọn lửa nhỏ. Cũng có thể làm cho không khí xung quanh sinh ra ảnh hưởng nhất định, nhưng nếu không dụng tâm cảm ứng, rất khó cảm giác được.
Một khi tu vi tới trình độ nhất định, chỉ cần ngươi khống chế nội khó trong người, nội khí trong người của ngươi sẽ làm ảnh hướng đến khí lưu chung quanh, làm cho cảnh vật xung quanh sinh ra một ít biến dị, giống như Tiểu Báo Tử hiện tại, lúc hắn òoàn toàn vận dụng Cửu Long Thần Hỏa Công, hắn cảm thấy không khí chung quanh nóng lên, giống như một bó đuốc, làm không khí bốc hơi.
Nhưng mà, đây cũng không phải là khí thế, hoặc là nói, không phải là khí thế chân chính!
Khí thế chân chính ngoài việc có thể làm không khí chung quanh bị ảnh hưởng, còn trộn lẫn ý niệm của bản thân.
Ý niệm, đây chính là một khái niệm vô cùng huyền diệu, nhìn không thấy, sờ không được, nhưng đúng là nó có tồn tại. Nói một cách đơn giản, nhớ năm đó, thời điểm cách mạng, tại sao xuất hiện tình huống sóng cồn đào cát, tại sao phải có anh hùng, vì sao cẩu hùng lại không ít?
Vì sao lúc chịu phạt, có ít người kiên trì được, có ít người kiên trì không được, đó chính là vấn đề ý chí, có người có ý chí mạnh, có người có ý chí bạc nhược yếu kém.
Ở kiếp trước, cho dù ý chí có cường thịnh cỡ nào, cũng chỉ là ý chí, nhìn không thấy, sờ không được.
Mà ở thế giới này lại khác, thời điểm ngươi tu luyện ra luồng nội khí đầu tiên, sợi nội khí này liền lưu lại ý thức lạc ấn của ngươi.
Vì sao lại nói như vậy?
Ngươi nghĩ lại xem, ngươi vận hành nội khí trong cơ thể, dựa vào cái gì, không phải là do ý thức chỉ huy sao?
Khí tùy ý động, ý tùy ý đi, từ thời điểm nội khí sinh ra, đã hòa cùng một nhịp thở với ý chí, không thế nào chia cắt.
Mà quá trình tu luyện, bản thân đã là một quá trình gian khổ, thân thể chịu đựng, nội khí ngưng luyện. Bản thân quá trình đã tôi luyện ý chí, giống như Tiểu Báo Tử hiện giờ có đại thành tựu, đó là vì hắn đã chịu rất nhiều thống khổ mới có ngày hôm nay.
Cho nên, khi tu vi càng cao, lực ý chí cũng càng mạnh, tâm chí cũng càng kiên cường.
Ý chí cứng cỏi đến một trình độ nhất định, sẽ sinh ra biến hóa về chất.
Biến hóa này, chính là thần niệm được sinh ra!
Thần niệm, chính là một khái niệm hư ảo, kỳ thật chính là ý thức, chẳng qua là khi người bắt đầu cảm giác được ý thức này, thì nó đã chính thức tồn tại, khi đó ngươi có thể tiến hành khống chế, cái ý thức này, cũng biến thành thần niệm.