Tiểu Báo Tử vừa nghe thì trong lòng khẽ động, hỏi:
- Thủ hoạ muốn đi Trung Hoà quận thành sao?
- Không có biện pháp, lần này không biết đám người Bái Hoả Giáo ăn trúng cái gì, không chỉ đánh chiếm Trung Hoà quận thành mà ngay cả tên tiểu Minh Vương của chúng cũng đến. Triều đình cho điều quân liều chết đi chiến đấu nếu gặp phải Bát phẩm cường giả thì dù có nhiều người hơn cũng không có tác dụng gì! Cho nên ta mới bị bắt đi làm lính tiên phong a!
Vương Xà có chút bất đắc dĩ nói, nhưng trong lời nói lại thoáng có chút ý vị hưng phấn.
- Tiểu Minh Vương?
Tiểu Báo Tử nhẹ giọng nhắc lại:
- Hắn cũng là Bát phẩm cường giả?
- Ừ, là Bát phẩm cường giả, hắc hắc, hắn chính là Tôn giả trẻ tuổi nhất của Bái Hoả Giáo. Mười năm trước chúng ta đã có một trận chiến nhưng bất phân thắng bại. Không biết mười năm sau hắn có cái gì tiến bộ không? Hắc hắc!
- Ta có chút không hiểu tại sao Bái Hoả Giáo lại chọn lúc này, địa điểm hẻo lánh, mà còn phái cường giả mạnh như vậy khởi sự? Khó hiểu a!
- Bái Hoả Giáo trước giờ chưa bao giờ làm việc không có đạo lý, bất kỳ bọn họ làm đều có một đạo lý nào đó. Chỉ là những người ngoài cuộc như chúng ta không biết mà thôi. Giống như chùyến hàng của Ô gia các ngươi đột nhiên lại bị cướp ở Hắc Sa Khẩu, lúc đầu không phải cũng không thể nào hiểu được lý dó sao? Nhưng hiên tại thì thế nào?
- Hiện tại đã hiểu được rồi!
Tiểu Báo Tử cười khổ, nói:
- Trách không được ngay cả một người sống cũng không lưu, người áp tải hàng hoá bất quá chỉ có hơn mười đệ tử bình thường của Ô gia mà đám cướp lại đến hơn ngàn người, mà còn có vài tên Tam phẩm cao thủ, ngay cả cao thủ Đoán Cốt Giới cũng có!
- Đúng vậy, bọn hắn đúng là nhằm vào vũ khí nên mới cướp hàng. Ba mươi xe vũ khí kia của các ngươi cũng đủ để võ trang cho ba ngàn người. Ba ngàn người được võ trang đầy đủ nếu dưới tình huống không có sự chuẩn bị thì đúng là rất đơn giản có thể công chiếm Trung Hoà quận thành. Như vậy thì sau khi công chiếm được Trung Hoà quận thành thì sao?
Vương Xà cười nói.
- Không ai biết ta lần này đi Trung Hoà quận thành chính là để tra xét chùyện này. Nhưng có một việc ta có thể khẳng định, Bái Hoả Giáo sẽ không chiếm giữ Trung Hoà quận thành lâu, cho nên cơ hội có chỗ tốt của ngươi cũng tới a!
- Ta có chỗ tốt gì?
Tiểu Báo Tử có chút khó hiểu hỏi.
- Đương nhiên là có. Trung Hoà quân thành này triều đình chắc chắn phải thu hồi lại, nếu ngươi có thể lập chút công lao thì chỗ tốt tuyệt đối không ít. Dùng tu vi hiện giờ của ngươi muốn làm chùyện này còn không dễ dàng sao? Chỉ bằng cặp song chuỳ kia của ngươi cũng đủ để lập không ít công huân rồi, đến khi Trung Hoà quận thành được thu hồi thì luận công ban thưởng, ngươi nghĩ sẽ thế nào?
Hai mắt Tiểu Báo Tử sáng ngời:
- Đúng là cơ hội tốt. Lúc ta rời khỏi thành cũng đã đánh giết một hồi, đám Bái Hoả tặc kia thực sự là không có mấy người có thể là đối thủ của ta. Ta ngược lại có thể nhân cơ hội này lập thêm công lao, kiếm thêm ít vốn liếng giắt lưng a!
Sau đó hắn lập tức nói:
- Đa tạ thủ toạ để chỉ điểm!
- Không nên khách khí với ta như vậy! Ngươi cho rằng ta sẽ cho không ngươi chỗ tốt như vậy sao?
Vương Xà cười nói:
- Ngươi thấy ta giống người tốt như vậy sao?
"Đúng là không giống chút nào!" Tiểu Báo Tử thầm nói trong lòng, nhưng ngoài miệng thì nói:
- Không biết thủ toạ có gì phân phó?
Vương Xà nhìn Tiểu Báo Tử rồi thoáng cau mày như suy tư cái gì đó, qua một lúc lâu mới nói:
- Không được, tu vi của ngươi còn quá kém, tuy đã có thể cô đọng được quyền ý nhưng vẫn không đủ dùng. Tiểu tử, ngươi nếu có thể trong vòng một năm đem tu vi tăng lên Lục phẩm là tốt rồi, không được, tốt nhất là Thất phẩm, như vậy càng nắm chắc hơn!
- Lục phẩm? Thất phẩm?
Lúc Vương Xà mở miệng nói thì Tiểu Báo Tử đang gắp một quả trứng gà bỏ vào trong miệng, vừa nghe xong thiếu chút nữa hắn đã cắn luôn lưỡi của mình. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
"Trong vòng một năm tăng lên Lục phẩm, rồi còn Thất phẩm? Ngươi cho ta là ai chứ?"
- Thủ toạ lại trêu chọc ta rồi, ngài xem ta là đệ tử của thần tiên sao? Đừng nói là một năm, cho dù mười năm ta muốn đột phát tới Đoán Cốt Giới cũng khó nữa chứ đừng nói với Dịch Cân Giới. Đó là mục tiêu của ta sau năm mươi năm nữa a!
- Đừng mất chí khí như thế chứ tiểu tử, ngươi có được Hoả Hồng Tinh huyết mạch, hiện tại còn có thể cô đọng được quyền ý cộng với tư chất võ học nhất phẩm của ngươi thì đúng là thiên tài ngàn năm có một a. Đoán Cốt Giới sở dĩ khó đột phá là bởi vì những người khác không có điều kiện tu luyện tốt như ngươi, ngươi hiện tại đã là Tam phẩm cao thủ. Còn tên đệ tử đần độn kia của ta mặc dù ngay từ nhỏ xem như đã bơi lội trong Đoán Cốt dược dịch, mà hiện tại cũng chỉ mới là một tên Tam phẩm võ giả, không khác gì phế vật!
- Nếu hắn là phế vật vậy thì tại sao ngài lại muốn thu hắn làm đệ tử?
Tiểu Báo Tử nghi hoặc hỏi.
Vương Xà trợn mắt lên, nói:
- Tên tiểu tử này, còn bày đặt giả bộ hồ đồ với ta? Nếu không phải vì chùyện kết hôn giữa tên Lục Thiếu Du kia và Mã Linh Lung thì ta cần gì phải đi thu một tên phế vật như thế là đệ tử?
- Vậy thì không còn cách nào rồi!
Tiểu Báo Tử nhún nhún vai nói:
- Theo như lời thủ toạ nói thì trong vòng một năm đột phá tới Đoán Cốt Giới ta không có đủ lực a!
- Ai bảo ngươi tu luyện tới Đoán Cốt Giới? Ta muốn nói là nội khí tu vi của ngươi đến Lục phẩm!
Vương Xà nói tiếp:
- Nội khí tu vi đạt tới Lục phẩm và Đoán Cốt Giới là hai thứ khác nhau!
- Nhưng mà thân thể của ta không thể đạt tới Đoán Cốt Giới thì tu vi làm sao có thể đạt tới Lục phẩm chứ?
Trong lòng Tiểu Báo Tử thầm kinh hỉ, nhưng trên mặt lại lộ vẻ buồn rầu khó hiểu, nói:
- Ta cũng không muốn bị bạo thể mà chết a!
- Tiểu tử, ngươi có lẽ đã nghe nói về ngoại đan rồi chứ?
- Ngoại đan?
Tiểu Báo Tử gật gật đầu, nói:
- Sư phụ đã từng nói với ta rồi, nhưng tài liệu để luyện chế ngoại đan còn khó cầu hơn cả tài liệu của Đoán Cốt dược dịch, hơn nữa ta cũng không có phương pháp luyện chế ngoại đan. Mà cho dù có tài liệu, có phương pháp luyện chế, mà muốn trong vòng một năm đột phát tới Lục phẩm cũng rất khó, dù sao hiện tại ta cũng chỉ có tu vi Tam phẩm a!
- Tài liệu luyện chế ngoại đan không có, phương pháp luyện chế ta cũng có!
Vương Xà ngẩng đầu nói:
- Về phần thời gian một năm có ngắn quá hay không là vấn đề của ngươi! Năm đó lúc ta dùng ngoại đan thì dùng mất ba năm đem tu vi từ Tam phẩm nâng lên Lục phẩm. Tư chất của ngươi tốt hơn ta, một năm thời gian có lẽ không vấn đề gì, dù sao đến lúc đó bất luận tu vi ngươi đạt tới trình độ nào, việc ta muốn ngươi làm đều phải làm được!