- Thương...thương!
Hai tiếng nhẹ nhàng vang lên, Tiểu Báo Tử nhất thời thất thần, song chùy dĩ nhiên bị hoàn toàn đẩy ra, không môn trước ngực mở rộng, trường kiếm của Lý Tú như hồng, đâm thẳng tới trước ngực Tiểu Báo Tử.
Kiếm ý lạnh lẽo trong nháy mắt phá vỡ nội khí hộ thân của Tiểu Báo Tử, ảnh hưởng tâm mạch của hắn.
Tiểu Báo Tử cảm thấy mình phảng phất như là một khối bọt biển khô ráo, còn kiếm ý của Lý Tú tựa như nước, chậm rãi thẩm thấu vào trong cơ thể hắn, khuếch tán, chỉ còn chờ đến tâm mạch, liền có thể hoàn toàn đánh tan, thậm chí giết chết hắn.
- Không tốt!
Trong lòng Tiểu Báo Tử mạnh mẽ kinh hãi, hai tay bị đẩy ra không trung, một đạo hồng quang bạo thiểm, một cổ khí thế khô nóng dâng trào mạnh mẽ từ trên người Tiểu Báo Tử phát ra.
- Loảng xoảng đương...ầm...
Hai tiếng bạo hưởng, một vòng hắc sắc hỏa cầu mang theo nhiệt độ nung kim nấu thạch mạnh mẽ khuếch tán ra bốn phía.
- A?
Biểu tình vạn năm bất biến kia của Lý Tú rốt cục rung động, hắn cảm thấy kiếm của mình bị một cổ nhiệt lực đạo bức bách trở lại, sau đó đánh tan.
Đây chính là chùyện hắn chưa từng gặp phải a!
Tiểu Báo Tử rốt cuộc thờ phào nhẹ nhõm, bất quá cũng chỉ là một ngụm mà thôi.
Kiếm quang của Lý Tú thu lại, cũng không có nghĩa hắn sẽ lui. Trên thực tế, ở trong mắt Tiểu Báo Tử, hiện tại Lý Tú càng thêm nguy hiểm. Lúc trước hắn tựa như một thanh tuyệt thế thần binh rời vỏ, bộc lộ tài năng không ai bì nổi. Như vậy hiện tại liền tao nhã nội liễm, tựa như một đạo kiếm quang không ngừng áp súc, cường hoành, chậm rãi co rút lại. Không chỉ vậy còn có nội khí, kiếm ý, thậm chí toàn bộ lực lượng trong thân thể hắn đều co rút lại tới cực điểm liền mạnh mẽ bạo xuất. Đến mức Tiểu Báo Tử có thể khẳng định đến lúc đó, lực bạo phát của hắn tuyệt đối vượt qua công kích vô số lần.
Kiếm Ý thuần túy, hủy diệt ngưng tụ tới cực điểm, lại bạo xuất.
Tiểu Báo Tử nghĩ thôi cũng cảm thấy lạnh toát, thế nhưng hiện tại lại không có cách nào, cưỡi hổ khó xuống. Khi kiếm thế của Lý Tú co rút lại, trên tràng diện, Tiểu Báo Tử chiếm thượng phong, nhưng hắn cũng không dám có chút buông lỏng. Bởi vì hắn hiểu rõ, áp súc cường hoành không nhất định phải tới cực điểm mới có thể bạo xuất, chỉ cần bản thân hơi buông lỏng, Lý Tú có thể tùy thời làm khó.
Chính vì nguyên nhân này, thiết chùy trong tay Tiểu Báo Tử
Chùy vi quyền!
Chùy tử, bản thân chính là quyền đầu phóng đại, Tiểu Báo Tử vẫn muốn đem tinh diệu của chùy pháp dung nhập trong quyền pháp. Thế nhưng từ quyền ý thành, liền phát hiện quyền pháp và chùy pháp kỳ thực vẻ bản chất cũng không khác nhau. Cả hai đều có thể tương hỗ dung hợp, quyền pháp chính là chùy pháp. Quyền ý chính là chùy ý. Song quyền cũng chính là song chùy.
Quyền ý hừng hực thiêu đốt, Đại Hoang Thập Tam Quyền thi triển thức thứ nhât. Một cỗ cảm giác thê lương tản ra mọi nơi, hai luồng ngân quang trong tay biến thành một đoàn càng lúc càng lớn. Rất nhanh, liền đem Lý Tú cả người lẫn kiếm đều bao phủ bên trong.
Ngươi có Kiếm Ý, ta có quyền ý.
Quyền ý của ta so với Kiếm Ý của ngươi thành thục, huyền diệu, quảng đại hơn. Bởi vậy ta cũng không sợ Kiếm Ý của ngươi.
Tu vi của ta cũng không kém ngươi, chùy tử trong tay ta nặng hơn kiếm của ngươi!
Do đó ta chiếm ưu thế!
Tiểu Báo Tử càng đánh, trong lòng càng trở nên bình tĩnh, cước bộ cũng càng lúc càng ổn định!
Chùy ổn thì trọng!
Chút bất tri bất giác, chiêu thức tinh diệu của Loạn Phi Phong Chùy Pháp và Phiên Thiên Chùy hiện lên trong đầu hắn như nước chảy mây trôi. Đang cùng Đại Hoang Thập Tam Quyền dung hợp, Quái Lực Quyền Tâm Pháp cũng vận dụng.
Quái Lực Quyền Tâm Pháp này thật là kỳ diệu. Tiểu Báo Tử vẫn muốn đem tâm pháp này vận dụng với chùy pháp, để chùy pháp của bản thân càng có lực đạo. Trải qua vài lần diễn luyện, đã có nhất ý ngoại hiện. Quái Lực Quyền Pháp này dùng trên song quyền cũng có thể tăng cường uy lực của quyền đầu. Dùng với chùy tử, lại thập phần quỷ dị có thể tăng thêm trọng lượng của chùy tử.
Như song chùy trong tay Báo Tử, mặc kệ nói như thế nào cũng nặng một trăm tám mươi cân, thế nhưng vận Quái Lực Quyền Tâm Pháp, mới đầu hắn sẽ cảm thấy trong tay trầm xuống, sau đó huy vũ cây chùy trở nên thập phần mất sức. Vận dụng Quái Lực Quyền Tâm Pháp cây chùy này cho dù là rời tay, trong vòng nửa canh giờ, trọng lượng lại gia tăng gấp đôi. Đây cũng là nguyên nhân hắn toàn lực vận dụng tâm pháp. Hắn từng có một lần thôi động cực hạn Quái Lực Quyền Tâm Pháp trên chùy, cuối cùng trọng lượng của cây chùy tăng thêm gấp ba.
Quan trọng nhất chính là Quái Lực Quyền Tâm Pháp hiệu quả chính là tăng gấp bội. Ngươi cầm một cây chùy chục cân trên tay, vô luận ngươi vận dụng nội khí kiểu gì, nửa canh giờ trọng lượng tăng lên bốn mươi cân. nếu như là một cây chùy nặng trăm cân, như vậy trọng lượng chính là bốn trăm cân. Theo cách này suy ra, cây chùy của ngươi càng nặng, trọng lượng gia tăng cũng càng lớn.
Tiểu Báo Tử đã từng tưởng tượng bản thân cầm hai thanh chùy một nghìn cân vũ động, vậy thật là cực kỳ động tâm a!
Đáng tiếc, lấy bản lĩnh hiện tại của hắn, một nghìn cân cầm trên tay, chỉ có thể miễn cưỡng vũ động. Nếu thực dùng Quái Lực Quyền Tâm Pháp, khẳng định khiến đau thắt lưng. Muốn vũ động như hiện tại, sợ rằng còn phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa.
Nguyên bản tu vi của hắn đạt được tam phẩm, cũng đến Luyện Bì Giới Đại viên mãn, trọng lượng song chùy trên tay liền có vẻ nhẹ. Thế nhưng Quái Lực Quyền Tâm Pháp vừa thôi động, cây chùy liền trở nên nặng hơn một chút. Vũ lên gọi là "tứ",
Tiểu Báo Tử bên này là "tứ", bên phía Lý Tú liền thảm. Giống như hắn vừa rồi, hiện tại Tiểu Báo Tử cũng hoàn toàn tiến nhập trạng thái nhân chùy hợp nhất!
Hầu như mỗi một lần va chạm, hắn liền có thể cảm thấy dư lực tiêu. Cái này cùng trạng thái lúc mới đầu của dư lực tương tự. Tiểu Báo Tử cũng không thích ứng kiếm khí của hắn, hầu như mỗi lần binh khí giao kích đều bị kiếm của hắn gây thương tích, cực kỳ khó chịu.
Hiện tại hắn cũng hưởng thụ được cái cảm giác này. Khác nhau là Tiểu Báo Tử hưởng thụ kiếm khí, mà hắn hưởng thụ là vô cùng cự lực.
Lực lượng, vô cùng lực lượng, bá đạo lực lượng.
Đây là lực lượng tối thuần túy, không mang theo một thuộc tính khác, thậm chí ngay cả quyền ý cực nóng của Tiểu Báo Tử cũng chậm dần.
Từ trong cặp ngân chùy kia của Báo Tử đánh ra lực đạo, để hắn khó có thể thừa thụ, cánh tay tê dại.
Tuy rằng hắn hiện tại co lại phòng thủ, phảng phất như một cái lò xo không ngừng áp súc. Thế nhưng, nếu như áp lực quá lớn, lò xo cũng sẽ tự bạo tan vỡ.
Hiện tại Tiểu Báo Tử lý tưởng nhất chắc hẳn là hy vọng lò xo này tan vỡ trước khi tự bạo, hoặc để hắn nhịn không nổi, sớm bạo, do đó giảm thiểu lực sát thương của đối phương.