- Đương nhiên không phải, chúng ta cũng không ngốc đến mức muốn đi khiêu chiến uy nghiêm kẻ đó như vậy, hắn là Hoàng đế Đại Tấn, chủ thiên hạ, chúng ta làm sao lại đi khiêu chiến hắn? Nhưng chúng ta cũng cần để người nào đó biết, chúng ta không đụng chạm lợi ích, người khác nhưng mà nếu có người đến cướp lấy ích lợi của chúng ta, chúng ta làm sao có thể bỏ qua?
- Nói cách khác, các ngươi coi nữ nhi của ta là chiến lợi phẩm của các ngươi?
- Không, nàng là nữ nhi của người, cũng là thê tử của lão Lôi, tẩu tử tương lai của ta cùng Vô Song, lợi ích của nàng cũng là ích lợi của chúng ta, chia rẽ nàng cùng lão Lôi, cũng chính là phá hỏng lợi íchcộng đồng chúng ta!
- Ngươi rất biết nói chuyện!
- Trước mặt Mã Tổng đốc, nói chuyện không chú ý một chút không chừng thật sự sẽ bị oanh sát đương trường!
Vương Xà hắc hắc cười nói, nghe xong lời của Mã Thiên Trường, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
- Còn có một việc, tiểu tử mang mặt nạ kia cùng một người với các ngươi sao?
- Phải, hắn là một người trong chúng ta, nếu Tổng đốc cũng muốn hỏi lai lịch hắn, thứ ta không thể phụng cáo!
- Ta không có tâm tư hỏi lai lịch hắn, chỉ là tu vi của hắn không tệ, lại tu luyện Thanh ngọc kiền nguyên công, cho nên ta mới tò mò!
Mã Thiên Trường nói.
- Chỉ có mấy người các ngươi sao? Còn có người khác hay không? !
- Người khác? Không có người khác, chỉ có mỗi chúng ta.
Vương Xà lắc lắc đầu, trong ánh mắt lộ ra thần sắc tò mò.
- Chẳng lẽ còn có người khác cũng nhúng tay vào chuyện này? !
- Mấy tên rình trong bóng tối, với linh giác của ngươi chẳng lẽ không phát hiện ra?
- Ngươi nói bọn họ á? !
Vương Xà nở nụ cười. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
- Vài con chuột không biết tự lượng sức mình thôi, chắc là muốn đục nước béo cò nhưng chứng kiến thực lực của ta đã tới cửu phẩm nên buông tay, chẳng có gì ghê gớm, lần này đám hỏi quan hệ quá lớn, liên lụy không chỉ là lợi íchmấy nhà chúng ta, cho nên, người khác có hứng thú, cũng không hề kỳ quái a!
- Người khác không nói, nhưng cái lão thất phu Trần gia tựa hồ cũng phái người đến đây!
Mã Thiên Trường nói.
Vương Xà nhíu mày:
- Chuyện này cũng không kỳ quái, ngài cùng Minh Nghĩa kinh viện có đám hỏi, thực không phù hợp lợi ích của hắn!
- Nhưng hắn cũng không nên tới, cho dù là không phù hợp lợi ích của hắn, hắn cũng không nên tới, hơn nữa phái đích hay là trần ninh!
Mã Thiên Trường nói trảm đinh chặt sắt.
- Chỗ này chắc chắn có vấn đề!
- Sự tình triều đình ta không hiểu, hôm nay ta tới nơi này, chính là để giúp vị con rể tương lai chân chính của ngài, cho nên, ngài cũng không cần cảm tạ ta!
- Ngươi đoạt nữ nhi của ta đi, ta còn muốn tạ ơn ngươi sao? !
Mã Thiên Trường cười.
- Ngươi thật sự nghĩ rằng, ngươi là cửu phẩm cường giả, nên ta không làm gì được ngươi sao? !
- Giữa chúng ta, làm sao không tồn tại vấn đề, ngài tới tìm ta, tuyệt đối không chỉ vì nữ nhi của ngài, Mã Tổng đốc, nói đi, sự tình gì? !
- Vua Bắc Nguyên vừa chết, ba con trai Tra Cũng, A Để Ý Hồn cùng Thiết Mộc của hắn đang tranh vị, Bắc Nguyên giờ đang hỗn loạn, ta muốn mượn cơ hội này làm suy yếu Bắc Nguyên!
- Muốn ta làm cái gì?
- Ta muốn ngươi đi Bắc Nguyên khơi mào nội loạn, tốt nhất có thể giết chết toàn bộ ba người Tra Cũng, A Để Ý Hồn cùng Thiết Mộc!
- Chuyện này không dễ, hiện tại thực lực của ta đã lộ ra, lại đi Bắc Nguyên, sẽ có phiền toái, ta tin tưởng rằng chỉ cần ta lộ diện, Kim thân Lạt Ma Tám Tư Ba, Ma Tôn diệt trần cùng Côn Luân trên sư hội sẽ liên thủ diệt ta, ba người bọn họ đều là cửu phẩm cường giả a!
- Vậy còn phải xem bản lĩnh của ngươi!
Mã Thiên Trường mỉm cười nói.
- Chỉ cần ngươi giết ba con trai của vua Bắc Nguyên đó, sự tình hôm nay xóa bỏ.
- Ngươi không sợ ta giết ba người đó, trêu chọc ba sát tinh bất chấp vọt tới Vân Châu? !
- Bọn họ dám đến, ta dám giết, chỉ cần giết được một kẻ trong bọn chúng, ta đã nắm chắc hủy diệt cả Bắc Nguyên, làm cho bọn họ vong tộc diệt chủng!
Khi nói chuyện, sát khí đại thịnh, huyết tinh sát phạt nồng đặc bắt đầu khởi động chung quanh, Vương Xà sắc mặt trắng bệch, tức khắc lui về phía sau một bước.
- Được rồi, ta đáp ứng ngươi, sẽ cố hết sức. Đúng rồi, ngươi thấy tiểu tử mang mặt nạ kia, hắn thế nào ? !
Ngươi biết, hắn cùng Cao Ngọc Lâu một kẻ đuổi một người trốn, ta chỉ là tới thời điểm liếc mắt mà thôi!
Tiểu Báo Tử hiện tại rất khó chịu, phi thường khó chịu.
Tuy biết Cao Ngọc Lâu là cường giả thất phẩm, và Cao Ngọc Lâu cũng đã luyện thành kiếm cương, nhưng Tiểu Báo Tử cho rằng sẽ không gặp vất vả gì, dựa vào quyền ý hắc động quỷ dị của hắn, trừ phi là gặp cường giả như Lục Thiếu Du, nếu không thì hắn cũng không gặp uy hiếp gì.
Nhưng, lúc chân chính đối mặt với Cao Ngọc Lâu, rốt cuộc hắn cũng hiểu được cái gì gọi là cường giả, hiểu được khái niệm nổi danh vô ngôn là như thế nào.
Kiếm cương ba âm huyễn thần, uy lực không như trong tưởng tượng của Tiểu Báo Tử.
Trên thực tế, kiếm cương ba âm huyễn thần này, hoàn toàn đánh vỡ nhận thức về cương khí từ trước đến giờ của Tiểu Báo Tử.
Trong lòng Tiểu Báo Tử, cương khí chính là do sát khí và nội khí ngưng luyện lại mà thành, tự nhiên giống như khí kình hộ thể bình thường, tản mát ra bốn phía xung quanh thân thể, bảo vệ thân thể, có khác nhau thì cũng chỉ là cường độ và tinh chất mà thôi, trong kiến thức của hắn, Nguyên cương ngọc kiền của Vương Xà, hiện tại, hắn hiểu được, cương khí có thể thiên biến vạn hóa, hoàn toàn không phải là khí kình hộ thân bình thường.
Kiếm cương của Cao Ngọc Lâu cũng không phải khí kình, là do vô số kiếm khí Ngưu Mao Tế Châm bình thường, bao bọc bên trong, một khi triển khai, Cao Ngọc Lâu giống như một con nhím, tiến mà công, lui mà thủ, đừng nói thực lực Tiểu Báo Tử chỉ là lục phẩm đỉnh phong, dù là cường giả bát phẩm, cũng không có khả năng có thể gây tổn thương tới hắn.
Kiếm cương ba âm huyễn thần thật sự rất quỷ dị.
Kiếm khí này giống như mấy Ngưu Mao Tế Chao, mềm mại vô cùng nhưng cũng cứng cỏi vô cùng, căn bản không cần công kích, chỉ cần cảm giác, Tiểu Báo Tử có thể cảm giác được, vô luận mình cố gắng như thế nào cũng không thể công kích được Cao Ngọc Lâu, vô luận là công kích cường đại như thế nào, đánh vào hắn đều bị kiếm cương hình châm rậm rạp giải trừ, mà một khi đón đỡ công kích càng mạnh, vạn châm tề phát, phác thiên cái địa, so sánh với nó, sát châm thất tuần bốn mươi chín Tu La âm kém hơn rất nhiều, trước mặt kiếm cương của Cao Ngọc Lâu, căn bản không thể với tới.