Trong một tháng hắn đến đây, trừ việc dẫn binh lính đi tiêu diệt thủy phỉ Đoạn Long Than, thời gian còn lại, hắn đều một mực ở sâu trong đại doanh, sự vụ lớn nhỏ trong doanh đều giao cả cho Vương Thành.
Sở dĩ xuất hiện biến hóa như vậy, một là vì thời điểm hắn tiêu diệt thủy phỉ đã thể hiện ra thực lực cường đại, chính đều này đã làm cho toàn bộ thủy quân tâm phục khẩu phục, lại khen thưởng không chút keo kiệt, cũng là vì thời điểm vừa tới hắn đã tranh thủ cho thủy quân số tiền thưởng bị khất nợ trong năm nay, mà sau khi tiêu diệt thủy phỉ Đoạn Long Than, sau khi thu được tài vật của thủy phỉ còn xuất ra một phần rất lớn, phân cho toàn bộ binh lính.
Thu nhập của lần đó, đã vượt qua toàn bộ thu nhập trong ba năm của bọn họ, chuyện này đương nhiên làm cho bọn họ thỏa mãn, tục ngữ nói rất đúng, dưới ban thưởng hùng hậu sẽ có dũng phu, dù Tiểu Báo Tử mới tới có một tháng, đã chiếm được toàn bộ tình cảm của binh lính, hơn nữa Vương Thành không phải là tên xoàng xĩnh, mang binh rất có năng lực, bằng không thì, cũng không thể từ một tên lính xoàng leo lên đến chức phó thống lĩnh, hơn nữa hắn còn chọn ra một trăm tên binh sĩ có tư chất thượng giai truyền thu võ học Kim Cương Thân chiếm được từ đám thủy phỉ Đoạn Long Than, càng làm cho đám binh lính vô cùng cảm kích, có vũ lực, có tiền, có danh dự, có sĩ khí, lại có một chỉ huy tốt, dù chỉ một tháng ngắn ngủi, cả thuỷ quân đã sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà Tiểu Báo Tử đối với những chuyện này, không biết một chút nào, nếu chuyện này để cho Đinh thủ bị biết rõ, nhất định sẽ tức giận đến thổ huyết.
Khi tiếng hô ở chung quanh càng ngày càng cao, thì bộ dáng tươi cười trên mặt Tiểu Báo Tử càng ngày càng đậm. Có thể hắn cảm giác được khí thế đã đủ, hắn giơ tay phải lên, làm ra động tác bảo dừng lại, tiếng hô hào long trời lỡ đất vừa rồi, lập tức biến mất, nhưng mà, thần thái của thủy quân hiện giờ đã khác với lúc trước, mặt người nào cũng đỏ lên, thở hổn hển. Nắm chặt binh khí, bộ dáng hung thần ác sát, giống như chỉ cần Tiểu Báo Tử ra lệnh một tiếng, sẽ tiến lên san bằng cả Hoàng Long Bang. - Huyện lệnh đại nhân, người xem, hôm nay nếu Hoàng Long Bang không cho huynh đệ chúng ta một câu trả lời thỏa đáng, đám huynh đệ của ta thà chết cũng không bỏ qua!
Tên huyện lệnh này xuất thân từ thân sĩ, chưa từng nhìn thấy chiến trận, đã sớm bị các binh sĩ thủy quân dọa sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, đôi chân run rẩy, suýt chút nữa tè ra quần.
Bây giờ nghe Tiểu Báo Tử hỏi, dù nhìn thấy trên mặt của Tiểu Báo Tử đang nở nụ cười ấm áp, nhưng trong mắt hắn, lại giống như ác ma, thân thể nhịn không được run lên một cái, vô ý thức lui về phía sau hai bước, đồng thời, quăng ánh mắt về phía Đinh thủ bị cầu xin giúp đỡ, ý bảo: chuyện ở đây, ta giao toàn bộ nơi này cho ngươi xử lý.
Sắc mặt Đinh thủ bị tối sầm, âm thầm mắng tên huyện lệnh, xuất đầu trong tình thế hiện giờ, là chuyện hắn không muốn, nhưng tên huyện lệnh đã quăng ánh mắt về phía mình, mình muốn không xuất đầu cũng không được.
Trong nội tâm âm thầm thở dài một tiếng, nói: - Chu thống lĩnh, trên tay ngươi tuy có chứng cớ, nhưng chứng cớ này chỉ là phiến diện, không có người nào nhìn thấy, sự kiện trọng đại, ta thấy... Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn - Ý ngươi là, thằng kia đem chứng cớ hủy diệt toàn bộ trách nhiệm thuộc về ta?
Tiểu Báo Tử âm dương quái khí nói ra.
Đinh thủ bị chán nản, chuyện này đương nhiên phải trách ngươi, ai biết ngươi ném là vật gì, cho dù là thư tín thật sự, cũng không nên trực tiếp ném tới trước mặt Tiễn Mộ Phàm a, muốn ném cũng phải ném cho huyện lệnh mới đúng, mọi việc cũng là do ngươi, ngươi ném cho Tiễn Mộ Phàm, bị Tiễn Mộ Phàm chấn vỡ, không trách ngươi, chẳng lẽ trách người khác hay sao?
Nhưng hiện tại, hắn không muốn trêu chọc Tiểu Báo Tử đang có khí thế như cầu vông a, kiên trì nói ra: - Chu thống lĩnh nói giỡn, hiện tại, trừ những tên thủy phỉ này ra, chỗ của ngươi không còn thêm chứng cớ nào khác cả. - Cho nên ngươi mới che chở cho Hoàng Long Bang?
Tiểu Báo Tử cười lạnh nói ra. - Ngươi...
Nghe Tiểu Báo Tử nói ra những lời như vậy, cho dù Đinh thủ bị đã quyết tâm hạ thấp tư thế cũng không được nữa, đồng thời, hắn cũng minh bạch, hôm nay Tiểu Báo Tử muốn bới móc, cho dù có chứng cớ hay không, chứng có thế nào, hắn cũng động thủ với Hoàng Long Bang, cho nên, hiện tại hắn có đầy đủ lý do để hoài nghi tính chân thật của cái gọi là "Chứng cớ" do Tiểu Báo Tử đưa ra.
Từ chuyện Tiễn Mộ Phàm "Chấn vỡ" thư tín, hắn đã bắt đầu hoài nghi, nhưng nói thế nào, dù sao tu vi của hắn cũng đạt tới Tam phẩm, cũng là một cao thủ, đương nhiên biết rõ, trên đời này, nếu có thể khống chế nội khí thật tinh diệu, lúc đó chơi ám chiêu, cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Nhưng hắn càng nghĩ như vậy, thì càng kinh hãi, cũng càng kiêng kỵ Tiểu Báo Tử, bởi vì Tiểu Báo Tử đã sử dụng thủ đoạn vô lại không biết xấu hổ, cũng đã có thể nói rõ, hắn quyết tâm đối phó với Hoàng Long Bang, cho dù bị chen ngang, cưỡng ép ngăn cản, cũng không từ bỏ ý đồ.
Bởi vậy, cho dù hắn bị cực kỳ tức giận đi nữa, vẫn bị hắn cưỡng chế đè xuống, đưa ra quyết định, cho dù biết rõ khuyên bảo cũng không có kết quả đi chẳng nữa, hắn vẫn nói chuyện nhẹ nhàng. - Như vậy, Chu thống lĩnh, ngươi muốn làm như thế nào? - Rất đơn giản, ta muốn đem tên Tiễn bang chủ về đại doanh thủy quân, còn có bọn chúng nữa!
Tiểu Báo Tử chỉ ngón tay vào mười mấy tên cầm cung tên trên nóc nhà, cộng với những tên bang chúng cầm binh đao chạy ra tiếp viện, trên mặt lộ ra thần sắc phẫn nộ. - Đúng là quá kiêu ngạo, chỉ là một giang phái bang hồ, cũng dám công nhiên đối kháng với quan binh triều đình, không biết là ai cho chúng lá gan như vậy, ta muốn đem bọn chúng về, hảo hảo điều tra nghi vấn. - Vậy thì phải xem ngươi có thực lực này hay không đã!
Tiễn Mộ Phàm tức giận quát lên, từ một tiếng này của hắn, khí thế cũng trầm xuống, những bang chúng trước cửa và trên nóc nhà cũng đồng thời quát lên.
Khí thế của Hoàng long Bang chấn động. - Có ý tứ!
Khóe miệng Tiểu Báo Tử xuất hiện nụ cười, tiểu Độc ở bên cạnh hú lên trầm thấp, một người một sói, khí thế lập tức tăng vọt, lấy một người một sói làm trung tâm, xuất hiện một trận cuồng phong. - Hô! - Ô!
Tuy không biết gió này là gió gì, nhưng cũng không biết tại sao, người chung quanh đều nhìn thấy từ trên người một người một sói xuất hiện một luồng uy áp khổng lồ từ ngọn gió thổi qua, áp thẳng về phía bang chúng Hoàng Long Bang.
Trên thực tế, Tiểu Báo Tử không làm cái gì cả.
Trong một tháng hắn đến đây, trừ việc dẫn binh lính đi tiêu diệt thủy phỉ Đoạn Long Than, thời gian còn lại, hắn đều một mực ở sâu trong đại doanh, sự vụ lớn nhỏ trong doanh đều giao cả cho Vương Thành.
Sở dĩ xuất hiện biến hóa như vậy, một là vì thời điểm hắn tiêu diệt thủy phỉ đã thể hiện ra thực lực cường đại, chính đều này đã làm cho toàn bộ thủy quân tâm phục khẩu phục, lại khen thưởng không chút keo kiệt, cũng là vì thời điểm vừa tới hắn đã tranh thủ cho thủy quân số tiền thưởng bị khất nợ trong năm nay, mà sau khi tiêu diệt thủy phỉ Đoạn Long Than, sau khi thu được tài vật của thủy phỉ còn xuất ra một phần rất lớn, phân cho toàn bộ binh lính.
Thu nhập của lần đó, đã vượt qua toàn bộ thu nhập trong ba năm của bọn họ, chuyện này đương nhiên làm cho bọn họ thỏa mãn, tục ngữ nói rất đúng, dưới ban thưởng hùng hậu sẽ có dũng phu, dù Tiểu Báo Tử mới tới có một tháng, đã chiếm được toàn bộ tình cảm của binh lính, hơn nữa Vương Thành không phải là tên xoàng xĩnh, mang binh rất có năng lực, bằng không thì, cũng không thể từ một tên lính xoàng leo lên đến chức phó thống lĩnh, hơn nữa hắn còn chọn ra một trăm tên binh sĩ có tư chất thượng giai truyền thu võ học Kim Cương Thân chiếm được từ đám thủy phỉ Đoạn Long Than, càng làm cho đám binh lính vô cùng cảm kích, có vũ lực, có tiền, có danh dự, có sĩ khí, lại có một chỉ huy tốt, dù chỉ một tháng ngắn ngủi, cả thuỷ quân đã sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà Tiểu Báo Tử đối với những chuyện này, không biết một chút nào, nếu chuyện này để cho Đinh thủ bị biết rõ, nhất định sẽ tức giận đến thổ huyết.
Khi tiếng hô ở chung quanh càng ngày càng cao, thì bộ dáng tươi cười trên mặt Tiểu Báo Tử càng ngày càng đậm. Có thể hắn cảm giác được khí thế đã đủ, hắn giơ tay phải lên, làm ra động tác bảo dừng lại, tiếng hô hào long trời lỡ đất vừa rồi, lập tức biến mất, nhưng mà, thần thái của thủy quân hiện giờ đã khác với lúc trước, mặt người nào cũng đỏ lên, thở hổn hển. Nắm chặt binh khí, bộ dáng hung thần ác sát, giống như chỉ cần Tiểu Báo Tử ra lệnh một tiếng, sẽ tiến lên san bằng cả Hoàng Long Bang.
- Huyện lệnh đại nhân, người xem, hôm nay nếu Hoàng Long Bang không cho huynh đệ chúng ta một câu trả lời thỏa đáng, đám huynh đệ của ta thà chết cũng không bỏ qua!
Tên huyện lệnh này xuất thân từ thân sĩ, chưa từng nhìn thấy chiến trận, đã sớm bị các binh sĩ thủy quân dọa sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, đôi chân run rẩy, suýt chút nữa tè ra quần.
Bây giờ nghe Tiểu Báo Tử hỏi, dù nhìn thấy trên mặt của Tiểu Báo Tử đang nở nụ cười ấm áp, nhưng trong mắt hắn, lại giống như ác ma, thân thể nhịn không được run lên một cái, vô ý thức lui về phía sau hai bước, đồng thời, quăng ánh mắt về phía Đinh thủ bị cầu xin giúp đỡ, ý bảo: chuyện ở đây, ta giao toàn bộ nơi này cho ngươi xử lý.
Sắc mặt Đinh thủ bị tối sầm, âm thầm mắng tên huyện lệnh, xuất đầu trong tình thế hiện giờ, là chuyện hắn không muốn, nhưng tên huyện lệnh đã quăng ánh mắt về phía mình, mình muốn không xuất đầu cũng không được.Trong nội tâm âm thầm thở dài một tiếng, nói:
- Chu thống lĩnh, trên tay ngươi tuy có chứng cớ, nhưng chứng cớ này chỉ là phiến diện, không có người nào nhìn thấy, sự kiện trọng đại, ta thấy... Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
- Ý ngươi là, thằng kia đem chứng cớ hủy diệt toàn bộ trách nhiệm thuộc về ta?
Tiểu Báo Tử âm dương quái khí nói ra.
Đinh thủ bị chán nản, chuyện này đương nhiên phải trách ngươi, ai biết ngươi ném là vật gì, cho dù là thư tín thật sự, cũng không nên trực tiếp ném tới trước mặt Tiễn Mộ Phàm a, muốn ném cũng phải ném cho huyện lệnh mới đúng, mọi việc cũng là do ngươi, ngươi ném cho Tiễn Mộ Phàm, bị Tiễn Mộ Phàm chấn vỡ, không trách ngươi, chẳng lẽ trách người khác hay sao?
Nhưng hiện tại, hắn không muốn trêu chọc Tiểu Báo Tử đang có khí thế như cầu vông a, kiên trì nói ra:
- Chu thống lĩnh nói giỡn, hiện tại, trừ những tên thủy phỉ này ra, chỗ của ngươi không còn thêm chứng cớ nào khác cả.
- Cho nên ngươi mới che chở cho Hoàng Long Bang?
Tiểu Báo Tử cười lạnh nói ra.
- Ngươi...
Nghe Tiểu Báo Tử nói ra những lời như vậy, cho dù Đinh thủ bị đã quyết tâm hạ thấp tư thế cũng không được nữa, đồng thời, hắn cũng minh bạch, hôm nay Tiểu Báo Tử muốn bới móc, cho dù có chứng cớ hay không, chứng có thế nào, hắn cũng động thủ với Hoàng Long Bang, cho nên, hiện tại hắn có đầy đủ lý do để hoài nghi tính chân thật của cái gọi là "Chứng cớ" do Tiểu Báo Tử đưa ra.
Từ chuyện Tiễn Mộ Phàm "Chấn vỡ" thư tín, hắn đã bắt đầu hoài nghi, nhưng nói thế nào, dù sao tu vi của hắn cũng đạt tới Tam phẩm, cũng là một cao thủ, đương nhiên biết rõ, trên đời này, nếu có thể khống chế nội khí thật tinh diệu, lúc đó chơi ám chiêu, cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Nhưng hắn càng nghĩ như vậy, thì càng kinh hãi, cũng càng kiêng kỵ Tiểu Báo Tử, bởi vì Tiểu Báo Tử đã sử dụng thủ đoạn vô lại không biết xấu hổ, cũng đã có thể nói rõ, hắn quyết tâm đối phó với Hoàng Long Bang, cho dù bị chen ngang, cưỡng ép ngăn cản, cũng không từ bỏ ý đồ.
Bởi vậy, cho dù hắn bị cực kỳ tức giận đi nữa, vẫn bị hắn cưỡng chế đè xuống, đưa ra quyết định, cho dù biết rõ khuyên bảo cũng không có kết quả đi chẳng nữa, hắn vẫn nói chuyện nhẹ nhàng.
- Như vậy, Chu thống lĩnh, ngươi muốn làm như thế nào?
- Rất đơn giản, ta muốn đem tên Tiễn bang chủ về đại doanh thủy quân, còn có bọn chúng nữa!
Tiểu Báo Tử chỉ ngón tay vào mười mấy tên cầm cung tên trên nóc nhà, cộng với những tên bang chúng cầm binh đao chạy ra tiếp viện, trên mặt lộ ra thần sắc phẫn nộ.
- Đúng là quá kiêu ngạo, chỉ là một giang phái bang hồ, cũng dám công nhiên đối kháng với quan binh triều đình, không biết là ai cho chúng lá gan như vậy, ta muốn đem bọn chúng về, hảo hảo điều tra nghi vấn.
- Vậy thì phải xem ngươi có thực lực này hay không đã!
Tiễn Mộ Phàm tức giận quát lên, từ một tiếng này của hắn, khí thế cũng trầm xuống, những bang chúng trước cửa và trên nóc nhà cũng đồng thời quát lên.
Khí thế của Hoàng long Bang chấn động.
- Có ý tứ!
Khóe miệng Tiểu Báo Tử xuất hiện nụ cười, tiểu Độc ở bên cạnh hú lên trầm thấp, một người một sói, khí thế lập tức tăng vọt, lấy một người một sói làm trung tâm, xuất hiện một trận cuồng phong.
- Hô!
- Ô!
Tuy không biết gió này là gió gì, nhưng cũng không biết tại sao, người chung quanh đều nhìn thấy từ trên người một người một sói xuất hiện một luồng uy áp khổng lồ từ ngọn gió thổi qua, áp thẳng về phía bang chúng Hoàng Long Bang.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Trên thực tế, Tiểu Báo Tử không làm cái gì cả.
Trong một tháng hắn đến đây, trừ việc dẫn binh lính đi tiêu diệt thủy phỉ Đoạn Long Than, thời gian còn lại, hắn đều một mực ở sâu trong đại doanh, sự vụ lớn nhỏ trong doanh đều giao cả cho Vương Thành.
Sở dĩ xuất hiện biến hóa như vậy, một là vì thời điểm hắn tiêu diệt thủy phỉ đã thể hiện ra thực lực cường đại, chính đều này đã làm cho toàn bộ thủy quân tâm phục khẩu phục, lại khen thưởng không chút keo kiệt, cũng là vì thời điểm vừa tới hắn đã tranh thủ cho thủy quân số tiền thưởng bị khất nợ trong năm nay, mà sau khi tiêu diệt thủy phỉ Đoạn Long Than, sau khi thu được tài vật của thủy phỉ còn xuất ra một phần rất lớn, phân cho toàn bộ binh lính.
Thu nhập của lần đó, đã vượt qua toàn bộ thu nhập trong ba năm của bọn họ, chuyện này đương nhiên làm cho bọn họ thỏa mãn, tục ngữ nói rất đúng, dưới ban thưởng hùng hậu sẽ có dũng phu, dù Tiểu Báo Tử mới tới có một tháng, đã chiếm được toàn bộ tình cảm của binh lính, hơn nữa Vương Thành không phải là tên xoàng xĩnh, mang binh rất có năng lực, bằng không thì, cũng không thể từ một tên lính xoàng leo lên đến chức phó thống lĩnh, hơn nữa hắn còn chọn ra một trăm tên binh sĩ có tư chất thượng giai truyền thu võ học Kim Cương Thân chiếm được từ đám thủy phỉ Đoạn Long Than, càng làm cho đám binh lính vô cùng cảm kích, có vũ lực, có tiền, có danh dự, có sĩ khí, lại có một chỉ huy tốt, dù chỉ một tháng ngắn ngủi, cả thuỷ quân đã sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà Tiểu Báo Tử đối với những chuyện này, không biết một chút nào, nếu chuyện này để cho Đinh thủ bị biết rõ, nhất định sẽ tức giận đến thổ huyết.
Khi tiếng hô ở chung quanh càng ngày càng cao, thì bộ dáng tươi cười trên mặt Tiểu Báo Tử càng ngày càng đậm. Có thể hắn cảm giác được khí thế đã đủ, hắn giơ tay phải lên, làm ra động tác bảo dừng lại, tiếng hô hào long trời lỡ đất vừa rồi, lập tức biến mất, nhưng mà, thần thái của thủy quân hiện giờ đã khác với lúc trước, mặt người nào cũng đỏ lên, thở hổn hển. Nắm chặt binh khí, bộ dáng hung thần ác sát, giống như chỉ cần Tiểu Báo Tử ra lệnh một tiếng, sẽ tiến lên san bằng cả Hoàng Long Bang. - Huyện lệnh đại nhân, người xem, hôm nay nếu Hoàng Long Bang không cho huynh đệ chúng ta một câu trả lời thỏa đáng, đám huynh đệ của ta thà chết cũng không bỏ qua!
Tên huyện lệnh này xuất thân từ thân sĩ, chưa từng nhìn thấy chiến trận, đã sớm bị các binh sĩ thủy quân dọa sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, đôi chân run rẩy, suýt chút nữa tè ra quần.
Bây giờ nghe Tiểu Báo Tử hỏi, dù nhìn thấy trên mặt của Tiểu Báo Tử đang nở nụ cười ấm áp, nhưng trong mắt hắn, lại giống như ác ma, thân thể nhịn không được run lên một cái, vô ý thức lui về phía sau hai bước, đồng thời, quăng ánh mắt về phía Đinh thủ bị cầu xin giúp đỡ, ý bảo: chuyện ở đây, ta giao toàn bộ nơi này cho ngươi xử lý.
Sắc mặt Đinh thủ bị tối sầm, âm thầm mắng tên huyện lệnh, xuất đầu trong tình thế hiện giờ, là chuyện hắn không muốn, nhưng tên huyện lệnh đã quăng ánh mắt về phía mình, mình muốn không xuất đầu cũng không được.
Trong nội tâm âm thầm thở dài một tiếng, nói: - Chu thống lĩnh, trên tay ngươi tuy có chứng cớ, nhưng chứng cớ này chỉ là phiến diện, không có người nào nhìn thấy, sự kiện trọng đại, ta thấy... Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn - Ý ngươi là, thằng kia đem chứng cớ hủy diệt toàn bộ trách nhiệm thuộc về ta?
Tiểu Báo Tử âm dương quái khí nói ra.
Đinh thủ bị chán nản, chuyện này đương nhiên phải trách ngươi, ai biết ngươi ném là vật gì, cho dù là thư tín thật sự, cũng không nên trực tiếp ném tới trước mặt Tiễn Mộ Phàm a, muốn ném cũng phải ném cho huyện lệnh mới đúng, mọi việc cũng là do ngươi, ngươi ném cho Tiễn Mộ Phàm, bị Tiễn Mộ Phàm chấn vỡ, không trách ngươi, chẳng lẽ trách người khác hay sao?
Nhưng hiện tại, hắn không muốn trêu chọc Tiểu Báo Tử đang có khí thế như cầu vông a, kiên trì nói ra: - Chu thống lĩnh nói giỡn, hiện tại, trừ những tên thủy phỉ này ra, chỗ của ngươi không còn thêm chứng cớ nào khác cả. - Cho nên ngươi mới che chở cho Hoàng Long Bang?
Tiểu Báo Tử cười lạnh nói ra. - Ngươi...
Nghe Tiểu Báo Tử nói ra những lời như vậy, cho dù Đinh thủ bị đã quyết tâm hạ thấp tư thế cũng không được nữa, đồng thời, hắn cũng minh bạch, hôm nay Tiểu Báo Tử muốn bới móc, cho dù có chứng cớ hay không, chứng có thế nào, hắn cũng động thủ với Hoàng Long Bang, cho nên, hiện tại hắn có đầy đủ lý do để hoài nghi tính chân thật của cái gọi là "Chứng cớ" do Tiểu Báo Tử đưa ra.
Từ chuyện Tiễn Mộ Phàm "Chấn vỡ" thư tín, hắn đã bắt đầu hoài nghi, nhưng nói thế nào, dù sao tu vi của hắn cũng đạt tới Tam phẩm, cũng là một cao thủ, đương nhiên biết rõ, trên đời này, nếu có thể khống chế nội khí thật tinh diệu, lúc đó chơi ám chiêu, cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Nhưng hắn càng nghĩ như vậy, thì càng kinh hãi, cũng càng kiêng kỵ Tiểu Báo Tử, bởi vì Tiểu Báo Tử đã sử dụng thủ đoạn vô lại không biết xấu hổ, cũng đã có thể nói rõ, hắn quyết tâm đối phó với Hoàng Long Bang, cho dù bị chen ngang, cưỡng ép ngăn cản, cũng không từ bỏ ý đồ.
Bởi vậy, cho dù hắn bị cực kỳ tức giận đi nữa, vẫn bị hắn cưỡng chế đè xuống, đưa ra quyết định, cho dù biết rõ khuyên bảo cũng không có kết quả đi chẳng nữa, hắn vẫn nói chuyện nhẹ nhàng. - Như vậy, Chu thống lĩnh, ngươi muốn làm như thế nào? - Rất đơn giản, ta muốn đem tên Tiễn bang chủ về đại doanh thủy quân, còn có bọn chúng nữa!
Tiểu Báo Tử chỉ ngón tay vào mười mấy tên cầm cung tên trên nóc nhà, cộng với những tên bang chúng cầm binh đao chạy ra tiếp viện, trên mặt lộ ra thần sắc phẫn nộ. - Đúng là quá kiêu ngạo, chỉ là một giang phái bang hồ, cũng dám công nhiên đối kháng với quan binh triều đình, không biết là ai cho chúng lá gan như vậy, ta muốn đem bọn chúng về, hảo hảo điều tra nghi vấn. - Vậy thì phải xem ngươi có thực lực này hay không đã!
Tiễn Mộ Phàm tức giận quát lên, từ một tiếng này của hắn, khí thế cũng trầm xuống, những bang chúng trước cửa và trên nóc nhà cũng đồng thời quát lên.
Khí thế của Hoàng long Bang chấn động. - Có ý tứ!
Khóe miệng Tiểu Báo Tử xuất hiện nụ cười, tiểu Độc ở bên cạnh hú lên trầm thấp, một người một sói, khí thế lập tức tăng vọt, lấy một người một sói làm trung tâm, xuất hiện một trận cuồng phong. - Hô! - Ô!
Tuy không biết gió này là gió gì, nhưng cũng không biết tại sao, người chung quanh đều nhìn thấy từ trên người một người một sói xuất hiện một luồng uy áp khổng lồ từ ngọn gió thổi qua, áp thẳng về phía bang chúng Hoàng Long Bang.