Thần sắc Tiễn Mộ Phàm trở nên khó coi, hắn tu vi rất cao, đã đến Tam phẩm đỉnh phong, thân thể cũng tiếp cận luyện bì giới đỉnh phong, khoảng cách đến đoán cốt giới chỉ còn một bước ngắn, gia hỏa như vậy, đương nhiên kiến thức cũng cao hơn so với thường nhân.
Vừa thấy khí thế của Tiểu Báo Tử, hắn vốn định dùng khí thế của mình đối kháng, đương nhiên, hắn cũng minh bạch, dùng sức một mình đối khảng với Tiểu Báo Tử là một chuyện không sáng suốt, bởi vì Tiểu Báo Tử trước mặt phát ra khí thế vượt qua tưởng tượng của hắn, vì vậy, hắn đã nghĩ ra một biện pháp: mượn thế!
Hắn muốn mượn thế, mượn khí thế sau lưng của bang chúng Hoàng Long Bang, đem khí thế của mình dung hợp với khí thế của Hoàng Long Bang, đối kháng với Tiểu Báo Tử.
Đối với hắn mà nói, muốn làm được điểm này, cũng không khó khăn, rất dễ dàng là làm được, nhưng bởi vì dễ dàng làm được, cho nên, hắn phải hối hận vì quyết định này.
Tuy liên kết khí thế với bang chúng Hoàng Long Bang có thể tăng cường lực lượng. Nhưng đồng thời, cũng có ý nghĩa, bang chúng phía sau hắn phải gáng chịu áp lực của Tiểu Báo Tử mang lại, nhưng có thể dễ dàng gánh chịu như vậy sao?
Khí thế song phương liên tục kéo lên, vừa kéo lên vừa đối kháng, nhưng điểm khác biệt là, sắc mặt Tiễn Mộ Phàm càng ngày càng trắng, mồ hôi trên mặt rơi xuống như mưa, mà sắc mặt Tiểu Báo Tử thì nhẹ nhàng thoải mái, nụ cười trên khóe miệng càng ngày càng đậm.
Dù nhìn thế này, cũng có thể nhìn thấy khí thế của Tiểu Báo Tử luôn mạnh hơn so với phía Hoàng Long Bang rất nhiều, thời điểm khí thế của Tiểu Báo Tử sắp lên đến đỉnh điểm, bang chúng sau lưng Tiễn Mộ Phàm, rốt cục cũng có người không chịu nổi áp lực.
Những người bọn họ, hoặc là tay cầm binh khí, hoặc là giương cung cài tên, tay cầm binh khí thì cũng bỏ đi, không thể thừa nhận nổi khí thế thì buông tay, binh khí liền rơi xuống mặt đất, nhưng những tên đứng trên bờ tường và nóc nhà cao, đều giương cung lấp tên, cánh tay mềm nhũn, cung tên lập tức bắn ra, mà cũng không phải là một hai mũi tên, mà là hơn mười mũi, mấy chục mũi tên cùng bắn một lượt, những mũi tên này, liền bắn về phía quan binh bên ngoài.
Những bang chúng này dưới trọng áp, mũi tên trên tay đã mất đi chính xác, buông lỏng như vậy, cho nên những mũi tên này không còn mục tiêu chính xác, bắn lung tung khắp nơi, huyện lệnh đáng thương đứng giữa sân, hắn là một thư sinh yếu nhược chưa từng thấy qua chiến trường, hú lên quái dị, chạy trối chết, nhưng lại là chạy đông chạy tây, trên mông của hắn có một mũi tên, nếu không phải Tiểu Báo Tử nhanh tay nhanh mắt, chỉ sợ vị huyện lệnh đại nhân này đã bị bắn thành con nhím. - Hoàng Long Bang lớn mật, dám ở giữa đường ám sát mệnh quan của triều đình, đúng là coi trời bằng vung mà, người đâu, xông lên cho ta, tiêu diệt Hoàng Long Bang!
Tiểu Báo Tử quát lạnh một tiếng, vung tay lên, toàn bộ binh sĩ thủy quân sau lưng dưới sự dẫn dắt của Chu sẹo. Đồng loạt lao về phía trước, những bang chúng trước cửa Hoàng Long Bang, trừ bang chủ Tiễn Mộ Phàm ra, những người khác dưới sự bao phủ bằng khí thế của Tiểu Báo Tử đã chập choạng mềm tay, làm gì còn sức mà phản kháng, bị đám binh sĩ thủy quân hung thần ác sát lao tới chém giết như chặt rau thái dưa.
Tình cảnh hiện giờ, máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng.
Đảo mắt một lúc là nhìn thấy trước cửa Hoàng Long Bang, truyền ra một loạt âm thanh kêu gào, binh sĩ cũng gặp phải kháng cự của Hoàng Long Bang, nhưng mà, Hoàng Long Bang cũng chỉ là một bang phái giang hồ, cao thủ bên trong không nhiều lắm, hơn nữa, hành vi hiện giờ của thủy quân chính là tập kích, có rất nhiều lực lượng của Hoàng Long Bang phân tán ra ngoài, có một bộ phận còn đang điều tra địa hình của hòn đảo giữa lòng sông, tuy bang chúng lưu lại đều là tinh nhuệ, nhưng đầu tiên, tinh nhuệ trong tinh nhuệ đều ở ngoài cửa, bị lực lượng cường đại của Tiểu Báo Tử bao phủ, cho nên, dù là số lượng, hay là chất lượng, đều không thể chống lại quan binh thủy quân, cho nên, sau một hồi chém giết thảm thiết, âm thanh từ từ nhỏ dần, binh sĩ thủy quân dần dần khống chế được cục diện.
Cơ hồ lúc thủy quân xung phong liều chết với bang chúng Hoàng Long Bang, Tiễn Mộ Phàm đã biết rõ chuyện không tốt, phẫn nộ quát một tiếng, trường đạo hiện ra trong tay, lao về chém giết binh sĩ thủy quân.
Đương nhiên Tiểu Báo Tử không thể ngồi yên mà không để ý tới, thằng này tu vi cao như vậy, nếu như hắn thật sự giày vò thủy quân một hồi, không ai chịu nổi a!
Cho nên, thấy hắn động thủ thì Tiểu Báo Tử cũng động, tay không tắc sắt, chiến đấu với Tiễn Mộ Phàm.
Tiễn Mộ Phàm là bang chủ Hoàng Long Bang, một thân võ nghệ, ở trong Giang Thành cũng là cao thủ số một số hai, hơn nữa hắn lại nắm thực binh trong tay, càng tăng thêm vài phần uy lực, một bộ đao pháp Kim Long Khiếu Cửu Thiên thi triển ra, hàn quang bắn ra bốn phía, bao phủ Tiểu Báo Tử vào trong ánh đao.
Nhưng nắm đấm trong tay Tiểu Báo Tử cũng không phải ăn chay, nhìn thấy ánh đao đánh úp tới, chỉ một quyền, hắn xuất một quyền đánh vào ngực của Tiễn Mộ Phàm, nhìn thế nào cũng cảm thấy nắm đấm này không nặng cũng không nhẹ, nhìn thấy cực kỳ bình thường, nhưng trong mắt Tiễn Mộ Phàm, nếu như mình không quay đao về hộ thân, một quyền này của hắn sẽ đánh trúng ngực của mình, tuy nhìn thấy nắm đắm này khá bay bổng, nhưng rốt cuộc nó có bao nhiêu uy lực, chỉ có đồ ngốc mới có thể đem ngực của mình đánh cược với đối thủ, cho nên hắn đành phải thu đao trở về.
Cái khác không nói, tư thế hắn thu đao trở về cũng rất đẹp, Kim Long Khiếu Thiên đao pháp, cách dùng là đại khai đại hạp, chiêu thức hoa lệ, tuy thu đao trở về phòng thủ, nhưng cũng là một cách tấn công, bởi vậy, ở trong mắt của người bình thường, bây giờ ánh đao của Tiễn Mộ Phàm đang bao phủ Tiểu Báo Tử, mà Tiểu Báo Tử thì sao, một quyền của hắn đánh vào không trung, không làm gì được Tiễn Mộ Phàm, nhưng nếu là người sáng suốt, thì sẽ nhìn ra điểm kỳ diệu một quyền này của Tiểu Báo Tử là thế nào, đao pháp của Tiễn Mộ Phàm càng ngày càng hoa lệ, nhưng thân thể lại từ từ lui về phía sau, đợi đến lúc hắn ý thức được điểm này, thì lưng của hắn đã chạm vào một vật cứng, thì ra là do hắn đã thối lui đến bức tường, đối mặt với nắm đấm của Tiểu Báo Tử, không thể không lui, mà đao thức trong tay, dù đại khai đại hạp, nhưng thế đi đã hết, muốn thu đao trở lại hộ thân, đã là chuyện không còn khả năng. Chỉ có thể nhìn một quyền của Tiểu Báo Tử càng ngày càng gần, không có biện pháp nữa.
- Không tốt!
Thần sắc Tiễn Mộ Phàm trở nên khó coi, hắn tu vi rất cao, đã đến Tam phẩm đỉnh phong, thân thể cũng tiếp cận luyện bì giới đỉnh phong, khoảng cách đến đoán cốt giới chỉ còn một bước ngắn, gia hỏa như vậy, đương nhiên kiến thức cũng cao hơn so với thường nhân.
Vừa thấy khí thế của Tiểu Báo Tử, hắn vốn định dùng khí thế của mình đối kháng, đương nhiên, hắn cũng minh bạch, dùng sức một mình đối khảng với Tiểu Báo Tử là một chuyện không sáng suốt, bởi vì Tiểu Báo Tử trước mặt phát ra khí thế vượt qua tưởng tượng của hắn, vì vậy, hắn đã nghĩ ra một biện pháp: mượn thế!
Hắn muốn mượn thế, mượn khí thế sau lưng của bang chúng Hoàng Long Bang, đem khí thế của mình dung hợp với khí thế của Hoàng Long Bang, đối kháng với Tiểu Báo Tử. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Đối với hắn mà nói, muốn làm được điểm này, cũng không khó khăn, rất dễ dàng là làm được, nhưng bởi vì dễ dàng làm được, cho nên, hắn phải hối hận vì quyết định này.
Tuy liên kết khí thế với bang chúng Hoàng Long Bang có thể tăng cường lực lượng. Nhưng đồng thời, cũng có ý nghĩa, bang chúng phía sau hắn phải gáng chịu áp lực của Tiểu Báo Tử mang lại, nhưng có thể dễ dàng gánh chịu như vậy sao?
Khí thế song phương liên tục kéo lên, vừa kéo lên vừa đối kháng, nhưng điểm khác biệt là, sắc mặt Tiễn Mộ Phàm càng ngày càng trắng, mồ hôi trên mặt rơi xuống như mưa, mà sắc mặt Tiểu Báo Tử thì nhẹ nhàng thoải mái, nụ cười trên khóe miệng càng ngày càng đậm.
Dù nhìn thế này, cũng có thể nhìn thấy khí thế của Tiểu Báo Tử luôn mạnh hơn so với phía Hoàng Long Bang rất nhiều, thời điểm khí thế của Tiểu Báo Tử sắp lên đến đỉnh điểm, bang chúng sau lưng Tiễn Mộ Phàm, rốt cục cũng có người không chịu nổi áp lực.
Những người bọn họ, hoặc là tay cầm binh khí, hoặc là giương cung cài tên, tay cầm binh khí thì cũng bỏ đi, không thể thừa nhận nổi khí thế thì buông tay, binh khí liền rơi xuống mặt đất, nhưng những tên đứng trên bờ tường và nóc nhà cao, đều giương cung lấp tên, cánh tay mềm nhũn, cung tên lập tức bắn ra, mà cũng không phải là một hai mũi tên, mà là hơn mười mũi, mấy chục mũi tên cùng bắn một lượt, những mũi tên này, liền bắn về phía quan binh bên ngoài.
Những bang chúng này dưới trọng áp, mũi tên trên tay đã mất đi chính xác, buông lỏng như vậy, cho nên những mũi tên này không còn mục tiêu chính xác, bắn lung tung khắp nơi, huyện lệnh đáng thương đứng giữa sân, hắn là một thư sinh yếu nhược chưa từng thấy qua chiến trường, hú lên quái dị, chạy trối chết, nhưng lại là chạy đông chạy tây, trên mông của hắn có một mũi tên, nếu không phải Tiểu Báo Tử nhanh tay nhanh mắt, chỉ sợ vị huyện lệnh đại nhân này đã bị bắn thành con nhím.
- Hoàng Long Bang lớn mật, dám ở giữa đường ám sát mệnh quan của triều đình, đúng là coi trời bằng vung mà, người đâu, xông lên cho ta, tiêu diệt Hoàng Long Bang!
Tiểu Báo Tử quát lạnh một tiếng, vung tay lên, toàn bộ binh sĩ thủy quân sau lưng dưới sự dẫn dắt của Chu sẹo. Đồng loạt lao về phía trước, những bang chúng trước cửa Hoàng Long Bang, trừ bang chủ Tiễn Mộ Phàm ra, những người khác dưới sự bao phủ bằng khí thế của Tiểu Báo Tử đã chập choạng mềm tay, làm gì còn sức mà phản kháng, bị đám binh sĩ thủy quân hung thần ác sát lao tới chém giết như chặt rau thái dưa.
Tình cảnh hiện giờ, máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng.
Đảo mắt một lúc là nhìn thấy trước cửa Hoàng Long Bang, truyền ra một loạt âm thanh kêu gào, binh sĩ cũng gặp phải kháng cự của Hoàng Long Bang, nhưng mà, Hoàng Long Bang cũng chỉ là một bang phái giang hồ, cao thủ bên trong không nhiều lắm, hơn nữa, hành vi hiện giờ của thủy quân chính là tập kích, có rất nhiều lực lượng của Hoàng Long Bang phân tán ra ngoài, có một bộ phận còn đang điều tra địa hình của hòn đảo giữa lòng sông, tuy bang chúng lưu lại đều là tinh nhuệ, nhưng đầu tiên, tinh nhuệ trong tinh nhuệ đều ở ngoài cửa, bị lực lượng cường đại của Tiểu Báo Tử bao phủ, cho nên, dù là số lượng, hay là chất lượng, đều không thể chống lại quan binh thủy quân, cho nên, sau một hồi chém giết thảm thiết, âm thanh từ từ nhỏ dần, binh sĩ thủy quân dần dần khống chế được cục diện.
Cơ hồ lúc thủy quân xung phong liều chết với bang chúng Hoàng Long Bang, Tiễn Mộ Phàm đã biết rõ chuyện không tốt, phẫn nộ quát một tiếng, trường đạo hiện ra trong tay, lao về chém giết binh sĩ thủy quân.
Đương nhiên Tiểu Báo Tử không thể ngồi yên mà không để ý tới, thằng này tu vi cao như vậy, nếu như hắn thật sự giày vò thủy quân một hồi, không ai chịu nổi a!
Cho nên, thấy hắn động thủ thì Tiểu Báo Tử cũng động, tay không tắc sắt, chiến đấu với Tiễn Mộ Phàm.
Tiễn Mộ Phàm là bang chủ Hoàng Long Bang, một thân võ nghệ, ở trong Giang Thành cũng là cao thủ số một số hai, hơn nữa hắn lại nắm thực binh trong tay, càng tăng thêm vài phần uy lực, một bộ đao pháp Kim Long Khiếu Cửu Thiên thi triển ra, hàn quang bắn ra bốn phía, bao phủ Tiểu Báo Tử vào trong ánh đao.
Nhưng nắm đấm trong tay Tiểu Báo Tử cũng không phải ăn chay, nhìn thấy ánh đao đánh úp tới, chỉ một quyền, hắn xuất một quyền đánh vào ngực của Tiễn Mộ Phàm, nhìn thế nào cũng cảm thấy nắm đấm này không nặng cũng không nhẹ, nhìn thấy cực kỳ bình thường, nhưng trong mắt Tiễn Mộ Phàm, nếu như mình không quay đao về hộ thân, một quyền này của hắn sẽ đánh trúng ngực của mình, tuy nhìn thấy nắm đắm này khá bay bổng, nhưng rốt cuộc nó có bao nhiêu uy lực, chỉ có đồ ngốc mới có thể đem ngực của mình đánh cược với đối thủ, cho nên hắn đành phải thu đao trở về.
Cái khác không nói, tư thế hắn thu đao trở về cũng rất đẹp, Kim Long Khiếu Thiên đao pháp, cách dùng là đại khai đại hạp, chiêu thức hoa lệ, tuy thu đao trở về phòng thủ, nhưng cũng là một cách tấn công, bởi vậy, ở trong mắt của người bình thường, bây giờ ánh đao của Tiễn Mộ Phàm đang bao phủ Tiểu Báo Tử, mà Tiểu Báo Tử thì sao, một quyền của hắn đánh vào không trung, không làm gì được Tiễn Mộ Phàm, nhưng nếu là người sáng suốt, thì sẽ nhìn ra điểm kỳ diệu một quyền này của Tiểu Báo Tử là thế nào, đao pháp của Tiễn Mộ Phàm càng ngày càng hoa lệ, nhưng thân thể lại từ từ lui về phía sau, đợi đến lúc hắn ý thức được điểm này, thì lưng của hắn đã chạm vào một vật cứng, thì ra là do hắn đã thối lui đến bức tường, đối mặt với nắm đấm của Tiểu Báo Tử, không thể không lui, mà đao thức trong tay, dù đại khai đại hạp, nhưng thế đi đã hết, muốn thu đao trở lại hộ thân, đã là chuyện không còn khả năng. Chỉ có thể nhìn một quyền của Tiểu Báo Tử càng ngày càng gần, không có biện pháp nữa.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Không tốt!
Thần sắc Tiễn Mộ Phàm trở nên khó coi, hắn tu vi rất cao, đã đến Tam phẩm đỉnh phong, thân thể cũng tiếp cận luyện bì giới đỉnh phong, khoảng cách đến đoán cốt giới chỉ còn một bước ngắn, gia hỏa như vậy, đương nhiên kiến thức cũng cao hơn so với thường nhân.
Vừa thấy khí thế của Tiểu Báo Tử, hắn vốn định dùng khí thế của mình đối kháng, đương nhiên, hắn cũng minh bạch, dùng sức một mình đối khảng với Tiểu Báo Tử là một chuyện không sáng suốt, bởi vì Tiểu Báo Tử trước mặt phát ra khí thế vượt qua tưởng tượng của hắn, vì vậy, hắn đã nghĩ ra một biện pháp: mượn thế!
Hắn muốn mượn thế, mượn khí thế sau lưng của bang chúng Hoàng Long Bang, đem khí thế của mình dung hợp với khí thế của Hoàng Long Bang, đối kháng với Tiểu Báo Tử.
Đối với hắn mà nói, muốn làm được điểm này, cũng không khó khăn, rất dễ dàng là làm được, nhưng bởi vì dễ dàng làm được, cho nên, hắn phải hối hận vì quyết định này.
Tuy liên kết khí thế với bang chúng Hoàng Long Bang có thể tăng cường lực lượng. Nhưng đồng thời, cũng có ý nghĩa, bang chúng phía sau hắn phải gáng chịu áp lực của Tiểu Báo Tử mang lại, nhưng có thể dễ dàng gánh chịu như vậy sao?
Khí thế song phương liên tục kéo lên, vừa kéo lên vừa đối kháng, nhưng điểm khác biệt là, sắc mặt Tiễn Mộ Phàm càng ngày càng trắng, mồ hôi trên mặt rơi xuống như mưa, mà sắc mặt Tiểu Báo Tử thì nhẹ nhàng thoải mái, nụ cười trên khóe miệng càng ngày càng đậm.
Dù nhìn thế này, cũng có thể nhìn thấy khí thế của Tiểu Báo Tử luôn mạnh hơn so với phía Hoàng Long Bang rất nhiều, thời điểm khí thế của Tiểu Báo Tử sắp lên đến đỉnh điểm, bang chúng sau lưng Tiễn Mộ Phàm, rốt cục cũng có người không chịu nổi áp lực.
Những người bọn họ, hoặc là tay cầm binh khí, hoặc là giương cung cài tên, tay cầm binh khí thì cũng bỏ đi, không thể thừa nhận nổi khí thế thì buông tay, binh khí liền rơi xuống mặt đất, nhưng những tên đứng trên bờ tường và nóc nhà cao, đều giương cung lấp tên, cánh tay mềm nhũn, cung tên lập tức bắn ra, mà cũng không phải là một hai mũi tên, mà là hơn mười mũi, mấy chục mũi tên cùng bắn một lượt, những mũi tên này, liền bắn về phía quan binh bên ngoài.
Những bang chúng này dưới trọng áp, mũi tên trên tay đã mất đi chính xác, buông lỏng như vậy, cho nên những mũi tên này không còn mục tiêu chính xác, bắn lung tung khắp nơi, huyện lệnh đáng thương đứng giữa sân, hắn là một thư sinh yếu nhược chưa từng thấy qua chiến trường, hú lên quái dị, chạy trối chết, nhưng lại là chạy đông chạy tây, trên mông của hắn có một mũi tên, nếu không phải Tiểu Báo Tử nhanh tay nhanh mắt, chỉ sợ vị huyện lệnh đại nhân này đã bị bắn thành con nhím. - Hoàng Long Bang lớn mật, dám ở giữa đường ám sát mệnh quan của triều đình, đúng là coi trời bằng vung mà, người đâu, xông lên cho ta, tiêu diệt Hoàng Long Bang!
Tiểu Báo Tử quát lạnh một tiếng, vung tay lên, toàn bộ binh sĩ thủy quân sau lưng dưới sự dẫn dắt của Chu sẹo. Đồng loạt lao về phía trước, những bang chúng trước cửa Hoàng Long Bang, trừ bang chủ Tiễn Mộ Phàm ra, những người khác dưới sự bao phủ bằng khí thế của Tiểu Báo Tử đã chập choạng mềm tay, làm gì còn sức mà phản kháng, bị đám binh sĩ thủy quân hung thần ác sát lao tới chém giết như chặt rau thái dưa.
Tình cảnh hiện giờ, máu chảy thành sông, thây chất đầy đồng.
Đảo mắt một lúc là nhìn thấy trước cửa Hoàng Long Bang, truyền ra một loạt âm thanh kêu gào, binh sĩ cũng gặp phải kháng cự của Hoàng Long Bang, nhưng mà, Hoàng Long Bang cũng chỉ là một bang phái giang hồ, cao thủ bên trong không nhiều lắm, hơn nữa, hành vi hiện giờ của thủy quân chính là tập kích, có rất nhiều lực lượng của Hoàng Long Bang phân tán ra ngoài, có một bộ phận còn đang điều tra địa hình của hòn đảo giữa lòng sông, tuy bang chúng lưu lại đều là tinh nhuệ, nhưng đầu tiên, tinh nhuệ trong tinh nhuệ đều ở ngoài cửa, bị lực lượng cường đại của Tiểu Báo Tử bao phủ, cho nên, dù là số lượng, hay là chất lượng, đều không thể chống lại quan binh thủy quân, cho nên, sau một hồi chém giết thảm thiết, âm thanh từ từ nhỏ dần, binh sĩ thủy quân dần dần khống chế được cục diện.
Cơ hồ lúc thủy quân xung phong liều chết với bang chúng Hoàng Long Bang, Tiễn Mộ Phàm đã biết rõ chuyện không tốt, phẫn nộ quát một tiếng, trường đạo hiện ra trong tay, lao về chém giết binh sĩ thủy quân.
Đương nhiên Tiểu Báo Tử không thể ngồi yên mà không để ý tới, thằng này tu vi cao như vậy, nếu như hắn thật sự giày vò thủy quân một hồi, không ai chịu nổi a!
Cho nên, thấy hắn động thủ thì Tiểu Báo Tử cũng động, tay không tắc sắt, chiến đấu với Tiễn Mộ Phàm.
Tiễn Mộ Phàm là bang chủ Hoàng Long Bang, một thân võ nghệ, ở trong Giang Thành cũng là cao thủ số một số hai, hơn nữa hắn lại nắm thực binh trong tay, càng tăng thêm vài phần uy lực, một bộ đao pháp Kim Long Khiếu Cửu Thiên thi triển ra, hàn quang bắn ra bốn phía, bao phủ Tiểu Báo Tử vào trong ánh đao.
Nhưng nắm đấm trong tay Tiểu Báo Tử cũng không phải ăn chay, nhìn thấy ánh đao đánh úp tới, chỉ một quyền, hắn xuất một quyền đánh vào ngực của Tiễn Mộ Phàm, nhìn thế nào cũng cảm thấy nắm đấm này không nặng cũng không nhẹ, nhìn thấy cực kỳ bình thường, nhưng trong mắt Tiễn Mộ Phàm, nếu như mình không quay đao về hộ thân, một quyền này của hắn sẽ đánh trúng ngực của mình, tuy nhìn thấy nắm đắm này khá bay bổng, nhưng rốt cuộc nó có bao nhiêu uy lực, chỉ có đồ ngốc mới có thể đem ngực của mình đánh cược với đối thủ, cho nên hắn đành phải thu đao trở về.
Cái khác không nói, tư thế hắn thu đao trở về cũng rất đẹp, Kim Long Khiếu Thiên đao pháp, cách dùng là đại khai đại hạp, chiêu thức hoa lệ, tuy thu đao trở về phòng thủ, nhưng cũng là một cách tấn công, bởi vậy, ở trong mắt của người bình thường, bây giờ ánh đao của Tiễn Mộ Phàm đang bao phủ Tiểu Báo Tử, mà Tiểu Báo Tử thì sao, một quyền của hắn đánh vào không trung, không làm gì được Tiễn Mộ Phàm, nhưng nếu là người sáng suốt, thì sẽ nhìn ra điểm kỳ diệu một quyền này của Tiểu Báo Tử là thế nào, đao pháp của Tiễn Mộ Phàm càng ngày càng hoa lệ, nhưng thân thể lại từ từ lui về phía sau, đợi đến lúc hắn ý thức được điểm này, thì lưng của hắn đã chạm vào một vật cứng, thì ra là do hắn đã thối lui đến bức tường, đối mặt với nắm đấm của Tiểu Báo Tử, không thể không lui, mà đao thức trong tay, dù đại khai đại hạp, nhưng thế đi đã hết, muốn thu đao trở lại hộ thân, đã là chuyện không còn khả năng. Chỉ có thể nhìn một quyền của Tiểu Báo Tử càng ngày càng gần, không có biện pháp nữa.