- Ly Hỏa Tâm Pháp?
Lão Hình Đầu nghe thấy bốn chứ này, sắc mặt ngưng trọng:
- Vì sao tỷ phu của ngươi lại biết Ly Hỏa Tâm Pháp?
- Tỷ phu ta nói, Ly Hỏa Tâm Pháp là hắn ở trên chiến trường đoạt được, cũng chính là chiến lợi phẩm khi hắn giết chết một địch nhân.
- Cái này cũng có thể hiểu được!
Lão Hình Đầu gật đầu, suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Ly Hỏa Tâm Pháp này là công pháp nhập môn của Hỏa Huyền Giáo, có rất nhiều đệ tử Hỏa Huyền Giáo tu luyện môn công pháp này. Hỏa Huyền Giáo cùng với triều đình Đại Tấn đang ở trong trạng thái như nước với lửa, việc xảy ra xung đột là chuyện bình thường. Tỷ phu ngươi có thể đoạt được bản công pháp này cũng là chuyện bình thường, không có điều gì đáng ngạc nhiên. Chỉ là lá gan tỷ phu ngươi cũng quá lớn đi, vậy mà hắn dám để ngươi tu luyện môn công pháp này. Ly Hỏa Tâm Pháp tuy thô thiển, nhưng dù sao nó cũng là công pháp nhập môn tu luyện nội khí thuộc tính hỏa, ở phương diện thu nạp chuyển hóa nguyên khí hỏa thuộc tính rất huyền diệu, Đại Lực Kim Cương khí công tầm thường không thể nào so sánh được. Chẳng lẽ hắn không sợ ngươi tẩu hỏa nhập ma mà chết?
Chu Báo nghe xong, trong lòng không ngừng cười khổ. Thực ra Vương Thiên Lôi đâu có dạy hắn. Rõ ràng là bản thân Chu Báo học trộm mà. Chỉ là chuyện như vậy cũng không thể nào nói ra cho người khác biết. Bản thân Chu Báo cũng chỉ có thể ở đây cười khổ.
- Chỉ là như vậy cũng tốt, ngươi tu luyện Ly Hỏa Tâm Pháp, cùng với võ học bản môn tương thích với nhau. Căn cơ cũng vững chắc. Nhưng điều này cũng khiến cho ta hao tổn không ít tâm tư.
Chu Báo nghe lão Hình Đầu nói đến đoạn sau, nhận ra được sự vui mừng trong giọng điệu của hắn. Mà nghe nói lão Hình Đầu không phải là một tượng sư bình thường. Chu Báo cảm thấy lão Hình Đầu giống như trưởng lão truyền công trong môn phái, không khỏi ngạc nghiên ngẩng đầu lên.
- Ngươi không cần kinh ngạc, tỷ phu ngươi truyền võ cho ngươi, hẳn cũng đã nói cho ngươi một ít sự tình trên giang hồ!
- Cũng có nói qua, thế nhưng những điều hắn biết cũng không nhiều!
- Đây là tự nhiên, giang hồ là nơi vô cùng phức tạp. Bản thân hắn chỉ là một quân nhân, làm sao lại có thể biết được quá nhiều sự tình trong chốn giang hồ!
Lão Hình Đầu chầm chập nói.
- Lẽ nào sư phụ, người kỳ thực là một đại cao thủ?
Chu Báo thấp giọng hỏi, nét mặt mang theo một chút thần bí. Lão Hình Đầu thấy vậy thì lắc đầu mỉm cười.
- Sư phụ đâu có là đại cao thủ gì! Ta chỉ là một gã đệ tử bình thường ở Ô gia. Chưa có xứng với hai chữ cao thủ!
- Ô gia?
- Đúng! Ô gia! Chính là chủ nhân xưởng rèn Ô gia, Ô gia Vân Châu!
Nhắc tới Ô gia, khí tức trên người lão Hình Đầu đột nhiên biến đổi, nguyên cả câu chữ, ngữ điệu cũng mang theo sự cung kính.
- Đến đây! Chu Báo! Để cho ta kể cho ngươi một vài sự tình của Ô gia. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Ô gia Vân Châu, được thiên hạ công nhận là một thế gia tinh luyện kim loại, sinh ý thiết khí trải rộng khắp thiên hạ. Có thể nói là phú khả địch quốc. Để bảo trụ (giữ vững) được tài phú như vậy, tự nhiên cần phải có võ công cường đại và chỗ dựa vững chắc.
Nói đến đây, tựu không thể không nói đến xuất thân của Ô gia. Năm trăm năm trước, tổ tiên Ô gia vốn là một thợ rèn bình thường. Chỉ là có tư chất cùng ngộ tính rất cao, lúc đó được Thiên Long nhìn trúng, thu làm đệ tử.
Hôm nay, Thiên Long chính là một trong tam đại môn phái ở Đại Tấn. Trong thiên hạ cũng là một đại môn phái, cao thủ nhiều như mây. Đồng thời cũng là người ủng hộ cho hoàng tộc Đại Tấn.
Tổ tiên Ô gia bắt đầu nhập môn, khổ tu mấy năm, võ nghệ đại thành, trở thành cường giả cửu phẩm thiên hạ đều biết. Đồng thời còn sáng lập ra cơ nghiệp Ô gia.
Luận võ công, Ô gia có võ học công pháp do lão tổ tiên truyền xuống. Luận chỗ dựa vững chắc, phía sau Ô gia có Thiên Long, mà những đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất của Ô gia cũng thường bái nhập làm môn hạ đệ tử của Thiên Long, không ai dám trêu chọc?
Sở dĩ vì vậy mà mấy trăm năm nay, sinh ý Ô gia càng ngày càng lớn, chậm rãi phát triển trở thành Ô gia như ngày này.
Có người muốn hỏi, Ô gia và Thiên Long có quan hệ gì! Cho dù năm trăm năm trước tổ tiên Ô gia có là đệ tử của Thiên Long đi chăng nữa thì vì sao vẫn còn che chở Ô gia cho tới bây giơ!
Cái này bắt nguồn từ sinh ý, nói đến sinh ý thì phải nói đến điều căn bản nhất: tiền tài.
Hôm nay, Thiên Long chính là đại môn phái thiên hạ đều biết. Môn hạ đệ tử nhiều vô số, bọn họ phải lo lắng cuộc sống sinh hoạt cho môn hạ để tử của mình. Khi tu luyện cần phải có linh dược, cần tài nguyên. Những thứ này từ đâu mà có?
Chung quy Thiên Long không thể nào suốt ngày phái đệ tử hạ sơn đi kiếm ăn, kiếm linh dược cùng tài nguyên. Thiên Long nhiều người như vậy, muốn thu thập đầy đủ cũng mất rất nhiều thời gian. Sở dĩ nói Thiên Long là đại phái giàu có, tất cả phần nhiều là do những thế lực phụ thuộc giúp Thiên Long mà có được tất cả.
Giống như một địa chủ đi thu tô vậy. Địa chủ có rất nhiều đất ruộng, chỉ là bọn họ sẽ không tự mình trồng trọt, nhiều ruộng đất như vậy ngay cả bọn họ muốn cũng không thể nào làm hết. Chỉ có thể cấp cho tá điền sử dụng, thế nhưng cứ mỗi một năm, địa chủ sẽ đến thu tô. Đây chính là lý do tại sao Thiên Long lại giàu có như vậy.
Ô gia chính là một thế gia phụ thuộc vào Thiên Long. Ngươi đừng xem sinh ý của Ô gia rất thịnh vượng mà cho rằng bọn họ rất giàu đó. Toàn bộ tiền tài Ô gia kiếm được, có đến tám phầm là hiếu kính với Thiên Long, coi như là nộp tiền bảo hộ.
Đương nhiên, Thiên Long cũng chỉ là một chỗ dựa vững chắc cho Ô gia mà thôi. Không có khả năng Ô gia gặp phải bất cứ chuyện gì Thiên Long đều ra tay can thiệp. Võ công tâm pháp tổ tiên Ô gia truyền lại cho hậu nhân không phải là để làm cảnh, Ô gia cũng có vũ lực của chính mình, hơn nữa rất mạnh là đằng khác.
Tổ tiên Ô gia là đệ tử của Thiên Long, tu luyện chính là công pháp của Thiên Long, Cửu Long Thần Hỏa Công. Cửu Long Thần Hỏa Công này tự nhiên cũng được truyền xuống cho hậu nhân. Ngoài môn công pháp này ra bản thân tổ tiên Ô gia còn từ trong một lần tinh luyện kim loại đốn ngộ ra cửu cửu tám mươi mốt Loạn Phi Phong chùy pháp, uy lực lớn vô cùng. Mà Cửu Long Thần Hỏa Công và Loạn Phi Phong chùy pháp đều trở thành thần công trấn tộc của Ô gia.
Ô gia thế lớn không gì sánh được, thế nhưng chân chính là tộc nhân cộng với những chi huyết mạch cũng chỉ có mấy nghìn người mà thôi.