- Vãn bối không dám!
Tiểu Báo Tử trong lòng vui vẻ, nhưng sau lại thầm mắng:
Mẹ nó, ta làm sao biết ngươi biết cái gì. Thế nhưng ngươi để ta nói ta sẽ không khách khí, Thừa Long Ngự Phong Quyết của lão tử không phải dễ lấy vậy đâu.
Vì thế hắn nói:
- Tu vi đệ tử nông cạn, không dám tham vọng nhiều. Chẳng qua luyện thể quyền pháp có chút thiếu sót, nếu có thể sửa được, cũng không biết luyện thể như thế nào.
- Luyện thể quyền pháp?
Nam tử nhíu mày:
- Chỉ thế không đủ, ta có thể dạy ngươi, nhưng loại quyền pháp này không giá trị như Thừa Long Ngự Phong Quyết, nếu chỉ như vậy ta sẽ thiếu nợ ngươi. Không được, ngươi nói tiếp xem cần gì nữa!
Báo Tử vui vẻ trong lòng, trên mặt cũng không dám lộ ra, cẩn thân suy nghĩ, lại phát hiện mình giờ không muốn học cái gì. Ngoại trừ luyện thể quyền pháp, cái gì mà tu luyện nội khí, ngưng luyện nội khí, dị thuật, bí kỹ đều không thiếu. Hơn nữa mình có luyện cũng chả đến đâu, có thêm cũng không tăng được chiến lực, ngược lại còn làm mình phân tâm, mất nhiều hơn được nên nói:
- Vãn bối thật ra không có gì cần. Thế nhưng tu vi vãn bối nông cạn, nếu tiền bối rảnh rỗi, không biết có thể nói cho vãn bối về chuyện tu luyện. Hiện giờ vãn bối chỉ biết tu luyện chia làm tam giới cửu phẩm, trên đó là Thông Huyền bí cảnh. Thông Huyền bí cảnh này liệu có gì huyền bí không?
- Đây đều là việc nhỏ!
Nam tử nói:
- Nhưng tu vi của ngươi giờ mới chỉ tứ phẩm, không cần biết nhiều đến vậy. Ngươi là truyền thừa của Thiên Long Đạo, nếu tu vi của ngươi lên đến thất phẩm sẽ có người nói ra, lên đến cửu phẩm sẽ còn hiểu rõ hơn. Nếu giờ ta nói cũng không giúp được gì, lại có người nói xấu ta.
- Nói xấu?!
Tiểu Báo Tử suýt nữa sút hắn, nghĩ thầm: "Tu vi của sư phụ cũng chưa đến thất phẩm. Tu vi mạnh nhất Ô gia giờ là Đại trưởng lão, cũng chỉ là thất phẩm thôi, cương khí còn chưa luyện thành, không biết có thể so được với Long Điển Tật không, chỉ sợ hắn còn không biết, sao có thể nói cho ta?"
Vì thế cười khổ nói:
- Tiền bối không rõ rồi. Sư môn của ta là Ô gia ở Vân Châu, là một chi nhánh của Thiên Long Đạo thôi. Nếu không phải vãn bối giúp vương tọa một việc, chỉ sợ ngay cả truyền thừa hoàn chỉnh của Cửu Long Thần Hỏa Công đều không có. Cho dù tương lại luyện đến thất phẩm, chỉ sợ cũng không ai nói cho, vậy nên…!
- Thôi thôi, ta cũng không có thời gian dây dưa với ngươi, một khi đã vậy, ta liền truyền cho ngươi một pháp môn, nếu đến thất phẩm sẽ có một chút kiến thức cho ngươi rõ. Pháp môn này cũng không kém Thừa Long Ngự Phong Quyết, ta cũng không bị coi là chiếm tiện nghi.
Nói xong, đầu ngón tay lại khẽ chỉ, điểm vào mi tâm của Tiểu Báo Tử, hàng loạt tin tức truyền vào đầu hắn, thiếu chút nữa làm nổ tung đầu. Đợi đến lúc Tiểu Báo Tử tiếp thu được hết các tin tức kia, mở mắt ra đã thấy trời sáng, mà nam tử kia đã biến mất từ lúc nào.
Như một giấc mơ.
- Nguyệt Ma Họa Bì Quyền, Huyết Yêu Thối Cốt Quyền, không ngờ rằng hai môn luyện thể quyền pháp này lại là cấp cao nhất, cũng không biết sư phụ ở đâu lại có được Nguyệt Ma Họa Bị Quyền!
Tiểu Báo Tử sau khi hấp thu tin tức liền kỳ quái, Từ Ung tu vi cũng chỉ tứ ngũ phẩm, mặc dù là trưởng lão Ô gia cũng không thể tu luyện thể quyền pháp cấp cao như vậy!
Chẳng qua chuyện này cũng chỉ thoáng hiện trong đầu hắn, tin tức mà nam tử kia truyền cho hắn quá nhiều. Cho dù là luyện thể quyền pháp cũng gần hai mươi bộ, nhưng bên trong vẫn lấy Nguyệt Ma Họa Bì Quyền cùng Huyết Yêu Thối Cốt Quyền của hắn làm chủ. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Ra là luyện thể quyền pháp chỉ cần Đoán Cốt giới có thể luyện được. Lên tới Dịch Cân giới là biến nội khí để cường hóa thân thể, gọi là nội tráng thuật. Nội khi Cửu Long Thần Hỏa của ta chính là một trong các loại nội khí dùng để luyện thể tốt nhất, tiếc rằng trước kia ta không biết!
Nghĩ đến đây, vẻ cười khổ trên mặt Tiểu Báo Tử càng dày. Đường tu uyện quả nhiên cần cơ duyên và vận khí, nếu không phải hắn vô ý tu luyện Thừa Long Ngự Phong Quyết cũng sẽ không gặp phải thần bí nam tử này. Không gặp hắn cũng không biết được con đường tu luyện tương lai như thế nào. Đi tới cửu phẩm đã là tới đỉnh nới, vào thông huyền bí cảnh là thành thần tiên.
- Phía trên tam giới còn có tam giới nữa, Luyện Bì, Đoán Cốt, Dịch Cân chỉ là tiểu tam giới thôi. Định Mạch, Hoán Huyết, Tẩy Tủy mới là đại tam giới, chỉ có vượt qua tam giới này, mới có thể coi là thoát khỏi tam giới!
Tam nguyệt bế quan tu thần thông – Hoạt phật chích thân độ tuyết nguyệt
Đứng ở chỗ cao nhất Tây Sơn Khẩu có thể nhìn thấy tiểu sơn thôn mà mình sinh ra. Chỉ có điều tiểu sơn thôn này đã có thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Một tòa nhà cực lớn được dựng lên, chiếm diện tích đến vài mẫu, kéo dài từ đầu đông đến đầu tây của thôn. Đây là nhà của Chu gia.
Trong cái thôn nhỏ này, nhà của lão Chu là một thứ làm cho mọi người mê mẩn. Mọi người khi nhìn thấy nó đều dùng ánh mắt hâm mộ.
- Lão Chu thật tốt phúc, sinh ra một nhi tử thật giỏi!
- Làm sao, lão Hình ngươi ghen tỵ sao. Ghen tỵ giờ ngươi cũng sinh một đứa đi,chỉ sợ ngươi không tốt số như lão Chu thôi!
- Bây giờ ta muốn sinh cũng không sinh được nữa rồi!
Mọi người trong thôn chọc ghẹo nhau. Những người này tâm tư đều chất phác, không gian xảo như người dưới núi. Nhìn Chu gia tự nhiên phát đạt, trong lòng tuy có chút đố kỵ, nhưng hâm mộ là nhiều nhất. Dù sao nơi này cũng không chỉ có mình Chu gia phát đạt, cả thôn cũng đều được ăn theo. Lão Chu cả đời sống ở đây, trước khi cũng chỉ là một thợ săn, cho dù yêu thương cái thôn nhỏ này thế nào cũng không thay đổi được nó. Cuộc sống của mình còn đang khốn khổ, sao có thể giúp được người khác?
Nhưng bây giờ không giống trước kia, hắn sinh được một nhi tử tốt, hiện đang làm trưởng lão của Ô gia!
Trưởng lão của Ô gia đấy!
Đây chính là người mà tổng quản cửa hàng thiết khí Ô gia tại Thanh Dương tập khi nhìn thấy cũng phải quỳ lạy. Nhìn những người trước kia giống như thần trong mắt mình, giờ nhìn thấy mình lại hận không thể quỳ xuống liếm giày cho mình, hắn quả thực tựa như đang nằm mơ, không kịp thích ứng. Thế nhưng mặc dù không thích ứng kịp cũng không cản được sự nhiệt tình của hắn, dưới sự giúp đỡ của hắn, cái sơn thôn này đã trở thành thôn phồn hoa nhất núi Mãng Thương.
Thậm chí cũng giống như Thanh Dương tập, ở đây cũng tạo ra một cái chợ nhỏ, ngày mười lăm hàng tháng người ở khắp các sơn thôn sẽ tập trung về đây trao đổi, dần dần đã trở thành thôn xóm trung tâm trong phạm vi trăm dặm.