Bát Tư Ba đứng trên một bậc thang cuối cùng bước vào cung điện ngẩng đầu nhìn lên, một cầu thang cao vài chục trượng xuất hiện trước mặt của hắn, lại nhìn lên trên, có một tấm biển cực lớn, trên đó viết ba chữ "Lôi Long Cung" cực lớn.
Lôi Long Cung!
Kiến trúc thần bí này được xây dựng ở cực bắc tuyết nguyên, người biết rất ít, cũng chỉ có những cường giả đỉnh cao của thế giới, mới biết được tồn tại thần bí nằm ở nơi này, mà trên thực tế, tòa cung điện thần bí này, từ xưa tới nay đã tồn tại trên đời này, chưa từng can thiệp bất cứ chuyện gì trên đời.
Dù là thay triều đổi đại, hay dân tộc hưng suy, cũng không quan hệ tới nơi này, mà mục đích tồn tại của nó, giống như chỉ nằm ở trong sơn mạch hắc sắc khổng lồ này, tĩnh mịch nhìn Nhật Lạc Tinh Trầm. - Tuyết Sơn Đại Luân Tự Bát Tư Ba, bái kiến Long Lôi tôn giả!
Đứng ở bên ngoài cửa cung điện, Bát Tư Ba hít sâu một hơi, hoàn toàn không có một chút phong phạm của Tông Sư chút nào, mà giống như một học đồ, kính cẩn đứng ở trước cửa ra vào, lẳng lặng mà đợi, qua một hồi lâu, cửa sắt mở ra, có một tiểu đạo đồng khoảng mười hai mười ba, liếc nhìn Bát Tư Ba. - Tôn Giả mời ngài đi vào! - Đa tạ!
Bát Tư Ba hợp hai tai thành hình chữ thập, đi theo đằng sau tiểu đạo đồng, tiến vào đại môn Lôi Long Cung.
Ở bên trong Lôi Long Cung này còn khổng lồ hơn phía bên ngoài, chín cây cột trụ có đường kính vượt qua mười trượng cao gần trăm trượng chống đỡ cả cung điện, trên cột trụ điêu khắc mây mù, dị thú, chim bay và đủ loại đồ án thần ma, Bát Tư Ba và tiểu đạo đồng, giống như hai con kiến tiến vào đây, đi qua đại sảnh rộng rãi, đi vào một gian phòng có hào quang yếu ớt chớp động, đạo đồng dừng bước lại. - Tôn Giả ở bên trong, mời đại sư!
Bát Tư Ba gật đầu, đẩy cửa phòng ra.
Gian phòng kia cũng không lớn, so sánh với cung điện ở bên ngoài kia, chẳng khác nào một trời một vực.
Nhìn xung quanh, giống một phòng trọ bình thường, bài trí bên trong thập phần đơn giản, có một cái giường, có một cái bồ đoàn, một cái bàn đá, trên bàn đá có một chén đèn dầu, ánh đèn mở ảo, dưới ánh nến lờ mờ, hai người đang vùi đầu khổ chiến.
Một người toàn thân áo đen, trên áo bào có thêu lôi vân màu tím, tóc đen như mực, tụ mà không tán, khuôn mặt chừng ba mươi tuổi, khiến người ta chú ý nhất chính là cặp lông mày màu bạc, như kiếm, xuyên thẳng tóc mai, chính là Lôi Long Tôn Giả mà Bát Tư Ba muốn gặp, mà đang so đấu với hắn, là một gã mặc áo bào màu vàng trên người, mà người áo màu vàng này, chính là người ngày đó Tiểu Báo Tử gặp được trên sông.
Nhìn cuộc chiến trên bàn, song phương khó phân thắng bại, thế công của Lôi Long thượng nhân sắc bén, mà người ngồi đối diện, thế thủ rất cẩn thận. - Đại Luân Tự Bát... - Đại Luân Tự một trong Thập Tam Hoạt Phật, ngươi là người duy nhất chọn nhập thế tu hành, cũng là Hoạt Phật duy nhất không tiến vào Thông Huyền Bí Cảnh!
Không chờ hắn nói xong, Long Lôi tôn đã chen ngang lời hắn, nói đến đây, hắn ngẩn đầu lên, liếc nhìn Bát Tư Ba, đôi mắt thâm sâu như biển, hiện ra một tia dị sắc. - Thú vị, nếu như người lập địa thành phật, như vậy, trong Thập Tam Hoạt Phật của Đại Luân Tự, có thành tựu lớn nhất, đáng tiếc... - Tôn giả khen nhầm, Bát Tư Ba chỉ đi ra ngoài thông khí mà thôi, lần này đến... - Mục đích của ngươi, ta đã biết, nhưng mà, ta không cách nào giúp ngươi!
Long Lôi tôn giả lại chen ngang lời nói của Bát Tư Ba, trên mặt hiện ra một nụ cười khổ, một ngón tay chỉ vào đạo nhân mặc áo bào màu vàng. - Cho dù ta muốn giúp ngươi, cũng bất lực, trừ phi, ngươi có thể mời vị này đi. Nguồn truyện:
Vẻ đau khổ trên mặt của Bát Tư Ba càng nhiều, ánh mắt nhìn về người mặc áo bào màu vàng. - Không nên nhìn ta, nhìn ta cũng vô dụng, ngươi cho rằng ta ưa thích tới nơi chim không ỉa phân này sao, chuyện này ta chẳng muốn quản, nhưng trước đó ta bại bởi Tạo Hóa đồng tử, cho nên, thiếu nợ hắn một việc, không có biện pháp, chỉ có thể đến đây, ngươi muốn tìm thì đi tìm Tạo Hóa đồng tử đi!
Con mắt người áo vàng không nhìn, hết sức chăm chú vào ván cờ, trên tay cầm một con cờ màu đen, ánh mắt quét tới quét lui trên bàn cờ, nhàn nhạt nói ra. - Ngươi là người Đại Luân Tự, tại sao không đi cầu Đại Luân Tự? Chỗ đó có mười hai tôn Hoạt Phật, đều có tu vi Thông Huyền Bí Cảnh, nếu ngươi có thể mời được bọn họ, chuyện này rất dễ giải quyết. - Nếu là hắn có thể cầu Đại Luân Tự, cũng không cần vượt qua cánh đồng tuyết để tới tìm ta làm cọng rơm hi vọng a!
Long Lôi tôn giả thán một tiếng. - Ngươi phải biết rằng, trên người của ta, cũng đang chảy huyết mạch của người thảo nguyên a! - Nói láo, bộ tộc của ngươi đã sớm bị người ta diệt tộc từ tám trăm năm mươi năm trước rồi, sao lúc đó không thấy ngươi nói thế, hiện tại lại nói mình chảy huyết mạch của thảo nguyên, có ý gì? - Không có ý gì!
Lôi Long tôn giả cười khổi, tiếp tục vùi đầu đánh cờ, không nói chuyện. - Tôn Giả đại nhân! - Ta nói rồi, không nên tìm ta! - Nếu là tiểu tăng nhớ không lầm, một vạn ba ngàn năm trước, người của Lôi Long Cung, thành lập Bộ Lạc Liên Tịch Hội Minh, cũng chính là nguy cơ cơ của thảo nguyên hôm nay, chôn mầm tai họa xuống, nếu không có Long Lôi Cung... - Hắn chỉ là một người bị Lôi Long Cung vút đi mà thôi, không thể nói là người của Lôi Long Cung! - Có thể hắn dùng võ công của Lôi Long Cung, một thân tuyệt thế võ công của hắn cũng từ Lôi Long Cung mà ra, nếu như ta nhớ đúng, chuyện này không hợp quy củ của Lôi Long Cung, cho dù là bị Lôi Long Cung vứt bỏ, lúc rời Lôi Long Cung, võ công của hắn, phải vị thu hồi! - Ta thua!
Lôi Long tôn giả ngẩn đầu lên, nhìn người áo bào màu vàng, nói nhận thua. - Lại tiếp một ván nữa!
Người áo bào màu vàng vung tay lên, cờ đen trắng trên bàn bay lên, rơi xuống hai cái hộp. - Ngươi yên tâm, ta sẽ không rời Long Lôi Cung!
Long Lôi tôn giả cười nói. - Nhưng mà, hắn nói đúng, chuyện này, nguyên nhân là do Lôi Long Cung, dù thế nào... - Vậy ngươi giao ra đi, chỉ cần ngươi không rời khỏi Long Lôi Cung, cho dù đem một thân tu vi truyền cho tên này, không có quan hệ tới ta.
Người áo bào màu vàng cười lạnh hắc hắc, mục đích của hắn chỉ là đánh cờ với Lôi Long tôn giả, cam đoan hắn không rời khỏi Lôi Long Cung, về phần hắn làm cái gì trong Lôi Long Cung, hắn cũng lười quản, chẳng lẽ muốn hắn đánh nhau thật sự với Lôi Long tôn giả sao?
Bát Tư Ba đứng trên một bậc thang cuối cùng bước vào cung điện ngẩng đầu nhìn lên, một cầu thang cao vài chục trượng xuất hiện trước mặt của hắn, lại nhìn lên trên, có một tấm biển cực lớn, trên đó viết ba chữ "Lôi Long Cung" cực lớn.
Lôi Long Cung!
Kiến trúc thần bí này được xây dựng ở cực bắc tuyết nguyên, người biết rất ít, cũng chỉ có những cường giả đỉnh cao của thế giới, mới biết được tồn tại thần bí nằm ở nơi này, mà trên thực tế, tòa cung điện thần bí này, từ xưa tới nay đã tồn tại trên đời này, chưa từng can thiệp bất cứ chuyện gì trên đời.
Dù là thay triều đổi đại, hay dân tộc hưng suy, cũng không quan hệ tới nơi này, mà mục đích tồn tại của nó, giống như chỉ nằm ở trong sơn mạch hắc sắc khổng lồ này, tĩnh mịch nhìn Nhật Lạc Tinh Trầm.
- Tuyết Sơn Đại Luân Tự Bát Tư Ba, bái kiến Long Lôi tôn giả!
Đứng ở bên ngoài cửa cung điện, Bát Tư Ba hít sâu một hơi, hoàn toàn không có một chút phong phạm của Tông Sư chút nào, mà giống như một học đồ, kính cẩn đứng ở trước cửa ra vào, lẳng lặng mà đợi, qua một hồi lâu, cửa sắt mở ra, có một tiểu đạo đồng khoảng mười hai mười ba, liếc nhìn Bát Tư Ba.
- Tôn Giả mời ngài đi vào!
- Đa tạ!
Bát Tư Ba hợp hai tai thành hình chữ thập, đi theo đằng sau tiểu đạo đồng, tiến vào đại môn Lôi Long Cung.
Ở bên trong Lôi Long Cung này còn khổng lồ hơn phía bên ngoài, chín cây cột trụ có đường kính vượt qua mười trượng cao gần trăm trượng chống đỡ cả cung điện, trên cột trụ điêu khắc mây mù, dị thú, chim bay và đủ loại đồ án thần ma, Bát Tư Ba và tiểu đạo đồng, giống như hai con kiến tiến vào đây, đi qua đại sảnh rộng rãi, đi vào một gian phòng có hào quang yếu ớt chớp động, đạo đồng dừng bước lại.
- Tôn Giả ở bên trong, mời đại sư!
Bát Tư Ba gật đầu, đẩy cửa phòng ra.
Gian phòng kia cũng không lớn, so sánh với cung điện ở bên ngoài kia, chẳng khác nào một trời một vực.
Nhìn xung quanh, giống một phòng trọ bình thường, bài trí bên trong thập phần đơn giản, có một cái giường, có một cái bồ đoàn, một cái bàn đá, trên bàn đá có một chén đèn dầu, ánh đèn mở ảo, dưới ánh nến lờ mờ, hai người đang vùi đầu khổ chiến.
Một người toàn thân áo đen, trên áo bào có thêu lôi vân màu tím, tóc đen như mực, tụ mà không tán, khuôn mặt chừng ba mươi tuổi, khiến người ta chú ý nhất chính là cặp lông mày màu bạc, như kiếm, xuyên thẳng tóc mai, chính là Lôi Long Tôn Giả mà Bát Tư Ba muốn gặp, mà đang so đấu với hắn, là một gã mặc áo bào màu vàng trên người, mà người áo màu vàng này, chính là người ngày đó Tiểu Báo Tử gặp được trên sông.
Nhìn cuộc chiến trên bàn, song phương khó phân thắng bại, thế công của Lôi Long thượng nhân sắc bén, mà người ngồi đối diện, thế thủ rất cẩn thận.
- Đại Luân Tự Bát...
- Đại Luân Tự một trong Thập Tam Hoạt Phật, ngươi là người duy nhất chọn nhập thế tu hành, cũng là Hoạt Phật duy nhất không tiến vào Thông Huyền Bí Cảnh!
Không chờ hắn nói xong, Long Lôi tôn đã chen ngang lời hắn, nói đến đây, hắn ngẩn đầu lên, liếc nhìn Bát Tư Ba, đôi mắt thâm sâu như biển, hiện ra một tia dị sắc.
- Thú vị, nếu như người lập địa thành phật, như vậy, trong Thập Tam Hoạt Phật của Đại Luân Tự, có thành tựu lớn nhất, đáng tiếc...
- Tôn giả khen nhầm, Bát Tư Ba chỉ đi ra ngoài thông khí mà thôi, lần này đến...
- Mục đích của ngươi, ta đã biết, nhưng mà, ta không cách nào giúp ngươi!
Long Lôi tôn giả lại chen ngang lời nói của Bát Tư Ba, trên mặt hiện ra một nụ cười khổ, một ngón tay chỉ vào đạo nhân mặc áo bào màu vàng.
- Cho dù ta muốn giúp ngươi, cũng bất lực, trừ phi, ngươi có thể mời vị này đi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Vẻ đau khổ trên mặt của Bát Tư Ba càng nhiều, ánh mắt nhìn về người mặc áo bào màu vàng.
- Không nên nhìn ta, nhìn ta cũng vô dụng, ngươi cho rằng ta ưa thích tới nơi chim không ỉa phân này sao, chuyện này ta chẳng muốn quản, nhưng trước đó ta bại bởi Tạo Hóa đồng tử, cho nên, thiếu nợ hắn một việc, không có biện pháp, chỉ có thể đến đây, ngươi muốn tìm thì đi tìm Tạo Hóa đồng tử đi!
Con mắt người áo vàng không nhìn, hết sức chăm chú vào ván cờ, trên tay cầm một con cờ màu đen, ánh mắt quét tới quét lui trên bàn cờ, nhàn nhạt nói ra.
- Ngươi là người Đại Luân Tự, tại sao không đi cầu Đại Luân Tự? Chỗ đó có mười hai tôn Hoạt Phật, đều có tu vi Thông Huyền Bí Cảnh, nếu ngươi có thể mời được bọn họ, chuyện này rất dễ giải quyết.
- Nếu là hắn có thể cầu Đại Luân Tự, cũng không cần vượt qua cánh đồng tuyết để tới tìm ta làm cọng rơm hi vọng a!
Long Lôi tôn giả thán một tiếng.
- Ngươi phải biết rằng, trên người của ta, cũng đang chảy huyết mạch của người thảo nguyên a!
- Nói láo, bộ tộc của ngươi đã sớm bị người ta diệt tộc từ tám trăm năm mươi năm trước rồi, sao lúc đó không thấy ngươi nói thế, hiện tại lại nói mình chảy huyết mạch của thảo nguyên, có ý gì?
- Không có ý gì!
Lôi Long tôn giả cười khổi, tiếp tục vùi đầu đánh cờ, không nói chuyện.
- Tôn Giả đại nhân!
- Ta nói rồi, không nên tìm ta!
- Nếu là tiểu tăng nhớ không lầm, một vạn ba ngàn năm trước, người của Lôi Long Cung, thành lập Bộ Lạc Liên Tịch Hội Minh, cũng chính là nguy cơ cơ của thảo nguyên hôm nay, chôn mầm tai họa xuống, nếu không có Long Lôi Cung...
- Hắn chỉ là một người bị Lôi Long Cung vút đi mà thôi, không thể nói là người của Lôi Long Cung!
- Có thể hắn dùng võ công của Lôi Long Cung, một thân tuyệt thế võ công của hắn cũng từ Lôi Long Cung mà ra, nếu như ta nhớ đúng, chuyện này không hợp quy củ của Lôi Long Cung, cho dù là bị Lôi Long Cung vứt bỏ, lúc rời Lôi Long Cung, võ công của hắn, phải vị thu hồi!
- Ta thua!
Lôi Long tôn giả ngẩn đầu lên, nhìn người áo bào màu vàng, nói nhận thua.
- Lại tiếp một ván nữa!
Người áo bào màu vàng vung tay lên, cờ đen trắng trên bàn bay lên, rơi xuống hai cái hộp.
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không rời Long Lôi Cung!
Long Lôi tôn giả cười nói.
- Nhưng mà, hắn nói đúng, chuyện này, nguyên nhân là do Lôi Long Cung, dù thế nào...
- Vậy ngươi giao ra đi, chỉ cần ngươi không rời khỏi Long Lôi Cung, cho dù đem một thân tu vi truyền cho tên này, không có quan hệ tới ta.
Người áo bào màu vàng cười lạnh hắc hắc, mục đích của hắn chỉ là đánh cờ với Lôi Long tôn giả, cam đoan hắn không rời khỏi Lôi Long Cung, về phần hắn làm cái gì trong Lôi Long Cung, hắn cũng lười quản, chẳng lẽ muốn hắn đánh nhau thật sự với Lôi Long tôn giả sao?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Bát Tư Ba đứng trên một bậc thang cuối cùng bước vào cung điện ngẩng đầu nhìn lên, một cầu thang cao vài chục trượng xuất hiện trước mặt của hắn, lại nhìn lên trên, có một tấm biển cực lớn, trên đó viết ba chữ "Lôi Long Cung" cực lớn.
Lôi Long Cung!
Kiến trúc thần bí này được xây dựng ở cực bắc tuyết nguyên, người biết rất ít, cũng chỉ có những cường giả đỉnh cao của thế giới, mới biết được tồn tại thần bí nằm ở nơi này, mà trên thực tế, tòa cung điện thần bí này, từ xưa tới nay đã tồn tại trên đời này, chưa từng can thiệp bất cứ chuyện gì trên đời.
Dù là thay triều đổi đại, hay dân tộc hưng suy, cũng không quan hệ tới nơi này, mà mục đích tồn tại của nó, giống như chỉ nằm ở trong sơn mạch hắc sắc khổng lồ này, tĩnh mịch nhìn Nhật Lạc Tinh Trầm. - Tuyết Sơn Đại Luân Tự Bát Tư Ba, bái kiến Long Lôi tôn giả!
Đứng ở bên ngoài cửa cung điện, Bát Tư Ba hít sâu một hơi, hoàn toàn không có một chút phong phạm của Tông Sư chút nào, mà giống như một học đồ, kính cẩn đứng ở trước cửa ra vào, lẳng lặng mà đợi, qua một hồi lâu, cửa sắt mở ra, có một tiểu đạo đồng khoảng mười hai mười ba, liếc nhìn Bát Tư Ba. - Tôn Giả mời ngài đi vào! - Đa tạ!
Bát Tư Ba hợp hai tai thành hình chữ thập, đi theo đằng sau tiểu đạo đồng, tiến vào đại môn Lôi Long Cung.
Ở bên trong Lôi Long Cung này còn khổng lồ hơn phía bên ngoài, chín cây cột trụ có đường kính vượt qua mười trượng cao gần trăm trượng chống đỡ cả cung điện, trên cột trụ điêu khắc mây mù, dị thú, chim bay và đủ loại đồ án thần ma, Bát Tư Ba và tiểu đạo đồng, giống như hai con kiến tiến vào đây, đi qua đại sảnh rộng rãi, đi vào một gian phòng có hào quang yếu ớt chớp động, đạo đồng dừng bước lại. - Tôn Giả ở bên trong, mời đại sư!
Bát Tư Ba gật đầu, đẩy cửa phòng ra.
Gian phòng kia cũng không lớn, so sánh với cung điện ở bên ngoài kia, chẳng khác nào một trời một vực.
Nhìn xung quanh, giống một phòng trọ bình thường, bài trí bên trong thập phần đơn giản, có một cái giường, có một cái bồ đoàn, một cái bàn đá, trên bàn đá có một chén đèn dầu, ánh đèn mở ảo, dưới ánh nến lờ mờ, hai người đang vùi đầu khổ chiến.
Một người toàn thân áo đen, trên áo bào có thêu lôi vân màu tím, tóc đen như mực, tụ mà không tán, khuôn mặt chừng ba mươi tuổi, khiến người ta chú ý nhất chính là cặp lông mày màu bạc, như kiếm, xuyên thẳng tóc mai, chính là Lôi Long Tôn Giả mà Bát Tư Ba muốn gặp, mà đang so đấu với hắn, là một gã mặc áo bào màu vàng trên người, mà người áo màu vàng này, chính là người ngày đó Tiểu Báo Tử gặp được trên sông.
Nhìn cuộc chiến trên bàn, song phương khó phân thắng bại, thế công của Lôi Long thượng nhân sắc bén, mà người ngồi đối diện, thế thủ rất cẩn thận. - Đại Luân Tự Bát... - Đại Luân Tự một trong Thập Tam Hoạt Phật, ngươi là người duy nhất chọn nhập thế tu hành, cũng là Hoạt Phật duy nhất không tiến vào Thông Huyền Bí Cảnh!
Không chờ hắn nói xong, Long Lôi tôn đã chen ngang lời hắn, nói đến đây, hắn ngẩn đầu lên, liếc nhìn Bát Tư Ba, đôi mắt thâm sâu như biển, hiện ra một tia dị sắc. - Thú vị, nếu như người lập địa thành phật, như vậy, trong Thập Tam Hoạt Phật của Đại Luân Tự, có thành tựu lớn nhất, đáng tiếc... - Tôn giả khen nhầm, Bát Tư Ba chỉ đi ra ngoài thông khí mà thôi, lần này đến... - Mục đích của ngươi, ta đã biết, nhưng mà, ta không cách nào giúp ngươi!
Long Lôi tôn giả lại chen ngang lời nói của Bát Tư Ba, trên mặt hiện ra một nụ cười khổ, một ngón tay chỉ vào đạo nhân mặc áo bào màu vàng. - Cho dù ta muốn giúp ngươi, cũng bất lực, trừ phi, ngươi có thể mời vị này đi. Nguồn truyện:
Vẻ đau khổ trên mặt của Bát Tư Ba càng nhiều, ánh mắt nhìn về người mặc áo bào màu vàng. - Không nên nhìn ta, nhìn ta cũng vô dụng, ngươi cho rằng ta ưa thích tới nơi chim không ỉa phân này sao, chuyện này ta chẳng muốn quản, nhưng trước đó ta bại bởi Tạo Hóa đồng tử, cho nên, thiếu nợ hắn một việc, không có biện pháp, chỉ có thể đến đây, ngươi muốn tìm thì đi tìm Tạo Hóa đồng tử đi!
Con mắt người áo vàng không nhìn, hết sức chăm chú vào ván cờ, trên tay cầm một con cờ màu đen, ánh mắt quét tới quét lui trên bàn cờ, nhàn nhạt nói ra. - Ngươi là người Đại Luân Tự, tại sao không đi cầu Đại Luân Tự? Chỗ đó có mười hai tôn Hoạt Phật, đều có tu vi Thông Huyền Bí Cảnh, nếu ngươi có thể mời được bọn họ, chuyện này rất dễ giải quyết. - Nếu là hắn có thể cầu Đại Luân Tự, cũng không cần vượt qua cánh đồng tuyết để tới tìm ta làm cọng rơm hi vọng a!
Long Lôi tôn giả thán một tiếng. - Ngươi phải biết rằng, trên người của ta, cũng đang chảy huyết mạch của người thảo nguyên a! - Nói láo, bộ tộc của ngươi đã sớm bị người ta diệt tộc từ tám trăm năm mươi năm trước rồi, sao lúc đó không thấy ngươi nói thế, hiện tại lại nói mình chảy huyết mạch của thảo nguyên, có ý gì? - Không có ý gì!
Lôi Long tôn giả cười khổi, tiếp tục vùi đầu đánh cờ, không nói chuyện. - Tôn Giả đại nhân! - Ta nói rồi, không nên tìm ta! - Nếu là tiểu tăng nhớ không lầm, một vạn ba ngàn năm trước, người của Lôi Long Cung, thành lập Bộ Lạc Liên Tịch Hội Minh, cũng chính là nguy cơ cơ của thảo nguyên hôm nay, chôn mầm tai họa xuống, nếu không có Long Lôi Cung... - Hắn chỉ là một người bị Lôi Long Cung vút đi mà thôi, không thể nói là người của Lôi Long Cung! - Có thể hắn dùng võ công của Lôi Long Cung, một thân tuyệt thế võ công của hắn cũng từ Lôi Long Cung mà ra, nếu như ta nhớ đúng, chuyện này không hợp quy củ của Lôi Long Cung, cho dù là bị Lôi Long Cung vứt bỏ, lúc rời Lôi Long Cung, võ công của hắn, phải vị thu hồi! - Ta thua!
Lôi Long tôn giả ngẩn đầu lên, nhìn người áo bào màu vàng, nói nhận thua. - Lại tiếp một ván nữa!
Người áo bào màu vàng vung tay lên, cờ đen trắng trên bàn bay lên, rơi xuống hai cái hộp. - Ngươi yên tâm, ta sẽ không rời Long Lôi Cung!
Long Lôi tôn giả cười nói. - Nhưng mà, hắn nói đúng, chuyện này, nguyên nhân là do Lôi Long Cung, dù thế nào... - Vậy ngươi giao ra đi, chỉ cần ngươi không rời khỏi Long Lôi Cung, cho dù đem một thân tu vi truyền cho tên này, không có quan hệ tới ta.
Người áo bào màu vàng cười lạnh hắc hắc, mục đích của hắn chỉ là đánh cờ với Lôi Long tôn giả, cam đoan hắn không rời khỏi Lôi Long Cung, về phần hắn làm cái gì trong Lôi Long Cung, hắn cũng lười quản, chẳng lẽ muốn hắn đánh nhau thật sự với Lôi Long tôn giả sao?