Huống chi, phi kiếm cần thần niệm thao tác. Âm Sát trận lập ra, đã mơ hồ ngăn cách được thần niệm của Vũ Thiên Dương, phi kiếm sau vài lần đánh lên Tu La Âm Sát Châm liền mất đi không chế, bay tán loạn trong trận.
Vũ Thiên Dương thấy vậy, thần sắc thay đổi, đánh tới Tiểu Báo Tử. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Lúc này Tiểu Báo Tử đang được bao phủ trong một vòng âm sát khí. Vũ Thiên Dương liều lĩnh lao vào giống như tự chui đầu vào rọ vậy, Tu La Âm Sát trận lại có thể dễ dàng xông vào như vậy sao?
Hắn chỉ nghĩ rằng vào trong trận là có thể điều khiển lại phi kiếm.
Nhất kiếm phá vạn pháp, vạn pháp quy nhất kiếm.
Đây là cảnh giới mà toàn bộ kiếm tu theo đuổi cả đời!
Thế nhưng, cảnh giới này là bọn họ theo đuổi, cũng là cảnh giới mà Vũ Thiên Dương theo đuổi. Hắn còn kém tiêu chuẩn này rất xa, cho dù hắn có thể điều khiển lại phi kiếm, cũng không thể phá được Tu La Âm Sát trận. Huống chi, cho dù vào được trong trận này, hắn cũng không thể dùng thần niệm để liên hệ với phi kiếm được.
Tiểu Báo Tử cũng không ngu đến nỗi cho hắn thử làm như vậy.
Vũ Thiên Dương xông vào trong trận, liền cảm thấy như mình vừa lao vào một khu vực mà băng tuyết ngập trời, không kìm được mà khẽ rùng mình. Sau đó, hắn nhìn thấy kiếm quang của mình đã bị vài cái Tu La Âm Sát Châm đánh cho biến lại nguyên hình, mà thần niệm lại như bị đóng băng, làm thế nào cũng không thể xuất ra. Hắn thấy vậy liền biết không hay, muốn chạy ra ngoài. Nhưng Tiểu Báo Tử lại không thể để cho hắn đi dễ dàng như vậy được.
Ngón tay giơ nhẹ, hai cái Tu La Âm Sát Châm liền xuyên qua đùi hắn. Tuy không đâm trúng xương cốt hay gân mạch nhưng trong châm lại ẩn chứa âm sát khí mãnh liệt đã làm đông cứng toàn bộ kinh mạch ở hai chân hắn. Nếu không phải Tiểu Báo Tử còn lưu tình thì hai chân hắn chắc chắn đã bị phế rồi.
- Vì ngươi là đệ tử của Kim Quang Động, lần này ta sẽ tha cho ngươi!
Năm ngón tay Tiểu Báo Tử mở ra, một tay nắm lấy thanh phi kiếm kia.
Một đòn này, nhìn như đơn giản, thật ra lại dùng đến Thiên Ưng Trảo Lực trong Thiên Cầm Cửu Biến, bao trùm toàn bộ phi kiếm, ngăn chặn việc Vũ Thiên Dương dùng thần niệm điều khiển nó.
Thiên Cầm Cửu Biến này là một loại pháp môn tu luyện có từ thời thượng cổ, huyền diệu vô cùng, các chiêu trong đó đều có cách đối phó với các loại pháp khí phải dùng thần niệm thao tác như phi kiếm này.
Sau khi bắt lấy phi kiếm, Tiểu Báo Tử mới phất tay áo, thu hồi bốn mươi chín cái Tu La Âm Sát Châm, người cũng hạ xuống đất.
Vũ Thiên Dương ngã nhào xuống đất, nhưng thần trí vẫn còn. Nhìn thấy Tiểu Báo Tử đã thu hồi trận pháp, hắn liền thi triển thần niệm, cố gắng khống chế lại phi kiếm. Tiếc rằng, thần niệm của hắn lần này lại như trâu đất rơi xuống biển, một đi không trở lại.
- Hừ, phi kiếm rơi vào tay ta, ngươi nghĩ mình còn có thể điều khiển nó sao?
Tiểu Báo Tử cười lạnh một tiếng, tiện tay ném thanh phi kiếm tới trước mặt Vũ Thiên Dương:
- Ta cũng không muốn thanh phi kiếm này. Thế nhưng ta cảnh cáo ngươi, đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng. Sau này nếu môn nhân Kim Quang Động lại đến gây rối với ta, sẽ không may mắn như ngươi đâu!
Nói xong, hắn liền lên xe ngựa, chui vào buồng xe. Mã phu của Ô gia vẻ mặt đắc ý, liếc Vũ Thiên Dương một cái, vung roi ngựa.
- Đi thôi!
Hét lên một tiếng, xe ngựa của Ô gia liền chạy về phía trước, chạy thẳng về Ô phủ, không dừng lại chút nào.
Chỉ còn lại Vũ Thiên Dương vô cùng tức giận và phẫn nộ.
- Tiểu Báo Tử, lần này ngươi hơi lỗ mãng rồi. Vũ Thiên Dương là đệ tử Kim Quang Động, đã thế lại còn là một kiếm tu. Ngươi phế đi hai chân của hắn, nếu Kim Quang Động biết, việc này sẽ khó nói lắm đấy!
Bên trong xe ngựa, Lữ Nhất Nguyệt lo lắng nói.
Kim Quang Động Chủ là cường giả cửu phẩm, hơn nữa nhìn tình hình ngày hôm nay, rất có thể là một gã kiếm tu. Nếu Vũ Thiên Dương đã có thể dùng phi kiếm, vậy cũng có nghĩa hắn là đệ tử của Kim Quang Động Chủ. Giờ Tiểu Báo Tử lại phế đi hắn, Kim Quang Động Chủ chắc chắn sẽ không bỏ qua.
- Yên tâm đi đại trưởng lão, ta tự có chừng mực. Thương thể của hắn về tĩnh dưỡng nửa năm một năm sẽ khỏi thôi!
Tiểu Báo Tử cười nói.
- Như vậy thì tốt!
Lữ Nhất Nguyệt yên lòng gật đầu:
- Đúng rồi, vừa rồi ngươi dùng pháp khí phải không?
- Tu La Âm Sát Châm này là ta lấy được trên người một tên thổ phỉ!
Tiểu Báo Tử cũng không giấu diếm, rung tay áo lên, phóng ra bốn mươi chín cái Tu La Âm Sát Châm, bay trước mặt Ô Duyên Thắng cùng Lữ Nhất Nguyệt.
Bốn mươi chín cái hắc châm, lóe động huyền sắc quang mang, Lữ Nhất Nguyệt cùng Ô Duyên Thắng không nhịn được mà thở dồn dập. Nếu định lực của bọn hắn không tốt, mà người đối diện lại là Tiểu Báo Tử, người mà bọn hắn không áp chế được, nói không chừng đã muốn ra tay cướp đoạt rồi.
Tiểu Báo Tử cười cười, không thèm để ý đến phản ứng của hai người, thu bốn mươi chín cái Tu La Âm Sát Châm lại:
- Thứ này giúp ta không ít, nếu không phải nhờ chúng nó, ta đã chết trong tay tên Bảo Âm Cách Nhật Nhạc chết tiệt rồi!
Hai người lúc này mới kịp phản ứng, hít sâu một hơi, mặt cố lộ ra vẻ tươi cười.
- Đúng vậy, vận khí của ngươi thật tốt!
Ô Duyên Thắng nói, cũng không hỏi Tiểu Báo Tử lấy được Tu La Âm Sát Châm trên người tên thổ phỉ nào. Hắn trực tiếp bỏ qua chủ đề này, nói:
- Tiểu Báo Tử, bây giờ ngươi là trưởng lão Ô gia, ta đã an bài cho ngươi một cái viện nhỏ, bên cạnh là viện của sư phụ ngươi, ngươi cứ đi xem đi, nếu có gì không hài lòng cứ nói cho ta biết!
- Gia chủ nói đùa rồi. Việc ngài an bài, ta chắc chắn sẽ vừa lòng!
Tiểu Bảo Tử nói, nhưng suy nghĩ trong đầu đã nhảy sang chuyện khác.
"Tính mệnh giao tu nhất khẩu kiếm, phi kiếm thiên lý cắt nhân đầu" ( Nghĩa: giao tính mệnh vào trong một thanh kiếm, phi kiếm bay nghìn dặm cắt đầu người). Phương pháp kiếm tu này quả có chỗ đáng khen. Bên trong Ngân Nguyệt kiếm pháp hình như cũng có pháp môn ngự kiếm, chẳng qua mình chưa từng tu luyện. Xem ra khi nào có thời gian cũng phải nghiên cứu thử xem!"
Bằng vào lời nói đã quyết định sinh mạng con người, dùng phi kiếm lấy đầu người ngoài ngàn dặm
Những lời này, đúng là miêu tả kiếm tu chuẩn xác nhất!
Tiểu Báo Tử cũng không muốn trở thành kiếm tu, nhưng mà khi hắn đi theo Vũ Thiên, sau khi ý thức được công kích cường đại của kiếm tu, liền sinh ý muốn theo con đường kiếm tu.
Cực dương Thông Thiên Kiếm là thứ hắn đặt hy vọng nhiều nhất, nhưng mà thứ nhất là chưa đại thành, thứ hai biết được nhiều thứ đâu phải là có lỗi, Vương Xà có thể dùng Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm, hắn là cửu phẩm cường giả, phía sau lại có Thiên Long làm hậu thuẫn, cho dù là có người trong lòng còn ngấp nghé, thì có thể làm gì được hắn nào.