Kiếm tu hung mãnh!
Bất quá là trong nháy mắt, một gã bát phẩm, hai gã Thất phẩm, một chết, hai trọng thương, tất cả đều mất đi sức chiến đấu!
Trong đó tự nhiên là có nhân tố Tiểu Báo Tử xuất kỳ bất ý. Thế nhưng Ngân Nguyệt kiếm quyết phối hợp Bích Du Kiếm cùng Thanh Ngọc cương khí của hắn chém ra lực sát thương khổng lồ!
- Chết tiệt, đi mau, Tiên Cung, ta kết thành tử thù!
Đang bị Lão Kim Kê tấn công, Vạn Nhâm Sơn hiển nhiên cũng thật không ngờ sẽ là cục diện như vậy. Dưới cục diện đó, một gã bát phẩm, hai gã Thất phẩm đã bị đối phương một người xoá sạch. Mà bản thân lại bị mất tiên cơ, hiện tại đã không còn bất cứ phần thắng gì nữa. Thậm chí rất có thể còn bỏ xác nơi này.
Hắn cũng là một người quyết đoán, thấy thời cơ đã mất, mạnh mẽ tấn công, liều mang chịu một trảo của Lão Kim Kê, đoạt lấy sơ hở, thuận tay tóm lấy hai gã cường giả còn sống, bay đi như điện.
- Hừ, chạy rất nhanh!
Lão Kim Kê cấp cho Vạn Nhâm Sơn một trảo, trong lòng chưa đủ, lại không muốn đuổi theo, đành trừng mắt nhìn ba người rời khỏi.
- Tiểu tử này, ta nghĩ sẽ không có người đi theo chúng ta nữa đúng không?
Trên người Tiểu Báo Tử bích quang thu liễm, tựa như có chút suy nghĩ nói.
- Đi thôi. Đừng để ý nhiều như vậy, trước tiên tìm địa cung.
Lão Kim Kê vỗ vỗ Lạc Hải Vân vẫn chết lặng ở đó nói.
Hắn biết Tiểu Báo Tử là kiếm tu, thế nhưng lại không biết hắn dĩ nhiên mạnh mẽ như thế, xuất thủ liền đoạt mạng người.
Thẳng đến Lão Kim Kê vỗ lên vai, hắn mới tỉnh lại.
- A, được, đi theo ta!
- Tên này, chúng ta cùng Triêu Thiên cung rốt cuộc kết đại cừu. Chết một cường giả, trọng thương hai, xem ra sau này phải cẩn thận.
- Thế nào, Đông Hải Triêu Thiên cung rất mạnh sao?
Tiểu Báo Tử có chút không giải thích được liếc mắt nhìn Lão Kim Kê:
- Ngươi tựa hồ đối với bọn họ rất kiêng kỵ a!
- Chỉ là không muốn chuốc lấy phiền phức thôi. Nếu như thực kiêng kỵ, ta cũng sẽ không để ngươi hạ tử thủ.
Lão Kim Kê lặng lẽ cười:
- Bất quá, Triêu Thiên cung cung chủ là nữ nhân, nổi danh phiền toái, nghe Thanh Lão nói, sáu mươi năm trước nàng thiếu chút nữa gia nhập Tiên Cung chúng ta, sau này tuy không thành. Bất quá cùng mấy lão trong cung quan hệ cũng không tệ.
- Lẽ nào những người đó còn có thể giúp đỡ ngoại nhân sao?
- Không đến mức đó, bất quá, trên mặt mũi có chút bối rối, ngươi không cần lo lắng, chuyện này ta sẽ xử lý.
Lão Kim Kê nói.
Ba người lại đi một đoạn, càng chạy, Tiểu Báo Tử liền càng bầu không khí có chút không đúng.
- Thế nào? Có phải là có phát hiện gì không?
Biểu tình Tiểu Báo Tử có chút quái dị, Lão Kim Kê trong lòng khẽ động hỏi.
- Cũng không thể tính là phát hiện gì cả, chỉ là nghĩ không gian này có chút không thích hợp, hình như Thiên Địa nguyên khí một mực bị cuốn trôi!
- Linh Giác của ngươi thật mẫn cảm a. Ở đây Thiên Địa nguyên khí tuy rằng đặc hơn, thế nhưng đừng nói là Thượng Cổ, cho dù Trung Cổ thời đại cũng có chỗ không bằng, Bất quá đây là chuyện nằm trong dự liệu. Tất cả không giang Cổ Khư xuất hiện cũng không ổn định. Có người nói không gian Cổ Khư đều là có hư hao, có rất nhiều khe hở không gian mắt thường nhìn không thấy. Thiên Địa nguyên khí đều là từ những khe hở này chảy ra. Bất quá không nên lo lắng, không gian Cổ Khư băng diệt là một quá trình dài dằng dặc, chỉ cần bên trong còn có Thiên Địa nguyên khí, vậy chứng tở không gian này còn chưa hoàn toàn tan vỡ, chúng ta có thể yên tâm...
Lời còn chưa dứt liền nghe thanh âm Lạc Hải Vân đi phía sau vang lên:
- Tìm được rồi, ta nghĩ chính là tại chỗ này.
- Là ở trong này!
Trong thanh âm của Lạc Hải Vân lộ ra hưng phấn, chỉ vào một mảnh tượng phật sứt mẻ bất kham nói.
Phật tượng rất lớn, chỉ là đầu cũng cao chừng mười trượng, bất quá, đầu phật tượng đã rơi xuống, thân thể ngồi xếp bằng cũng đã phong hoá gần hết.
- Mẹ nó, đem đại tượng phật này, chùa miếu cũng đủ lớn!
- Tu sĩ Thượng Cổ thời đại đều có đại thần thông, làm ra Đại Phật như vậy cũng là nhấc chân nhấc tay mà thôi!
Lão Kim Kê liếc mắt nhìn nói, quay đầu nói với Lạc Hải Vân:
- Ngươi nói địa cung liền ở đây? Làm sao đi vào được?
Lạc Hải Vân từ trong lòng móc ra một hạt châu trong suốt đưa đến trước mặt hai người.
- Đây là xá lợi tử?
Thấy Lạc Hải Vân lấy ra đồ vật, Lão Kim Kê liếc mắt liền nhận ra được:
- Ngươi lại có thứ này?
- Đây là xá lợi tử vị đại đức cao tăng chạy ra từ Tiểu Lôi Âm Tự kia lưu lại, chuyên môn dùng để mở ra địa cung.
- Vị đại đức cao tăng kia suy nghĩ thật chu đáo a!
Nhìn xá lợi tử cỡ quả trứng, Báo Tử có chút không rõ, nói.
Bất quá hắn cũng không có tâm tư suy nghĩ, bởi vì xá lợi tử trong tay Lạc Hải Vân bắt đầu phong hoá.
Gió trong không gian không lớn, tối đa chỉ có thể gọi là gió nhẹ. Thế nhưng gió thổi nhẹ đã đem xá lợi tử thổi thành tro tàn, hiển nhiên ngoài dự liệu của ba người, đặc biệt Lạc Hải Vân, trong lòng khẩn trương.
- Chớ nên hoảng loạn, hình như có biến hóa!
Quả nhiên xá lợi tử bị gió thổi thành hạt cát cũng không có bay xa, mà tụ tập lại rơi vào một bên tượng phật, hình thành vòng xoáy trong suốt.
- Lại là một không gian độc lập!
Tiểu Báo Tử ánh mắt chợt lóe, nhìn ra phần cuối trong đó.
Dòng xoáy trong suốt lưu chuyển chính là thông đạo không gian. Đi thông tới một không gian không ai biết, chỉ là so với thông đạo thông đạo không gian bọn họ từ bên ngoài đi ra kia, dòng xoáy này hiển nhiên cao minh hơn nhiều. So với Hư Không Thần Thảm Hư Không Thần Thảm mà Tiểu Báo Tử biết phải cao minh hơn gấp trăm lần.
- Như vậy chúng ta có thể đi vào sao?
Lão Kim Kê nhìn Tiểu Báo Tử hỏi.
- Không phải thì chúng ta tới nơi này làm gì?
Tiểu Báo Tử cười, bước đi hướng dòng xoáy kia, Lão Kim Kê và Lạc Hải Vân theo sát phía sau.
Bị dòng xoáy bao bọc, Tiểu Báo Tử liền cảm giác được không gian xung quanh thoáng cái điên đảo. Trong lòng hắn căng thẳng, linh giác toàn bộ phóng xuất, đem các loại không gian ba động huyền ảo xung quanh đều nhớ kỹ. Hắn đối với không gian đã có lý giải nhất định. Chỉ là loại lý giải này còn rất nông cạn. Hắn có thể sử dụng Lưỡng Giới Phân Cát, có thể sử dụng Tam Giới Tiểu Na Di, nhưng chỉ là sử dụng, muốn chân chính nắm giữ không gian huyền bí, còn cần kinh lịch chuyện tương tự. Giống như là bọn họ tiến nhập Cổ Khư, dòng xoáy thông đạo này đối với hắn mà nói đều là thể nghiệm và tài phú cực kỳ quý giá.
- Chúng ta đến nơi rồi!
Đang chìm đắm trong quỹ tích không gian ba động huyền diệu, trong tai truyền đến thanh âm của Lão Kim Kê.