Ý nghĩa là Chấp chưởng giả của Phi La Tử Văn Đao có được nội khí gần như vô cùng vô tận, bọn hắn căn bản không sợ hao tổn.
Đương nhiên, cái này cũng chỉ là trên lý luận thôi.
Nếu thật sự có thể tùy ý thuyên chuyển Phi la tử khí trong Phi La Tử Văn Đao, vậy thì thanh thế của Vương gia khẳng định phải cường đại hơn giờ rất nhiều, người khác nhau cho dù tu luyện công pháp giống nhau, nhưng tính chất nội khí tu luyện ra cũng vì thế mà có khác biệt rất nhỏ, những khác biệt này bình thường thì nhìn không ra, nhưng khi quán chú nội khí của hai người vào cùng một chỗ, khác biệt liền hiện ra, ít người còn may, càng nhiều người thì khác biệt rất nhỏ này sẽ góp gió thành bão, khiến cho nội khí trở nên pha tạp, hỗn tạp không tinh khiết, mà Chưởng khống giả của Phi La Tử Văn Đao muốn sử dụng nội khí cơ hồ như vô cùng này, bản thân cần có được tu vị nội khí cực kì thâm hậu, chính là năng lực khống chế với nội khí, hơn nữa, dù cho có thành công dẫn ra nội khí vô cùng vô tận trong Phi La Tử Văn Đao thì nội khí bản thân cần hao tổn để khống chế nội khí trong Phi La Tử Văn đao cũng là một con số kinh ngươi, có thể nói, trừ phi tu vị đạt đến cửu phẩm, bằng không thì tối đa cũng chỉ có thể dẫn được một lần, thậm chí, tu vi của ngươi đạt đến cửu phẩm, trong chiến đấu thì số lần có thể dẫn cũng không quá ba lượt.
Vương Nguyệt Bạch cũng chưa từng nghĩ tới sẽ trong tranh đấu với Tiểu Báo Tử sử dụng chiêu này.
Bất quá, hết thảy mọi việc đã không còn nằm trong phạm vi khống chế của hắn nữa rồi.
Thực lực của Tiểu Báo Tử hiển nhiên so với trong truyền thuyết còn cường đại hơn nhiều, hơn nữa, hắn cũng hoàn toàn thật không ngờ trong tay Tiểu Báo Tử vậy mà cũng có một kiện thần binh, một kiện như ý thần binh đủ để chống lại Phi La Tử Văn Đao, thoáng cái liền triệt để triệt tiêu mất ưu thế của Phi La Tử Văn Đao, mà bây giờ, tiểu tử này lại bỗng như sử ra côn pháp quái dị như thế, xuất kỳ bất ý hoàn toàn áp chế hắn, cây côn cổ quái kia thế đại lực trầm, thật sự nếu không vận dụng toàn bộ lực lượng của Phi La Tử Văn đao thì chỉ sợ mặt mũi của mình sẽ mất sạch toàn bộ mất thôi. - Đây là do ngươi bức ta đấy!
Vương Nguyệt Bạch dưới sự ép sát của Tiểu Báo Tử, liên tiếp lui về sau, Như Ý Kim Lân Côn mang theo tiếng gió vù vù như thực chết, xoáy toàn bộ cát bụi trong phạm vi mười dặm lên, bên trong một mảnh mây vàng ẩn ẩn chớp động lên tia chớp tím, trong lúc đó, ánh sáng tím kia mãnh liệt bạo ra.
Hô, hô, hô!
Khí lưu màu tím kia lập tức chiếm đoạt mây vàng, kích thích khí lưu vô biên, rất nhanh, một đầu Cự Long giống như lưu quang màu tím liền được tạo ra. - Lực lượng rất mạnh, tên này sao lại có nội khí hùng hồn như vậy chứ! Tiểu Báo Tử không nghĩ tới phản kích của Vương Nguyệt Bạch lại nhanh như thế, hung mãnh như thế.
Cây côn trong tay cứng lại, trong chốc lát liền bị đao khí của đối phương phản kích.
Tiểu tử, đây là do ngươi tự tìm đấy, tử khí trùng thiên, đi chết đi a!
Khí lưu màu tím xoáy lên một đạo khí trụ màu tím trùng thiên, điên cuồng xoay tròn, từng sợi khí lưu như lưỡi đao thật nhỏ, cắt lấy hết thảy những thứ trong khí lưu.
Vụt vụt vụt!
Tiểu Báo Tử múa tròn Như Ý Kim Lân Côn, bảo vệ toàn thân, từng đạo mảnh nhận đánh vào trên Như Ý Kim Lân Côn, nổi lên trận trận kim mang. - Chết cái đầu mẹ ngươi đấy!
Tiểu Báo Tử gầm thét. Tuy có Như Ý Kim Lân Côn hộ thân, nhưng nội khí vô cùng cường đại vẫn khiến khí huyết hắn cuồn cuộn từng hồi, Ngọc Hư Thông Thiên kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật dĩ nhiên đã vận đến cực điểm.
Rầm rầm rầm bang bang.
Bỗng nhiên ngay lúc đó, một hồi nổ mạnh vang lên trong lốc xoáy màu tím, nhưng trong nháy mắt này, Ngọc Hư Thông Thiên kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật lại một lần nữa tương hợp khiến Tiểu Báo Tử đánh ra Bạo kích.
Lần này, đã hiện ra sự bất đồng giữa chùy và côn, Tiểu Báo Tử trước kia là dùng chùy hóa quyền, cho dù có thể đánh ra Bạo kích, thì một lần cũng chỉ có một kích, nhưng hiện giờ hắn dùng chính là côn pháp, dùng cũng là côn thuật được truyền thừa từ thời Thượng Cổ, trong một kích này, côn ảnh tung bay, Như Ý Kim Lân Côn của hắn dường như dưới sự ảnh hưởng của Bạo Kích, như biến thành vật còn sống, sinh sinh ở trong lốc xoáy màu tím này chọc ra một cái quật long sâu hoẵm, ngoài ra, vậy mà trong nháy mắt liền sinh ra lực lượng cường đại, hoàn toàn áp chế lực lượng của Tử Văn đao, lốc xoáy đang cấp tốc xoay chuyển cũng ngưng tụ lại. - Không thể nào!
Cảm giác được một cổ lực lượng tựa núi phác thiên cái địa đè xuống, Vương Nguyệt Bạch hô lớn một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ cực kì không thể tưởng tượng nổi. - Thiếu chút nữa bại rồi!
Tiểu Báo Tử lao ra lốc xoáy, thầm hô một tiếng may mắn, nhưng còn chưa đợi hắn lao tới, hiệu quả của Bạo kích liền biến mất, hắn lại lần nữa bị khí lưu khổng lồ kia hoàn toàn áp chế, một cổ hấp lực cường đại từ trong lốc xoáy truyền ra, dường như muốn lại lần nữa hút hắn vào trong vậy. - Lớn cho ta!
Tiểu Báo Tử hú lên quái dị, Như Ý Kim Lân Côn trong tay mãnh liệt biến lớn, trước khi bị lốc xoáy hút vào Như Ý Kim Lân Côn lại lần nữa biến thành lớn hơn mười trượng, lập tức khi bị lốc xoáy màu tím hút vào, liền trực tiếp chọc tới Vương Nguyệt Bạch.
Trông thấy cây côn lớn chọc tới, Vương Nguyệt Bạch không dám lấy đao đón đỡ, chỉ biết né tránh, lần này, khí tức không khỏi loạn.
Tiểu Báo Tử nhạy cảm bắt được khí tức vừa loạn này, thân hình nghiêm lại, hai tay mở ra, thân hình giống như đại bàng chạy ra khỏi lốc xoáy màu tím.
Thiên Cầm Cửu Biến, Thiên Bằng tung hoành!
Lao ra lốc xoáy, thân hình Tiểu Báo Tử ở trên không trung làm một động tác quỷ dị, hoàn toàn không phù hợp nguyên lý cơ học mà lướt đi, Như Ý Kim Lân Côn trong nháy mắt liền biến lại chỉ lớn bằng Tề Mi Côn.
Trông thấy Tiểu Báo Tử chạy ra khỏi lốc xoáy màu tím, Vương Nguyệt Bạch lại lần nữa hoành đao mà lên, lốc xoáy màu tím tản ra, hóa thành khí lưu vô biên, giống như cự hải nộ nghệ cuồn về phía Tiểu Báo Tử. - Dưới Phi La Tử Văn Đao, ngươi là trốn cũng không thoát, xem Vô biến Tử hải của ta đây!
Vương Nguyệt Bạch đã sớm một bụng phát hỏa, không tiếp tục cố kỵ nữa, uy năng của Phi La Tử Văn Đao được triển khai toàn bộ, phác thiên cái địa quét tới Tiểu Báo Tử. - Vô Biên Tử Hải, lão tử cho ngươi một cái Phiên giang đảo hải!
Một loại cực cảm giác quỷ dị đột nhiên nổi lên trong lòng, Ngọc Hư Thục thiên kình và Thiên xà niễm tức thuật tựa hồ lại lần nữa tương hợp, bất quá lúc này cũng không phải giống như lúc trước, tương hợp trong Mạch động chi phong mà là tương hợp ở dưới đáy của tâm pháp mạch động.
Ý nghĩa là Chấp chưởng giả của Phi La Tử Văn Đao có được nội khí gần như vô cùng vô tận, bọn hắn căn bản không sợ hao tổn.
Đương nhiên, cái này cũng chỉ là trên lý luận thôi.
Nếu thật sự có thể tùy ý thuyên chuyển Phi la tử khí trong Phi La Tử Văn Đao, vậy thì thanh thế của Vương gia khẳng định phải cường đại hơn giờ rất nhiều, người khác nhau cho dù tu luyện công pháp giống nhau, nhưng tính chất nội khí tu luyện ra cũng vì thế mà có khác biệt rất nhỏ, những khác biệt này bình thường thì nhìn không ra, nhưng khi quán chú nội khí của hai người vào cùng một chỗ, khác biệt liền hiện ra, ít người còn may, càng nhiều người thì khác biệt rất nhỏ này sẽ góp gió thành bão, khiến cho nội khí trở nên pha tạp, hỗn tạp không tinh khiết, mà Chưởng khống giả của Phi La Tử Văn Đao muốn sử dụng nội khí cơ hồ như vô cùng này, bản thân cần có được tu vị nội khí cực kì thâm hậu, chính là năng lực khống chế với nội khí, hơn nữa, dù cho có thành công dẫn ra nội khí vô cùng vô tận trong Phi La Tử Văn Đao thì nội khí bản thân cần hao tổn để khống chế nội khí trong Phi La Tử Văn đao cũng là một con số kinh ngươi, có thể nói, trừ phi tu vị đạt đến cửu phẩm, bằng không thì tối đa cũng chỉ có thể dẫn được một lần, thậm chí, tu vi của ngươi đạt đến cửu phẩm, trong chiến đấu thì số lần có thể dẫn cũng không quá ba lượt.
Vương Nguyệt Bạch cũng chưa từng nghĩ tới sẽ trong tranh đấu với Tiểu Báo Tử sử dụng chiêu này.
Bất quá, hết thảy mọi việc đã không còn nằm trong phạm vi khống chế của hắn nữa rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp
Thực lực của Tiểu Báo Tử hiển nhiên so với trong truyền thuyết còn cường đại hơn nhiều, hơn nữa, hắn cũng hoàn toàn thật không ngờ trong tay Tiểu Báo Tử vậy mà cũng có một kiện thần binh, một kiện như ý thần binh đủ để chống lại Phi La Tử Văn Đao, thoáng cái liền triệt để triệt tiêu mất ưu thế của Phi La Tử Văn Đao, mà bây giờ, tiểu tử này lại bỗng như sử ra côn pháp quái dị như thế, xuất kỳ bất ý hoàn toàn áp chế hắn, cây côn cổ quái kia thế đại lực trầm, thật sự nếu không vận dụng toàn bộ lực lượng của Phi La Tử Văn đao thì chỉ sợ mặt mũi của mình sẽ mất sạch toàn bộ mất thôi.
- Đây là do ngươi bức ta đấy!
Vương Nguyệt Bạch dưới sự ép sát của Tiểu Báo Tử, liên tiếp lui về sau, Như Ý Kim Lân Côn mang theo tiếng gió vù vù như thực chết, xoáy toàn bộ cát bụi trong phạm vi mười dặm lên, bên trong một mảnh mây vàng ẩn ẩn chớp động lên tia chớp tím, trong lúc đó, ánh sáng tím kia mãnh liệt bạo ra.
Hô, hô, hô!
Khí lưu màu tím kia lập tức chiếm đoạt mây vàng, kích thích khí lưu vô biên, rất nhanh, một đầu Cự Long giống như lưu quang màu tím liền được tạo ra.
- Lực lượng rất mạnh, tên này sao lại có nội khí hùng hồn như vậy chứ! Tiểu Báo Tử không nghĩ tới phản kích của Vương Nguyệt Bạch lại nhanh như thế, hung mãnh như thế.
Cây côn trong tay cứng lại, trong chốc lát liền bị đao khí của đối phương phản kích.
Tiểu tử, đây là do ngươi tự tìm đấy, tử khí trùng thiên, đi chết đi a!
Khí lưu màu tím xoáy lên một đạo khí trụ màu tím trùng thiên, điên cuồng xoay tròn, từng sợi khí lưu như lưỡi đao thật nhỏ, cắt lấy hết thảy những thứ trong khí lưu.
Vụt vụt vụt!
Tiểu Báo Tử múa tròn Như Ý Kim Lân Côn, bảo vệ toàn thân, từng đạo mảnh nhận đánh vào trên Như Ý Kim Lân Côn, nổi lên trận trận kim mang.
- Chết cái đầu mẹ ngươi đấy!
Tiểu Báo Tử gầm thét. Tuy có Như Ý Kim Lân Côn hộ thân, nhưng nội khí vô cùng cường đại vẫn khiến khí huyết hắn cuồn cuộn từng hồi, Ngọc Hư Thông Thiên kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật dĩ nhiên đã vận đến cực điểm.
Rầm rầm rầm bang bang.
Bỗng nhiên ngay lúc đó, một hồi nổ mạnh vang lên trong lốc xoáy màu tím, nhưng trong nháy mắt này, Ngọc Hư Thông Thiên kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật lại một lần nữa tương hợp khiến Tiểu Báo Tử đánh ra Bạo kích.
Lần này, đã hiện ra sự bất đồng giữa chùy và côn, Tiểu Báo Tử trước kia là dùng chùy hóa quyền, cho dù có thể đánh ra Bạo kích, thì một lần cũng chỉ có một kích, nhưng hiện giờ hắn dùng chính là côn pháp, dùng cũng là côn thuật được truyền thừa từ thời Thượng Cổ, trong một kích này, côn ảnh tung bay, Như Ý Kim Lân Côn của hắn dường như dưới sự ảnh hưởng của Bạo Kích, như biến thành vật còn sống, sinh sinh ở trong lốc xoáy màu tím này chọc ra một cái quật long sâu hoẵm, ngoài ra, vậy mà trong nháy mắt liền sinh ra lực lượng cường đại, hoàn toàn áp chế lực lượng của Tử Văn đao, lốc xoáy đang cấp tốc xoay chuyển cũng ngưng tụ lại.
- Không thể nào!
Cảm giác được một cổ lực lượng tựa núi phác thiên cái địa đè xuống, Vương Nguyệt Bạch hô lớn một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ cực kì không thể tưởng tượng nổi.
- Thiếu chút nữa bại rồi!
Tiểu Báo Tử lao ra lốc xoáy, thầm hô một tiếng may mắn, nhưng còn chưa đợi hắn lao tới, hiệu quả của Bạo kích liền biến mất, hắn lại lần nữa bị khí lưu khổng lồ kia hoàn toàn áp chế, một cổ hấp lực cường đại từ trong lốc xoáy truyền ra, dường như muốn lại lần nữa hút hắn vào trong vậy.
- Lớn cho ta!
Tiểu Báo Tử hú lên quái dị, Như Ý Kim Lân Côn trong tay mãnh liệt biến lớn, trước khi bị lốc xoáy hút vào Như Ý Kim Lân Côn lại lần nữa biến thành lớn hơn mười trượng, lập tức khi bị lốc xoáy màu tím hút vào, liền trực tiếp chọc tới Vương Nguyệt Bạch.
Trông thấy cây côn lớn chọc tới, Vương Nguyệt Bạch không dám lấy đao đón đỡ, chỉ biết né tránh, lần này, khí tức không khỏi loạn.
Tiểu Báo Tử nhạy cảm bắt được khí tức vừa loạn này, thân hình nghiêm lại, hai tay mở ra, thân hình giống như đại bàng chạy ra khỏi lốc xoáy màu tím.
Thiên Cầm Cửu Biến, Thiên Bằng tung hoành!
Lao ra lốc xoáy, thân hình Tiểu Báo Tử ở trên không trung làm một động tác quỷ dị, hoàn toàn không phù hợp nguyên lý cơ học mà lướt đi, Như Ý Kim Lân Côn trong nháy mắt liền biến lại chỉ lớn bằng Tề Mi Côn.
Trông thấy Tiểu Báo Tử chạy ra khỏi lốc xoáy màu tím, Vương Nguyệt Bạch lại lần nữa hoành đao mà lên, lốc xoáy màu tím tản ra, hóa thành khí lưu vô biên, giống như cự hải nộ nghệ cuồn về phía Tiểu Báo Tử.
- Dưới Phi La Tử Văn Đao, ngươi là trốn cũng không thoát, xem Vô biến Tử hải của ta đây!
Vương Nguyệt Bạch đã sớm một bụng phát hỏa, không tiếp tục cố kỵ nữa, uy năng của Phi La Tử Văn Đao được triển khai toàn bộ, phác thiên cái địa quét tới Tiểu Báo Tử.
- Vô Biên Tử Hải, lão tử cho ngươi một cái Phiên giang đảo hải!
Một loại cực cảm giác quỷ dị đột nhiên nổi lên trong lòng, Ngọc Hư Thục thiên kình và Thiên xà niễm tức thuật tựa hồ lại lần nữa tương hợp, bất quá lúc này cũng không phải giống như lúc trước, tương hợp trong Mạch động chi phong mà là tương hợp ở dưới đáy của tâm pháp mạch động.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Ý nghĩa là Chấp chưởng giả của Phi La Tử Văn Đao có được nội khí gần như vô cùng vô tận, bọn hắn căn bản không sợ hao tổn.
Đương nhiên, cái này cũng chỉ là trên lý luận thôi.
Nếu thật sự có thể tùy ý thuyên chuyển Phi la tử khí trong Phi La Tử Văn Đao, vậy thì thanh thế của Vương gia khẳng định phải cường đại hơn giờ rất nhiều, người khác nhau cho dù tu luyện công pháp giống nhau, nhưng tính chất nội khí tu luyện ra cũng vì thế mà có khác biệt rất nhỏ, những khác biệt này bình thường thì nhìn không ra, nhưng khi quán chú nội khí của hai người vào cùng một chỗ, khác biệt liền hiện ra, ít người còn may, càng nhiều người thì khác biệt rất nhỏ này sẽ góp gió thành bão, khiến cho nội khí trở nên pha tạp, hỗn tạp không tinh khiết, mà Chưởng khống giả của Phi La Tử Văn Đao muốn sử dụng nội khí cơ hồ như vô cùng này, bản thân cần có được tu vị nội khí cực kì thâm hậu, chính là năng lực khống chế với nội khí, hơn nữa, dù cho có thành công dẫn ra nội khí vô cùng vô tận trong Phi La Tử Văn Đao thì nội khí bản thân cần hao tổn để khống chế nội khí trong Phi La Tử Văn đao cũng là một con số kinh ngươi, có thể nói, trừ phi tu vị đạt đến cửu phẩm, bằng không thì tối đa cũng chỉ có thể dẫn được một lần, thậm chí, tu vi của ngươi đạt đến cửu phẩm, trong chiến đấu thì số lần có thể dẫn cũng không quá ba lượt.
Vương Nguyệt Bạch cũng chưa từng nghĩ tới sẽ trong tranh đấu với Tiểu Báo Tử sử dụng chiêu này.
Bất quá, hết thảy mọi việc đã không còn nằm trong phạm vi khống chế của hắn nữa rồi.
Thực lực của Tiểu Báo Tử hiển nhiên so với trong truyền thuyết còn cường đại hơn nhiều, hơn nữa, hắn cũng hoàn toàn thật không ngờ trong tay Tiểu Báo Tử vậy mà cũng có một kiện thần binh, một kiện như ý thần binh đủ để chống lại Phi La Tử Văn Đao, thoáng cái liền triệt để triệt tiêu mất ưu thế của Phi La Tử Văn Đao, mà bây giờ, tiểu tử này lại bỗng như sử ra côn pháp quái dị như thế, xuất kỳ bất ý hoàn toàn áp chế hắn, cây côn cổ quái kia thế đại lực trầm, thật sự nếu không vận dụng toàn bộ lực lượng của Phi La Tử Văn đao thì chỉ sợ mặt mũi của mình sẽ mất sạch toàn bộ mất thôi. - Đây là do ngươi bức ta đấy!
Vương Nguyệt Bạch dưới sự ép sát của Tiểu Báo Tử, liên tiếp lui về sau, Như Ý Kim Lân Côn mang theo tiếng gió vù vù như thực chết, xoáy toàn bộ cát bụi trong phạm vi mười dặm lên, bên trong một mảnh mây vàng ẩn ẩn chớp động lên tia chớp tím, trong lúc đó, ánh sáng tím kia mãnh liệt bạo ra.
Hô, hô, hô!
Khí lưu màu tím kia lập tức chiếm đoạt mây vàng, kích thích khí lưu vô biên, rất nhanh, một đầu Cự Long giống như lưu quang màu tím liền được tạo ra. - Lực lượng rất mạnh, tên này sao lại có nội khí hùng hồn như vậy chứ! Tiểu Báo Tử không nghĩ tới phản kích của Vương Nguyệt Bạch lại nhanh như thế, hung mãnh như thế.
Cây côn trong tay cứng lại, trong chốc lát liền bị đao khí của đối phương phản kích.
Tiểu tử, đây là do ngươi tự tìm đấy, tử khí trùng thiên, đi chết đi a!
Khí lưu màu tím xoáy lên một đạo khí trụ màu tím trùng thiên, điên cuồng xoay tròn, từng sợi khí lưu như lưỡi đao thật nhỏ, cắt lấy hết thảy những thứ trong khí lưu.
Vụt vụt vụt!
Tiểu Báo Tử múa tròn Như Ý Kim Lân Côn, bảo vệ toàn thân, từng đạo mảnh nhận đánh vào trên Như Ý Kim Lân Côn, nổi lên trận trận kim mang. - Chết cái đầu mẹ ngươi đấy!
Tiểu Báo Tử gầm thét. Tuy có Như Ý Kim Lân Côn hộ thân, nhưng nội khí vô cùng cường đại vẫn khiến khí huyết hắn cuồn cuộn từng hồi, Ngọc Hư Thông Thiên kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật dĩ nhiên đã vận đến cực điểm.
Rầm rầm rầm bang bang.
Bỗng nhiên ngay lúc đó, một hồi nổ mạnh vang lên trong lốc xoáy màu tím, nhưng trong nháy mắt này, Ngọc Hư Thông Thiên kình và Thiên Xà Liễm Tức Thuật lại một lần nữa tương hợp khiến Tiểu Báo Tử đánh ra Bạo kích.
Lần này, đã hiện ra sự bất đồng giữa chùy và côn, Tiểu Báo Tử trước kia là dùng chùy hóa quyền, cho dù có thể đánh ra Bạo kích, thì một lần cũng chỉ có một kích, nhưng hiện giờ hắn dùng chính là côn pháp, dùng cũng là côn thuật được truyền thừa từ thời Thượng Cổ, trong một kích này, côn ảnh tung bay, Như Ý Kim Lân Côn của hắn dường như dưới sự ảnh hưởng của Bạo Kích, như biến thành vật còn sống, sinh sinh ở trong lốc xoáy màu tím này chọc ra một cái quật long sâu hoẵm, ngoài ra, vậy mà trong nháy mắt liền sinh ra lực lượng cường đại, hoàn toàn áp chế lực lượng của Tử Văn đao, lốc xoáy đang cấp tốc xoay chuyển cũng ngưng tụ lại. - Không thể nào!
Cảm giác được một cổ lực lượng tựa núi phác thiên cái địa đè xuống, Vương Nguyệt Bạch hô lớn một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ cực kì không thể tưởng tượng nổi. - Thiếu chút nữa bại rồi!
Tiểu Báo Tử lao ra lốc xoáy, thầm hô một tiếng may mắn, nhưng còn chưa đợi hắn lao tới, hiệu quả của Bạo kích liền biến mất, hắn lại lần nữa bị khí lưu khổng lồ kia hoàn toàn áp chế, một cổ hấp lực cường đại từ trong lốc xoáy truyền ra, dường như muốn lại lần nữa hút hắn vào trong vậy. - Lớn cho ta!
Tiểu Báo Tử hú lên quái dị, Như Ý Kim Lân Côn trong tay mãnh liệt biến lớn, trước khi bị lốc xoáy hút vào Như Ý Kim Lân Côn lại lần nữa biến thành lớn hơn mười trượng, lập tức khi bị lốc xoáy màu tím hút vào, liền trực tiếp chọc tới Vương Nguyệt Bạch.
Trông thấy cây côn lớn chọc tới, Vương Nguyệt Bạch không dám lấy đao đón đỡ, chỉ biết né tránh, lần này, khí tức không khỏi loạn.
Tiểu Báo Tử nhạy cảm bắt được khí tức vừa loạn này, thân hình nghiêm lại, hai tay mở ra, thân hình giống như đại bàng chạy ra khỏi lốc xoáy màu tím.
Thiên Cầm Cửu Biến, Thiên Bằng tung hoành!
Lao ra lốc xoáy, thân hình Tiểu Báo Tử ở trên không trung làm một động tác quỷ dị, hoàn toàn không phù hợp nguyên lý cơ học mà lướt đi, Như Ý Kim Lân Côn trong nháy mắt liền biến lại chỉ lớn bằng Tề Mi Côn.
Trông thấy Tiểu Báo Tử chạy ra khỏi lốc xoáy màu tím, Vương Nguyệt Bạch lại lần nữa hoành đao mà lên, lốc xoáy màu tím tản ra, hóa thành khí lưu vô biên, giống như cự hải nộ nghệ cuồn về phía Tiểu Báo Tử. - Dưới Phi La Tử Văn Đao, ngươi là trốn cũng không thoát, xem Vô biến Tử hải của ta đây!
Vương Nguyệt Bạch đã sớm một bụng phát hỏa, không tiếp tục cố kỵ nữa, uy năng của Phi La Tử Văn Đao được triển khai toàn bộ, phác thiên cái địa quét tới Tiểu Báo Tử. - Vô Biên Tử Hải, lão tử cho ngươi một cái Phiên giang đảo hải!
Một loại cực cảm giác quỷ dị đột nhiên nổi lên trong lòng, Ngọc Hư Thục thiên kình và Thiên xà niễm tức thuật tựa hồ lại lần nữa tương hợp, bất quá lúc này cũng không phải giống như lúc trước, tương hợp trong Mạch động chi phong mà là tương hợp ở dưới đáy của tâm pháp mạch động.