Từ phương diện này xem ra, Tiểu Báo Tử và Ninh Vương tuy rằng thoạt nhìn thân phận kém cực xa, đại bác cũng bắn không tới, nhưng cái đinh này đã sớm chôn sâu xuống rồi.
- Mấy gia hỏa này dĩ nhiên là do Ninh Vương phái tới. Ninh Vương phái bọn hắn tới đây để làm gì? Hắn không phải là muốn tranh giang giang sơn ở Trung Nguyên sao? Chẳng lẽ còn muốn chen một lá cờ vào phương bắc này sao? ! Tiểu Báo Tử trong nội tâm âm thầm kỳ quái, đối với việc Ninh Vương điện hạ nhúng tay vào phương bắc xa xôi như vậy cảm thấy rất kỳ quái.
Đúng lúc này, lại nghe một người nói: - Ninh Vương điện hạ cũng thật là có ý tứ ah, hảo hảo làm Vương gia thì không muốn, lại muốn mua nhiều lãnh địa ở phương bắc như vậy, địa phương tuy lớn, nhưng đều là khổ hàn chi địa, chẳng lẽ hắn muốn xưng vương ở đây sao? ! - Ninh Vương mua đất? !
Bỗng nhiên lại nghe được tin tức này Tiểu Báo Tử rõ ràng sửng sốt một chút, lãnh địa cũng có thể bán sao?
Đây chính là phong ấp, là lãnh địa, là không thể mua bán được, coi như có người cảm thấy lãnh địa này nghèo nàn, không có gì để sản xuất, nhưng cũng không thể bán đi được, bởi vì không có pháp luật căn cứ, việc phân đất phong hầu lúc này tuy rằng lộ ra có chút qua loa, nhưng đất phong của mỗi người đều đã được ghi lại trong triều đình, có lẽ triều đình cũng không có địa đồ quá chuẩn xác, bởi vậy, cho nên lãnh địa của hai người liền nhau xảy ra xô xát, chiếm nhiều thêm mười dặm, chiếm ít đi mười dặm, triều đình có thể không quản được, nhưng nếu ngươi bán lãnh địa đi, đổi một chủ nhân khác, vậy thì triều đình sẽ quản.
Hơn nữa nhất định sẽ quản, bởi vì pháp luật của Đại Tấn vương triều không cho phép.
Ngươi một mình mua bán phong ấp thổ địa, nói nhẹ một chút chính là không để triều đình vào mắt, nói khó nghe một chút chính là mưu đồ làm loạn, ý đồ tạo phản, việc này cho dù là vào triều đại nào cũng không thể vi phạm được, Ninh Vương chẳng lẽ là ăn hết tim gấu gan báo, hay là điên mất rồi? - Loại chuyện này không phải ta và ngươi có thể nói lung tung được, Ninh Vương điện hạ tự có chủ trương, chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được!
Mục lão đại lạnh lùng nói.
Lão tị tử, nếu ở đây đã không có gì thì chúng ta đi những nơi khác xem sao, cho dù thế nào cũng phải tìm ra Hắc Ma Tra Mã và túm cổ nó! - Tốt!
Lão tị tử gật gật đầu, cẩn thận dò xét một phen, cái mũi cũng cúi sát vào cỏ, mới gật gật đầu, ý bảo nơi này quả thật không có khả nghi, lập tức năm đạo quang hoa lại lần nữa chớp động, hướng đến chỗ sâu trong Hắc Vĩ Nguyên bay đi.
Đồng thời khi quang hoa chớp động Tiểu Báo Tử cũng đã mở ra Huyễn trận, tùy ý để bọn hắn rời đi, năm tên thất phẩm cường giả này vậy mà một chút cảm giác cũng không có, chỉ cảm giác được mình quả thật là ở một nơi trên Hắc Vĩ Nguyên phát hiện ra dị thường, dò xét một lần, sau đó lại rời khỏi - Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, quả nhiên thần diệu, đã có trận pháp này và Kim Hi Ly Diễm Kính, dưới Thông Huyền cảnh, ta cơ hồ là đứng ở thế bất bại rồi, coi như đụng phải cường giả Thông Huyền cảnh thì ta cũng có sức liều mạng, xem ra đây là lúc ta nên tìm cơ hội thả ra tin tức ta có một kiện Thuần Dương pháp khí rồi!
Tiểu Báo Tử trong nội tâm âm thầm nghĩ ngợi, ánh mắt theo thời gian trôi qua dần chuyển hồng, tâm niệm hơi đổi, đạo kim quang của Kim Hi Ly Diễm Kính vậy mà đã lăng không nhiếp Hắc Ma Tra Mã lên trên mặt đất.
Tra Mã lúc này đã sớm hấp hối, còn chút nào phong phạm của Hắc Ma chứ?
Toàn thân, đã có một nửa bị đốt thành hỏa hắc, có nhiều chỗ xương cốt lộ cả ra ngoài, nước dãi không thể khống chế được nhỏ giọt xuống, tản ra trận trận tanh hôi, Tiểu Báo Tử nhìn thấy mà cau mày. Phải biết rằng, vốn Tiểu Báo Tử chỉ muốn nhiếp ra thần hồn của nó, sau đó lại đánh ý nghĩ của mình vào, triệt để khống chế Hắc Ma. Nhưng nhìn thấy tình hình nào dám nghĩ đến nữa, vật này sinh sống dưới đầm lầy, suốt ngày chui tới chui lui trong bùn đất, cuộc sống như vậy, hắn chịu không nổi. Nguồn truyện:
Cho nên, đôi mắt vừa nổi lên màu đỏ lại khôi phục lại bình thường, Tiểu Báo Tử điểm ngón tay một cái, ở trên trán Hắc Ma Tra Mã vẽ ra một đạo phù văn.
Chỉ thấy phù văn lóe lên, liền chui vào trong trán của Hắc Ma Tra Mã.
Đến tận đây, Tiểu Báo Tử mới thu nhiếp kim quang, giải thoát cho Hắc Ma Tra Mã.
Thả kim quang ra, Hắc Ma Tra Mã bỗng nhẹ nhúc nhích, một đôi con ngươi u ám không ánh sáng nhìn về phía Tiểu Báo Tử, lộ ra vẻ sợ hãi vô biên, đồng thời, dọc theo tinh thần liên hệ của song phương, Tiểu Báo Tử cũng rõ ràng cảm nhận được sự sợ hãi của nó đối với mình, phảng phất như mình chính là một Đại Ma Vương khủng bố vậy. - Ta có đáng sợ như vậy không? !
Trông thấy quái vậy bị thảo nguyên xưng là Hắc Ma, sùng mái như Thần ma này coi mình như Ma Thần, Tiểu Báo Tử có một loại cảm giác cực kỳ cổ quái. - Ahhh, hí!
Hắc Ma Tra Mã hít hà hai tiếng, gian nan gục cái đầu to lớn của mình xuống chân Tiểu Báo Tử, bày ra vẻ thần phục. Đồng thời, theo suy nghĩ của nó, một cổ trí nhớ hỗn loạn, tối nghĩa không rõ từng đoạn ngắn dũng mãnh tiến vào đầu Tiểu Báo Tử. - Đây là trí nhớ của Hắc Ma Tra Mã. Quả nhiên là đã mở linh trí, đã có suy nghĩ, nhưng tiếc là vẫn chưa hoàn toàn ra hồn, trong trí nhớ cũng không có gì đặc biệt cả! Tiểu Báo Tử cảm ứng cổ tư tưởng mãnh liệt trào đến này, trong nội tâm âm thầm suy nghĩ, - Bất quá cũng may, tên này coi như đã có được chút linh trí nhất định, ta có thể truyền công pháp yêu tu cho nó, để nó lại Hắc Vĩ Nguyên yên tĩnh tu luyện, lúc không có chuyện thì không đi làm loạn!
Trong khi đang suy nghĩ, xuyên thấu qua tinh thần liên hệ với Hắc Ma Tra Mã, Tiểu Báo Tử liền truyền môt môn công pháp yêu tu mà Thanh Linh truyền cho hắn, truyền vào đầu Hắc Ma Tra Mã.
Ahhh, híz-khà-zzz
Cảm ứng được tin tức Tiểu Báo Tử truyền đến, Hắc Ma tra mã lộ ra có chút hưng phấn, sau đó, một cổ cảm giác khó có thể nói rõ truyền vào trong óc Tiểu Báo Tử. - Ha ha, thằng này, ngược lại là một gia hỏa có chút thông minh, vậy mà lại hướng ta biểu thị thần phục hoàn toàn!
Tiểu Báo Tử nở nụ cười, tuy rằng ngay từ đầu đã kết xuống chú ước với Hắc Ma Tra Mã, Hắc Ma Tra Mã không thể không nghe lời này, nhưng đây là dưới sự ước chú của chú ước, Hắc Ma Tra Mã có lẽ sẽ ngại chú ước nên không thể không nghe hắn, nhưng trong lúc làm việc lại qua loa, chỉ cần không bị Tiểu Báo Tử phát hiện là được rồi, hơn nữa quan hệ của song phương cũng không quá mức hòa hợp, bất quá hiện giờ Tiểu Báo Tử thoáng cái đã truyền công pháp yêu tu cho Hắc Ma Tra Mã, thoáng cái, cảm giác của Tra Mã đối với Tiểu Báo Tử đã cải biến, đây là chỗ tốt của trí lực không cao, đặc biệt dễ dàng bị mắc lừa.
Từ phương diện này xem ra, Tiểu Báo Tử và Ninh Vương tuy rằng thoạt nhìn thân phận kém cực xa, đại bác cũng bắn không tới, nhưng cái đinh này đã sớm chôn sâu xuống rồi.
- Mấy gia hỏa này dĩ nhiên là do Ninh Vương phái tới. Ninh Vương phái bọn hắn tới đây để làm gì? Hắn không phải là muốn tranh giang giang sơn ở Trung Nguyên sao? Chẳng lẽ còn muốn chen một lá cờ vào phương bắc này sao? ! Tiểu Báo Tử trong nội tâm âm thầm kỳ quái, đối với việc Ninh Vương điện hạ nhúng tay vào phương bắc xa xôi như vậy cảm thấy rất kỳ quái.
Đúng lúc này, lại nghe một người nói:
- Ninh Vương điện hạ cũng thật là có ý tứ ah, hảo hảo làm Vương gia thì không muốn, lại muốn mua nhiều lãnh địa ở phương bắc như vậy, địa phương tuy lớn, nhưng đều là khổ hàn chi địa, chẳng lẽ hắn muốn xưng vương ở đây sao? !
- Ninh Vương mua đất? !
Bỗng nhiên lại nghe được tin tức này Tiểu Báo Tử rõ ràng sửng sốt một chút, lãnh địa cũng có thể bán sao?
Đây chính là phong ấp, là lãnh địa, là không thể mua bán được, coi như có người cảm thấy lãnh địa này nghèo nàn, không có gì để sản xuất, nhưng cũng không thể bán đi được, bởi vì không có pháp luật căn cứ, việc phân đất phong hầu lúc này tuy rằng lộ ra có chút qua loa, nhưng đất phong của mỗi người đều đã được ghi lại trong triều đình, có lẽ triều đình cũng không có địa đồ quá chuẩn xác, bởi vậy, cho nên lãnh địa của hai người liền nhau xảy ra xô xát, chiếm nhiều thêm mười dặm, chiếm ít đi mười dặm, triều đình có thể không quản được, nhưng nếu ngươi bán lãnh địa đi, đổi một chủ nhân khác, vậy thì triều đình sẽ quản.
Hơn nữa nhất định sẽ quản, bởi vì pháp luật của Đại Tấn vương triều không cho phép.
Ngươi một mình mua bán phong ấp thổ địa, nói nhẹ một chút chính là không để triều đình vào mắt, nói khó nghe một chút chính là mưu đồ làm loạn, ý đồ tạo phản, việc này cho dù là vào triều đại nào cũng không thể vi phạm được, Ninh Vương chẳng lẽ là ăn hết tim gấu gan báo, hay là điên mất rồi?- Loại chuyện này không phải ta và ngươi có thể nói lung tung được, Ninh Vương điện hạ tự có chủ trương, chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được!
Mục lão đại lạnh lùng nói.
Lão tị tử, nếu ở đây đã không có gì thì chúng ta đi những nơi khác xem sao, cho dù thế nào cũng phải tìm ra Hắc Ma Tra Mã và túm cổ nó!
- Tốt!
Lão tị tử gật gật đầu, cẩn thận dò xét một phen, cái mũi cũng cúi sát vào cỏ, mới gật gật đầu, ý bảo nơi này quả thật không có khả nghi, lập tức năm đạo quang hoa lại lần nữa chớp động, hướng đến chỗ sâu trong Hắc Vĩ Nguyên bay đi.
Đồng thời khi quang hoa chớp động Tiểu Báo Tử cũng đã mở ra Huyễn trận, tùy ý để bọn hắn rời đi, năm tên thất phẩm cường giả này vậy mà một chút cảm giác cũng không có, chỉ cảm giác được mình quả thật là ở một nơi trên Hắc Vĩ Nguyên phát hiện ra dị thường, dò xét một lần, sau đó lại rời khỏi
- Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, quả nhiên thần diệu, đã có trận pháp này và Kim Hi Ly Diễm Kính, dưới Thông Huyền cảnh, ta cơ hồ là đứng ở thế bất bại rồi, coi như đụng phải cường giả Thông Huyền cảnh thì ta cũng có sức liều mạng, xem ra đây là lúc ta nên tìm cơ hội thả ra tin tức ta có một kiện Thuần Dương pháp khí rồi!
Tiểu Báo Tử trong nội tâm âm thầm nghĩ ngợi, ánh mắt theo thời gian trôi qua dần chuyển hồng, tâm niệm hơi đổi, đạo kim quang của Kim Hi Ly Diễm Kính vậy mà đã lăng không nhiếp Hắc Ma Tra Mã lên trên mặt đất.
Tra Mã lúc này đã sớm hấp hối, còn chút nào phong phạm của Hắc Ma chứ?
Toàn thân, đã có một nửa bị đốt thành hỏa hắc, có nhiều chỗ xương cốt lộ cả ra ngoài, nước dãi không thể khống chế được nhỏ giọt xuống, tản ra trận trận tanh hôi, Tiểu Báo Tử nhìn thấy mà cau mày. Phải biết rằng, vốn Tiểu Báo Tử chỉ muốn nhiếp ra thần hồn của nó, sau đó lại đánh ý nghĩ của mình vào, triệt để khống chế Hắc Ma. Nhưng nhìn thấy tình hình nào dám nghĩ đến nữa, vật này sinh sống dưới đầm lầy, suốt ngày chui tới chui lui trong bùn đất, cuộc sống như vậy, hắn chịu không nổi. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cho nên, đôi mắt vừa nổi lên màu đỏ lại khôi phục lại bình thường, Tiểu Báo Tử điểm ngón tay một cái, ở trên trán Hắc Ma Tra Mã vẽ ra một đạo phù văn.
Chỉ thấy phù văn lóe lên, liền chui vào trong trán của Hắc Ma Tra Mã.
Đến tận đây, Tiểu Báo Tử mới thu nhiếp kim quang, giải thoát cho Hắc Ma Tra Mã.
Thả kim quang ra, Hắc Ma Tra Mã bỗng nhẹ nhúc nhích, một đôi con ngươi u ám không ánh sáng nhìn về phía Tiểu Báo Tử, lộ ra vẻ sợ hãi vô biên, đồng thời, dọc theo tinh thần liên hệ của song phương, Tiểu Báo Tử cũng rõ ràng cảm nhận được sự sợ hãi của nó đối với mình, phảng phất như mình chính là một Đại Ma Vương khủng bố vậy.
- Ta có đáng sợ như vậy không? !
Trông thấy quái vậy bị thảo nguyên xưng là Hắc Ma, sùng mái như Thần ma này coi mình như Ma Thần, Tiểu Báo Tử có một loại cảm giác cực kỳ cổ quái.
- Ahhh, hí!
Hắc Ma Tra Mã hít hà hai tiếng, gian nan gục cái đầu to lớn của mình xuống chân Tiểu Báo Tử, bày ra vẻ thần phục. Đồng thời, theo suy nghĩ của nó, một cổ trí nhớ hỗn loạn, tối nghĩa không rõ từng đoạn ngắn dũng mãnh tiến vào đầu Tiểu Báo Tử.
- Đây là trí nhớ của Hắc Ma Tra Mã. Quả nhiên là đã mở linh trí, đã có suy nghĩ, nhưng tiếc là vẫn chưa hoàn toàn ra hồn, trong trí nhớ cũng không có gì đặc biệt cả! Tiểu Báo Tử cảm ứng cổ tư tưởng mãnh liệt trào đến này, trong nội tâm âm thầm suy nghĩ,
- Bất quá cũng may, tên này coi như đã có được chút linh trí nhất định, ta có thể truyền công pháp yêu tu cho nó, để nó lại Hắc Vĩ Nguyên yên tĩnh tu luyện, lúc không có chuyện thì không đi làm loạn!
Trong khi đang suy nghĩ, xuyên thấu qua tinh thần liên hệ với Hắc Ma Tra Mã, Tiểu Báo Tử liền truyền môt môn công pháp yêu tu mà Thanh Linh truyền cho hắn, truyền vào đầu Hắc Ma Tra Mã.
Ahhh, híz-khà-zzz
Cảm ứng được tin tức Tiểu Báo Tử truyền đến, Hắc Ma tra mã lộ ra có chút hưng phấn, sau đó, một cổ cảm giác khó có thể nói rõ truyền vào trong óc Tiểu Báo Tử.
- Ha ha, thằng này, ngược lại là một gia hỏa có chút thông minh, vậy mà lại hướng ta biểu thị thần phục hoàn toàn!
Tiểu Báo Tử nở nụ cười, tuy rằng ngay từ đầu đã kết xuống chú ước với Hắc Ma Tra Mã, Hắc Ma Tra Mã không thể không nghe lời này, nhưng đây là dưới sự ước chú của chú ước, Hắc Ma Tra Mã có lẽ sẽ ngại chú ước nên không thể không nghe hắn, nhưng trong lúc làm việc lại qua loa, chỉ cần không bị Tiểu Báo Tử phát hiện là được rồi, hơn nữa quan hệ của song phương cũng không quá mức hòa hợp, bất quá hiện giờ Tiểu Báo Tử thoáng cái đã truyền công pháp yêu tu cho Hắc Ma Tra Mã, thoáng cái, cảm giác của Tra Mã đối với Tiểu Báo Tử đã cải biến, đây là chỗ tốt của trí lực không cao, đặc biệt dễ dàng bị mắc lừa.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Từ phương diện này xem ra, Tiểu Báo Tử và Ninh Vương tuy rằng thoạt nhìn thân phận kém cực xa, đại bác cũng bắn không tới, nhưng cái đinh này đã sớm chôn sâu xuống rồi.
- Mấy gia hỏa này dĩ nhiên là do Ninh Vương phái tới. Ninh Vương phái bọn hắn tới đây để làm gì? Hắn không phải là muốn tranh giang giang sơn ở Trung Nguyên sao? Chẳng lẽ còn muốn chen một lá cờ vào phương bắc này sao? ! Tiểu Báo Tử trong nội tâm âm thầm kỳ quái, đối với việc Ninh Vương điện hạ nhúng tay vào phương bắc xa xôi như vậy cảm thấy rất kỳ quái.
Đúng lúc này, lại nghe một người nói: - Ninh Vương điện hạ cũng thật là có ý tứ ah, hảo hảo làm Vương gia thì không muốn, lại muốn mua nhiều lãnh địa ở phương bắc như vậy, địa phương tuy lớn, nhưng đều là khổ hàn chi địa, chẳng lẽ hắn muốn xưng vương ở đây sao? ! - Ninh Vương mua đất? !
Bỗng nhiên lại nghe được tin tức này Tiểu Báo Tử rõ ràng sửng sốt một chút, lãnh địa cũng có thể bán sao?
Đây chính là phong ấp, là lãnh địa, là không thể mua bán được, coi như có người cảm thấy lãnh địa này nghèo nàn, không có gì để sản xuất, nhưng cũng không thể bán đi được, bởi vì không có pháp luật căn cứ, việc phân đất phong hầu lúc này tuy rằng lộ ra có chút qua loa, nhưng đất phong của mỗi người đều đã được ghi lại trong triều đình, có lẽ triều đình cũng không có địa đồ quá chuẩn xác, bởi vậy, cho nên lãnh địa của hai người liền nhau xảy ra xô xát, chiếm nhiều thêm mười dặm, chiếm ít đi mười dặm, triều đình có thể không quản được, nhưng nếu ngươi bán lãnh địa đi, đổi một chủ nhân khác, vậy thì triều đình sẽ quản.
Hơn nữa nhất định sẽ quản, bởi vì pháp luật của Đại Tấn vương triều không cho phép.
Ngươi một mình mua bán phong ấp thổ địa, nói nhẹ một chút chính là không để triều đình vào mắt, nói khó nghe một chút chính là mưu đồ làm loạn, ý đồ tạo phản, việc này cho dù là vào triều đại nào cũng không thể vi phạm được, Ninh Vương chẳng lẽ là ăn hết tim gấu gan báo, hay là điên mất rồi? - Loại chuyện này không phải ta và ngươi có thể nói lung tung được, Ninh Vương điện hạ tự có chủ trương, chúng ta chỉ cần làm tốt chuyện của mình là được!
Mục lão đại lạnh lùng nói.
Lão tị tử, nếu ở đây đã không có gì thì chúng ta đi những nơi khác xem sao, cho dù thế nào cũng phải tìm ra Hắc Ma Tra Mã và túm cổ nó! - Tốt!
Lão tị tử gật gật đầu, cẩn thận dò xét một phen, cái mũi cũng cúi sát vào cỏ, mới gật gật đầu, ý bảo nơi này quả thật không có khả nghi, lập tức năm đạo quang hoa lại lần nữa chớp động, hướng đến chỗ sâu trong Hắc Vĩ Nguyên bay đi.
Đồng thời khi quang hoa chớp động Tiểu Báo Tử cũng đã mở ra Huyễn trận, tùy ý để bọn hắn rời đi, năm tên thất phẩm cường giả này vậy mà một chút cảm giác cũng không có, chỉ cảm giác được mình quả thật là ở một nơi trên Hắc Vĩ Nguyên phát hiện ra dị thường, dò xét một lần, sau đó lại rời khỏi - Lưỡng Nghi Vi Trần Trận, quả nhiên thần diệu, đã có trận pháp này và Kim Hi Ly Diễm Kính, dưới Thông Huyền cảnh, ta cơ hồ là đứng ở thế bất bại rồi, coi như đụng phải cường giả Thông Huyền cảnh thì ta cũng có sức liều mạng, xem ra đây là lúc ta nên tìm cơ hội thả ra tin tức ta có một kiện Thuần Dương pháp khí rồi!
Tiểu Báo Tử trong nội tâm âm thầm nghĩ ngợi, ánh mắt theo thời gian trôi qua dần chuyển hồng, tâm niệm hơi đổi, đạo kim quang của Kim Hi Ly Diễm Kính vậy mà đã lăng không nhiếp Hắc Ma Tra Mã lên trên mặt đất.
Tra Mã lúc này đã sớm hấp hối, còn chút nào phong phạm của Hắc Ma chứ?
Toàn thân, đã có một nửa bị đốt thành hỏa hắc, có nhiều chỗ xương cốt lộ cả ra ngoài, nước dãi không thể khống chế được nhỏ giọt xuống, tản ra trận trận tanh hôi, Tiểu Báo Tử nhìn thấy mà cau mày. Phải biết rằng, vốn Tiểu Báo Tử chỉ muốn nhiếp ra thần hồn của nó, sau đó lại đánh ý nghĩ của mình vào, triệt để khống chế Hắc Ma. Nhưng nhìn thấy tình hình nào dám nghĩ đến nữa, vật này sinh sống dưới đầm lầy, suốt ngày chui tới chui lui trong bùn đất, cuộc sống như vậy, hắn chịu không nổi. Nguồn truyện:
Cho nên, đôi mắt vừa nổi lên màu đỏ lại khôi phục lại bình thường, Tiểu Báo Tử điểm ngón tay một cái, ở trên trán Hắc Ma Tra Mã vẽ ra một đạo phù văn.
Chỉ thấy phù văn lóe lên, liền chui vào trong trán của Hắc Ma Tra Mã.
Đến tận đây, Tiểu Báo Tử mới thu nhiếp kim quang, giải thoát cho Hắc Ma Tra Mã.
Thả kim quang ra, Hắc Ma Tra Mã bỗng nhẹ nhúc nhích, một đôi con ngươi u ám không ánh sáng nhìn về phía Tiểu Báo Tử, lộ ra vẻ sợ hãi vô biên, đồng thời, dọc theo tinh thần liên hệ của song phương, Tiểu Báo Tử cũng rõ ràng cảm nhận được sự sợ hãi của nó đối với mình, phảng phất như mình chính là một Đại Ma Vương khủng bố vậy. - Ta có đáng sợ như vậy không? !
Trông thấy quái vậy bị thảo nguyên xưng là Hắc Ma, sùng mái như Thần ma này coi mình như Ma Thần, Tiểu Báo Tử có một loại cảm giác cực kỳ cổ quái. - Ahhh, hí!
Hắc Ma Tra Mã hít hà hai tiếng, gian nan gục cái đầu to lớn của mình xuống chân Tiểu Báo Tử, bày ra vẻ thần phục. Đồng thời, theo suy nghĩ của nó, một cổ trí nhớ hỗn loạn, tối nghĩa không rõ từng đoạn ngắn dũng mãnh tiến vào đầu Tiểu Báo Tử. - Đây là trí nhớ của Hắc Ma Tra Mã. Quả nhiên là đã mở linh trí, đã có suy nghĩ, nhưng tiếc là vẫn chưa hoàn toàn ra hồn, trong trí nhớ cũng không có gì đặc biệt cả! Tiểu Báo Tử cảm ứng cổ tư tưởng mãnh liệt trào đến này, trong nội tâm âm thầm suy nghĩ, - Bất quá cũng may, tên này coi như đã có được chút linh trí nhất định, ta có thể truyền công pháp yêu tu cho nó, để nó lại Hắc Vĩ Nguyên yên tĩnh tu luyện, lúc không có chuyện thì không đi làm loạn!
Trong khi đang suy nghĩ, xuyên thấu qua tinh thần liên hệ với Hắc Ma Tra Mã, Tiểu Báo Tử liền truyền môt môn công pháp yêu tu mà Thanh Linh truyền cho hắn, truyền vào đầu Hắc Ma Tra Mã.
Ahhh, híz-khà-zzz
Cảm ứng được tin tức Tiểu Báo Tử truyền đến, Hắc Ma tra mã lộ ra có chút hưng phấn, sau đó, một cổ cảm giác khó có thể nói rõ truyền vào trong óc Tiểu Báo Tử. - Ha ha, thằng này, ngược lại là một gia hỏa có chút thông minh, vậy mà lại hướng ta biểu thị thần phục hoàn toàn!
Tiểu Báo Tử nở nụ cười, tuy rằng ngay từ đầu đã kết xuống chú ước với Hắc Ma Tra Mã, Hắc Ma Tra Mã không thể không nghe lời này, nhưng đây là dưới sự ước chú của chú ước, Hắc Ma Tra Mã có lẽ sẽ ngại chú ước nên không thể không nghe hắn, nhưng trong lúc làm việc lại qua loa, chỉ cần không bị Tiểu Báo Tử phát hiện là được rồi, hơn nữa quan hệ của song phương cũng không quá mức hòa hợp, bất quá hiện giờ Tiểu Báo Tử thoáng cái đã truyền công pháp yêu tu cho Hắc Ma Tra Mã, thoáng cái, cảm giác của Tra Mã đối với Tiểu Báo Tử đã cải biến, đây là chỗ tốt của trí lực không cao, đặc biệt dễ dàng bị mắc lừa.