Chỉ phái ra mấy người như vậy, nói vài câu uy hiếp, cả tay cũng không có động đã rời đi rồi. Ninh Vương đây là muốn làm gì? Yếu thế sao? Hay là dụng tâm kín đáo?
Trong Tấn đế chư tử, tiếp xúc với Chu Báo nhiều nhất đúng là Ninh Vương, kiêng kị sâu nhất tự nhiên cũng là Ninh Vương này, Chu Báo có thể không tin, Vương gia một thân dùng thủ đoạn thiết huyết để trứ danh này lại chịu để yên sau khi mất mặt mũi lớn như vậy!
Việc này không thể nào được, dù Chu Báo cũng không biết Ninh Vương muốn làm gì, nhưng cũng sẽ không ngu xuẩn cho rằng Ninh Vương sẽ bỏ qua như vậy.
Đã không bỏ qua, lại làm ra hành vi cổ quái như thế, như vậy, chỉ có một giải thích, Ninh Vương có âm mưu. - Không an phận a, thực con mẹ nó không an phận. Ngươi một cái Vương gia, không ở Trung Nguyên hưởng phúc, chạy đến phương bắc này chịu khổ làm gì?
Chu Báo trong nội tâm âm thầm mắng Ninh Vương đui mù này - Phương bắc khổ hàn chi địa này, cũng không phải ngươi một tên Vương gia có thể đùa chuyển được, còn mua vài khối lãnh địa, hắn là muốn làm gì chứ? Chẳng lẽ muốn kinh doanh ở phương bắc sao? !
Nghĩ đến lời đối thoại của năm tên thất phẩm cường giả mình đụng phải ở Hắc Vĩ Nguyên, kết hợp với hành vi cổ quái trong thời gian gần đây của Ninh Vương, Chu Báo trăm mối vẫn không có cách giải.
Đã không giải thích được, vậy thì khó hiểu chứ sao. Bỏ qua những suy nghĩ trong lòng, Chu Báo rất nhanh liền đắm chìm vào chuyện khác, tu luyện.
Đương nhiên, không phải bản thể hắn tu luyện, mà là Bích Lân Độc Hạt kia tu luyện thôi, Bích Lân Độc Hạt đã bị hắn khống chế, biến thành khôi lỗi của hắn, lại nhận được công pháp tu luyện yêu tộc do Thanh Linh truyền lại, thực lực liền tiến triển cực nhanh, những thứ không nói nhưng độc châm trên cái đuôi kia đã được luyện đến một tình trạng khủng bố rồi, vô kiến bất tồi!
Đích thật là vô kiến bất tồi, cho dù là Thuần Dương pháp khí của hắn, Kim Hi Ly Diễm Kính muốn ngăn cản, cũng phải hao tổn một phen khí lực.
Kim Hi Ly Diễm Kính là một kiện pháp khí công phòng nhất thể, có rất nhiều công năng cường đại, nói thí dụ như kim quang có lực công kích và trói buộc cường đại lúc đối phó Hắc Ma Tra Mã, Thanh Liên đối mặt với Bát Cực Linh Lung Tháp lúc tuôn ra bốn tòa thần sơn, còn có hỏa diễm thần bí xóa đi tinh thần lạc ấn của Yên Phi trong Bát Cực Linh Lung Tháp nữa, đây đều là công hiệu của Kim Hi Ly Diễm Kính.
Trên thực tế, Chu Báo rất rõ ràng, những thứ khác không nói, kim quang của Kim Hi Ly Diễm Kính không chỉ có thể công, mà còn có thể phòng nữa.
Nhưng trải qua thí nghiệm, hắn phát hiện, vô luận là kim quang của Kim Hi Ly Diễm Kính hay là hào quang màu xanh của Bảo Hoa Thanh liên hỏa, đều không thể ngăn cản được vĩ châm của Bích Lân Độc Hạt đâm vào, một châm kia, hung hăng đâm vào bản thể Kim Hi Ly Diễm Kính một tấc, thiếu chút nữa đã làm Kim Hi Ly Diễm Kính bị thương nguyên khí, đây mới chỉ là có chút thành tựu thôi đấy, nếu sau khi đại thành thì uy lực sẽ thế nào chứ, ngay cả hắn cũng không dám nghĩ đến nữa.
Cũng chính vì trải qua chuyện này, Chu Báo mới phát hiện, nguyên lai những thần thông do bổn mạng của yêu thu tu luyện ra, cũng không thua gì pháp khí của tu sĩ nhân loại.
Kim Hi Ly Diễm Kính dưới một châm, nhận lấy tổn thương thật lớn, tổn thương nguyên khí rồi, tuy rằng uy lực vẫn đang rất lớn, nhưng dù sao cũng có sơ hở, Chu Báo cực kì phiền muộn phải tĩnh tâm lại, dùng bổn mạng nguyên khí tư nhuận Kim Hi Ly Diễm Kính, thẳng đến nửa tháng sau, Thuần Dương pháp khí này mới được hắn chữa trị xong, trong quá trình này hắn có ba lượt thiếu chút nữa đã bước chân vào bát phẩm, nhưng cuối cùng bị hắn dùng nghị lực trấn áp lại, bất quá chính vì như thế, hỏa khí của hắn vẫn còn phi thường cường đại.
Đẩy cửa phòng ra, bế quan nửa tháng xong, Chu Báo liền liếc thấy Chu Sẹo trong sân tu luyện, bảy bảy bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát châm vờn chung quanh hắn, tản ra khí tức cực kì âm lãnh, dựa theo quỹ tích bất đồng mọi nơi vọt tới.
Quỹ tích của Tu La Âm Sát châm nhìn như lộn xộn, nhưng ở trong mắt của Chu Báo lại vô cùng âm độc, trên mặt không khỏi lộ ra dáng tươi cười tán dương. - Chu Sẹo, xem ra những ngày này, ngươi không có lãng phí thời gian ah, vận dụng với Tu La Âm Sát Châm này đã đến giai đoạn mới, đã gần vượt qua ta rồi! - Nghe được thanh âm của Chu Báo, Chu Sẹo không dám lãnh đạm, luống cuống thu lại Tu La Âm Sát châm cười nói: - Đây đều là do đại nhân dạy tốt, nếu như không phải đại nhân tận tình dạy cho ta Tu La Âm Sát châm này thì ta vẫn còn...!
- Được rồi, tốt rồi, ta nói rồi, không nên khách khí với ta như vậy, ta tuy rằng đã đưa Tu La Âm Sát châm này cho ngươi, nhưng những năm gần đây ngươi cũng đã làm nhiều chuyện như vậy, đủ để đền đáp rồi, hơn nữa, dưới tay ta còn không có mấy cao thủ, thực lực của ngươi càng mạnh, tác dụng đối với ta lại càng lớn, tác dụng của Tu La Âm Sát châm này đối với ta đã ngày càng thấp rồi, không cho ngươi thì cho ai chứ? ! - Đúng, đúng!
Tu La Âm Sát châm này vốn là kiện pháp khí đầu tiên mà Chu Báo lấy được, dù chỉ là cấp bậc Thông Linh nhưng lại có tác dụng thật lớn, đã trợ giúp Chu Báo vượt qua rất nhiều lần nguy cơ, sau này vì gặp phải cường địch, có vài cây bị bẻ gãy, mà tu vị của Chu Báo lại ngày càng cao, chỗ dùng đến cùng ngày càng ít nên bị để qua một bên, về sau vì Chu Báo muốn tu luyện Am Cực Thông Thiên Kiếm trong Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm nên bắt đầu tìm kiếm địa mạch sát khí có thuộc tính âm hàn, tuy rằng không tìm được địa mạch thích hợp cho hắn tu luyện Âm Cực Thông Thiên kiếm, nhưng hắn lại tìm ra mấy địa mạch sát khí thích hợp cho tu luyện Tu La Âm Sát châm, cho nên hắn liền có ít còn hơn không, lại lần nữa tế luyện lại Tu La Âm Sát châm một lần, thuận tay cho Chu Sẹo, để hắn tăng cường thực lực, đồng thời còn truyền cả Tu La Âm Sát đại trận cho hắn.
Bất quá bảo tên đầu đất Chu Sẹo này dùng Tu La Âm Sát châm, hơn nữa còn nhuần nhuyễn như Chu Báo trước kia thì không thể nào được, sau khi thử qua mấy lần, Chu Sẹo đã hoàn toàn vứt bỏ Tu La Âm Sát trận, chỉ rèn luyện vận dụng thần niệm của mình để điều khiển bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát châm.
Nhắc tới Chu Sẹo cũng là một gia hỏa may mắn, thành công kích ra huyết mạch che giấu của mình, dùng tu vị Ngũ phẩm lĩnh ngộ ra sự ảo diệu của thần niệm, hơn nữa có bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát châm này, cho dù lúc đối mặt với thất phẩm cường giả cũng có sức đánh một trận, đương nhiên, muốn giết người vượt cấp như Chu Báo thì không thể nào được.
Chỉ phái ra mấy người như vậy, nói vài câu uy hiếp, cả tay cũng không có động đã rời đi rồi. Ninh Vương đây là muốn làm gì? Yếu thế sao? Hay là dụng tâm kín đáo?
Trong Tấn đế chư tử, tiếp xúc với Chu Báo nhiều nhất đúng là Ninh Vương, kiêng kị sâu nhất tự nhiên cũng là Ninh Vương này, Chu Báo có thể không tin, Vương gia một thân dùng thủ đoạn thiết huyết để trứ danh này lại chịu để yên sau khi mất mặt mũi lớn như vậy!
Việc này không thể nào được, dù Chu Báo cũng không biết Ninh Vương muốn làm gì, nhưng cũng sẽ không ngu xuẩn cho rằng Ninh Vương sẽ bỏ qua như vậy.
Đã không bỏ qua, lại làm ra hành vi cổ quái như thế, như vậy, chỉ có một giải thích, Ninh Vương có âm mưu.
- Không an phận a, thực con mẹ nó không an phận. Ngươi một cái Vương gia, không ở Trung Nguyên hưởng phúc, chạy đến phương bắc này chịu khổ làm gì?
Chu Báo trong nội tâm âm thầm mắng Ninh Vương đui mù này
- Phương bắc khổ hàn chi địa này, cũng không phải ngươi một tên Vương gia có thể đùa chuyển được, còn mua vài khối lãnh địa, hắn là muốn làm gì chứ? Chẳng lẽ muốn kinh doanh ở phương bắc sao? !Nghĩ đến lời đối thoại của năm tên thất phẩm cường giả mình đụng phải ở Hắc Vĩ Nguyên, kết hợp với hành vi cổ quái trong thời gian gần đây của Ninh Vương, Chu Báo trăm mối vẫn không có cách giải.
Đã không giải thích được, vậy thì khó hiểu chứ sao. Bỏ qua những suy nghĩ trong lòng, Chu Báo rất nhanh liền đắm chìm vào chuyện khác, tu luyện.
Đương nhiên, không phải bản thể hắn tu luyện, mà là Bích Lân Độc Hạt kia tu luyện thôi, Bích Lân Độc Hạt đã bị hắn khống chế, biến thành khôi lỗi của hắn, lại nhận được công pháp tu luyện yêu tộc do Thanh Linh truyền lại, thực lực liền tiến triển cực nhanh, những thứ không nói nhưng độc châm trên cái đuôi kia đã được luyện đến một tình trạng khủng bố rồi, vô kiến bất tồi!
Đích thật là vô kiến bất tồi, cho dù là Thuần Dương pháp khí của hắn, Kim Hi Ly Diễm Kính muốn ngăn cản, cũng phải hao tổn một phen khí lực.
Kim Hi Ly Diễm Kính là một kiện pháp khí công phòng nhất thể, có rất nhiều công năng cường đại, nói thí dụ như kim quang có lực công kích và trói buộc cường đại lúc đối phó Hắc Ma Tra Mã, Thanh Liên đối mặt với Bát Cực Linh Lung Tháp lúc tuôn ra bốn tòa thần sơn, còn có hỏa diễm thần bí xóa đi tinh thần lạc ấn của Yên Phi trong Bát Cực Linh Lung Tháp nữa, đây đều là công hiệu của Kim Hi Ly Diễm Kính.
Trên thực tế, Chu Báo rất rõ ràng, những thứ khác không nói, kim quang của Kim Hi Ly Diễm Kính không chỉ có thể công, mà còn có thể phòng nữa.
Nhưng trải qua thí nghiệm, hắn phát hiện, vô luận là kim quang của Kim Hi Ly Diễm Kính hay là hào quang màu xanh của Bảo Hoa Thanh liên hỏa, đều không thể ngăn cản được vĩ châm của Bích Lân Độc Hạt đâm vào, một châm kia, hung hăng đâm vào bản thể Kim Hi Ly Diễm Kính một tấc, thiếu chút nữa đã làm Kim Hi Ly Diễm Kính bị thương nguyên khí, đây mới chỉ là có chút thành tựu thôi đấy, nếu sau khi đại thành thì uy lực sẽ thế nào chứ, ngay cả hắn cũng không dám nghĩ đến nữa.
Cũng chính vì trải qua chuyện này, Chu Báo mới phát hiện, nguyên lai những thần thông do bổn mạng của yêu thu tu luyện ra, cũng không thua gì pháp khí của tu sĩ nhân loại.
Kim Hi Ly Diễm Kính dưới một châm, nhận lấy tổn thương thật lớn, tổn thương nguyên khí rồi, tuy rằng uy lực vẫn đang rất lớn, nhưng dù sao cũng có sơ hở, Chu Báo cực kì phiền muộn phải tĩnh tâm lại, dùng bổn mạng nguyên khí tư nhuận Kim Hi Ly Diễm Kính, thẳng đến nửa tháng sau, Thuần Dương pháp khí này mới được hắn chữa trị xong, trong quá trình này hắn có ba lượt thiếu chút nữa đã bước chân vào bát phẩm, nhưng cuối cùng bị hắn dùng nghị lực trấn áp lại, bất quá chính vì như thế, hỏa khí của hắn vẫn còn phi thường cường đại.
Đẩy cửa phòng ra, bế quan nửa tháng xong, Chu Báo liền liếc thấy Chu Sẹo trong sân tu luyện, bảy bảy bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát châm vờn chung quanh hắn, tản ra khí tức cực kì âm lãnh, dựa theo quỹ tích bất đồng mọi nơi vọt tới.
Quỹ tích của Tu La Âm Sát châm nhìn như lộn xộn, nhưng ở trong mắt của Chu Báo lại vô cùng âm độc, trên mặt không khỏi lộ ra dáng tươi cười tán dương.
- Chu Sẹo, xem ra những ngày này, ngươi không có lãng phí thời gian ah, vận dụng với Tu La Âm Sát Châm này đã đến giai đoạn mới, đã gần vượt qua ta rồi!
- Nghe được thanh âm của Chu Báo, Chu Sẹo không dám lãnh đạm, luống cuống thu lại Tu La Âm Sát châm cười nói:
- Đây đều là do đại nhân dạy tốt, nếu như không phải đại nhân tận tình dạy cho ta Tu La Âm Sát châm này thì ta vẫn còn...!
- Được rồi, tốt rồi, ta nói rồi, không nên khách khí với ta như vậy, ta tuy rằng đã đưa Tu La Âm Sát châm này cho ngươi, nhưng những năm gần đây ngươi cũng đã làm nhiều chuyện như vậy, đủ để đền đáp rồi, hơn nữa, dưới tay ta còn không có mấy cao thủ, thực lực của ngươi càng mạnh, tác dụng đối với ta lại càng lớn, tác dụng của Tu La Âm Sát châm này đối với ta đã ngày càng thấp rồi, không cho ngươi thì cho ai chứ? !
- Đúng, đúng!
Tu La Âm Sát châm này vốn là kiện pháp khí đầu tiên mà Chu Báo lấy được, dù chỉ là cấp bậc Thông Linh nhưng lại có tác dụng thật lớn, đã trợ giúp Chu Báo vượt qua rất nhiều lần nguy cơ, sau này vì gặp phải cường địch, có vài cây bị bẻ gãy, mà tu vị của Chu Báo lại ngày càng cao, chỗ dùng đến cùng ngày càng ít nên bị để qua một bên, về sau vì Chu Báo muốn tu luyện Am Cực Thông Thiên Kiếm trong Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm nên bắt đầu tìm kiếm địa mạch sát khí có thuộc tính âm hàn, tuy rằng không tìm được địa mạch thích hợp cho hắn tu luyện Âm Cực Thông Thiên kiếm, nhưng hắn lại tìm ra mấy địa mạch sát khí thích hợp cho tu luyện Tu La Âm Sát châm, cho nên hắn liền có ít còn hơn không, lại lần nữa tế luyện lại Tu La Âm Sát châm một lần, thuận tay cho Chu Sẹo, để hắn tăng cường thực lực, đồng thời còn truyền cả Tu La Âm Sát đại trận cho hắn.
Bất quá bảo tên đầu đất Chu Sẹo này dùng Tu La Âm Sát châm, hơn nữa còn nhuần nhuyễn như Chu Báo trước kia thì không thể nào được, sau khi thử qua mấy lần, Chu Sẹo đã hoàn toàn vứt bỏ Tu La Âm Sát trận, chỉ rèn luyện vận dụng thần niệm của mình để điều khiển bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát châm. Nguồn:
Nhắc tới Chu Sẹo cũng là một gia hỏa may mắn, thành công kích ra huyết mạch che giấu của mình, dùng tu vị Ngũ phẩm lĩnh ngộ ra sự ảo diệu của thần niệm, hơn nữa có bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát châm này, cho dù lúc đối mặt với thất phẩm cường giả cũng có sức đánh một trận, đương nhiên, muốn giết người vượt cấp như Chu Báo thì không thể nào được.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Chỉ phái ra mấy người như vậy, nói vài câu uy hiếp, cả tay cũng không có động đã rời đi rồi. Ninh Vương đây là muốn làm gì? Yếu thế sao? Hay là dụng tâm kín đáo?
Trong Tấn đế chư tử, tiếp xúc với Chu Báo nhiều nhất đúng là Ninh Vương, kiêng kị sâu nhất tự nhiên cũng là Ninh Vương này, Chu Báo có thể không tin, Vương gia một thân dùng thủ đoạn thiết huyết để trứ danh này lại chịu để yên sau khi mất mặt mũi lớn như vậy!
Việc này không thể nào được, dù Chu Báo cũng không biết Ninh Vương muốn làm gì, nhưng cũng sẽ không ngu xuẩn cho rằng Ninh Vương sẽ bỏ qua như vậy.
Đã không bỏ qua, lại làm ra hành vi cổ quái như thế, như vậy, chỉ có một giải thích, Ninh Vương có âm mưu. - Không an phận a, thực con mẹ nó không an phận. Ngươi một cái Vương gia, không ở Trung Nguyên hưởng phúc, chạy đến phương bắc này chịu khổ làm gì?
Chu Báo trong nội tâm âm thầm mắng Ninh Vương đui mù này - Phương bắc khổ hàn chi địa này, cũng không phải ngươi một tên Vương gia có thể đùa chuyển được, còn mua vài khối lãnh địa, hắn là muốn làm gì chứ? Chẳng lẽ muốn kinh doanh ở phương bắc sao? !
Nghĩ đến lời đối thoại của năm tên thất phẩm cường giả mình đụng phải ở Hắc Vĩ Nguyên, kết hợp với hành vi cổ quái trong thời gian gần đây của Ninh Vương, Chu Báo trăm mối vẫn không có cách giải.
Đã không giải thích được, vậy thì khó hiểu chứ sao. Bỏ qua những suy nghĩ trong lòng, Chu Báo rất nhanh liền đắm chìm vào chuyện khác, tu luyện.
Đương nhiên, không phải bản thể hắn tu luyện, mà là Bích Lân Độc Hạt kia tu luyện thôi, Bích Lân Độc Hạt đã bị hắn khống chế, biến thành khôi lỗi của hắn, lại nhận được công pháp tu luyện yêu tộc do Thanh Linh truyền lại, thực lực liền tiến triển cực nhanh, những thứ không nói nhưng độc châm trên cái đuôi kia đã được luyện đến một tình trạng khủng bố rồi, vô kiến bất tồi!
Đích thật là vô kiến bất tồi, cho dù là Thuần Dương pháp khí của hắn, Kim Hi Ly Diễm Kính muốn ngăn cản, cũng phải hao tổn một phen khí lực.
Kim Hi Ly Diễm Kính là một kiện pháp khí công phòng nhất thể, có rất nhiều công năng cường đại, nói thí dụ như kim quang có lực công kích và trói buộc cường đại lúc đối phó Hắc Ma Tra Mã, Thanh Liên đối mặt với Bát Cực Linh Lung Tháp lúc tuôn ra bốn tòa thần sơn, còn có hỏa diễm thần bí xóa đi tinh thần lạc ấn của Yên Phi trong Bát Cực Linh Lung Tháp nữa, đây đều là công hiệu của Kim Hi Ly Diễm Kính.
Trên thực tế, Chu Báo rất rõ ràng, những thứ khác không nói, kim quang của Kim Hi Ly Diễm Kính không chỉ có thể công, mà còn có thể phòng nữa.
Nhưng trải qua thí nghiệm, hắn phát hiện, vô luận là kim quang của Kim Hi Ly Diễm Kính hay là hào quang màu xanh của Bảo Hoa Thanh liên hỏa, đều không thể ngăn cản được vĩ châm của Bích Lân Độc Hạt đâm vào, một châm kia, hung hăng đâm vào bản thể Kim Hi Ly Diễm Kính một tấc, thiếu chút nữa đã làm Kim Hi Ly Diễm Kính bị thương nguyên khí, đây mới chỉ là có chút thành tựu thôi đấy, nếu sau khi đại thành thì uy lực sẽ thế nào chứ, ngay cả hắn cũng không dám nghĩ đến nữa.
Cũng chính vì trải qua chuyện này, Chu Báo mới phát hiện, nguyên lai những thần thông do bổn mạng của yêu thu tu luyện ra, cũng không thua gì pháp khí của tu sĩ nhân loại.
Kim Hi Ly Diễm Kính dưới một châm, nhận lấy tổn thương thật lớn, tổn thương nguyên khí rồi, tuy rằng uy lực vẫn đang rất lớn, nhưng dù sao cũng có sơ hở, Chu Báo cực kì phiền muộn phải tĩnh tâm lại, dùng bổn mạng nguyên khí tư nhuận Kim Hi Ly Diễm Kính, thẳng đến nửa tháng sau, Thuần Dương pháp khí này mới được hắn chữa trị xong, trong quá trình này hắn có ba lượt thiếu chút nữa đã bước chân vào bát phẩm, nhưng cuối cùng bị hắn dùng nghị lực trấn áp lại, bất quá chính vì như thế, hỏa khí của hắn vẫn còn phi thường cường đại.
Đẩy cửa phòng ra, bế quan nửa tháng xong, Chu Báo liền liếc thấy Chu Sẹo trong sân tu luyện, bảy bảy bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát châm vờn chung quanh hắn, tản ra khí tức cực kì âm lãnh, dựa theo quỹ tích bất đồng mọi nơi vọt tới.
Quỹ tích của Tu La Âm Sát châm nhìn như lộn xộn, nhưng ở trong mắt của Chu Báo lại vô cùng âm độc, trên mặt không khỏi lộ ra dáng tươi cười tán dương. - Chu Sẹo, xem ra những ngày này, ngươi không có lãng phí thời gian ah, vận dụng với Tu La Âm Sát Châm này đã đến giai đoạn mới, đã gần vượt qua ta rồi! - Nghe được thanh âm của Chu Báo, Chu Sẹo không dám lãnh đạm, luống cuống thu lại Tu La Âm Sát châm cười nói: - Đây đều là do đại nhân dạy tốt, nếu như không phải đại nhân tận tình dạy cho ta Tu La Âm Sát châm này thì ta vẫn còn...!
- Được rồi, tốt rồi, ta nói rồi, không nên khách khí với ta như vậy, ta tuy rằng đã đưa Tu La Âm Sát châm này cho ngươi, nhưng những năm gần đây ngươi cũng đã làm nhiều chuyện như vậy, đủ để đền đáp rồi, hơn nữa, dưới tay ta còn không có mấy cao thủ, thực lực của ngươi càng mạnh, tác dụng đối với ta lại càng lớn, tác dụng của Tu La Âm Sát châm này đối với ta đã ngày càng thấp rồi, không cho ngươi thì cho ai chứ? ! - Đúng, đúng!
Tu La Âm Sát châm này vốn là kiện pháp khí đầu tiên mà Chu Báo lấy được, dù chỉ là cấp bậc Thông Linh nhưng lại có tác dụng thật lớn, đã trợ giúp Chu Báo vượt qua rất nhiều lần nguy cơ, sau này vì gặp phải cường địch, có vài cây bị bẻ gãy, mà tu vị của Chu Báo lại ngày càng cao, chỗ dùng đến cùng ngày càng ít nên bị để qua một bên, về sau vì Chu Báo muốn tu luyện Am Cực Thông Thiên Kiếm trong Lưỡng Nghi Thông Thiên kiếm nên bắt đầu tìm kiếm địa mạch sát khí có thuộc tính âm hàn, tuy rằng không tìm được địa mạch thích hợp cho hắn tu luyện Âm Cực Thông Thiên kiếm, nhưng hắn lại tìm ra mấy địa mạch sát khí thích hợp cho tu luyện Tu La Âm Sát châm, cho nên hắn liền có ít còn hơn không, lại lần nữa tế luyện lại Tu La Âm Sát châm một lần, thuận tay cho Chu Sẹo, để hắn tăng cường thực lực, đồng thời còn truyền cả Tu La Âm Sát đại trận cho hắn.
Bất quá bảo tên đầu đất Chu Sẹo này dùng Tu La Âm Sát châm, hơn nữa còn nhuần nhuyễn như Chu Báo trước kia thì không thể nào được, sau khi thử qua mấy lần, Chu Sẹo đã hoàn toàn vứt bỏ Tu La Âm Sát trận, chỉ rèn luyện vận dụng thần niệm của mình để điều khiển bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát châm.
Nhắc tới Chu Sẹo cũng là một gia hỏa may mắn, thành công kích ra huyết mạch che giấu của mình, dùng tu vị Ngũ phẩm lĩnh ngộ ra sự ảo diệu của thần niệm, hơn nữa có bốn mươi chín căn Tu La Âm Sát châm này, cho dù lúc đối mặt với thất phẩm cường giả cũng có sức đánh một trận, đương nhiên, muốn giết người vượt cấp như Chu Báo thì không thể nào được.