Chu Báo đảo mắt, khóe miệng đột nhiên nhếch lên, nói với Diệp Thanh Thiên, - Ngươi còn không đi mau, không lẽ muốn ta giết ngươi thật?
Diệp Thanh Thiên cũng cười, hai bên tính cách khác nhau, tuổi tác cũng không tương đồng, phương pháp hành sự đương nhiên không giống, nhưng có một thứ khá giống nhau, đó là tự tin, cả hai đều có niềm tin mãnh liệt vào năng lực của mình, tin rằng mình có thể giải quyết trở ngại trước mặt cho dù đối phương có cùng cấp bậc với mình. - Vân Châu Chu Báo, quả nhiên danh bất hư truyền, trước đây nghe nói ngươi một mình khiêu chiến Minh nghĩa kinh viện ta không tin, bây giờ xem ra, lời đồn là thật, nhưng, cho dù là vậy, ngươi cũng không phải đối thủ của ta, mau nộp yêu linh ra đây, ta sẽ tha mạng cho ngươi! - Hừ, ta biết ngươi được thượng cổ đại đế truyền thừa, một mình khiêu chiến năm cửu phẩm cương giả Tinh Hà đạo tràng, nhưng vậy thì đã sao, một ngày chưa bước vào thông huyền bí cảnh, ngươi vẫn chưa phải đối thủ của ta, ngươi tưởng có được thượng cổ đại đế truyền thừa là có thể thiên hạ vô địch sao?
Chu Báo cười lạnh. - Vậy sao?
Diệp Thanh Thiên từ từ thu lại nụ cười trên mặt, một luồng khí tức bàng đại truyền đến từ trên người hắn, thiên địa nguyên khí xung quanh nổi lên từng trận, như một mặt biển cuộn sóng, - Nội khí hùng hậu quá!
Chu Báo nhướng mày, thần sắc trở nên cổ quái.
Nội khí hùng hậu toát ra từ người Diệp Thanh Thiên khiến Chu Báo cảm thấy bất ngờ, nhưng, cũng chỉ là bất ngờ mà thôi. - Xem ra hắn cũng luyện khai huyệt khiếu bí pháp, sở hữu không chỉ đan điền một huyệt khiếu, nhưng cũng không nhiều, trừ đan điền ra, cùng lắm chỉ là luyện khai hai huyệt khiếu mà thôi, nhưng, luyện khai hai khiêu huyệt đã là quá mạnh so với người thường.
- Khá lắm, ta biết hắn truyền thừa ai rồi, là Bắc Đẩu đại đế, nếu ta đoán không lầm, hắn luyện khai là Bắc đẩu thất khiếu trung tam, có thể ẩn tàng thực lực, hoặc là hắn đã luyện hai bốn huyệt khiếu, thậm chí Bắc đẩu thất khiếu đều đã luyện khai, nhưng cũng chẳng vấn đề gì, cho dù hắn luyện khai toàn bộ Bắc đầu thất khiếu cũng chẳng có gì to tát, chân long cửu khiếu của ngươi nhiều hơn hai khiếu, hơn nữa chất lượng nội khí của ngươi cũng trên hắn, đợi đã, nội khí hắn...!
Thanh linh đột nhiên giật mình, hình như cảm nhận được nội khí trên người Diệp Thanh Thiên có chút dị thường, kêu lên một tiếng kì quái, - Tinh hà nguyên khí, là Tinh hà nguyên khí, tiểu tử, cẩn thận chút, chất lượng nội khí của hắn chẳng thua kém gì ngươi, cũng là chất lượng tinh chân nguyên, lần này ngươi gặp phải đối thủ rồi!
Gặp phải đối thủ, đúng là gặp phải đối thủ! Ngay sau khí yêu khí của Chu Báo và tinh hà nguyên khí của Diệp Thanh Thiên lần đầu tiên va chạm, hai người đều cảm thấy nội khí đối phương không những hùng hậu mà uy lực còn rất lớn.
Diệp Thanh Thiên nội khí vô cùng đặc thù, đến cương khí mà hắn tu luyện ra cũng như vậy, chỉ cần thi triển, tinh quang đầy trời, giống như một đường tinh hà vung ra từ trên người hắn, tinh quang điểm điểm, mang theo hàn ý kinh nhân, va chạm với thần hỏa kì lân cương, nóng lạnh tương giao, nhất thời quấy thiên địa nguyên khí thành một mảng hỗn loạn.
Hai đường cương khí đụng nhau, như tiếng sét giữa trời quang, đừng nói một trăm người bình thường đi theo Chu Báo, đến những thích khách đến từ Đại Lý vương triều cũng bị chấn động, nghiêng ngả hiện hình. - Xem ra lần này các ngươi đến không ít người.
Sau khi đối chọi cương khí, cả hai cùng lùi lại mấy bước, nhìn chín bóng người vừa mới xuất hiện, Chu Báo bật cười. - Hừ, chúng không có tác dụng gì, căn bản không thể uy hiếp được ngươi, cũng không thể giúp đỡ được gì cho trận chiến giữa chúng ta!
Diệp Thanh Thiên cười lạnh, - Nếu đã không có tác dụng, vậy thì đi chết đi! - Vậy ngươi động thủ với ta, không phải cũng đi chết đi sao?
Chu Báo cười nói, giơ tay, như ý kim lân côn được hắn nắm chặt trong lòng bàn tay, giơ tay chính là một côn, - Cho ngươi nếm mùi uy lực địa sát thất thập nhị côn của ta! - Chuyện vặt!
Thấy Chu Báo một côn quét tới. Diệp Thanh Thiên cũng chỉ cười, giơ tay, tinh quang điểm điểm, vô số tinh quang giống như những con đom đóm bảo vệ xung quanh thân thể hắn.
Như ý kim lân côn của Chu Báo là thần binh, hơn nữa phân lượng cực nặng, nhưng đập lên tinh quang, toàn bộ bị bật trở lại, không chỉ có vậy, vô số hàn ý còn men theo như ý kim lân côn truyền lên tay hắn. - Như ý thần binh này của ngươi không tệ, nhưng cách tính toán của ngươi không đúng, thần binh cũng không dung hợp với ngươi, sức mạnh phát huy căn bản chưa đến vạn nhất, Chu Báo, nghiêm chỉnh chút đi, dùng thực lực thật sự của ngươi, nếu không, hôm nay ta nhất định bỏ mạng tại đây!
Diệp Thanh Thiên nhẹ nhàng ngăn cản như ý kim lân côn của Chu Báo, thần sắc hơi lạnh, hình như rất khó chịu với thái độ hờ hững của Chu Báo, vung tay, tinh quang đầy trời lấp lánh, hình thành một chiếc lồng cự đại, chụp lấy Chu Báo. - Thủ đoạn này, ta cũng biết!
Chu Báo cười, thu như ý kim lân côn, toàn thân rung nhẹ, cửu long thần hỏa cương khí được hắn thôi động, cũng ngưng thành một chiếc cửu long thần hỏa tráo chụp lấy tinh quang. - Ầm!
Hai chiếc lồng chạm vào nhâu, đồng thời biến mất cùng một lúc. - Tốt!
Nhìn thấy chiếc lồng biến mất, Diệp Thanh Thiên tán thưởng một câu, thôi động nội khí trong người, tinh hà nguyên khí tràn ra, trong nháy mắt, từng luồng sức mạnh thần bí đột phá hư không, ngưng tụ trên người Diệp Thanh Thiên, lúc này đang là buổi trưa, ánh nắng chói chang, nhưng thiên không trong vòng vạn dặm vẫn tinh quang điểm điểm, thái dương và tinh thần cùng lúc xuất hiện. - Hắn đang tiếp dẫn tinh lực, tên này lấy tinh hà nguyên khí từ đâu ra vậy, còn hoàn toàn dung nhập vào trong nội khí, lợi hại quá!
Thanh linh nhìn thấy tinh quang đầy trời, nhất thời truyền đến một trận tinh thần ba động, - Đừng liều mạng với hắn, bây giờ hắn đang tiếp dẫn cửu thiên tinh lực, cho dù ngươi toàn lực đánh ra, cũng không có kết quả, nhưng tiếp dẫn tinh lực cũng có cực hạn, trạng thái này của hắn tuyệt đối không thể tuy trì quá lâu! - Hiểu!
Chu Báo gật gật đầu.
Trong lúc thiên không lấp lánh tinh quang, Chu Báo cảm nhận được nhưng biến hóa cự đại trong khí chất Diệp Thanh Thiên, tựa hồ đột nhiên hóa ra một tòa cự sơn, chắn ngang trước mặt hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. - Nếu ngươi không xuất thủ, vậy thì ta xuất thủ trước, tinh không vô cực, quần tinh ngưng tụ, tinh quang vô cực trảo!
Vô số tinh quang hội tụ, hình thành một chiếc thủ trảo cự đại, mãnh liệt nắm về phía Chu Báo.
Một trảo thò ra, thiên địa biến sắc, nhiệt độ xung quanh nhất thời giảm xuống mười độ, tựa hồ như rơi vào băng thiên tuyết địa.
Đối diện với tinh quang đại trảo, Chu Báo không dám khinh thường, hai tay giang rộng, vô số hỏa cầu kim sắc bay về phía tinh quang đại trảo.
- Ngươi còn không đi mau, không lẽ muốn ta giết ngươi thật?
Diệp Thanh Thiên cũng cười, hai bên tính cách khác nhau, tuổi tác cũng không tương đồng, phương pháp hành sự đương nhiên không giống, nhưng có một thứ khá giống nhau, đó là tự tin, cả hai đều có niềm tin mãnh liệt vào năng lực của mình, tin rằng mình có thể giải quyết trở ngại trước mặt cho dù đối phương có cùng cấp bậc với mình.
- Vân Châu Chu Báo, quả nhiên danh bất hư truyền, trước đây nghe nói ngươi một mình khiêu chiến Minh nghĩa kinh viện ta không tin, bây giờ xem ra, lời đồn là thật, nhưng, cho dù là vậy, ngươi cũng không phải đối thủ của ta, mau nộp yêu linh ra đây, ta sẽ tha mạng cho ngươi!
- Hừ, ta biết ngươi được thượng cổ đại đế truyền thừa, một mình khiêu chiến năm cửu phẩm cương giả Tinh Hà đạo tràng, nhưng vậy thì đã sao, một ngày chưa bước vào thông huyền bí cảnh, ngươi vẫn chưa phải đối thủ của ta, ngươi tưởng có được thượng cổ đại đế truyền thừa là có thể thiên hạ vô địch sao?
Chu Báo cười lạnh.
- Vậy sao?
Diệp Thanh Thiên từ từ thu lại nụ cười trên mặt, một luồng khí tức bàng đại truyền đến từ trên người hắn, thiên địa nguyên khí xung quanh nổi lên từng trận, như một mặt biển cuộn sóng,
- Nội khí hùng hậu quá!
Chu Báo nhướng mày, thần sắc trở nên cổ quái.
Nội khí hùng hậu toát ra từ người Diệp Thanh Thiên khiến Chu Báo cảm thấy bất ngờ, nhưng, cũng chỉ là bất ngờ mà thôi.
- Xem ra hắn cũng luyện khai huyệt khiếu bí pháp, sở hữu không chỉ đan điền một huyệt khiếu, nhưng cũng không nhiều, trừ đan điền ra, cùng lắm chỉ là luyện khai hai huyệt khiếu mà thôi, nhưng, luyện khai hai khiêu huyệt đã là quá mạnh so với người thường.- Khá lắm, ta biết hắn truyền thừa ai rồi, là Bắc Đẩu đại đế, nếu ta đoán không lầm, hắn luyện khai là Bắc đẩu thất khiếu trung tam, có thể ẩn tàng thực lực, hoặc là hắn đã luyện hai bốn huyệt khiếu, thậm chí Bắc đẩu thất khiếu đều đã luyện khai, nhưng cũng chẳng vấn đề gì, cho dù hắn luyện khai toàn bộ Bắc đầu thất khiếu cũng chẳng có gì to tát, chân long cửu khiếu của ngươi nhiều hơn hai khiếu, hơn nữa chất lượng nội khí của ngươi cũng trên hắn, đợi đã, nội khí hắn...!
Thanh linh đột nhiên giật mình, hình như cảm nhận được nội khí trên người Diệp Thanh Thiên có chút dị thường, kêu lên một tiếng kì quái,
- Tinh hà nguyên khí, là Tinh hà nguyên khí, tiểu tử, cẩn thận chút, chất lượng nội khí của hắn chẳng thua kém gì ngươi, cũng là chất lượng tinh chân nguyên, lần này ngươi gặp phải đối thủ rồi!
Gặp phải đối thủ, đúng là gặp phải đối thủ! Ngay sau khí yêu khí của Chu Báo và tinh hà nguyên khí của Diệp Thanh Thiên lần đầu tiên va chạm, hai người đều cảm thấy nội khí đối phương không những hùng hậu mà uy lực còn rất lớn.
Diệp Thanh Thiên nội khí vô cùng đặc thù, đến cương khí mà hắn tu luyện ra cũng như vậy, chỉ cần thi triển, tinh quang đầy trời, giống như một đường tinh hà vung ra từ trên người hắn, tinh quang điểm điểm, mang theo hàn ý kinh nhân, va chạm với thần hỏa kì lân cương, nóng lạnh tương giao, nhất thời quấy thiên địa nguyên khí thành một mảng hỗn loạn.
Hai đường cương khí đụng nhau, như tiếng sét giữa trời quang, đừng nói một trăm người bình thường đi theo Chu Báo, đến những thích khách đến từ Đại Lý vương triều cũng bị chấn động, nghiêng ngả hiện hình.
- Xem ra lần này các ngươi đến không ít người.
Sau khi đối chọi cương khí, cả hai cùng lùi lại mấy bước, nhìn chín bóng người vừa mới xuất hiện, Chu Báo bật cười.
- Hừ, chúng không có tác dụng gì, căn bản không thể uy hiếp được ngươi, cũng không thể giúp đỡ được gì cho trận chiến giữa chúng ta!
Diệp Thanh Thiên cười lạnh,
- Nếu đã không có tác dụng, vậy thì đi chết đi!
- Vậy ngươi động thủ với ta, không phải cũng đi chết đi sao?
Chu Báo cười nói, giơ tay, như ý kim lân côn được hắn nắm chặt trong lòng bàn tay, giơ tay chính là một côn,
- Cho ngươi nếm mùi uy lực địa sát thất thập nhị côn của ta!
- Chuyện vặt!
Thấy Chu Báo một côn quét tới. Diệp Thanh Thiên cũng chỉ cười, giơ tay, tinh quang điểm điểm, vô số tinh quang giống như những con đom đóm bảo vệ xung quanh thân thể hắn.
Như ý kim lân côn của Chu Báo là thần binh, hơn nữa phân lượng cực nặng, nhưng đập lên tinh quang, toàn bộ bị bật trở lại, không chỉ có vậy, vô số hàn ý còn men theo như ý kim lân côn truyền lên tay hắn.
- Như ý thần binh này của ngươi không tệ, nhưng cách tính toán của ngươi không đúng, thần binh cũng không dung hợp với ngươi, sức mạnh phát huy căn bản chưa đến vạn nhất, Chu Báo, nghiêm chỉnh chút đi, dùng thực lực thật sự của ngươi, nếu không, hôm nay ta nhất định bỏ mạng tại đây!
Diệp Thanh Thiên nhẹ nhàng ngăn cản như ý kim lân côn của Chu Báo, thần sắc hơi lạnh, hình như rất khó chịu với thái độ hờ hững của Chu Báo, vung tay, tinh quang đầy trời lấp lánh, hình thành một chiếc lồng cự đại, chụp lấy Chu Báo.
- Thủ đoạn này, ta cũng biết!
Chu Báo cười, thu như ý kim lân côn, toàn thân rung nhẹ, cửu long thần hỏa cương khí được hắn thôi động, cũng ngưng thành một chiếc cửu long thần hỏa tráo chụp lấy tinh quang.
- Ầm!
Hai chiếc lồng chạm vào nhâu, đồng thời biến mất cùng một lúc.
- Tốt!
Nhìn thấy chiếc lồng biến mất, Diệp Thanh Thiên tán thưởng một câu, thôi động nội khí trong người, tinh hà nguyên khí tràn ra, trong nháy mắt, từng luồng sức mạnh thần bí đột phá hư không, ngưng tụ trên người Diệp Thanh Thiên, lúc này đang là buổi trưa, ánh nắng chói chang, nhưng thiên không trong vòng vạn dặm vẫn tinh quang điểm điểm, thái dương và tinh thần cùng lúc xuất hiện.
- Hắn đang tiếp dẫn tinh lực, tên này lấy tinh hà nguyên khí từ đâu ra vậy, còn hoàn toàn dung nhập vào trong nội khí, lợi hại quá!
Thanh linh nhìn thấy tinh quang đầy trời, nhất thời truyền đến một trận tinh thần ba động,
- Đừng liều mạng với hắn, bây giờ hắn đang tiếp dẫn cửu thiên tinh lực, cho dù ngươi toàn lực đánh ra, cũng không có kết quả, nhưng tiếp dẫn tinh lực cũng có cực hạn, trạng thái này của hắn tuyệt đối không thể tuy trì quá lâu!
- Hiểu!
Chu Báo gật gật đầu.
Trong lúc thiên không lấp lánh tinh quang, Chu Báo cảm nhận được nhưng biến hóa cự đại trong khí chất Diệp Thanh Thiên, tựa hồ đột nhiên hóa ra một tòa cự sơn, chắn ngang trước mặt hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Nếu ngươi không xuất thủ, vậy thì ta xuất thủ trước, tinh không vô cực, quần tinh ngưng tụ, tinh quang vô cực trảo!
Vô số tinh quang hội tụ, hình thành một chiếc thủ trảo cự đại, mãnh liệt nắm về phía Chu Báo.
Một trảo thò ra, thiên địa biến sắc, nhiệt độ xung quanh nhất thời giảm xuống mười độ, tựa hồ như rơi vào băng thiên tuyết địa.
Đối diện với tinh quang đại trảo, Chu Báo không dám khinh thường, hai tay giang rộng, vô số hỏa cầu kim sắc bay về phía tinh quang đại trảo.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Chu Báo đảo mắt, khóe miệng đột nhiên nhếch lên, nói với Diệp Thanh Thiên, - Ngươi còn không đi mau, không lẽ muốn ta giết ngươi thật?
Diệp Thanh Thiên cũng cười, hai bên tính cách khác nhau, tuổi tác cũng không tương đồng, phương pháp hành sự đương nhiên không giống, nhưng có một thứ khá giống nhau, đó là tự tin, cả hai đều có niềm tin mãnh liệt vào năng lực của mình, tin rằng mình có thể giải quyết trở ngại trước mặt cho dù đối phương có cùng cấp bậc với mình. - Vân Châu Chu Báo, quả nhiên danh bất hư truyền, trước đây nghe nói ngươi một mình khiêu chiến Minh nghĩa kinh viện ta không tin, bây giờ xem ra, lời đồn là thật, nhưng, cho dù là vậy, ngươi cũng không phải đối thủ của ta, mau nộp yêu linh ra đây, ta sẽ tha mạng cho ngươi! - Hừ, ta biết ngươi được thượng cổ đại đế truyền thừa, một mình khiêu chiến năm cửu phẩm cương giả Tinh Hà đạo tràng, nhưng vậy thì đã sao, một ngày chưa bước vào thông huyền bí cảnh, ngươi vẫn chưa phải đối thủ của ta, ngươi tưởng có được thượng cổ đại đế truyền thừa là có thể thiên hạ vô địch sao?
Chu Báo cười lạnh. - Vậy sao?
Diệp Thanh Thiên từ từ thu lại nụ cười trên mặt, một luồng khí tức bàng đại truyền đến từ trên người hắn, thiên địa nguyên khí xung quanh nổi lên từng trận, như một mặt biển cuộn sóng, - Nội khí hùng hậu quá!
Chu Báo nhướng mày, thần sắc trở nên cổ quái.
Nội khí hùng hậu toát ra từ người Diệp Thanh Thiên khiến Chu Báo cảm thấy bất ngờ, nhưng, cũng chỉ là bất ngờ mà thôi. - Xem ra hắn cũng luyện khai huyệt khiếu bí pháp, sở hữu không chỉ đan điền một huyệt khiếu, nhưng cũng không nhiều, trừ đan điền ra, cùng lắm chỉ là luyện khai hai huyệt khiếu mà thôi, nhưng, luyện khai hai khiêu huyệt đã là quá mạnh so với người thường.
- Khá lắm, ta biết hắn truyền thừa ai rồi, là Bắc Đẩu đại đế, nếu ta đoán không lầm, hắn luyện khai là Bắc đẩu thất khiếu trung tam, có thể ẩn tàng thực lực, hoặc là hắn đã luyện hai bốn huyệt khiếu, thậm chí Bắc đẩu thất khiếu đều đã luyện khai, nhưng cũng chẳng vấn đề gì, cho dù hắn luyện khai toàn bộ Bắc đầu thất khiếu cũng chẳng có gì to tát, chân long cửu khiếu của ngươi nhiều hơn hai khiếu, hơn nữa chất lượng nội khí của ngươi cũng trên hắn, đợi đã, nội khí hắn...!
Thanh linh đột nhiên giật mình, hình như cảm nhận được nội khí trên người Diệp Thanh Thiên có chút dị thường, kêu lên một tiếng kì quái, - Tinh hà nguyên khí, là Tinh hà nguyên khí, tiểu tử, cẩn thận chút, chất lượng nội khí của hắn chẳng thua kém gì ngươi, cũng là chất lượng tinh chân nguyên, lần này ngươi gặp phải đối thủ rồi!
Gặp phải đối thủ, đúng là gặp phải đối thủ! Ngay sau khí yêu khí của Chu Báo và tinh hà nguyên khí của Diệp Thanh Thiên lần đầu tiên va chạm, hai người đều cảm thấy nội khí đối phương không những hùng hậu mà uy lực còn rất lớn.
Diệp Thanh Thiên nội khí vô cùng đặc thù, đến cương khí mà hắn tu luyện ra cũng như vậy, chỉ cần thi triển, tinh quang đầy trời, giống như một đường tinh hà vung ra từ trên người hắn, tinh quang điểm điểm, mang theo hàn ý kinh nhân, va chạm với thần hỏa kì lân cương, nóng lạnh tương giao, nhất thời quấy thiên địa nguyên khí thành một mảng hỗn loạn.
Hai đường cương khí đụng nhau, như tiếng sét giữa trời quang, đừng nói một trăm người bình thường đi theo Chu Báo, đến những thích khách đến từ Đại Lý vương triều cũng bị chấn động, nghiêng ngả hiện hình. - Xem ra lần này các ngươi đến không ít người.
Sau khi đối chọi cương khí, cả hai cùng lùi lại mấy bước, nhìn chín bóng người vừa mới xuất hiện, Chu Báo bật cười. - Hừ, chúng không có tác dụng gì, căn bản không thể uy hiếp được ngươi, cũng không thể giúp đỡ được gì cho trận chiến giữa chúng ta!
Diệp Thanh Thiên cười lạnh, - Nếu đã không có tác dụng, vậy thì đi chết đi! - Vậy ngươi động thủ với ta, không phải cũng đi chết đi sao?
Chu Báo cười nói, giơ tay, như ý kim lân côn được hắn nắm chặt trong lòng bàn tay, giơ tay chính là một côn, - Cho ngươi nếm mùi uy lực địa sát thất thập nhị côn của ta! - Chuyện vặt!
Thấy Chu Báo một côn quét tới. Diệp Thanh Thiên cũng chỉ cười, giơ tay, tinh quang điểm điểm, vô số tinh quang giống như những con đom đóm bảo vệ xung quanh thân thể hắn.
Như ý kim lân côn của Chu Báo là thần binh, hơn nữa phân lượng cực nặng, nhưng đập lên tinh quang, toàn bộ bị bật trở lại, không chỉ có vậy, vô số hàn ý còn men theo như ý kim lân côn truyền lên tay hắn. - Như ý thần binh này của ngươi không tệ, nhưng cách tính toán của ngươi không đúng, thần binh cũng không dung hợp với ngươi, sức mạnh phát huy căn bản chưa đến vạn nhất, Chu Báo, nghiêm chỉnh chút đi, dùng thực lực thật sự của ngươi, nếu không, hôm nay ta nhất định bỏ mạng tại đây!
Diệp Thanh Thiên nhẹ nhàng ngăn cản như ý kim lân côn của Chu Báo, thần sắc hơi lạnh, hình như rất khó chịu với thái độ hờ hững của Chu Báo, vung tay, tinh quang đầy trời lấp lánh, hình thành một chiếc lồng cự đại, chụp lấy Chu Báo. - Thủ đoạn này, ta cũng biết!
Chu Báo cười, thu như ý kim lân côn, toàn thân rung nhẹ, cửu long thần hỏa cương khí được hắn thôi động, cũng ngưng thành một chiếc cửu long thần hỏa tráo chụp lấy tinh quang. - Ầm!
Hai chiếc lồng chạm vào nhâu, đồng thời biến mất cùng một lúc. - Tốt!
Nhìn thấy chiếc lồng biến mất, Diệp Thanh Thiên tán thưởng một câu, thôi động nội khí trong người, tinh hà nguyên khí tràn ra, trong nháy mắt, từng luồng sức mạnh thần bí đột phá hư không, ngưng tụ trên người Diệp Thanh Thiên, lúc này đang là buổi trưa, ánh nắng chói chang, nhưng thiên không trong vòng vạn dặm vẫn tinh quang điểm điểm, thái dương và tinh thần cùng lúc xuất hiện. - Hắn đang tiếp dẫn tinh lực, tên này lấy tinh hà nguyên khí từ đâu ra vậy, còn hoàn toàn dung nhập vào trong nội khí, lợi hại quá!
Thanh linh nhìn thấy tinh quang đầy trời, nhất thời truyền đến một trận tinh thần ba động, - Đừng liều mạng với hắn, bây giờ hắn đang tiếp dẫn cửu thiên tinh lực, cho dù ngươi toàn lực đánh ra, cũng không có kết quả, nhưng tiếp dẫn tinh lực cũng có cực hạn, trạng thái này của hắn tuyệt đối không thể tuy trì quá lâu! - Hiểu!
Chu Báo gật gật đầu.
Trong lúc thiên không lấp lánh tinh quang, Chu Báo cảm nhận được nhưng biến hóa cự đại trong khí chất Diệp Thanh Thiên, tựa hồ đột nhiên hóa ra một tòa cự sơn, chắn ngang trước mặt hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm. - Nếu ngươi không xuất thủ, vậy thì ta xuất thủ trước, tinh không vô cực, quần tinh ngưng tụ, tinh quang vô cực trảo!
Vô số tinh quang hội tụ, hình thành một chiếc thủ trảo cự đại, mãnh liệt nắm về phía Chu Báo.
Một trảo thò ra, thiên địa biến sắc, nhiệt độ xung quanh nhất thời giảm xuống mười độ, tựa hồ như rơi vào băng thiên tuyết địa.
Đối diện với tinh quang đại trảo, Chu Báo không dám khinh thường, hai tay giang rộng, vô số hỏa cầu kim sắc bay về phía tinh quang đại trảo.