Sau khi xác định mình sẽ không bị mù, tâm thần của Tiểu Báo Tử đã buông lỏng.
Một mảnh huyết ảnh nhàn nhạt trong thiên địa, bao phủ phương viên mất ngàn mét xung quanh, làm cho phạm vi tầm mắt của hắn rõ ràng hơn rất nhiều.
Tiểu Báo Tử lập tức hiểu ra, đôi mắt cổ quái của chính mình, lúc ở trong trạng thái này, thị giác của hắn sẽ nhìn được ba trăm sáu mươi độ, chỉ trong lúc này, phạm vi tầm mắt của hắn khuếch trương đến phạm vi ngàn dặm, nói cách khác, phạm vi quan sát tăng lên thật lớn. - Là công hiệu của túi mật rắn?
Trong nội tâm của Tiểu Báo Tử âm thầm phỏng đoán, nhưng mà, vừa rồi hai bàn tay cảm thấy đau đớn là gì?
Cúi đầu xuống, Tiểu Báo Tử đưa mắt nhìn hai bàn tay của mình. - Không thể nào?
Hai tay của hắn, đã cháy thành một mảnh, vừa nhìn là biết rõ bị lửa cháy, có những chỗ bị đốt cháy sâu đến thấy xương, vừa rồi tâm tình khích động quá độ, cho nên không để ý, hiện tại nhìn lại, hắn liền cảm thấy vô cùng đau đớn. - Ti!
Tiểu Báo Tử hít một hơi thật sâu, cố nén đau nhức kịch liệt xuống, trong đầu bắt đầu tái hiện những chuyện vừa xảy ra trên người của mình..
Một cổ nhiệt lưu, thì ra đây chính là thứ ngay từ đầu Tiểu Báo Tử cho rằng là "Độc tính", hiện tại xem ra, đó là dược tính của túi mật rắn, chúng phóng trực tiếp lên đôi mắt của mình, sau khi dược tính phóng thẳng lên mắt của mình, hắn cảm giác được đôi mắt của mình bị một cổ lực lượng cường đại xé rách, sinh ra đau đớn kịch liệt, cảm giác như bị xé rách cũng sinh ra, trong mắt của mình, hình như vừa rồi có thứ gì đó bị dược tính bị phá tan, sau đó, tròng mắt của hắn bị hơi nóng đốt cháy.
Híp mắt, hình như Tiểu Báo Tử đã ý thức được cái gì đó, bắt đầu xem xét nội khí của mình. - Quả là thế a!
Cảm giác được nội khí trong cơ thể của mình không còn lại bao nhiêu, Tiểu Báo Tử từ từ híp mắt lại, bắt đầu cố gắng vận dụng trạng thái vừa rồi,
- Ánh mắt của ta, có lẽ đã triết xuất nội khí trong cơ thể của ta, phóng xuất ra, ta nên sớm phát hiện mới đúng, đêm qua, thời điểm ta mở mắt, đã phát hiện có chuyện xảy ra, nhưng lúc đó quá thống khổ, cho nên ta không quá mức để ý mà thôi, vừa rồi nội khí trong cơ thể ta đã vận hành theo theo lộ tuyến của nhiệt lưu sao? Ta tu luyện chính là Cửu Long thần Hỏa Kinh, nội khí mang theo Hỏa thuộc tính cường liệt, cho nên, sau khi bị đôi mắt chiết xuất, ánh mắt dung nhập hơi nóng, may mắn ta tuổi còn nhỏ, tu vi nội khí không bao nhiêu, nếu không, đôi tay này đã bị phế!
Nhìn thấy đôi tay bị đốt cháy khét lẹt, khóe miệng của Tiểu Báo Tử nhếch lên. - Vừa rồi không chỉ có dược tính của túi mật rắn, dược tính của các túi mật rắn ta ăn trước kia, bị dược tính của con bạch lân đại mãng này kích phát, tiến vào trong mắt của ta, cho nên mới đột phá, nói cách khác...
Nghĩ tới đây, Tiểu Báo Tử tập trung tinh thần vào trong đôi mắt, sau đó, hắn bắt đầu cảm giác đôi mắt của mình bắt đầu xoay tròn, theo đồng tử xoay tròn, điều động nội khí Cửu Long Thần Hỏa trong cơ thể, giống như dược tính vừa rồi, tụ thành một cổ, hướng về hai mắt, về sau, Tiểu Báo Tử cảm thấy hai mắt nóng lên, bỗng nhiên nội khí trong cơ thể vừa tụ tập đã biến mất, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, giống như nó không còn tồn tại, cơ hồ cùng lúc đó, hắn ngưng mắt nhìn chăm chú lên một điểm, nhìn chằm chằm vào một gốc cây, bỗng nhiên xuất hiện một đoàn hỏa diễm sáng ngời, trong thời gian ngắn, đã bao phủ toàn bộ cái cây, sau đó hỏa diễm thiêu đốt, đem một cây to trong bùn đất lầy lội đốt cháy thành một cái hố, sau đó biến mất. - Cái mẹ nó, thật sự biến thành Sharingan!
- Công dụng của đôi mắt này quá quỷ dị, trừ mở rộng tầm mắt, thị lực tăng lên, nội khí tăng lên, trừ lực khống chế ra, còn có thể chiếc xuất nội khí, thông qua hai mắt phóng xuất ra ngoài, ta tu luyện chính là Cửu Long Thần Hỏa Công, cho nên, sau khi chiết xuất nội khí, có được cái hiệu quả này, nếu sau này ta tu luyện nội khí Hàn hệ, nói không chừng cũng có thể dùng, bắn đi ra ngoài sẽ đông cứng gốc cây, mẹ nó, thế giới này đúng là quá cổ quái, chẳng lẽ có siêu năng lực sao? Không đúng, đây không phải siêu năng lực, nếu như không có nội khí, tối đa cũng chỉ gia tăng thị lực mạnh hơn người khác mà thôi!
Trong nội tâm Tiểu Báo Tử âm thầm suy nghĩ, đối với biến hóa của hai mắt, hắn không có nhiều kinh dị, dù sao, thế giới này đã làm cho hắn quá nhiều kinh hỉ, không nói những loại võ công thần kỳ kia, lúc trước Huyết Vô Nhai đã lợi dụng Huyết Diễm Chân Cương hóa thành huyết quang bay trên bầu trời đã vượt qua tưởng tượng của hắn, hiện tại con mắt có công năng lớn một chút, cũng không có gì lớn.
Hắn cho đôi mắt biến thành trạng thái bình thường, toàn thân Tiểu Báo Tử thoát lực ngồi xuống. - Có đôi mắt này rất tốt, nhưng gánh nặng mà cơ thể phải thừa nhận quá lớn, tuy thả hỏa diễm ra từ đôi mắt rất đặc biệt, nhưng muốn điều động nội khí trong cơ thể cũng phải mất một thời gian ngắn chuẩn bị, còn cần tập trung tinh thần, tốc độ phát động quá chậm, bằng không thì, dùng nó để ám sát Huyết Vô Nhai cũng không tệ, đáng tiếc!
Bỗng nhiên, hắn nghĩ ra một cái gì đó, sắc mặt biến đổi khó nhìn, nói: - Mẹ kiếp, chẳng lẽ con mắt của ta giống như Mangekyou Sharingan trong Naruto sao? Tuy nhiên rất uy phong, nhưng sẽ làm đôi mắt bị thương a, nếu sử dụng trong thời gian dài, đôi mắt sẽ bị mù, khi đó được không bù nổi mất!
Nghĩ đến đây, Tiểu Báo Tử cảm thấy mất hứng, nhìn thi thể hắc ưng và bạch lân đại mãng, hắn cũng không còn hứng thú, mà mùi huyết tinh đậm đặc ở nơi này đã thu hút một dã thú đến đây, hắn không dám trì hoãn nữa, sau khi nội khí và thể lực khôi phục một chút, hắn nhanh chóng đi theo con đường cũ để tìm đường trở về.
Lần này vận khí của hắn không tệ, tróng quá trình mò mẫn, hắn phát hiện tung tích của Lưu Ly Hoa, kể từ đó, nhiệm vụ năm ngày mà Huyết Vô Nhai giao cho, hắn đã hoàn thành trong ngày hôm sau. - Không ngờ so với tưởng tượng của ta còn nhanh hơn, vận khí của ngươi đúng là không tệ!
Nhìn thấy Tiểu Báo Tử vào giữa trưa ngày thứ ba đã đem ba loại dược liệu vào trong tuyệt cốc, Huyết Vô Nhai cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không ngoài ý muốn, nói: - Tay ngươi bị sao thế? - Ah, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, vào lúc hai Lưu Ly Hoa, gặp phải một con quái vật biết phun lửa, tựu biến thành như vậy!
- Đây là... Chuyện gì đang xảy ra?
Sau khi xác định mình sẽ không bị mù, tâm thần của Tiểu Báo Tử đã buông lỏng.
Một mảnh huyết ảnh nhàn nhạt trong thiên địa, bao phủ phương viên mất ngàn mét xung quanh, làm cho phạm vi tầm mắt của hắn rõ ràng hơn rất nhiều.
Tiểu Báo Tử lập tức hiểu ra, đôi mắt cổ quái của chính mình, lúc ở trong trạng thái này, thị giác của hắn sẽ nhìn được ba trăm sáu mươi độ, chỉ trong lúc này, phạm vi tầm mắt của hắn khuếch trương đến phạm vi ngàn dặm, nói cách khác, phạm vi quan sát tăng lên thật lớn.
- Là công hiệu của túi mật rắn?
Trong nội tâm của Tiểu Báo Tử âm thầm phỏng đoán, nhưng mà, vừa rồi hai bàn tay cảm thấy đau đớn là gì?
Cúi đầu xuống, Tiểu Báo Tử đưa mắt nhìn hai bàn tay của mình.
- Không thể nào?
Hai tay của hắn, đã cháy thành một mảnh, vừa nhìn là biết rõ bị lửa cháy, có những chỗ bị đốt cháy sâu đến thấy xương, vừa rồi tâm tình khích động quá độ, cho nên không để ý, hiện tại nhìn lại, hắn liền cảm thấy vô cùng đau đớn.
- Ti!
Tiểu Báo Tử hít một hơi thật sâu, cố nén đau nhức kịch liệt xuống, trong đầu bắt đầu tái hiện những chuyện vừa xảy ra trên người của mình..
Một cổ nhiệt lưu, thì ra đây chính là thứ ngay từ đầu Tiểu Báo Tử cho rằng là "Độc tính", hiện tại xem ra, đó là dược tính của túi mật rắn, chúng phóng trực tiếp lên đôi mắt của mình, sau khi dược tính phóng thẳng lên mắt của mình, hắn cảm giác được đôi mắt của mình bị một cổ lực lượng cường đại xé rách, sinh ra đau đớn kịch liệt, cảm giác như bị xé rách cũng sinh ra, trong mắt của mình, hình như vừa rồi có thứ gì đó bị dược tính bị phá tan, sau đó, tròng mắt của hắn bị hơi nóng đốt cháy.
Híp mắt, hình như Tiểu Báo Tử đã ý thức được cái gì đó, bắt đầu xem xét nội khí của mình.
- Quả là thế a!
Cảm giác được nội khí trong cơ thể của mình không còn lại bao nhiêu, Tiểu Báo Tử từ từ híp mắt lại, bắt đầu cố gắng vận dụng trạng thái vừa rồi,
- Ánh mắt của ta, có lẽ đã triết xuất nội khí trong cơ thể của ta, phóng xuất ra, ta nên sớm phát hiện mới đúng, đêm qua, thời điểm ta mở mắt, đã phát hiện có chuyện xảy ra, nhưng lúc đó quá thống khổ, cho nên ta không quá mức để ý mà thôi, vừa rồi nội khí trong cơ thể ta đã vận hành theo theo lộ tuyến của nhiệt lưu sao? Ta tu luyện chính là Cửu Long thần Hỏa Kinh, nội khí mang theo Hỏa thuộc tính cường liệt, cho nên, sau khi bị đôi mắt chiết xuất, ánh mắt dung nhập hơi nóng, may mắn ta tuổi còn nhỏ, tu vi nội khí không bao nhiêu, nếu không, đôi tay này đã bị phế!
Nhìn thấy đôi tay bị đốt cháy khét lẹt, khóe miệng của Tiểu Báo Tử nhếch lên. Đọc Truyện Online Tại
- Vừa rồi không chỉ có dược tính của túi mật rắn, dược tính của các túi mật rắn ta ăn trước kia, bị dược tính của con bạch lân đại mãng này kích phát, tiến vào trong mắt của ta, cho nên mới đột phá, nói cách khác...
Nghĩ tới đây, Tiểu Báo Tử tập trung tinh thần vào trong đôi mắt, sau đó, hắn bắt đầu cảm giác đôi mắt của mình bắt đầu xoay tròn, theo đồng tử xoay tròn, điều động nội khí Cửu Long Thần Hỏa trong cơ thể, giống như dược tính vừa rồi, tụ thành một cổ, hướng về hai mắt, về sau, Tiểu Báo Tử cảm thấy hai mắt nóng lên, bỗng nhiên nội khí trong cơ thể vừa tụ tập đã biến mất, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, giống như nó không còn tồn tại, cơ hồ cùng lúc đó, hắn ngưng mắt nhìn chăm chú lên một điểm, nhìn chằm chằm vào một gốc cây, bỗng nhiên xuất hiện một đoàn hỏa diễm sáng ngời, trong thời gian ngắn, đã bao phủ toàn bộ cái cây, sau đó hỏa diễm thiêu đốt, đem một cây to trong bùn đất lầy lội đốt cháy thành một cái hố, sau đó biến mất.
- Công dụng của đôi mắt này quá quỷ dị, trừ mở rộng tầm mắt, thị lực tăng lên, nội khí tăng lên, trừ lực khống chế ra, còn có thể chiếc xuất nội khí, thông qua hai mắt phóng xuất ra ngoài, ta tu luyện chính là Cửu Long Thần Hỏa Công, cho nên, sau khi chiết xuất nội khí, có được cái hiệu quả này, nếu sau này ta tu luyện nội khí Hàn hệ, nói không chừng cũng có thể dùng, bắn đi ra ngoài sẽ đông cứng gốc cây, mẹ nó, thế giới này đúng là quá cổ quái, chẳng lẽ có siêu năng lực sao? Không đúng, đây không phải siêu năng lực, nếu như không có nội khí, tối đa cũng chỉ gia tăng thị lực mạnh hơn người khác mà thôi!
Trong nội tâm Tiểu Báo Tử âm thầm suy nghĩ, đối với biến hóa của hai mắt, hắn không có nhiều kinh dị, dù sao, thế giới này đã làm cho hắn quá nhiều kinh hỉ, không nói những loại võ công thần kỳ kia, lúc trước Huyết Vô Nhai đã lợi dụng Huyết Diễm Chân Cương hóa thành huyết quang bay trên bầu trời đã vượt qua tưởng tượng của hắn, hiện tại con mắt có công năng lớn một chút, cũng không có gì lớn.
Hắn cho đôi mắt biến thành trạng thái bình thường, toàn thân Tiểu Báo Tử thoát lực ngồi xuống.
- Có đôi mắt này rất tốt, nhưng gánh nặng mà cơ thể phải thừa nhận quá lớn, tuy thả hỏa diễm ra từ đôi mắt rất đặc biệt, nhưng muốn điều động nội khí trong cơ thể cũng phải mất một thời gian ngắn chuẩn bị, còn cần tập trung tinh thần, tốc độ phát động quá chậm, bằng không thì, dùng nó để ám sát Huyết Vô Nhai cũng không tệ, đáng tiếc!
Bỗng nhiên, hắn nghĩ ra một cái gì đó, sắc mặt biến đổi khó nhìn, nói:
- Mẹ kiếp, chẳng lẽ con mắt của ta giống như Mangekyou Sharingan trong Naruto sao? Tuy nhiên rất uy phong, nhưng sẽ làm đôi mắt bị thương a, nếu sử dụng trong thời gian dài, đôi mắt sẽ bị mù, khi đó được không bù nổi mất!
Nghĩ đến đây, Tiểu Báo Tử cảm thấy mất hứng, nhìn thi thể hắc ưng và bạch lân đại mãng, hắn cũng không còn hứng thú, mà mùi huyết tinh đậm đặc ở nơi này đã thu hút một dã thú đến đây, hắn không dám trì hoãn nữa, sau khi nội khí và thể lực khôi phục một chút, hắn nhanh chóng đi theo con đường cũ để tìm đường trở về.
Lần này vận khí của hắn không tệ, tróng quá trình mò mẫn, hắn phát hiện tung tích của Lưu Ly Hoa, kể từ đó, nhiệm vụ năm ngày mà Huyết Vô Nhai giao cho, hắn đã hoàn thành trong ngày hôm sau.
- Không ngờ so với tưởng tượng của ta còn nhanh hơn, vận khí của ngươi đúng là không tệ!
Nhìn thấy Tiểu Báo Tử vào giữa trưa ngày thứ ba đã đem ba loại dược liệu vào trong tuyệt cốc, Huyết Vô Nhai cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không ngoài ý muốn, nói:
- Tay ngươi bị sao thế?
- Ah, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, vào lúc hai Lưu Ly Hoa, gặp phải một con quái vật biết phun lửa, tựu biến thành như vậy!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
- Đây là... Chuyện gì đang xảy ra?
Sau khi xác định mình sẽ không bị mù, tâm thần của Tiểu Báo Tử đã buông lỏng.
Một mảnh huyết ảnh nhàn nhạt trong thiên địa, bao phủ phương viên mất ngàn mét xung quanh, làm cho phạm vi tầm mắt của hắn rõ ràng hơn rất nhiều.
Tiểu Báo Tử lập tức hiểu ra, đôi mắt cổ quái của chính mình, lúc ở trong trạng thái này, thị giác của hắn sẽ nhìn được ba trăm sáu mươi độ, chỉ trong lúc này, phạm vi tầm mắt của hắn khuếch trương đến phạm vi ngàn dặm, nói cách khác, phạm vi quan sát tăng lên thật lớn. - Là công hiệu của túi mật rắn?
Trong nội tâm của Tiểu Báo Tử âm thầm phỏng đoán, nhưng mà, vừa rồi hai bàn tay cảm thấy đau đớn là gì?
Cúi đầu xuống, Tiểu Báo Tử đưa mắt nhìn hai bàn tay của mình. - Không thể nào?
Hai tay của hắn, đã cháy thành một mảnh, vừa nhìn là biết rõ bị lửa cháy, có những chỗ bị đốt cháy sâu đến thấy xương, vừa rồi tâm tình khích động quá độ, cho nên không để ý, hiện tại nhìn lại, hắn liền cảm thấy vô cùng đau đớn. - Ti!
Tiểu Báo Tử hít một hơi thật sâu, cố nén đau nhức kịch liệt xuống, trong đầu bắt đầu tái hiện những chuyện vừa xảy ra trên người của mình..
Một cổ nhiệt lưu, thì ra đây chính là thứ ngay từ đầu Tiểu Báo Tử cho rằng là "Độc tính", hiện tại xem ra, đó là dược tính của túi mật rắn, chúng phóng trực tiếp lên đôi mắt của mình, sau khi dược tính phóng thẳng lên mắt của mình, hắn cảm giác được đôi mắt của mình bị một cổ lực lượng cường đại xé rách, sinh ra đau đớn kịch liệt, cảm giác như bị xé rách cũng sinh ra, trong mắt của mình, hình như vừa rồi có thứ gì đó bị dược tính bị phá tan, sau đó, tròng mắt của hắn bị hơi nóng đốt cháy.
Híp mắt, hình như Tiểu Báo Tử đã ý thức được cái gì đó, bắt đầu xem xét nội khí của mình. - Quả là thế a!
Cảm giác được nội khí trong cơ thể của mình không còn lại bao nhiêu, Tiểu Báo Tử từ từ híp mắt lại, bắt đầu cố gắng vận dụng trạng thái vừa rồi,
- Ánh mắt của ta, có lẽ đã triết xuất nội khí trong cơ thể của ta, phóng xuất ra, ta nên sớm phát hiện mới đúng, đêm qua, thời điểm ta mở mắt, đã phát hiện có chuyện xảy ra, nhưng lúc đó quá thống khổ, cho nên ta không quá mức để ý mà thôi, vừa rồi nội khí trong cơ thể ta đã vận hành theo theo lộ tuyến của nhiệt lưu sao? Ta tu luyện chính là Cửu Long thần Hỏa Kinh, nội khí mang theo Hỏa thuộc tính cường liệt, cho nên, sau khi bị đôi mắt chiết xuất, ánh mắt dung nhập hơi nóng, may mắn ta tuổi còn nhỏ, tu vi nội khí không bao nhiêu, nếu không, đôi tay này đã bị phế!
Nhìn thấy đôi tay bị đốt cháy khét lẹt, khóe miệng của Tiểu Báo Tử nhếch lên. - Vừa rồi không chỉ có dược tính của túi mật rắn, dược tính của các túi mật rắn ta ăn trước kia, bị dược tính của con bạch lân đại mãng này kích phát, tiến vào trong mắt của ta, cho nên mới đột phá, nói cách khác...
Nghĩ tới đây, Tiểu Báo Tử tập trung tinh thần vào trong đôi mắt, sau đó, hắn bắt đầu cảm giác đôi mắt của mình bắt đầu xoay tròn, theo đồng tử xoay tròn, điều động nội khí Cửu Long Thần Hỏa trong cơ thể, giống như dược tính vừa rồi, tụ thành một cổ, hướng về hai mắt, về sau, Tiểu Báo Tử cảm thấy hai mắt nóng lên, bỗng nhiên nội khí trong cơ thể vừa tụ tập đã biến mất, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, giống như nó không còn tồn tại, cơ hồ cùng lúc đó, hắn ngưng mắt nhìn chăm chú lên một điểm, nhìn chằm chằm vào một gốc cây, bỗng nhiên xuất hiện một đoàn hỏa diễm sáng ngời, trong thời gian ngắn, đã bao phủ toàn bộ cái cây, sau đó hỏa diễm thiêu đốt, đem một cây to trong bùn đất lầy lội đốt cháy thành một cái hố, sau đó biến mất. - Cái mẹ nó, thật sự biến thành Sharingan!
- Công dụng của đôi mắt này quá quỷ dị, trừ mở rộng tầm mắt, thị lực tăng lên, nội khí tăng lên, trừ lực khống chế ra, còn có thể chiếc xuất nội khí, thông qua hai mắt phóng xuất ra ngoài, ta tu luyện chính là Cửu Long Thần Hỏa Công, cho nên, sau khi chiết xuất nội khí, có được cái hiệu quả này, nếu sau này ta tu luyện nội khí Hàn hệ, nói không chừng cũng có thể dùng, bắn đi ra ngoài sẽ đông cứng gốc cây, mẹ nó, thế giới này đúng là quá cổ quái, chẳng lẽ có siêu năng lực sao? Không đúng, đây không phải siêu năng lực, nếu như không có nội khí, tối đa cũng chỉ gia tăng thị lực mạnh hơn người khác mà thôi!
Trong nội tâm Tiểu Báo Tử âm thầm suy nghĩ, đối với biến hóa của hai mắt, hắn không có nhiều kinh dị, dù sao, thế giới này đã làm cho hắn quá nhiều kinh hỉ, không nói những loại võ công thần kỳ kia, lúc trước Huyết Vô Nhai đã lợi dụng Huyết Diễm Chân Cương hóa thành huyết quang bay trên bầu trời đã vượt qua tưởng tượng của hắn, hiện tại con mắt có công năng lớn một chút, cũng không có gì lớn.
Hắn cho đôi mắt biến thành trạng thái bình thường, toàn thân Tiểu Báo Tử thoát lực ngồi xuống. - Có đôi mắt này rất tốt, nhưng gánh nặng mà cơ thể phải thừa nhận quá lớn, tuy thả hỏa diễm ra từ đôi mắt rất đặc biệt, nhưng muốn điều động nội khí trong cơ thể cũng phải mất một thời gian ngắn chuẩn bị, còn cần tập trung tinh thần, tốc độ phát động quá chậm, bằng không thì, dùng nó để ám sát Huyết Vô Nhai cũng không tệ, đáng tiếc!
Bỗng nhiên, hắn nghĩ ra một cái gì đó, sắc mặt biến đổi khó nhìn, nói: - Mẹ kiếp, chẳng lẽ con mắt của ta giống như Mangekyou Sharingan trong Naruto sao? Tuy nhiên rất uy phong, nhưng sẽ làm đôi mắt bị thương a, nếu sử dụng trong thời gian dài, đôi mắt sẽ bị mù, khi đó được không bù nổi mất!
Nghĩ đến đây, Tiểu Báo Tử cảm thấy mất hứng, nhìn thi thể hắc ưng và bạch lân đại mãng, hắn cũng không còn hứng thú, mà mùi huyết tinh đậm đặc ở nơi này đã thu hút một dã thú đến đây, hắn không dám trì hoãn nữa, sau khi nội khí và thể lực khôi phục một chút, hắn nhanh chóng đi theo con đường cũ để tìm đường trở về.
Lần này vận khí của hắn không tệ, tróng quá trình mò mẫn, hắn phát hiện tung tích của Lưu Ly Hoa, kể từ đó, nhiệm vụ năm ngày mà Huyết Vô Nhai giao cho, hắn đã hoàn thành trong ngày hôm sau. - Không ngờ so với tưởng tượng của ta còn nhanh hơn, vận khí của ngươi đúng là không tệ!
Nhìn thấy Tiểu Báo Tử vào giữa trưa ngày thứ ba đã đem ba loại dược liệu vào trong tuyệt cốc, Huyết Vô Nhai cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng không ngoài ý muốn, nói: - Tay ngươi bị sao thế? - Ah, xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, vào lúc hai Lưu Ly Hoa, gặp phải một con quái vật biết phun lửa, tựu biến thành như vậy!