Trước kia, những chấn động hắn cảm giác được, hoặc là dùng lực lượng cường đại xé rách hư không, hoặc là dùng phù quang sát khí như Không Gian Nhược Thi mở hư không ra, không có gì ngoài hai loại tình huống này, nhưng hiện tại, hắn cảm giác được bích chướng không gian này, bỗng nhiên phảng phất như biến mất ngay lúc đó, hình thành một chỗ trống quỷ dị, sau đó, cứ như vậy, bọn hắn tiến vào không động này.
Sau khi tiến vào chỗ trống, Chu Báo cảm giác được chính mình đang ở trong một đường ống không gian kỳ dị trượt xuống dưới, trong đường ống không gian cổ quái này, cho dù muốn vận khởi cương khí hay Thừa Long Ngự Phong Quyết, đều không thể khống chế được thân thể của mình, chỉ một mực trượt xuống một cách quỷ dị, rơi xuống, không biết tới nơi nào, cũng không biết chính mình có thể bị ngã chết hay không, điều duy nhất có thể làm chính là khởi động Cửu Long Thần Hỏa Kỳ Lân Cương, khởi động Bách độc hàn quang chướng, cam đoan thời điểm mình rớt xuống thực địa sẽ không bị ngã phấn thân toái cốt.
Thân hình Chu Báo nhanh chóng hạ lạc xuống dưới, nhưng không va chạm cường đại như hắn dự đoán, mà quá trình hạ lạc xuống, hắn đột nhiên cảm thấy mình bắt đầu lơ lửng.
Đúng vậy, lơ lửng, bốn phía đều vô lực, phảng phất như ở trong hư không, trạng thái đồng dạng với vô trọng lực, hắn cứ lơ lửng như vậy trong mảnh không gian đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón, cho dù hắn có được Hỏa Hồng Tình cũng không thấy rõ tình huống chung quanh, đây là một không gian hoàn toàn u ám.
Không có một tia quang mang, nhiệt độ xung quanh không phải rất lạnh, nhưng cũng tuyệt không phải là nóng.
Chu Báo tin tưởng, nếu hiện tại có một giọt nước xuất hiện tại không gian này, thời gian trôi qua, nhất định sẽ ngưng kết thành băng.
Nhiệt độ nơi đây rất thấp, đối với người bình thường thì có lẽ rất lạnh, nhưng đối với Chu Báo, căn bản không có một tia uy hiếp.
Vươn tay ra, sờ soạn mọi nơi, ngoại trừ một mảnh nguyên khí hư vô thì cái gì cũng không sờ đến.
Nguyên khí, nguyên khí thiên địa khổng lồ, so với nguyên khí trong Thái Uyên Thiên thì nồng đậm hơn trên dưới một trăm lần, tràn ngập bốn phía.
Nhưng đối với Chu Báo thì có ý nghĩ không lớn, thân thể hắn căn bản không cách nào dung nạp nhiều nguyên khí như vậy, nguyên khí địa phương này đậm đặc như phát nổ đến nơi, dù là tu luyện cường tráng bình thường cũng rất nguy hiểm, bởi vì chỉ cần ngươi bắt đầu tu luyện, nguyên khí liền tự động chuyển hóa thành nội khí, cơ hồ không có bất kỳ tổn thất nào, rất nhanh, những nội khí này sẽ tràn ngập tứ chi của ngươi, cuối cùng làm ngươi no bể bụng, thoáng cái hóa thành một đoàn huyết vụ. - Đây là địa phương quỷ quái gì, Thanh Linh, cái này là Tiên Thiên Thần Chích chi mộ ngươi nói sao?
Tinh thần Chu Báo bắt đầu nhúc nhích, hướng Thanh Linh chất vấn.
Một điểm tinh quang lòe ra từ ngón tay giữa của hắn, hóa thành một Tri Chu màu bạc lớn cỡ nắm tay nhỏ, theo điểm tinh quang ấy xuất hiện, rốt cục Chu Báo có thể nhìn thấy rõ tình huống chung quanh rồi, chỉ là, khiến hắn cảm thấy bất đắc dĩ chính là, chung quanh nơi này không có gì cả.
Cho dù có tinh quang tồn tại, nhưng ngoại trừ tinh quang của hắn và tinh quang cực đại bên ngoài Tri Chu, không thấy rõ bất kỳ vật gì, tại đây như là một mảnh không gian hư vô. - Tiểu tử, đừng có gấp, nơi này là một khe hở thời không!
Thanh Linh phảng phất như biết rõ nơi đây là địa phương nào, nói ra. - Xem ra chúng ta đã đến rồi, Tiên Thiên thần Thái Cổ ưa thích nguyên khí thiên địa sung túc, nhưng là một mảnh tiểu không gian hư vô, bởi vì nơi này thập phần tương tự với địa phương họ sinh ra! - Vậy sao? Chúng ta nên tìm kiếm như thế nào? Rồi chúng ta ra ngoài như thế nào? - Đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết rõ! - Có ý tứ gì? - Tiên Thiên thần chi mộ và Thái Cổ Ma Đầu chi mộ, là nội dung nhóm phương sĩ thích nghiên cứu nhất, để tiến vào những địa phương này, những nhóm phương sĩ chết tiệt kia đã nghiên cứu ra rất nhiều phương pháp, tiến vào cũng như ly khai, đều thập phần tinh tường, cho nên ngươi không cần phải lo lắng! - Vậy sao? Xem ra những phương sĩ này rất am hiểu những chuyện đào phần móc mộ a! - Đã có trọn vẹn trình tự, như vậy, hiện tại chúng ta nên làm sao đây? - Tìm!
Thanh Linh nói như chém đinh chặt sắt. - Tuy nơi này là một khe hở thời không, nhưng nó rất lớn, so với tưởng tượng của ngươi thì lớn hơn rất nhiều, cho nên chính mình tìm mới có thể tìm được! - Được rồi, tìm!
Chu Báo bất đắc dĩ lắc đầu, hiện tại, dưới tình huống hư vậy, hắn cũng chỉ có thể nghe theo lời Thanh Linh, vận khởi cương khí, hào quang màu đỏ chớp động, Chu Báo và Thanh Linh tìm tòi trong cái không gian cổ quái đưa tay ra không thấy năm ngón.
Loại tìm kiếm vô mục đích này khiến Chu Báo cảm thấy rất bất đắc dĩ, cũng không biết tìm bao lâu trong bóng tối rồi, có thể là một ngày, có thể là mười ngày, cũng có thể là một tháng, thời điểm này, Chu Báo cảm giác được mình cũng đã buồn bực tới cực điểm, đột nhiên, một hồi hưng phấn truyền đến từ sóng tinh thần của Thanh Linh. - Đã tìm được, đã tìm được, ha ha, ta đã tìm được! - Đã tìm được? Ở nơi nào?
Chu Báo nghe xong, cũng hưng phấn lên, liền vội vàng hỏi. - Đi theo ta!
Thanh Linh nói ra, tinh quang chớp động, Chu Báo theo sát đằng sau tinh quang, sau mấy hơi thở, liền tới một chỗ kỳ quái. Nguồn truyện:
Không gian tại đây vẫn vô cùng hắc ám, nhưng theo chân Thanh Linh, Chu Báo cảm thấy dưới chân thậm chí có thực thể.
Rất mềm, một cước đạp lên rất thoải mái, cảm giác như đi trên bọt biển, chính xác là vô cùng êm ái, giống như đi trên mặt đất bình thường vậy, nhìn lại mọi nơi, ngoại trừ dưới chân giống như thực thể bình thường bên ngoài, còn lại vẫn không có gì, Thanh Linh tiếp tục đi tới, Chu Báo vẫn theo ở phía sau, ước chừng nửa canh giờ sau, Thanh Linh ngừng lại. - Phía trước, đi!
Sau khi nói xong, thời gian dần qua tinh quang dần dập tắt. - Tiểu tử, thân thể ta bây giờ là hóa thân, tuy rằng ký thân tại Tinh Thần Lượng Thiên Xích, nhưng lại không có khả năng tới gần Tiên Thiên Thần Chích mộ địa! - Vì cái gì?
Chu Báo khó hiểu nói. - Bởi vì ta mới tu thành hóa thân, nguyên thần thứ hai, căn bản không cách nào ngăn cản được Thuần Dương khí của Tiên Thiên thần! - Ta thì sao? - Ngươi là thực thể, thân thể ngươi có nguyên linh bảo hộ, Tiên Thiên Thuần Dương khí không gây thương hại với ngươi, lại còn có lợi thật lớn!
Đang khi nói chuyện, Chu Báo lại đi về phía trước vài bước, ngay lập tức, một cỗ khí tức Thuần Dương dày đặc, vô cùng mãnh liệt đập vào mặt.
Trước kia, những chấn động hắn cảm giác được, hoặc là dùng lực lượng cường đại xé rách hư không, hoặc là dùng phù quang sát khí như Không Gian Nhược Thi mở hư không ra, không có gì ngoài hai loại tình huống này, nhưng hiện tại, hắn cảm giác được bích chướng không gian này, bỗng nhiên phảng phất như biến mất ngay lúc đó, hình thành một chỗ trống quỷ dị, sau đó, cứ như vậy, bọn hắn tiến vào không động này.
Sau khi tiến vào chỗ trống, Chu Báo cảm giác được chính mình đang ở trong một đường ống không gian kỳ dị trượt xuống dưới, trong đường ống không gian cổ quái này, cho dù muốn vận khởi cương khí hay Thừa Long Ngự Phong Quyết, đều không thể khống chế được thân thể của mình, chỉ một mực trượt xuống một cách quỷ dị, rơi xuống, không biết tới nơi nào, cũng không biết chính mình có thể bị ngã chết hay không, điều duy nhất có thể làm chính là khởi động Cửu Long Thần Hỏa Kỳ Lân Cương, khởi động Bách độc hàn quang chướng, cam đoan thời điểm mình rớt xuống thực địa sẽ không bị ngã phấn thân toái cốt.
Thân hình Chu Báo nhanh chóng hạ lạc xuống dưới, nhưng không va chạm cường đại như hắn dự đoán, mà quá trình hạ lạc xuống, hắn đột nhiên cảm thấy mình bắt đầu lơ lửng.
Đúng vậy, lơ lửng, bốn phía đều vô lực, phảng phất như ở trong hư không, trạng thái đồng dạng với vô trọng lực, hắn cứ lơ lửng như vậy trong mảnh không gian đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón, cho dù hắn có được Hỏa Hồng Tình cũng không thấy rõ tình huống chung quanh, đây là một không gian hoàn toàn u ám.
Không có một tia quang mang, nhiệt độ xung quanh không phải rất lạnh, nhưng cũng tuyệt không phải là nóng.
Chu Báo tin tưởng, nếu hiện tại có một giọt nước xuất hiện tại không gian này, thời gian trôi qua, nhất định sẽ ngưng kết thành băng.
Nhiệt độ nơi đây rất thấp, đối với người bình thường thì có lẽ rất lạnh, nhưng đối với Chu Báo, căn bản không có một tia uy hiếp.
Vươn tay ra, sờ soạn mọi nơi, ngoại trừ một mảnh nguyên khí hư vô thì cái gì cũng không sờ đến.
Nguyên khí, nguyên khí thiên địa khổng lồ, so với nguyên khí trong Thái Uyên Thiên thì nồng đậm hơn trên dưới một trăm lần, tràn ngập bốn phía.
Nhưng đối với Chu Báo thì có ý nghĩ không lớn, thân thể hắn căn bản không cách nào dung nạp nhiều nguyên khí như vậy, nguyên khí địa phương này đậm đặc như phát nổ đến nơi, dù là tu luyện cường tráng bình thường cũng rất nguy hiểm, bởi vì chỉ cần ngươi bắt đầu tu luyện, nguyên khí liền tự động chuyển hóa thành nội khí, cơ hồ không có bất kỳ tổn thất nào, rất nhanh, những nội khí này sẽ tràn ngập tứ chi của ngươi, cuối cùng làm ngươi no bể bụng, thoáng cái hóa thành một đoàn huyết vụ.
- Đây là địa phương quỷ quái gì, Thanh Linh, cái này là Tiên Thiên Thần Chích chi mộ ngươi nói sao?
Tinh thần Chu Báo bắt đầu nhúc nhích, hướng Thanh Linh chất vấn.
Một điểm tinh quang lòe ra từ ngón tay giữa của hắn, hóa thành một Tri Chu màu bạc lớn cỡ nắm tay nhỏ, theo điểm tinh quang ấy xuất hiện, rốt cục Chu Báo có thể nhìn thấy rõ tình huống chung quanh rồi, chỉ là, khiến hắn cảm thấy bất đắc dĩ chính là, chung quanh nơi này không có gì cả.
Cho dù có tinh quang tồn tại, nhưng ngoại trừ tinh quang của hắn và tinh quang cực đại bên ngoài Tri Chu, không thấy rõ bất kỳ vật gì, tại đây như là một mảnh không gian hư vô.
- Tiểu tử, đừng có gấp, nơi này là một khe hở thời không!
Thanh Linh phảng phất như biết rõ nơi đây là địa phương nào, nói ra.
- Xem ra chúng ta đã đến rồi, Tiên Thiên thần Thái Cổ ưa thích nguyên khí thiên địa sung túc, nhưng là một mảnh tiểu không gian hư vô, bởi vì nơi này thập phần tương tự với địa phương họ sinh ra!
- Vậy sao? Chúng ta nên tìm kiếm như thế nào? Rồi chúng ta ra ngoài như thế nào?
- Đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết rõ!
- Có ý tứ gì?
- Tiên Thiên thần chi mộ và Thái Cổ Ma Đầu chi mộ, là nội dung nhóm phương sĩ thích nghiên cứu nhất, để tiến vào những địa phương này, những nhóm phương sĩ chết tiệt kia đã nghiên cứu ra rất nhiều phương pháp, tiến vào cũng như ly khai, đều thập phần tinh tường, cho nên ngươi không cần phải lo lắng!
- Vậy sao? Xem ra những phương sĩ này rất am hiểu những chuyện đào phần móc mộ a!
- Đã có trọn vẹn trình tự, như vậy, hiện tại chúng ta nên làm sao đây?
- Tìm!
Thanh Linh nói như chém đinh chặt sắt.
- Tuy nơi này là một khe hở thời không, nhưng nó rất lớn, so với tưởng tượng của ngươi thì lớn hơn rất nhiều, cho nên chính mình tìm mới có thể tìm được!
- Được rồi, tìm!
Chu Báo bất đắc dĩ lắc đầu, hiện tại, dưới tình huống hư vậy, hắn cũng chỉ có thể nghe theo lời Thanh Linh, vận khởi cương khí, hào quang màu đỏ chớp động, Chu Báo và Thanh Linh tìm tòi trong cái không gian cổ quái đưa tay ra không thấy năm ngón.
Loại tìm kiếm vô mục đích này khiến Chu Báo cảm thấy rất bất đắc dĩ, cũng không biết tìm bao lâu trong bóng tối rồi, có thể là một ngày, có thể là mười ngày, cũng có thể là một tháng, thời điểm này, Chu Báo cảm giác được mình cũng đã buồn bực tới cực điểm, đột nhiên, một hồi hưng phấn truyền đến từ sóng tinh thần của Thanh Linh.
- Đã tìm được, đã tìm được, ha ha, ta đã tìm được!
Thanh Linh nói ra, tinh quang chớp động, Chu Báo theo sát đằng sau tinh quang, sau mấy hơi thở, liền tới một chỗ kỳ quái. Nguồn truyện: Truyện FULL
Không gian tại đây vẫn vô cùng hắc ám, nhưng theo chân Thanh Linh, Chu Báo cảm thấy dưới chân thậm chí có thực thể.
Rất mềm, một cước đạp lên rất thoải mái, cảm giác như đi trên bọt biển, chính xác là vô cùng êm ái, giống như đi trên mặt đất bình thường vậy, nhìn lại mọi nơi, ngoại trừ dưới chân giống như thực thể bình thường bên ngoài, còn lại vẫn không có gì, Thanh Linh tiếp tục đi tới, Chu Báo vẫn theo ở phía sau, ước chừng nửa canh giờ sau, Thanh Linh ngừng lại.
- Phía trước, đi!
Sau khi nói xong, thời gian dần qua tinh quang dần dập tắt.
- Tiểu tử, thân thể ta bây giờ là hóa thân, tuy rằng ký thân tại Tinh Thần Lượng Thiên Xích, nhưng lại không có khả năng tới gần Tiên Thiên Thần Chích mộ địa!
- Vì cái gì?
Chu Báo khó hiểu nói.
- Bởi vì ta mới tu thành hóa thân, nguyên thần thứ hai, căn bản không cách nào ngăn cản được Thuần Dương khí của Tiên Thiên thần!
- Ta thì sao?
- Ngươi là thực thể, thân thể ngươi có nguyên linh bảo hộ, Tiên Thiên Thuần Dương khí không gây thương hại với ngươi, lại còn có lợi thật lớn!
Đang khi nói chuyện, Chu Báo lại đi về phía trước vài bước, ngay lập tức, một cỗ khí tức Thuần Dương dày đặc, vô cùng mãnh liệt đập vào mặt.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Trước kia, những chấn động hắn cảm giác được, hoặc là dùng lực lượng cường đại xé rách hư không, hoặc là dùng phù quang sát khí như Không Gian Nhược Thi mở hư không ra, không có gì ngoài hai loại tình huống này, nhưng hiện tại, hắn cảm giác được bích chướng không gian này, bỗng nhiên phảng phất như biến mất ngay lúc đó, hình thành một chỗ trống quỷ dị, sau đó, cứ như vậy, bọn hắn tiến vào không động này.
Sau khi tiến vào chỗ trống, Chu Báo cảm giác được chính mình đang ở trong một đường ống không gian kỳ dị trượt xuống dưới, trong đường ống không gian cổ quái này, cho dù muốn vận khởi cương khí hay Thừa Long Ngự Phong Quyết, đều không thể khống chế được thân thể của mình, chỉ một mực trượt xuống một cách quỷ dị, rơi xuống, không biết tới nơi nào, cũng không biết chính mình có thể bị ngã chết hay không, điều duy nhất có thể làm chính là khởi động Cửu Long Thần Hỏa Kỳ Lân Cương, khởi động Bách độc hàn quang chướng, cam đoan thời điểm mình rớt xuống thực địa sẽ không bị ngã phấn thân toái cốt.
Thân hình Chu Báo nhanh chóng hạ lạc xuống dưới, nhưng không va chạm cường đại như hắn dự đoán, mà quá trình hạ lạc xuống, hắn đột nhiên cảm thấy mình bắt đầu lơ lửng.
Đúng vậy, lơ lửng, bốn phía đều vô lực, phảng phất như ở trong hư không, trạng thái đồng dạng với vô trọng lực, hắn cứ lơ lửng như vậy trong mảnh không gian đen kịt, đưa tay không thấy được năm ngón, cho dù hắn có được Hỏa Hồng Tình cũng không thấy rõ tình huống chung quanh, đây là một không gian hoàn toàn u ám.
Không có một tia quang mang, nhiệt độ xung quanh không phải rất lạnh, nhưng cũng tuyệt không phải là nóng.
Chu Báo tin tưởng, nếu hiện tại có một giọt nước xuất hiện tại không gian này, thời gian trôi qua, nhất định sẽ ngưng kết thành băng.
Nhiệt độ nơi đây rất thấp, đối với người bình thường thì có lẽ rất lạnh, nhưng đối với Chu Báo, căn bản không có một tia uy hiếp.
Vươn tay ra, sờ soạn mọi nơi, ngoại trừ một mảnh nguyên khí hư vô thì cái gì cũng không sờ đến.
Nguyên khí, nguyên khí thiên địa khổng lồ, so với nguyên khí trong Thái Uyên Thiên thì nồng đậm hơn trên dưới một trăm lần, tràn ngập bốn phía.
Nhưng đối với Chu Báo thì có ý nghĩ không lớn, thân thể hắn căn bản không cách nào dung nạp nhiều nguyên khí như vậy, nguyên khí địa phương này đậm đặc như phát nổ đến nơi, dù là tu luyện cường tráng bình thường cũng rất nguy hiểm, bởi vì chỉ cần ngươi bắt đầu tu luyện, nguyên khí liền tự động chuyển hóa thành nội khí, cơ hồ không có bất kỳ tổn thất nào, rất nhanh, những nội khí này sẽ tràn ngập tứ chi của ngươi, cuối cùng làm ngươi no bể bụng, thoáng cái hóa thành một đoàn huyết vụ. - Đây là địa phương quỷ quái gì, Thanh Linh, cái này là Tiên Thiên Thần Chích chi mộ ngươi nói sao?
Tinh thần Chu Báo bắt đầu nhúc nhích, hướng Thanh Linh chất vấn.
Một điểm tinh quang lòe ra từ ngón tay giữa của hắn, hóa thành một Tri Chu màu bạc lớn cỡ nắm tay nhỏ, theo điểm tinh quang ấy xuất hiện, rốt cục Chu Báo có thể nhìn thấy rõ tình huống chung quanh rồi, chỉ là, khiến hắn cảm thấy bất đắc dĩ chính là, chung quanh nơi này không có gì cả.
Cho dù có tinh quang tồn tại, nhưng ngoại trừ tinh quang của hắn và tinh quang cực đại bên ngoài Tri Chu, không thấy rõ bất kỳ vật gì, tại đây như là một mảnh không gian hư vô. - Tiểu tử, đừng có gấp, nơi này là một khe hở thời không!
Thanh Linh phảng phất như biết rõ nơi đây là địa phương nào, nói ra. - Xem ra chúng ta đã đến rồi, Tiên Thiên thần Thái Cổ ưa thích nguyên khí thiên địa sung túc, nhưng là một mảnh tiểu không gian hư vô, bởi vì nơi này thập phần tương tự với địa phương họ sinh ra! - Vậy sao? Chúng ta nên tìm kiếm như thế nào? Rồi chúng ta ra ngoài như thế nào? - Đến lúc đó ngươi tự nhiên sẽ biết rõ! - Có ý tứ gì? - Tiên Thiên thần chi mộ và Thái Cổ Ma Đầu chi mộ, là nội dung nhóm phương sĩ thích nghiên cứu nhất, để tiến vào những địa phương này, những nhóm phương sĩ chết tiệt kia đã nghiên cứu ra rất nhiều phương pháp, tiến vào cũng như ly khai, đều thập phần tinh tường, cho nên ngươi không cần phải lo lắng! - Vậy sao? Xem ra những phương sĩ này rất am hiểu những chuyện đào phần móc mộ a! - Đã có trọn vẹn trình tự, như vậy, hiện tại chúng ta nên làm sao đây? - Tìm!
Thanh Linh nói như chém đinh chặt sắt. - Tuy nơi này là một khe hở thời không, nhưng nó rất lớn, so với tưởng tượng của ngươi thì lớn hơn rất nhiều, cho nên chính mình tìm mới có thể tìm được! - Được rồi, tìm!
Chu Báo bất đắc dĩ lắc đầu, hiện tại, dưới tình huống hư vậy, hắn cũng chỉ có thể nghe theo lời Thanh Linh, vận khởi cương khí, hào quang màu đỏ chớp động, Chu Báo và Thanh Linh tìm tòi trong cái không gian cổ quái đưa tay ra không thấy năm ngón.
Loại tìm kiếm vô mục đích này khiến Chu Báo cảm thấy rất bất đắc dĩ, cũng không biết tìm bao lâu trong bóng tối rồi, có thể là một ngày, có thể là mười ngày, cũng có thể là một tháng, thời điểm này, Chu Báo cảm giác được mình cũng đã buồn bực tới cực điểm, đột nhiên, một hồi hưng phấn truyền đến từ sóng tinh thần của Thanh Linh. - Đã tìm được, đã tìm được, ha ha, ta đã tìm được! - Đã tìm được? Ở nơi nào?
Chu Báo nghe xong, cũng hưng phấn lên, liền vội vàng hỏi. - Đi theo ta!
Thanh Linh nói ra, tinh quang chớp động, Chu Báo theo sát đằng sau tinh quang, sau mấy hơi thở, liền tới một chỗ kỳ quái. Nguồn truyện:
Không gian tại đây vẫn vô cùng hắc ám, nhưng theo chân Thanh Linh, Chu Báo cảm thấy dưới chân thậm chí có thực thể.
Rất mềm, một cước đạp lên rất thoải mái, cảm giác như đi trên bọt biển, chính xác là vô cùng êm ái, giống như đi trên mặt đất bình thường vậy, nhìn lại mọi nơi, ngoại trừ dưới chân giống như thực thể bình thường bên ngoài, còn lại vẫn không có gì, Thanh Linh tiếp tục đi tới, Chu Báo vẫn theo ở phía sau, ước chừng nửa canh giờ sau, Thanh Linh ngừng lại. - Phía trước, đi!
Sau khi nói xong, thời gian dần qua tinh quang dần dập tắt. - Tiểu tử, thân thể ta bây giờ là hóa thân, tuy rằng ký thân tại Tinh Thần Lượng Thiên Xích, nhưng lại không có khả năng tới gần Tiên Thiên Thần Chích mộ địa! - Vì cái gì?
Chu Báo khó hiểu nói. - Bởi vì ta mới tu thành hóa thân, nguyên thần thứ hai, căn bản không cách nào ngăn cản được Thuần Dương khí của Tiên Thiên thần! - Ta thì sao? - Ngươi là thực thể, thân thể ngươi có nguyên linh bảo hộ, Tiên Thiên Thuần Dương khí không gây thương hại với ngươi, lại còn có lợi thật lớn!
Đang khi nói chuyện, Chu Báo lại đi về phía trước vài bước, ngay lập tức, một cỗ khí tức Thuần Dương dày đặc, vô cùng mãnh liệt đập vào mặt.