Có thể là mặc kệ mình có còn sống đi ra từ trong Thái Uyên Thiên hay không, Diệp Thanh Thiên bọn hắn cũng sẽ trả thù mình, điểm này, mình có thể đoán được, Linh Tiêu Điện cũng sẽ đoán được, bởi vậy bọn hắn nhất định sẽ mai phục trên lãnh địa của mình, mà Diệp Thanh Thiên có tiên khí nơi thân, cũng không phải bí mật gì, Linh Tiêu Điện phái người ra, cũng không thể không cân nhắc điểm này, để người của mình đi tìm chết, bởi vậy người bọn hắn phái ra khẳng định sẽ có thực lực và phương pháp xử lý với tiên khi, đồng dạng, khi đến đây báo thù mình, Diệp Thanh Thiên cũng sẽ nghĩ tới Linh Tiêu Điện sẽ nhúng tay, nhất định sẽ an bài tốt cho mình một được lui, song phương cũng không phải thế hệ dễ dàng gì, giao phong lần này, chẳng qua chỉ là một lần dò xét thôi.
Song phương đều đang thăm dò, Diệp Thanh Thiên bọn hắn đang thăm dò Linh Tiêu Điện, Linh Tiêu Điện cũng đang thăm dò Diệp Thanh Thiên, song phương đều không trông cậy vào trong lần tiếp xúc này, sẽ phân ra kết quả thắng bại gì cả. Nếu đã không trông cậy vào việc xuất hiện kết quả chính thức, như vậy, song phương tiếp xúc chẳng phải không có ý nghĩa gì sao? Cũng không phải!
Diệp Thanh Thiên bọn hắn không trong cậy vào lúc này có thể giải quyết mình, nhưng hắn tuyệt đối tin tưởng, lấy thực lực của mình, nhất định có thể khiến Vũ Dương Lĩnh của mình chịu tổn hại thật lớn, coi như có người có thể ngăn cản mình, nhưng dư âm va chạm giữa tiên khí và Tán tiên lại rất kịch liệt, cho dù là chỉ tràn ra tí tẹo cũng không phải thường nhân có thể thừa nhận được, giống như hiện giờ vậy, nếu Chu Báo không khởi động thiên mạc hình trứng thần kỳ này thì hiện giờ Vũ Dương Lĩnh của hắn hơn phân nửa đã bị áp lực cực lớn truyền xuống từ bâu trời phá hủy sạch sẽ rồi, việc này đối với Chu Báo mà nói, nhất định là một lần đả kích không nhỏ, coi như cho Chu Báo một giáo huấn nho nhỏ đi!
Còn đối với Linh Tiêu Điện mà nói, trợ giúp Chu Báo ngăn chặn Diệp Thanh Thiên có được tiên khí chi uy, coi như bán đi một cái giao tình, lấy lòng Chu Báo, để cường giả tương lại tiềm lực vô hạn Chu Báo này không đến mức phải đối lập với bọn hắn, ít nhất cũng có thể trở giúp Thái Hải Thượng Nhân Văn Nhất Đạt một chút nhân tình còn thiếu. Hơn nữa song phương cũng không có gì cừu địch, lại có cùng chung địch nhân, liền có trụ cột để hợp tác rồi.
Lúc này đối với Linh Tiêu Điện mà nói có chỗ tốt rất lớn, thực lực của Linh Tiêu Điện rất mạnh, nhưng ảnh hưởng ở Trung Thổ vực cũng không lớn, bởi vì đây là địa bàn của Tiên Cung, mà Chu Báo, rất rõ ràng, đợi tương lai mấy trăm năm nữa sẽ sinh ra ảnh hưởng cực lớn ở Trung Thổ vực, đúng lúc này kết thiện duyên với hắn, cũng sẽ không có tổn thất quá lớn, đây tuyệt đối là một mua bán có lợi. Chỉ là, cũng không ai ngờ tới, thực lực của Chu Báo, lại lần nữa vượt khỏi dự liệu của bọn hắn! Đúng vậy, thật sự là quá coi thường thực lực của Chu Báo rồi!
Vốn bọn hắn cho rằng, Chu Báo tuy mạnh, nhưng muốn ngăn trở tiên khí của Diệp Thanh Thiên là một chuyện vô cùng khó khăn, việc này lúc ở Thái Uyên Thiên tất cả mọi người đã nhìn thấy, nhưng bây giờ thì sao?
Không ngờ hắn lại nhẹ nhõm bảo về toàn bộ Vũ Dương Lĩnh, hơn nữa thì bộ dáng có vẻ thập phần thoải mái.
Việc này không thể khiến lòng hắn không sinh nghi kị.
Nhưng rất hiển nhiên, kinh ngạc mà Chu Báo mang đến cho bọn hắn không chỉ có thế!
Sau khi Chu Báo rống lên một tiếng, liền thờ ơ lạnh nhạt, trong ánh nắng âm tình bất định.
Là tọa sơn quan hổ đấu, xem trò khôi hài của bọn hắn tiếp tục, hay là chen vào một cây gậy, cái này cũng xao sơn chấn hổ cả? Ngẫm nghĩ cả buổi, Chu Báo quyết định án binh bất động, thờ ơ lạnh nhạt.
Thứ nhất, hằn bề ngoài thể hiện ra đủ thực lực, đã đủ rồi, hắn không muốn bày lá bài tẩy của mình ra ngoài, khiến người khác biết hắn cũng có tiên khí, thứ hai, bốn gia hỏa này đánh đến náo nhiệt, nhưng khẳng định vẫn còn lưu lại hậu thủ, đều sắp xếp xong xuôi, mình không có lý do nào đi lên cả, trừ phi mình ngứa tay chân, muốn luyện tập, bất quá hiện giờ Chu Báo hiển nhiên không có tâm tư này.
Quả thật, hắn không có tâm tử này, Linh Tiêu Điện để bốn gã Tán tiên mai phục trong nhà mình, Tiên Cung không thể nào không biết được, hắn hiện giờ muốn xem Tiên Cung ứng đối, sau đó lại quyết định cử động tiếp theo.
Trên bầu trời bốn người đánh nhau, đấu suốt ba bốn canh giờ, đột nhiên, ánh sáng màu lam mãnh liệt lóe lên, bức mở ba đạo vầng sáng. - Chu Báo, hôm nay ta lưu lại tính mạng cho ngươi, chuyện này vẫn chưa xong đâu, Linh Tiêu Điện có thể bảo vệ ngươi nhất thời, nhưng không thể nào bảo vệ ngươi cả đời, ngươi cứ đợi đấy đi! - Vậy ngươi phải còn sống đến ngày đó mới được!
Ánh mắt của Chu Báo lạnh lẽo, thanh âm chậm rãi nhả ra, cũng không đuổi theo, chỉ nhìn ánh sáng màu lam đầy trời tiêu tán, tay áo phất một cái, thiên mạc hình trứng bảo vệ Vũ Dương Lĩnh lập tức biến mất. - Ha ha ha ha, vị này là Vân Châu Chu Báo a, trăm nghe không bằng một thấy, quả nhiên là thiếu niên anh hào. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Một hồi cười to truyền đến từ không trung, lập tức, bốn nhân ảnh lao tới trước mặt Chu Báo. - Chu Báo bái kiến bốn vị tiền bối!
Nhìn thấy ba người, Chu Báo mỉm cười, trên mặt mang theo vẻ mỉm cười ôn hòa như gió xuân, chắp tay về phía bốn người.
Đối mặt bốn gã Thông Huyền Tán tiên, theo lý thuyết, điều này thật sự có chút thất lễ, bất quá bốn người này lại không cho rằng Chu Báo thất lễ chút nào. Đúng vậy, Chu Báo trẻ tuổi, tu vị cũng mới chỉ là cửu phẩm.
Nhưng bốn người này đều là người sáng suốt, tự nhiên cũng đều nhìn ra, tuy rằng tu vị chỉ là cửu phẩm, nhưng thực lực chân thật, tuyệt đối không phải cửu phẩm, hắn chỉ đứng ở đó, thu liễm tất cả tinh khí thần toàn thân, thân là Tán tiên, bọn hắn cũng có thể cảm giác được sự đáng sợ của Chu Báo.
Thân hình không tính là quá mức cường tráng kia phảng phất như một lỗ đen cự đại sâu hoẵm, phảng phất muốn thôn phệ tất cả thiên địa nguyên khí vào trong, lại phảng phất một cái túi kín không kẽ hở, một chút nguyên khí cũng không chảy ra bên ngoài.
Chỉ liếc mắt ba người liền biết rõ, tu vi của Chu Báo này tuy dưới bọn hắn, nhưng thực lực tuyệt đối không phải vậy, thậm chí còn hơn xa nữa. Lúc này mới bao nhiêu tuổi a, thậm chí đã có thực lực như vậy, tương lai còn chịu nổi sao? Quan trọng nhất là, người này còn không đứng vào hạng tiên tạ nữa! Đứng hàng tiên tạ, đây là mục tiêu của đại bộ phận võ giả có môn đạo, các tu sĩ. Đứng hàng tiên tạ, liền có ý nghĩa chính là vô cùng thần thông, ý nghĩa Trường Sinh.
Có thể là mặc kệ mình có còn sống đi ra từ trong Thái Uyên Thiên hay không, Diệp Thanh Thiên bọn hắn cũng sẽ trả thù mình, điểm này, mình có thể đoán được, Linh Tiêu Điện cũng sẽ đoán được, bởi vậy bọn hắn nhất định sẽ mai phục trên lãnh địa của mình, mà Diệp Thanh Thiên có tiên khí nơi thân, cũng không phải bí mật gì, Linh Tiêu Điện phái người ra, cũng không thể không cân nhắc điểm này, để người của mình đi tìm chết, bởi vậy người bọn hắn phái ra khẳng định sẽ có thực lực và phương pháp xử lý với tiên khi, đồng dạng, khi đến đây báo thù mình, Diệp Thanh Thiên cũng sẽ nghĩ tới Linh Tiêu Điện sẽ nhúng tay, nhất định sẽ an bài tốt cho mình một được lui, song phương cũng không phải thế hệ dễ dàng gì, giao phong lần này, chẳng qua chỉ là một lần dò xét thôi.
Song phương đều đang thăm dò, Diệp Thanh Thiên bọn hắn đang thăm dò Linh Tiêu Điện, Linh Tiêu Điện cũng đang thăm dò Diệp Thanh Thiên, song phương đều không trông cậy vào trong lần tiếp xúc này, sẽ phân ra kết quả thắng bại gì cả. Nếu đã không trông cậy vào việc xuất hiện kết quả chính thức, như vậy, song phương tiếp xúc chẳng phải không có ý nghĩa gì sao? Cũng không phải!
Diệp Thanh Thiên bọn hắn không trong cậy vào lúc này có thể giải quyết mình, nhưng hắn tuyệt đối tin tưởng, lấy thực lực của mình, nhất định có thể khiến Vũ Dương Lĩnh của mình chịu tổn hại thật lớn, coi như có người có thể ngăn cản mình, nhưng dư âm va chạm giữa tiên khí và Tán tiên lại rất kịch liệt, cho dù là chỉ tràn ra tí tẹo cũng không phải thường nhân có thể thừa nhận được, giống như hiện giờ vậy, nếu Chu Báo không khởi động thiên mạc hình trứng thần kỳ này thì hiện giờ Vũ Dương Lĩnh của hắn hơn phân nửa đã bị áp lực cực lớn truyền xuống từ bâu trời phá hủy sạch sẽ rồi, việc này đối với Chu Báo mà nói, nhất định là một lần đả kích không nhỏ, coi như cho Chu Báo một giáo huấn nho nhỏ đi!
Còn đối với Linh Tiêu Điện mà nói, trợ giúp Chu Báo ngăn chặn Diệp Thanh Thiên có được tiên khí chi uy, coi như bán đi một cái giao tình, lấy lòng Chu Báo, để cường giả tương lại tiềm lực vô hạn Chu Báo này không đến mức phải đối lập với bọn hắn, ít nhất cũng có thể trở giúp Thái Hải Thượng Nhân Văn Nhất Đạt một chút nhân tình còn thiếu. Hơn nữa song phương cũng không có gì cừu địch, lại có cùng chung địch nhân, liền có trụ cột để hợp tác rồi.
Lúc này đối với Linh Tiêu Điện mà nói có chỗ tốt rất lớn, thực lực của Linh Tiêu Điện rất mạnh, nhưng ảnh hưởng ở Trung Thổ vực cũng không lớn, bởi vì đây là địa bàn của Tiên Cung, mà Chu Báo, rất rõ ràng, đợi tương lai mấy trăm năm nữa sẽ sinh ra ảnh hưởng cực lớn ở Trung Thổ vực, đúng lúc này kết thiện duyên với hắn, cũng sẽ không có tổn thất quá lớn, đây tuyệt đối là một mua bán có lợi. Chỉ là, cũng không ai ngờ tới, thực lực của Chu Báo, lại lần nữa vượt khỏi dự liệu của bọn hắn! Đúng vậy, thật sự là quá coi thường thực lực của Chu Báo rồi!
Vốn bọn hắn cho rằng, Chu Báo tuy mạnh, nhưng muốn ngăn trở tiên khí của Diệp Thanh Thiên là một chuyện vô cùng khó khăn, việc này lúc ở Thái Uyên Thiên tất cả mọi người đã nhìn thấy, nhưng bây giờ thì sao?
Không ngờ hắn lại nhẹ nhõm bảo về toàn bộ Vũ Dương Lĩnh, hơn nữa thì bộ dáng có vẻ thập phần thoải mái.
Việc này không thể khiến lòng hắn không sinh nghi kị.
Nhưng rất hiển nhiên, kinh ngạc mà Chu Báo mang đến cho bọn hắn không chỉ có thế!
Sau khi Chu Báo rống lên một tiếng, liền thờ ơ lạnh nhạt, trong ánh nắng âm tình bất định.
Là tọa sơn quan hổ đấu, xem trò khôi hài của bọn hắn tiếp tục, hay là chen vào một cây gậy, cái này cũng xao sơn chấn hổ cả? Ngẫm nghĩ cả buổi, Chu Báo quyết định án binh bất động, thờ ơ lạnh nhạt.
Thứ nhất, hằn bề ngoài thể hiện ra đủ thực lực, đã đủ rồi, hắn không muốn bày lá bài tẩy của mình ra ngoài, khiến người khác biết hắn cũng có tiên khí, thứ hai, bốn gia hỏa này đánh đến náo nhiệt, nhưng khẳng định vẫn còn lưu lại hậu thủ, đều sắp xếp xong xuôi, mình không có lý do nào đi lên cả, trừ phi mình ngứa tay chân, muốn luyện tập, bất quá hiện giờ Chu Báo hiển nhiên không có tâm tư này.
Quả thật, hắn không có tâm tử này, Linh Tiêu Điện để bốn gã Tán tiên mai phục trong nhà mình, Tiên Cung không thể nào không biết được, hắn hiện giờ muốn xem Tiên Cung ứng đối, sau đó lại quyết định cử động tiếp theo.
Trên bầu trời bốn người đánh nhau, đấu suốt ba bốn canh giờ, đột nhiên, ánh sáng màu lam mãnh liệt lóe lên, bức mở ba đạo vầng sáng.
- Chu Báo, hôm nay ta lưu lại tính mạng cho ngươi, chuyện này vẫn chưa xong đâu, Linh Tiêu Điện có thể bảo vệ ngươi nhất thời, nhưng không thể nào bảo vệ ngươi cả đời, ngươi cứ đợi đấy đi!
- Vậy ngươi phải còn sống đến ngày đó mới được!
Ánh mắt của Chu Báo lạnh lẽo, thanh âm chậm rãi nhả ra, cũng không đuổi theo, chỉ nhìn ánh sáng màu lam đầy trời tiêu tán, tay áo phất một cái, thiên mạc hình trứng bảo vệ Vũ Dương Lĩnh lập tức biến mất.
- Ha ha ha ha, vị này là Vân Châu Chu Báo a, trăm nghe không bằng một thấy, quả nhiên là thiếu niên anh hào. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Một hồi cười to truyền đến từ không trung, lập tức, bốn nhân ảnh lao tới trước mặt Chu Báo.
- Chu Báo bái kiến bốn vị tiền bối!
Nhìn thấy ba người, Chu Báo mỉm cười, trên mặt mang theo vẻ mỉm cười ôn hòa như gió xuân, chắp tay về phía bốn người.
Đối mặt bốn gã Thông Huyền Tán tiên, theo lý thuyết, điều này thật sự có chút thất lễ, bất quá bốn người này lại không cho rằng Chu Báo thất lễ chút nào. Đúng vậy, Chu Báo trẻ tuổi, tu vị cũng mới chỉ là cửu phẩm.
Nhưng bốn người này đều là người sáng suốt, tự nhiên cũng đều nhìn ra, tuy rằng tu vị chỉ là cửu phẩm, nhưng thực lực chân thật, tuyệt đối không phải cửu phẩm, hắn chỉ đứng ở đó, thu liễm tất cả tinh khí thần toàn thân, thân là Tán tiên, bọn hắn cũng có thể cảm giác được sự đáng sợ của Chu Báo.
Thân hình không tính là quá mức cường tráng kia phảng phất như một lỗ đen cự đại sâu hoẵm, phảng phất muốn thôn phệ tất cả thiên địa nguyên khí vào trong, lại phảng phất một cái túi kín không kẽ hở, một chút nguyên khí cũng không chảy ra bên ngoài.
Chỉ liếc mắt ba người liền biết rõ, tu vi của Chu Báo này tuy dưới bọn hắn, nhưng thực lực tuyệt đối không phải vậy, thậm chí còn hơn xa nữa. Lúc này mới bao nhiêu tuổi a, thậm chí đã có thực lực như vậy, tương lai còn chịu nổi sao? Quan trọng nhất là, người này còn không đứng vào hạng tiên tạ nữa! Đứng hàng tiên tạ, đây là mục tiêu của đại bộ phận võ giả có môn đạo, các tu sĩ. Đứng hàng tiên tạ, liền có ý nghĩa chính là vô cùng thần thông, ý nghĩa Trường Sinh.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Có thể là mặc kệ mình có còn sống đi ra từ trong Thái Uyên Thiên hay không, Diệp Thanh Thiên bọn hắn cũng sẽ trả thù mình, điểm này, mình có thể đoán được, Linh Tiêu Điện cũng sẽ đoán được, bởi vậy bọn hắn nhất định sẽ mai phục trên lãnh địa của mình, mà Diệp Thanh Thiên có tiên khí nơi thân, cũng không phải bí mật gì, Linh Tiêu Điện phái người ra, cũng không thể không cân nhắc điểm này, để người của mình đi tìm chết, bởi vậy người bọn hắn phái ra khẳng định sẽ có thực lực và phương pháp xử lý với tiên khi, đồng dạng, khi đến đây báo thù mình, Diệp Thanh Thiên cũng sẽ nghĩ tới Linh Tiêu Điện sẽ nhúng tay, nhất định sẽ an bài tốt cho mình một được lui, song phương cũng không phải thế hệ dễ dàng gì, giao phong lần này, chẳng qua chỉ là một lần dò xét thôi.
Song phương đều đang thăm dò, Diệp Thanh Thiên bọn hắn đang thăm dò Linh Tiêu Điện, Linh Tiêu Điện cũng đang thăm dò Diệp Thanh Thiên, song phương đều không trông cậy vào trong lần tiếp xúc này, sẽ phân ra kết quả thắng bại gì cả. Nếu đã không trông cậy vào việc xuất hiện kết quả chính thức, như vậy, song phương tiếp xúc chẳng phải không có ý nghĩa gì sao? Cũng không phải!
Diệp Thanh Thiên bọn hắn không trong cậy vào lúc này có thể giải quyết mình, nhưng hắn tuyệt đối tin tưởng, lấy thực lực của mình, nhất định có thể khiến Vũ Dương Lĩnh của mình chịu tổn hại thật lớn, coi như có người có thể ngăn cản mình, nhưng dư âm va chạm giữa tiên khí và Tán tiên lại rất kịch liệt, cho dù là chỉ tràn ra tí tẹo cũng không phải thường nhân có thể thừa nhận được, giống như hiện giờ vậy, nếu Chu Báo không khởi động thiên mạc hình trứng thần kỳ này thì hiện giờ Vũ Dương Lĩnh của hắn hơn phân nửa đã bị áp lực cực lớn truyền xuống từ bâu trời phá hủy sạch sẽ rồi, việc này đối với Chu Báo mà nói, nhất định là một lần đả kích không nhỏ, coi như cho Chu Báo một giáo huấn nho nhỏ đi!
Còn đối với Linh Tiêu Điện mà nói, trợ giúp Chu Báo ngăn chặn Diệp Thanh Thiên có được tiên khí chi uy, coi như bán đi một cái giao tình, lấy lòng Chu Báo, để cường giả tương lại tiềm lực vô hạn Chu Báo này không đến mức phải đối lập với bọn hắn, ít nhất cũng có thể trở giúp Thái Hải Thượng Nhân Văn Nhất Đạt một chút nhân tình còn thiếu. Hơn nữa song phương cũng không có gì cừu địch, lại có cùng chung địch nhân, liền có trụ cột để hợp tác rồi.
Lúc này đối với Linh Tiêu Điện mà nói có chỗ tốt rất lớn, thực lực của Linh Tiêu Điện rất mạnh, nhưng ảnh hưởng ở Trung Thổ vực cũng không lớn, bởi vì đây là địa bàn của Tiên Cung, mà Chu Báo, rất rõ ràng, đợi tương lai mấy trăm năm nữa sẽ sinh ra ảnh hưởng cực lớn ở Trung Thổ vực, đúng lúc này kết thiện duyên với hắn, cũng sẽ không có tổn thất quá lớn, đây tuyệt đối là một mua bán có lợi. Chỉ là, cũng không ai ngờ tới, thực lực của Chu Báo, lại lần nữa vượt khỏi dự liệu của bọn hắn! Đúng vậy, thật sự là quá coi thường thực lực của Chu Báo rồi!
Vốn bọn hắn cho rằng, Chu Báo tuy mạnh, nhưng muốn ngăn trở tiên khí của Diệp Thanh Thiên là một chuyện vô cùng khó khăn, việc này lúc ở Thái Uyên Thiên tất cả mọi người đã nhìn thấy, nhưng bây giờ thì sao?
Không ngờ hắn lại nhẹ nhõm bảo về toàn bộ Vũ Dương Lĩnh, hơn nữa thì bộ dáng có vẻ thập phần thoải mái.
Việc này không thể khiến lòng hắn không sinh nghi kị.
Nhưng rất hiển nhiên, kinh ngạc mà Chu Báo mang đến cho bọn hắn không chỉ có thế!
Sau khi Chu Báo rống lên một tiếng, liền thờ ơ lạnh nhạt, trong ánh nắng âm tình bất định.
Là tọa sơn quan hổ đấu, xem trò khôi hài của bọn hắn tiếp tục, hay là chen vào một cây gậy, cái này cũng xao sơn chấn hổ cả? Ngẫm nghĩ cả buổi, Chu Báo quyết định án binh bất động, thờ ơ lạnh nhạt.
Thứ nhất, hằn bề ngoài thể hiện ra đủ thực lực, đã đủ rồi, hắn không muốn bày lá bài tẩy của mình ra ngoài, khiến người khác biết hắn cũng có tiên khí, thứ hai, bốn gia hỏa này đánh đến náo nhiệt, nhưng khẳng định vẫn còn lưu lại hậu thủ, đều sắp xếp xong xuôi, mình không có lý do nào đi lên cả, trừ phi mình ngứa tay chân, muốn luyện tập, bất quá hiện giờ Chu Báo hiển nhiên không có tâm tư này.
Quả thật, hắn không có tâm tử này, Linh Tiêu Điện để bốn gã Tán tiên mai phục trong nhà mình, Tiên Cung không thể nào không biết được, hắn hiện giờ muốn xem Tiên Cung ứng đối, sau đó lại quyết định cử động tiếp theo.
Trên bầu trời bốn người đánh nhau, đấu suốt ba bốn canh giờ, đột nhiên, ánh sáng màu lam mãnh liệt lóe lên, bức mở ba đạo vầng sáng. - Chu Báo, hôm nay ta lưu lại tính mạng cho ngươi, chuyện này vẫn chưa xong đâu, Linh Tiêu Điện có thể bảo vệ ngươi nhất thời, nhưng không thể nào bảo vệ ngươi cả đời, ngươi cứ đợi đấy đi! - Vậy ngươi phải còn sống đến ngày đó mới được!
Ánh mắt của Chu Báo lạnh lẽo, thanh âm chậm rãi nhả ra, cũng không đuổi theo, chỉ nhìn ánh sáng màu lam đầy trời tiêu tán, tay áo phất một cái, thiên mạc hình trứng bảo vệ Vũ Dương Lĩnh lập tức biến mất. - Ha ha ha ha, vị này là Vân Châu Chu Báo a, trăm nghe không bằng một thấy, quả nhiên là thiếu niên anh hào. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Một hồi cười to truyền đến từ không trung, lập tức, bốn nhân ảnh lao tới trước mặt Chu Báo. - Chu Báo bái kiến bốn vị tiền bối!
Nhìn thấy ba người, Chu Báo mỉm cười, trên mặt mang theo vẻ mỉm cười ôn hòa như gió xuân, chắp tay về phía bốn người.
Đối mặt bốn gã Thông Huyền Tán tiên, theo lý thuyết, điều này thật sự có chút thất lễ, bất quá bốn người này lại không cho rằng Chu Báo thất lễ chút nào. Đúng vậy, Chu Báo trẻ tuổi, tu vị cũng mới chỉ là cửu phẩm.
Nhưng bốn người này đều là người sáng suốt, tự nhiên cũng đều nhìn ra, tuy rằng tu vị chỉ là cửu phẩm, nhưng thực lực chân thật, tuyệt đối không phải cửu phẩm, hắn chỉ đứng ở đó, thu liễm tất cả tinh khí thần toàn thân, thân là Tán tiên, bọn hắn cũng có thể cảm giác được sự đáng sợ của Chu Báo.
Thân hình không tính là quá mức cường tráng kia phảng phất như một lỗ đen cự đại sâu hoẵm, phảng phất muốn thôn phệ tất cả thiên địa nguyên khí vào trong, lại phảng phất một cái túi kín không kẽ hở, một chút nguyên khí cũng không chảy ra bên ngoài.
Chỉ liếc mắt ba người liền biết rõ, tu vi của Chu Báo này tuy dưới bọn hắn, nhưng thực lực tuyệt đối không phải vậy, thậm chí còn hơn xa nữa. Lúc này mới bao nhiêu tuổi a, thậm chí đã có thực lực như vậy, tương lai còn chịu nổi sao? Quan trọng nhất là, người này còn không đứng vào hạng tiên tạ nữa! Đứng hàng tiên tạ, đây là mục tiêu của đại bộ phận võ giả có môn đạo, các tu sĩ. Đứng hàng tiên tạ, liền có ý nghĩa chính là vô cùng thần thông, ý nghĩa Trường Sinh.