Vừa lúc đó, dưới chân chấn động mạnh, một tầng kim quang nhàn nhạt nổi lên, bao vây trọn Thái Hư Phi Châu lại, hơn mười người công kích vào kim quang, cũng không sinh ra quá nhiều hiệu quả, kim quang kia chỉ thoáng đãng một chút, sau đó, thời gian dần qua, Thái Hư Phi Châu liền bắt đầu chuyển động.
Thái Hư Phi Châu bắt đầu phát động, tốc độ phi ban đầu giống như rất nhanh, nhưng vì có được lực phòng ngự rất mạnh, cho nên mặc cho những cường giả có thực lực yêu quái này công kích tới, đều không thể công phá, thời điểm bay lên cao hơn trăm trượng, đột nhiên tầm đó tốc độ Thái Hư Phi Châu nhanh hơn, sau mấy hơi thở liền phá tan bụi mù chung quanh Liêu nha đảo, về với biển cả vô tận, sau đó Thái Hư Phi Châu hướng lên trên, một mực gia tốc, tốc độ so với lúc mới bắt đầu không chậm hơn bao nhiêu, bay thẳng năm sáu canh giờ mới ngừng lại, đúng lúc này, cự ly đến Liêu nha đảo đã cách xa vạn dặm, tốc độ Thái Hư Phi Châu mới chậm lại.
Từ trong khoang thuyền đi ra, sắc mặt Ngọc Nam Thiên lộ ra có chút tái nhợt, phảng phất tiêu hao quá lớn. - Đỗ Đại Ma Tướng, Chu Báo, đa ta nhị vị nhắc nhở, không thì chúng ta có khả năng bị hãm trong Liêu nha đảo rồi!
Đi đến bong thuyền, hắn khách khí nói với hai người.
Ngọc Nam Thiên là cháu ruột Linh Tiêu Điện Điện chủ, bối cảnh vô cùng cường đại, cho nên thoạt nhìn quần là áo lượt, có chút tự cho mình quá cao, nhưng hắn không phải người ngu, vẫn tinh tường nặng nhẹ, tuy rằng bọn người Đỗ Đại Ma Tướng phá vỡ quy củ, trực tiếp xông lên Phi Châu, nhưng sau khi chứng kiến chuyện xảy ra, bọn hắn cũng không sai, thậm chí còn muốn cảm tạ bọn hắn, bởi vì đó là một cái bẫy, ở lại trong cạm bẫy so với lao ra cạm bẫy thì nguy hiểm hơn nhiều.
Hắn nhìn ra, hiển nhiên đối phương tính toán có chút sai lầm, cho nên cũng không kịp thời phát động bẫy rập, mới khiến có bọn hắn có thể kịp thời đào thoát. - Đâu có đâu có, nếu như không phải Thái Hư Phi Châu này thần kỳ, gặp phải một đám cường giả vây đánh, Ngọc huynh đệ còn thua lỗ nhiều hơn.
Đúng lúc này, Đỗ Đại Ma Tướng cũng không uy phong như lúc mới xông lên thuyền, chỉ mỉm cười ôm quyền chắp tay, trên mặt lộ vẻ tươi cười hòa thiện, mà hắn nói cũng đúng, nhóm cường giả công kích Thái Hư Phi Châu từ đầu chỉ là nhóm cường giả thứ nhất, lúc ấy, trừ bọn họ ra, còn có vài chục cường giả đang chạy tới Thái Hư Phi Châu từ nhiều hướng, nếu như không có Thái Hư Phi Châu, bọn hắn lại gặp phải hơn mười tên cường giả vây đánh, đó cũng không phải là sự tình tốt lành gì.
Long cốt thập bát vực, tuy Chu Báo không biết chi tiết thập bát vực này, nhưng nói cho cùng, tiểu nương bì này cũng chỉ là đệ nhất vực Liêu nha đảo đảo chủ, khẳng định còn có những thượng cấp khác, trong Hải Vực, cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua, so với Thất Thần Vực thì nghiêm trọng hơn nhiều, một lời liền có thể phân ra sinh tử, chẳng lẽ nàng dám nói người ngoài là nàng lén ẩn tàng một trứng Thái Cổ hung thú một trăm năm mươi năm, cuối cùng lại bị người khác chiếm đi, nói không chừng chỉ bằng sự tình này, thường cấp liền có đầy đủ lý do làm nàng chết rất khó coi.
- Đi nhanh đi!
Nghe Chu Báo nói như vậy, mọi người ngẩng đầu, thần sắc đều biến đổi, quả như theo như lời Chu Báo nói, bụi mù chung quanh vốn bình tĩnh lại dâng lên, quay cuồng một lần nữa, một cỗ khí tức cường đại hiện lên trong linh giác bọn hắn, nhìn lộ tuyến, hẳn là đang hướng về phía Thái Hư Phi Châu.
Sắc mặt Kim y nhân cầm đầu rốt cục cũng thay đổi, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Chu Báo và Đỗ Đại Ma Tướng, vọt vào trong khoang thuyền.
Vừa lúc đó, dưới chân chấn động mạnh, một tầng kim quang nhàn nhạt nổi lên, bao vây trọn Thái Hư Phi Châu lại, hơn mười người công kích vào kim quang, cũng không sinh ra quá nhiều hiệu quả, kim quang kia chỉ thoáng đãng một chút, sau đó, thời gian dần qua, Thái Hư Phi Châu liền bắt đầu chuyển động.
Thái Hư Phi Châu bắt đầu phát động, tốc độ phi ban đầu giống như rất nhanh, nhưng vì có được lực phòng ngự rất mạnh, cho nên mặc cho những cường giả có thực lực yêu quái này công kích tới, đều không thể công phá, thời điểm bay lên cao hơn trăm trượng, đột nhiên tầm đó tốc độ Thái Hư Phi Châu nhanh hơn, sau mấy hơi thở liền phá tan bụi mù chung quanh Liêu nha đảo, về với biển cả vô tận, sau đó Thái Hư Phi Châu hướng lên trên, một mực gia tốc, tốc độ so với lúc mới bắt đầu không chậm hơn bao nhiêu, bay thẳng năm sáu canh giờ mới ngừng lại, đúng lúc này, cự ly đến Liêu nha đảo đã cách xa vạn dặm, tốc độ Thái Hư Phi Châu mới chậm lại.
Từ trong khoang thuyền đi ra, sắc mặt Ngọc Nam Thiên lộ ra có chút tái nhợt, phảng phất tiêu hao quá lớn. - Đỗ Đại Ma Tướng, Chu Báo, đa ta nhị vị nhắc nhở, không thì chúng ta có khả năng bị hãm trong Liêu nha đảo rồi!
Đi đến bong thuyền, hắn khách khí nói với hai người.
Ngọc Nam Thiên là cháu ruột Linh Tiêu Điện Điện chủ, bối cảnh vô cùng cường đại, cho nên thoạt nhìn quần là áo lượt, có chút tự cho mình quá cao, nhưng hắn không phải người ngu, vẫn tinh tường nặng nhẹ, tuy rằng bọn người Đỗ Đại Ma Tướng phá vỡ quy củ, trực tiếp xông lên Phi Châu, nhưng sau khi chứng kiến chuyện xảy ra, bọn hắn cũng không sai, thậm chí còn muốn cảm tạ bọn hắn, bởi vì đó là một cái bẫy, ở lại trong cạm bẫy so với lao ra cạm bẫy thì nguy hiểm hơn nhiều.
Hắn nhìn ra, hiển nhiên đối phương tính toán có chút sai lầm, cho nên cũng không kịp thời phát động bẫy rập, mới khiến có bọn hắn có thể kịp thời đào thoát. - Đâu có đâu có, nếu như không phải Thái Hư Phi Châu này thần kỳ, gặp phải một đám cường giả vây đánh, Ngọc huynh đệ còn thua lỗ nhiều hơn.
Đúng lúc này, Đỗ Đại Ma Tướng cũng không uy phong như lúc mới xông lên thuyền, chỉ mỉm cười ôm quyền chắp tay, trên mặt lộ vẻ tươi cười hòa thiện, mà hắn nói cũng đúng, nhóm cường giả công kích Thái Hư Phi Châu từ đầu chỉ là nhóm cường giả thứ nhất, lúc ấy, trừ bọn họ ra, còn có vài chục cường giả đang chạy tới Thái Hư Phi Châu từ nhiều hướng, nếu như không có Thái Hư Phi Châu, bọn hắn lại gặp phải hơn mười tên cường giả vây đánh, đó cũng không phải là sự tình tốt lành gì.