Mà tên cường giả Linh Tiêu Điện kia bắt đầu phát giác được, muốn vận cương khí ngăn cản, nhưng chỉ qua mấy cái hô hấp, cương khí của hắn đã bị sợi dây thừng hấp thu, càng cổ vũ hung uy của sợi dây thừng này.
Nhìn thấy lực lượng cổ quái của sợi dây thừng này, làm cho đám người trên phi châu không biết nên làm cách nào để viện thủ, mắt thấy một tên cường giả Bát phẩm đang từ từ khô héo ở trước mắt, thần sắc của mọi người âm trầm dị thường.
Về phần Ngọc Nam Thiên, mặt đen lại, hắn không dám vọng động, chỉ có thể trơ mắt nhìn tánh mạng của thủ hạ trôi đi, ánh mắt của hắn lóe lên, cắn răng một cái, ngân quang trong tay lóe lên, chém vào đầu của tên thủ hạ.
Máu phun tung tóe lên cao ba trượng, nhưng không giọt máu nào rơi xuống bong thuyền.
Chỉ thấy bên trong sợi dây thừng, phân giải ra vô số sợi tơ mỏng, bắn thẳng xuống dưới, hóa thành một cái mạng nhện chằng chịt, hứng lấy toàn bộ máu huyết của tên này phun ra, máu huyết dùng mắt thường có thể thấy được đang biến mất, mà cái sợi dây thừng này giống như được ăn đại bổ hoàn, có chút bành trướng, sau đó co lại nhanh chóng, trong nháy mắt, nó đã hấp khô cái thi thể không đầu kia rồi.
Thời điểm này, đầu người vừa rơi xuống bong thuyền, nẩy lên hai cái, chết không nhắm mắt. - Không tốt, tránh ra!
Thời điểm này, đã không có người nào quan tâm hắn đã chết có nhắm mắt hay không, sau khi hấp khô tên xui xẻo này, nguyên khí của sợi dây thừng biến lớn, tiếp tục phân ra, hóa thành mười sáu sợi dây thừng trong suốt, phân biệt hướng về mười sáu người còn lại.
Tên Thái Hư Phi châu xảy ra bạo động, cương khí chớp động, không có người nào dám đi dây dưa với đoạn dây thừng quỷ dị này cả.
Bọn họ cũng nhìn ra được, sợi dây thừng bằng nước biển này có thể hấp thu nguyên khí tinh hoa của võ giả, hóa thành sức mạnh cho bản thân, cho dù có vận dụng cương khí, bị nó quấn được, vẫn bị nó hấp khô sạch sẽ, may mà thứ này tuy cổ quái âm độc, nhưng nó lại không có trí tuệ, mà phi châu này rộng rãi, né tránh rất dễ dàng, Ngọc Nam Thiên còn thừa lực thao túng Thái Hư Phi châu, cho nên, sau mấy hô hấp, sợi dây thừng không quấn được ai, mà quấn được ai, kim quang bên ngoài Thái Hư Phi châu càng lúc càng sáng lên, chặt đứt sự liên hệ giữa sợi dây thừng nước này với bên ngoài, chỉ thấy sợi dây thừng nước này đã mất đi sức sống, cuối cùng hóa thành một bãi huyết thủy màu đỏ, nhưng tự thành một bái trên bong thuyền, không còn động tĩnh gì nữa.
Nhưng không có người nào hành động thiếu suy nghĩ, sau khi xem xét nửa ngày, rốt cuộc Chu Báo nhắc tay lên, một đạo Hỏa Long tinh tế từ trên người hắn bay ra, lập tức làm cho cả Thái Hư Phi châu nóng bừng lên, mà Hỏa Long này bay về phía bãi huyết thủy trên bong thuyền, thiêu đốt huyết thủy bốc hơi không còn một giọt nào cả, biến mất trong không khí.
Cho đến lúc này, mọi người mới buông lỏng một hơi. - Cái vùng biển này đúng là quá cổ quái, đồ vật cuối cùng này, thậm chí còn có lực lượng quỷ dị như vậy, một cường giả Bát phẩm, chứ như vậy mà chết đi!
Ma Đầu Vận đệ tam ma tướng Trần Đao mở miệng nói ra. - Nguy cơ còn chưa kết thúc, Thái Hư Phi châu vẫn bị thứ đáng chết này bám vào, nếu không ra ngoài hủy diệt nó đi, chúng ta cũng đừng mong rời đi.
Ngọc Nam Thiên lạnh lùng nói ra, đưa mắt nhìn sang Chu Báo. - Chu Báo, xem ra thương thế của ngươi khôi phục không tệ a, hình như Cửu Long Thần Hỏa của ngươi có thể khắc chế sợi dây thừng nước quỷ dị kia đấy! - Chỉ mong là thế!
Chu Báo cũng có thể nghe được oán khí nặng nề trong lời nói của hắn, chuyện này cũng khó trách hắn, tuy không có chứng cớ chứng minh, nhưng hắn vẫn oán hận Chu Báo, trong thời gian ở Liêu Nha Đảo, Chu Báo đã rời đi một đoạn thời gian và xảy ra chuyện gì, không ai biết được, nếu không ai biết, thì chỉ có thể hoài nghi, hơn nữa hiện giờ hắn đã tổn thất một thủ hạ trung thành, hơn nữa còn là tự tay hắn chặt đầu của thủ hạ xuống, làm sao mà hắn không oán hận cho được?
Chu Báo cũng hiểu tâm tình của hắn, cho nên, tuy nghe được oán khí trong giọng nói của hắn, cũng giả hồ đồ mà không thèm để ý, khoát tay, chín con Hỏa Long xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn, rống lên một tiếng, liền bay ra khỏi Thái Hư Phi châu, quanh quẩn trên không trung, hình thành một cái chụp màu vàng, phóng thẳng tới sợi dây thừng bằng nước biển trong suốt kia, bao bộc sợi dây thừng.
Cửu Long Thần Hỏa Tráo!
Xì xì xì!
Thủy có thể khắc hỏa, nhưng đồng thời, hỏa cũng có thể khắc thủy, uy lực của Cửu Long Thần Hỏa Tráo của Chu Báo đương nhiên không phải hỏa diễm bình thường, chỉ trong mấy cái nháy mắt, sợi dây thừng bằng nước biển trong suốt đã bị Cửu Long Thần Hỏa Tráo đốt thành hơi nước, rốt cuộc Thái Hư Phi châu đã có thể động đậy, lao nhanh về phía trước, bởi vì súc thế đã lâu, cấp tốc rời đi.
Nhưng mà, đối phương đã ra tay, làm sao mà bỏ qua một cách đơn giản như vậy được?
Thái Hư Phi châu vừa lao về phía trước, sợi dây thừng bằng nước biển trong suốt bị Cửu Long Thần Hỏa Trá của Chu Báo đốt thành hơi nước, lại tiếp tục lao lên, nhanh chóng quấn về phía Thái Hư Phi châu, tốc độ không kém gì Thái Hư Phi châu đang bay.
Cùng lúc đó, chung quanh Thái Hư Phi châu, xuất hiện một đám sương mù ti tí như cái lưới.
Mây mù phiêu miễu, Thái Hư Phi châu lao vào trong, sau đó, mặc cho cố gắng như thế nào, cũng không thể xuyên qua phiến mây mù này được. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL - Hình như là trận pháp!
Đỗ đại ma tướng cau mày, nhìn qua sương mù không thấy năm ngón tay kia, nói ra. - Nơi này đang là ở trên không trung năm ngàn trượng, nếu như có người thiết lập ảo trận như vậy ở đây, xem ra người này phải có thủ đoạn thông thiên, có lẽ chính là đảo chủ Liêu Nha Đảo!
Lần này bọn họ đuổi theo giết bọn người Diệp Thanh Thiên, nhưng còn chưa đi tới Đạt Tây tam vực đã tổn thất một tên cường giả, lại lâm vào hiểm cảnh, ngay cả đối thủ là ai, lực lượng cường đại như thế nào cũng không biết được, Tứ Kiếp Chân Tiên, đây chỉ là lời của Chu Báo, còn không biết bên trong chuyện này có ẩn chứa cái gì hay không nữa.
Hiện tại lâm vào trong mây mù, nếu như động lực của Thái Hư Phi châu còn sung túc, vẫn có thể như lúc ở đấy biển, trực tiếp phá vỡ hư không, lao ra khỏi mây mù, nhưng đáng tiếc, hiện tại đừng nói phá vỡ hư không, ngay cả bảo trì tốc độ như ban đầu còn không được. - Tại hạ Linh Tiêu Điện Ngọc Nam Thiên, nếu có chỗ đắc tội các hạ, kính xin các hạ hiện thân gặp mặt, nói cho rõ ràng, như cứ ẩn nấp trong bóng tối như vậy, đâm sau lưng đả thương người khác, hình như không phải là việc quân tử nên làm a?
Mà tên cường giả Linh Tiêu Điện kia bắt đầu phát giác được, muốn vận cương khí ngăn cản, nhưng chỉ qua mấy cái hô hấp, cương khí của hắn đã bị sợi dây thừng hấp thu, càng cổ vũ hung uy của sợi dây thừng này.
Nhìn thấy lực lượng cổ quái của sợi dây thừng này, làm cho đám người trên phi châu không biết nên làm cách nào để viện thủ, mắt thấy một tên cường giả Bát phẩm đang từ từ khô héo ở trước mắt, thần sắc của mọi người âm trầm dị thường.
Về phần Ngọc Nam Thiên, mặt đen lại, hắn không dám vọng động, chỉ có thể trơ mắt nhìn tánh mạng của thủ hạ trôi đi, ánh mắt của hắn lóe lên, cắn răng một cái, ngân quang trong tay lóe lên, chém vào đầu của tên thủ hạ.
Máu phun tung tóe lên cao ba trượng, nhưng không giọt máu nào rơi xuống bong thuyền.
Chỉ thấy bên trong sợi dây thừng, phân giải ra vô số sợi tơ mỏng, bắn thẳng xuống dưới, hóa thành một cái mạng nhện chằng chịt, hứng lấy toàn bộ máu huyết của tên này phun ra, máu huyết dùng mắt thường có thể thấy được đang biến mất, mà cái sợi dây thừng này giống như được ăn đại bổ hoàn, có chút bành trướng, sau đó co lại nhanh chóng, trong nháy mắt, nó đã hấp khô cái thi thể không đầu kia rồi.
Thời điểm này, đầu người vừa rơi xuống bong thuyền, nẩy lên hai cái, chết không nhắm mắt.
- Không tốt, tránh ra!
Thời điểm này, đã không có người nào quan tâm hắn đã chết có nhắm mắt hay không, sau khi hấp khô tên xui xẻo này, nguyên khí của sợi dây thừng biến lớn, tiếp tục phân ra, hóa thành mười sáu sợi dây thừng trong suốt, phân biệt hướng về mười sáu người còn lại.
Tên Thái Hư Phi châu xảy ra bạo động, cương khí chớp động, không có người nào dám đi dây dưa với đoạn dây thừng quỷ dị này cả.
Bọn họ cũng nhìn ra được, sợi dây thừng bằng nước biển này có thể hấp thu nguyên khí tinh hoa của võ giả, hóa thành sức mạnh cho bản thân, cho dù có vận dụng cương khí, bị nó quấn được, vẫn bị nó hấp khô sạch sẽ, may mà thứ này tuy cổ quái âm độc, nhưng nó lại không có trí tuệ, mà phi châu này rộng rãi, né tránh rất dễ dàng, Ngọc Nam Thiên còn thừa lực thao túng Thái Hư Phi châu, cho nên, sau mấy hô hấp, sợi dây thừng không quấn được ai, mà quấn được ai, kim quang bên ngoài Thái Hư Phi châu càng lúc càng sáng lên, chặt đứt sự liên hệ giữa sợi dây thừng nước này với bên ngoài, chỉ thấy sợi dây thừng nước này đã mất đi sức sống, cuối cùng hóa thành một bãi huyết thủy màu đỏ, nhưng tự thành một bái trên bong thuyền, không còn động tĩnh gì nữa.
Nhưng không có người nào hành động thiếu suy nghĩ, sau khi xem xét nửa ngày, rốt cuộc Chu Báo nhắc tay lên, một đạo Hỏa Long tinh tế từ trên người hắn bay ra, lập tức làm cho cả Thái Hư Phi châu nóng bừng lên, mà Hỏa Long này bay về phía bãi huyết thủy trên bong thuyền, thiêu đốt huyết thủy bốc hơi không còn một giọt nào cả, biến mất trong không khí.
Cho đến lúc này, mọi người mới buông lỏng một hơi.
- Cái vùng biển này đúng là quá cổ quái, đồ vật cuối cùng này, thậm chí còn có lực lượng quỷ dị như vậy, một cường giả Bát phẩm, chứ như vậy mà chết đi!
Ma Đầu Vận đệ tam ma tướng Trần Đao mở miệng nói ra.
- Nguy cơ còn chưa kết thúc, Thái Hư Phi châu vẫn bị thứ đáng chết này bám vào, nếu không ra ngoài hủy diệt nó đi, chúng ta cũng đừng mong rời đi.
Ngọc Nam Thiên lạnh lùng nói ra, đưa mắt nhìn sang Chu Báo.
- Chu Báo, xem ra thương thế của ngươi khôi phục không tệ a, hình như Cửu Long Thần Hỏa của ngươi có thể khắc chế sợi dây thừng nước quỷ dị kia đấy!
- Chỉ mong là thế!
Chu Báo cũng có thể nghe được oán khí nặng nề trong lời nói của hắn, chuyện này cũng khó trách hắn, tuy không có chứng cớ chứng minh, nhưng hắn vẫn oán hận Chu Báo, trong thời gian ở Liêu Nha Đảo, Chu Báo đã rời đi một đoạn thời gian và xảy ra chuyện gì, không ai biết được, nếu không ai biết, thì chỉ có thể hoài nghi, hơn nữa hiện giờ hắn đã tổn thất một thủ hạ trung thành, hơn nữa còn là tự tay hắn chặt đầu của thủ hạ xuống, làm sao mà hắn không oán hận cho được?
Chu Báo cũng hiểu tâm tình của hắn, cho nên, tuy nghe được oán khí trong giọng nói của hắn, cũng giả hồ đồ mà không thèm để ý, khoát tay, chín con Hỏa Long xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn, rống lên một tiếng, liền bay ra khỏi Thái Hư Phi châu, quanh quẩn trên không trung, hình thành một cái chụp màu vàng, phóng thẳng tới sợi dây thừng bằng nước biển trong suốt kia, bao bộc sợi dây thừng.
Cửu Long Thần Hỏa Tráo!
Xì xì xì!
Thủy có thể khắc hỏa, nhưng đồng thời, hỏa cũng có thể khắc thủy, uy lực của Cửu Long Thần Hỏa Tráo của Chu Báo đương nhiên không phải hỏa diễm bình thường, chỉ trong mấy cái nháy mắt, sợi dây thừng bằng nước biển trong suốt đã bị Cửu Long Thần Hỏa Tráo đốt thành hơi nước, rốt cuộc Thái Hư Phi châu đã có thể động đậy, lao nhanh về phía trước, bởi vì súc thế đã lâu, cấp tốc rời đi.
Nhưng mà, đối phương đã ra tay, làm sao mà bỏ qua một cách đơn giản như vậy được?
Thái Hư Phi châu vừa lao về phía trước, sợi dây thừng bằng nước biển trong suốt bị Cửu Long Thần Hỏa Trá của Chu Báo đốt thành hơi nước, lại tiếp tục lao lên, nhanh chóng quấn về phía Thái Hư Phi châu, tốc độ không kém gì Thái Hư Phi châu đang bay.
Cùng lúc đó, chung quanh Thái Hư Phi châu, xuất hiện một đám sương mù ti tí như cái lưới.
Mây mù phiêu miễu, Thái Hư Phi châu lao vào trong, sau đó, mặc cho cố gắng như thế nào, cũng không thể xuyên qua phiến mây mù này được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
- Hình như là trận pháp!
Đỗ đại ma tướng cau mày, nhìn qua sương mù không thấy năm ngón tay kia, nói ra.
- Nơi này đang là ở trên không trung năm ngàn trượng, nếu như có người thiết lập ảo trận như vậy ở đây, xem ra người này phải có thủ đoạn thông thiên, có lẽ chính là đảo chủ Liêu Nha Đảo!
Lần này bọn họ đuổi theo giết bọn người Diệp Thanh Thiên, nhưng còn chưa đi tới Đạt Tây tam vực đã tổn thất một tên cường giả, lại lâm vào hiểm cảnh, ngay cả đối thủ là ai, lực lượng cường đại như thế nào cũng không biết được, Tứ Kiếp Chân Tiên, đây chỉ là lời của Chu Báo, còn không biết bên trong chuyện này có ẩn chứa cái gì hay không nữa.
Hiện tại lâm vào trong mây mù, nếu như động lực của Thái Hư Phi châu còn sung túc, vẫn có thể như lúc ở đấy biển, trực tiếp phá vỡ hư không, lao ra khỏi mây mù, nhưng đáng tiếc, hiện tại đừng nói phá vỡ hư không, ngay cả bảo trì tốc độ như ban đầu còn không được.
- Tại hạ Linh Tiêu Điện Ngọc Nam Thiên, nếu có chỗ đắc tội các hạ, kính xin các hạ hiện thân gặp mặt, nói cho rõ ràng, như cứ ẩn nấp trong bóng tối như vậy, đâm sau lưng đả thương người khác, hình như không phải là việc quân tử nên làm a?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Mà tên cường giả Linh Tiêu Điện kia bắt đầu phát giác được, muốn vận cương khí ngăn cản, nhưng chỉ qua mấy cái hô hấp, cương khí của hắn đã bị sợi dây thừng hấp thu, càng cổ vũ hung uy của sợi dây thừng này.
Nhìn thấy lực lượng cổ quái của sợi dây thừng này, làm cho đám người trên phi châu không biết nên làm cách nào để viện thủ, mắt thấy một tên cường giả Bát phẩm đang từ từ khô héo ở trước mắt, thần sắc của mọi người âm trầm dị thường.
Về phần Ngọc Nam Thiên, mặt đen lại, hắn không dám vọng động, chỉ có thể trơ mắt nhìn tánh mạng của thủ hạ trôi đi, ánh mắt của hắn lóe lên, cắn răng một cái, ngân quang trong tay lóe lên, chém vào đầu của tên thủ hạ.
Máu phun tung tóe lên cao ba trượng, nhưng không giọt máu nào rơi xuống bong thuyền.
Chỉ thấy bên trong sợi dây thừng, phân giải ra vô số sợi tơ mỏng, bắn thẳng xuống dưới, hóa thành một cái mạng nhện chằng chịt, hứng lấy toàn bộ máu huyết của tên này phun ra, máu huyết dùng mắt thường có thể thấy được đang biến mất, mà cái sợi dây thừng này giống như được ăn đại bổ hoàn, có chút bành trướng, sau đó co lại nhanh chóng, trong nháy mắt, nó đã hấp khô cái thi thể không đầu kia rồi.
Thời điểm này, đầu người vừa rơi xuống bong thuyền, nẩy lên hai cái, chết không nhắm mắt. - Không tốt, tránh ra!
Thời điểm này, đã không có người nào quan tâm hắn đã chết có nhắm mắt hay không, sau khi hấp khô tên xui xẻo này, nguyên khí của sợi dây thừng biến lớn, tiếp tục phân ra, hóa thành mười sáu sợi dây thừng trong suốt, phân biệt hướng về mười sáu người còn lại.
Tên Thái Hư Phi châu xảy ra bạo động, cương khí chớp động, không có người nào dám đi dây dưa với đoạn dây thừng quỷ dị này cả.
Bọn họ cũng nhìn ra được, sợi dây thừng bằng nước biển này có thể hấp thu nguyên khí tinh hoa của võ giả, hóa thành sức mạnh cho bản thân, cho dù có vận dụng cương khí, bị nó quấn được, vẫn bị nó hấp khô sạch sẽ, may mà thứ này tuy cổ quái âm độc, nhưng nó lại không có trí tuệ, mà phi châu này rộng rãi, né tránh rất dễ dàng, Ngọc Nam Thiên còn thừa lực thao túng Thái Hư Phi châu, cho nên, sau mấy hô hấp, sợi dây thừng không quấn được ai, mà quấn được ai, kim quang bên ngoài Thái Hư Phi châu càng lúc càng sáng lên, chặt đứt sự liên hệ giữa sợi dây thừng nước này với bên ngoài, chỉ thấy sợi dây thừng nước này đã mất đi sức sống, cuối cùng hóa thành một bãi huyết thủy màu đỏ, nhưng tự thành một bái trên bong thuyền, không còn động tĩnh gì nữa.
Nhưng không có người nào hành động thiếu suy nghĩ, sau khi xem xét nửa ngày, rốt cuộc Chu Báo nhắc tay lên, một đạo Hỏa Long tinh tế từ trên người hắn bay ra, lập tức làm cho cả Thái Hư Phi châu nóng bừng lên, mà Hỏa Long này bay về phía bãi huyết thủy trên bong thuyền, thiêu đốt huyết thủy bốc hơi không còn một giọt nào cả, biến mất trong không khí.
Cho đến lúc này, mọi người mới buông lỏng một hơi. - Cái vùng biển này đúng là quá cổ quái, đồ vật cuối cùng này, thậm chí còn có lực lượng quỷ dị như vậy, một cường giả Bát phẩm, chứ như vậy mà chết đi!
Ma Đầu Vận đệ tam ma tướng Trần Đao mở miệng nói ra. - Nguy cơ còn chưa kết thúc, Thái Hư Phi châu vẫn bị thứ đáng chết này bám vào, nếu không ra ngoài hủy diệt nó đi, chúng ta cũng đừng mong rời đi.
Ngọc Nam Thiên lạnh lùng nói ra, đưa mắt nhìn sang Chu Báo. - Chu Báo, xem ra thương thế của ngươi khôi phục không tệ a, hình như Cửu Long Thần Hỏa của ngươi có thể khắc chế sợi dây thừng nước quỷ dị kia đấy! - Chỉ mong là thế!
Chu Báo cũng có thể nghe được oán khí nặng nề trong lời nói của hắn, chuyện này cũng khó trách hắn, tuy không có chứng cớ chứng minh, nhưng hắn vẫn oán hận Chu Báo, trong thời gian ở Liêu Nha Đảo, Chu Báo đã rời đi một đoạn thời gian và xảy ra chuyện gì, không ai biết được, nếu không ai biết, thì chỉ có thể hoài nghi, hơn nữa hiện giờ hắn đã tổn thất một thủ hạ trung thành, hơn nữa còn là tự tay hắn chặt đầu của thủ hạ xuống, làm sao mà hắn không oán hận cho được?
Chu Báo cũng hiểu tâm tình của hắn, cho nên, tuy nghe được oán khí trong giọng nói của hắn, cũng giả hồ đồ mà không thèm để ý, khoát tay, chín con Hỏa Long xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn, rống lên một tiếng, liền bay ra khỏi Thái Hư Phi châu, quanh quẩn trên không trung, hình thành một cái chụp màu vàng, phóng thẳng tới sợi dây thừng bằng nước biển trong suốt kia, bao bộc sợi dây thừng.
Cửu Long Thần Hỏa Tráo!
Xì xì xì!
Thủy có thể khắc hỏa, nhưng đồng thời, hỏa cũng có thể khắc thủy, uy lực của Cửu Long Thần Hỏa Tráo của Chu Báo đương nhiên không phải hỏa diễm bình thường, chỉ trong mấy cái nháy mắt, sợi dây thừng bằng nước biển trong suốt đã bị Cửu Long Thần Hỏa Tráo đốt thành hơi nước, rốt cuộc Thái Hư Phi châu đã có thể động đậy, lao nhanh về phía trước, bởi vì súc thế đã lâu, cấp tốc rời đi.
Nhưng mà, đối phương đã ra tay, làm sao mà bỏ qua một cách đơn giản như vậy được?
Thái Hư Phi châu vừa lao về phía trước, sợi dây thừng bằng nước biển trong suốt bị Cửu Long Thần Hỏa Trá của Chu Báo đốt thành hơi nước, lại tiếp tục lao lên, nhanh chóng quấn về phía Thái Hư Phi châu, tốc độ không kém gì Thái Hư Phi châu đang bay.
Cùng lúc đó, chung quanh Thái Hư Phi châu, xuất hiện một đám sương mù ti tí như cái lưới.
Mây mù phiêu miễu, Thái Hư Phi châu lao vào trong, sau đó, mặc cho cố gắng như thế nào, cũng không thể xuyên qua phiến mây mù này được. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL - Hình như là trận pháp!
Đỗ đại ma tướng cau mày, nhìn qua sương mù không thấy năm ngón tay kia, nói ra. - Nơi này đang là ở trên không trung năm ngàn trượng, nếu như có người thiết lập ảo trận như vậy ở đây, xem ra người này phải có thủ đoạn thông thiên, có lẽ chính là đảo chủ Liêu Nha Đảo!
Lần này bọn họ đuổi theo giết bọn người Diệp Thanh Thiên, nhưng còn chưa đi tới Đạt Tây tam vực đã tổn thất một tên cường giả, lại lâm vào hiểm cảnh, ngay cả đối thủ là ai, lực lượng cường đại như thế nào cũng không biết được, Tứ Kiếp Chân Tiên, đây chỉ là lời của Chu Báo, còn không biết bên trong chuyện này có ẩn chứa cái gì hay không nữa.
Hiện tại lâm vào trong mây mù, nếu như động lực của Thái Hư Phi châu còn sung túc, vẫn có thể như lúc ở đấy biển, trực tiếp phá vỡ hư không, lao ra khỏi mây mù, nhưng đáng tiếc, hiện tại đừng nói phá vỡ hư không, ngay cả bảo trì tốc độ như ban đầu còn không được. - Tại hạ Linh Tiêu Điện Ngọc Nam Thiên, nếu có chỗ đắc tội các hạ, kính xin các hạ hiện thân gặp mặt, nói cho rõ ràng, như cứ ẩn nấp trong bóng tối như vậy, đâm sau lưng đả thương người khác, hình như không phải là việc quân tử nên làm a?