Loại thời điểm này, truyền ra việc Mã gia và Minh Nghĩa Kinh Viện kết quan hệ thông gia, có ý nghĩa rất sâu xa.
Dưới thủ đoạn tác động của Mã Thiên Trường, thế gia Vân Châu và triều đình cùng hưởng lợi ích, ẩn ẩn đạt bằng một cân đối vi diệu, Mã Thiên Trường đại biểu cho lợi ích của triều đình, Ô gia đại biểu cho Thiên Long Đạo, lợi ích thế gia, một mực bình an vô sự, thời gian trôi qua rất tốt.
Hiện tại, đột nhiên Minh Nghĩa Kinh Viện nhúng tay vào, dù chỉ là quan hệ thông gia, nhưng mỗi người đều biết, Mã Thiên Trường chỉ có một nữ nhi, xem như trân bảo, mỗi người cũng biết Minh Nghĩa Kinh Viện không hòa hợp với Thiên Long Đạo.
Tuy nhìn bề ngoài thì giống như hắn gả nữ nhi ra ngoài, cho dù hai nhà kết quan hệ thông gia, cũng không thể ảnh hưởng đến quan hệ hợp tác của Mã Thiên Trường và Ô gia, nhưng sự thật, sẽ đơn giản như vậy sao?
Vân Châu, thế lực của Minh Nghĩa Kinh Viện cũng không mạnh lắm, mà quan hệ thông gia với Mã Thiên Trường, đã có thể làm cho thế lực của Minh Nghĩa Kinh Viện danh chính ngôn thuận tiến vào Vân Châu, huống chi, quan hệ thông gia này đối tượng bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du, là một cao thủ trẻ tuổi đáng sợ nhất trong giang hồ suốt năm mươi năm qua, không đến ba mươi năm đã được xưng là Kiếm Thánh, là một minh tinh sáng chói nhất Minh Nghĩa Kinh Viện, đồng thời cũng là chấp sự trẻ tuổi nhất Minh Nghĩa Kinh Viện từ trước tới nay, Mã Thiên Trường đem nữ nhi gả cho hắn, cho dù là Minh Nghĩa Kinh Viện nói không có cách nghĩ gì, nhưng người khác không tin a!
Chính vì đủ loại nguyên nhân, Vân Châu, thậm chí cả Đại Tấn, sóng ngầm xuất hiện ba động mãnh liệt, toàn bộ ánh mắt của Đại Tấn, đều tập trung vào Vân Châu, tập trung tại phủ tổng đốc.
Phủ tổng đốc yên tĩnh đến thần kỳ, không thấy thừa nhận, cũng không phủ nhận, thậm chí mấy tri giao hảo hữu của Mã tổng đốc đến hỏi thăm tin tức, nhưng lại bị Mã tổng đốc lảng tránh rất khôn khéo, chuyển cuộc đối thoại sang chuyện khác, nghe nói Mã tổng đốc vẫn dùng bộ dáng bình thường ôn hòa, không kiêu không nóng nảy, giống như không có chuyện gì xảy ra, làm cho người ta không rõ, trong hồ lô của vị đại nhân này, bán thuốc gì. - Trong hồ lô của ta bán thuốc gì? Thuốc gì ta cũng không bán , ta đang đợi các ngươi chính thức đến cầu hôn đây này!
Trong phủ tổng đốc, Mã Thiên Trường mỉm cười nhìn phu nhân của mình nói ra, giọng nói kia, giống như đang nói một chuyện không có quan hệ gì với mình. - Nhưng mà, nữ nhi của ta, cũng không phải dễ dàng cưới như vậy a! - Muốn kết hôn với nữ nhi của lão Mã, không dễ dàng như vậy!
Tần Lăng quận thành, trên Phù Vân Lâu, một gã mặc thanh y vịn cửa sổ lầu hai, nhìn về hướng phủ tổng đốc, trên mặt hiện ra nụ cười trào phúng, nói: - Tên Lục Thiểu Du kia, hắc hắc, không thành!
Ở bên cạnh hắn, ánh mắt của hắn nhìn dáng người thướt tha của thị nữ nhưng lại lộ ra chút do dự, một bộ dáng muốn nói lại thôi. - Có chuyện gì, nói đi! - Vâng, tin tức từ Thánh Sơn truyền tới, hình như Lôi thủ tọa... - Chớ nói với ta chuyện của Lôi Hư, lão tử của hắn còn chưa chết đâu, Lôi gia nhiều cao thủ như vậy, chẳng lẽ trưởng lão không áp chế được hắn sao?
Thiếu niên thanh y không kiên nhẫn khoát khoát tay, nói: - Tin tức của hắn, cũng đừng có nói, có tin tức của Huyết Vô Nhai không? - Không có!
Thị nữ nói ra: - Từ khi hắn tiến vào Mãng Thương Sơn, liền không có tin tức, có lẽ... - Mẹ kiếp, tên vương bát đản này, dám thả bồ câu của lão tử!
Sắc mặt thiếu niên thanh y phát lạnh, đang định nói cái gì, bỗng nhiên kinh dị một tiếng, ánh mắt của hắn nhìn vào con đường phía dưới Phù Vân Lâu.
Phù Vân Lâu là tửu lâu tốt nhất trong Tần Lăng quận thành, cũng là tửu lâu tốt nhất không thuộc hệ thống tửu lâu của Ô gia, tọa lạc ở khu phố bắc náo nhiệt Tần Lăng quận thành, đứng trên lầu hai, liền nhìn thấy toàn bộ trung tâm của Vân Châu, Vân Châu phủ tổng đốc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Phía dưới là một con đường cái rộng lớn, chính là khu phố buôn bán náo nhiệt nhất Tần Lăng quận thành, trên đường người đến người đi, rất náo nhiệt, Tiểu Báo Tử đi xen lẫn trong đoàn người, trải qua mấy ngày nghỉ ngơi, bọn họ đã khôi phục tinh thần, Tần Tuyển Long cũng cho bọn họ nghỉ ngơi mấy ngày, cho phép bọn họ đi lại trong Tần Lăng quận thành để thư giãn, điều tiết tâm tình, dùng tâm lý thoải mái nhất để tham gia chân tuyển đại hội, điều này làm cho bọn người Tiểu Báo Tử rất cao hứng, đi tới nơi này, dạo quanh một vòng địa phương náo nhiệt nhất Tần Lăng quận thành. - Lại là tiểu tử này, thú vị, ta vốn chuẩn bị xử lý công việc bề bộn ở đây xong sẽ đi tìm hắn, không thể tưởng được hắn lại đến Tần Lăng quận thành, nhìn cách ăn mặc của hắn, hình như là đệ tử Ô gia, chẳng lẽ hắn tới đây tham gia chân tuyển đại hội sao?
Thiếu niên thanh y híp mắt lại, ánh mắt nhìn theo phương hướng di động của Tiểu Báo Tử.
- Chỉ mới qua hai năm, tu vi của hắn tinh thuần hơn trước rất nhiều, cổ quái a, cổ quái a, tại sao trong cơ thể của hắn lại có tu luyện ra Hỏa nội kình tinh thuần như vậy, cho dù có được tâm pháp tu luyện của Ly Hỏa tâm pháp, nhưng không có người chỉ dẫn, cũng không có khả năng đem Ly Hỏa nội khí tu luyện tới tình trạng tinh thuần như thế a, hẳn là, ánh mắt của hắn? - Hỏa Hồng Tình (đôi mắt đỏ), hắc hắc, không ngờ hắn lại quái thai như thế, nhìn bộ dáng và trang sức của hắn, hình như cũng tới đây tham gia chân tuyển đại hội, ta ngược lại muốn nhìn, tiểu tử có được Hỏa Hồng Tình, rốt cuộc có bao nhiêu tiềm lực để có thể đào ra a!
Đoàn người của Tiểu Báo Tử từ từ rời đi, cuối cùng biến mất sau một lối rẽ, trên Phù Vân Lâu, bộ dáng tươi cười trên mặt của thiếu niên thanh y càng ngày càng đậm, rốt cục, hắn vỗ một chưởng lên lan can của Phù Vân Lầu. - Hiện tại tâm tình của ta rất tốt, Âm nhi, đem cho ta chút rượu ngon, càng nhiều càng tốt. - Vâng, thủ tọa!
Chỉ chốc lát sau, thị nữ gọi là Âm nhi kia đã bưng lên một bàn thức ăn và rượu ngon.
Thiếu niên thanh y vừa ngồi bên cạnh cửa sở tự rót tự uống một mình, xem ra đây cũng là một cái thú vui. - Ân? Kỷ Trung Đường!
Nhưng mà, hắn thật không ngờ, cảm xúc hiện giờ lại bị người khác đánh vỡ.
Trên đường đi, một đội nhân mã từ từ đi tới, mà người cầm đầu chính là Kỷ Trung Đường.
Hắn cưỡi một thớt tuấn mã màu trắng, nhìn xung quanh, oai hùng anh phát, khí thế như cầu vồng, ở phía sau hắn, cách nửa con ngựa, là một thớt son phấn mã màu hồng, một thiếu phụ khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt như tranh, khí chất ôn nhu, ánh mắt nhìn về phía Kỷ Trung Đường, bao hàm một cổ tình ý nồng đậm.
Loại thời điểm này, truyền ra việc Mã gia và Minh Nghĩa Kinh Viện kết quan hệ thông gia, có ý nghĩa rất sâu xa.
Dưới thủ đoạn tác động của Mã Thiên Trường, thế gia Vân Châu và triều đình cùng hưởng lợi ích, ẩn ẩn đạt bằng một cân đối vi diệu, Mã Thiên Trường đại biểu cho lợi ích của triều đình, Ô gia đại biểu cho Thiên Long Đạo, lợi ích thế gia, một mực bình an vô sự, thời gian trôi qua rất tốt.
Hiện tại, đột nhiên Minh Nghĩa Kinh Viện nhúng tay vào, dù chỉ là quan hệ thông gia, nhưng mỗi người đều biết, Mã Thiên Trường chỉ có một nữ nhi, xem như trân bảo, mỗi người cũng biết Minh Nghĩa Kinh Viện không hòa hợp với Thiên Long Đạo.
Tuy nhìn bề ngoài thì giống như hắn gả nữ nhi ra ngoài, cho dù hai nhà kết quan hệ thông gia, cũng không thể ảnh hưởng đến quan hệ hợp tác của Mã Thiên Trường và Ô gia, nhưng sự thật, sẽ đơn giản như vậy sao?
Vân Châu, thế lực của Minh Nghĩa Kinh Viện cũng không mạnh lắm, mà quan hệ thông gia với Mã Thiên Trường, đã có thể làm cho thế lực của Minh Nghĩa Kinh Viện danh chính ngôn thuận tiến vào Vân Châu, huống chi, quan hệ thông gia này đối tượng bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du, là một cao thủ trẻ tuổi đáng sợ nhất trong giang hồ suốt năm mươi năm qua, không đến ba mươi năm đã được xưng là Kiếm Thánh, là một minh tinh sáng chói nhất Minh Nghĩa Kinh Viện, đồng thời cũng là chấp sự trẻ tuổi nhất Minh Nghĩa Kinh Viện từ trước tới nay, Mã Thiên Trường đem nữ nhi gả cho hắn, cho dù là Minh Nghĩa Kinh Viện nói không có cách nghĩ gì, nhưng người khác không tin a!
Chính vì đủ loại nguyên nhân, Vân Châu, thậm chí cả Đại Tấn, sóng ngầm xuất hiện ba động mãnh liệt, toàn bộ ánh mắt của Đại Tấn, đều tập trung vào Vân Châu, tập trung tại phủ tổng đốc.
Phủ tổng đốc yên tĩnh đến thần kỳ, không thấy thừa nhận, cũng không phủ nhận, thậm chí mấy tri giao hảo hữu của Mã tổng đốc đến hỏi thăm tin tức, nhưng lại bị Mã tổng đốc lảng tránh rất khôn khéo, chuyển cuộc đối thoại sang chuyện khác, nghe nói Mã tổng đốc vẫn dùng bộ dáng bình thường ôn hòa, không kiêu không nóng nảy, giống như không có chuyện gì xảy ra, làm cho người ta không rõ, trong hồ lô của vị đại nhân này, bán thuốc gì.
- Trong hồ lô của ta bán thuốc gì? Thuốc gì ta cũng không bán , ta đang đợi các ngươi chính thức đến cầu hôn đây này!
Trong phủ tổng đốc, Mã Thiên Trường mỉm cười nhìn phu nhân của mình nói ra, giọng nói kia, giống như đang nói một chuyện không có quan hệ gì với mình.
- Nhưng mà, nữ nhi của ta, cũng không phải dễ dàng cưới như vậy a!- Muốn kết hôn với nữ nhi của lão Mã, không dễ dàng như vậy!
Tần Lăng quận thành, trên Phù Vân Lâu, một gã mặc thanh y vịn cửa sổ lầu hai, nhìn về hướng phủ tổng đốc, trên mặt hiện ra nụ cười trào phúng, nói:
- Tên Lục Thiểu Du kia, hắc hắc, không thành!
Ở bên cạnh hắn, ánh mắt của hắn nhìn dáng người thướt tha của thị nữ nhưng lại lộ ra chút do dự, một bộ dáng muốn nói lại thôi.
- Có chuyện gì, nói đi!
- Vâng, tin tức từ Thánh Sơn truyền tới, hình như Lôi thủ tọa...
- Chớ nói với ta chuyện của Lôi Hư, lão tử của hắn còn chưa chết đâu, Lôi gia nhiều cao thủ như vậy, chẳng lẽ trưởng lão không áp chế được hắn sao?
Thiếu niên thanh y không kiên nhẫn khoát khoát tay, nói:
- Tin tức của hắn, cũng đừng có nói, có tin tức của Huyết Vô Nhai không?
- Không có!
Thị nữ nói ra:
- Từ khi hắn tiến vào Mãng Thương Sơn, liền không có tin tức, có lẽ...
- Mẹ kiếp, tên vương bát đản này, dám thả bồ câu của lão tử!
Sắc mặt thiếu niên thanh y phát lạnh, đang định nói cái gì, bỗng nhiên kinh dị một tiếng, ánh mắt của hắn nhìn vào con đường phía dưới Phù Vân Lâu.
Phù Vân Lâu là tửu lâu tốt nhất trong Tần Lăng quận thành, cũng là tửu lâu tốt nhất không thuộc hệ thống tửu lâu của Ô gia, tọa lạc ở khu phố bắc náo nhiệt Tần Lăng quận thành, đứng trên lầu hai, liền nhìn thấy toàn bộ trung tâm của Vân Châu, Vân Châu phủ tổng đốc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Phía dưới là một con đường cái rộng lớn, chính là khu phố buôn bán náo nhiệt nhất Tần Lăng quận thành, trên đường người đến người đi, rất náo nhiệt, Tiểu Báo Tử đi xen lẫn trong đoàn người, trải qua mấy ngày nghỉ ngơi, bọn họ đã khôi phục tinh thần, Tần Tuyển Long cũng cho bọn họ nghỉ ngơi mấy ngày, cho phép bọn họ đi lại trong Tần Lăng quận thành để thư giãn, điều tiết tâm tình, dùng tâm lý thoải mái nhất để tham gia chân tuyển đại hội, điều này làm cho bọn người Tiểu Báo Tử rất cao hứng, đi tới nơi này, dạo quanh một vòng địa phương náo nhiệt nhất Tần Lăng quận thành.
- Lại là tiểu tử này, thú vị, ta vốn chuẩn bị xử lý công việc bề bộn ở đây xong sẽ đi tìm hắn, không thể tưởng được hắn lại đến Tần Lăng quận thành, nhìn cách ăn mặc của hắn, hình như là đệ tử Ô gia, chẳng lẽ hắn tới đây tham gia chân tuyển đại hội sao?
Thiếu niên thanh y híp mắt lại, ánh mắt nhìn theo phương hướng di động của Tiểu Báo Tử.
- Chỉ mới qua hai năm, tu vi của hắn tinh thuần hơn trước rất nhiều, cổ quái a, cổ quái a, tại sao trong cơ thể của hắn lại có tu luyện ra Hỏa nội kình tinh thuần như vậy, cho dù có được tâm pháp tu luyện của Ly Hỏa tâm pháp, nhưng không có người chỉ dẫn, cũng không có khả năng đem Ly Hỏa nội khí tu luyện tới tình trạng tinh thuần như thế a, hẳn là, ánh mắt của hắn?
- Hỏa Hồng Tình (đôi mắt đỏ), hắc hắc, không ngờ hắn lại quái thai như thế, nhìn bộ dáng và trang sức của hắn, hình như cũng tới đây tham gia chân tuyển đại hội, ta ngược lại muốn nhìn, tiểu tử có được Hỏa Hồng Tình, rốt cuộc có bao nhiêu tiềm lực để có thể đào ra a!
Đoàn người của Tiểu Báo Tử từ từ rời đi, cuối cùng biến mất sau một lối rẽ, trên Phù Vân Lâu, bộ dáng tươi cười trên mặt của thiếu niên thanh y càng ngày càng đậm, rốt cục, hắn vỗ một chưởng lên lan can của Phù Vân Lầu.
- Hiện tại tâm tình của ta rất tốt, Âm nhi, đem cho ta chút rượu ngon, càng nhiều càng tốt.
- Vâng, thủ tọa!
Chỉ chốc lát sau, thị nữ gọi là Âm nhi kia đã bưng lên một bàn thức ăn và rượu ngon.
Thiếu niên thanh y vừa ngồi bên cạnh cửa sở tự rót tự uống một mình, xem ra đây cũng là một cái thú vui.
- Ân? Kỷ Trung Đường!
Nhưng mà, hắn thật không ngờ, cảm xúc hiện giờ lại bị người khác đánh vỡ.
Trên đường đi, một đội nhân mã từ từ đi tới, mà người cầm đầu chính là Kỷ Trung Đường.
Hắn cưỡi một thớt tuấn mã màu trắng, nhìn xung quanh, oai hùng anh phát, khí thế như cầu vồng, ở phía sau hắn, cách nửa con ngựa, là một thớt son phấn mã màu hồng, một thiếu phụ khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt như tranh, khí chất ôn nhu, ánh mắt nhìn về phía Kỷ Trung Đường, bao hàm một cổ tình ý nồng đậm.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Loại thời điểm này, truyền ra việc Mã gia và Minh Nghĩa Kinh Viện kết quan hệ thông gia, có ý nghĩa rất sâu xa.
Dưới thủ đoạn tác động của Mã Thiên Trường, thế gia Vân Châu và triều đình cùng hưởng lợi ích, ẩn ẩn đạt bằng một cân đối vi diệu, Mã Thiên Trường đại biểu cho lợi ích của triều đình, Ô gia đại biểu cho Thiên Long Đạo, lợi ích thế gia, một mực bình an vô sự, thời gian trôi qua rất tốt.
Hiện tại, đột nhiên Minh Nghĩa Kinh Viện nhúng tay vào, dù chỉ là quan hệ thông gia, nhưng mỗi người đều biết, Mã Thiên Trường chỉ có một nữ nhi, xem như trân bảo, mỗi người cũng biết Minh Nghĩa Kinh Viện không hòa hợp với Thiên Long Đạo.
Tuy nhìn bề ngoài thì giống như hắn gả nữ nhi ra ngoài, cho dù hai nhà kết quan hệ thông gia, cũng không thể ảnh hưởng đến quan hệ hợp tác của Mã Thiên Trường và Ô gia, nhưng sự thật, sẽ đơn giản như vậy sao?
Vân Châu, thế lực của Minh Nghĩa Kinh Viện cũng không mạnh lắm, mà quan hệ thông gia với Mã Thiên Trường, đã có thể làm cho thế lực của Minh Nghĩa Kinh Viện danh chính ngôn thuận tiến vào Vân Châu, huống chi, quan hệ thông gia này đối tượng bạch y Kiếm Thánh Lục Thiểu Du, là một cao thủ trẻ tuổi đáng sợ nhất trong giang hồ suốt năm mươi năm qua, không đến ba mươi năm đã được xưng là Kiếm Thánh, là một minh tinh sáng chói nhất Minh Nghĩa Kinh Viện, đồng thời cũng là chấp sự trẻ tuổi nhất Minh Nghĩa Kinh Viện từ trước tới nay, Mã Thiên Trường đem nữ nhi gả cho hắn, cho dù là Minh Nghĩa Kinh Viện nói không có cách nghĩ gì, nhưng người khác không tin a!
Chính vì đủ loại nguyên nhân, Vân Châu, thậm chí cả Đại Tấn, sóng ngầm xuất hiện ba động mãnh liệt, toàn bộ ánh mắt của Đại Tấn, đều tập trung vào Vân Châu, tập trung tại phủ tổng đốc.
Phủ tổng đốc yên tĩnh đến thần kỳ, không thấy thừa nhận, cũng không phủ nhận, thậm chí mấy tri giao hảo hữu của Mã tổng đốc đến hỏi thăm tin tức, nhưng lại bị Mã tổng đốc lảng tránh rất khôn khéo, chuyển cuộc đối thoại sang chuyện khác, nghe nói Mã tổng đốc vẫn dùng bộ dáng bình thường ôn hòa, không kiêu không nóng nảy, giống như không có chuyện gì xảy ra, làm cho người ta không rõ, trong hồ lô của vị đại nhân này, bán thuốc gì. - Trong hồ lô của ta bán thuốc gì? Thuốc gì ta cũng không bán , ta đang đợi các ngươi chính thức đến cầu hôn đây này!
Trong phủ tổng đốc, Mã Thiên Trường mỉm cười nhìn phu nhân của mình nói ra, giọng nói kia, giống như đang nói một chuyện không có quan hệ gì với mình. - Nhưng mà, nữ nhi của ta, cũng không phải dễ dàng cưới như vậy a! - Muốn kết hôn với nữ nhi của lão Mã, không dễ dàng như vậy!
Tần Lăng quận thành, trên Phù Vân Lâu, một gã mặc thanh y vịn cửa sổ lầu hai, nhìn về hướng phủ tổng đốc, trên mặt hiện ra nụ cười trào phúng, nói: - Tên Lục Thiểu Du kia, hắc hắc, không thành!
Ở bên cạnh hắn, ánh mắt của hắn nhìn dáng người thướt tha của thị nữ nhưng lại lộ ra chút do dự, một bộ dáng muốn nói lại thôi. - Có chuyện gì, nói đi! - Vâng, tin tức từ Thánh Sơn truyền tới, hình như Lôi thủ tọa... - Chớ nói với ta chuyện của Lôi Hư, lão tử của hắn còn chưa chết đâu, Lôi gia nhiều cao thủ như vậy, chẳng lẽ trưởng lão không áp chế được hắn sao?
Thiếu niên thanh y không kiên nhẫn khoát khoát tay, nói: - Tin tức của hắn, cũng đừng có nói, có tin tức của Huyết Vô Nhai không? - Không có!
Thị nữ nói ra: - Từ khi hắn tiến vào Mãng Thương Sơn, liền không có tin tức, có lẽ... - Mẹ kiếp, tên vương bát đản này, dám thả bồ câu của lão tử!
Sắc mặt thiếu niên thanh y phát lạnh, đang định nói cái gì, bỗng nhiên kinh dị một tiếng, ánh mắt của hắn nhìn vào con đường phía dưới Phù Vân Lâu.
Phù Vân Lâu là tửu lâu tốt nhất trong Tần Lăng quận thành, cũng là tửu lâu tốt nhất không thuộc hệ thống tửu lâu của Ô gia, tọa lạc ở khu phố bắc náo nhiệt Tần Lăng quận thành, đứng trên lầu hai, liền nhìn thấy toàn bộ trung tâm của Vân Châu, Vân Châu phủ tổng đốc. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Phía dưới là một con đường cái rộng lớn, chính là khu phố buôn bán náo nhiệt nhất Tần Lăng quận thành, trên đường người đến người đi, rất náo nhiệt, Tiểu Báo Tử đi xen lẫn trong đoàn người, trải qua mấy ngày nghỉ ngơi, bọn họ đã khôi phục tinh thần, Tần Tuyển Long cũng cho bọn họ nghỉ ngơi mấy ngày, cho phép bọn họ đi lại trong Tần Lăng quận thành để thư giãn, điều tiết tâm tình, dùng tâm lý thoải mái nhất để tham gia chân tuyển đại hội, điều này làm cho bọn người Tiểu Báo Tử rất cao hứng, đi tới nơi này, dạo quanh một vòng địa phương náo nhiệt nhất Tần Lăng quận thành. - Lại là tiểu tử này, thú vị, ta vốn chuẩn bị xử lý công việc bề bộn ở đây xong sẽ đi tìm hắn, không thể tưởng được hắn lại đến Tần Lăng quận thành, nhìn cách ăn mặc của hắn, hình như là đệ tử Ô gia, chẳng lẽ hắn tới đây tham gia chân tuyển đại hội sao?
Thiếu niên thanh y híp mắt lại, ánh mắt nhìn theo phương hướng di động của Tiểu Báo Tử.
- Chỉ mới qua hai năm, tu vi của hắn tinh thuần hơn trước rất nhiều, cổ quái a, cổ quái a, tại sao trong cơ thể của hắn lại có tu luyện ra Hỏa nội kình tinh thuần như vậy, cho dù có được tâm pháp tu luyện của Ly Hỏa tâm pháp, nhưng không có người chỉ dẫn, cũng không có khả năng đem Ly Hỏa nội khí tu luyện tới tình trạng tinh thuần như thế a, hẳn là, ánh mắt của hắn? - Hỏa Hồng Tình (đôi mắt đỏ), hắc hắc, không ngờ hắn lại quái thai như thế, nhìn bộ dáng và trang sức của hắn, hình như cũng tới đây tham gia chân tuyển đại hội, ta ngược lại muốn nhìn, tiểu tử có được Hỏa Hồng Tình, rốt cuộc có bao nhiêu tiềm lực để có thể đào ra a!
Đoàn người của Tiểu Báo Tử từ từ rời đi, cuối cùng biến mất sau một lối rẽ, trên Phù Vân Lâu, bộ dáng tươi cười trên mặt của thiếu niên thanh y càng ngày càng đậm, rốt cục, hắn vỗ một chưởng lên lan can của Phù Vân Lầu. - Hiện tại tâm tình của ta rất tốt, Âm nhi, đem cho ta chút rượu ngon, càng nhiều càng tốt. - Vâng, thủ tọa!
Chỉ chốc lát sau, thị nữ gọi là Âm nhi kia đã bưng lên một bàn thức ăn và rượu ngon.
Thiếu niên thanh y vừa ngồi bên cạnh cửa sở tự rót tự uống một mình, xem ra đây cũng là một cái thú vui. - Ân? Kỷ Trung Đường!
Nhưng mà, hắn thật không ngờ, cảm xúc hiện giờ lại bị người khác đánh vỡ.
Trên đường đi, một đội nhân mã từ từ đi tới, mà người cầm đầu chính là Kỷ Trung Đường.
Hắn cưỡi một thớt tuấn mã màu trắng, nhìn xung quanh, oai hùng anh phát, khí thế như cầu vồng, ở phía sau hắn, cách nửa con ngựa, là một thớt son phấn mã màu hồng, một thiếu phụ khoảng ba mươi tuổi, khuôn mặt như tranh, khí chất ôn nhu, ánh mắt nhìn về phía Kỷ Trung Đường, bao hàm một cổ tình ý nồng đậm.