Sau khi khôi phục, Chu Báo muốn đi tìm bọn người Ngọc Nam Thiên, phải biết rằng, bọn người Ngọc Nam Thiên bị Cẩm Hoa công tử hút vào trong hồ lô thì hắn đã bị hút vào trước đó, cho nên hắn không biết.
Nhưng vùng biển này quá lớn, mà cái hải vực này cũng cực lớn, tồn tại vô số tinh quái, rất nhiều tin tức không thể dấu diếm được, mới vừa đi ra, hắn liền từ trong miệng tinh quái đi ngang qua, biết được tin tức của bọn người Ngọc Nam Thiên, bọn họ bị Cẩm Hoa công tử bắt lấy.
Cũng từ trong tin tức này, hắn biết rõ tên của Cẩm Hoa công tử.
Theo như lời của Cẩm Hoa công tử, tình huống bây giờ, hắn cũng không dám trở lại đông vực, nếu như hiện giờ hắn một thân một mình, cũng không cần quan tâm, nhưng hiện giờ hắn có cơ nghiệp, trên có già, dưới có trẻ, vạn nhất những tông môn đó điên lên, hắn ngăn không được, cái khác không nói, vừa nghĩ tới một bàn tay lớn từ trên trời giáng xuống Trấn Long Hư, hắn đã không bình tĩnh được, với tư cách là một người theo chủ nghĩa thực dụng, hắn không dám đem toàn bộ đặt cược lên Tiên Cung. - Ta kháo, chẳng lẽ ta phải quay về cứu đám vô dụng kia? Đây chính là hai tên Tứ Kiếp Chân Tiên a, không đúng, không chỉ hai, có trời mới biết có bao nhiêu người, không phải nói Cổn Long Vương ra Phong Hải Lệnh sao? Hiện tại bọn họ bị bắt, đương nhiên sẽ hiến cho Cổ Long Vương.
Trong tưởng tượng, Chu Báo cảm giác phiền toái, dựa theo suy nghĩ của hắn, hắn phải đối mặt với thế lực cường đại nhất của hải vực này, mà trong cái hải vực cường đại này, còn cường đại hơn gấp nhiều lần những tông môn trên đất bằng, Chu Báo cũng không muốn dùng sức một mình đối mặt với thế lực cường đại như vậy. - Không đúng, trên người tiểu bạch kiểm Ngọc Nam Thiên có tiên khí, sẽ không dễ dàng đi vào khuôn khổ như vậy, nếu như ta là hắn, đã sớm lợi dụng tiên khí chạy trốn, chẳng lẽ trên người tên Cẩm Hoa công tử kia, cũng có tiên khí hay sao?
Chu Báo có chút nghĩ không thông. - Nếu như ta là hắn, ta sẽ làm như thế nào?
Chu Báo nhẹ nhàng híp mắt lại, bắt đầu nghĩ biện pháp hạ thấp chỉ số thông minh của mình xuống bằng với Ngọc Nam Thiên, trong tưởng tượng, đúng là chỉ còn lại một loại khả năng. - Chẳng lẽ, cái đồ ngốc kia muốn đàm phán với Cổn Long Vương, hắn cho rằng Linh Tiêu Điện chính là Thiên đình sao? Thống trị chư thiên vạn giới, báo ra danh hào, thì có thể hù chết người ta hay sao?
Trong đầu Chu Báo tự định giá, cảm giác được tên ngu xuẩn Ngọc Nam Thiên này có khả năng sẽ làm như vậy, cảm thán một tiếng, Chu Báo che dấu tiếng động của mình, lẻn vào trong nước.
Sau khi nghe lén được một ít tin tức của đám tinh quái đi ngang qua, Chu Báo biết rõ, trong phiến hải vực này, cũng không phải chỉ có thế lực của Cẩm Hoa công tử, mà là thuộc về thủ hạ của Cổn Long Vương, phạm vi thế lực của một Tứ Kiếp Chân Tiên khác, mà tên Tứ Kiếp Chân Tiên này, có tên là Bạch La công tử, là thủ hạ của Cổn Long Vương, mà thân phận của tên Bạch La công tử này tương đương với Cẩm Hoa công tử, quan hệ cũng không tốt, thuộc về quan hệ cạnh tranh, mà tinh quái hành tẩu trong hải vực này, đại đa số đều là thủ hạ của Bạch La công tử, thời điểm nói tới Cẩm Hoa công tử, luôn mang theo vài ý tứ kinh thường và ghen ghét.
Chu Báo lấy Hỏa công pháp làm chủ tu, cho nên trong hoàn cảnh dưới nước, cảm giác không tốt, nhưng thời điểm này, hắn chỉ có thể ở ở dưới tìm hiểu tin tức.
Thân hình lưu động trong nước như cá, hắn nhanh chóng lẻn xuống đáy nước, tìm một chỗ ẩn nấp, vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật ẩn tàng khí tức, lúc này hắn như biến thành một cục đá trong nước.
Không lâu sau, ở một nơi xa xa, có mấy con tinh quái rẽ nước mà đến, vừa đi vừa nói chuyện.
Thời điểm trên đại lục, Chu Báo đã từng nghe qua, biển cả rộng lớn khôn cùng, nhưng chưa từng tự thể nghiệm qua, lúc này muốn qua biển, cuối cùng Chu Báo cũng đã thể nghiệm được, mà thể nghiệm này vô cùng khắc sâu a!
Trong phạm vi Tử Hải Vực, phạm vi thế lực động một cái là lấy mấy mươi vạn dặm để hình dung, cái này còn chưa tính, bởi vì Đông Tử Vực thập phần rộng lớn, thế lực có phạm vi thế lực mấy mươi vạn dặm cũng không ít, không nói cái khác, mượn Đại Tấn vương triều mà nói, diện tích chỉ có mấy ngàn vạn dặm, nhưng diện tích đó không phải là khoảng cách, bởi vì chúng liền một khối, mà Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực lấy khoảng cách đó làm khoảng cách giới hạn cho nhau, mà cái khoảng cách này có tới bảy tám vạn dặm, cho dù là Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực, vùng biển tính theo đường thẳng cũng cách nhau mấy mươi vạn dặm, hơn nữa, tổng thể mà nói, Thất Thần Vực bị Vô Tận Hải Vực bao phủ, nghiêm khắc nói, chúng chẳng khác nào bảy hòn đảo có diện tích lớn nhất mà thôi.
Chính vì vùng biển này có diện tích khổng lồ như thế, cho nên sản sinh ra rất nhiều Yêu Tiên cường đại, mà làm cho Chu Báo cảm thấy không thể tưởng tượng nhất chính là, với diện tích khổng lồ như vậy, địa bàn cường đại như vậy, cả vùng biển này nằm dưới sự thống trị của Thiên Hoàng, như vậy, tên Thiên Hoàng này rốt cuộc cường đại đến cỡ nào? Chu Báo không cách nào tưởng tượng nổi.
So với biển cả ở kiếp trước, thì vùng biển này lớn hơn biển cả của địa cầu cộng lại vô số lần, cũng sâu vô số lần, độ sâu mấy vạn trượng chỉ là còn số bình thường, thế giới dưới đáy biển, cũng không thua kém gì trên lục địa, thậm chí còn phong phú hơn vô số lần.
Mà dưới đáy biển có vô số sơn mạch núi non liên tiếp nhau, tùy tiện một sơn mạch cũng kéo dài tới mấy mươi vạn dặm, diện tích còn không nhỏ hơn Mãng Thương Sơn ở quê cũ của Chu Báo, mà đây chỉ là một cái sơn mạch thập phần bình thường mà thôi, mà trong những sơn mạch này vẫn có thực vật, động vật, yêu thú, ma thú, yêu quái, nhiều chủng loại phong phú, số lượng cực nhiều, hơn xa sơn mạch trên lục địa, địa hình dưới đáy biển vô cùng phức tạp, những thứ trên lục đia có nó đều có, những thứ lục địa không có, nó cũng có. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Trừ sơn mạch dưới đáy biển ra, thì phiền toái nhất trên biển chính là rãnh biển, mà những rãnh biển này hết sức phổ biến, động một cái là sâu mấy chục vạn trượng, sâu không thấy đáy, có trời mới biết phía dưới những rãnh biển này có thứ đồ vật nào cổ quái hay không, phải biết rằng, càng xuống sâu, áp lực của nước biển vô cùng lớn, với thực lực của Chu Báo bây giờ, tiềm hành dưới nước mấy ngàn trượng, cũng đã cảm thấy áp lực cường đại, mà ở trong vùng biển này, có một phương pháp phán đoán thực của sinh vật, càng là yêu thú sinh sống dưới đáy biển càng sâu, thì càng cường đại, thực lực cũng quỷ dị khó lường.
Với thực lực của Chu Báo, nếu như không phải đang vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật, không phát ra một tia sơ hở nào, chỉ có ở phía dưới đáy biển mấy vạn trượng, đương nhiên, đại đa số yêu ma tinh quái, đều sinh tồn ở đây, sâu hơn vạn trượng, đó là một ít tồn tại cường đại, mà những tồn tại cường đại này, cho dù là kẻ thống trị hải vực như Cổn Long Vương cũng không dám đắc tội, không dám trêu chọc.
Đối với vũng biển này mà nói, hải vực sâu mấy vạn trượng, liền tương đương với lục địa đại lục, số lượng sinh vật sinh tồn rất nhiều, sinh vật cũng đại chúng. Chu Báo tập trung tư tưởng nín thở, đem thân thể của mình núp vào trong một cái khe ở đáy biển, khe đá nằm ở dưới chân một cái một cái sơn mạch cực lớn, bị một tảng đá lớn ngăn trở, bốn năm ngàn trượng dưới đáy biển, ánh sáng trên đỉnh đầu rất khó xuyên thấu xuống dưới, hơn nữa có tảng đá lớn này làm vật che chắn, mọi thứ bên người khe đá đều là bóng tối.
Thế giới dưới đáy biển, u ám thâm trầm, nơi ánh sáng phát ra cũng không phải ánh mặt trời, mà là các con tôm cá và các sinh vật đang du động, phát ra ánh sáng yếu ớt, cũng có một ít rong biển bám vào mặt đá phát ra ánh sáng, những thứ ánh sáng này và ánh sáng yếu ớt của mặt trời thỉnh thoảng chiếu xuống hỗn hợp lại, liền hình thành nguồn sáng dưới đáy biển.
Đối với thường nhân trên lục địa mà nói, những nguồn sáng này bao phủ bao phủ hải vực còn tối hơn cả đêm tối, nhưng đối với sinh vật biển, đặc biệt là tinh quái mà nói, thì đây chính là ánh thái dương ban ngày như ở trên lục địa, đương nhiên, mượn nhờ thị lực biến thái của Hỏa Hồng Tình, Chu Báo vô cùng quen thuộc với hoàn cảnh chung quanh, trong trăm trượng, cho dù là sinh vật phù du nhỏ bé, cũng không thoát khỏi thị lực biến thái của hắn.
Mà ở xa xa có năm con tinh quái rẽ nước lao tới, vừa nhìn là đã biết năm gia hỏa này là tinh quái, tuy có được hình dáng của loài người, nhưng trên thân thể vẫn còn một chút đặc thù, nói thí dụ như có một tên trong số gia hỏa này, thân thể cường tráng và có cái đầu là cá, ngón tay chỉ có bốn, ở giữa các ngón tay là một cái màng thịt trong suốt, những gia hỏa khác cũng không khác biệt lắm, có đầu tôm, có đầu bạch tuột, mà tên cầm đầu, chính là một đầu rùa, ở sau lưng có mai rùa màu đen, hoàn toàn tương tự quy thừa tướng trong TV kiếp trước Chu Báo nhìn thấy
Mấy tinh quái này vừa đi vừa nói chuyện, cũng không biết tránh người, trên thực tế, cũng không phải phải tránh, bởi vì bọn họ không thể tưởng tượng được lại có một tên gia hỏa đang nghe lén. - Quy quân sư, ngài nói, chuyện này là thật hay không, thậm chí có người từ trong Long Uyên Ngục trốn ra ngoài, còn giết mười mấy tên thủ vệ?
Một tên tráng hán đầu cá hỏi, trong giọng nói tràn ngập hiếu kỳ. - Đương nhiên là thật, vi chuyện này, Cổn Long Vương rất giận dữ!
Quy quân sư nói ra, trong giọng nói còn lộ ra ý tứ vui vẻ.
- Lúc này đây, người khổ nhất chính là Cẩm Hoa công tử, hắn là người bắt được những tên nhân loại đó, hắn cũng không ngờ, những gia hỏa dám vượt qua biển, có tên nào dễ đối phó đâu, không nói đến ngay từ đầu đã có một tên trốn đi, thiếu chút nữa còn hủy đi Thủy phủ của hắn, mà những tên gia hỏa đã chạy đi, cũng không phải dễ trêu chọc, nghe nói trên người của hắn ẩn tàng một món tiên khí, chính là món tiên khí này, Cổn Long Vương mới phát Phong Hải Lệnh, khi bắt được, trên người của những kẻ này có rất nhiều pháp khí, thậm chí còn có vài món Thuần Dương pháp khí, La Thiên pháp khí, nhưng lại không có chút tin tức nào về tiên khí, Cổn Long Vương bệ hạ giam chúng vào Long Uyên Ngục, muốn từ từ tra tấn cho chúng khai ra, nhưng không thể ngờ được rằng, ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc!
- Đúng vậy a đúng vậy a, lúc này đây, có thể Cẩm Hoa công tử sẽ gặp phiền toái, nghe nói trong số người bị giết, còn có Tứ thái tử của Cổn Long Vương, ha ha, nghe nói tên Tứ thái tử là một kẻ tham tài luyến sắc, muốn mượn cơ hội này đi chiếm chút tiện nghi, không thể ngờ rằng gặp phải chuyện xui xẻo như vậy, bị người nọ xem là thủ vệ nên đánh chết.
Một tên tinh quái đầu tôm có chút hả hê nói ra. - Nhưng Tứ thái tử là con ruột của Long hậu, bình thường vô cùng yêu thương, tu vi còn không có tới Tán Tiên, mà lần này thì tốt rồi, thoáng cái bị đánh hồn phi phách tán, ngay cả cơ hội phục sinh cũng không có! - Nói nhỏ thôi, chuyện như thế này, nói lớn tiếng như vậy làm cái gì?
Sau khi nghe được lời này của tinh quái đầu tôm, vẻ mặt Quy quân sư âm trầm, u ám nói ra. - Chẳng lẽ ngươi chán sống rồi sao?
Tinh quái đầu tôm bị đồng bọn đánh một cái thật mạnh, không dám nói gì.
- Đi nhanh đi, công tử triệu hoán, chúng ta nhất định phải nhanh một chút, Tứ thái tử bị giết, Cổn Long Vương bệ hạ tuyệt đối không bỏ qua, dù là ai, chỉ cần tìm được hung thủ trước tiên, bắt lấy hắn, nhất định sẽ được ban thưởng cực lớn, thậm chí còn có thể nắm được tiên khí trong tay cũng không biết chừng, hắc hắc, lần này Cẩm Hoa công tử gặp đại họa rồi, gây tai họa cho Tứ thái tử, cho dù bệ hạ bỏ qua, sau này cũng không chiếm được chỗ tốt gì, cho nên, hắn đã không còn khả năng tại thành uy hiếp gì đối với công tử cả!
Quy quân sư âm trầm nói ra: - Nhanh lên một chút, đừng để công tử chờ sốt ruột!
Khi đang nói chuyện, đột nhiên tốc độ năm người nhanh hơn, cấp tốc hướng đi vào chỗ sâu dưới đáy biển. - Ngọc Nam Thiên giết con của Cổn Long Vương?
Mấy người đi rồi, Chu Báo nhíu mày, tin tức này, làm cho hắn nhìn ra cơ hội, cũng làm cho hắn cảm giác được nguy hiểm, chuyện này càng ngày càng phức tạp. - Như vậy cũng tốt, hắn giết cái gì Tứ thái tử kia, lực chú ý của tất cả thế lực trong hải vực này tập trung lên người của hắn, chỉ cần ta cần thận làm việc, nói không chừng sẽ có cơ hội, chỉ cần nghĩ biện pháp cứu những người khác ra, cho dù trở lại Đông Tứ Vực, cũng có thể bàn giao.
Chuyện đã tới bước này, Chu Báo cũng không ôm hi vọng gì với nhiệm vụ đuổi giết, đồng thời, trong nội tâm lại dâng lên nghi kị mới, vùng biển nguy hiểm này bọn họ không biết gì, nhưng làm sao mà đám lão gia hỏa ngồi trong tông môn lại không biết chứ? Cho dù có La Thiên pháp khí, bằng vào mười mấy người bọn họ, muốn thông qua vùng biển mấy mươi vạn dặm này là chuyện không thể nào, những người kia muốn câu thông với tông môn ở Tây Tam Vực, vì cái gì lại có thể vượt qua vùng biển mà câu thông chứ?
Sau khi khôi phục, Chu Báo muốn đi tìm bọn người Ngọc Nam Thiên, phải biết rằng, bọn người Ngọc Nam Thiên bị Cẩm Hoa công tử hút vào trong hồ lô thì hắn đã bị hút vào trước đó, cho nên hắn không biết.
Nhưng vùng biển này quá lớn, mà cái hải vực này cũng cực lớn, tồn tại vô số tinh quái, rất nhiều tin tức không thể dấu diếm được, mới vừa đi ra, hắn liền từ trong miệng tinh quái đi ngang qua, biết được tin tức của bọn người Ngọc Nam Thiên, bọn họ bị Cẩm Hoa công tử bắt lấy.
Cũng từ trong tin tức này, hắn biết rõ tên của Cẩm Hoa công tử.
Theo như lời của Cẩm Hoa công tử, tình huống bây giờ, hắn cũng không dám trở lại đông vực, nếu như hiện giờ hắn một thân một mình, cũng không cần quan tâm, nhưng hiện giờ hắn có cơ nghiệp, trên có già, dưới có trẻ, vạn nhất những tông môn đó điên lên, hắn ngăn không được, cái khác không nói, vừa nghĩ tới một bàn tay lớn từ trên trời giáng xuống Trấn Long Hư, hắn đã không bình tĩnh được, với tư cách là một người theo chủ nghĩa thực dụng, hắn không dám đem toàn bộ đặt cược lên Tiên Cung.
- Ta kháo, chẳng lẽ ta phải quay về cứu đám vô dụng kia? Đây chính là hai tên Tứ Kiếp Chân Tiên a, không đúng, không chỉ hai, có trời mới biết có bao nhiêu người, không phải nói Cổn Long Vương ra Phong Hải Lệnh sao? Hiện tại bọn họ bị bắt, đương nhiên sẽ hiến cho Cổ Long Vương.
Trong tưởng tượng, Chu Báo cảm giác phiền toái, dựa theo suy nghĩ của hắn, hắn phải đối mặt với thế lực cường đại nhất của hải vực này, mà trong cái hải vực cường đại này, còn cường đại hơn gấp nhiều lần những tông môn trên đất bằng, Chu Báo cũng không muốn dùng sức một mình đối mặt với thế lực cường đại như vậy.
- Không đúng, trên người tiểu bạch kiểm Ngọc Nam Thiên có tiên khí, sẽ không dễ dàng đi vào khuôn khổ như vậy, nếu như ta là hắn, đã sớm lợi dụng tiên khí chạy trốn, chẳng lẽ trên người tên Cẩm Hoa công tử kia, cũng có tiên khí hay sao?
Chu Báo có chút nghĩ không thông.
- Nếu như ta là hắn, ta sẽ làm như thế nào?
Chu Báo nhẹ nhàng híp mắt lại, bắt đầu nghĩ biện pháp hạ thấp chỉ số thông minh của mình xuống bằng với Ngọc Nam Thiên, trong tưởng tượng, đúng là chỉ còn lại một loại khả năng.
- Chẳng lẽ, cái đồ ngốc kia muốn đàm phán với Cổn Long Vương, hắn cho rằng Linh Tiêu Điện chính là Thiên đình sao? Thống trị chư thiên vạn giới, báo ra danh hào, thì có thể hù chết người ta hay sao?
Trong đầu Chu Báo tự định giá, cảm giác được tên ngu xuẩn Ngọc Nam Thiên này có khả năng sẽ làm như vậy, cảm thán một tiếng, Chu Báo che dấu tiếng động của mình, lẻn vào trong nước.
Sau khi nghe lén được một ít tin tức của đám tinh quái đi ngang qua, Chu Báo biết rõ, trong phiến hải vực này, cũng không phải chỉ có thế lực của Cẩm Hoa công tử, mà là thuộc về thủ hạ của Cổn Long Vương, phạm vi thế lực của một Tứ Kiếp Chân Tiên khác, mà tên Tứ Kiếp Chân Tiên này, có tên là Bạch La công tử, là thủ hạ của Cổn Long Vương, mà thân phận của tên Bạch La công tử này tương đương với Cẩm Hoa công tử, quan hệ cũng không tốt, thuộc về quan hệ cạnh tranh, mà tinh quái hành tẩu trong hải vực này, đại đa số đều là thủ hạ của Bạch La công tử, thời điểm nói tới Cẩm Hoa công tử, luôn mang theo vài ý tứ kinh thường và ghen ghét.
Chu Báo lấy Hỏa công pháp làm chủ tu, cho nên trong hoàn cảnh dưới nước, cảm giác không tốt, nhưng thời điểm này, hắn chỉ có thể ở ở dưới tìm hiểu tin tức.
Thân hình lưu động trong nước như cá, hắn nhanh chóng lẻn xuống đáy nước, tìm một chỗ ẩn nấp, vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật ẩn tàng khí tức, lúc này hắn như biến thành một cục đá trong nước.
Không lâu sau, ở một nơi xa xa, có mấy con tinh quái rẽ nước mà đến, vừa đi vừa nói chuyện.
Thời điểm trên đại lục, Chu Báo đã từng nghe qua, biển cả rộng lớn khôn cùng, nhưng chưa từng tự thể nghiệm qua, lúc này muốn qua biển, cuối cùng Chu Báo cũng đã thể nghiệm được, mà thể nghiệm này vô cùng khắc sâu a!
Trong phạm vi Tử Hải Vực, phạm vi thế lực động một cái là lấy mấy mươi vạn dặm để hình dung, cái này còn chưa tính, bởi vì Đông Tử Vực thập phần rộng lớn, thế lực có phạm vi thế lực mấy mươi vạn dặm cũng không ít, không nói cái khác, mượn Đại Tấn vương triều mà nói, diện tích chỉ có mấy ngàn vạn dặm, nhưng diện tích đó không phải là khoảng cách, bởi vì chúng liền một khối, mà Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực lấy khoảng cách đó làm khoảng cách giới hạn cho nhau, mà cái khoảng cách này có tới bảy tám vạn dặm, cho dù là Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực, vùng biển tính theo đường thẳng cũng cách nhau mấy mươi vạn dặm, hơn nữa, tổng thể mà nói, Thất Thần Vực bị Vô Tận Hải Vực bao phủ, nghiêm khắc nói, chúng chẳng khác nào bảy hòn đảo có diện tích lớn nhất mà thôi.
Chính vì vùng biển này có diện tích khổng lồ như thế, cho nên sản sinh ra rất nhiều Yêu Tiên cường đại, mà làm cho Chu Báo cảm thấy không thể tưởng tượng nhất chính là, với diện tích khổng lồ như vậy, địa bàn cường đại như vậy, cả vùng biển này nằm dưới sự thống trị của Thiên Hoàng, như vậy, tên Thiên Hoàng này rốt cuộc cường đại đến cỡ nào? Chu Báo không cách nào tưởng tượng nổi.
So với biển cả ở kiếp trước, thì vùng biển này lớn hơn biển cả của địa cầu cộng lại vô số lần, cũng sâu vô số lần, độ sâu mấy vạn trượng chỉ là còn số bình thường, thế giới dưới đáy biển, cũng không thua kém gì trên lục địa, thậm chí còn phong phú hơn vô số lần.
Mà dưới đáy biển có vô số sơn mạch núi non liên tiếp nhau, tùy tiện một sơn mạch cũng kéo dài tới mấy mươi vạn dặm, diện tích còn không nhỏ hơn Mãng Thương Sơn ở quê cũ của Chu Báo, mà đây chỉ là một cái sơn mạch thập phần bình thường mà thôi, mà trong những sơn mạch này vẫn có thực vật, động vật, yêu thú, ma thú, yêu quái, nhiều chủng loại phong phú, số lượng cực nhiều, hơn xa sơn mạch trên lục địa, địa hình dưới đáy biển vô cùng phức tạp, những thứ trên lục đia có nó đều có, những thứ lục địa không có, nó cũng có. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Trừ sơn mạch dưới đáy biển ra, thì phiền toái nhất trên biển chính là rãnh biển, mà những rãnh biển này hết sức phổ biến, động một cái là sâu mấy chục vạn trượng, sâu không thấy đáy, có trời mới biết phía dưới những rãnh biển này có thứ đồ vật nào cổ quái hay không, phải biết rằng, càng xuống sâu, áp lực của nước biển vô cùng lớn, với thực lực của Chu Báo bây giờ, tiềm hành dưới nước mấy ngàn trượng, cũng đã cảm thấy áp lực cường đại, mà ở trong vùng biển này, có một phương pháp phán đoán thực của sinh vật, càng là yêu thú sinh sống dưới đáy biển càng sâu, thì càng cường đại, thực lực cũng quỷ dị khó lường.
Với thực lực của Chu Báo, nếu như không phải đang vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật, không phát ra một tia sơ hở nào, chỉ có ở phía dưới đáy biển mấy vạn trượng, đương nhiên, đại đa số yêu ma tinh quái, đều sinh tồn ở đây, sâu hơn vạn trượng, đó là một ít tồn tại cường đại, mà những tồn tại cường đại này, cho dù là kẻ thống trị hải vực như Cổn Long Vương cũng không dám đắc tội, không dám trêu chọc.
Đối với vũng biển này mà nói, hải vực sâu mấy vạn trượng, liền tương đương với lục địa đại lục, số lượng sinh vật sinh tồn rất nhiều, sinh vật cũng đại chúng. Chu Báo tập trung tư tưởng nín thở, đem thân thể của mình núp vào trong một cái khe ở đáy biển, khe đá nằm ở dưới chân một cái một cái sơn mạch cực lớn, bị một tảng đá lớn ngăn trở, bốn năm ngàn trượng dưới đáy biển, ánh sáng trên đỉnh đầu rất khó xuyên thấu xuống dưới, hơn nữa có tảng đá lớn này làm vật che chắn, mọi thứ bên người khe đá đều là bóng tối.
Thế giới dưới đáy biển, u ám thâm trầm, nơi ánh sáng phát ra cũng không phải ánh mặt trời, mà là các con tôm cá và các sinh vật đang du động, phát ra ánh sáng yếu ớt, cũng có một ít rong biển bám vào mặt đá phát ra ánh sáng, những thứ ánh sáng này và ánh sáng yếu ớt của mặt trời thỉnh thoảng chiếu xuống hỗn hợp lại, liền hình thành nguồn sáng dưới đáy biển.
Đối với thường nhân trên lục địa mà nói, những nguồn sáng này bao phủ bao phủ hải vực còn tối hơn cả đêm tối, nhưng đối với sinh vật biển, đặc biệt là tinh quái mà nói, thì đây chính là ánh thái dương ban ngày như ở trên lục địa, đương nhiên, mượn nhờ thị lực biến thái của Hỏa Hồng Tình, Chu Báo vô cùng quen thuộc với hoàn cảnh chung quanh, trong trăm trượng, cho dù là sinh vật phù du nhỏ bé, cũng không thoát khỏi thị lực biến thái của hắn.
Mà ở xa xa có năm con tinh quái rẽ nước lao tới, vừa nhìn là đã biết năm gia hỏa này là tinh quái, tuy có được hình dáng của loài người, nhưng trên thân thể vẫn còn một chút đặc thù, nói thí dụ như có một tên trong số gia hỏa này, thân thể cường tráng và có cái đầu là cá, ngón tay chỉ có bốn, ở giữa các ngón tay là một cái màng thịt trong suốt, những gia hỏa khác cũng không khác biệt lắm, có đầu tôm, có đầu bạch tuột, mà tên cầm đầu, chính là một đầu rùa, ở sau lưng có mai rùa màu đen, hoàn toàn tương tự quy thừa tướng trong TV kiếp trước Chu Báo nhìn thấy
Mấy tinh quái này vừa đi vừa nói chuyện, cũng không biết tránh người, trên thực tế, cũng không phải phải tránh, bởi vì bọn họ không thể tưởng tượng được lại có một tên gia hỏa đang nghe lén.
- Quy quân sư, ngài nói, chuyện này là thật hay không, thậm chí có người từ trong Long Uyên Ngục trốn ra ngoài, còn giết mười mấy tên thủ vệ?
Một tên tráng hán đầu cá hỏi, trong giọng nói tràn ngập hiếu kỳ.
- Đương nhiên là thật, vi chuyện này, Cổn Long Vương rất giận dữ!
Quy quân sư nói ra, trong giọng nói còn lộ ra ý tứ vui vẻ.
- Lúc này đây, người khổ nhất chính là Cẩm Hoa công tử, hắn là người bắt được những tên nhân loại đó, hắn cũng không ngờ, những gia hỏa dám vượt qua biển, có tên nào dễ đối phó đâu, không nói đến ngay từ đầu đã có một tên trốn đi, thiếu chút nữa còn hủy đi Thủy phủ của hắn, mà những tên gia hỏa đã chạy đi, cũng không phải dễ trêu chọc, nghe nói trên người của hắn ẩn tàng một món tiên khí, chính là món tiên khí này, Cổn Long Vương mới phát Phong Hải Lệnh, khi bắt được, trên người của những kẻ này có rất nhiều pháp khí, thậm chí còn có vài món Thuần Dương pháp khí, La Thiên pháp khí, nhưng lại không có chút tin tức nào về tiên khí, Cổn Long Vương bệ hạ giam chúng vào Long Uyên Ngục, muốn từ từ tra tấn cho chúng khai ra, nhưng không thể ngờ được rằng, ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc!
- Đúng vậy a đúng vậy a, lúc này đây, có thể Cẩm Hoa công tử sẽ gặp phiền toái, nghe nói trong số người bị giết, còn có Tứ thái tử của Cổn Long Vương, ha ha, nghe nói tên Tứ thái tử là một kẻ tham tài luyến sắc, muốn mượn cơ hội này đi chiếm chút tiện nghi, không thể ngờ rằng gặp phải chuyện xui xẻo như vậy, bị người nọ xem là thủ vệ nên đánh chết.
Một tên tinh quái đầu tôm có chút hả hê nói ra.
- Nhưng Tứ thái tử là con ruột của Long hậu, bình thường vô cùng yêu thương, tu vi còn không có tới Tán Tiên, mà lần này thì tốt rồi, thoáng cái bị đánh hồn phi phách tán, ngay cả cơ hội phục sinh cũng không có!
- Nói nhỏ thôi, chuyện như thế này, nói lớn tiếng như vậy làm cái gì?
Sau khi nghe được lời này của tinh quái đầu tôm, vẻ mặt Quy quân sư âm trầm, u ám nói ra.
- Chẳng lẽ ngươi chán sống rồi sao?
Tinh quái đầu tôm bị đồng bọn đánh một cái thật mạnh, không dám nói gì.
- Đi nhanh đi, công tử triệu hoán, chúng ta nhất định phải nhanh một chút, Tứ thái tử bị giết, Cổn Long Vương bệ hạ tuyệt đối không bỏ qua, dù là ai, chỉ cần tìm được hung thủ trước tiên, bắt lấy hắn, nhất định sẽ được ban thưởng cực lớn, thậm chí còn có thể nắm được tiên khí trong tay cũng không biết chừng, hắc hắc, lần này Cẩm Hoa công tử gặp đại họa rồi, gây tai họa cho Tứ thái tử, cho dù bệ hạ bỏ qua, sau này cũng không chiếm được chỗ tốt gì, cho nên, hắn đã không còn khả năng tại thành uy hiếp gì đối với công tử cả!
Quy quân sư âm trầm nói ra:
- Nhanh lên một chút, đừng để công tử chờ sốt ruột!
Khi đang nói chuyện, đột nhiên tốc độ năm người nhanh hơn, cấp tốc hướng đi vào chỗ sâu dưới đáy biển.
- Ngọc Nam Thiên giết con của Cổn Long Vương?
Mấy người đi rồi, Chu Báo nhíu mày, tin tức này, làm cho hắn nhìn ra cơ hội, cũng làm cho hắn cảm giác được nguy hiểm, chuyện này càng ngày càng phức tạp.
- Như vậy cũng tốt, hắn giết cái gì Tứ thái tử kia, lực chú ý của tất cả thế lực trong hải vực này tập trung lên người của hắn, chỉ cần ta cần thận làm việc, nói không chừng sẽ có cơ hội, chỉ cần nghĩ biện pháp cứu những người khác ra, cho dù trở lại Đông Tứ Vực, cũng có thể bàn giao.
Chuyện đã tới bước này, Chu Báo cũng không ôm hi vọng gì với nhiệm vụ đuổi giết, đồng thời, trong nội tâm lại dâng lên nghi kị mới, vùng biển nguy hiểm này bọn họ không biết gì, nhưng làm sao mà đám lão gia hỏa ngồi trong tông môn lại không biết chứ? Cho dù có La Thiên pháp khí, bằng vào mười mấy người bọn họ, muốn thông qua vùng biển mấy mươi vạn dặm này là chuyện không thể nào, những người kia muốn câu thông với tông môn ở Tây Tam Vực, vì cái gì lại có thể vượt qua vùng biển mà câu thông chứ?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Sau khi khôi phục, Chu Báo muốn đi tìm bọn người Ngọc Nam Thiên, phải biết rằng, bọn người Ngọc Nam Thiên bị Cẩm Hoa công tử hút vào trong hồ lô thì hắn đã bị hút vào trước đó, cho nên hắn không biết.
Nhưng vùng biển này quá lớn, mà cái hải vực này cũng cực lớn, tồn tại vô số tinh quái, rất nhiều tin tức không thể dấu diếm được, mới vừa đi ra, hắn liền từ trong miệng tinh quái đi ngang qua, biết được tin tức của bọn người Ngọc Nam Thiên, bọn họ bị Cẩm Hoa công tử bắt lấy.
Cũng từ trong tin tức này, hắn biết rõ tên của Cẩm Hoa công tử.
Theo như lời của Cẩm Hoa công tử, tình huống bây giờ, hắn cũng không dám trở lại đông vực, nếu như hiện giờ hắn một thân một mình, cũng không cần quan tâm, nhưng hiện giờ hắn có cơ nghiệp, trên có già, dưới có trẻ, vạn nhất những tông môn đó điên lên, hắn ngăn không được, cái khác không nói, vừa nghĩ tới một bàn tay lớn từ trên trời giáng xuống Trấn Long Hư, hắn đã không bình tĩnh được, với tư cách là một người theo chủ nghĩa thực dụng, hắn không dám đem toàn bộ đặt cược lên Tiên Cung. - Ta kháo, chẳng lẽ ta phải quay về cứu đám vô dụng kia? Đây chính là hai tên Tứ Kiếp Chân Tiên a, không đúng, không chỉ hai, có trời mới biết có bao nhiêu người, không phải nói Cổn Long Vương ra Phong Hải Lệnh sao? Hiện tại bọn họ bị bắt, đương nhiên sẽ hiến cho Cổ Long Vương.
Trong tưởng tượng, Chu Báo cảm giác phiền toái, dựa theo suy nghĩ của hắn, hắn phải đối mặt với thế lực cường đại nhất của hải vực này, mà trong cái hải vực cường đại này, còn cường đại hơn gấp nhiều lần những tông môn trên đất bằng, Chu Báo cũng không muốn dùng sức một mình đối mặt với thế lực cường đại như vậy. - Không đúng, trên người tiểu bạch kiểm Ngọc Nam Thiên có tiên khí, sẽ không dễ dàng đi vào khuôn khổ như vậy, nếu như ta là hắn, đã sớm lợi dụng tiên khí chạy trốn, chẳng lẽ trên người tên Cẩm Hoa công tử kia, cũng có tiên khí hay sao?
Chu Báo có chút nghĩ không thông. - Nếu như ta là hắn, ta sẽ làm như thế nào?
Chu Báo nhẹ nhàng híp mắt lại, bắt đầu nghĩ biện pháp hạ thấp chỉ số thông minh của mình xuống bằng với Ngọc Nam Thiên, trong tưởng tượng, đúng là chỉ còn lại một loại khả năng. - Chẳng lẽ, cái đồ ngốc kia muốn đàm phán với Cổn Long Vương, hắn cho rằng Linh Tiêu Điện chính là Thiên đình sao? Thống trị chư thiên vạn giới, báo ra danh hào, thì có thể hù chết người ta hay sao?
Trong đầu Chu Báo tự định giá, cảm giác được tên ngu xuẩn Ngọc Nam Thiên này có khả năng sẽ làm như vậy, cảm thán một tiếng, Chu Báo che dấu tiếng động của mình, lẻn vào trong nước.
Sau khi nghe lén được một ít tin tức của đám tinh quái đi ngang qua, Chu Báo biết rõ, trong phiến hải vực này, cũng không phải chỉ có thế lực của Cẩm Hoa công tử, mà là thuộc về thủ hạ của Cổn Long Vương, phạm vi thế lực của một Tứ Kiếp Chân Tiên khác, mà tên Tứ Kiếp Chân Tiên này, có tên là Bạch La công tử, là thủ hạ của Cổn Long Vương, mà thân phận của tên Bạch La công tử này tương đương với Cẩm Hoa công tử, quan hệ cũng không tốt, thuộc về quan hệ cạnh tranh, mà tinh quái hành tẩu trong hải vực này, đại đa số đều là thủ hạ của Bạch La công tử, thời điểm nói tới Cẩm Hoa công tử, luôn mang theo vài ý tứ kinh thường và ghen ghét.
Chu Báo lấy Hỏa công pháp làm chủ tu, cho nên trong hoàn cảnh dưới nước, cảm giác không tốt, nhưng thời điểm này, hắn chỉ có thể ở ở dưới tìm hiểu tin tức.
Thân hình lưu động trong nước như cá, hắn nhanh chóng lẻn xuống đáy nước, tìm một chỗ ẩn nấp, vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật ẩn tàng khí tức, lúc này hắn như biến thành một cục đá trong nước.
Không lâu sau, ở một nơi xa xa, có mấy con tinh quái rẽ nước mà đến, vừa đi vừa nói chuyện.
Thời điểm trên đại lục, Chu Báo đã từng nghe qua, biển cả rộng lớn khôn cùng, nhưng chưa từng tự thể nghiệm qua, lúc này muốn qua biển, cuối cùng Chu Báo cũng đã thể nghiệm được, mà thể nghiệm này vô cùng khắc sâu a!
Trong phạm vi Tử Hải Vực, phạm vi thế lực động một cái là lấy mấy mươi vạn dặm để hình dung, cái này còn chưa tính, bởi vì Đông Tử Vực thập phần rộng lớn, thế lực có phạm vi thế lực mấy mươi vạn dặm cũng không ít, không nói cái khác, mượn Đại Tấn vương triều mà nói, diện tích chỉ có mấy ngàn vạn dặm, nhưng diện tích đó không phải là khoảng cách, bởi vì chúng liền một khối, mà Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực lấy khoảng cách đó làm khoảng cách giới hạn cho nhau, mà cái khoảng cách này có tới bảy tám vạn dặm, cho dù là Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực, vùng biển tính theo đường thẳng cũng cách nhau mấy mươi vạn dặm, hơn nữa, tổng thể mà nói, Thất Thần Vực bị Vô Tận Hải Vực bao phủ, nghiêm khắc nói, chúng chẳng khác nào bảy hòn đảo có diện tích lớn nhất mà thôi.
Chính vì vùng biển này có diện tích khổng lồ như thế, cho nên sản sinh ra rất nhiều Yêu Tiên cường đại, mà làm cho Chu Báo cảm thấy không thể tưởng tượng nhất chính là, với diện tích khổng lồ như vậy, địa bàn cường đại như vậy, cả vùng biển này nằm dưới sự thống trị của Thiên Hoàng, như vậy, tên Thiên Hoàng này rốt cuộc cường đại đến cỡ nào? Chu Báo không cách nào tưởng tượng nổi.
So với biển cả ở kiếp trước, thì vùng biển này lớn hơn biển cả của địa cầu cộng lại vô số lần, cũng sâu vô số lần, độ sâu mấy vạn trượng chỉ là còn số bình thường, thế giới dưới đáy biển, cũng không thua kém gì trên lục địa, thậm chí còn phong phú hơn vô số lần.
Mà dưới đáy biển có vô số sơn mạch núi non liên tiếp nhau, tùy tiện một sơn mạch cũng kéo dài tới mấy mươi vạn dặm, diện tích còn không nhỏ hơn Mãng Thương Sơn ở quê cũ của Chu Báo, mà đây chỉ là một cái sơn mạch thập phần bình thường mà thôi, mà trong những sơn mạch này vẫn có thực vật, động vật, yêu thú, ma thú, yêu quái, nhiều chủng loại phong phú, số lượng cực nhiều, hơn xa sơn mạch trên lục địa, địa hình dưới đáy biển vô cùng phức tạp, những thứ trên lục đia có nó đều có, những thứ lục địa không có, nó cũng có. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Trừ sơn mạch dưới đáy biển ra, thì phiền toái nhất trên biển chính là rãnh biển, mà những rãnh biển này hết sức phổ biến, động một cái là sâu mấy chục vạn trượng, sâu không thấy đáy, có trời mới biết phía dưới những rãnh biển này có thứ đồ vật nào cổ quái hay không, phải biết rằng, càng xuống sâu, áp lực của nước biển vô cùng lớn, với thực lực của Chu Báo bây giờ, tiềm hành dưới nước mấy ngàn trượng, cũng đã cảm thấy áp lực cường đại, mà ở trong vùng biển này, có một phương pháp phán đoán thực của sinh vật, càng là yêu thú sinh sống dưới đáy biển càng sâu, thì càng cường đại, thực lực cũng quỷ dị khó lường.
Với thực lực của Chu Báo, nếu như không phải đang vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật, không phát ra một tia sơ hở nào, chỉ có ở phía dưới đáy biển mấy vạn trượng, đương nhiên, đại đa số yêu ma tinh quái, đều sinh tồn ở đây, sâu hơn vạn trượng, đó là một ít tồn tại cường đại, mà những tồn tại cường đại này, cho dù là kẻ thống trị hải vực như Cổn Long Vương cũng không dám đắc tội, không dám trêu chọc.
Đối với vũng biển này mà nói, hải vực sâu mấy vạn trượng, liền tương đương với lục địa đại lục, số lượng sinh vật sinh tồn rất nhiều, sinh vật cũng đại chúng. Chu Báo tập trung tư tưởng nín thở, đem thân thể của mình núp vào trong một cái khe ở đáy biển, khe đá nằm ở dưới chân một cái một cái sơn mạch cực lớn, bị một tảng đá lớn ngăn trở, bốn năm ngàn trượng dưới đáy biển, ánh sáng trên đỉnh đầu rất khó xuyên thấu xuống dưới, hơn nữa có tảng đá lớn này làm vật che chắn, mọi thứ bên người khe đá đều là bóng tối.
Thế giới dưới đáy biển, u ám thâm trầm, nơi ánh sáng phát ra cũng không phải ánh mặt trời, mà là các con tôm cá và các sinh vật đang du động, phát ra ánh sáng yếu ớt, cũng có một ít rong biển bám vào mặt đá phát ra ánh sáng, những thứ ánh sáng này và ánh sáng yếu ớt của mặt trời thỉnh thoảng chiếu xuống hỗn hợp lại, liền hình thành nguồn sáng dưới đáy biển.
Đối với thường nhân trên lục địa mà nói, những nguồn sáng này bao phủ bao phủ hải vực còn tối hơn cả đêm tối, nhưng đối với sinh vật biển, đặc biệt là tinh quái mà nói, thì đây chính là ánh thái dương ban ngày như ở trên lục địa, đương nhiên, mượn nhờ thị lực biến thái của Hỏa Hồng Tình, Chu Báo vô cùng quen thuộc với hoàn cảnh chung quanh, trong trăm trượng, cho dù là sinh vật phù du nhỏ bé, cũng không thoát khỏi thị lực biến thái của hắn.
Mà ở xa xa có năm con tinh quái rẽ nước lao tới, vừa nhìn là đã biết năm gia hỏa này là tinh quái, tuy có được hình dáng của loài người, nhưng trên thân thể vẫn còn một chút đặc thù, nói thí dụ như có một tên trong số gia hỏa này, thân thể cường tráng và có cái đầu là cá, ngón tay chỉ có bốn, ở giữa các ngón tay là một cái màng thịt trong suốt, những gia hỏa khác cũng không khác biệt lắm, có đầu tôm, có đầu bạch tuột, mà tên cầm đầu, chính là một đầu rùa, ở sau lưng có mai rùa màu đen, hoàn toàn tương tự quy thừa tướng trong TV kiếp trước Chu Báo nhìn thấy
Mấy tinh quái này vừa đi vừa nói chuyện, cũng không biết tránh người, trên thực tế, cũng không phải phải tránh, bởi vì bọn họ không thể tưởng tượng được lại có một tên gia hỏa đang nghe lén. - Quy quân sư, ngài nói, chuyện này là thật hay không, thậm chí có người từ trong Long Uyên Ngục trốn ra ngoài, còn giết mười mấy tên thủ vệ?
Một tên tráng hán đầu cá hỏi, trong giọng nói tràn ngập hiếu kỳ. - Đương nhiên là thật, vi chuyện này, Cổn Long Vương rất giận dữ!
Quy quân sư nói ra, trong giọng nói còn lộ ra ý tứ vui vẻ.
- Lúc này đây, người khổ nhất chính là Cẩm Hoa công tử, hắn là người bắt được những tên nhân loại đó, hắn cũng không ngờ, những gia hỏa dám vượt qua biển, có tên nào dễ đối phó đâu, không nói đến ngay từ đầu đã có một tên trốn đi, thiếu chút nữa còn hủy đi Thủy phủ của hắn, mà những tên gia hỏa đã chạy đi, cũng không phải dễ trêu chọc, nghe nói trên người của hắn ẩn tàng một món tiên khí, chính là món tiên khí này, Cổn Long Vương mới phát Phong Hải Lệnh, khi bắt được, trên người của những kẻ này có rất nhiều pháp khí, thậm chí còn có vài món Thuần Dương pháp khí, La Thiên pháp khí, nhưng lại không có chút tin tức nào về tiên khí, Cổn Long Vương bệ hạ giam chúng vào Long Uyên Ngục, muốn từ từ tra tấn cho chúng khai ra, nhưng không thể ngờ được rằng, ăn trộm gà không được còn mất nắm thóc!
- Đúng vậy a đúng vậy a, lúc này đây, có thể Cẩm Hoa công tử sẽ gặp phiền toái, nghe nói trong số người bị giết, còn có Tứ thái tử của Cổn Long Vương, ha ha, nghe nói tên Tứ thái tử là một kẻ tham tài luyến sắc, muốn mượn cơ hội này đi chiếm chút tiện nghi, không thể ngờ rằng gặp phải chuyện xui xẻo như vậy, bị người nọ xem là thủ vệ nên đánh chết.
Một tên tinh quái đầu tôm có chút hả hê nói ra. - Nhưng Tứ thái tử là con ruột của Long hậu, bình thường vô cùng yêu thương, tu vi còn không có tới Tán Tiên, mà lần này thì tốt rồi, thoáng cái bị đánh hồn phi phách tán, ngay cả cơ hội phục sinh cũng không có! - Nói nhỏ thôi, chuyện như thế này, nói lớn tiếng như vậy làm cái gì?
Sau khi nghe được lời này của tinh quái đầu tôm, vẻ mặt Quy quân sư âm trầm, u ám nói ra. - Chẳng lẽ ngươi chán sống rồi sao?
Tinh quái đầu tôm bị đồng bọn đánh một cái thật mạnh, không dám nói gì.
- Đi nhanh đi, công tử triệu hoán, chúng ta nhất định phải nhanh một chút, Tứ thái tử bị giết, Cổn Long Vương bệ hạ tuyệt đối không bỏ qua, dù là ai, chỉ cần tìm được hung thủ trước tiên, bắt lấy hắn, nhất định sẽ được ban thưởng cực lớn, thậm chí còn có thể nắm được tiên khí trong tay cũng không biết chừng, hắc hắc, lần này Cẩm Hoa công tử gặp đại họa rồi, gây tai họa cho Tứ thái tử, cho dù bệ hạ bỏ qua, sau này cũng không chiếm được chỗ tốt gì, cho nên, hắn đã không còn khả năng tại thành uy hiếp gì đối với công tử cả!
Quy quân sư âm trầm nói ra: - Nhanh lên một chút, đừng để công tử chờ sốt ruột!
Khi đang nói chuyện, đột nhiên tốc độ năm người nhanh hơn, cấp tốc hướng đi vào chỗ sâu dưới đáy biển. - Ngọc Nam Thiên giết con của Cổn Long Vương?
Mấy người đi rồi, Chu Báo nhíu mày, tin tức này, làm cho hắn nhìn ra cơ hội, cũng làm cho hắn cảm giác được nguy hiểm, chuyện này càng ngày càng phức tạp. - Như vậy cũng tốt, hắn giết cái gì Tứ thái tử kia, lực chú ý của tất cả thế lực trong hải vực này tập trung lên người của hắn, chỉ cần ta cần thận làm việc, nói không chừng sẽ có cơ hội, chỉ cần nghĩ biện pháp cứu những người khác ra, cho dù trở lại Đông Tứ Vực, cũng có thể bàn giao.
Chuyện đã tới bước này, Chu Báo cũng không ôm hi vọng gì với nhiệm vụ đuổi giết, đồng thời, trong nội tâm lại dâng lên nghi kị mới, vùng biển nguy hiểm này bọn họ không biết gì, nhưng làm sao mà đám lão gia hỏa ngồi trong tông môn lại không biết chứ? Cho dù có La Thiên pháp khí, bằng vào mười mấy người bọn họ, muốn thông qua vùng biển mấy mươi vạn dặm này là chuyện không thể nào, những người kia muốn câu thông với tông môn ở Tây Tam Vực, vì cái gì lại có thể vượt qua vùng biển mà câu thông chứ?