Chẳng lẽ bọn họ không biết vùng biển nguy hiểm này không thể không thể câu thông với Tây Tam Vực sao? Đám lão gia hỏa đáng chết kia không biết đang đánh cái chủ ý chó má gì? Chẳng lẽ cố tình muốn đẩy bọn họ tiến vào trong Vô Tận Hải Vực, cho bọn họ đi chịu chết hay sao? Nếu đúng là như vậy, tại sao làm thế? Phải có nguyên nhân gì khiến cho bọn họ quyết định như thế? Hoặc là, bọn họ muốn khai chiến với vùng biển, nhưng với hơn mười cái mạng thì có thể lấy cớ khai chiến hay sao?
Cũng không đúng a! Thực lực vùng biển cường đại như vậy, khai chiến, chẳng phải là muốn chết sao? Còn nữa, nghi hoặc trong lòng Chu Báo càng ngày càng nhiều, trăm mối không có lời giải. - Tính toán, tạm thời không cần suy nghĩ quá nhiều, việc cần làm bây giờ chính là phải nghĩ biện pháp cứu đám gia hỏa kia ra a, Ngọc Nam Thiên trốn đi, bởi vì trên người của hắn có tiên khí, tạm thời không đi quản hắn khỉ gió gì, quản cũng không quản được, chỉ mong là những gia hỏa trong Long Uyên Ngục không bị gì!
Nghĩ tới đây, thân thể Chu Báo bắt đầu co rút lại, bỗng nhiên hỏa diễm nhàn nhạt trên người của hắn nổi lên, trong thời gian ngắn, hoàn toàn chuyển hóa thành yêu khí, đúng, là yêu khí! Tuy hắn không phải là tinh quái, không phải yêu ma, nhưng trong chân nguyên của hắn có yêu hỏa Thái Cổ Thực Long Thu, lại hấp thu quả trứng khổng lồ của Thái Cổ Yêu Vượn Chu, muốn đổi chân nguyên của mình thành yêu khí là chuyện rất dễ dàng, nhưng yêu khí của Vượn Chu hắn không quen thuộc, cũng không có thời gian quen thuộc, bởi vì đây là đáy biển, dù uy lực của yêu hỏa Thực Long Thu bị áp chế, cho nên, nhưng lựa chọn duy nhất của hắn vẫn là yêu khí của Thực Long Thu, Thực Long Thu cũng là sinh vật dưới nước, thời đại Thái Cổ, cũng sinh tồn trong biển sâu, bởi vậy, thời điểm Chu Báo chuyển hóa chân nguyên của hắn thành yêu khí, liền cảm giác rất thoải mái, một tầng sương mù màu đen sẫm bao phủ toàn thân của hắn, rất nhanh, liền hóa thành một kiện trường bào thành lụa đen, bao bọc người hắn, mà bộ dạng của hắn không có biến hóa, nhưng dưới tác dụng của yêu khí màu đen này, làn da vốn trong suốt như ngọc của hắn đen lại, thân hình khẽ động, hắn tiến trở lại khe đá, thản nhiên tiến vào trong chỗ sâu của biển cả.
Chu Báo đã nghỉ ngơi và hồi phục ở dưới đáy biển một tháng, nhưng trong thời gian một tháng này hắn ẩn dấu thân hình, khống chế khí tức, chưa từng đi ra ngoài, cho nên hiện giờ đối với đáy biển này, nhưng cũng từ trong miệng tinh quái đi ngang qua mà biết được đôi chút, nhưng mà, từ nơi này nhiều lần có tinh quái đi qua xem xét tình huống, hẳn là một yếu đạo giao thông.
Đúng là yếu đạo giao thông, toàn thân Chu Báo ẩn trong áo đen, yêu khí nội liễm, âm khí um tùm, sau khi đem chân nguyên chuyển hóa thành yêu khí Thực Long Thu, Chu Báo liền cảm giác được trạng thái mình ở trong nước thoải mái hơn rất nhiều, có cảm giác như cá gặp nước. Trên đường đi, hắn cũng gặp mấy tinh quái đi ngang, tuy những tinh quái không nhìn ra sâu cạn của hắn, nhưng cũng cảm giác được yêu khí trên người của hắn không đơn giản, cho nên luôn bảo trì thái độ cẩn thận.
Hắn đi tới thế giới dưới đáy biển này, cũng biết được nơi đây không phải thiên hạ thái bình, giết yêu đoạt bảo là chuyện rất bình thường, mà bộ dáng thần bí như Chu Báo, gia hỏa lẻ loi một mình hành tẩu dưới biển, chỉ cần không phải kẻ điên, kẻ không có đủ thực tài, đối mặt với gia hỏa như vậy, biện pháp tốt nhất chính là tránh được bao xa thì tránh xa bấy nhiêu. - Ngươi, tới đây!
Trên đường đi thấy có vài tên nhìn thấy mình liền bỏ chạy, Chu Báo có chút nóng tính, đưa một ngón tay lên chỉ vào một tinh quái ở gần mình nhất, cũng là gia hỏa chạy nhanh nhất, theo tiếng của hắn, một cổ hấp lực vô hình đem tên tinh quái có tu vi Bát phẩm trói buộc lại, làm cho tên tinh quái đầu cá này sợ hãi, nói ra: - Đại tiên tha mạng, đại tiên tha mạng!
Về phần những tên tinh quái khác đi cùng hắn, tất cả đều bỏ chạy đi, mặc kệ cho tên đồng bạn không may. - Tinh quái dưới đáy biển này, đều không có nghĩa khí như thế!
Chu Báo thấp giọng nói thầm một câu, nhìn tên tinh quái này đang chảy nước mắt nước mũi, nói ra: - Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm khó ngươi!
Khi đang nói chuyện, khoát tay, liền nâng tên tinh quái này đi tới một nơi ẩn khuất. - Đại tiên có gì phân phó, dù tiểu nhân có xông pha khói lửa, quyết không chối từ!
Sau khi nghe được giọng nói có vẻ hòa ái của Chu Báo, nội tâm xoắn xuýt của tên tinh quái này buông xuống. - Ta là là người từ vùng biển khác tới tìm người, ta lại không quen cuộc sống nơi đây, ngươi đem tình huống hải vực này nói cho ta nghe một chút, như như giúp ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi, nếu có chủ tâm giấu diếm, ta có hơn vạn cách khiến ngươi sống không bằng chết!
Nói xong lời cuối cùng, trong lời nói của Chu Báo lộ ra yêu khí sâm lãnh, cơ hồ làm cho tên tinh quái này đông cứng lại trong chốc lát. - Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không dám!
Tên tinh quái này liên tục nói. - Ngươi tên là gì? - Tiểu Hỗn Tứ! - Hỗn Tứ? - Tiểu nhân xếp thứ tư trong nhà, cho nên gọi là Hỗn Tứ!
Tên tinh quái này cung kính nói ra, nhìn thấy nghi hoặc trên mặt của Chu Báo, hắn mới giải thích kỹ càng lai lịch của mình, Chu Báo nghe mà đổ mồ hôi, mình tùy tiện chọn một tinh quái, lại chọn ra một tên hỗn đản có tên giống mình này? Chen ngang lời nói thao thao bất tuyệt của tên này, Chu Báo nói ra: - Nói chuyện của ngươi làm cái rắm gì, nói tình huống nơi đây đi!
Lúc này tên Hỗn Tứ mới chấm dứt giới thiệu lai lịch, bắt đầu nói về tình huống của hải vực này.
Cái hải vực này là do Bạch La công tử chưởng quản, Bạch La công tử và Cẩm Hoa công tử, đều là sứ giả của Cổn Long Vương, quyền lực rất lớn, trong phiến biển rộng này, địa vị gần với Cổn Long Vương, riêng phần mình thống lĩnh vùng biển tám vạn dặm, địa phương mà bọn họ đang đứng gọi là Trực Giác Loan, đây là một cái vịnh, trong vùng biển này, cũng tương đương với một cái trấn trên đại lục, nằm trong Trực Giác Loan, gọi là Trực Giác Trấn, cũng là một nơi phồn hoa trong hải vực này, cho nên tinh quái đi lại trên con đường này tương đối nhiều. Điều này làm cho Chu Báo cảm thấy ngoài ý muốn, trong ấn tượng của hắn, đáy biển khổng lồ như thế, nếu có núi lớn và cách trở, trực tiếp đi qua là được, tại sao lại phải đi qua thông đạo?
Về sau trải qua giải thích, hắn mới hiểu được, cái đáy biển này cũng không so với lục địa, cho dù nằm ở phía trên thủy vực vạn trượng, mà không gian phía trên đủ cho tất cả sinh linh du đãng.
Nhưng lại có Bằng Ngư Dược, cái gọi là Bằng Ngư Dược,chỉ là những sinh linh bình thường, là gia hỏa chưa khai mở linh trí, cũng không hóa thành người, cho dù có con khai mở linh trí, cũng không phải là sinh linh mò mẫm đường đi, bởi vì trong cái hải vực này có phân chia địa bàn, cho nên mỗi tấc của vùng biển này, đều có chủ nhân, mà một con cự kình bình thường bơi từ từ qua lãnh thổ có chủ nhân cũng không phải là dễ dàng, bởi vì dù là một tiểu tinh quái nhược tiểu xúc phạm địa bàn của bọn họ cũng không được, đương nhiên, cũng không có nghĩa là sinh vật có trí khôn ở đây đều ngăn cấm sinh vật đi qua địa bàn của mình, giống như trên lục địa, trong vùng biển này, men theo tất cả thế lực lớn nhỏ, đều có tồn tại một con đường đi tới thành thị, thị trấn, thôn trang, nói theo một ý nào đó, nếu không cân nhắc sự khác nhau giữa đáy biển và đại lục, phương tiện trụ cột đều giống nhau.
Hiện tại Chu Báo đang ngây ngốc chính là con đường đi thông nhanh nhất qua Trực Giác Loan, Trực Giác Loan là thị trấn lớn nhất trong phương viên mấy ngàn dặm, là địa bàn của Bạch La công tử.
Sau khi hỏi xong các vấn đề, Chu Báo khoát khoát tay, ý bảo cho Hỗn Tứ rời đi, Hỗn Tứ giống như được đại xá, chỉ hai ba hô hấp là tháo chạy không thấy bóng dáng.
Đối với việc giết chết tiểu tinh quái, Chu Báo không có hứng thú gì, mà hắn cũng không muốn ở gần Trực Giác Loan gây ra huyết án gì, tuy trong vùng biển của yêu ma không có quá nhiều ước thúc, nhưng Trực Giác Loan là thị trấn lớn nhất trong sự quản hạt của Bạch La công tử, giết người ở chỗ này, rất dễ dàng bị chú ý, mục đích hiện tại của hắn không phải là làm cho người ta chú ý, mà là tiềm tung biệt tích, tìm kiếm cơ hội, cũng mấy gia hỏa kia ra. - Hiện tại ta cần một thân phận hợp lý, tuy vùng biển này rất lớn, nhưng tất cả các vực điều rất rõ ràng, mà những người xa lạ du đãng độc hành như ta lại không nhiều, mà lúc này là thời khắc mấu chốt, một gia hỏa như ta xuất hiện ở địa phương như Trực Giác Loan, nhất định sẽ làm cho người ta chú ý!
Chu Báo lẳng lặng suy tư, hắn đi tới nơi này nhiều năm như vậy, tuy hắn có vận khí tốt, nhưng hắn cũng hiểu rõ một chuyện, đó là tuyệt đối không được ôm đồm về cái gọi là vận khí, bởi vì đó là hành vi muốn chết, đặc biệt là đối mặt với một vùng biển và trong hoàn cảnh không quen thuộc hiện giờ, lại phải đối mặt với địch nhân húng hổ đuổi bắt hắn, may mắn là thứ không nên dựa vào!
Từ chỗ của Hỗn Tứ, Chu Báo còn biết, ở bên trong Vô Biên Hải Vực này, tuy người du đãng ở các vực không nhiều lắm, nhưng cũng không phải là không có, những người này, du đãng khắp nơi có hai mục đích chủ yếu, một là người bán hàng rong, hai là tu hành, thứ ba, giống như hành tẩu trên giang hồ.
Người bán hàng rong không nói, bọn họ đều du đãng theo lộ tuyến cố định, đều có chứng minh thân phận, đi đâu cũng có thể thông hành, mà gia hỏa du đãng bốn phía để tu hành, không chỗ nào không phải là nhân vật cường đại, nhân vật lợi hại, hoặc là muốn tăng trưởng kinh nghiệm, hoặc là vì đột phá cảnh giới, muốn du đãng trong các vùng biển, tôi luyện chính mình, đương nhiên, đại bộ phận những gia hỏa này đều có thực lực cường đại, không có tu vi Chân Tiên thì khó mà đi khắp Vô Tận Hải Vực này, về phần loại thứ ba, đó là hành tẩu giang hồ, trong Thất Thần Vực này cũng có giang hồ, những người này, kết cục đều không quá tốt, trừ một số cực ít gia hỏa cực kỳ siêu tuyệt ra, cuối cùng nhất, đều chết không chỗ chôn.
Chu Báo quyết định sắm vai người đi giang hồ. Đương nhiên, hắn cũng có thể sắm vai là người tu hành, như vậy chuyện xông vào Trực Giác Loan, đồng dạng sẽ bị chú ý, hắn cần chính là một cơ hội, kỳ thật cũng không khó tìm. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Bởi vì Tứ thái tử của Cổn Long Vương bị giết, Cổn Long Vương giận tím mặt, đã hạ lệnh truy sát, dù là ai, dù thuộc hải vực nào, là thế lực nào, chỉ cần có thể bắt được kẻ giết con của hắn, như vậy, sẽ đạt được ban thưởng cực lớn, có trọng thưởng, tất có dũng phu, trong một tháng này, đã có vô số nhân vật giang hồ tụ tập lại, thậm chí, trong những người này, còn bao hàm loại thứ hai, người du đãng.
Những người du đãng có tu vi Chân Tiên cũng không chống cự được sức hấp dẫn của giải thường mà Cổn Long Vương treo, trong khi tiến hành vây bắt Ngọc Nam Thiên.
Chính giữa Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực được ngăn cách bởi một hải vực rộng mênh mông, mà vùng biển khổng lồ này, do năm vị Vương giả chưởng quản, Cổn Long Vương là một trong số đó, lúc bình thường nếu có việc liên quan tới nhau thì sẽ liên hợp lại, hiện tại, cường giả Yêu Tiên trong năm vực này, cũng bắt đầu hội tụ tại vùng biển của Cổn Long Vương.
Chu Báo muốn làm, chính là tìm một thân phận thích hợp, dung nhập vào trong đại quân giang hồ này. Trực Giác Loan nằm cách đó không xa, Chu Báo cũng không trực tiếp đi qua, hắn giết mấy yêu thú trên biển, thu thập tài liệu trên người của chúng một chút, làm thành một bộ quần áo giống như đám tinh quái bình thường vẫn mặc, mà tốc độ của hắn không tệ, hắn bắt đầu đi giữa đám tinh quái, hắn rất thản nhiên bơi về hướng Trực Giác Loan.
Trực Giác Loan, đây là một nơi bằng phẳng dưới đáy biển, có diện tích khá lớn, cơ hồ gấp mười lần Thanh Dương Trấn, có một cái bảng ghi Trực Giác Loan.
Tuy nhiên sớm có chuẩn bị, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy thị trấn Trực Giác Loan, Chu Báo vẫn bị vẫn bị cảnh vật mình nhìn thấy mà khiếp sợ, đủ loại hình kiến trúc hình thù kỳ lạ san sát nhau, Chu Báo nhìn mà hoa mắt, kiến trúc dưới đáy biển không giống như trên lục địa, phần lớn do núi đá cấu thành, mà kiến trúc trong Trực Giác Loan này phần lớn đều do vỏ sò hến tạo thành, đối với rất nhiều sinh vật biển mà nói, vỏ sò cực lớn là gia viên tự nhiên của chúng, cho nên, trong trí tuệ kế thừa của đám yêu thú, những phong cách kiến trúc như vậy thường có hình dáng đỉnh nhọn của vỏ ốc, chiếm đại bộ phận lớn và nhiều nhất, mà hai chủng hình thái kiến trúc này, chiếm cứ tám phần kiến trúc của Trục Giác Loan, hai phần còn lại, đều có kết cấu làm bằng đá, có một chút làm bằng kim loại, nhưng đều làm từ các tài liệu kỳ quái mà Chu Báo không nhận ra được, hình ảnh này cấu thành nên Trực Giác Loan.
Cửa vào của Trực Giác Loan, là một cái miệng hang nhỏ hẹp, có hai gã tinh quái mặc quân trang đúng canh, nhưng canh gác không nghiêm, chỉ cần nộp thuế vào cái bàn trước mặt tinh quái, là có thể vào. - Đúng như trong thực tế, hoàn toàn không khác gì so với thế giới trên lục địa.
Chẳng lẽ bọn họ không biết vùng biển nguy hiểm này không thể không thể câu thông với Tây Tam Vực sao? Đám lão gia hỏa đáng chết kia không biết đang đánh cái chủ ý chó má gì? Chẳng lẽ cố tình muốn đẩy bọn họ tiến vào trong Vô Tận Hải Vực, cho bọn họ đi chịu chết hay sao? Nếu đúng là như vậy, tại sao làm thế? Phải có nguyên nhân gì khiến cho bọn họ quyết định như thế? Hoặc là, bọn họ muốn khai chiến với vùng biển, nhưng với hơn mười cái mạng thì có thể lấy cớ khai chiến hay sao?
Cũng không đúng a! Thực lực vùng biển cường đại như vậy, khai chiến, chẳng phải là muốn chết sao? Còn nữa, nghi hoặc trong lòng Chu Báo càng ngày càng nhiều, trăm mối không có lời giải.
- Tính toán, tạm thời không cần suy nghĩ quá nhiều, việc cần làm bây giờ chính là phải nghĩ biện pháp cứu đám gia hỏa kia ra a, Ngọc Nam Thiên trốn đi, bởi vì trên người của hắn có tiên khí, tạm thời không đi quản hắn khỉ gió gì, quản cũng không quản được, chỉ mong là những gia hỏa trong Long Uyên Ngục không bị gì!
Nghĩ tới đây, thân thể Chu Báo bắt đầu co rút lại, bỗng nhiên hỏa diễm nhàn nhạt trên người của hắn nổi lên, trong thời gian ngắn, hoàn toàn chuyển hóa thành yêu khí, đúng, là yêu khí! Tuy hắn không phải là tinh quái, không phải yêu ma, nhưng trong chân nguyên của hắn có yêu hỏa Thái Cổ Thực Long Thu, lại hấp thu quả trứng khổng lồ của Thái Cổ Yêu Vượn Chu, muốn đổi chân nguyên của mình thành yêu khí là chuyện rất dễ dàng, nhưng yêu khí của Vượn Chu hắn không quen thuộc, cũng không có thời gian quen thuộc, bởi vì đây là đáy biển, dù uy lực của yêu hỏa Thực Long Thu bị áp chế, cho nên, nhưng lựa chọn duy nhất của hắn vẫn là yêu khí của Thực Long Thu, Thực Long Thu cũng là sinh vật dưới nước, thời đại Thái Cổ, cũng sinh tồn trong biển sâu, bởi vậy, thời điểm Chu Báo chuyển hóa chân nguyên của hắn thành yêu khí, liền cảm giác rất thoải mái, một tầng sương mù màu đen sẫm bao phủ toàn thân của hắn, rất nhanh, liền hóa thành một kiện trường bào thành lụa đen, bao bọc người hắn, mà bộ dạng của hắn không có biến hóa, nhưng dưới tác dụng của yêu khí màu đen này, làn da vốn trong suốt như ngọc của hắn đen lại, thân hình khẽ động, hắn tiến trở lại khe đá, thản nhiên tiến vào trong chỗ sâu của biển cả.
Chu Báo đã nghỉ ngơi và hồi phục ở dưới đáy biển một tháng, nhưng trong thời gian một tháng này hắn ẩn dấu thân hình, khống chế khí tức, chưa từng đi ra ngoài, cho nên hiện giờ đối với đáy biển này, nhưng cũng từ trong miệng tinh quái đi ngang qua mà biết được đôi chút, nhưng mà, từ nơi này nhiều lần có tinh quái đi qua xem xét tình huống, hẳn là một yếu đạo giao thông.
Đúng là yếu đạo giao thông, toàn thân Chu Báo ẩn trong áo đen, yêu khí nội liễm, âm khí um tùm, sau khi đem chân nguyên chuyển hóa thành yêu khí Thực Long Thu, Chu Báo liền cảm giác được trạng thái mình ở trong nước thoải mái hơn rất nhiều, có cảm giác như cá gặp nước. Trên đường đi, hắn cũng gặp mấy tinh quái đi ngang, tuy những tinh quái không nhìn ra sâu cạn của hắn, nhưng cũng cảm giác được yêu khí trên người của hắn không đơn giản, cho nên luôn bảo trì thái độ cẩn thận.
Hắn đi tới thế giới dưới đáy biển này, cũng biết được nơi đây không phải thiên hạ thái bình, giết yêu đoạt bảo là chuyện rất bình thường, mà bộ dáng thần bí như Chu Báo, gia hỏa lẻ loi một mình hành tẩu dưới biển, chỉ cần không phải kẻ điên, kẻ không có đủ thực tài, đối mặt với gia hỏa như vậy, biện pháp tốt nhất chính là tránh được bao xa thì tránh xa bấy nhiêu.
- Ngươi, tới đây!
Trên đường đi thấy có vài tên nhìn thấy mình liền bỏ chạy, Chu Báo có chút nóng tính, đưa một ngón tay lên chỉ vào một tinh quái ở gần mình nhất, cũng là gia hỏa chạy nhanh nhất, theo tiếng của hắn, một cổ hấp lực vô hình đem tên tinh quái có tu vi Bát phẩm trói buộc lại, làm cho tên tinh quái đầu cá này sợ hãi, nói ra:
- Đại tiên tha mạng, đại tiên tha mạng!
Về phần những tên tinh quái khác đi cùng hắn, tất cả đều bỏ chạy đi, mặc kệ cho tên đồng bạn không may.
- Tinh quái dưới đáy biển này, đều không có nghĩa khí như thế!Chu Báo thấp giọng nói thầm một câu, nhìn tên tinh quái này đang chảy nước mắt nước mũi, nói ra:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm khó ngươi!
Khi đang nói chuyện, khoát tay, liền nâng tên tinh quái này đi tới một nơi ẩn khuất.
- Đại tiên có gì phân phó, dù tiểu nhân có xông pha khói lửa, quyết không chối từ!
Sau khi nghe được giọng nói có vẻ hòa ái của Chu Báo, nội tâm xoắn xuýt của tên tinh quái này buông xuống.
- Ta là là người từ vùng biển khác tới tìm người, ta lại không quen cuộc sống nơi đây, ngươi đem tình huống hải vực này nói cho ta nghe một chút, như như giúp ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi, nếu có chủ tâm giấu diếm, ta có hơn vạn cách khiến ngươi sống không bằng chết!
Nói xong lời cuối cùng, trong lời nói của Chu Báo lộ ra yêu khí sâm lãnh, cơ hồ làm cho tên tinh quái này đông cứng lại trong chốc lát.
- Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không dám!
Tên tinh quái này liên tục nói.
- Ngươi tên là gì?
- Tiểu Hỗn Tứ!
- Hỗn Tứ?
- Tiểu nhân xếp thứ tư trong nhà, cho nên gọi là Hỗn Tứ!
Tên tinh quái này cung kính nói ra, nhìn thấy nghi hoặc trên mặt của Chu Báo, hắn mới giải thích kỹ càng lai lịch của mình, Chu Báo nghe mà đổ mồ hôi, mình tùy tiện chọn một tinh quái, lại chọn ra một tên hỗn đản có tên giống mình này? Chen ngang lời nói thao thao bất tuyệt của tên này, Chu Báo nói ra:
- Nói chuyện của ngươi làm cái rắm gì, nói tình huống nơi đây đi!
Lúc này tên Hỗn Tứ mới chấm dứt giới thiệu lai lịch, bắt đầu nói về tình huống của hải vực này.
Cái hải vực này là do Bạch La công tử chưởng quản, Bạch La công tử và Cẩm Hoa công tử, đều là sứ giả của Cổn Long Vương, quyền lực rất lớn, trong phiến biển rộng này, địa vị gần với Cổn Long Vương, riêng phần mình thống lĩnh vùng biển tám vạn dặm, địa phương mà bọn họ đang đứng gọi là Trực Giác Loan, đây là một cái vịnh, trong vùng biển này, cũng tương đương với một cái trấn trên đại lục, nằm trong Trực Giác Loan, gọi là Trực Giác Trấn, cũng là một nơi phồn hoa trong hải vực này, cho nên tinh quái đi lại trên con đường này tương đối nhiều. Điều này làm cho Chu Báo cảm thấy ngoài ý muốn, trong ấn tượng của hắn, đáy biển khổng lồ như thế, nếu có núi lớn và cách trở, trực tiếp đi qua là được, tại sao lại phải đi qua thông đạo?
Về sau trải qua giải thích, hắn mới hiểu được, cái đáy biển này cũng không so với lục địa, cho dù nằm ở phía trên thủy vực vạn trượng, mà không gian phía trên đủ cho tất cả sinh linh du đãng.
Nhưng lại có Bằng Ngư Dược, cái gọi là Bằng Ngư Dược,chỉ là những sinh linh bình thường, là gia hỏa chưa khai mở linh trí, cũng không hóa thành người, cho dù có con khai mở linh trí, cũng không phải là sinh linh mò mẫm đường đi, bởi vì trong cái hải vực này có phân chia địa bàn, cho nên mỗi tấc của vùng biển này, đều có chủ nhân, mà một con cự kình bình thường bơi từ từ qua lãnh thổ có chủ nhân cũng không phải là dễ dàng, bởi vì dù là một tiểu tinh quái nhược tiểu xúc phạm địa bàn của bọn họ cũng không được, đương nhiên, cũng không có nghĩa là sinh vật có trí khôn ở đây đều ngăn cấm sinh vật đi qua địa bàn của mình, giống như trên lục địa, trong vùng biển này, men theo tất cả thế lực lớn nhỏ, đều có tồn tại một con đường đi tới thành thị, thị trấn, thôn trang, nói theo một ý nào đó, nếu không cân nhắc sự khác nhau giữa đáy biển và đại lục, phương tiện trụ cột đều giống nhau.
Hiện tại Chu Báo đang ngây ngốc chính là con đường đi thông nhanh nhất qua Trực Giác Loan, Trực Giác Loan là thị trấn lớn nhất trong phương viên mấy ngàn dặm, là địa bàn của Bạch La công tử.
Sau khi hỏi xong các vấn đề, Chu Báo khoát khoát tay, ý bảo cho Hỗn Tứ rời đi, Hỗn Tứ giống như được đại xá, chỉ hai ba hô hấp là tháo chạy không thấy bóng dáng.
Đối với việc giết chết tiểu tinh quái, Chu Báo không có hứng thú gì, mà hắn cũng không muốn ở gần Trực Giác Loan gây ra huyết án gì, tuy trong vùng biển của yêu ma không có quá nhiều ước thúc, nhưng Trực Giác Loan là thị trấn lớn nhất trong sự quản hạt của Bạch La công tử, giết người ở chỗ này, rất dễ dàng bị chú ý, mục đích hiện tại của hắn không phải là làm cho người ta chú ý, mà là tiềm tung biệt tích, tìm kiếm cơ hội, cũng mấy gia hỏa kia ra.
- Hiện tại ta cần một thân phận hợp lý, tuy vùng biển này rất lớn, nhưng tất cả các vực điều rất rõ ràng, mà những người xa lạ du đãng độc hành như ta lại không nhiều, mà lúc này là thời khắc mấu chốt, một gia hỏa như ta xuất hiện ở địa phương như Trực Giác Loan, nhất định sẽ làm cho người ta chú ý!
Chu Báo lẳng lặng suy tư, hắn đi tới nơi này nhiều năm như vậy, tuy hắn có vận khí tốt, nhưng hắn cũng hiểu rõ một chuyện, đó là tuyệt đối không được ôm đồm về cái gọi là vận khí, bởi vì đó là hành vi muốn chết, đặc biệt là đối mặt với một vùng biển và trong hoàn cảnh không quen thuộc hiện giờ, lại phải đối mặt với địch nhân húng hổ đuổi bắt hắn, may mắn là thứ không nên dựa vào!
Từ chỗ của Hỗn Tứ, Chu Báo còn biết, ở bên trong Vô Biên Hải Vực này, tuy người du đãng ở các vực không nhiều lắm, nhưng cũng không phải là không có, những người này, du đãng khắp nơi có hai mục đích chủ yếu, một là người bán hàng rong, hai là tu hành, thứ ba, giống như hành tẩu trên giang hồ.
Người bán hàng rong không nói, bọn họ đều du đãng theo lộ tuyến cố định, đều có chứng minh thân phận, đi đâu cũng có thể thông hành, mà gia hỏa du đãng bốn phía để tu hành, không chỗ nào không phải là nhân vật cường đại, nhân vật lợi hại, hoặc là muốn tăng trưởng kinh nghiệm, hoặc là vì đột phá cảnh giới, muốn du đãng trong các vùng biển, tôi luyện chính mình, đương nhiên, đại bộ phận những gia hỏa này đều có thực lực cường đại, không có tu vi Chân Tiên thì khó mà đi khắp Vô Tận Hải Vực này, về phần loại thứ ba, đó là hành tẩu giang hồ, trong Thất Thần Vực này cũng có giang hồ, những người này, kết cục đều không quá tốt, trừ một số cực ít gia hỏa cực kỳ siêu tuyệt ra, cuối cùng nhất, đều chết không chỗ chôn.
Chu Báo quyết định sắm vai người đi giang hồ. Đương nhiên, hắn cũng có thể sắm vai là người tu hành, như vậy chuyện xông vào Trực Giác Loan, đồng dạng sẽ bị chú ý, hắn cần chính là một cơ hội, kỳ thật cũng không khó tìm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Bởi vì Tứ thái tử của Cổn Long Vương bị giết, Cổn Long Vương giận tím mặt, đã hạ lệnh truy sát, dù là ai, dù thuộc hải vực nào, là thế lực nào, chỉ cần có thể bắt được kẻ giết con của hắn, như vậy, sẽ đạt được ban thưởng cực lớn, có trọng thưởng, tất có dũng phu, trong một tháng này, đã có vô số nhân vật giang hồ tụ tập lại, thậm chí, trong những người này, còn bao hàm loại thứ hai, người du đãng.
Những người du đãng có tu vi Chân Tiên cũng không chống cự được sức hấp dẫn của giải thường mà Cổn Long Vương treo, trong khi tiến hành vây bắt Ngọc Nam Thiên.
Chính giữa Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực được ngăn cách bởi một hải vực rộng mênh mông, mà vùng biển khổng lồ này, do năm vị Vương giả chưởng quản, Cổn Long Vương là một trong số đó, lúc bình thường nếu có việc liên quan tới nhau thì sẽ liên hợp lại, hiện tại, cường giả Yêu Tiên trong năm vực này, cũng bắt đầu hội tụ tại vùng biển của Cổn Long Vương.
Chu Báo muốn làm, chính là tìm một thân phận thích hợp, dung nhập vào trong đại quân giang hồ này. Trực Giác Loan nằm cách đó không xa, Chu Báo cũng không trực tiếp đi qua, hắn giết mấy yêu thú trên biển, thu thập tài liệu trên người của chúng một chút, làm thành một bộ quần áo giống như đám tinh quái bình thường vẫn mặc, mà tốc độ của hắn không tệ, hắn bắt đầu đi giữa đám tinh quái, hắn rất thản nhiên bơi về hướng Trực Giác Loan.
Trực Giác Loan, đây là một nơi bằng phẳng dưới đáy biển, có diện tích khá lớn, cơ hồ gấp mười lần Thanh Dương Trấn, có một cái bảng ghi Trực Giác Loan.
Tuy nhiên sớm có chuẩn bị, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy thị trấn Trực Giác Loan, Chu Báo vẫn bị vẫn bị cảnh vật mình nhìn thấy mà khiếp sợ, đủ loại hình kiến trúc hình thù kỳ lạ san sát nhau, Chu Báo nhìn mà hoa mắt, kiến trúc dưới đáy biển không giống như trên lục địa, phần lớn do núi đá cấu thành, mà kiến trúc trong Trực Giác Loan này phần lớn đều do vỏ sò hến tạo thành, đối với rất nhiều sinh vật biển mà nói, vỏ sò cực lớn là gia viên tự nhiên của chúng, cho nên, trong trí tuệ kế thừa của đám yêu thú, những phong cách kiến trúc như vậy thường có hình dáng đỉnh nhọn của vỏ ốc, chiếm đại bộ phận lớn và nhiều nhất, mà hai chủng hình thái kiến trúc này, chiếm cứ tám phần kiến trúc của Trục Giác Loan, hai phần còn lại, đều có kết cấu làm bằng đá, có một chút làm bằng kim loại, nhưng đều làm từ các tài liệu kỳ quái mà Chu Báo không nhận ra được, hình ảnh này cấu thành nên Trực Giác Loan.
Cửa vào của Trực Giác Loan, là một cái miệng hang nhỏ hẹp, có hai gã tinh quái mặc quân trang đúng canh, nhưng canh gác không nghiêm, chỉ cần nộp thuế vào cái bàn trước mặt tinh quái, là có thể vào.
- Đúng như trong thực tế, hoàn toàn không khác gì so với thế giới trên lục địa.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Chẳng lẽ bọn họ không biết vùng biển nguy hiểm này không thể không thể câu thông với Tây Tam Vực sao? Đám lão gia hỏa đáng chết kia không biết đang đánh cái chủ ý chó má gì? Chẳng lẽ cố tình muốn đẩy bọn họ tiến vào trong Vô Tận Hải Vực, cho bọn họ đi chịu chết hay sao? Nếu đúng là như vậy, tại sao làm thế? Phải có nguyên nhân gì khiến cho bọn họ quyết định như thế? Hoặc là, bọn họ muốn khai chiến với vùng biển, nhưng với hơn mười cái mạng thì có thể lấy cớ khai chiến hay sao?
Cũng không đúng a! Thực lực vùng biển cường đại như vậy, khai chiến, chẳng phải là muốn chết sao? Còn nữa, nghi hoặc trong lòng Chu Báo càng ngày càng nhiều, trăm mối không có lời giải. - Tính toán, tạm thời không cần suy nghĩ quá nhiều, việc cần làm bây giờ chính là phải nghĩ biện pháp cứu đám gia hỏa kia ra a, Ngọc Nam Thiên trốn đi, bởi vì trên người của hắn có tiên khí, tạm thời không đi quản hắn khỉ gió gì, quản cũng không quản được, chỉ mong là những gia hỏa trong Long Uyên Ngục không bị gì!
Nghĩ tới đây, thân thể Chu Báo bắt đầu co rút lại, bỗng nhiên hỏa diễm nhàn nhạt trên người của hắn nổi lên, trong thời gian ngắn, hoàn toàn chuyển hóa thành yêu khí, đúng, là yêu khí! Tuy hắn không phải là tinh quái, không phải yêu ma, nhưng trong chân nguyên của hắn có yêu hỏa Thái Cổ Thực Long Thu, lại hấp thu quả trứng khổng lồ của Thái Cổ Yêu Vượn Chu, muốn đổi chân nguyên của mình thành yêu khí là chuyện rất dễ dàng, nhưng yêu khí của Vượn Chu hắn không quen thuộc, cũng không có thời gian quen thuộc, bởi vì đây là đáy biển, dù uy lực của yêu hỏa Thực Long Thu bị áp chế, cho nên, nhưng lựa chọn duy nhất của hắn vẫn là yêu khí của Thực Long Thu, Thực Long Thu cũng là sinh vật dưới nước, thời đại Thái Cổ, cũng sinh tồn trong biển sâu, bởi vậy, thời điểm Chu Báo chuyển hóa chân nguyên của hắn thành yêu khí, liền cảm giác rất thoải mái, một tầng sương mù màu đen sẫm bao phủ toàn thân của hắn, rất nhanh, liền hóa thành một kiện trường bào thành lụa đen, bao bọc người hắn, mà bộ dạng của hắn không có biến hóa, nhưng dưới tác dụng của yêu khí màu đen này, làn da vốn trong suốt như ngọc của hắn đen lại, thân hình khẽ động, hắn tiến trở lại khe đá, thản nhiên tiến vào trong chỗ sâu của biển cả.
Chu Báo đã nghỉ ngơi và hồi phục ở dưới đáy biển một tháng, nhưng trong thời gian một tháng này hắn ẩn dấu thân hình, khống chế khí tức, chưa từng đi ra ngoài, cho nên hiện giờ đối với đáy biển này, nhưng cũng từ trong miệng tinh quái đi ngang qua mà biết được đôi chút, nhưng mà, từ nơi này nhiều lần có tinh quái đi qua xem xét tình huống, hẳn là một yếu đạo giao thông.
Đúng là yếu đạo giao thông, toàn thân Chu Báo ẩn trong áo đen, yêu khí nội liễm, âm khí um tùm, sau khi đem chân nguyên chuyển hóa thành yêu khí Thực Long Thu, Chu Báo liền cảm giác được trạng thái mình ở trong nước thoải mái hơn rất nhiều, có cảm giác như cá gặp nước. Trên đường đi, hắn cũng gặp mấy tinh quái đi ngang, tuy những tinh quái không nhìn ra sâu cạn của hắn, nhưng cũng cảm giác được yêu khí trên người của hắn không đơn giản, cho nên luôn bảo trì thái độ cẩn thận.
Hắn đi tới thế giới dưới đáy biển này, cũng biết được nơi đây không phải thiên hạ thái bình, giết yêu đoạt bảo là chuyện rất bình thường, mà bộ dáng thần bí như Chu Báo, gia hỏa lẻ loi một mình hành tẩu dưới biển, chỉ cần không phải kẻ điên, kẻ không có đủ thực tài, đối mặt với gia hỏa như vậy, biện pháp tốt nhất chính là tránh được bao xa thì tránh xa bấy nhiêu. - Ngươi, tới đây!
Trên đường đi thấy có vài tên nhìn thấy mình liền bỏ chạy, Chu Báo có chút nóng tính, đưa một ngón tay lên chỉ vào một tinh quái ở gần mình nhất, cũng là gia hỏa chạy nhanh nhất, theo tiếng của hắn, một cổ hấp lực vô hình đem tên tinh quái có tu vi Bát phẩm trói buộc lại, làm cho tên tinh quái đầu cá này sợ hãi, nói ra: - Đại tiên tha mạng, đại tiên tha mạng!
Về phần những tên tinh quái khác đi cùng hắn, tất cả đều bỏ chạy đi, mặc kệ cho tên đồng bạn không may. - Tinh quái dưới đáy biển này, đều không có nghĩa khí như thế!
Chu Báo thấp giọng nói thầm một câu, nhìn tên tinh quái này đang chảy nước mắt nước mũi, nói ra: - Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm khó ngươi!
Khi đang nói chuyện, khoát tay, liền nâng tên tinh quái này đi tới một nơi ẩn khuất. - Đại tiên có gì phân phó, dù tiểu nhân có xông pha khói lửa, quyết không chối từ!
Sau khi nghe được giọng nói có vẻ hòa ái của Chu Báo, nội tâm xoắn xuýt của tên tinh quái này buông xuống. - Ta là là người từ vùng biển khác tới tìm người, ta lại không quen cuộc sống nơi đây, ngươi đem tình huống hải vực này nói cho ta nghe một chút, như như giúp ta, ta sẽ không bạc đãi ngươi, nếu có chủ tâm giấu diếm, ta có hơn vạn cách khiến ngươi sống không bằng chết!
Nói xong lời cuối cùng, trong lời nói của Chu Báo lộ ra yêu khí sâm lãnh, cơ hồ làm cho tên tinh quái này đông cứng lại trong chốc lát. - Tiểu nhân không dám, tiểu nhân không dám!
Tên tinh quái này liên tục nói. - Ngươi tên là gì? - Tiểu Hỗn Tứ! - Hỗn Tứ? - Tiểu nhân xếp thứ tư trong nhà, cho nên gọi là Hỗn Tứ!
Tên tinh quái này cung kính nói ra, nhìn thấy nghi hoặc trên mặt của Chu Báo, hắn mới giải thích kỹ càng lai lịch của mình, Chu Báo nghe mà đổ mồ hôi, mình tùy tiện chọn một tinh quái, lại chọn ra một tên hỗn đản có tên giống mình này? Chen ngang lời nói thao thao bất tuyệt của tên này, Chu Báo nói ra: - Nói chuyện của ngươi làm cái rắm gì, nói tình huống nơi đây đi!
Lúc này tên Hỗn Tứ mới chấm dứt giới thiệu lai lịch, bắt đầu nói về tình huống của hải vực này.
Cái hải vực này là do Bạch La công tử chưởng quản, Bạch La công tử và Cẩm Hoa công tử, đều là sứ giả của Cổn Long Vương, quyền lực rất lớn, trong phiến biển rộng này, địa vị gần với Cổn Long Vương, riêng phần mình thống lĩnh vùng biển tám vạn dặm, địa phương mà bọn họ đang đứng gọi là Trực Giác Loan, đây là một cái vịnh, trong vùng biển này, cũng tương đương với một cái trấn trên đại lục, nằm trong Trực Giác Loan, gọi là Trực Giác Trấn, cũng là một nơi phồn hoa trong hải vực này, cho nên tinh quái đi lại trên con đường này tương đối nhiều. Điều này làm cho Chu Báo cảm thấy ngoài ý muốn, trong ấn tượng của hắn, đáy biển khổng lồ như thế, nếu có núi lớn và cách trở, trực tiếp đi qua là được, tại sao lại phải đi qua thông đạo?
Về sau trải qua giải thích, hắn mới hiểu được, cái đáy biển này cũng không so với lục địa, cho dù nằm ở phía trên thủy vực vạn trượng, mà không gian phía trên đủ cho tất cả sinh linh du đãng.
Nhưng lại có Bằng Ngư Dược, cái gọi là Bằng Ngư Dược,chỉ là những sinh linh bình thường, là gia hỏa chưa khai mở linh trí, cũng không hóa thành người, cho dù có con khai mở linh trí, cũng không phải là sinh linh mò mẫm đường đi, bởi vì trong cái hải vực này có phân chia địa bàn, cho nên mỗi tấc của vùng biển này, đều có chủ nhân, mà một con cự kình bình thường bơi từ từ qua lãnh thổ có chủ nhân cũng không phải là dễ dàng, bởi vì dù là một tiểu tinh quái nhược tiểu xúc phạm địa bàn của bọn họ cũng không được, đương nhiên, cũng không có nghĩa là sinh vật có trí khôn ở đây đều ngăn cấm sinh vật đi qua địa bàn của mình, giống như trên lục địa, trong vùng biển này, men theo tất cả thế lực lớn nhỏ, đều có tồn tại một con đường đi tới thành thị, thị trấn, thôn trang, nói theo một ý nào đó, nếu không cân nhắc sự khác nhau giữa đáy biển và đại lục, phương tiện trụ cột đều giống nhau.
Hiện tại Chu Báo đang ngây ngốc chính là con đường đi thông nhanh nhất qua Trực Giác Loan, Trực Giác Loan là thị trấn lớn nhất trong phương viên mấy ngàn dặm, là địa bàn của Bạch La công tử.
Sau khi hỏi xong các vấn đề, Chu Báo khoát khoát tay, ý bảo cho Hỗn Tứ rời đi, Hỗn Tứ giống như được đại xá, chỉ hai ba hô hấp là tháo chạy không thấy bóng dáng.
Đối với việc giết chết tiểu tinh quái, Chu Báo không có hứng thú gì, mà hắn cũng không muốn ở gần Trực Giác Loan gây ra huyết án gì, tuy trong vùng biển của yêu ma không có quá nhiều ước thúc, nhưng Trực Giác Loan là thị trấn lớn nhất trong sự quản hạt của Bạch La công tử, giết người ở chỗ này, rất dễ dàng bị chú ý, mục đích hiện tại của hắn không phải là làm cho người ta chú ý, mà là tiềm tung biệt tích, tìm kiếm cơ hội, cũng mấy gia hỏa kia ra. - Hiện tại ta cần một thân phận hợp lý, tuy vùng biển này rất lớn, nhưng tất cả các vực điều rất rõ ràng, mà những người xa lạ du đãng độc hành như ta lại không nhiều, mà lúc này là thời khắc mấu chốt, một gia hỏa như ta xuất hiện ở địa phương như Trực Giác Loan, nhất định sẽ làm cho người ta chú ý!
Chu Báo lẳng lặng suy tư, hắn đi tới nơi này nhiều năm như vậy, tuy hắn có vận khí tốt, nhưng hắn cũng hiểu rõ một chuyện, đó là tuyệt đối không được ôm đồm về cái gọi là vận khí, bởi vì đó là hành vi muốn chết, đặc biệt là đối mặt với một vùng biển và trong hoàn cảnh không quen thuộc hiện giờ, lại phải đối mặt với địch nhân húng hổ đuổi bắt hắn, may mắn là thứ không nên dựa vào!
Từ chỗ của Hỗn Tứ, Chu Báo còn biết, ở bên trong Vô Biên Hải Vực này, tuy người du đãng ở các vực không nhiều lắm, nhưng cũng không phải là không có, những người này, du đãng khắp nơi có hai mục đích chủ yếu, một là người bán hàng rong, hai là tu hành, thứ ba, giống như hành tẩu trên giang hồ.
Người bán hàng rong không nói, bọn họ đều du đãng theo lộ tuyến cố định, đều có chứng minh thân phận, đi đâu cũng có thể thông hành, mà gia hỏa du đãng bốn phía để tu hành, không chỗ nào không phải là nhân vật cường đại, nhân vật lợi hại, hoặc là muốn tăng trưởng kinh nghiệm, hoặc là vì đột phá cảnh giới, muốn du đãng trong các vùng biển, tôi luyện chính mình, đương nhiên, đại bộ phận những gia hỏa này đều có thực lực cường đại, không có tu vi Chân Tiên thì khó mà đi khắp Vô Tận Hải Vực này, về phần loại thứ ba, đó là hành tẩu giang hồ, trong Thất Thần Vực này cũng có giang hồ, những người này, kết cục đều không quá tốt, trừ một số cực ít gia hỏa cực kỳ siêu tuyệt ra, cuối cùng nhất, đều chết không chỗ chôn.
Chu Báo quyết định sắm vai người đi giang hồ. Đương nhiên, hắn cũng có thể sắm vai là người tu hành, như vậy chuyện xông vào Trực Giác Loan, đồng dạng sẽ bị chú ý, hắn cần chính là một cơ hội, kỳ thật cũng không khó tìm. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Bởi vì Tứ thái tử của Cổn Long Vương bị giết, Cổn Long Vương giận tím mặt, đã hạ lệnh truy sát, dù là ai, dù thuộc hải vực nào, là thế lực nào, chỉ cần có thể bắt được kẻ giết con của hắn, như vậy, sẽ đạt được ban thưởng cực lớn, có trọng thưởng, tất có dũng phu, trong một tháng này, đã có vô số nhân vật giang hồ tụ tập lại, thậm chí, trong những người này, còn bao hàm loại thứ hai, người du đãng.
Những người du đãng có tu vi Chân Tiên cũng không chống cự được sức hấp dẫn của giải thường mà Cổn Long Vương treo, trong khi tiến hành vây bắt Ngọc Nam Thiên.
Chính giữa Đông Tứ Vực và Tây Tam Vực được ngăn cách bởi một hải vực rộng mênh mông, mà vùng biển khổng lồ này, do năm vị Vương giả chưởng quản, Cổn Long Vương là một trong số đó, lúc bình thường nếu có việc liên quan tới nhau thì sẽ liên hợp lại, hiện tại, cường giả Yêu Tiên trong năm vực này, cũng bắt đầu hội tụ tại vùng biển của Cổn Long Vương.
Chu Báo muốn làm, chính là tìm một thân phận thích hợp, dung nhập vào trong đại quân giang hồ này. Trực Giác Loan nằm cách đó không xa, Chu Báo cũng không trực tiếp đi qua, hắn giết mấy yêu thú trên biển, thu thập tài liệu trên người của chúng một chút, làm thành một bộ quần áo giống như đám tinh quái bình thường vẫn mặc, mà tốc độ của hắn không tệ, hắn bắt đầu đi giữa đám tinh quái, hắn rất thản nhiên bơi về hướng Trực Giác Loan.
Trực Giác Loan, đây là một nơi bằng phẳng dưới đáy biển, có diện tích khá lớn, cơ hồ gấp mười lần Thanh Dương Trấn, có một cái bảng ghi Trực Giác Loan.
Tuy nhiên sớm có chuẩn bị, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy thị trấn Trực Giác Loan, Chu Báo vẫn bị vẫn bị cảnh vật mình nhìn thấy mà khiếp sợ, đủ loại hình kiến trúc hình thù kỳ lạ san sát nhau, Chu Báo nhìn mà hoa mắt, kiến trúc dưới đáy biển không giống như trên lục địa, phần lớn do núi đá cấu thành, mà kiến trúc trong Trực Giác Loan này phần lớn đều do vỏ sò hến tạo thành, đối với rất nhiều sinh vật biển mà nói, vỏ sò cực lớn là gia viên tự nhiên của chúng, cho nên, trong trí tuệ kế thừa của đám yêu thú, những phong cách kiến trúc như vậy thường có hình dáng đỉnh nhọn của vỏ ốc, chiếm đại bộ phận lớn và nhiều nhất, mà hai chủng hình thái kiến trúc này, chiếm cứ tám phần kiến trúc của Trục Giác Loan, hai phần còn lại, đều có kết cấu làm bằng đá, có một chút làm bằng kim loại, nhưng đều làm từ các tài liệu kỳ quái mà Chu Báo không nhận ra được, hình ảnh này cấu thành nên Trực Giác Loan.
Cửa vào của Trực Giác Loan, là một cái miệng hang nhỏ hẹp, có hai gã tinh quái mặc quân trang đúng canh, nhưng canh gác không nghiêm, chỉ cần nộp thuế vào cái bàn trước mặt tinh quái, là có thể vào. - Đúng như trong thực tế, hoàn toàn không khác gì so với thế giới trên lục địa.