Siêu thị Wal-Mart lầu hai góc Tây Bắc, những người sống sót kịch liệt thảo luận.
Như với tư cách là người uy tín thứ trong đội, Helena cũng phân tích tình hình hiện nay và yêu cầu hai người khác "Các ngươi thấy thế nào?"
Một trong những người đàn ông có vẻ hơi giống Helena.
Anh ta mặc một bộ đồng phục ngụy trang và trông giống như ông đã phải chịu đựng huấn luyện quân sự, "Đại tỷ, tôi nghĩ rằng Wolfgang là đúng.
Nếu ta không chiến đấu vào thời điểm này, ta thậm chí sẽ không có cơ hội để chiến đấu."
Helena gật đầu.
Trên thực tế, trái tim nàng cũng là có xu hướng lao ra ngoài, nhưng khi nàng nghĩ đến đội có rất nhiều phụ nữ và trẻ em bình thường trong đó, và họ có không có khả năng chống trả.
Lúc này, người thứ hai hỏi, giáo sư có ánh mắt lúc trước nói: "Wolfgang, chúng ta cùng nhau xông ra ngoài, nguy hiểm quá lớn.
Ngươi làm được cái này không, ngươi chạy nhanh ra ngoài trước, đi tìm cảnh sát đón chúng ta đi.
Mắt Helena sáng lên.
Vì Jinna, nàng thực sự không sẵn sàng chấp nhận rủi ro." Giáo sư có lý, Wolfgang chúng tôi tin tưởng vào khả năng của cậu.
"Cảnh sát?" Wolfgang thì trầm mặt.
"Cái đám phế vật bọn chúng đến bây giờ cũng không có bóng dáng chắc là trốn ở đâu rồi, vậy mà các ngươi còn tin tưởng chúng!"
"Vậy được rồi, Helena, Parker, hai người ỉm hộ cho tôi!" Wolfgang đột nhiên quẳng vài chai thuốc trừ sâu, rồi vung súng lên, thuốc trừ sâu phát nổ trong không khí, làm nổ ra rất nhiều bột màu da cam.
"Móa! Cái quái gì!"
"Có vẻ là khí độc! Bịt mũi miệng lại!"
Những thợ săn gấu nhất thời không biết tình hình, cả người đều kinh hãi.
Helena và người đàn ông trong trang phục ngụy trang ngay lập tức đứng dậy và bắn bằng súng máy, trấn áp lẫn nhau.
Đạn nổ tanh tách đập vào bức tường đối diện, nổ tung xung quanh, bọn chúng vừa nằm xuống không dám đúng thẳng lên vì sợ bị đạn lạc bắn vào đầu.
Wolfgang lao về phía trước như một con báo và đi thẳng lên đầu cầu thang được canh gác cẩn mật.
"Tên đó định bỏ chạy, ngăn hắn lại!" Một tên có hình xăm con gấu Bắc Cực trên cánh tay nhận thấy ý đồ của Wolfgang và đứng dậy và hét lên, nhưng Wolfgang đã giơ tay và bắn vào đầu hắn.
Lập tức người người cảm thấy bất an, sửng sốt không ai dám cản, nhường Wolfgang thuận lợi lao xuống tầng.
Một màn này cũng làm cho Helena đám người nhẹ nhàng thở ra, dưới đáy lòng âm thầm cầu nguyện, "Wolfgang, ngươi có thể nhất định phải trở lại a.."
Trong bãi đậu xe của siêu thị.
Trác Phàm mang theo Tiểu Hoàng cùng Lightning chạy như điên, mắt thấy khoảng cách chiếc kia tha thiết ước mơ xe tải hạng nặng chỉ có m khoảng cách.
Đột nhiên, siêu thị cửa chính lao ra một đám cầm trong tay súng máy, cầm đầu chính là trong hội Nhị đương gia, phụ tá đắc lực của lão đại bọn chúng -- Ivan.
"Ngăn thằng đó lại, bắn cho tao!"
Ivan đã dẫn đầu một đám người cầm lên những khẩu AK và bóp cò.
Tổng cộng có sáu súng máy bắn tóe lửa, tạo thành một làn đạn.
"Cần gì đội hình lớn như vậy chứ!"
Trác Phàm hít một hơi, thần kinh vận động siêu phàm lộ ra, anh ta tăng tốc đột ngột, ngay tại chỗ liền chạy về phía trước, trong nháy mắt chạy qua khoảng cách năm mươi mét, những viên đạn tất cả đều rơi xuống đất phía sau anh ta.
Lightning và tiểu Hoàng thậm chí còn cường điệu hơn.
Lightning trực tiếp kích hoạt khả năng tàng hình và biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Tiểu Hoàng di chuyển còn nhanh hơn Trác Phàm nhiều lần, nhưng không cùng chủ nhân mình chạy tới chiếc xe tải mà di chuyển theo hình zíc zắc và lao về phía Ivan và đám người!
"Tiểu Hoàng, cẩn thận một chút!"
Trác Phàm thấy tiểu Hoàng khí thế dũng mãnh, cũng không nhịn được vì đó lo lắng, dù sao đối phương thế nhưng là có sáu cây súng.
"Chủ nhân, đừng lo lắng, hỏa lực cấp độ này không làm gì được ta." Câu trả lời đầy tự tin của Tiểu Hoàng lập tức từ trong ý thức của hắn phát ra.
Ivan và những người thợ săn gấu khác trông thật ngớ ngẩn khi nhìn thấy một con chó to lớn màu vàng lao lên chống lại tiếng súng.
"Chết tiệt! Con chó này làm sao vậy, tốc độ quá nhanh!"
Ivan càng là sắc mặt càng thêm khó coi trước đó ở trong bộ đàm răn dạy thủ hạ lời nói còn còn tại bên tai, bây giờ đầu kia quỷ dị chó lớn vậy mà hướng về phía hắn lao đến, vội vàng hô: "Còn đứng ngây đó làm gì! Đem con chó này bắn thành cái sàng cho tao!"
Tuy nhiên, Tiểu Hoàng đã hóa thành một bóng mờ lao lên với tốc độ khó tin, lao thẳng về phía của một người, cổ họng của một người đã bị nghiền nát.
"Bà mẹ nó! Là quái vật!"
Những người khác hoảng sợ bắn vào mông Tiểu Hoàng, không những không bị thương một sợi lông, mà đạn lạc phóng ra còn làm bản thân chúng bị thương rất nhiều.
Ivan cảm thấy không ổn, bọn hắn nhóm người này đang tách ra đứng, khiến cho đầu này quỷ dị chó lớn tiêu diệt từng tên một khi cơ hội, hắn hét lên, "Theo sát ta, tập hợp một chỗ!"
Còn lại năm người lập tức lưng tựa lưng, họng súng xông bên ngoài, đem Tiểu Hoàng bức lui.
Nhưng Ivan đã quên một người.
Trác Phàm nấp sau chiếc xe tải hạng nặng.
Tận dụng cơ hội khiến Tiểu Hoàng gây náo loạn, anh đã tìm được một góc tuyệt vời, anh giơ EM lên để bắn.
Oanh!
Năm người dựa vào nhau, nhưng đầu một người trong đó đột nhiên nổ tung, não nùng nóng rực bắn vào mặt người khác, ngay cả những tên sát nhân hung ác này cũng phải rùng mình kinh hãi.
Oanh!
Tuy nhiên, chúng chưa kịp phản ứng thì phát súng thứ hai đã tiếp theo.
Một cú vỡ đầu khác!
"Cái đéo gì vậy t, xạ thủ à! Thằng nhóc đó là xạ thủ của lực lượng tổ chức nào đó sao?"
Một con chó to lớn màu vàng kỳ dị, một người phương Đông bí ẩn với tài bắn súng nghịch thiên, lúc này Ivan hoàn toàn không muốn chiến đấu, "Quay trở lại siêu thị!"
Nếu hắn bây giờ không rời đi, thì thực sự sẽ không thể rời đi!
Nhưng đúng lúc này, một người đàn ông với mái tóc ngắn màu vàng lao ra khỏi siêu thị, nhìn thấy Ivan và những người khác, anh ta không thể không dùng súng bắn, hiện trường rất hỗn loạn.
"Hả? Tên này này sao lại có chút quen mắt?" Trác Phàm nhìn chằm chằm bóng dáng có phần mơ hồ kia, lập tức ra lệnh cho Lightning chạy đến xem xét.
Dưới tầm nhìn được chia sẻ của Lightning, Trác Phàm thấy rõ vẻ mặt của người đó.
"Hóa ra là Wolfgang! Tại sao hắn lại ở đây?" Sau một thoáng ngạc nhiên, Trác Phàm vui mừng khôn xiết.
"Lần này, bỏ công đi đến đây quả thực không uổng công!" Trong kế hoạch của mình, Wolfgang nhất định phải khuất phục một tướng quân dũng mãnh.
"Tiểu Hoàng, giúp người đó! Đừng để anh ta chết!"
Rống--
Tiểu Hoàng gầm lên, bay qua tường, từ trên cao giẫm lên mái nhà, và giết chết hai thành viên của câu lạc bộ săn gấu.
"Ác ma.." Trong nháy mắt, đội hình có vẻ mạnh mẽ này tan rã, những người sống sót rùng mình, cảm thấy thế giới quan lần nữa sụp đổ.
"Tất cả chết hết cho ta!" Ivan hoàn toàn điên cuồng, trong huyết dịch cuồng bạo bộc phát ra, hắn liền lấy bên hong bốn quả lựu đạn và rút chốt, liền hướng Tiểu Hoàng cùng Wolfgang ném về phía trước.
Đồng thời, hắn ta dùng hai tay đẩy hai tên thuộc hạ kia ra ngoài, điên cuồng bỏ chạy về phía cửa sau của siêu thị.
"Nguy hiểm!"
Wolfgang nhìn thấy bốn quả lựu đạn lao vun vút, nhưng đã quá muộn để né tránh, nên anh chỉ có thể làm thế phòng thủ ngay lập tức, hy vọng có thể sống sót.
.