Buổi diễn tập quân sự hôm nay trời quang mây tạnh, ánh nắng tươi sáng, là một ngày đẹp trời khiến tâm tình con người ta thấy thoải mái.
Cố Tiểu Khả ấn định thời gian tập luyện là vào 4 giờ chiều thứ Bảy, tránh việc các “con sen” cuối tuần hay ngủ nướng mà bỏ lỡ những màn trình diễn đặc sắc của đám thú cưng.
Bãi cỏ phía sau công viên thú cưng có sắp một hàng ghế tròn, bên cạnh là một chai nước khoáng và hai túi khô bò.
Bởi vì quá tò mò nên hầu như tất cả các “con sen” ở khu 3 đều lần lượt đến đây, sau đó tụm năm tụm ba bàn tán về buổi diễn tập quân sự.
“Cậu nghĩ đám thú cưng sẽ biểu diễn cái gì?”
“Đoán không ra, cô giáo Cố luôn gây bất ngờ nhất, chó mà cô ấy dạy con nào con nấy cũng giống như thành tinh vậy, thông minh lanh lợi phát sợ.”
“Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng muốn đưa con nhà chúng tôi đi học, đáng tiếc lại đăng ký muộn mất, không được học lớp hoa anh đào, nhưng mà cũng còn may là giành được một suất trong lớp hoa tulip.”
“Thật á? Bà giỏi ghê! Phải nói là cái bằng mẫu giáo thú cưng của cô giáo Cố thật sự còn khó lấy hơn bằng cấp của trường tiểu học trọng điểm nữa, đối thủ cạnh tranh nhiều ghê luôn! Mấy đứa nhóc nhà chúng tôi phải xếp hàng chờ tới ba tháng sau đó.”
“Tuy là học phí của trường này không hề rẻ, nhưng chất lượng giảng dạy thật sự tốt, bây giờ tôi nhìn đám Đao Đao mà hâm mộ dã man!”
“Còn phải nói, nghe nói Đao Đao còn có thể lau sàn nhà, làm việc nhà nữa! Bà tưởng tượng nổi hình ảnh một con husky không phá nhà mà ngược lại còn giúp lau nhà không? Cục cưng nhà tôi mà hiểu chuyện bằng một nửa Đao Đao thôi, tôi nằm mơ cũng có thể cười vui vẻ!”
Các “con sen” vừa tán gẫu vừa kiên nhẫn chờ đến giờ huấn luyện quân sự, Cố Tiểu Khả rất nhanh đã tuyên bố với mọi người: “Cuộc diễn tập quân sự của tiểu đội khuyển vệ lần thứ nhất, bây giờ xin được phép bắt đầu.”
“Để nâng cao chất lượng an ninh tại khu 3, để đảm bảo vệ toàn tính mạng và tài sản của các vị hàng xóm, phòng quản lý tài sản sẽ bổ sung thí điểm đội tuần tra chó ở khu 3.”
“Mục đích của khóa huấn luyện quân sự này là để cho các chủ nhân nắm được nội dung công việc của những chú chó được thuê, nâng cao nhận thức đúng đắn của mọi người về các nhân viên khuyển vệ, hy vọng mọi người có thể tích cực hợp tác với chúng để xây dựng mái nhà chung chan hòa.”
Cố Tiểu Khả nói mấy lời khách sáo xong là trực tiếp tiến thẳng vào chủ đề, cô giải thích: “Lần diễn tập quân sự này được chia làm bốn phần.”
“Đầu tiên là biểu diễn xếp thành hàng, sau đây xin mời sự xuất hiện của tiểu đội khuyển vệ——”
“Đang đi tới trước mặt mọi người là tiểu đội hoa hướng dương, mấy nhóc này tràn trề tinh lực, phong thái hiên ngang, bước đi vừa nhịp nhàng vừa hùng hồn vang dội…”
Các “con sen” theo lời thuyết minh của Cố Tiểu Khả nhìn theo thì thấy từ xa có năm chú cún ngẩng đầu ưỡn ngực chậm rãi bước tới.
Nét mặt chúng nghiêm túc, động tác vô cùng đồng đều, trên người mặc đồng phục an ninh nhỏ nhắn, cả đám vô cùng thần thái, rất giống một tiểu đội đi tác chiến.
Đồng phục trên người các tiểu bảo vệ là do Mạc Thần Trạch tài trợ, không những có thể phân biệt được thân phận của nhóm tiểu khả ái với đám chó cưng bình thường, hơn nữa mấu chốt chính là cổ áo đồng phục có gắn một con chip nhỏ có chức năng định vị GPS và gọi điện thoại không dây.
Đao Đao dẫn đầu tiểu đội, Hổ Nha áp cuối hàng, chỉnh tề đi về phía khán đài.
Đội trưởng đội an ninh là một ông chú trung niên, ông nghiêm túc hô khẩu hiệu: “121, 121!”
Các “con sen” ai nấy đều há hốc mồm, má ơi không nghĩ tới thật sự đúng là huấn luyện quân sự, ngay cả bước đều bước cũng có luôn! Đây thật sự là chó cưng chứ không phải là những chiến binh nhỏ à?
Còn nữa, thật sự có thể huấn luyện loài chó thành như vậy ư!?
Là do chúng ta quá ít kiến thức hay là thế giới này quá ư là thần kì nhỉ?
Đội trưởng thấy các tiểu bảo vệ thuận lợi đi đến trước mặt khán giả, ông đổi khẩu hiệu: “Nghiêm!”
Đám cún lập tức nghiêm chỉnh chấp hành, chúng dừng bước, chân trước và chân sau bên phải dừng lại trước, chân trước và chân sau bên trái theo sát phía sau, đứng yên vững vàng, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, không có một đứa tiểu khả ái nào là mất tập trung mà nhìn ngó xung quanh cả.
Khán giả lại bị làm cho kinh ngạc một lần nữa, ôi mẹ ơi, quá ư là biết nghe lời rồi! Cảm giác như từng đứa chúng nó thật sự có thể nghe hiểu được mệnh lệnh vậy!
Đội trưởng lại hô lên: “Bên trái, quay!”
Các tiểu bảo vệ cứ nghe thấy mệnh lệnh là làm, chúng đồng loạt quay sang trái, đối mặt với khán giả, nét mặt vô cùng nghiêm túc.
Ngoại hình của chó chăn cừu Đức vốn đã rất uy vũ, cho nên lúc Hổ Nha không cố ý bán manh thì nhìn qua rất có khí thế.
Còn husky thì có vẻ ngoài gần giống với sói, lúc không hành xử ngu ngốc hay liều lĩnh thì nhìn cũng rất dũng mãnh, ánh mắt mang theo sát khí sắc bén.
Chỉ có Đoàn Đoàn là giống chó Labrador cho nên tính tình hơi ôn hòa một chút, nhưng lúc này nó không hề cười nói, ánh mắt lại chăm chú, bởi vậy trông rất có thần thái.
Đội trưởng lại ra lệnh: “Cúi chào!”
Đám cún nhanh chóng nâng chân trước bên phải lên, bởi vì dây chằng chưa đủ dẻo dai nên chúng đành phải hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng đưa cái chân nhỏ lên trán, toàn bộ động tác hành lễ tự nhiên mà lưu loát, vừa đẹp trai vừa đáng yêu.
Aaaaaaaa, những người đang vây xem thật sự sắp bị sự cute của mấy cục bông này làm cho ngất xỉu cả rồi, ai nấy cũng phục sát đất, ngay cả cằm cũng muốn rớt xuống đất luôn rồi.
Đội trưởng ra mệnh lệnh tiếp theo cho màn biểu diễn xếp thành hàng: “Bên phải, quay! Chạy bộ!”
Sau đó đám cún bắt đầu chạy quanh bãi cỏ, đội trưởng cũng bắt đầu chạy theo vòng quanh, vừa chạy vừa hô khẩu hiệu: “Một hai một! Một hai một!”
“Một – hai – ba – bốn -”
Ngay lúc khán giả đang nhặt lại cằm của mình từ dưới đất lên, các tiểu bảo vệ lại vô cùng nghiêm túc bắt đầu hô khẩu hiệu: “Gâu – gâu gâu – gâu gâu gâu- gâu gâu gâu gâu ——”
Khán giả vốn đang kinh hãi lập tức bật cười.
Cố Tiểu Khả: “…”
Màn này không phải do cô dạy mà đây là chiêu thức do đội trưởng đội bảo vệ tự nghĩ ra, ông cũng không quan tâm liệu tiếng khẩu hiệu có giẫm lên điểm chạy hay không, dù sao đám cún cũng rất coi trọng việc ghi nhớ số này.
Khán giả không quá coi trọng việc động tác chạy bộ của các tiểu bảo vệ rốt cuộc có đúng tiêu chuẩn hay không, mà cái để lại ấn tượng sâu sắc với bọn họ chính là đám cún này vừa nghiêm chỉnh tiếp nhận huấn luyện lại rất nghe lời.
Đám cún nhanh chóng chạy một vòng rồi trở về chỗ cũ, đội trưởng hô lên: “Đứng lại, đứng!”
Các bé cún lanh lợi lập tức ngừng chạy bộ, đứa nào đứa nấy giống như mấy chú chó gỗ đứng yên vô cùng chuẩn mực.
Cố Tiểu Khả tuyên bố: “Màn biểu diễn đội ngũ xin được kết thúc tại đây!”
Khán phòng lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt liên tục, mọi người kích động vỗ tay, vỗ đến nỗi tay đỏ bừng.
“Tiểu đội hoa hướng dương quá tuyệt!”
“Aaaa mẹ yêu các con, aaaa trời đất ơi, tiểu khả ái mấy cưng quá là lợi hại rồi!!!.”
“Tiểu đội hoa hướng dương cố lên! Mấy cưng là giỏi nhất!!!”
Đám cún đã học được rất nhiều từ ngữ, trong đó mấy cái từ khen ngợi bản thân là chúng học nhanh nhất và cũng giỏi nhất, vì vậy cả đám đều nghe hiểu được những lời khen ngợi nồng nhiệt từ khán giả.
Nhưng các bé cún vẫn chưa bày ra dáng vẻ kiêu ngạo, dường như mấy lời khen này vẫn chưa tính là gì, chúng vẫn có thể cố gắng nhịn được xúc động điên cuồng muốn vẫy đuôi, làm ra vẻ mặt hờ hững, mang phong thái giống như những đại tướng bình tĩnh ngồi vững, chỉ là lâu lâu lại lén lút nhướn cái đầu lông xù nhỏ lên cao hơn một chút.
Cố Tiểu Khả nhịn cười tiếp tục quá trình, “Tiếp theo đây xin mời màn biểu diễn từ chối thức ăn của tiểu đội khuyển vệ.”
“Các bạn có thể thoải mái dùng đồ ăn vặt bên cạnh để dụ dỗ chúng nó, xem đám tiểu bảo vệ này của chúng ta có kiên định từ chối thức ăn hay không, có chịu nổi sức hấp dẫn của đồ ăn ngon hay không nhé.”
Trong khán phòng lập tức rỉ tai nhau bàn tán xôn xao.
“Má ơi, thì ra hai túi thịt bò khô là có tác dụng này, tôi còn tưởng là cho tôi ăn, vừa nãy không cẩn thận ăn hết trơn rồi!”
“Mau chia cho tôi một túi, tôi đi chọc ghẹo Tiểu Pudding, nó là một đứa ăn hàng thứ thiệt, bảo đảm không chịu nổi!”
“Biến liền, tôi thấy cậu mới là đứa thèm ăn không biết xấu hổ á, còn nói muốn đi dụ dỗ Tiểu Pudding, cậu mới là người không chịu được hấp dẫn đấy!”
Nhưng cho dù mọi người khiêu khích như thế nào, cho dù có đặt thịt bò khô ở trên sống mũi của đám cún thì chúng nó đều đứng vững vàng, không hề động đậy chút nào.
Ngay cả Tiểu Pudding cũng không làm mất mặt tiểu đội hoa hướng dương, tuy rằng đã tính trước là nó sẽ là đứa lén lút chảy nước miếng nhiều nhất, nhưng tên nhóc này vẫn cau mày sống chết giữ được miếng liêm sỉ cuối cùng của mình, thời khắc mấu chốt không sợ hãi.
Đao Đao từ đầu đến cuối lo lắng nhất là Tiểu Pudding bị “rớt đài” cho nên ánh mắt vẫn luôn nhìn chăm chú vào nó, cuối cùng thấy đồng bọn biểu hiện rất tốt, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Khán giả vừa thích thú vừa khâm phục năm đứa tiểu khả ái này, ai nấy đều tới tấp bật ngón tay cái khen ngợi.
Lúc này Cố Tiểu Khả mới gọi mọi người trở lại chỗ ngồi, bởi vì tiếp theo tiểu đội hoa hướng dương sẽ biểu diễn kỹ thuật chính.
Đội trưởng ra lệnh: “Bắt đầu tuần tra!”
Sau một tiếng hiệu lệnh, nhóm tiểu khả ái xếp hàng bắt đầu đi tuần tra, vẻ mặt đứa nào cũng rất nghiêm túc, chúng vểnh tai lên, mắt nhìn sáu đường tai nghe tám hướng, lúc làm việc vô cùng cảnh giác, lực chú ý cũng rất tập trung.
Đột nhiên, vành tai Hổ Nha giật giật.
Thủ vai tên trộm là một anh bảo vệ, anh lặng lẽ đi về phía một chiếc ba lô màu đen đặt dưới tán cây long não, thản nhiên đối mặt với mọi người, sau đó anh ta từ từ đưa tay phải ra sau lưng, bắt đầu biểu diễn màn trộm cắp.
Đang lúc tay anh vừa mới đưa tay vào trong túi, Hổ Nha thông minh đã phát hiện ra.
Hổ Nha lập tức dừng bước, nó lặng lẽ trao đổi vài câu với nhóm bạn nhỏ ở phía sau, sau đó các bé cún nhanh chóng chia nhau ra bắt đầu hành động.
Hổ Nha tiếp tục đứng tại chỗ theo dõi, Đao Đao dẫn theo Tiểu Pudding và Đoàn Đoàn từ từ rút lui, sau đó chúng tách nhau ra, nhanh chóng chặn hết các giao lộ, Bí Đao thì quay đầu chạy đi.
Husky chạy rất nhanh, chỉ thấy tên nhóc này vài ba bước đã chạy tới trước mặt đội trưởng đội bảo vệ, sau đó nhanh chóng phanh gấp.
Đội trưởng giả vờ không biết gì, nhướn mày hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Bí Đao học được nhiều từ ngữ nhất của con người, vì vậy trong tiểu đội hoa hướng dương nó chịu trách nhiệm mật báo tin tức.
Chỉ thấy tên nhóc này kiễng chân sau, hơi khom lưng, học theo dáng đi của tên trộm, bước đi vô cùng hèn mọn.
Đội trưởng: “…”
Tuy rằng còn không biết nhóm tiểu bảo vệ rốt cuộc phát hiện ra loại người xấu nào, nhưng không thể phủ nhận Bí Đao thật sự đã diễn tả tinh túy của kẻ xấu vô cùng nhuần nhuyễn.
Ngay cả quần chúng ăn dưa vây xem cũng có thể nhìn ra, Bí Đao đây là muốn nói tiểu đội hoa hướng dương của chúng đã phát hiện ra một thành phần khả nghi, muốn thỉnh cầu trợ giúp.
Bí Đao dậm chân đi tới trước mặt đội trưởng, len lén vươn cái chân lông nhỏ ra, trực tiếp móc vào túi quần đội trưởng, lấy ra một chuỗi chìa khóa, sau đó lén lút giấu trong đồng phục của mình.
Bí Đao phụ trách mật báo thông tin, bởi vậy nó đã nghiêm túc học tập toàn bộ nội dung biểu diễn với Hổ Nha, rất xứng đáng là chú chó ảnh đế chuyên diễn sâu.
Bí Đao vừa bắt chước tên trộm, ánh mắt vừa láo liên nhìn trái nhìn phải, diễn tả lại dáng vẻ làm chuyện xấu giống y như đúc.
Đội trưởng nhịn cười hỏi: “Các cậu phát hiện ra một tên trộm à?”
Bí Đao lập tức điên cuồng gật đầu.
Thật ra đội trưởng đã sớm phản ứng kịp, nhưng ông cố ý để Bí Đao biểu diễn thêm vài giây, vì muốn cho khán giả thấy năng lực biểu đạt của tên nhóc này.
Đúng như dự đoán, toàn bộ quần chúng ăn dưa đều rớt hết cằm xuống đất, cả đám kinh hãi há hốc miệng, mãi vẫn chưa hoàn hồn.
Bên này Bí Đao vừa thể hiện xong màn diễn xuất tinh xảo của mình, bên kia tên trộm do anh bảo vệ thủ vai cũng đã gây án xong, đang lén lút chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng vào lúc này, khi Hổ Nha trông thấy tên trộm muốn chạy, nó lập tức sủa lớn tiếng.
Nhóm tiểu khả ái đã được huấn luyện qua nên không tiến lên tấn công, nhưng chúng chặn đường chạy trốn của tên trộm từ mọi hướng.
Mặc dù đám cún không cắn anh ta, nhưng chúng sẽ không bao giờ để cho anh ta đi.
Hổ Nha không hổ danh là chó chăn cừu Đức, nó đuổi tên trộm giống như đang đuổi đàn cừu nghịch ngợm vậy, đuổi anh ta chạy tán loạn khắp nơi trong vườn hoa.
Đám cún có sức chịu đựng tốt nên chạy hàng chục cây số không thành vấn đề, nhưng tên trộm thì không thể.
Cho dù anh ta có chạy như thế nào, cũng tuyệt nhiên chạy không thoát được khỏi vòng vây của đám cún, không chỉ thất bại trong việc chạy trốn, ngược lại còn bị giày vò mệt muốn chết.
Chờ tới lúc Bí Đao dắt Hổ Nha và ông đội trưởng cố ý câu giờ đến hiện trường, anh trai bảo vệ đóng giả tên trộm đã bị ép đến thở không nổi.
Đám cún thuận lợi bắt được tên trộm, sau đó đội trưởng áp chế dẫn anh ta đi.
Các tiểu bảo vệ tụ tập lại một chỗ để trao đổi kinh nghiệm bắt trộm, sau đó nhanh chóng khôi phục lại trạng thái phấn khởi, chúng lại xếp thành một hàng, bắt đầu tiếp tục nghiêm túc tuần tra.
Hiện trường bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay như sấm!
Nhưng vào lúc này, một làn khói đen bốc lên từ phía xa.
Buổi diễn tập quân sự hôm nay trời quang mây tạnh, ánh nắng tươi sáng, là một ngày đẹp trời khiến tâm tình con người ta thấy thoải mái.
Cố Tiểu Khả ấn định thời gian tập luyện là vào giờ chiều thứ Bảy, tránh việc các “con sen” cuối tuần hay ngủ nướng mà bỏ lỡ những màn trình diễn đặc sắc của đám thú cưng.
Bãi cỏ phía sau công viên thú cưng có sắp một hàng ghế tròn, bên cạnh là một chai nước khoáng và hai túi khô bò.
Bởi vì quá tò mò nên hầu như tất cả các “con sen” ở khu đều lần lượt đến đây, sau đó tụm năm tụm ba bàn tán về buổi diễn tập quân sự.
“Cậu nghĩ đám thú cưng sẽ biểu diễn cái gì?”
“Đoán không ra, cô giáo Cố luôn gây bất ngờ nhất, chó mà cô ấy dạy con nào con nấy cũng giống như thành tinh vậy, thông minh lanh lợi phát sợ.”
“Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng muốn đưa con nhà chúng tôi đi học, đáng tiếc lại đăng ký muộn mất, không được học lớp hoa anh đào, nhưng mà cũng còn may là giành được một suất trong lớp hoa tulip.”
“Thật á? Bà giỏi ghê! Phải nói là cái bằng mẫu giáo thú cưng của cô giáo Cố thật sự còn khó lấy hơn bằng cấp của trường tiểu học trọng điểm nữa, đối thủ cạnh tranh nhiều ghê luôn! Mấy đứa nhóc nhà chúng tôi phải xếp hàng chờ tới ba tháng sau đó.”
“Tuy là học phí của trường này không hề rẻ, nhưng chất lượng giảng dạy thật sự tốt, bây giờ tôi nhìn đám Đao Đao mà hâm mộ dã man!”
“Còn phải nói, nghe nói Đao Đao còn có thể lau sàn nhà, làm việc nhà nữa! Bà tưởng tượng nổi hình ảnh một con husky không phá nhà mà ngược lại còn giúp lau nhà không? Cục cưng nhà tôi mà hiểu chuyện bằng một nửa Đao Đao thôi, tôi nằm mơ cũng có thể cười vui vẻ!”
Các “con sen” vừa tán gẫu vừa kiên nhẫn chờ đến giờ huấn luyện quân sự, Cố Tiểu Khả rất nhanh đã tuyên bố với mọi người: “Cuộc diễn tập quân sự của tiểu đội khuyển vệ lần thứ nhất, bây giờ xin được phép bắt đầu.”
“Để nâng cao chất lượng an ninh tại khu , để đảm bảo vệ toàn tính mạng và tài sản của các vị hàng xóm, phòng quản lý tài sản sẽ bổ sung thí điểm đội tuần tra chó ở khu .”
“Mục đích của khóa huấn luyện quân sự này là để cho các chủ nhân nắm được nội dung công việc của những chú chó được thuê, nâng cao nhận thức đúng đắn của mọi người về các nhân viên khuyển vệ, hy vọng mọi người có thể tích cực hợp tác với chúng để xây dựng mái nhà chung chan hòa.”
Cố Tiểu Khả nói mấy lời khách sáo xong là trực tiếp tiến thẳng vào chủ đề, cô giải thích: “Lần diễn tập quân sự này được chia làm bốn phần.”
“Đầu tiên là biểu diễn xếp thành hàng, sau đây xin mời sự xuất hiện của tiểu đội khuyển vệ——”
“Đang đi tới trước mặt mọi người là tiểu đội hoa hướng dương, mấy nhóc này tràn trề tinh lực, phong thái hiên ngang, bước đi vừa nhịp nhàng vừa hùng hồn vang dội…”
Các “con sen” theo lời thuyết minh của Cố Tiểu Khả nhìn theo thì thấy từ xa có năm chú cún ngẩng đầu ưỡn ngực chậm rãi bước tới.
Nét mặt chúng nghiêm túc, động tác vô cùng đồng đều, trên người mặc đồng phục an ninh nhỏ nhắn, cả đám vô cùng thần thái, rất giống một tiểu đội đi tác chiến.
Đồng phục trên người các tiểu bảo vệ là do Mạc Thần Trạch tài trợ, không những có thể phân biệt được thân phận của nhóm tiểu khả ái với đám chó cưng bình thường, hơn nữa mấu chốt chính là cổ áo đồng phục có gắn một con chip nhỏ có chức năng định vị GPS và gọi điện thoại không dây.
Đao Đao dẫn đầu tiểu đội, Hổ Nha áp cuối hàng, chỉnh tề đi về phía khán đài.
Đội trưởng đội an ninh là một ông chú trung niên, ông nghiêm túc hô khẩu hiệu: “, !”
Các “con sen” ai nấy đều há hốc mồm, má ơi không nghĩ tới thật sự đúng là huấn luyện quân sự, ngay cả bước đều bước cũng có luôn! Đây thật sự là chó cưng chứ không phải là những chiến binh nhỏ à?
Còn nữa, thật sự có thể huấn luyện loài chó thành như vậy ư!?
Là do chúng ta quá ít kiến thức hay là thế giới này quá ư là thần kì nhỉ?
Đội trưởng thấy các tiểu bảo vệ thuận lợi đi đến trước mặt khán giả, ông đổi khẩu hiệu: “Nghiêm!”
Đám cún lập tức nghiêm chỉnh chấp hành, chúng dừng bước, chân trước và chân sau bên phải dừng lại trước, chân trước và chân sau bên trái theo sát phía sau, đứng yên vững vàng, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, không có một đứa tiểu khả ái nào là mất tập trung mà nhìn ngó xung quanh cả.
Khán giả lại bị làm cho kinh ngạc một lần nữa, ôi mẹ ơi, quá ư là biết nghe lời rồi! Cảm giác như từng đứa chúng nó thật sự có thể nghe hiểu được mệnh lệnh vậy!
Đội trưởng lại hô lên: “Bên trái, quay!”
Các tiểu bảo vệ cứ nghe thấy mệnh lệnh là làm, chúng đồng loạt quay sang trái, đối mặt với khán giả, nét mặt vô cùng nghiêm túc.
Ngoại hình của chó chăn cừu Đức vốn đã rất uy vũ, cho nên lúc Hổ Nha không cố ý bán manh thì nhìn qua rất có khí thế.
Còn husky thì có vẻ ngoài gần giống với sói, lúc không hành xử ngu ngốc hay liều lĩnh thì nhìn cũng rất dũng mãnh, ánh mắt mang theo sát khí sắc bén.
Chỉ có Đoàn Đoàn là giống chó Labrador cho nên tính tình hơi ôn hòa một chút, nhưng lúc này nó không hề cười nói, ánh mắt lại chăm chú, bởi vậy trông rất có thần thái.
Đội trưởng lại ra lệnh: “Cúi chào!”
Đám cún nhanh chóng nâng chân trước bên phải lên, bởi vì dây chằng chưa đủ dẻo dai nên chúng đành phải hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng đưa cái chân nhỏ lên trán, toàn bộ động tác hành lễ tự nhiên mà lưu loát, vừa đẹp trai vừa đáng yêu.
Aaaaaaaa, những người đang vây xem thật sự sắp bị sự cute của mấy cục bông này làm cho ngất xỉu cả rồi, ai nấy cũng phục sát đất, ngay cả cằm cũng muốn rớt xuống đất luôn rồi.
Đội trưởng ra mệnh lệnh tiếp theo cho màn biểu diễn xếp thành hàng: “Bên phải, quay! Chạy bộ!”
Sau đó đám cún bắt đầu chạy quanh bãi cỏ, đội trưởng cũng bắt đầu chạy theo vòng quanh, vừa chạy vừa hô khẩu hiệu: “Một hai một! Một hai một!”
“Một – hai – ba – bốn -”
Ngay lúc khán giả đang nhặt lại cằm của mình từ dưới đất lên, các tiểu bảo vệ lại vô cùng nghiêm túc bắt đầu hô khẩu hiệu: “Gâu – gâu gâu – gâu gâu gâu- gâu gâu gâu gâu ——”
Khán giả vốn đang kinh hãi lập tức bật cười.
Cố Tiểu Khả: “…”
Màn này không phải do cô dạy mà đây là chiêu thức do đội trưởng đội bảo vệ tự nghĩ ra, ông cũng không quan tâm liệu tiếng khẩu hiệu có giẫm lên điểm chạy hay không, dù sao đám cún cũng rất coi trọng việc ghi nhớ số này.
Khán giả không quá coi trọng việc động tác chạy bộ của các tiểu bảo vệ rốt cuộc có đúng tiêu chuẩn hay không, mà cái để lại ấn tượng sâu sắc với bọn họ chính là đám cún này vừa nghiêm chỉnh tiếp nhận huấn luyện lại rất nghe lời.
Đám cún nhanh chóng chạy một vòng rồi trở về chỗ cũ, đội trưởng hô lên: “Đứng lại, đứng!”
Các bé cún lanh lợi lập tức ngừng chạy bộ, đứa nào đứa nấy giống như mấy chú chó gỗ đứng yên vô cùng chuẩn mực.
Cố Tiểu Khả tuyên bố: “Màn biểu diễn đội ngũ xin được kết thúc tại đây!”
Khán phòng lập tức vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt liên tục, mọi người kích động vỗ tay, vỗ đến nỗi tay đỏ bừng.
“Tiểu đội hoa hướng dương quá tuyệt!”
“Aaaa mẹ yêu các con, aaaa trời đất ơi, tiểu khả ái mấy cưng quá là lợi hại rồi!!!.”
“Tiểu đội hoa hướng dương cố lên! Mấy cưng là giỏi nhất!!!”
Đám cún đã học được rất nhiều từ ngữ, trong đó mấy cái từ khen ngợi bản thân là chúng học nhanh nhất và cũng giỏi nhất, vì vậy cả đám đều nghe hiểu được những lời khen ngợi nồng nhiệt từ khán giả.
Nhưng các bé cún vẫn chưa bày ra dáng vẻ kiêu ngạo, dường như mấy lời khen này vẫn chưa tính là gì, chúng vẫn có thể cố gắng nhịn được xúc động điên cuồng muốn vẫy đuôi, làm ra vẻ mặt hờ hững, mang phong thái giống như những đại tướng bình tĩnh ngồi vững, chỉ là lâu lâu lại lén lút nhướn cái đầu lông xù nhỏ lên cao hơn một chút.
Cố Tiểu Khả nhịn cười tiếp tục quá trình, “Tiếp theo đây xin mời màn biểu diễn từ chối thức ăn của tiểu đội khuyển vệ.”
“Các bạn có thể thoải mái dùng đồ ăn vặt bên cạnh để dụ dỗ chúng nó, xem đám tiểu bảo vệ này của chúng ta có kiên định từ chối thức ăn hay không, có chịu nổi sức hấp dẫn của đồ ăn ngon hay không nhé.”
Trong khán phòng lập tức rỉ tai nhau bàn tán xôn xao.
“Má ơi, thì ra hai túi thịt bò khô là có tác dụng này, tôi còn tưởng là cho tôi ăn, vừa nãy không cẩn thận ăn hết trơn rồi!”
“Mau chia cho tôi một túi, tôi đi chọc ghẹo Tiểu Pudding, nó là một đứa ăn hàng thứ thiệt, bảo đảm không chịu nổi!”
“Biến liền, tôi thấy cậu mới là đứa thèm ăn không biết xấu hổ á, còn nói muốn đi dụ dỗ Tiểu Pudding, cậu mới là người không chịu được hấp dẫn đấy!”
Nhưng cho dù mọi người khiêu khích như thế nào, cho dù có đặt thịt bò khô ở trên sống mũi của đám cún thì chúng nó đều đứng vững vàng, không hề động đậy chút nào.
Ngay cả Tiểu Pudding cũng không làm mất mặt tiểu đội hoa hướng dương, tuy rằng đã tính trước là nó sẽ là đứa lén lút chảy nước miếng nhiều nhất, nhưng tên nhóc này vẫn cau mày sống chết giữ được miếng liêm sỉ cuối cùng của mình, thời khắc mấu chốt không sợ hãi.
Đao Đao từ đầu đến cuối lo lắng nhất là Tiểu Pudding bị “rớt đài” cho nên ánh mắt vẫn luôn nhìn chăm chú vào nó, cuối cùng thấy đồng bọn biểu hiện rất tốt, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Khán giả vừa thích thú vừa khâm phục năm đứa tiểu khả ái này, ai nấy đều tới tấp bật ngón tay cái khen ngợi.
Lúc này Cố Tiểu Khả mới gọi mọi người trở lại chỗ ngồi, bởi vì tiếp theo tiểu đội hoa hướng dương sẽ biểu diễn kỹ thuật chính.
Đội trưởng ra lệnh: “Bắt đầu tuần tra!”
Sau một tiếng hiệu lệnh, nhóm tiểu khả ái xếp hàng bắt đầu đi tuần tra, vẻ mặt đứa nào cũng rất nghiêm túc, chúng vểnh tai lên, mắt nhìn sáu đường tai nghe tám hướng, lúc làm việc vô cùng cảnh giác, lực chú ý cũng rất tập trung.
Đột nhiên, vành tai Hổ Nha giật giật.
Thủ vai tên trộm là một anh bảo vệ, anh lặng lẽ đi về phía một chiếc ba lô màu đen đặt dưới tán cây long não, thản nhiên đối mặt với mọi người, sau đó anh ta từ từ đưa tay phải ra sau lưng, bắt đầu biểu diễn màn trộm cắp.
Đang lúc tay anh vừa mới đưa tay vào trong túi, Hổ Nha thông minh đã phát hiện ra.
Hổ Nha lập tức dừng bước, nó lặng lẽ trao đổi vài câu với nhóm bạn nhỏ ở phía sau, sau đó các bé cún nhanh chóng chia nhau ra bắt đầu hành động.
Hổ Nha tiếp tục đứng tại chỗ theo dõi, Đao Đao dẫn theo Tiểu Pudding và Đoàn Đoàn từ từ rút lui, sau đó chúng tách nhau ra, nhanh chóng chặn hết các giao lộ, Bí Đao thì quay đầu chạy đi.
Husky chạy rất nhanh, chỉ thấy tên nhóc này vài ba bước đã chạy tới trước mặt đội trưởng đội bảo vệ, sau đó nhanh chóng phanh gấp.
Đội trưởng giả vờ không biết gì, nhướn mày hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Bí Đao học được nhiều từ ngữ nhất của con người, vì vậy trong tiểu đội hoa hướng dương nó chịu trách nhiệm mật báo tin tức.
Chỉ thấy tên nhóc này kiễng chân sau, hơi khom lưng, học theo dáng đi của tên trộm, bước đi vô cùng hèn mọn.
Đội trưởng: “…”
Tuy rằng còn không biết nhóm tiểu bảo vệ rốt cuộc phát hiện ra loại người xấu nào, nhưng không thể phủ nhận Bí Đao thật sự đã diễn tả tinh túy của kẻ xấu vô cùng nhuần nhuyễn.
Ngay cả quần chúng ăn dưa vây xem cũng có thể nhìn ra, Bí Đao đây là muốn nói tiểu đội hoa hướng dương của chúng đã phát hiện ra một thành phần khả nghi, muốn thỉnh cầu trợ giúp.
Bí Đao dậm chân đi tới trước mặt đội trưởng, len lén vươn cái chân lông nhỏ ra, trực tiếp móc vào túi quần đội trưởng, lấy ra một chuỗi chìa khóa, sau đó lén lút giấu trong đồng phục của mình.
Bí Đao phụ trách mật báo thông tin, bởi vậy nó đã nghiêm túc học tập toàn bộ nội dung biểu diễn với Hổ Nha, rất xứng đáng là chú chó ảnh đế chuyên diễn sâu.
Bí Đao vừa bắt chước tên trộm, ánh mắt vừa láo liên nhìn trái nhìn phải, diễn tả lại dáng vẻ làm chuyện xấu giống y như đúc.
Đội trưởng nhịn cười hỏi: “Các cậu phát hiện ra một tên trộm à?”
Bí Đao lập tức điên cuồng gật đầu.
Thật ra đội trưởng đã sớm phản ứng kịp, nhưng ông cố ý để Bí Đao biểu diễn thêm vài giây, vì muốn cho khán giả thấy năng lực biểu đạt của tên nhóc này.
Đúng như dự đoán, toàn bộ quần chúng ăn dưa đều rớt hết cằm xuống đất, cả đám kinh hãi há hốc miệng, mãi vẫn chưa hoàn hồn.
Bên này Bí Đao vừa thể hiện xong màn diễn xuất tinh xảo của mình, bên kia tên trộm do anh bảo vệ thủ vai cũng đã gây án xong, đang lén lút chuẩn bị chạy trốn.
Nhưng vào lúc này, khi Hổ Nha trông thấy tên trộm muốn chạy, nó lập tức sủa lớn tiếng.
Nhóm tiểu khả ái đã được huấn luyện qua nên không tiến lên tấn công, nhưng chúng chặn đường chạy trốn của tên trộm từ mọi hướng.
Mặc dù đám cún không cắn anh ta, nhưng chúng sẽ không bao giờ để cho anh ta đi.
Hổ Nha không hổ danh là chó chăn cừu Đức, nó đuổi tên trộm giống như đang đuổi đàn cừu nghịch ngợm vậy, đuổi anh ta chạy tán loạn khắp nơi trong vườn hoa.
Đám cún có sức chịu đựng tốt nên chạy hàng chục cây số không thành vấn đề, nhưng tên trộm thì không thể.
Cho dù anh ta có chạy như thế nào, cũng tuyệt nhiên chạy không thoát được khỏi vòng vây của đám cún, không chỉ thất bại trong việc chạy trốn, ngược lại còn bị giày vò mệt muốn chết.
Chờ tới lúc Bí Đao dắt Hổ Nha và ông đội trưởng cố ý câu giờ đến hiện trường, anh trai bảo vệ đóng giả tên trộm đã bị ép đến thở không nổi.
Đám cún thuận lợi bắt được tên trộm, sau đó đội trưởng áp chế dẫn anh ta đi.
Các tiểu bảo vệ tụ tập lại một chỗ để trao đổi kinh nghiệm bắt trộm, sau đó nhanh chóng khôi phục lại trạng thái phấn khởi, chúng lại xếp thành một hàng, bắt đầu tiếp tục nghiêm túc tuần tra.
Hiện trường bỗng nhiên vang lên tiếng vỗ tay như sấm!
Nhưng vào lúc này, một làn khói đen bốc lên từ phía xa.