Ba thú nhân chia nhau đè tứ chi và thân thể của Đường Vũ lại, mấy đôi tay sờ loạn trên người Đường Vũ làm cho cậu cảm thấy cực ghê tởm. Nhưng dưới trạng thái khó chịu như vậy vì sao Thái Cực bát quái đồ trong đầu vẫn không có vận chuyển? Nếu thật sự không có biện pháp thoát thân thì cậu chỉ có thể mang mấy thú nhân này cùng vào trong không gian tùy thân để giải quyết thôi!
Đường Vũ xoay cổ né tránh nụ hôn của đối phương, cố hết sức tập trung lực chú ý.
Mịa nó! Lại mất linh! Không gian tùy thân hoàn toàn không phản ứng, Đường Vũ căn bản không vào được! Cái thứ hư hỏng này rốt cuộc là bài xích cái gì! Chẳng lẽ là bởi vì mấy thú nhân này đè lên người cậu cho nên không gian từ chối những người này bị mang vào cùng sao?
Tình huống càng ngày càng nguy hiểm thì ngược lại Đường Vũ càng bình tĩnh, lẳng lặng nhìn 3 thú nhân đang sờ loạn, hôn loạn trên người mình, tinh thần lực của cậu phát ra một chút.
“Cút ngay! Bọn mày làm như vậy sẽ bị quân kỷ nghiêm trị (trừng phạt nghiêm khắc)! Thượng tá Simon sẽ không bỏ qua cho các người!”. Đường Vũ vừa mắng đối phương vừa nghĩ cách cố hết sức kéo dài thời gian.
Đối phương nghe vậy thì cười to, “Mày cho là sau đó mày còn có thể còn sống để chỉ ra và nhận dạng bọn tao sao?”. Nói xong mắt nhìn ống thuốc bên cạnh, “Nhìn thấy ống thuốc kia không? Sau khi chích vào thì mày sẽ ngủ trước, sau đó bọn tao sẽ tốt bụng mang mày tới chỗ đứa con của tướng quân Hardman, tới lúc đó mày có thể chết ở trong lòng người mày thích, thấy bọn tao đối với mày tốt không”.
“Sao mày lại có loại thuốc này chứ!”. Đường Vũ cẩn thận tìm tòi trí nhớ đời trước thường xuyên bị cậu coi nhẹ mém tới 1 bên, phát hiện loại thuốc này là vật phẩm đặc thù của quân đội, dùng để thủ tiêu phạm nhân có thân phận cao, cậu sợ run cả người, tiếp tục khuyên can, “Thuốc này người bình thường căn bản không có cơ hội lấy được! Các người cho tôi dùng nó thì sẽ có người hoài nghi”.
“Người bình thường không dễ có được nhưng con của tướng quân Hardman có thể lấy được, làm bầu bạn của Trà Trà đại nhân mà còn tán tỉnh giống cái khác, vì ngăn cản đối phương gây rối mà giải quyết đối phương, không ngờ tính sai thời gian công hiệu của thuốc mà làm cho sự việc bại lộ. Xem đi, đây đúng là lý do rất tốt đó”. Đây chính là lý do người kia trước đó thuyết phục 3 người bọn họ ra tay, cam đoan bọn họ có thể thoát thân.
“Còn dong dài cái gì, trực tiếp làm là được, tôi không nhịn nổi nữa rồi!”. Thú nhân biến thái vẫn sờ tới sờ lui mắt cá chân của Đường Vũ không kiên nhẫn nói, hơi dùng sức liền xé quần của Đường Vũ, nhìn thấy 2 chân thon dài trắng nõn lộ ra thì thú nhân nuốt nuốt nước miếng nhào tới hôn.
Trước đó cách quần áo thì Đường Vũ còn có thể miễn cưỡng chịu đựng, bây giờ là tiếp xúc da thịt trực tiếp nên cậu rốt cuộc không khống chế được cảm giác ghê tởm, đột nhiên dùng sức giãy dụa lùi ra sau, nhất thời ba thú nhân không phản ứng kịp nhờ vậy mà Đường Vũ tạo ra được 1 chút khoảng cách, thiếu chút nữa rớt xuống dưới bàn luôn.
“Mày không trốn thoát được đâu! Ngoan ngoãn nghe lời đi? Còn có thể bớt chút đau đớn”. Đối phương trần trụi vây lại, phản kháng của Đường Vũ ở trong mắt bọn họ chính là động tác gia tăng tình thú.
Đột nhiên cảm nhận được trong đầu có 1 chấm xanh phản hồi lại thì Đường Vũ nở nụ cười, chậm rãi ngồi khép lại quần áo bị xé mở, “Ngoan ngoãn nghe lời nên là bọn mày, tao khuyên bọn mày vẫn dừng tay đi, bây giờ còn chưa thực hiện được thì các người còn có thể giữ lại mạng sống!”.
Nhưng 3 thú nhân bị t*ng trùng thượng não căn bản không phát hiện nguyên nhân đột nhiên Đường Vũ thay đổi thái độ, đặc biệt thú nhân không có tính nhẫn nại kia trực tiếp ấn Đường Vũ xuống muốn kiên quyết làm Đường Vũ.
“A ——!”. Thú nhân kia đột nhiên lùi về phía sau mấy bước, đau đớn bụm nửa người dưới, máu tươi từ hai chân trực tiếp chảy xuống mặt đất, không lâu sau liền hình thành 1 vũng nhỏ, thú nhân kia kêu thảm buông tay ra thì khối thịt ở giữa đã không còn, máu tươi chính là từ chỗ đó phun ra bên ngoài, “Cứu mạng!”.
Thú nhân đứng ở bên trái Đường Vũ nhìn thấy người anh em của mình biến thành như vậy thì trở tay muốn tát Đường Vũ 1 cái, “tiện nhân!”. Nhưng tay còn chưa đánh tới Đường Vũ thì cũng phát ra tiếng kêu thảm thiết, từ chỗ khuỷu tay tới cánh tay bị tháo rời ra, giống như là bị thứ gì sắc bén cắt đứt.
Người thú nhân thứ ba thấy thế thì sợ hãi lui ra phía sau vài bước, trực tiếp muốn thú hóa chiến đấu, nhưng gã chỉ mới lui được 2 bước thì giữa ngực tê rần, cúi đầu thì thấy 1 vật thể cứng rắn màu xanh biếc cư nhiên trực tiếp xuyên qua ngực gã! Người thú nhân thứ ba há hốc miệng, máu tươi liên tục trào ra ngoài khiến gã không thể phát ra âm thanh, xem ra là phổi đã thủng.
Đối với cảnh tượng đẫm máu đột nhiên xuất hiện thì Đường Vũ cũng cảm thấy bất ngờ, sắc mặt có chút hơi trắng bệch nhưng thích ứng rất nhanh, những người này sau khi cưỡng hiếp mình còn muốn giết người diệt khẩu, có kết cục như vậy chết cũng chưa hết tội!
Tình huống của người thú nhân thứ 3 là xấu nhất, phổi bị đâm thủng nên căn bản không thể hô hấp, chưa được 1 lúc thì mặt nghẹn tới xanh tím, 2 thú nhân khác bị thương nhẹ muốn đi qua giúp gã nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Trước mặt bọn họ là 1 con trùng mập ú màu xanh biếc rất cố gắng đập cánh bay lơ lửng trong không trung.
Từ ngày đó sau khi vì tìm kiếm trùng vương mập mà sử dụng đại lượng tinh thần lực thì Đường Vũ phát hiện giữa mình và trùng vương có 1 chút liên hệ tinh thần, trong đầu có 1 chấm màu xanh, ở trong quá trình chăn nuôi thì cậu lợi dụng chức vụ lặp lại thí nghiệm mấy lần, phát hiện có thể trong cự ly ngắn kết nối và kêu nó tới!
Đương nhiên kêu gọi này cũng không phải thần kỳ như bước nhảy không gian mà giống như dắt chó đi dạo, sau đó gọi 1 tiếng thì con chó ngoan ngoãn chạy về bên người chủ nhân. Vì trộm thực nghiệm điểm này mà Đường Vũ còn động tay động chân tại trong phòng chăn nuôi, thuận tiện để trùng vương trộm chuồn ra tới.
Dù sao trùng vương cũng là trùng vương, khi phát hiện Đường Vũ ngay tại bên trong cánh cửa thì gần đây trùng vương bị nuôi tới sướng quen rồi rốt cục dùng tới vuốt trùng tuy rằng ngắn nhỏ nhưng dị thường lợi hại, cắt qua cánh cửa cách ly mạnh mẽ xông vào. Tuy rằng cửa cách ly bên trong chiến hạm tiếp tế rất rắn chắc nhưng còn chưa bằng ngoài chiến hạm và thiết bị chuyên môn phòng ngự trong phòng chăn nuôi trùng vương, đối với móng vuốt của trùng vương mà nói kém hơn rất nhiều.
Giống như cắt qua 1 tờ giấy, căn bản không có phát ra tiếng động gì, trùng vương liền lẻn vào trong phòng họp nơi Đường Vũ bị vây khốn, bay đến phía sau đánh lén 3 con thú nhân độc ác.
Hai bên giằng co một lát thì người thú nhân thứ 3 rốt cục kiên trì không được tươi sống nghẹn chết, tình huống này kích thích hai thú nhân còn lại, hai người nổi giận gầm lên một tiếng đều biến thân.
Trong mắt trùng vương mập ú hiện lên 1 tia hèn mọn, cả 2 thú nhân nhỏ yếu này còn không bằng một 1 thú nhân lợi hại ngày đó tới bắt nó, căn bản chỉ vung vẫy vuốt trùng, thật không hiểu giống cái khủng bố phía sau tại sao lại vì mấy thú nhân yếu kém này mà kêu nó tới đây.
Trùng vương thoạt nhìn nặng nề bay qua chỗ 1 thú nhân trong đó nhưng thực tế tốc độ phi thường mau, trong thời gian nháy mắt liền giải quyết thú nhân mới biến thân một nửa này, xé thú nhân thành hai nửa, thú nhân đã chết mà vẫn còn duy trì trạng thái nửa thú nửa người. Cuối cùng 1 người còn sống sụp đổ, sức chiến đấu của gã yếu nhất trong 3 người, vốn nghĩ đến chẳng qua chỉ là đối phó 1 giống cái nho nhỏ, không ngờ lúc này lại phải đối mặt trùng vương cao cấp khủng bố, gã không rõ vì sao trùng vương phải bảo vệ giống cái này, nhưng lúc này căn bản không có thời gian nghĩ tới điều này! Dã thú run rẩy, hai chân quỳ xuống hướng Đường Vũ.
” Tha, tha mạng!”. Dã thú khóc hô quỳ rạp trên mặt đất run rẩy, run rẩy muốn chết.
Đường Vũ xoay cổ né tránh nụ hôn của đối phương, cố hết sức tập trung lực chú ý.
Mịa nó! Lại mất linh! Không gian tùy thân hoàn toàn không phản ứng, Đường Vũ căn bản không vào được! Cái thứ hư hỏng này rốt cuộc là bài xích cái gì! Chẳng lẽ là bởi vì mấy thú nhân này đè lên người cậu cho nên không gian từ chối những người này bị mang vào cùng sao?
Tình huống càng ngày càng nguy hiểm thì ngược lại Đường Vũ càng bình tĩnh, lẳng lặng nhìn 3 thú nhân đang sờ loạn, hôn loạn trên người mình, tinh thần lực của cậu phát ra một chút.
“Cút ngay! Bọn mày làm như vậy sẽ bị quân kỷ nghiêm trị (trừng phạt nghiêm khắc)! Thượng tá Simon sẽ không bỏ qua cho các người!”. Đường Vũ vừa mắng đối phương vừa nghĩ cách cố hết sức kéo dài thời gian.
Đối phương nghe vậy thì cười to, “Mày cho là sau đó mày còn có thể còn sống để chỉ ra và nhận dạng bọn tao sao?”. Nói xong mắt nhìn ống thuốc bên cạnh, “Nhìn thấy ống thuốc kia không? Sau khi chích vào thì mày sẽ ngủ trước, sau đó bọn tao sẽ tốt bụng mang mày tới chỗ đứa con của tướng quân Hardman, tới lúc đó mày có thể chết ở trong lòng người mày thích, thấy bọn tao đối với mày tốt không”.
“Sao mày lại có loại thuốc này chứ!”. Đường Vũ cẩn thận tìm tòi trí nhớ đời trước thường xuyên bị cậu coi nhẹ mém tới 1 bên, phát hiện loại thuốc này là vật phẩm đặc thù của quân đội, dùng để thủ tiêu phạm nhân có thân phận cao, cậu sợ run cả người, tiếp tục khuyên can, “Thuốc này người bình thường căn bản không có cơ hội lấy được! Các người cho tôi dùng nó thì sẽ có người hoài nghi”.
“Người bình thường không dễ có được nhưng con của tướng quân Hardman có thể lấy được, làm bầu bạn của Trà Trà đại nhân mà còn tán tỉnh giống cái khác, vì ngăn cản đối phương gây rối mà giải quyết đối phương, không ngờ tính sai thời gian công hiệu của thuốc mà làm cho sự việc bại lộ. Xem đi, đây đúng là lý do rất tốt đó”. Đây chính là lý do người kia trước đó thuyết phục 3 người bọn họ ra tay, cam đoan bọn họ có thể thoát thân.
“Còn dong dài cái gì, trực tiếp làm là được, tôi không nhịn nổi nữa rồi!”. Thú nhân biến thái vẫn sờ tới sờ lui mắt cá chân của Đường Vũ không kiên nhẫn nói, hơi dùng sức liền xé quần của Đường Vũ, nhìn thấy 2 chân thon dài trắng nõn lộ ra thì thú nhân nuốt nuốt nước miếng nhào tới hôn.
Trước đó cách quần áo thì Đường Vũ còn có thể miễn cưỡng chịu đựng, bây giờ là tiếp xúc da thịt trực tiếp nên cậu rốt cuộc không khống chế được cảm giác ghê tởm, đột nhiên dùng sức giãy dụa lùi ra sau, nhất thời ba thú nhân không phản ứng kịp nhờ vậy mà Đường Vũ tạo ra được 1 chút khoảng cách, thiếu chút nữa rớt xuống dưới bàn luôn.
“Mày không trốn thoát được đâu! Ngoan ngoãn nghe lời đi? Còn có thể bớt chút đau đớn”. Đối phương trần trụi vây lại, phản kháng của Đường Vũ ở trong mắt bọn họ chính là động tác gia tăng tình thú.
Đột nhiên cảm nhận được trong đầu có 1 chấm xanh phản hồi lại thì Đường Vũ nở nụ cười, chậm rãi ngồi khép lại quần áo bị xé mở, “Ngoan ngoãn nghe lời nên là bọn mày, tao khuyên bọn mày vẫn dừng tay đi, bây giờ còn chưa thực hiện được thì các người còn có thể giữ lại mạng sống!”.
Nhưng 3 thú nhân bị t*ng trùng thượng não căn bản không phát hiện nguyên nhân đột nhiên Đường Vũ thay đổi thái độ, đặc biệt thú nhân không có tính nhẫn nại kia trực tiếp ấn Đường Vũ xuống muốn kiên quyết làm Đường Vũ.
“A ——!”. Thú nhân kia đột nhiên lùi về phía sau mấy bước, đau đớn bụm nửa người dưới, máu tươi từ hai chân trực tiếp chảy xuống mặt đất, không lâu sau liền hình thành 1 vũng nhỏ, thú nhân kia kêu thảm buông tay ra thì khối thịt ở giữa đã không còn, máu tươi chính là từ chỗ đó phun ra bên ngoài, “Cứu mạng!”.
Thú nhân đứng ở bên trái Đường Vũ nhìn thấy người anh em của mình biến thành như vậy thì trở tay muốn tát Đường Vũ 1 cái, “tiện nhân!”. Nhưng tay còn chưa đánh tới Đường Vũ thì cũng phát ra tiếng kêu thảm thiết, từ chỗ khuỷu tay tới cánh tay bị tháo rời ra, giống như là bị thứ gì sắc bén cắt đứt.
Người thú nhân thứ ba thấy thế thì sợ hãi lui ra phía sau vài bước, trực tiếp muốn thú hóa chiến đấu, nhưng gã chỉ mới lui được 2 bước thì giữa ngực tê rần, cúi đầu thì thấy 1 vật thể cứng rắn màu xanh biếc cư nhiên trực tiếp xuyên qua ngực gã! Người thú nhân thứ ba há hốc miệng, máu tươi liên tục trào ra ngoài khiến gã không thể phát ra âm thanh, xem ra là phổi đã thủng.
Đối với cảnh tượng đẫm máu đột nhiên xuất hiện thì Đường Vũ cũng cảm thấy bất ngờ, sắc mặt có chút hơi trắng bệch nhưng thích ứng rất nhanh, những người này sau khi cưỡng hiếp mình còn muốn giết người diệt khẩu, có kết cục như vậy chết cũng chưa hết tội!
Tình huống của người thú nhân thứ 3 là xấu nhất, phổi bị đâm thủng nên căn bản không thể hô hấp, chưa được 1 lúc thì mặt nghẹn tới xanh tím, 2 thú nhân khác bị thương nhẹ muốn đi qua giúp gã nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Trước mặt bọn họ là 1 con trùng mập ú màu xanh biếc rất cố gắng đập cánh bay lơ lửng trong không trung.
Từ ngày đó sau khi vì tìm kiếm trùng vương mập mà sử dụng đại lượng tinh thần lực thì Đường Vũ phát hiện giữa mình và trùng vương có 1 chút liên hệ tinh thần, trong đầu có 1 chấm màu xanh, ở trong quá trình chăn nuôi thì cậu lợi dụng chức vụ lặp lại thí nghiệm mấy lần, phát hiện có thể trong cự ly ngắn kết nối và kêu nó tới!
Đương nhiên kêu gọi này cũng không phải thần kỳ như bước nhảy không gian mà giống như dắt chó đi dạo, sau đó gọi 1 tiếng thì con chó ngoan ngoãn chạy về bên người chủ nhân. Vì trộm thực nghiệm điểm này mà Đường Vũ còn động tay động chân tại trong phòng chăn nuôi, thuận tiện để trùng vương trộm chuồn ra tới.
Dù sao trùng vương cũng là trùng vương, khi phát hiện Đường Vũ ngay tại bên trong cánh cửa thì gần đây trùng vương bị nuôi tới sướng quen rồi rốt cục dùng tới vuốt trùng tuy rằng ngắn nhỏ nhưng dị thường lợi hại, cắt qua cánh cửa cách ly mạnh mẽ xông vào. Tuy rằng cửa cách ly bên trong chiến hạm tiếp tế rất rắn chắc nhưng còn chưa bằng ngoài chiến hạm và thiết bị chuyên môn phòng ngự trong phòng chăn nuôi trùng vương, đối với móng vuốt của trùng vương mà nói kém hơn rất nhiều.
Giống như cắt qua 1 tờ giấy, căn bản không có phát ra tiếng động gì, trùng vương liền lẻn vào trong phòng họp nơi Đường Vũ bị vây khốn, bay đến phía sau đánh lén 3 con thú nhân độc ác.
Hai bên giằng co một lát thì người thú nhân thứ 3 rốt cục kiên trì không được tươi sống nghẹn chết, tình huống này kích thích hai thú nhân còn lại, hai người nổi giận gầm lên một tiếng đều biến thân.
Trong mắt trùng vương mập ú hiện lên 1 tia hèn mọn, cả 2 thú nhân nhỏ yếu này còn không bằng một 1 thú nhân lợi hại ngày đó tới bắt nó, căn bản chỉ vung vẫy vuốt trùng, thật không hiểu giống cái khủng bố phía sau tại sao lại vì mấy thú nhân yếu kém này mà kêu nó tới đây.
Trùng vương thoạt nhìn nặng nề bay qua chỗ 1 thú nhân trong đó nhưng thực tế tốc độ phi thường mau, trong thời gian nháy mắt liền giải quyết thú nhân mới biến thân một nửa này, xé thú nhân thành hai nửa, thú nhân đã chết mà vẫn còn duy trì trạng thái nửa thú nửa người. Cuối cùng 1 người còn sống sụp đổ, sức chiến đấu của gã yếu nhất trong 3 người, vốn nghĩ đến chẳng qua chỉ là đối phó 1 giống cái nho nhỏ, không ngờ lúc này lại phải đối mặt trùng vương cao cấp khủng bố, gã không rõ vì sao trùng vương phải bảo vệ giống cái này, nhưng lúc này căn bản không có thời gian nghĩ tới điều này! Dã thú run rẩy, hai chân quỳ xuống hướng Đường Vũ.
” Tha, tha mạng!”. Dã thú khóc hô quỳ rạp trên mặt đất run rẩy, run rẩy muốn chết.