Hiệu quả của thuốc mỡ khá tốt, tuy rằng ngày thứ hai trên người Tiết Đồng vẫn còn dấu vết xanh tím nhưng không còn cảm thấy đau nhức.
Long Trạch nhìn trên cổ của Tiết Đồng vẫn còn màu hồng nhạt, hắn đã lưu lại dấu vết của mình trên cơ thể cô, cảm giác này giống như vừa chiếm được báu vật vô giá trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái nhưng lại cố gắng che dấu cảm xúc của mình, ra vẻ tự nhiên nói: “ Tôi có việc phải ra ngoài, giữa trưa sẽ trở về cùng em ăn trưa. Nếu em không muốn ở trong phòng một mình có thể ra ngoài đi dạo, khách sạn cũng có khu giải trí, tầng cao nhất có bể bơi, vườn hoa trên đó cũng rất đẹp.”
“ Uhm.” Tiết Đồng vẫn rầu rĩ ăn cơm.
“ Buổi tối chúng ta ra bên ngoài ăn, sau đó đi dạo mua thêm quần áo cho em.”
“ Uhm.”
Long Trạch thấy Tiết Đồng không có phản ứng, lại hỏi: “ Em có nơi nào muốn đến sao? Nếu không em tìm hiểu một chút, ngày mai tôi đưa em đi.”
“ Tôi sẽ hỏi nhân viên phục vụ của khách sạn, anh đi làm việc cẩn thận một chút.” Tiết Đồng thấy Long Trạch có điểm không hiểu, ở chung với hắn một thời gian cô hiểu được hắn là người rất đơn giản, nhưng lại trở thành thủ hạ đắc lực của Trình Thiên thậm chí hắn không hề có đề phòng gì với ông chủ của mình – một người thâm sâu khó lường.
Long Trạch cười nhẹ, nhìn cổ Tiết Đồng: “ Bôi nhiều thuốc, rất nhanh sẽ tiêu.”
Ăn sáng xong không bao lâu, Trang Lăng đã xuất hiện ở cửa phòng khách sạn, Long Trạch dặn dò cô vài câu rồi liền bước ra cửa, Tiết Đồng đứng trước gương nhìn nhìn, dấu hôn vẫn còn rõ như này thì ra ngoài thế nào được? Không sợ người khác chê cười hay sao?
Tiết Đồng cầm tuýp thuốc mơ bôi lên vết thâm tím, sau đó ở lại trong phòng xem tivi, ngắm phong cảnh cũng rất nhanh đã đến giữa trưa.
Long Trạch trở về rất đúng giờ, thấy Tiết Đồng còn chờ hắn ăn cơm trưa, có điểm vui mừng nhưng cũng cảm thấy có lỗi. Tiết Đồng cũng không đói, ở trong phòng có nhiều đồ ăn vặt, đương nhiên cô cũng biết chăm sóc bản thân mình không để bị bỏ đói. Ngủ trưa dậy Tiết Đồng đi tắm, Long Trạch hối thúc cô thay quần áo ra ngoài dạo phố.
Cảm thấy không ổn khi ra đường với những dấu vết ngượng ngùng như này trên người, Tiết Đồng liền từ chối, Long Trạch hỏi nửa ngày mới biết cô sợ người khác chê cười.
Hắn nghe xong nở nụ cười xấu xa, nhìn dấu vết trên cổ cô cũng thấy có phần không phải, nhưng hắn lại muốn đưa cô ra ngoài dạo phố, suy nghĩ một hồi Long Trạch gọi điện đến cho nhân viên phục vụ đưa tới cho Tiết Đồng một chiếc khăn lụa.
Thành phố Y không hổ danh là nơi ăn chơi phồn hoa có tiếng, Long Trạch dẫn Tiết Đồng đi mua quần áo, thật ra hắn cũng không biết đưa Tiết Đồng đi đâu, chỉ thấy trên tivi mọi người đều thích mua sắm nên hắn liền đưa cô tới trung tâm thương mại cao cấp, dù sao hắn cũng không thiếu tiền.
Đi vào cửa hàng quần áo nổi tiếng, Long Trạch không hỏi qua ý kiến của Tiết Đồng mà tùy tiện lấy vài bộ quần áo ưng mắt đưa cho cô thử, cảm thấy thích hợp liền rút thẻ mua hết. Hai người vệ sĩ đằng sau sau một hồi trên tay đều xách túi lớn túi nhỏ.
Khu mua sắm tại thành phố Y khá đa dạng, ven đường biển quảng cáo vô cùng chói mắt, đường phố cũng đặc biệt rộng lớn, vài tốp người đi theo sau những quý bà giàu có xách trên tay đầy túi hàng hiệu.
Sau một hồi càn quét các cửa hàng quần áo, Tiết Đồng không còn sức để thử trang phục do Long Trạch lựa chọn liền kéo hắn đi dạo phố, nhìn thấy cửa hàng bán kem liền mua hai que, Long Trạch trên người mặc bộ vest cao cấp cũng cầm que kem vừa đi vừa ăn, bộ dáng thoạt nhìn có vẻ rất buồn cười, thấy Tiết Đồng vui vẻ, hắn nói: “ Nếu em thích, chúng ta có thể thường xuyên đi dạo.”
“ Sao cũng được, anh cảm thấy thích hợp là được rồi.” Tiết Đồng không phải là người hám của, Long Trạch mua cho cô, cô nhận, quan trọng là Tiết Đồng không muốn chọc tức hắn.
Màn đêm buông xuống, những chiếc đèn cao áp dần sáng lên, nhìn sắc trời không còn sớm, Long Trạch nói: “ Tùy tiện chọn một nhà hàng, ăn cơm trước.”
Long Trạch chọn một nhà hàng Trung Hoa cao cấp, hương vị cùng với hoàn cảnh vô cùng tráng lệ, chọn vị trí gần cửa sổ, gọi xong món, Long Trạch chỉ vào một tòa nhà đèn nhấp nháy không xa: “ Đó là sòng bạc của Trình Thiên, có muốn đến chơi không?.”
Tiết Đồng nghiêng đầu nhìn tòa nhà cao ốc, vòm cửa hình quạt, mặt sau là tòa nhà cao lớn hùng tráng, được trang trí bởi những ngọn đèn màu hồng, màu vàng rất bắt mắt, Tiết Đồng thản nhiên hỏi: “ Tôi đi chơi cái gì?.”
“ Rất nhiều người đều thích thắng được tiền, em không thích sao?.”
“ Tôi thắng tiền xong thì làm gì?.”
Long Trạch không nghĩ Tiết Đồng lại nói như vậy, giải thích: “ Tôi nghĩ em muốn đến chơi, nên muốn đưa em tham quan một lần, ở đó có đặt một núi lửa nhân tạo rất đẹp, tôi muốn dẫn em đi xem."
Tiết Đồng hỏi hắn: “ Trạch, anh thích đánh bạc?.”
“Cũng không hẳn. Có một số việc tôi không muốn làm, cảm thấy đánh bạc có vẻ thích hợp với tôi, rất đơn giản.”
Long Trạch nâng cốc nước trước mặt uống một ngụm: “ Cuộc sống trên thế giới này cần tiền, cũng cần nhiều thứ khác, Trình Thiên cũng muốn tôi làm việc này, tôi cảm thấy trước mắt như vậy là đủ rồi, không giống hắn không biết điểm dừng.”
Tiết Đồng thản nhiên nở nụ cười: “ Đánh bạc cũng rất tốt.”
So với những chuyện giết người thì đánh bạc cũng không có gì là tàn ác, cô cũng không hy vọng Long Trạch sẽ trở thành người xấu.
“ Vậy em muốn đến đó chơi sao?.”
“ Anh thay anh ta làm việc, đến sòng bạc ăn tiền của anh ta, không sợ bị anh ta trách móc?.”
“ Chơi nhỏ, chủ yếu là muốn dẫn em đi chơi.”
Đàn ông luôn thích được người phụ nữ mình yêu tôn sùng, tuy rằng Long Trạch không biết khi mình đánh bạc có bao nhiêu hấp dẫn, thế nhưng mỗi lần hắn thắng đều có rất nhiều phụ nữ xung quanh hét chói tai, hắn thích Tiết Đồng ở bên cạnh khen ngợi hắn, dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn, thích cô ngẫu nhiên nói một câu: “ Anh rất lợi hại.”
Nhìn thấy khuôn mặt Long Trạch hiện lên rõ vẻ chờ đợi cô gật đầu, Tiết Đồng đành chiều theo ý hắn, liền đồng ý, dù sao đến thành phố Y cũng nên đến sòng bạc một lần.
Nội thất bên trong sòng bạc khác xa so với cô tưởng tượng, vô cùng xa hoa, có đài phun nước nhân tạo, tượng khắc tạo hình kì lạ khoa trương, cửa ra vào ở đây cũng rất hiện đại, Tiết Đồng choáng váng độ xa xỉ của sòng bạc này, cô nắm chặt cánh tay của Long Trạch.
Sau khi tham quan xong, Long Trạch dẫn cô đi về phía trước, bên trong khách sạn, có cửa hàng đa dạng, rạp chiếu phim, Long Trạch ở bên cạnh nói: “ Trong này rất náo nhiệt, trên tầng là khách sạn, phong cảnh cũng rất đẹp. Chỉ là tôi cảm thấy ở đây rất nhiều người, nên không thích nơi này. Nếu em thích, chúng ra có thể chuyển tới đây, dù sao cũng là trung tâm thành phố.”
“Không cần.” Tiết Đồng bị thu hút bởi vẻ đẹp lộng lẫy ở đây, kiến trúc của tòa nhà cũng rất hấp dẫn.
Ban đêm sòng bạc nhộn nhịp giống như một thành phố thu nhỏ, sảnh chính có nhiều người đứng xung quanh các bàn đánh bạc, tiếng máy móc chuyển động, cùng tiếng tiền nhựa được ném vào, tạo nên âm thanh hỗn loạn, những phục vụ dáng vẻ tao nhã xuất hiện ở kháp nơi, nơi này so với ngoài đường càng náo nhiệt hơn, Tiết Đồng bị mê hoặc bởi vẻ nhộn nhịp ở đây, tại đây có nhiều cảm xúc lẫn lộn đan xen, có sự tức giận của kẻ thua cuộc, có sự hồi hộp của những ván bài chưa mở.
Hai người bước đi rất chậm, giống như ngắm cảnh du lịch, Tiết Đồng không hiểu chuyện liền xờ vào chiếc lá được dát vàng, cô chỉ muốn chạm vào chúng, ngay lập tức nhiều ánh mắt di chuyển về phía Tiết Đồng, mấy nhân viên bảo vệ cao lớn lập tức tới ngăn cản, Long Trạch liền ra hiệu bảo họ lùi ra phía sau, trả tiền cho mấy món hàng này là được rồi, sau đó hắn cùng Tiết Đồng đi ngắt lá.
Ngắt được hai lá vàng, Long Trạch liền đưa cô đến phòng dành cho khách VIP, các bức tranh treo ở đây đều được làm bằng vàng, khách ở đây đều không quan tâm đến những người xung quanh, hai mắt chỉ dán chặt vào ván bài.
Thấy Long Trạch xuất hiện, vài người phục vụ nhanh chóng bố trí chỗ ngồi cho hắn, Long Trạch kéo Tiết Đồng ngồi xuống, bồi bàn liền bưng lên một khay tiền chuyên dùng trong sòng bạc, tiền có hình chữ nhật xếp thành từng xấp, nhẹ nhàng đặt trước mặt Tiết Đồng.
Tiết Đồng không biết giá trị thực của đống tiền ảo này, mà cô cũng không cần biết, chỉ nên biết đến đây là để hưởng thụ, thắng thua đều không liên quan. Phía trước có bốn người thản nhiên đảo mắt qua chỗ Tiết Đồng, trong đó có ba người dẫn theo bạn gái, trước mặt đều xếp những xấp lớn tiền thắng cược.
Nhân viên chia bài nhẹ nhàng chia bài cho mỗi người, to nhất là 21 điểm, Long Trạch ở bên cạnh giải thích đơn giản cho Tiết Đồng, liền ôm thắt lưng cô xem cô đánh, cũng không chỉ cô nên đánh cây nào, Tiết Đồng mơ màng đánh bừa vài cây.
Thấy Tiết Đồng ra bài những người xung quanh nhìn cô bằng ánh mắ khó hiểu, sau khi chấm dứt lần ra bài ánh mắt của họ lộ ra tia cười mỉa mai. Long Trạch không chủ động giúp cô, Tiết Đồng cũng không nhìn hắn cầu cứu, dù sao thua cũng không phải tiền của cô. Ván bài này cô tiêu tiền như rác, mỗi xấp tiền đều đẩy ra một ít.
Vậy là cô thua nửa ván đầu tiên, Tiết Đồng cũng không hiểu được đánh bài có gì là vui vẻ,ai cũng không muốn thua nhưng chỉ có một người thắng, cô bắt đầu nhíu mày, chậm rãi làm động tác quyết định đánh là bài cuối cùng, khuôn mặt lộ rõ vẻ thất vọng.
Thua hết tiền ván đầu tiên, Long Trạch ra hiệu lấy thêm tiền, Tiết Đồng bất mãn trừng mắt với hắn, Long Trạch vẫn như cũ, im lặng ôm eo cô, sát bên tai cô cười: “ Không có gì, em chơi vui là được rồi.”
Đến ván thứ hai, Tiết Đồng liền thắng, tuy rằng không nhiều nhưng cũng khiến cô rất vui, cười đến híp cả mắt lại, nhưng cũng chỉ là một ván thôi. Những ván sau cô thua liên tiếp nhìn Long Trạch cầu cứu, hắn ở bên cạnh cười nhạt, thời điểm chuẩn bị ra bài liền ghé sát vào tai cô nói: “ Mở bài ra.”
Cô nghi ngờ lật bài lên, điểm rất tốt, thêm nữa đã lên tới 17 điểm, Long Trạch cười cười: “ Lật thêm.”
Tiết Đồng nhíu mày, thấy Long Trạch tự tin như vậy, dù sao hắn cũng là đổ thần, nếu vì cô mà thua chắc chắn sẽ bị người khác chê cười. Bài vừa lật lên, vừa vặn 21 điểm, đôi mắt Tiết Đồng trở nên sáng rực, nhìn Long Trạch đầy vẻ kính nể.
Long Trạch ở bên cạnh tùy tiện nhắc nhở cô vài câu, dù sao thắng thua cũng không quan trọng, chỉ cần hắn duy trì tỉ lệ thua của cô giảm xuống mức thấp nhất là được.
Hơn nữa, Tiết Đồng cũng không phải hoàn toàn dựa vào hắn, cô thích tự mình chơi, nếu thua liên tục vài ván mới nhìn Long Trạch cầu cứu, đúng là chỉ khi nhập cuộc mới biết đánh bạc lại khiến người ta nổi máu phấn khởi đến thế, khuôn mặt Tiết Đồng trở nên ửng hồng, bây giờ cô mới hiểu được vì sao mẹ lại thích chơi mạt chược đến vậy.
Tiết Đồng càng đánh càng hung phấn, tuy rằng cô không thắng nhiều tiền nhưng lại khiến bản thân vô cùng dễ chịu, Long Trạch chỉ ngồi bên cạnh ôm chặt lấy thắt lưng của cô, để cằm trên bả vai của cô, chóp mũi cọ cọ vào gò má đang ửng hồng kia, Tiết Đồng ngẫu nhiên nghiêng đầu thì gò má lướt nhẹ qua môi hắn, cô cũng không còn tâm trí để nghĩ tới việc tránh đi vào lúc này.
Như vậy rất tốt, khóe môi Long Trạch nhếch lên, Tiết Đồng sốt ruột quay đầu lại định hỏi hắn, đúng lúc môi cô chạm nhẹ lên môi Long Trạch, hắn không nhịn được liền hôn cô, lúc này Tiết Đồng vừa vặn thắng ván bài: “ Chúc mừng, lại thắng.”
Tinh thần Tiết Đồng đang tốt nên cô cũng không muốn so đo với Long Trạch, sau đó hắn tiếp tục mách nước bài cho cô, hắn thích nhìn hàng mi cong vút của Tiết Đồng, mỗi lần chớp tựa như cánh bướm dập dờn trước mắt hắn, làn da phiến hồng dưới ánh đèn vàng của cô giống như hoa đào nở ngày xuân.
Sau nhiều lần thắng liên tục, bàn của Tiết Đồng trở thành tâm điểm chú ý, nhiều người chơi nhìn cô và Long Trạch với ánh mắt cực kì hâm mộ, Tiết Đồng cảm thấy như mình đang chơi trò chơi trên mạng, không cần suy nghĩ đến việc thắng thua tiền bạc chỉ cần vui là được rồi.
Cửa phòng VIP được mở ra, bước vào là hai người dẫn đầu bên cạnh có nhiều vệ sĩ tiến vào, tất cả nhân viên đều cúi người chào hỏi, Tiết Đồng quay đầu nhìn lại, thấy ở giữa hai hàng người đứng hai bên là một người đàn ông khuôn mặt sắc bén,khí phách hơn người, có vẻ rất quen thuộc, nhìn người phía sau là Trang Lăng, Tiết Đồng mới biết được người đàn ông quen mắt kia là ai.
Hiệu quả của thuốc mỡ khá tốt, tuy rằng ngày thứ hai trên người Tiết Đồng vẫn còn dấu vết xanh tím nhưng không còn cảm thấy đau nhức.
Long Trạch nhìn trên cổ của Tiết Đồng vẫn còn màu hồng nhạt, hắn đã lưu lại dấu vết của mình trên cơ thể cô, cảm giác này giống như vừa chiếm được báu vật vô giá trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái nhưng lại cố gắng che dấu cảm xúc của mình, ra vẻ tự nhiên nói: “ Tôi có việc phải ra ngoài, giữa trưa sẽ trở về cùng em ăn trưa. Nếu em không muốn ở trong phòng một mình có thể ra ngoài đi dạo, khách sạn cũng có khu giải trí, tầng cao nhất có bể bơi, vườn hoa trên đó cũng rất đẹp.”
“ Uhm.” Tiết Đồng vẫn rầu rĩ ăn cơm.
“ Buổi tối chúng ta ra bên ngoài ăn, sau đó đi dạo mua thêm quần áo cho em.”
“ Uhm.”
Long Trạch thấy Tiết Đồng không có phản ứng, lại hỏi: “ Em có nơi nào muốn đến sao? Nếu không em tìm hiểu một chút, ngày mai tôi đưa em đi.”
“ Tôi sẽ hỏi nhân viên phục vụ của khách sạn, anh đi làm việc cẩn thận một chút.” Tiết Đồng thấy Long Trạch có điểm không hiểu, ở chung với hắn một thời gian cô hiểu được hắn là người rất đơn giản, nhưng lại trở thành thủ hạ đắc lực của Trình Thiên thậm chí hắn không hề có đề phòng gì với ông chủ của mình – một người thâm sâu khó lường.
Long Trạch cười nhẹ, nhìn cổ Tiết Đồng: “ Bôi nhiều thuốc, rất nhanh sẽ tiêu.”
Ăn sáng xong không bao lâu, Trang Lăng đã xuất hiện ở cửa phòng khách sạn, Long Trạch dặn dò cô vài câu rồi liền bước ra cửa, Tiết Đồng đứng trước gương nhìn nhìn, dấu hôn vẫn còn rõ như này thì ra ngoài thế nào được? Không sợ người khác chê cười hay sao?
Tiết Đồng cầm tuýp thuốc mơ bôi lên vết thâm tím, sau đó ở lại trong phòng xem tivi, ngắm phong cảnh cũng rất nhanh đã đến giữa trưa.
Long Trạch trở về rất đúng giờ, thấy Tiết Đồng còn chờ hắn ăn cơm trưa, có điểm vui mừng nhưng cũng cảm thấy có lỗi. Tiết Đồng cũng không đói, ở trong phòng có nhiều đồ ăn vặt, đương nhiên cô cũng biết chăm sóc bản thân mình không để bị bỏ đói. Ngủ trưa dậy Tiết Đồng đi tắm, Long Trạch hối thúc cô thay quần áo ra ngoài dạo phố.
Cảm thấy không ổn khi ra đường với những dấu vết ngượng ngùng như này trên người, Tiết Đồng liền từ chối, Long Trạch hỏi nửa ngày mới biết cô sợ người khác chê cười.
Hắn nghe xong nở nụ cười xấu xa, nhìn dấu vết trên cổ cô cũng thấy có phần không phải, nhưng hắn lại muốn đưa cô ra ngoài dạo phố, suy nghĩ một hồi Long Trạch gọi điện đến cho nhân viên phục vụ đưa tới cho Tiết Đồng một chiếc khăn lụa.
Thành phố Y không hổ danh là nơi ăn chơi phồn hoa có tiếng, Long Trạch dẫn Tiết Đồng đi mua quần áo, thật ra hắn cũng không biết đưa Tiết Đồng đi đâu, chỉ thấy trên tivi mọi người đều thích mua sắm nên hắn liền đưa cô tới trung tâm thương mại cao cấp, dù sao hắn cũng không thiếu tiền.
Đi vào cửa hàng quần áo nổi tiếng, Long Trạch không hỏi qua ý kiến của Tiết Đồng mà tùy tiện lấy vài bộ quần áo ưng mắt đưa cho cô thử, cảm thấy thích hợp liền rút thẻ mua hết. Hai người vệ sĩ đằng sau sau một hồi trên tay đều xách túi lớn túi nhỏ.
Khu mua sắm tại thành phố Y khá đa dạng, ven đường biển quảng cáo vô cùng chói mắt, đường phố cũng đặc biệt rộng lớn, vài tốp người đi theo sau những quý bà giàu có xách trên tay đầy túi hàng hiệu.
Sau một hồi càn quét các cửa hàng quần áo, Tiết Đồng không còn sức để thử trang phục do Long Trạch lựa chọn liền kéo hắn đi dạo phố, nhìn thấy cửa hàng bán kem liền mua hai que, Long Trạch trên người mặc bộ vest cao cấp cũng cầm que kem vừa đi vừa ăn, bộ dáng thoạt nhìn có vẻ rất buồn cười, thấy Tiết Đồng vui vẻ, hắn nói: “ Nếu em thích, chúng ta có thể thường xuyên đi dạo.”
“ Sao cũng được, anh cảm thấy thích hợp là được rồi.” Tiết Đồng không phải là người hám của, Long Trạch mua cho cô, cô nhận, quan trọng là Tiết Đồng không muốn chọc tức hắn.
Màn đêm buông xuống, những chiếc đèn cao áp dần sáng lên, nhìn sắc trời không còn sớm, Long Trạch nói: “ Tùy tiện chọn một nhà hàng, ăn cơm trước.”
Long Trạch chọn một nhà hàng Trung Hoa cao cấp, hương vị cùng với hoàn cảnh vô cùng tráng lệ, chọn vị trí gần cửa sổ, gọi xong món, Long Trạch chỉ vào một tòa nhà đèn nhấp nháy không xa: “ Đó là sòng bạc của Trình Thiên, có muốn đến chơi không?.”
Tiết Đồng nghiêng đầu nhìn tòa nhà cao ốc, vòm cửa hình quạt, mặt sau là tòa nhà cao lớn hùng tráng, được trang trí bởi những ngọn đèn màu hồng, màu vàng rất bắt mắt, Tiết Đồng thản nhiên hỏi: “ Tôi đi chơi cái gì?.”
“ Rất nhiều người đều thích thắng được tiền, em không thích sao?.”
“ Tôi thắng tiền xong thì làm gì?.”
Long Trạch không nghĩ Tiết Đồng lại nói như vậy, giải thích: “ Tôi nghĩ em muốn đến chơi, nên muốn đưa em tham quan một lần, ở đó có đặt một núi lửa nhân tạo rất đẹp, tôi muốn dẫn em đi xem."
Tiết Đồng hỏi hắn: “ Trạch, anh thích đánh bạc?.”
“Cũng không hẳn. Có một số việc tôi không muốn làm, cảm thấy đánh bạc có vẻ thích hợp với tôi, rất đơn giản.”
Long Trạch nâng cốc nước trước mặt uống một ngụm: “ Cuộc sống trên thế giới này cần tiền, cũng cần nhiều thứ khác, Trình Thiên cũng muốn tôi làm việc này, tôi cảm thấy trước mắt như vậy là đủ rồi, không giống hắn không biết điểm dừng.”
Tiết Đồng thản nhiên nở nụ cười: “ Đánh bạc cũng rất tốt.”
So với những chuyện giết người thì đánh bạc cũng không có gì là tàn ác, cô cũng không hy vọng Long Trạch sẽ trở thành người xấu.
“ Vậy em muốn đến đó chơi sao?.”
“ Anh thay anh ta làm việc, đến sòng bạc ăn tiền của anh ta, không sợ bị anh ta trách móc?.”
“ Chơi nhỏ, chủ yếu là muốn dẫn em đi chơi.”
Đàn ông luôn thích được người phụ nữ mình yêu tôn sùng, tuy rằng Long Trạch không biết khi mình đánh bạc có bao nhiêu hấp dẫn, thế nhưng mỗi lần hắn thắng đều có rất nhiều phụ nữ xung quanh hét chói tai, hắn thích Tiết Đồng ở bên cạnh khen ngợi hắn, dùng ánh mắt sùng bái nhìn hắn, thích cô ngẫu nhiên nói một câu: “ Anh rất lợi hại.”
Nhìn thấy khuôn mặt Long Trạch hiện lên rõ vẻ chờ đợi cô gật đầu, Tiết Đồng đành chiều theo ý hắn, liền đồng ý, dù sao đến thành phố Y cũng nên đến sòng bạc một lần.
Nội thất bên trong sòng bạc khác xa so với cô tưởng tượng, vô cùng xa hoa, có đài phun nước nhân tạo, tượng khắc tạo hình kì lạ khoa trương, cửa ra vào ở đây cũng rất hiện đại, Tiết Đồng choáng váng độ xa xỉ của sòng bạc này, cô nắm chặt cánh tay của Long Trạch.
Sau khi tham quan xong, Long Trạch dẫn cô đi về phía trước, bên trong khách sạn, có cửa hàng đa dạng, rạp chiếu phim, Long Trạch ở bên cạnh nói: “ Trong này rất náo nhiệt, trên tầng là khách sạn, phong cảnh cũng rất đẹp. Chỉ là tôi cảm thấy ở đây rất nhiều người, nên không thích nơi này. Nếu em thích, chúng ra có thể chuyển tới đây, dù sao cũng là trung tâm thành phố.”
“Không cần.” Tiết Đồng bị thu hút bởi vẻ đẹp lộng lẫy ở đây, kiến trúc của tòa nhà cũng rất hấp dẫn.
Ban đêm sòng bạc nhộn nhịp giống như một thành phố thu nhỏ, sảnh chính có nhiều người đứng xung quanh các bàn đánh bạc, tiếng máy móc chuyển động, cùng tiếng tiền nhựa được ném vào, tạo nên âm thanh hỗn loạn, những phục vụ dáng vẻ tao nhã xuất hiện ở kháp nơi, nơi này so với ngoài đường càng náo nhiệt hơn, Tiết Đồng bị mê hoặc bởi vẻ nhộn nhịp ở đây, tại đây có nhiều cảm xúc lẫn lộn đan xen, có sự tức giận của kẻ thua cuộc, có sự hồi hộp của những ván bài chưa mở.
Hai người bước đi rất chậm, giống như ngắm cảnh du lịch, Tiết Đồng không hiểu chuyện liền xờ vào chiếc lá được dát vàng, cô chỉ muốn chạm vào chúng, ngay lập tức nhiều ánh mắt di chuyển về phía Tiết Đồng, mấy nhân viên bảo vệ cao lớn lập tức tới ngăn cản, Long Trạch liền ra hiệu bảo họ lùi ra phía sau, trả tiền cho mấy món hàng này là được rồi, sau đó hắn cùng Tiết Đồng đi ngắt lá.
Ngắt được hai lá vàng, Long Trạch liền đưa cô đến phòng dành cho khách VIP, các bức tranh treo ở đây đều được làm bằng vàng, khách ở đây đều không quan tâm đến những người xung quanh, hai mắt chỉ dán chặt vào ván bài.
Thấy Long Trạch xuất hiện, vài người phục vụ nhanh chóng bố trí chỗ ngồi cho hắn, Long Trạch kéo Tiết Đồng ngồi xuống, bồi bàn liền bưng lên một khay tiền chuyên dùng trong sòng bạc, tiền có hình chữ nhật xếp thành từng xấp, nhẹ nhàng đặt trước mặt Tiết Đồng.
Tiết Đồng không biết giá trị thực của đống tiền ảo này, mà cô cũng không cần biết, chỉ nên biết đến đây là để hưởng thụ, thắng thua đều không liên quan. Phía trước có bốn người thản nhiên đảo mắt qua chỗ Tiết Đồng, trong đó có ba người dẫn theo bạn gái, trước mặt đều xếp những xấp lớn tiền thắng cược.
Nhân viên chia bài nhẹ nhàng chia bài cho mỗi người, to nhất là điểm, Long Trạch ở bên cạnh giải thích đơn giản cho Tiết Đồng, liền ôm thắt lưng cô xem cô đánh, cũng không chỉ cô nên đánh cây nào, Tiết Đồng mơ màng đánh bừa vài cây.
Thấy Tiết Đồng ra bài những người xung quanh nhìn cô bằng ánh mắ khó hiểu, sau khi chấm dứt lần ra bài ánh mắt của họ lộ ra tia cười mỉa mai. Long Trạch không chủ động giúp cô, Tiết Đồng cũng không nhìn hắn cầu cứu, dù sao thua cũng không phải tiền của cô. Ván bài này cô tiêu tiền như rác, mỗi xấp tiền đều đẩy ra một ít.
Vậy là cô thua nửa ván đầu tiên, Tiết Đồng cũng không hiểu được đánh bài có gì là vui vẻ,ai cũng không muốn thua nhưng chỉ có một người thắng, cô bắt đầu nhíu mày, chậm rãi làm động tác quyết định đánh là bài cuối cùng, khuôn mặt lộ rõ vẻ thất vọng.
Thua hết tiền ván đầu tiên, Long Trạch ra hiệu lấy thêm tiền, Tiết Đồng bất mãn trừng mắt với hắn, Long Trạch vẫn như cũ, im lặng ôm eo cô, sát bên tai cô cười: “ Không có gì, em chơi vui là được rồi.”
Đến ván thứ hai, Tiết Đồng liền thắng, tuy rằng không nhiều nhưng cũng khiến cô rất vui, cười đến híp cả mắt lại, nhưng cũng chỉ là một ván thôi. Những ván sau cô thua liên tiếp nhìn Long Trạch cầu cứu, hắn ở bên cạnh cười nhạt, thời điểm chuẩn bị ra bài liền ghé sát vào tai cô nói: “ Mở bài ra.”
Cô nghi ngờ lật bài lên, điểm rất tốt, thêm nữa đã lên tới điểm, Long Trạch cười cười: “ Lật thêm.”
Tiết Đồng nhíu mày, thấy Long Trạch tự tin như vậy, dù sao hắn cũng là đổ thần, nếu vì cô mà thua chắc chắn sẽ bị người khác chê cười. Bài vừa lật lên, vừa vặn điểm, đôi mắt Tiết Đồng trở nên sáng rực, nhìn Long Trạch đầy vẻ kính nể.
Long Trạch ở bên cạnh tùy tiện nhắc nhở cô vài câu, dù sao thắng thua cũng không quan trọng, chỉ cần hắn duy trì tỉ lệ thua của cô giảm xuống mức thấp nhất là được.
Hơn nữa, Tiết Đồng cũng không phải hoàn toàn dựa vào hắn, cô thích tự mình chơi, nếu thua liên tục vài ván mới nhìn Long Trạch cầu cứu, đúng là chỉ khi nhập cuộc mới biết đánh bạc lại khiến người ta nổi máu phấn khởi đến thế, khuôn mặt Tiết Đồng trở nên ửng hồng, bây giờ cô mới hiểu được vì sao mẹ lại thích chơi mạt chược đến vậy.
Tiết Đồng càng đánh càng hung phấn, tuy rằng cô không thắng nhiều tiền nhưng lại khiến bản thân vô cùng dễ chịu, Long Trạch chỉ ngồi bên cạnh ôm chặt lấy thắt lưng của cô, để cằm trên bả vai của cô, chóp mũi cọ cọ vào gò má đang ửng hồng kia, Tiết Đồng ngẫu nhiên nghiêng đầu thì gò má lướt nhẹ qua môi hắn, cô cũng không còn tâm trí để nghĩ tới việc tránh đi vào lúc này.
Như vậy rất tốt, khóe môi Long Trạch nhếch lên, Tiết Đồng sốt ruột quay đầu lại định hỏi hắn, đúng lúc môi cô chạm nhẹ lên môi Long Trạch, hắn không nhịn được liền hôn cô, lúc này Tiết Đồng vừa vặn thắng ván bài: “ Chúc mừng, lại thắng.”
Tinh thần Tiết Đồng đang tốt nên cô cũng không muốn so đo với Long Trạch, sau đó hắn tiếp tục mách nước bài cho cô, hắn thích nhìn hàng mi cong vút của Tiết Đồng, mỗi lần chớp tựa như cánh bướm dập dờn trước mắt hắn, làn da phiến hồng dưới ánh đèn vàng của cô giống như hoa đào nở ngày xuân.
Sau nhiều lần thắng liên tục, bàn của Tiết Đồng trở thành tâm điểm chú ý, nhiều người chơi nhìn cô và Long Trạch với ánh mắt cực kì hâm mộ, Tiết Đồng cảm thấy như mình đang chơi trò chơi trên mạng, không cần suy nghĩ đến việc thắng thua tiền bạc chỉ cần vui là được rồi.
Cửa phòng VIP được mở ra, bước vào là hai người dẫn đầu bên cạnh có nhiều vệ sĩ tiến vào, tất cả nhân viên đều cúi người chào hỏi, Tiết Đồng quay đầu nhìn lại, thấy ở giữa hai hàng người đứng hai bên là một người đàn ông khuôn mặt sắc bén,khí phách hơn người, có vẻ rất quen thuộc, nhìn người phía sau là Trang Lăng, Tiết Đồng mới biết được người đàn ông quen mắt kia là ai.