Long Trạch nhìn thoáng qua chỗ Trình Thiên, hắn liền mở miệng: “ Nghe nói cậu tới sòng bạc, tôi còn không tin. Không ngờ hôm nay cậu lại có hứng như vậy, khiến tôi vô cùng ngạc nhiên.”
“ Đến chơi thôi ”. Long Trạch không đứng dậy mà chỉ ngồi tại chỗ trả lời.
“ Cậu không phải muốn tôi “thua bạc” đấy chứ?” Trình Thiên vừa cười vừa nói, mắt lướt qua bàn của Tiết Đồng, sau đó dùng ánh mắt khó hiểu nhìn thẳng vào cô.
Tiết Đồng có chút khẩn trương, cô không biết có nên hay không đứng dậy chào hỏi hắn nhưng Long Trạch vẫn ôm chặt eo cô, muốn ngồi cũng không yên mà đứng lên cũng không được.
Trình Thiên vẫn giữ thái độ dò xét với Tiết Đồng, bỗng nhiên hắn nở nụ cười khó hiểu khiến cô toát mồ hôi lạnh, hắn hỏi: “ Cậu cùng với người phụ nữ của mình đến chơi?.”
“ Uhm, đi dạo cho đỡ chán.” Long Trạch vừa nói vừa nghịch đống xèng trên bàn.
“ Vậy câu từ từ chơi, không để chậm trễ việc chính là được.” Trình Thiên cười cười, mang theo người của hắn ra cửa.
Trước nay Tiết Đồng đối với Trình Thiên luôn có cảm giác sợ hãi. Trình Thiên là người bỏ tiền mua cô hơn nữa hắn là trùm của hai giới hắc bạch tại thành phố Y, xem ra cũng chẳng phải là người tốt.
Mặt khác, cô nhận thấy nụ cười của hắn vô cùng giả tạo, khuôn mặt đều ẩn chứa vẻ thâm sâu khó lường làm cho người khác cảm thấy ớn lạnh mỗi khi nhìn thấy hắn. Trình Thiên rời đi, nhìn đồng hồ cũng không còn sớm, Tiết Đồng cũng không muốn chơi tiếp, cô vỗ vỗ mu bàn tay Long Trạch nói: “ Chúng ta về thôi.”
“ Được.” Long Trạch gọi người phục vụ dọn dẹp xấp tiền rồi ôm Tiết Đồng ra về.
Ngồi trên xe, Tiết Đồng hỏi Long Trạch: “ Ngày mai anh có việc phải làm sao? Vẫn là đi đánh bạc?.”
“ Không phải, thay hắn làm việc khác.”
Đương nhiên sẽ không phải là công việc bình thường, điều này Tiết Đồng hiểu rõ, Long Trạch không chủ động nói cô cũng không hỏi lại, chuyển sang đề tài khác: “ Đánh bạc cần phải có kĩ xảo sao? Tài năng của anh là thiên phú hay do luyện tập mới có được?.”
“ Chẳng lẽ em muốn học? Có thể đối với em là khó nhưng đối với tôi lại là chuyện đơn giản, rất nhanh tôi có thể học được các kĩ xảo đánh bạc, tôi có thể nhìn thấy bài của người khác một cách rõ ràng. Hơn nữa tôi có thể đổi bài của đối phương mà họ không hề hay biết, đương nhiên là tôi sẽ thắng.”
Long Trạch ghé sát tai Tiết Đồng nói nhỏ: “ Em biết rõ tôi không giống với người bình thường, mấy chuyện này không làm khó được tôi.”
Thị lực, phản xạ và tốc độ của Long Trạch đều đạt tới độ hoàn mĩ, lần đầu tiên Trình Thiên nhìn thấy Long Trạch cũng rất ngạc nhiên. Long Trạch có thể sống sót khỏi mưa bom bão đạn mà bình an trở về khiến Trình Thiên không thể không thừa nhận năng lực hơn người của Long Trạch. Cũng vì lí do này mà Trình Thiên đã nhanh chóng biến Long Trạch thành thần phát tài của mình.
Tiết Đồng nhẹ nhàng gật đầu: “ Anh có thể nhìn thấy sao? Cho dù không động tay?.”
“ Cũng có thể nói như vậy, đương nhiên tôi cũng gian lận.”
Tiết Đồng nghi hoặc, hắn có thể nhìn rõ? Chẳng lẽ rắn có năng lực nhìn rõ mọi thứ, cũng không thể nói hết về khả năng của Long Trạch, dù sao hắn cũng rất đặc biệt.
Long Trạch đem lòng bàn tay của mình áp vào tay Tiết Đồng: “ Nhìn em hôm nay chơi rất vui?.”
Không chỉ đơn giản là thích mà cảm thấy vô cùng sảng khoái, Tiết Đồng hỏi: “ Một đồng tiền nhựa đó bao nhiêu tiền?.”
Long Trạch vuốt ve ngón tay của Tiết Đồng: “ Màu xanh là mười nghìn, màu đỏ gấp năm lần, khách VIP thì tiền đặt cược càng lớn.”
Quả nhiên là nơi ăn chơi xa xỉ, lúc ấy trên chiếu bạc mấy người chơi cùng Tiết Đồng nếu tính ra tiền mặt thì cũng phải có đến mấy triệu, đấy là bao nhiêu thành quả lao động cả đời người cũng chưa chắc có được, vậy mà vừa nãy đối với bọn họ cũng là một trò chơi. Tiết Đồng không biết bọn họ kiếm tiền như thế nào mới có thể thỏa mãn thú vui chơi theo kiểu đốt tiền như vậy.
Dù sao cô cũng thuộc tầng lớp bình dân, nếu sớm biết những xấp tiền nhựa ấy có giá trị cao đến vậy cô cũng sẽ không chơi vui vẻ đến thế, hôm nay vui chơi cũng coi như thỏa thích, về phòng tắm rửa sạch sẽ cũng đã quá mười giờ, Tiết Đồng liền nằm lên giường đi ngủ.
Long Trạch ra ngoài làm việc, Tiết Đồng cũng xuống dưới vườn hoa của khách sạn đi dạo, đây là vùng nhiệt đới nên cây cối sinh trưởng khá tốt, vườn hoa khách sạn cũng trồng nhiều loại hoa, sảnh chính của khách sạn là đài phun nước nhân tạo, thay đổi màu liên tục, Tiết Đồng rất thích.
Cô vừa đi vừa nhìn ngắm cảnh xung quanh, đến cửa khách sạn Tiết Đồng nhìn thấy hai người phục vụ chào đón cô, dùng lời nói lễ phép nhưng vô cùng hàm súc nhắc nhở cô không nên đi quá xa. Tiết Đồng chua chát cười, cô hiểu được thân phận của mình, cũng sẽ không hành động dại dột.
Trở lại sảnh chính của khách sạn, nơi đó có đặt một bể cá nhân tạo hoành tráng, nhìn đàn cá đủ màu sắc chậm rãi bơi lội trong nước, Tiết Đồng cúi sát người quan sát. Bên cạnh thi thoảng có vài người ăn mặc sang trọng, cổ đeo trang sức đắt tiền đi qua cô, Tiết Đồng cũng không để ý.
Đang ngắm nhìn say sưa bỗng xuất hiện một con cá mập dài hơn một mét, Tiết Đồng xem rất nhập tâm xung quanh người đi lại cô cũng không để ý, vô tình lùi người lại phía sau đụng vào người đi đường, cô vội cúi người nói: “ Xin lỗi.”
Không đợi nghe hết câu đã vung tay tát lên mặt Tiết Đồng, âm thanh rất vang, giọng nữ đầy tức giận vang lên: “ Không có mắt à!.”
Tiết Đồng hơi choáng, nhìn người trước mắt, dáng người cao gầy, vòng một hấp dẫn, eo nhỏ, là một người phụ nữ gợi cảm, trên khuôn mặt xinh đẹp kia hiện rõ vẻ tức giận, đôi mắt đầy vẻ khinh thường: “ Thế nào? Khách sạn này sao để loại người ngu ngốc như này có thể bước chân vào sao?.”
Người mà Tiết Đồng va phải tên là Liễu Lị, năm ngoái vừa đoạt giải quán quân trong cuộc thi người mẫu, vài người vệ sĩ phía sau vội chạy tới giữ chặt Tiết Đồng, người bên cạnh lên tiếng: “ Liễu tiểu thư xin đừng tức giận.” Chuyển hướng sang Tiết Đồng, đầy giọng uy hiếp: “ Còn không mau xin lỗi Liễu tiểu thư!.”
Má Tiết Đồng bỏng rát, sưng đỏ, người phụ nữ này xuống tay không nhẹ, cô nhìn thấy người phụ nữ trước mặt nâng cằm, còn cả vú lấp miệng em, chỉ là vô tình đụng phải, còn không phân biệt tốt xấu đã tát cô một bạt tay, vậy sao cô phải nói lời xin lỗi?
Những người ở phía xa nhìn chằm chằm vào Tiết Đồng, mấy người phục vụ của khách sạn vội vàng chạy tới, xem xét tình hình rồi lễ phép xoay người về Liễu Lị nói: “ Liễu tiểu thư, có khả năng đã xảy ra hiểu lầm?.”
Liễu Lị nhìn người phục vụ, đây là người của Trình Thiên, cô ta càng thêm ngạo mạn: “ Ai vậy? Ngu ngốc!.”
Liễu Lị là một ngôi sao mới nổi, dung mạo thuộc dạng xuất chúng, cũng được nhiều người săn đón, Trình Thiên đặc biệt chiều chuộng, chỉ cần là thứ cô ta muốn, Trình Thiên đều gật đầu.
Ở thành phố Y này, ai cũng đều phải nể mặt cô ta ba phần, vậy nên tính cách của Liễu Lị vô cùng ngạo mạn, chỉ cần không vừa mắt ai sẽ trực tiếp ra tay, Trình Thiên cũng không rảnh để quản, mặc cô ta làm càn.
Nhân viên phục vụ lễ phép giải thích: “ Đây là người của Long Trạch đưa tới.”
“ Long Trạch?.” Sóng mắt đầy bất mãn: “ Là Đổ Thần?.”
“ Đúng vậy, mọi người đều là người một nhà. Liễu tiểu thư không nên truy cứu.” Nhân viên phục vụ đương nhiên cảm thấy khó xử, một bên là người của Trình Thiên, không nên đắc tội; bên kia lại là người của Long Trạch, như nào cũng không thể xảy ra chuyện gì.
“ Không phải là cấp dưới của Thiên sao, còn muốn ta nể mặt!.”
Nhắc tới Long Trạch, Liễu Lị càng cảm thấy khó chịu, thủ hạ của Trình Thiên ai cũng có thái độ cung kính đối với cô ta, chỉ trừ Long Trạch, không những thế mà hắn luôn có thái độ ngạo mạn.
Nửa năm trước, Trình Thiên mua được viên kim cương “ Quang Chi Luyến”, cô ta nhõng nhẽo mãi hắn mới đồng ý tặng cho, sau đó gởi viên kim cương này sang Mĩ cho nhà thiết kế trang sức nổi tiếng thiết kế thành vòng cổ, mới chỉ xem qua bản phác thảo đã khiến người khác yêu thích, được mệnh danh là “Thiên Sứ Tình Yêu”, mong chờ mỏi mòn cuối cùng Trình Thiên lạnh nhạt nói: “ Vòng cổ bị Long Trạch lấy đi rồi.”
Đương nhiên Liễu Lị không cam lòng, không kiềm chế được nổi trận lôi đình khiến tới Trình Thiên nổi giận, thời gian gần đây hắn không để ý tới cô ta.
Liễu Lị không cam lòng chạy tới khách sạn tìm Trình Thiên, tâm tình đang không tốt trùng hợp đụng phải Tiết Đồng, cô ta liền lôi Tiết Đồng ra làm kẻ phát tiết, Liễu Lị liếc mắt nhìn Tiết Đồng, hỏi nhân viên phục vụ: “ Cô ta là người của Long Trạch?.”
“ Đúng vậy, mọi người đều là người một nhà.” Nhân viên phụ vụ khúm núm nói, người cũng đánh rồi, việc này cũng không nên làm to, hắn còn muốn giao người lành lặn cho Long Trạch.
Tiết Đồng không nói lời nào, dù sao ai cũng có thể coi thường cô, thân phận của bọn họ đều cao quý, chỉ có cô là thấp hèn, những người này muốn làm gì cô đều có thể.
“ Bộ dáng rất bình thường.” Liễu Lị híp mắt lại cẩn thận đánh giá, đáy mắt đầy vẻ coi thường, cô ta dừng mắt trên cổ Tiết Đồng, vội đưa tay kéo chiếc khăn lụa xuống, nhìn thấy chiếc vòng cổ của Tiết Đồng, sắc mắt liền thay đổi.
Liễu Lị dùng sức giật chiếc vòng cổ của Tiết Đồng xuống, cầm chiếc vòng trong tay, nói giọng đay nghiệt: “ Cô mà cũng đòi ngang hàng với tôi?.”
Sau gáy Tiết Đồng như có búa tạ giáng xuống, không biết nói gì: “ Không phải, có muốn tôi cũng không dám nghĩ.”
Nhân viên phục vụ thấy tình hình không ổn, khẩn trương lên tiếng: “ Liễu tiểu thư, mọi người đều đến để vui chơi, chớ để bị thương …”
“ Im miệng.” Liệu Lị rống lên với người phục vụ: “ Cũng nên biết rằng ở đây ai là chủ, Thiên mới là ông chủ của anh.”
Khách sạn tuy không nhiều người lắm nhưng tranh cãi lại gây ra sự chú ý của người khác, Liệu Lị là người có thân phận đương nhiên cũng không muốn trở thành sự chú ý của công chúng, nhưng cũng không cam lòng để yên xuôi mọi chuyện như vậy được.
Cân nhắc một lúc, nở nụ cười khó lường nhìn nhân viên phục vụ nói: “ Long Trạch là thủ hạ đắc lực của Thiên, tôi sẽ thay anh ấy chiêu đãi vị tiểu thư này, chờ hắn trở về anh nói với hắn.”
Nói xong liền bảo mấy người vệ sĩ mang Tiết Đồng đi, Tiết Đồng vội vàng giãy dụa: “ Buông ra, tôi không quen biết cô.”
Hai người vệ sĩ cao to đã từng qua huấn luyện làm sao có thể để Tiết Đồng thoát khỏi tay mình, một người giữ chặt miệng cô, Liễu Lị hướng ra về phía cửa chính, bọn họ vội vàng lôi Tiết Đồng theo sau.
Tiết Đồng bị trói chặt hai tay, có chút bất đắc dĩ, đành chờ Long Trạch tới cứu cô vậy. Cô bị chúng mang lên xe, hai người vệ sĩ vẫn khống chế Tiết Đồng, giống như kìm sắt kẹp chặt tay cô không cho cử động.
Liễu Lị vốn đang tức giận, đối với Long Trạch cô ta luôn cảm thấy chán ghét, nhưng không biết nên xử lí thế nào với Tiết Đồng, dù sao cô ta cũng không thể giống mấy người đàn bà chanh chua túm tóc đánh đập Tiết Đồng. Xe đi ngang qua một câu lạc bộ đêm, cuối cùng Liễu Lị đã biết nên xử lí thế nào.
“ Cung Đêm “ là câu lạc bộ lớn nhất của Trình Thiên, thi thoảng hắn đến đây xã giao, có hai lần dẫn Liễu Lị tới đây. Nơi này là "thiên đường" của đàn ông.
Liễu Lị tuy không thường xuyên tới đây nhưng nghe nói nơi này “ dạy dỗ “ phụ nữ khá tốt, cô ta cũng từng thấy qua cách giáo dục ở đây, vô cùng hà khắc và mất nhân tính.
Ôtô rẽ vào bãi đổ xe, Liễu Lị cậy mình là người của Trình Thiên nên luôn tỏ thái độ kiêu ngạo ương ngạnh, thủ hạ của Trình Thiên không ít người nhận ra Liễu Lị.
Ban ngày câu lạc bộ khá vắng vẻ, người phụ trách thấy Liễu Lị bước vào, lễ phép ra tiếp đãi cô ta: “ Liễu tiểu thư, như nào có thời gian đại gia quang lâm, có việc cần sai bảo sao?.”
“ Uhm, người phụ nữ này chọc giận tôi, đưa đến đây để các anh 'chiêu đãi'.” Liễu Lị chỉ về phía Tiết Đồng.
Long Trạch nhìn thoáng qua chỗ Trình Thiên, hắn liền mở miệng: “ Nghe nói cậu tới sòng bạc, tôi còn không tin. Không ngờ hôm nay cậu lại có hứng như vậy, khiến tôi vô cùng ngạc nhiên.”
“ Đến chơi thôi ”. Long Trạch không đứng dậy mà chỉ ngồi tại chỗ trả lời.
“ Cậu không phải muốn tôi “thua bạc” đấy chứ?” Trình Thiên vừa cười vừa nói, mắt lướt qua bàn của Tiết Đồng, sau đó dùng ánh mắt khó hiểu nhìn thẳng vào cô.
Tiết Đồng có chút khẩn trương, cô không biết có nên hay không đứng dậy chào hỏi hắn nhưng Long Trạch vẫn ôm chặt eo cô, muốn ngồi cũng không yên mà đứng lên cũng không được.
Trình Thiên vẫn giữ thái độ dò xét với Tiết Đồng, bỗng nhiên hắn nở nụ cười khó hiểu khiến cô toát mồ hôi lạnh, hắn hỏi: “ Cậu cùng với người phụ nữ của mình đến chơi?.”
“ Uhm, đi dạo cho đỡ chán.” Long Trạch vừa nói vừa nghịch đống xèng trên bàn.
“ Vậy câu từ từ chơi, không để chậm trễ việc chính là được.” Trình Thiên cười cười, mang theo người của hắn ra cửa.
Trước nay Tiết Đồng đối với Trình Thiên luôn có cảm giác sợ hãi. Trình Thiên là người bỏ tiền mua cô hơn nữa hắn là trùm của hai giới hắc bạch tại thành phố Y, xem ra cũng chẳng phải là người tốt.
Mặt khác, cô nhận thấy nụ cười của hắn vô cùng giả tạo, khuôn mặt đều ẩn chứa vẻ thâm sâu khó lường làm cho người khác cảm thấy ớn lạnh mỗi khi nhìn thấy hắn. Trình Thiên rời đi, nhìn đồng hồ cũng không còn sớm, Tiết Đồng cũng không muốn chơi tiếp, cô vỗ vỗ mu bàn tay Long Trạch nói: “ Chúng ta về thôi.”
“ Được.” Long Trạch gọi người phục vụ dọn dẹp xấp tiền rồi ôm Tiết Đồng ra về.
Ngồi trên xe, Tiết Đồng hỏi Long Trạch: “ Ngày mai anh có việc phải làm sao? Vẫn là đi đánh bạc?.”
“ Không phải, thay hắn làm việc khác.”
Đương nhiên sẽ không phải là công việc bình thường, điều này Tiết Đồng hiểu rõ, Long Trạch không chủ động nói cô cũng không hỏi lại, chuyển sang đề tài khác: “ Đánh bạc cần phải có kĩ xảo sao? Tài năng của anh là thiên phú hay do luyện tập mới có được?.”
“ Chẳng lẽ em muốn học? Có thể đối với em là khó nhưng đối với tôi lại là chuyện đơn giản, rất nhanh tôi có thể học được các kĩ xảo đánh bạc, tôi có thể nhìn thấy bài của người khác một cách rõ ràng. Hơn nữa tôi có thể đổi bài của đối phương mà họ không hề hay biết, đương nhiên là tôi sẽ thắng.”
Long Trạch ghé sát tai Tiết Đồng nói nhỏ: “ Em biết rõ tôi không giống với người bình thường, mấy chuyện này không làm khó được tôi.”
Thị lực, phản xạ và tốc độ của Long Trạch đều đạt tới độ hoàn mĩ, lần đầu tiên Trình Thiên nhìn thấy Long Trạch cũng rất ngạc nhiên. Long Trạch có thể sống sót khỏi mưa bom bão đạn mà bình an trở về khiến Trình Thiên không thể không thừa nhận năng lực hơn người của Long Trạch. Cũng vì lí do này mà Trình Thiên đã nhanh chóng biến Long Trạch thành thần phát tài của mình.
Tiết Đồng nhẹ nhàng gật đầu: “ Anh có thể nhìn thấy sao? Cho dù không động tay?.”
“ Cũng có thể nói như vậy, đương nhiên tôi cũng gian lận.”
Tiết Đồng nghi hoặc, hắn có thể nhìn rõ? Chẳng lẽ rắn có năng lực nhìn rõ mọi thứ, cũng không thể nói hết về khả năng của Long Trạch, dù sao hắn cũng rất đặc biệt.
Long Trạch đem lòng bàn tay của mình áp vào tay Tiết Đồng: “ Nhìn em hôm nay chơi rất vui?.”
Không chỉ đơn giản là thích mà cảm thấy vô cùng sảng khoái, Tiết Đồng hỏi: “ Một đồng tiền nhựa đó bao nhiêu tiền?.”
Long Trạch vuốt ve ngón tay của Tiết Đồng: “ Màu xanh là mười nghìn, màu đỏ gấp năm lần, khách VIP thì tiền đặt cược càng lớn.”
Quả nhiên là nơi ăn chơi xa xỉ, lúc ấy trên chiếu bạc mấy người chơi cùng Tiết Đồng nếu tính ra tiền mặt thì cũng phải có đến mấy triệu, đấy là bao nhiêu thành quả lao động cả đời người cũng chưa chắc có được, vậy mà vừa nãy đối với bọn họ cũng là một trò chơi. Tiết Đồng không biết bọn họ kiếm tiền như thế nào mới có thể thỏa mãn thú vui chơi theo kiểu đốt tiền như vậy.
Dù sao cô cũng thuộc tầng lớp bình dân, nếu sớm biết những xấp tiền nhựa ấy có giá trị cao đến vậy cô cũng sẽ không chơi vui vẻ đến thế, hôm nay vui chơi cũng coi như thỏa thích, về phòng tắm rửa sạch sẽ cũng đã quá mười giờ, Tiết Đồng liền nằm lên giường đi ngủ.
Long Trạch ra ngoài làm việc, Tiết Đồng cũng xuống dưới vườn hoa của khách sạn đi dạo, đây là vùng nhiệt đới nên cây cối sinh trưởng khá tốt, vườn hoa khách sạn cũng trồng nhiều loại hoa, sảnh chính của khách sạn là đài phun nước nhân tạo, thay đổi màu liên tục, Tiết Đồng rất thích.
Cô vừa đi vừa nhìn ngắm cảnh xung quanh, đến cửa khách sạn Tiết Đồng nhìn thấy hai người phục vụ chào đón cô, dùng lời nói lễ phép nhưng vô cùng hàm súc nhắc nhở cô không nên đi quá xa. Tiết Đồng chua chát cười, cô hiểu được thân phận của mình, cũng sẽ không hành động dại dột.
Trở lại sảnh chính của khách sạn, nơi đó có đặt một bể cá nhân tạo hoành tráng, nhìn đàn cá đủ màu sắc chậm rãi bơi lội trong nước, Tiết Đồng cúi sát người quan sát. Bên cạnh thi thoảng có vài người ăn mặc sang trọng, cổ đeo trang sức đắt tiền đi qua cô, Tiết Đồng cũng không để ý.
Đang ngắm nhìn say sưa bỗng xuất hiện một con cá mập dài hơn một mét, Tiết Đồng xem rất nhập tâm xung quanh người đi lại cô cũng không để ý, vô tình lùi người lại phía sau đụng vào người đi đường, cô vội cúi người nói: “ Xin lỗi.”
Không đợi nghe hết câu đã vung tay tát lên mặt Tiết Đồng, âm thanh rất vang, giọng nữ đầy tức giận vang lên: “ Không có mắt à!.”
Tiết Đồng hơi choáng, nhìn người trước mắt, dáng người cao gầy, vòng một hấp dẫn, eo nhỏ, là một người phụ nữ gợi cảm, trên khuôn mặt xinh đẹp kia hiện rõ vẻ tức giận, đôi mắt đầy vẻ khinh thường: “ Thế nào? Khách sạn này sao để loại người ngu ngốc như này có thể bước chân vào sao?.”
Người mà Tiết Đồng va phải tên là Liễu Lị, năm ngoái vừa đoạt giải quán quân trong cuộc thi người mẫu, vài người vệ sĩ phía sau vội chạy tới giữ chặt Tiết Đồng, người bên cạnh lên tiếng: “ Liễu tiểu thư xin đừng tức giận.” Chuyển hướng sang Tiết Đồng, đầy giọng uy hiếp: “ Còn không mau xin lỗi Liễu tiểu thư!.”
Má Tiết Đồng bỏng rát, sưng đỏ, người phụ nữ này xuống tay không nhẹ, cô nhìn thấy người phụ nữ trước mặt nâng cằm, còn cả vú lấp miệng em, chỉ là vô tình đụng phải, còn không phân biệt tốt xấu đã tát cô một bạt tay, vậy sao cô phải nói lời xin lỗi?
Những người ở phía xa nhìn chằm chằm vào Tiết Đồng, mấy người phục vụ của khách sạn vội vàng chạy tới, xem xét tình hình rồi lễ phép xoay người về Liễu Lị nói: “ Liễu tiểu thư, có khả năng đã xảy ra hiểu lầm?.”
Liễu Lị nhìn người phục vụ, đây là người của Trình Thiên, cô ta càng thêm ngạo mạn: “ Ai vậy? Ngu ngốc!.”
Liễu Lị là một ngôi sao mới nổi, dung mạo thuộc dạng xuất chúng, cũng được nhiều người săn đón, Trình Thiên đặc biệt chiều chuộng, chỉ cần là thứ cô ta muốn, Trình Thiên đều gật đầu.
Ở thành phố Y này, ai cũng đều phải nể mặt cô ta ba phần, vậy nên tính cách của Liễu Lị vô cùng ngạo mạn, chỉ cần không vừa mắt ai sẽ trực tiếp ra tay, Trình Thiên cũng không rảnh để quản, mặc cô ta làm càn.
Nhân viên phục vụ lễ phép giải thích: “ Đây là người của Long Trạch đưa tới.”
“ Long Trạch?.” Sóng mắt đầy bất mãn: “ Là Đổ Thần?.”
“ Đúng vậy, mọi người đều là người một nhà. Liễu tiểu thư không nên truy cứu.” Nhân viên phục vụ đương nhiên cảm thấy khó xử, một bên là người của Trình Thiên, không nên đắc tội; bên kia lại là người của Long Trạch, như nào cũng không thể xảy ra chuyện gì.
“ Không phải là cấp dưới của Thiên sao, còn muốn ta nể mặt!.”
Nhắc tới Long Trạch, Liễu Lị càng cảm thấy khó chịu, thủ hạ của Trình Thiên ai cũng có thái độ cung kính đối với cô ta, chỉ trừ Long Trạch, không những thế mà hắn luôn có thái độ ngạo mạn.
Nửa năm trước, Trình Thiên mua được viên kim cương “ Quang Chi Luyến”, cô ta nhõng nhẽo mãi hắn mới đồng ý tặng cho, sau đó gởi viên kim cương này sang Mĩ cho nhà thiết kế trang sức nổi tiếng thiết kế thành vòng cổ, mới chỉ xem qua bản phác thảo đã khiến người khác yêu thích, được mệnh danh là “Thiên Sứ Tình Yêu”, mong chờ mỏi mòn cuối cùng Trình Thiên lạnh nhạt nói: “ Vòng cổ bị Long Trạch lấy đi rồi.”
Đương nhiên Liễu Lị không cam lòng, không kiềm chế được nổi trận lôi đình khiến tới Trình Thiên nổi giận, thời gian gần đây hắn không để ý tới cô ta.
Liễu Lị không cam lòng chạy tới khách sạn tìm Trình Thiên, tâm tình đang không tốt trùng hợp đụng phải Tiết Đồng, cô ta liền lôi Tiết Đồng ra làm kẻ phát tiết, Liễu Lị liếc mắt nhìn Tiết Đồng, hỏi nhân viên phục vụ: “ Cô ta là người của Long Trạch?.”
“ Đúng vậy, mọi người đều là người một nhà.” Nhân viên phụ vụ khúm núm nói, người cũng đánh rồi, việc này cũng không nên làm to, hắn còn muốn giao người lành lặn cho Long Trạch.
Tiết Đồng không nói lời nào, dù sao ai cũng có thể coi thường cô, thân phận của bọn họ đều cao quý, chỉ có cô là thấp hèn, những người này muốn làm gì cô đều có thể.
“ Bộ dáng rất bình thường.” Liễu Lị híp mắt lại cẩn thận đánh giá, đáy mắt đầy vẻ coi thường, cô ta dừng mắt trên cổ Tiết Đồng, vội đưa tay kéo chiếc khăn lụa xuống, nhìn thấy chiếc vòng cổ của Tiết Đồng, sắc mắt liền thay đổi.
Liễu Lị dùng sức giật chiếc vòng cổ của Tiết Đồng xuống, cầm chiếc vòng trong tay, nói giọng đay nghiệt: “ Cô mà cũng đòi ngang hàng với tôi?.”
Sau gáy Tiết Đồng như có búa tạ giáng xuống, không biết nói gì: “ Không phải, có muốn tôi cũng không dám nghĩ.”
Nhân viên phục vụ thấy tình hình không ổn, khẩn trương lên tiếng: “ Liễu tiểu thư, mọi người đều đến để vui chơi, chớ để bị thương …”
“ Im miệng.” Liệu Lị rống lên với người phục vụ: “ Cũng nên biết rằng ở đây ai là chủ, Thiên mới là ông chủ của anh.”
Khách sạn tuy không nhiều người lắm nhưng tranh cãi lại gây ra sự chú ý của người khác, Liệu Lị là người có thân phận đương nhiên cũng không muốn trở thành sự chú ý của công chúng, nhưng cũng không cam lòng để yên xuôi mọi chuyện như vậy được.
Cân nhắc một lúc, nở nụ cười khó lường nhìn nhân viên phục vụ nói: “ Long Trạch là thủ hạ đắc lực của Thiên, tôi sẽ thay anh ấy chiêu đãi vị tiểu thư này, chờ hắn trở về anh nói với hắn.”
Nói xong liền bảo mấy người vệ sĩ mang Tiết Đồng đi, Tiết Đồng vội vàng giãy dụa: “ Buông ra, tôi không quen biết cô.”
Hai người vệ sĩ cao to đã từng qua huấn luyện làm sao có thể để Tiết Đồng thoát khỏi tay mình, một người giữ chặt miệng cô, Liễu Lị hướng ra về phía cửa chính, bọn họ vội vàng lôi Tiết Đồng theo sau.
Tiết Đồng bị trói chặt hai tay, có chút bất đắc dĩ, đành chờ Long Trạch tới cứu cô vậy. Cô bị chúng mang lên xe, hai người vệ sĩ vẫn khống chế Tiết Đồng, giống như kìm sắt kẹp chặt tay cô không cho cử động.
Liễu Lị vốn đang tức giận, đối với Long Trạch cô ta luôn cảm thấy chán ghét, nhưng không biết nên xử lí thế nào với Tiết Đồng, dù sao cô ta cũng không thể giống mấy người đàn bà chanh chua túm tóc đánh đập Tiết Đồng. Xe đi ngang qua một câu lạc bộ đêm, cuối cùng Liễu Lị đã biết nên xử lí thế nào.
“ Cung Đêm “ là câu lạc bộ lớn nhất của Trình Thiên, thi thoảng hắn đến đây xã giao, có hai lần dẫn Liễu Lị tới đây. Nơi này là "thiên đường" của đàn ông.
Liễu Lị tuy không thường xuyên tới đây nhưng nghe nói nơi này “ dạy dỗ “ phụ nữ khá tốt, cô ta cũng từng thấy qua cách giáo dục ở đây, vô cùng hà khắc và mất nhân tính.
Ôtô rẽ vào bãi đổ xe, Liễu Lị cậy mình là người của Trình Thiên nên luôn tỏ thái độ kiêu ngạo ương ngạnh, thủ hạ của Trình Thiên không ít người nhận ra Liễu Lị.
Ban ngày câu lạc bộ khá vắng vẻ, người phụ trách thấy Liễu Lị bước vào, lễ phép ra tiếp đãi cô ta: “ Liễu tiểu thư, như nào có thời gian đại gia quang lâm, có việc cần sai bảo sao?.”
“ Uhm, người phụ nữ này chọc giận tôi, đưa đến đây để các anh 'chiêu đãi'.” Liễu Lị chỉ về phía Tiết Đồng.