Trình Thiên không màng đến sắc mặt tái nhợt của Tiết Đồng, tiếp tục nói chuyện phiếm: “Lúc không có việc gì làm có thể kêu Long Trạch dẫn cô đến sòng bạc, đôi khi tới đó sẽ gặp được nhiều người, cậu ấy cũng có thể tranh thủ giúp tôi”.
“Tôi hiểu”. Tiết Đồng cúi đầu, nhìn hoa văn trên bàn trà.
Trình Thiên rít một hơi thuốc, khói lượn lờ khắp phòng. Lúc này Long Trạch tiến vào, bước nhanh đến sô pha, có phần bất mãn nói: “Anh kêu người đem cô ấy xuống đây làm gì?”
Long Trạch trực tiếp đến ngồi bên cạnh Tiết Đồng, cách Trình Thiên không xa. Hắn nắm tay nhìn Tiết Đồng, làm cô an tâm hơn sau đó nhích lại gần cô.
“Cậu nghĩ tôi định làm gì? Chỉ là muốn xem người phụ nữ này có điểm gì khiến cho cậu si mê đến như vậy”.
Long Trạch im lặng không trả lời.
Trình Thiên đặt một cái hộp lên bàn trà, đẩy qua phía Long Trạch: “Đây là của cậu, việc đã xử lí xong rất tốt. Liễu Lị cũng đã bị cậu trừng phạt, gương mặt bị hủy, đối với cô ta mà nói xem như sống không bằng chết. Cung Đêm tôi cũng đã cho người giải quyết, cậu vừa lòng chưa?”
Trình Thiên cũng không nhắc đến việc Liễu Lị lấy chiếc vòng cổ, tiếp tục nói: “Chúng ta đã có nhiều năm tình nghĩa, cậu giúp tôi nhiều như vậy, tôi đều ghi nhớ trong lòng. Mà tôi cũng nhiều lần giúp cậu, lại thay cậu suy nghĩ, đáp ứng mọi cậu yêu cầu, chúng ta đều là anh em tốt của nhau, thiết nghĩ không nên vì phụ nữ để ảnh hưởng tình cảm”.
Nói xong Trình Thiên lấy bình rượu rót ra hai ly, cầm một ly đưa cho Long Trạch, “Chuyện lần trước không so đo nữa. Nào, cạn!”.
Trước nay, Long Trạch đối với Trình Thiên không có hiềm khích gì, chỉ vì lần trước bất mãn với Liễu Lị, thành ra nhiều ngày không gặp lại hắn.
Bây giờ Trình Thiên đã lên tiếng như vậy, Long Trạch cũng không hẹp hòi, nhận lấy ly rượu nói: “Về sau tôi không muốn người của anh coi thường người của tôi. Bằng không tôi sẽ không khách khí”.
“Tôi sẽ căn dặn họ. Cũng do cậu ít xuất hiện, nên có người không biết mới dám làm chuyện sằng bậy”. Trình Thiên nâng ly, uống một hơi cạn sạch, Long Trạch cũng đạp lại thiện ý của Trình Thiên nâng ly uống cạn.
Trình Thiên cười sảng khoái, vỗ vai Long Trạch: “Chuyện đã qua, sau này có gì cứ trực tiếp nói với tôi. Nhưng mà, phụ nữ thì không nên có tính kiêu căng, cậu xem Liễu Lị là ví dụ, đến cả anh em của tôi cũng không để vào mắt. Tiết tiểu thư đây đúng là một người phụ nữ hiền lành, tôi thấy cô ấy thích hợp với cậu”.
Tiết Đồng vẫn cúi đầu, sau khi uống ly rượu, chất cồn lạnh lẽo mang kích thích, khiến toàn thân cô dần nóng lên, cảm giác vô cùng khó chịu. Tiết Đồng không muốn hành động bất kính trước mặt nhiều người, chỉ biết cắn răng nắm chặt vịn tay sô pha.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cơ thể Tiết Đồng mỗi lúc một nóng lên, Tiết Đồng mơ hồ đoán được cô bị Trình Thiên ép uống thuốc gì, bọn họ đến giờ vẫn tiếp tục nói chuyện đẩy cô vào tình thế vô cùng khó xử.
Lúc này, tinh thần Tiết Đồng như đang bị bào mòn, mọi thứ xung quanh trở nên mơ hồ, cơ thể bứt rứt khó chịu, râm ran như có hàng vạn con kiến đang bò trên người, phải tập trung lắm mới gắng gượng được.
Long Trạch đưa tay vỗ nhẹ lưng Tiết Đồng, thấy cô không nói lời nào, nhíu chặt mày lại có vẻ không được khỏe, Long Trạch lên tiếng hỏi: “Làm sao vậy?”
Tiết Đồng không lên tiếng, Long Trạch hơi xiết tay, lúc này cô mới quay đầu, mơ hồ trả lời: “A, cái gì?”
“Em không thoải mái sao?”
“Tôi, thấy nóng quá”. Tiết Đồng hai tay túm chặt sô pha, trên mặt hiện rõ vẻ sợ hãi.
Nhìn thấy mặt Tiết Đồng đỏ lên, Trình Thiên ngồi xuống, nhàn nhạt nói: “Long Trạch, cậu đem cô ấy về trước đi, cũng không còn chuyện gì nữa”.
Hắn nở nụ cười quỷ dị: “Tặng cậu một phần lễ vật, mang theo Tiết tiểu thư về mà hưởng thụ cho tốt”.
Long Trạch không rõ ý của Trình Thiên, mà hắn cũng không có hứng tìm hiểu, chỉ vội kéo tay Tiết Đồng: “Đứng lên, chúng ta đi”.
Tiết Đồng cũng muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, thầm nghĩ chỉ cần tắm qua nước lạnh mọi chuyện sẽ ổn, cô tránh Long Trạch, tự mình ra khỏi phòng.
Long Trạch không biết vì sao Tiết Đồng cư xử kỳ lạ như vậy, chỉ cảm thấy cô đứng lên khó khăn, xiêu vẹo đi tới sảnh chính của khách sạn. Hắn đuổi theo ôm lấy Tiết Đồng: “Em làm sao vậy? Có phải bệnh không?”
“Anh buông ra”. Tiết Đồng đẩy Long Trạch, nhưng toàn thân mềm nhũn không chút sức lực, thóat không khỏi vòng tay của Long Trạch, Tiết Đồng liền liếc nhìn hắn: “Nhanh một chút, tôi muốn về phòng”.
Long Trạch thấy vậy vội vàng kéo tay Tiết Đồng hướng về phía thang máy, thân nhiệt Tiết Đồng càng lúc càng nóng, cảm giác như đang có ngọn lửa thiêu cháy cơ thể cô.
Trong thang máy, Long Trạch đem Tiết Đồng dựa vào ngực mình, cơ thể Tiết Đồng chìm ngập trong hơi thở nam tính của Long Trạch, trong thang máy chật hẹp phảng phất mùi hương cơ thể đầy dụ hoặc của Long Trạch, Tiết Đồng cắn chặt môi, nửa muốn đẩy ra nửa khát vọng rơi vào ôm này.
Thanh máy rất nhanh tới tầng 32, Tiết Đồng gấp gáp về phòng, run run quẹt thẻ, vào trong liền trực tiếp tới phòng tắm.
Long Trạch đóng cửa phòng cẩn thận, định tới xem cô, nhân lúc lí trí còn tỉnh táo một chút, Tiết Đồng lớn tiếng: “Tôi muốn đi tắm, anh đừng vào”.
Nhìn thần sắc mơ màng, gương mặt ửng hồng của Tiết Đồng, Long Trạch muốn vươn tay chạm vào cô nhưng Tiết Đồng một mực kiên quyết từ chối. Thấy Tiết Đồng toàn thân nóng rực, Long Trạch lo lắng nói: “Vậy em đi tắm trước, đừng tắm lâu quá”.
“Tôi tắm sẽ lâu một chút, anh cứ xem ti vi đi”. Tiết Đồng vửa nói vừa chạy vào nhà tắm, nhanh tay khóa trái cửa, quần áo không cởi, mở vòi sen để nước lạnh trực tiếp dội lên người.
Thời tiết vào giữa mùa hè, nước lạnh xối thẳng vào người cũng không đem lại cảm giác mát lạnh, mà trong người hơi nóng càng lúc càng mãnh liệt, tra tấn thần kinh của Tiết Đồng. Cô ngâm mình trong bồn tắm lớn, một loại cảm giác hư ảo dâng trào khiến thân thể như cực kỳ ham muốn một thứ đủ để kích thích thiêu đốt toàn thân.
Quần áo ướt dính vào da thịt càng làm tăng khát vọng trong cô, mà loại khát khao này chính là muốn được người khác phái vuốt ve. Chỗ sâu kín trong thân thể gào thét mãnh liệt được lấp dầy, mới đầu chỉ là một chỗ sau lại lan khắp từng thớ thịt.
Tiết Đồng dựa sát vào thành bồn tắm vặn vẹo cọ xát, cảm giác ngứa ngáy kết hợp với sự hư ảo trong tâm trí tàn nhẫn thiêu đốt cơ thể cô. Tiết Đồng không chịu nổi sự tra tấn ấy, khó chịu phát ra tiếng hừ nhẹ, ra sức cọ người vào thành bồn tắm trơn bóng thế nào cũng không thỏa mãn được khát vọng của từng tế bào trong cơ thể.
Tiết Đồng bất lực ngả mình thành bồn tắm, nước mắt bất giác trào ra. Cô không biết vì sao lại khó chịu đến như vậy, từng tấc da tấc thịt như bị gặm nhấp vô cùng nhức nhối không cách nào giảm bớt. Càng xuống dưới càng ngứa, giống như có hàng vạn con kiến di chuyển vào sâu bên trong xương tủy.
Trước mắt giờ là một màn sương mù dày đặc ý thức rơi vào trạng thái mơ ảo. Trong trạng thái mơ hồ, Tiết Đồng tưởng tượng ra có người bế cô ra khỏi phòng, hình như là một người đàn ông nhưng không nhìn rõ mặt. Tiết Đồng như vớ được cọc, cô cần bàn tay hắn, cần thân thể hắn, muốn hít sâu hương vị nam tính, cái ôm gắt gao.
Hơn hết, cô cần nụ hôn cháy bỏng, thậm chí cần hắn tùy ý vỗ về da thịt cô để làm dịu ngọn lửa trong cơ thể.
Hôn!
Tiết Đồng rất cần, cần đầu lưỡi người đàn ống ấy tiến sâu vào, tham lam liếm láp, cần bàn tay nóng ấm, cô cần, cần rất nhiều, cô nhớ lại hương vị ngọt lan tỏa khắp khoang miệng mình. Nhưng thực tế cái gì cũng không có, càng nghĩ thì cơ thể càng gấp gáp đòi hỏi, nhiệt độ lại tăng cao, Tiết Đồng hoàn toàn bị cảm giác này dày vò.
Cuối cùng, Tiết Đồng không thể chịu đựng được nữa, cô bật khóc trong sự tuyệt vọng: “A…A…A…”
Long Trạch chạy vào thấy Tiết Đồng vẫn mặc quần áo ngâm mình trong nước, sắc mặt đỏ hồng, ánh mắt mơ màng, đáy mắt toát lên vẻ đau khổ nhưng lại ẩn chứa sự khao khát mãnh liệt, làm dấy lên ham muốn của hắn, phút chốc Long Trạch cảm thấy nơi nào đó đang dần thức tỉnh.
Hắn ở ngoài cửa nghe tiếng thét Tiết Đồng, cảm thấy không bình thường đứng ở bên ngoài gọi nhưng không thấy tiếng trả lời. Long Trạch sốt ruột phá hỏng ổ khóa, trực tiếp đi vào, thấy được toàn thân Tiết Đồng tỏa ra một luồng khí ngập trong dục vọng.
Mái tóc đen bóng ẩm ướt, ánh mắt như cánh hoa đào phất phới, đôi môi hồng căng mọng khẽ mấp máy như mời gọi, khiến người ta chỉ muốn lao vào gặm nhấm. Long Trạch ngồi xổm xuống, đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô, hỏi, “Tiết Đồng, làm sao vậy?”
Chỉ là một bàn tay chạm nhe lên mặt mà Tiết Đồng cảm giác như đã tìm được liều thuốc giải, cô không tự chủ mà cọ cọ má vào lòng bàn tay ấm áp của Long Trạch, nó đem lại sự thoải mái cho cô.
Chính là cảm giác này, Tiết Đồng thỏa mãn thở hắt ra, hai tay quàng lên cổ Long Trạch, dùng cằm cọ vào má hắn, khẽ vuốt gáy của hắn, miệng mơ hồ thốt lên: “Mau…sờ tôi…”
Long Trạch không biết vì sao Tiết Đồng lại trở nên như vậy, nhưng hắn thích!
Âm thanh nỉ non, ánh mắt như mời gọi, thân thể ửng hồng, trên mặt tuy khó chịu nhưng lại tỏa ra một vẻ đẹp câu dẫn chết người, thân thể Long Trạch sớm đã có phản ứng hắn vội vàng ôm lấy cô, khẽ gọi: “Tiết Đồng…”
Tiết Đồng vùi đầu vào cổ Long Trạch, đưa lưỡi ấm nóng nhẹ nhàng liếm rồi cắn nuốt da thịt hắn, hương vị tươi mát của Long Trạch như một liều thuốc thúc đẩy toàn bộ mạch máu giúp nó dễ dàng lưu thông trong cơ thể cô.
Tuy đã ngà ngà say nhưng vẫn ý thức mình đang làm cái gì, chỉ có điều Long Trạch không thể kìm hãm lại mình trong tình huồng này.
Trong đầu vẫn hiện lên âm thanh cảnh báo đây là việc sai trái, nhưng âm thanh ấy đã sớm vô hiệu, nó đã bị những cơn sóng ham muốn quét sạch. Dưới sự tra tấn của ' tình dược ' cơ thể Tiết Đồng vốn dĩ đã giương cờ trắng đầu hàng, giờ đây Long Trạch như một loại thuốc giải thần kỳ, cô điên cuồng đặt nụ hôn vụng về lên môi Long Trạch.
Long Trạch làm sao bỏ lỡ cơ hội hiếm có này, vội ôm lấy gáy Tiết Đồng, chuyển thế bị động thành chủ động, cúi xuống dùng đôi mình bao phủ cánh môi đào căng mọng kia, đầu lưỡi gấp gáp đi vào bên trong khuấy động khoang miệng, Tiết Đồng mãnh liệt đáp lại, hai lưỡi giằng co trong sự thèm khát lẫn nhau, chỉ hận không thể đem đối phương nuốt vào bụng.
Những tưởng nụ hôn cháy bỏng cùng những cái vuốt ve sẽ làm giảm cơn nóng khát vọng ngược lại chỉ khiến thân thể cô càng trở nên tham lam, hai tay Tiết Đồng không làm chủ được, vòng lên lưng Long Trạch mà vuốt ve.
Cách một lớp vải quần áo Tiết Đồng cảm thấy vướng víu khó chịu, cô túm áo trên lưng Long Trạch, nhân lúc nụ hôn vừa dứt liền phát ra âm thanh gợi tình: “Cởi, cởi nó…tôi muốn…”.
Tiết Đồng nghe lời nói cầu xin từ chính miệng mình phát ra, cảm thấy xấu hổ, nhưng sự mê hoặc của Long Trạch khiến cô không thể không cầu xin, chỉ nóng lòng muốn giải phóng tất cả. Tiết Đồng vô thức kéo áo của hắn, tay chuyển dần từ cổ xuống.
Ánh mắt Long Trạch rực lửa, bế Tiết Đồng từ bồn tắm đi ra, một tay nâng mông cô lên hướng ra ngoài. Lúc bế Tiết Đồng ra phòng ngủ, Long Trạch vẫn không ngừng liếm láp lấy đôi môi ngọt ngào của Tiết Đồng, da thịt nóng bỏng của cô cùng lớp vải ẩm ướt chạm vào người hắn, như đang khiêu khích sự nhẫn nại của hắn.
Càng cọ xát cơ thể cô càng khó chịu, cơ thể râm ran như bị sâu bọ gặm cắn càng tăng lên, làm cô không nhịn được bật khóc thành tiếng.
Long Trạch nhanh chóng đặt Tiết Đồng lên giường, cởi bỏ hết lớp quần áo cản trở. Cơ thể Tiết Đồng lúc này ửng hồng vô cùng mê người, bàn tay Long Trạch giữ cái gáy mảnh khảnh của cô, đặt những nụ hôn vụn vặt lên làn da ẩm ướt, thân thể trơn láng mềm mại kề sát nhau, Long Trạch không ngừng đưa tay vuốt ve vỗ về làn da đang nóng rực kia.
Tiết Đồng thỏa mãn, cô cũng ôm lấy gáy Long Trạch, ở dưới thân hắn không ngừng vặn vẹo, mỗi lần da thịt mỏng manh cọ xát toàn thân run lên như có dòng điện cao áp chạy qua. Làn da non mịn chạm vào làn da rắn chắc, tạo nên một cảm giác vô cùng dễ chịu. Tiết Đồng gắt gao ôm lấy thân thể của Long Trạch nhằm giải tỏa sự thèm khát của bản thân.
Tiết Đồng thích cách hắn ngăn chặn thân thể cô, được chạm vào lồng ngực rắn chắc của Long Trạch, làn da hắn mềm mại như mây tuyết.
Long Trạch hôn lên trên chiếc cổ non mịn của Tiết Đồng, hai tay đặt trước ngực mềm mại của Tiết Đồng, trong đầu hắn lúc này vẫn còn tự nhắc nhở mình phải tuyệt đối nhẹ nhàng, thân thể cô mỏng manh, trăm ngàn lần không được tổn thương cô.
Ý nghĩ trong đầu cùng thân thể nóng rực hối thúc hắn, cơ thể hắn như muốn gào thét, muốn mãnh liệt chiếm hữu cô, Long Trạch sợ mình sẽ mất kiềm chế, hắn từng nghĩ sẽ dừng lại rồi đem giấu cô đi, thế nhưng nhìn người phụ nữ dưới thân đang thỏa mãn trong sung sướng, đôi mắt trong sáng ngày thường giờ đây đã phủ kín bởi dục vọng, hắn hiểu cô cũng khát khao giống hắn.
Long Trạch thích Tiết Đồng nhiệt tình đáp lại, thích cô cùng hắn triền miên. Chỉ cần cô thích thân thể hắn, hắn nhất định sẽ cho cô. Long Trạch yêu cách mà Tiết Đồng ỷ lại, trầm mê dưới thân mình, không thể tự chủ được bản thân tự nguyên sa vào dục vọng.
Tiết Đồng sung sướng hưởng thụ những cái hôn trước ngực, động tác này làm Tiết Đồng ngứa ran, dòng nhiệt cơ thể không ngừng tỏa ra, lại có vật cứng cọ xát nơi ẩm ướt, cô rướn mình nghênh đón nó, muốn Long Trạch tiến vào sâu bên trong.
Long Trạch hôn lên bầu ngực sữa cao ngất non mịn, hắn nghe từ miệng Tiết Đồng phát ra những âm thanh rên rỉ đầy mị lực, làm hắn thêm điên loạn.
Long Trạch yêu cô, yêu đến điên cuồng, yêu từng tế bào, đến từng tấc da thịt trắng mịn kia, yêu vẻ đẹp động tình của cô, hắn cũng muôn cô yêu thương lại hắn.
Để rồi hai thân thể cùng hòa tan vào nhau, cùng tạo nên những đợt sóng khoải cảm triền miên. Long Trạch ngắm nhìn khuôn mặt đỏ ửng, cơ thể mê loạn trong dục vọng kia, cất giọng khàn đặc: " Gọi tên anh ... nhanh ... gọi tên anh."
Tiết Đồng khép nhẹ đôi mắt của mình lại, lúc này cô đau còn tâm trí nào để nghe lời hắn nói, chỉ biết rên rỉ trong sung sướng.
Long Trạch khiêu khích cô, bàn tay vuốt ve trên người cô, khẽ cắn vào vành tai: “Gọi tên anh. Tiết Đồng …”
Long Trạch dừng mọi động tác lại, như vậy khác nào muốn ra đòn tra tấn cô, Tiết Đồng ở dưới thân hắn không ngừng vặn vẹo cơ thể khao khát. Hắn, vì sao vẫn chưa thỏa mãn cô, tra tấn khiến cô khó chịu muốn chết. Tiết Đồng nức nở cầu xin: “Khó chịu quá…cho tôi đi…”
Cơ thể Long Trạch căng cứng như tên đã lên dây cung, cố gắng áp chế dục vọng, ở bên tai dụ hoặc: “ Anh muốn em nói lần nữa là em muốn anh…”
Mạch máu trong cơ thể Tiết Đồng bỗng chốc đông cứng lại, cơ thể đang chịu sự dày vò muốn được lấp đầy, vét cạn chút ý thức còn sót lại biết ai đang ở trên người, cô muốn có được thân thể này, Tiết Đồng nỉ non cầu xin: “Trạch…tôi muốn anh…tôi muốn…”
Nghe Tiết Đồng chính miệng mời gọi, Long Trạch cảm thấy hoàn toàn thỏa mãn, hắn tiếp tục hôn cô, hắn chưa từng yêu cô nhiều như lúc này. Hắn muốn cô, muốn toàn bộ cơ thể này. Vật cứng rắn nóng bỏng cọ xát nơi mẫn cảm của Tiết Đồng, chậm rãi từng chút một tiến vào nơi ẩm ướt trong thân thể Tiết Đồng, nơi của thiên đường tình yêu.
Khi vật nam tính cứng nóng tiến vào bên trong, một cơn đau bén nhọn truyền đến Tiết Đồng bật ra tiếng thét đau đớn đến chói tai: “A…”
Cơn đau như xé cơ thể Tiết Đồng thành hai mảnh khiến cô co rúm người lại, lưng cong lại như con tôm, toàn thân căng cứng kháng cự trước ý định xâm nhập lần nữa của Long Trạch. Cô lớn tiếng khóc lên, nước mắt ướt đẫm gò má.
Long Trạch cảm nhận sự phản kháng từ nơi mẫn cảm khít chặt của cô, liền ý thức bản thân phải nhẹ nhàng hơn, cơ bắp liền giãn ra. Tuy tiến vào khó khăn, nhưng mỗi lần tiến vào đem lại một cảm giác ấm nóng chưa từng có.
Hai thân thể ấm áp quấn quít lấy nhau, Long Trạch cảm nhận được cơ thể cô quá chặt chẽ không chứa được vật nam tính của mình. Không thể hết sức bùng nổ thỏa mãn chính mình, Long Trạch cũng rất khó chịu, nhưng hắn vẫn nhắc đi nhắc lại bản thân không được làm tổn thương Tiết Đồng.
Hắn hôn lên những giọt nước mắt lăn trên má cô, thấp giọng dỗ dành: “Tiết Đồng, thả lỏng…”
Vậy nóng nam tính làm cho Tiết Đồng đau đớn như đang xé nát thân dưới cô, nhưng rồi lại có một luồng khoái cảm thỏa mãn chạy dọc khắp da thịt như đang vỗ về nuỗi đau kia, rất nhanh cảm giác bị xé rách đã được giải cứu, khi cơ thể của cả hai đạt được đỉnh triền miên, nhiệt độ và cơn đau hạ dần nhưng vẫn cô vẫn chưa thỏa mãn, Tiết Đồng chỉ biết khóc, cổ họng không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ.
Dịch lỏng ở nơi mẫn cảm dường đã dần thích ứng, tiết ra nhiều hơn phần nào giảm bớt được sự khó chịu bởi vật nóng bỏng xâm nhập, Tiết Đồng trở nên tham lam muốn được vật cứng rắn kia tiến vào sâu hơn nữa cô cong người để Long Trạch tiến sâu hơn cũng không màng đến cơn đau vừa trải qua.
Long Trạch co người, toàn thân hừng hực bùng cháy, hắn cảm thấy trước giờ chưa từng vui sướng như lúc này, lại lần nữa tiến vào nơi chật hẹp, ấm áp, thế giới của hắn tràn ngập trong hạnh phúc.
Chậm rãi ra vào, thân thể kết hợp hoàn toàn trọn vẹn, trong đời chưa từng có được khoái cảm tuyệt vời như hôm nay, cùng nhau hưởng thụ cảm giác vui sướng như muốn được tan vào nhau.
Long Trạch rốt cuộc cũng có được Tiết Đồng, hắn muốn từ nay về sau, cô là của riêng hắn. Long Trạch lại mạnh mẽ tận hưởng cô, hắn phát ra những tiếng rên nhẹ, mồ hôi túa ra, trong lòng có cảm giác gì đó không ngừng dâng trào, hắn thốt lên: “Tiết Đồng…Anh yêu em…Anh….yêu em…”
Tiết Đồng không để ý lời của Long Trạch, ôm chặt cổ hắn, sự đau đớn đang dần tan biến, vật cứng rắn ra vào thân thể cô khiến cô chìm trong cơn hoan lạc. Tiết Đồng cố gắng hít thở, đau đớn đan xen cùng sung sướng, cô không ngừng rên rỉ, đầu ngón tay liên tục bấu vào lưng Long Trạch, cơ thể không ngừng phối hợp với hắn, rồi thở dốc hét chói tai.
Long Trạch lại cảm giác tiếng hét ấy như khát vọng kêu gọi, hắn dịu dàng vuốt ve thân thể non mềm, không ngừng xâm nhập nơi mẫn cảm, một chút cũng không ngừng. Mỗi lần tấn công vào nơi chật hẹp là một lần hắn nói yêu cô, cứ như thế triền miên, hận không thể đem cơ thể cô nhập làm một.
Cả hai suốt đêm triền miên, thân thể di chuyển nhấp nhô, linh hồn hòa hợp thành một. Long Trạch tiến vào, Tiết Đồng bao chặt hắn lại, giữ hắn trong cơ thể sâu ấm áp của cô, cả hai cùng lúc bùng nổ, hắn trầm thấp thở dốc, cô thỏa mãn thét chói tai, toàn bộ căn phòng tràn ngập hương vị tình dục nóng bỏng, cuối cùng cả hai cùng nhau lên đến đỉnh của dục vọng.
Trình Thiên không màng đến sắc mặt tái nhợt của Tiết Đồng, tiếp tục nói chuyện phiếm: “Lúc không có việc gì làm có thể kêu Long Trạch dẫn cô đến sòng bạc, đôi khi tới đó sẽ gặp được nhiều người, cậu ấy cũng có thể tranh thủ giúp tôi”.
“Tôi hiểu”. Tiết Đồng cúi đầu, nhìn hoa văn trên bàn trà.
Trình Thiên rít một hơi thuốc, khói lượn lờ khắp phòng. Lúc này Long Trạch tiến vào, bước nhanh đến sô pha, có phần bất mãn nói: “Anh kêu người đem cô ấy xuống đây làm gì?”
Long Trạch trực tiếp đến ngồi bên cạnh Tiết Đồng, cách Trình Thiên không xa. Hắn nắm tay nhìn Tiết Đồng, làm cô an tâm hơn sau đó nhích lại gần cô.
“Cậu nghĩ tôi định làm gì? Chỉ là muốn xem người phụ nữ này có điểm gì khiến cho cậu si mê đến như vậy”.
Long Trạch im lặng không trả lời.
Trình Thiên đặt một cái hộp lên bàn trà, đẩy qua phía Long Trạch: “Đây là của cậu, việc đã xử lí xong rất tốt. Liễu Lị cũng đã bị cậu trừng phạt, gương mặt bị hủy, đối với cô ta mà nói xem như sống không bằng chết. Cung Đêm tôi cũng đã cho người giải quyết, cậu vừa lòng chưa?”
Trình Thiên cũng không nhắc đến việc Liễu Lị lấy chiếc vòng cổ, tiếp tục nói: “Chúng ta đã có nhiều năm tình nghĩa, cậu giúp tôi nhiều như vậy, tôi đều ghi nhớ trong lòng. Mà tôi cũng nhiều lần giúp cậu, lại thay cậu suy nghĩ, đáp ứng mọi cậu yêu cầu, chúng ta đều là anh em tốt của nhau, thiết nghĩ không nên vì phụ nữ để ảnh hưởng tình cảm”.
Nói xong Trình Thiên lấy bình rượu rót ra hai ly, cầm một ly đưa cho Long Trạch, “Chuyện lần trước không so đo nữa. Nào, cạn!”.
Trước nay, Long Trạch đối với Trình Thiên không có hiềm khích gì, chỉ vì lần trước bất mãn với Liễu Lị, thành ra nhiều ngày không gặp lại hắn.
Bây giờ Trình Thiên đã lên tiếng như vậy, Long Trạch cũng không hẹp hòi, nhận lấy ly rượu nói: “Về sau tôi không muốn người của anh coi thường người của tôi. Bằng không tôi sẽ không khách khí”.
“Tôi sẽ căn dặn họ. Cũng do cậu ít xuất hiện, nên có người không biết mới dám làm chuyện sằng bậy”. Trình Thiên nâng ly, uống một hơi cạn sạch, Long Trạch cũng đạp lại thiện ý của Trình Thiên nâng ly uống cạn.
Trình Thiên cười sảng khoái, vỗ vai Long Trạch: “Chuyện đã qua, sau này có gì cứ trực tiếp nói với tôi. Nhưng mà, phụ nữ thì không nên có tính kiêu căng, cậu xem Liễu Lị là ví dụ, đến cả anh em của tôi cũng không để vào mắt. Tiết tiểu thư đây đúng là một người phụ nữ hiền lành, tôi thấy cô ấy thích hợp với cậu”.
Tiết Đồng vẫn cúi đầu, sau khi uống ly rượu, chất cồn lạnh lẽo mang kích thích, khiến toàn thân cô dần nóng lên, cảm giác vô cùng khó chịu. Tiết Đồng không muốn hành động bất kính trước mặt nhiều người, chỉ biết cắn răng nắm chặt vịn tay sô pha.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cơ thể Tiết Đồng mỗi lúc một nóng lên, Tiết Đồng mơ hồ đoán được cô bị Trình Thiên ép uống thuốc gì, bọn họ đến giờ vẫn tiếp tục nói chuyện đẩy cô vào tình thế vô cùng khó xử.
Lúc này, tinh thần Tiết Đồng như đang bị bào mòn, mọi thứ xung quanh trở nên mơ hồ, cơ thể bứt rứt khó chịu, râm ran như có hàng vạn con kiến đang bò trên người, phải tập trung lắm mới gắng gượng được.
Long Trạch đưa tay vỗ nhẹ lưng Tiết Đồng, thấy cô không nói lời nào, nhíu chặt mày lại có vẻ không được khỏe, Long Trạch lên tiếng hỏi: “Làm sao vậy?”
Tiết Đồng không lên tiếng, Long Trạch hơi xiết tay, lúc này cô mới quay đầu, mơ hồ trả lời: “A, cái gì?”
“Em không thoải mái sao?”
“Tôi, thấy nóng quá”. Tiết Đồng hai tay túm chặt sô pha, trên mặt hiện rõ vẻ sợ hãi.
Nhìn thấy mặt Tiết Đồng đỏ lên, Trình Thiên ngồi xuống, nhàn nhạt nói: “Long Trạch, cậu đem cô ấy về trước đi, cũng không còn chuyện gì nữa”.
Hắn nở nụ cười quỷ dị: “Tặng cậu một phần lễ vật, mang theo Tiết tiểu thư về mà hưởng thụ cho tốt”.
Long Trạch không rõ ý của Trình Thiên, mà hắn cũng không có hứng tìm hiểu, chỉ vội kéo tay Tiết Đồng: “Đứng lên, chúng ta đi”.
Tiết Đồng cũng muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, thầm nghĩ chỉ cần tắm qua nước lạnh mọi chuyện sẽ ổn, cô tránh Long Trạch, tự mình ra khỏi phòng.
Long Trạch không biết vì sao Tiết Đồng cư xử kỳ lạ như vậy, chỉ cảm thấy cô đứng lên khó khăn, xiêu vẹo đi tới sảnh chính của khách sạn. Hắn đuổi theo ôm lấy Tiết Đồng: “Em làm sao vậy? Có phải bệnh không?”
“Anh buông ra”. Tiết Đồng đẩy Long Trạch, nhưng toàn thân mềm nhũn không chút sức lực, thóat không khỏi vòng tay của Long Trạch, Tiết Đồng liền liếc nhìn hắn: “Nhanh một chút, tôi muốn về phòng”.
Long Trạch thấy vậy vội vàng kéo tay Tiết Đồng hướng về phía thang máy, thân nhiệt Tiết Đồng càng lúc càng nóng, cảm giác như đang có ngọn lửa thiêu cháy cơ thể cô.
Trong thang máy, Long Trạch đem Tiết Đồng dựa vào ngực mình, cơ thể Tiết Đồng chìm ngập trong hơi thở nam tính của Long Trạch, trong thang máy chật hẹp phảng phất mùi hương cơ thể đầy dụ hoặc của Long Trạch, Tiết Đồng cắn chặt môi, nửa muốn đẩy ra nửa khát vọng rơi vào ôm này.
Thanh máy rất nhanh tới tầng , Tiết Đồng gấp gáp về phòng, run run quẹt thẻ, vào trong liền trực tiếp tới phòng tắm.
Long Trạch đóng cửa phòng cẩn thận, định tới xem cô, nhân lúc lí trí còn tỉnh táo một chút, Tiết Đồng lớn tiếng: “Tôi muốn đi tắm, anh đừng vào”.
Nhìn thần sắc mơ màng, gương mặt ửng hồng của Tiết Đồng, Long Trạch muốn vươn tay chạm vào cô nhưng Tiết Đồng một mực kiên quyết từ chối. Thấy Tiết Đồng toàn thân nóng rực, Long Trạch lo lắng nói: “Vậy em đi tắm trước, đừng tắm lâu quá”.
“Tôi tắm sẽ lâu một chút, anh cứ xem ti vi đi”. Tiết Đồng vửa nói vừa chạy vào nhà tắm, nhanh tay khóa trái cửa, quần áo không cởi, mở vòi sen để nước lạnh trực tiếp dội lên người.
Thời tiết vào giữa mùa hè, nước lạnh xối thẳng vào người cũng không đem lại cảm giác mát lạnh, mà trong người hơi nóng càng lúc càng mãnh liệt, tra tấn thần kinh của Tiết Đồng. Cô ngâm mình trong bồn tắm lớn, một loại cảm giác hư ảo dâng trào khiến thân thể như cực kỳ ham muốn một thứ đủ để kích thích thiêu đốt toàn thân.
Quần áo ướt dính vào da thịt càng làm tăng khát vọng trong cô, mà loại khát khao này chính là muốn được người khác phái vuốt ve. Chỗ sâu kín trong thân thể gào thét mãnh liệt được lấp dầy, mới đầu chỉ là một chỗ sau lại lan khắp từng thớ thịt.
Tiết Đồng dựa sát vào thành bồn tắm vặn vẹo cọ xát, cảm giác ngứa ngáy kết hợp với sự hư ảo trong tâm trí tàn nhẫn thiêu đốt cơ thể cô. Tiết Đồng không chịu nổi sự tra tấn ấy, khó chịu phát ra tiếng hừ nhẹ, ra sức cọ người vào thành bồn tắm trơn bóng thế nào cũng không thỏa mãn được khát vọng của từng tế bào trong cơ thể.
Tiết Đồng bất lực ngả mình thành bồn tắm, nước mắt bất giác trào ra. Cô không biết vì sao lại khó chịu đến như vậy, từng tấc da tấc thịt như bị gặm nhấp vô cùng nhức nhối không cách nào giảm bớt. Càng xuống dưới càng ngứa, giống như có hàng vạn con kiến di chuyển vào sâu bên trong xương tủy.
Trước mắt giờ là một màn sương mù dày đặc ý thức rơi vào trạng thái mơ ảo. Trong trạng thái mơ hồ, Tiết Đồng tưởng tượng ra có người bế cô ra khỏi phòng, hình như là một người đàn ông nhưng không nhìn rõ mặt. Tiết Đồng như vớ được cọc, cô cần bàn tay hắn, cần thân thể hắn, muốn hít sâu hương vị nam tính, cái ôm gắt gao.
Hơn hết, cô cần nụ hôn cháy bỏng, thậm chí cần hắn tùy ý vỗ về da thịt cô để làm dịu ngọn lửa trong cơ thể.
Hôn!
Tiết Đồng rất cần, cần đầu lưỡi người đàn ống ấy tiến sâu vào, tham lam liếm láp, cần bàn tay nóng ấm, cô cần, cần rất nhiều, cô nhớ lại hương vị ngọt lan tỏa khắp khoang miệng mình. Nhưng thực tế cái gì cũng không có, càng nghĩ thì cơ thể càng gấp gáp đòi hỏi, nhiệt độ lại tăng cao, Tiết Đồng hoàn toàn bị cảm giác này dày vò.
Cuối cùng, Tiết Đồng không thể chịu đựng được nữa, cô bật khóc trong sự tuyệt vọng: “A…A…A…”
Long Trạch chạy vào thấy Tiết Đồng vẫn mặc quần áo ngâm mình trong nước, sắc mặt đỏ hồng, ánh mắt mơ màng, đáy mắt toát lên vẻ đau khổ nhưng lại ẩn chứa sự khao khát mãnh liệt, làm dấy lên ham muốn của hắn, phút chốc Long Trạch cảm thấy nơi nào đó đang dần thức tỉnh.
Hắn ở ngoài cửa nghe tiếng thét Tiết Đồng, cảm thấy không bình thường đứng ở bên ngoài gọi nhưng không thấy tiếng trả lời. Long Trạch sốt ruột phá hỏng ổ khóa, trực tiếp đi vào, thấy được toàn thân Tiết Đồng tỏa ra một luồng khí ngập trong dục vọng.
Mái tóc đen bóng ẩm ướt, ánh mắt như cánh hoa đào phất phới, đôi môi hồng căng mọng khẽ mấp máy như mời gọi, khiến người ta chỉ muốn lao vào gặm nhấm. Long Trạch ngồi xổm xuống, đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô, hỏi, “Tiết Đồng, làm sao vậy?”
Chỉ là một bàn tay chạm nhe lên mặt mà Tiết Đồng cảm giác như đã tìm được liều thuốc giải, cô không tự chủ mà cọ cọ má vào lòng bàn tay ấm áp của Long Trạch, nó đem lại sự thoải mái cho cô.
Chính là cảm giác này, Tiết Đồng thỏa mãn thở hắt ra, hai tay quàng lên cổ Long Trạch, dùng cằm cọ vào má hắn, khẽ vuốt gáy của hắn, miệng mơ hồ thốt lên: “Mau…sờ tôi…”
Long Trạch không biết vì sao Tiết Đồng lại trở nên như vậy, nhưng hắn thích!
Âm thanh nỉ non, ánh mắt như mời gọi, thân thể ửng hồng, trên mặt tuy khó chịu nhưng lại tỏa ra một vẻ đẹp câu dẫn chết người, thân thể Long Trạch sớm đã có phản ứng hắn vội vàng ôm lấy cô, khẽ gọi: “Tiết Đồng…”
Tiết Đồng vùi đầu vào cổ Long Trạch, đưa lưỡi ấm nóng nhẹ nhàng liếm rồi cắn nuốt da thịt hắn, hương vị tươi mát của Long Trạch như một liều thuốc thúc đẩy toàn bộ mạch máu giúp nó dễ dàng lưu thông trong cơ thể cô.
Tuy đã ngà ngà say nhưng vẫn ý thức mình đang làm cái gì, chỉ có điều Long Trạch không thể kìm hãm lại mình trong tình huồng này.
Trong đầu vẫn hiện lên âm thanh cảnh báo đây là việc sai trái, nhưng âm thanh ấy đã sớm vô hiệu, nó đã bị những cơn sóng ham muốn quét sạch. Dưới sự tra tấn của ' tình dược ' cơ thể Tiết Đồng vốn dĩ đã giương cờ trắng đầu hàng, giờ đây Long Trạch như một loại thuốc giải thần kỳ, cô điên cuồng đặt nụ hôn vụng về lên môi Long Trạch.
Long Trạch làm sao bỏ lỡ cơ hội hiếm có này, vội ôm lấy gáy Tiết Đồng, chuyển thế bị động thành chủ động, cúi xuống dùng đôi mình bao phủ cánh môi đào căng mọng kia, đầu lưỡi gấp gáp đi vào bên trong khuấy động khoang miệng, Tiết Đồng mãnh liệt đáp lại, hai lưỡi giằng co trong sự thèm khát lẫn nhau, chỉ hận không thể đem đối phương nuốt vào bụng.
Những tưởng nụ hôn cháy bỏng cùng những cái vuốt ve sẽ làm giảm cơn nóng khát vọng ngược lại chỉ khiến thân thể cô càng trở nên tham lam, hai tay Tiết Đồng không làm chủ được, vòng lên lưng Long Trạch mà vuốt ve.
Cách một lớp vải quần áo Tiết Đồng cảm thấy vướng víu khó chịu, cô túm áo trên lưng Long Trạch, nhân lúc nụ hôn vừa dứt liền phát ra âm thanh gợi tình: “Cởi, cởi nó…tôi muốn…”.
Tiết Đồng nghe lời nói cầu xin từ chính miệng mình phát ra, cảm thấy xấu hổ, nhưng sự mê hoặc của Long Trạch khiến cô không thể không cầu xin, chỉ nóng lòng muốn giải phóng tất cả. Tiết Đồng vô thức kéo áo của hắn, tay chuyển dần từ cổ xuống.
Ánh mắt Long Trạch rực lửa, bế Tiết Đồng từ bồn tắm đi ra, một tay nâng mông cô lên hướng ra ngoài. Lúc bế Tiết Đồng ra phòng ngủ, Long Trạch vẫn không ngừng liếm láp lấy đôi môi ngọt ngào của Tiết Đồng, da thịt nóng bỏng của cô cùng lớp vải ẩm ướt chạm vào người hắn, như đang khiêu khích sự nhẫn nại của hắn.
Càng cọ xát cơ thể cô càng khó chịu, cơ thể râm ran như bị sâu bọ gặm cắn càng tăng lên, làm cô không nhịn được bật khóc thành tiếng.
Long Trạch nhanh chóng đặt Tiết Đồng lên giường, cởi bỏ hết lớp quần áo cản trở. Cơ thể Tiết Đồng lúc này ửng hồng vô cùng mê người, bàn tay Long Trạch giữ cái gáy mảnh khảnh của cô, đặt những nụ hôn vụn vặt lên làn da ẩm ướt, thân thể trơn láng mềm mại kề sát nhau, Long Trạch không ngừng đưa tay vuốt ve vỗ về làn da đang nóng rực kia.
Tiết Đồng thỏa mãn, cô cũng ôm lấy gáy Long Trạch, ở dưới thân hắn không ngừng vặn vẹo, mỗi lần da thịt mỏng manh cọ xát toàn thân run lên như có dòng điện cao áp chạy qua. Làn da non mịn chạm vào làn da rắn chắc, tạo nên một cảm giác vô cùng dễ chịu. Tiết Đồng gắt gao ôm lấy thân thể của Long Trạch nhằm giải tỏa sự thèm khát của bản thân.
Tiết Đồng thích cách hắn ngăn chặn thân thể cô, được chạm vào lồng ngực rắn chắc của Long Trạch, làn da hắn mềm mại như mây tuyết.
Long Trạch hôn lên trên chiếc cổ non mịn của Tiết Đồng, hai tay đặt trước ngực mềm mại của Tiết Đồng, trong đầu hắn lúc này vẫn còn tự nhắc nhở mình phải tuyệt đối nhẹ nhàng, thân thể cô mỏng manh, trăm ngàn lần không được tổn thương cô.
Ý nghĩ trong đầu cùng thân thể nóng rực hối thúc hắn, cơ thể hắn như muốn gào thét, muốn mãnh liệt chiếm hữu cô, Long Trạch sợ mình sẽ mất kiềm chế, hắn từng nghĩ sẽ dừng lại rồi đem giấu cô đi, thế nhưng nhìn người phụ nữ dưới thân đang thỏa mãn trong sung sướng, đôi mắt trong sáng ngày thường giờ đây đã phủ kín bởi dục vọng, hắn hiểu cô cũng khát khao giống hắn.
Long Trạch thích Tiết Đồng nhiệt tình đáp lại, thích cô cùng hắn triền miên. Chỉ cần cô thích thân thể hắn, hắn nhất định sẽ cho cô. Long Trạch yêu cách mà Tiết Đồng ỷ lại, trầm mê dưới thân mình, không thể tự chủ được bản thân tự nguyên sa vào dục vọng.
Tiết Đồng sung sướng hưởng thụ những cái hôn trước ngực, động tác này làm Tiết Đồng ngứa ran, dòng nhiệt cơ thể không ngừng tỏa ra, lại có vật cứng cọ xát nơi ẩm ướt, cô rướn mình nghênh đón nó, muốn Long Trạch tiến vào sâu bên trong.
Long Trạch hôn lên bầu ngực sữa cao ngất non mịn, hắn nghe từ miệng Tiết Đồng phát ra những âm thanh rên rỉ đầy mị lực, làm hắn thêm điên loạn.
Long Trạch yêu cô, yêu đến điên cuồng, yêu từng tế bào, đến từng tấc da thịt trắng mịn kia, yêu vẻ đẹp động tình của cô, hắn cũng muôn cô yêu thương lại hắn.
Để rồi hai thân thể cùng hòa tan vào nhau, cùng tạo nên những đợt sóng khoải cảm triền miên. Long Trạch ngắm nhìn khuôn mặt đỏ ửng, cơ thể mê loạn trong dục vọng kia, cất giọng khàn đặc: " Gọi tên anh ... nhanh ... gọi tên anh."
Tiết Đồng khép nhẹ đôi mắt của mình lại, lúc này cô đau còn tâm trí nào để nghe lời hắn nói, chỉ biết rên rỉ trong sung sướng.
Long Trạch khiêu khích cô, bàn tay vuốt ve trên người cô, khẽ cắn vào vành tai: “Gọi tên anh. Tiết Đồng …”
Long Trạch dừng mọi động tác lại, như vậy khác nào muốn ra đòn tra tấn cô, Tiết Đồng ở dưới thân hắn không ngừng vặn vẹo cơ thể khao khát. Hắn, vì sao vẫn chưa thỏa mãn cô, tra tấn khiến cô khó chịu muốn chết. Tiết Đồng nức nở cầu xin: “Khó chịu quá…cho tôi đi…”
Cơ thể Long Trạch căng cứng như tên đã lên dây cung, cố gắng áp chế dục vọng, ở bên tai dụ hoặc: “ Anh muốn em nói lần nữa là em muốn anh…”
Mạch máu trong cơ thể Tiết Đồng bỗng chốc đông cứng lại, cơ thể đang chịu sự dày vò muốn được lấp đầy, vét cạn chút ý thức còn sót lại biết ai đang ở trên người, cô muốn có được thân thể này, Tiết Đồng nỉ non cầu xin: “Trạch…tôi muốn anh…tôi muốn…”
Nghe Tiết Đồng chính miệng mời gọi, Long Trạch cảm thấy hoàn toàn thỏa mãn, hắn tiếp tục hôn cô, hắn chưa từng yêu cô nhiều như lúc này. Hắn muốn cô, muốn toàn bộ cơ thể này. Vật cứng rắn nóng bỏng cọ xát nơi mẫn cảm của Tiết Đồng, chậm rãi từng chút một tiến vào nơi ẩm ướt trong thân thể Tiết Đồng, nơi của thiên đường tình yêu.
Khi vật nam tính cứng nóng tiến vào bên trong, một cơn đau bén nhọn truyền đến Tiết Đồng bật ra tiếng thét đau đớn đến chói tai: “A…”
Cơn đau như xé cơ thể Tiết Đồng thành hai mảnh khiến cô co rúm người lại, lưng cong lại như con tôm, toàn thân căng cứng kháng cự trước ý định xâm nhập lần nữa của Long Trạch. Cô lớn tiếng khóc lên, nước mắt ướt đẫm gò má.
Long Trạch cảm nhận sự phản kháng từ nơi mẫn cảm khít chặt của cô, liền ý thức bản thân phải nhẹ nhàng hơn, cơ bắp liền giãn ra. Tuy tiến vào khó khăn, nhưng mỗi lần tiến vào đem lại một cảm giác ấm nóng chưa từng có.
Hai thân thể ấm áp quấn quít lấy nhau, Long Trạch cảm nhận được cơ thể cô quá chặt chẽ không chứa được vật nam tính của mình. Không thể hết sức bùng nổ thỏa mãn chính mình, Long Trạch cũng rất khó chịu, nhưng hắn vẫn nhắc đi nhắc lại bản thân không được làm tổn thương Tiết Đồng.
Hắn hôn lên những giọt nước mắt lăn trên má cô, thấp giọng dỗ dành: “Tiết Đồng, thả lỏng…”
Vậy nóng nam tính làm cho Tiết Đồng đau đớn như đang xé nát thân dưới cô, nhưng rồi lại có một luồng khoái cảm thỏa mãn chạy dọc khắp da thịt như đang vỗ về nuỗi đau kia, rất nhanh cảm giác bị xé rách đã được giải cứu, khi cơ thể của cả hai đạt được đỉnh triền miên, nhiệt độ và cơn đau hạ dần nhưng vẫn cô vẫn chưa thỏa mãn, Tiết Đồng chỉ biết khóc, cổ họng không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ.
Dịch lỏng ở nơi mẫn cảm dường đã dần thích ứng, tiết ra nhiều hơn phần nào giảm bớt được sự khó chịu bởi vật nóng bỏng xâm nhập, Tiết Đồng trở nên tham lam muốn được vật cứng rắn kia tiến vào sâu hơn nữa cô cong người để Long Trạch tiến sâu hơn cũng không màng đến cơn đau vừa trải qua.
Long Trạch co người, toàn thân hừng hực bùng cháy, hắn cảm thấy trước giờ chưa từng vui sướng như lúc này, lại lần nữa tiến vào nơi chật hẹp, ấm áp, thế giới của hắn tràn ngập trong hạnh phúc.
Chậm rãi ra vào, thân thể kết hợp hoàn toàn trọn vẹn, trong đời chưa từng có được khoái cảm tuyệt vời như hôm nay, cùng nhau hưởng thụ cảm giác vui sướng như muốn được tan vào nhau.
Long Trạch rốt cuộc cũng có được Tiết Đồng, hắn muốn từ nay về sau, cô là của riêng hắn. Long Trạch lại mạnh mẽ tận hưởng cô, hắn phát ra những tiếng rên nhẹ, mồ hôi túa ra, trong lòng có cảm giác gì đó không ngừng dâng trào, hắn thốt lên: “Tiết Đồng…Anh yêu em…Anh….yêu em…”
Tiết Đồng không để ý lời của Long Trạch, ôm chặt cổ hắn, sự đau đớn đang dần tan biến, vật cứng rắn ra vào thân thể cô khiến cô chìm trong cơn hoan lạc. Tiết Đồng cố gắng hít thở, đau đớn đan xen cùng sung sướng, cô không ngừng rên rỉ, đầu ngón tay liên tục bấu vào lưng Long Trạch, cơ thể không ngừng phối hợp với hắn, rồi thở dốc hét chói tai.
Long Trạch lại cảm giác tiếng hét ấy như khát vọng kêu gọi, hắn dịu dàng vuốt ve thân thể non mềm, không ngừng xâm nhập nơi mẫn cảm, một chút cũng không ngừng. Mỗi lần tấn công vào nơi chật hẹp là một lần hắn nói yêu cô, cứ như thế triền miên, hận không thể đem cơ thể cô nhập làm một.
Cả hai suốt đêm triền miên, thân thể di chuyển nhấp nhô, linh hồn hòa hợp thành một. Long Trạch tiến vào, Tiết Đồng bao chặt hắn lại, giữ hắn trong cơ thể sâu ấm áp của cô, cả hai cùng lúc bùng nổ, hắn trầm thấp thở dốc, cô thỏa mãn thét chói tai, toàn bộ căn phòng tràn ngập hương vị tình dục nóng bỏng, cuối cùng cả hai cùng nhau lên đến đỉnh của dục vọng.