Sáng sớm hôm nay, Ngọc Linh Lung vừa dùng xong điểm tâm, Mã Trường Canh đã chạy vội vào.
“Tiểu thư, Bạch tiên cô kia đến rồi, chính là hướng đến chỗ của chúng ta!”
Huyên Thảo nghe xong cảm thấy có chút kỳ quái: “Phủ lớn như vậy, vì sao cố tình đến chỗ chúng ta? Tiểu thư, không phải phu nhân lại muốn làm gì chứ?”
Ngọc Linh Lung buông chén trà, thản nhiên cười lạnh: “Ả? Không có cái gan này.”
Mấy ngày hôm trước liên tiếp bị thủ đoạn của Ngọc Linh Lung làm cho kinh hãi tới mức không dám ra khỏi phòng, Mộ thị lúc này làm sao dám trêu chọc Ngọc Linh Lung nữa. Chuyện này, nhất định có nguyên nhân khác.
Không cảm thấy bất an hay có gì ngoài ý muốn như người khác, chuyện Bạch tiên cô vừa vào phủ liền đến thẳng Phẩm Lan Uyển sớm đã ở trong dự đoán của Ngọc Linh Lung. Nếu nói muốn xem phong thủy, thì một nơi có thanh danh đầy chuyện ma quái như Phẩm Lan Uyển nhất định đứng mũi chịu sào. Chẳng qua, Bạch tiên cô lưu loát nhanh nhẹn đến chỗ của mình như vậy, lại càng thêm khẳng định ý nghĩ trước đây của Ngọc Linh Lung: Bạch tiên cô này, hẳn là có chuẩn bị mà đến.
Loại tiên cô đạo giáo chuyên đoán mệnh và xem phong thủy này, có một vạn thì đến chín ngàn chín trăm chín mươi chín kẻ cố làm ra vẻ huyền bí, tất cả cũng chỉ là lừa người, nào có bản lĩnh gì? Vậy mới phải sớm chuẩn bị, ví dụ như đi hỏi thăm rõ ràng tình huống phong thủy nhà người ta trước. Bình thường nhà nào muốn mời người đến xem phong thủy đuổi tà, cũng đều những nơi xảy ra chút sự cố, chỉ cần tìm được điểm mấu chốt, giả thần giả quỷ một phen, là có thể gia tăng thêm tính xác thực.
Thử hỏi, một người xa lạ, vừa bước liền trực tiếp tìm được vấn đề trong nhà mình, nào có ai không tin người này có bản lĩnh thật sự đâu?
Thế nhưng, loại người càng cố làm ra vẻ như thế, gặp Ngọc Linh Lung cũng chỉ còn con đường chết. Nàng mặc kệ ngươi là tiên thật hay tiên giả, dám chọc nàng, dù là Thiên Hoàng tới đây, nàng cũng tuyệt đối không giữ lại mặt mũi cho hắn!
Tiếng nghị luận ong ong ngoài sân, chuyện ma quái trong Phẩm Lan Uyển mọi người đều biết, ngày thường thì ra sức đi đường vòng, nay lại nghe nói có tiên cô đến làm phép, lá gan của mọi người cũng lớn hơn một chút, kéo nhau đến xem náo nhiệt.
Nhưng mà giờ phút này, cửa chính của Phẩm Lan Uyển vẫn đóng chặt, chính chủ tựa hồ như mắt điếc tai ngơ với tiếng nói chuyện bàn luận của người bên ngoài, hoàn toàn coi Bạch tiên cô như không hề tồn tại.
Chỉ thấy Bạch tiên cô dẫn theo hai tiểu đạo cô cầm pháp khí, tay mình lại cầm một cái phất trần màu trắng bạc, người mặc một áo đạo sĩ xanh nhạt, búi tóc trên đầu chỉ dùng một chiếc dây lụa thêu tinh xảo buộc lại, hai đầu dây rủ xuống tung bay theo gió, tôn lên vẻ trang nghiêm cho khuôn mặt nàng, lại càng thêm vài phần thoát tục xuất thần.
Giờ phút này nàng đi quanh Phẩm Lan Uyển vài vòng, phất trần trong tay điểm điểm khắp nơi, miệng lẩm bẩm, vẻ mặt càng lúc càng nghiêm túc.
Thôi ma ma một bên cười lấy lòng, dè dặt hỏi: “Tiên cô, không biết nơi này có vấn đề gì không?”
Sắc mặt Bạch tiên cô đầy nghiêm trọng, gật gật đầu: “Nơi này chính là hung huyệt của quý phủ, âm khí tám phương đều ngưng tụ ở đây, lại không có cát thú hay trận pháp áp chế gì, đối với phong thủy gây bất lợi rất lớn.”
(Cát thú: con thú mang lại may mắn)
Thôi ma ma sợ hãi, sắc mặt đột biến: “Vậy phải làm sao bây giờ? Tiên cô có cách nào khắc chế không?”
Bạch tiên cô trầm ngâm không nói, đôi mắt quan sát cửa chính của Phẩm Lan Uyển một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Biện pháp thì cũng có, chỉ có điều theo như ta nhìn thấy, tà khí tụ hội ở chỗ này đã lâu, chỉ sợ là đã ảnh hưởng tới tính cách và sinh mệnh của những người sống ở đây. Nếu không nhanh chóng ra tay giải trừ, chỉ sợ là sẽ có biến cố.”
Thôi ma ma nghe xong, trong lòng vô cùng bất an, quả nhiên là giống với suy đoán của Mộ thị. Gần đây trong phủ liên tiếp gặp chuyện không may, hóa ra là bởi vì tà khí quấy phá!
Phất trần của Bạch tiên cô nhẹ nhàng vung lên, chỉ vào Phẩm Lan Uyển: “Không biết nơi này là chỗ ở của quý nhân nào?”
Thôi ma ma thấy Phẩm Lan Uyển, theo bản năng rụt vai lại, thấp giọng nói: “Đây…Đây là tòa viện của Tứ tiểu thư chúng ta.”
Bạch tiên cô hơi tiếc nuối lắc đầu, bày ra bộ mặt trách trời thương dân: “Ở chỗ này, ai, chỉ sợ Tứ tiểu thư là chịu ảnh hưởng nhiều nhất!”
Thôi ma ma liều mạng gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy! Tứ tiểu thư chúng ta không biết tại sao, tính tình gần đây biến đổi lớn, ngay cả phu nhân cũng không có cách nào.”
Vẻ mặt Bạch tiên cô như thể tất cả đều trong dự đoán của ta: “Cái này là do tà ma nhập vào cơ thể. Không việc gì, đợi ta bày trận hóa giải, Tứ tiểu thư chắc chắn sẽ không sao.”
Thôi ma ma vội vàng cười lấy lòng nói: “Vậy mời tiên cô mau chóng thi pháp, cần cái gì của việc phân phó, ta liền cho người đi chuẩn bị.”
Bạch tiên cô chỉ chỉ vào một chỗ đất trống đối diện cửa chính Phẩm Lan Uyển: “Đem mấy cái án bày chỗ này cho ta, chuẩn bị hương và tiền giấy, thêm một thùng máu chó nữa.”
Thôi ma ma nhanh nhẹn kêu đám nha hoàn cùng vú già đi chuẩn bị, đảo mắt một cái đã bày biện xong. Mọi người vây xung quanh bốn phía, không ai dám thở mạnh, mắt mở trừng trừng nhìn Bạch tiên cô thi pháp thế nào.
Bạch tiên cô đứng sau án ổn định lại thần khí, hai tiểu đạo cô vẻ mặt nghiêm túc đứng hầu hai bên, cũng không hề nhúc nhích, không khí thoáng chốc trở nên đông cứng.
Chỉ thấy một tay Bạch tiên cô giơ ra trước ngực, miệng thì thào đọc thần chú, dưới chân dần nổi lên bộ pháp Thiên Cương (Thiên Cương: sao Bắc Đẩu), xung quanh liền vang lên những tiếng kinh hô bị đè nén.
Trong nội viện lúc này là một đám nha hoàn và vú già, nào có ai từng được nhìn thấy tình huống này, người người duỗi cổ, mắt không dám nháy, sợ bỏ lỡ nhất cử nhất động của Bạch tiên cô.
Sau một loại những động tác phức tạp, phất trần của Bạch tiên cô đột nhiên chỉ vào hướng Phẩm Lan Uyển, miệng quát lên: “Thái Thượng Lão Quân lập tức tuân lệnh, phá!”
Ánh mắt mọi người đồng loạt quét về phía Phẩm Lan Uyển.
Vào thời khắc này, cửa lớn vẫn đóng chặt chậm rãi mở ra.
Mọi người không nhịn được hít mạnh, vài nha hoàn nhát gan thậm chí còn thấp giọng kinh hô. Bạch tiên cô vừa thi phép một cái, cửa lớn liền mở ra? Chẳng lẽ Phẩm Lan Uyển thật sự có quỷ sao?
Ngọc Linh Lung một thân diện cẩm bào màu xanh ngọc bích thêu hoa, tóc mai mượt như mây, nhẹ nhàng cài thành một hình vòng cung trước trán, điểm thêm một vài bông hoa nhỏ bằng ngọc cùng màu, càng tôn thêm vài phần thanh lệ trên khuôn mặt, dung mạo lạnh lùng, sắc mặt không giận mà uy đầy khí chất cao quý.
Đám vú già vừa trông thấy, không tự chủ lui lại vài bước. Tứ tiểu thư này là người cực kì không dễ chọc, không có ai ngốc đến mức muốn đâm vào cái gai nhọn của nàng.
“Mới sáng sớm ngày ra, chạy tới đây ầm ĩ cái gì? Không có việc gì làm sao?”
Từ trên cao, Ngọc Linh Lung quét mắt đè áp đám người trước mặt, lạnh lùng nói.
“Yêu nghiệt to gan, thấy bổn tiên dám không quỳ!” Phất trần của Bạch tiên cô thẳng tắp hướng về phía Ngọc Linh Lung, lớn tiếng gào to.
Ánh mắt Ngọc Linh Lung chậm rãi rơi trên mặt Bạch tiên cô. Đây là cái thứ tiên cô Mộ thị tốn đống tiền mời về sao!?
Cầm cái chổi phất trần khoa chân múa tay, ra vẻ chính nhân quân tử, giả bộ cái gì mà bán tiên, rõ ràng là tên giang hồ lừa đảo!
Ngọc Linh Lung chậm rãi đi xuống từng bậc thang, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đầy sương lạnh: “Ngươi đang nói chuyện với ta?”
Thôi ma ma một bên sợ hãi trốn phía sau, lấy một chút lòng can đảm còn sót lại nhắc nhở Bạch tiên cô: “Tiên cô, đây…đây chính là Tứ tiểu thư của chúng ta.”
Bạch tiên cô quát lạnh: “Các ngươi thần trí mê loạn, nhìn không thấu tà ma! Đây sao có thể là Tứ tiểu thư của các ngươi, rõ ràng là bị quỷ nhập vào!”
“A —–” Một trận kinh hô nhất thời vang lên, khó trách mấy ngày nay hành vi của Tứ tiểu thư bất thường như thế, tính tình nóng nảy, hóa ra là bị quỷ nhập!
Ánh mắt mọi người nhìn Ngọc Linh Lung lập tức trở nên sợ hãi, ma quỷ có ai không sợ? Huống chi những người ở đây đều đã từng chứng kiến tận mắt Ngọc Linh Lung hành hung Mộ thị như thế nào. Ngay cả phu nhân quản gia cũng dám đánh, một thiên kim tiểu thư bình thường nào dám làm ra mấy chuyện thế này? Không phải quỷ nhập vào người thì là gì?
Ngọc Linh Lung nghe xong lời nói của Bạch tiên cô, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp không hề giận mà lại cười: “Ngươi nói ta là cái gì? Quỷ nhập vào người?”
Không sai, nàng chính là quỷ nhập vào người! Là chị cả giới hắc đạo nhập vào thân thể thứ nữ Ngọc Linh Lung này!
Hơn nữa, nàng không có ý định đi, xem Bạch tiên cô này làm cách nào phá nàng đi!?
Sáng sớm hôm nay, Ngọc Linh Lung vừa dùng xong điểm tâm, Mã Trường Canh đã chạy vội vào.
“Tiểu thư, Bạch tiên cô kia đến rồi, chính là hướng đến chỗ của chúng ta!”
Huyên Thảo nghe xong cảm thấy có chút kỳ quái: “Phủ lớn như vậy, vì sao cố tình đến chỗ chúng ta? Tiểu thư, không phải phu nhân lại muốn làm gì chứ?”
Ngọc Linh Lung buông chén trà, thản nhiên cười lạnh: “Ả? Không có cái gan này.”
Mấy ngày hôm trước liên tiếp bị thủ đoạn của Ngọc Linh Lung làm cho kinh hãi tới mức không dám ra khỏi phòng, Mộ thị lúc này làm sao dám trêu chọc Ngọc Linh Lung nữa. Chuyện này, nhất định có nguyên nhân khác.
Không cảm thấy bất an hay có gì ngoài ý muốn như người khác, chuyện Bạch tiên cô vừa vào phủ liền đến thẳng Phẩm Lan Uyển sớm đã ở trong dự đoán của Ngọc Linh Lung. Nếu nói muốn xem phong thủy, thì một nơi có thanh danh đầy chuyện ma quái như Phẩm Lan Uyển nhất định đứng mũi chịu sào. Chẳng qua, Bạch tiên cô lưu loát nhanh nhẹn đến chỗ của mình như vậy, lại càng thêm khẳng định ý nghĩ trước đây của Ngọc Linh Lung: Bạch tiên cô này, hẳn là có chuẩn bị mà đến.
Loại tiên cô đạo giáo chuyên đoán mệnh và xem phong thủy này, có một vạn thì đến chín ngàn chín trăm chín mươi chín kẻ cố làm ra vẻ huyền bí, tất cả cũng chỉ là lừa người, nào có bản lĩnh gì? Vậy mới phải sớm chuẩn bị, ví dụ như đi hỏi thăm rõ ràng tình huống phong thủy nhà người ta trước. Bình thường nhà nào muốn mời người đến xem phong thủy đuổi tà, cũng đều những nơi xảy ra chút sự cố, chỉ cần tìm được điểm mấu chốt, giả thần giả quỷ một phen, là có thể gia tăng thêm tính xác thực.
Thử hỏi, một người xa lạ, vừa bước liền trực tiếp tìm được vấn đề trong nhà mình, nào có ai không tin người này có bản lĩnh thật sự đâu?
Thế nhưng, loại người càng cố làm ra vẻ như thế, gặp Ngọc Linh Lung cũng chỉ còn con đường chết. Nàng mặc kệ ngươi là tiên thật hay tiên giả, dám chọc nàng, dù là Thiên Hoàng tới đây, nàng cũng tuyệt đối không giữ lại mặt mũi cho hắn!
Tiếng nghị luận ong ong ngoài sân, chuyện ma quái trong Phẩm Lan Uyển mọi người đều biết, ngày thường thì ra sức đi đường vòng, nay lại nghe nói có tiên cô đến làm phép, lá gan của mọi người cũng lớn hơn một chút, kéo nhau đến xem náo nhiệt.
Nhưng mà giờ phút này, cửa chính của Phẩm Lan Uyển vẫn đóng chặt, chính chủ tựa hồ như mắt điếc tai ngơ với tiếng nói chuyện bàn luận của người bên ngoài, hoàn toàn coi Bạch tiên cô như không hề tồn tại.
Chỉ thấy Bạch tiên cô dẫn theo hai tiểu đạo cô cầm pháp khí, tay mình lại cầm một cái phất trần màu trắng bạc, người mặc một áo đạo sĩ xanh nhạt, búi tóc trên đầu chỉ dùng một chiếc dây lụa thêu tinh xảo buộc lại, hai đầu dây rủ xuống tung bay theo gió, tôn lên vẻ trang nghiêm cho khuôn mặt nàng, lại càng thêm vài phần thoát tục xuất thần.
Giờ phút này nàng đi quanh Phẩm Lan Uyển vài vòng, phất trần trong tay điểm điểm khắp nơi, miệng lẩm bẩm, vẻ mặt càng lúc càng nghiêm túc.
Thôi ma ma một bên cười lấy lòng, dè dặt hỏi: “Tiên cô, không biết nơi này có vấn đề gì không?”
Sắc mặt Bạch tiên cô đầy nghiêm trọng, gật gật đầu: “Nơi này chính là hung huyệt của quý phủ, âm khí tám phương đều ngưng tụ ở đây, lại không có cát thú hay trận pháp áp chế gì, đối với phong thủy gây bất lợi rất lớn.”
(Cát thú: con thú mang lại may mắn)
Thôi ma ma sợ hãi, sắc mặt đột biến: “Vậy phải làm sao bây giờ? Tiên cô có cách nào khắc chế không?”
Bạch tiên cô trầm ngâm không nói, đôi mắt quan sát cửa chính của Phẩm Lan Uyển một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Biện pháp thì cũng có, chỉ có điều theo như ta nhìn thấy, tà khí tụ hội ở chỗ này đã lâu, chỉ sợ là đã ảnh hưởng tới tính cách và sinh mệnh của những người sống ở đây. Nếu không nhanh chóng ra tay giải trừ, chỉ sợ là sẽ có biến cố.”
Thôi ma ma nghe xong, trong lòng vô cùng bất an, quả nhiên là giống với suy đoán của Mộ thị. Gần đây trong phủ liên tiếp gặp chuyện không may, hóa ra là bởi vì tà khí quấy phá!
Phất trần của Bạch tiên cô nhẹ nhàng vung lên, chỉ vào Phẩm Lan Uyển: “Không biết nơi này là chỗ ở của quý nhân nào?”
Thôi ma ma thấy Phẩm Lan Uyển, theo bản năng rụt vai lại, thấp giọng nói: “Đây…Đây là tòa viện của Tứ tiểu thư chúng ta.”
Bạch tiên cô hơi tiếc nuối lắc đầu, bày ra bộ mặt trách trời thương dân: “Ở chỗ này, ai, chỉ sợ Tứ tiểu thư là chịu ảnh hưởng nhiều nhất!”
Thôi ma ma liều mạng gật đầu: “Đúng vậy, đúng vậy! Tứ tiểu thư chúng ta không biết tại sao, tính tình gần đây biến đổi lớn, ngay cả phu nhân cũng không có cách nào.”
Vẻ mặt Bạch tiên cô như thể tất cả đều trong dự đoán của ta: “Cái này là do tà ma nhập vào cơ thể. Không việc gì, đợi ta bày trận hóa giải, Tứ tiểu thư chắc chắn sẽ không sao.”
Thôi ma ma vội vàng cười lấy lòng nói: “Vậy mời tiên cô mau chóng thi pháp, cần cái gì của việc phân phó, ta liền cho người đi chuẩn bị.”
Bạch tiên cô chỉ chỉ vào một chỗ đất trống đối diện cửa chính Phẩm Lan Uyển: “Đem mấy cái án bày chỗ này cho ta, chuẩn bị hương và tiền giấy, thêm một thùng máu chó nữa.”
Thôi ma ma nhanh nhẹn kêu đám nha hoàn cùng vú già đi chuẩn bị, đảo mắt một cái đã bày biện xong. Mọi người vây xung quanh bốn phía, không ai dám thở mạnh, mắt mở trừng trừng nhìn Bạch tiên cô thi pháp thế nào.
Bạch tiên cô đứng sau án ổn định lại thần khí, hai tiểu đạo cô vẻ mặt nghiêm túc đứng hầu hai bên, cũng không hề nhúc nhích, không khí thoáng chốc trở nên đông cứng.
Chỉ thấy một tay Bạch tiên cô giơ ra trước ngực, miệng thì thào đọc thần chú, dưới chân dần nổi lên bộ pháp Thiên Cương (Thiên Cương: sao Bắc Đẩu), xung quanh liền vang lên những tiếng kinh hô bị đè nén.
Trong nội viện lúc này là một đám nha hoàn và vú già, nào có ai từng được nhìn thấy tình huống này, người người duỗi cổ, mắt không dám nháy, sợ bỏ lỡ nhất cử nhất động của Bạch tiên cô.
Sau một loại những động tác phức tạp, phất trần của Bạch tiên cô đột nhiên chỉ vào hướng Phẩm Lan Uyển, miệng quát lên: “Thái Thượng Lão Quân lập tức tuân lệnh, phá!”
Ánh mắt mọi người đồng loạt quét về phía Phẩm Lan Uyển.
Vào thời khắc này, cửa lớn vẫn đóng chặt chậm rãi mở ra.
Mọi người không nhịn được hít mạnh, vài nha hoàn nhát gan thậm chí còn thấp giọng kinh hô. Bạch tiên cô vừa thi phép một cái, cửa lớn liền mở ra? Chẳng lẽ Phẩm Lan Uyển thật sự có quỷ sao?
Ngọc Linh Lung một thân diện cẩm bào màu xanh ngọc bích thêu hoa, tóc mai mượt như mây, nhẹ nhàng cài thành một hình vòng cung trước trán, điểm thêm một vài bông hoa nhỏ bằng ngọc cùng màu, càng tôn thêm vài phần thanh lệ trên khuôn mặt, dung mạo lạnh lùng, sắc mặt không giận mà uy đầy khí chất cao quý.
Đám vú già vừa trông thấy, không tự chủ lui lại vài bước. Tứ tiểu thư này là người cực kì không dễ chọc, không có ai ngốc đến mức muốn đâm vào cái gai nhọn của nàng.
“Mới sáng sớm ngày ra, chạy tới đây ầm ĩ cái gì? Không có việc gì làm sao?”
Từ trên cao, Ngọc Linh Lung quét mắt đè áp đám người trước mặt, lạnh lùng nói.
“Yêu nghiệt to gan, thấy bổn tiên dám không quỳ!” Phất trần của Bạch tiên cô thẳng tắp hướng về phía Ngọc Linh Lung, lớn tiếng gào to.
Ánh mắt Ngọc Linh Lung chậm rãi rơi trên mặt Bạch tiên cô. Đây là cái thứ tiên cô Mộ thị tốn đống tiền mời về sao!?
Cầm cái chổi phất trần khoa chân múa tay, ra vẻ chính nhân quân tử, giả bộ cái gì mà bán tiên, rõ ràng là tên giang hồ lừa đảo!
Ngọc Linh Lung chậm rãi đi xuống từng bậc thang, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đầy sương lạnh: “Ngươi đang nói chuyện với ta?”
Thôi ma ma một bên sợ hãi trốn phía sau, lấy một chút lòng can đảm còn sót lại nhắc nhở Bạch tiên cô: “Tiên cô, đây…đây chính là Tứ tiểu thư của chúng ta.”
Bạch tiên cô quát lạnh: “Các ngươi thần trí mê loạn, nhìn không thấu tà ma! Đây sao có thể là Tứ tiểu thư của các ngươi, rõ ràng là bị quỷ nhập vào!”
“A —–” Một trận kinh hô nhất thời vang lên, khó trách mấy ngày nay hành vi của Tứ tiểu thư bất thường như thế, tính tình nóng nảy, hóa ra là bị quỷ nhập!
Ánh mắt mọi người nhìn Ngọc Linh Lung lập tức trở nên sợ hãi, ma quỷ có ai không sợ? Huống chi những người ở đây đều đã từng chứng kiến tận mắt Ngọc Linh Lung hành hung Mộ thị như thế nào. Ngay cả phu nhân quản gia cũng dám đánh, một thiên kim tiểu thư bình thường nào dám làm ra mấy chuyện thế này? Không phải quỷ nhập vào người thì là gì?
Ngọc Linh Lung nghe xong lời nói của Bạch tiên cô, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp không hề giận mà lại cười: “Ngươi nói ta là cái gì? Quỷ nhập vào người?”
Không sai, nàng chính là quỷ nhập vào người! Là chị cả giới hắc đạo nhập vào thân thể thứ nữ Ngọc Linh Lung này!
Hơn nữa, nàng không có ý định đi, xem Bạch tiên cô này làm cách nào phá nàng đi!?