Chương
Đường Thi trở về thì lập tức ngủ thiếp đi, ngày hôm sau cô đứng dậy đi hiệu thuốc, mua một vài đồ linh tinh, đi về nhà, dùng que thử thai kiểm tra.
Một vạch thì là đương nhiên rồi, nhưng thêm một vạch thì lại khác.
Đường Thi đã thử cả ba loại que thử thai của các hãng khác nhau mà cô mua, và kết quả đều là hai vạch như thế này. Cô có chút bối rối, chưa từng gặp phải tình huống như vậy, cô chỉ có thể gọi điện thoại cho Khương Thích, hỏi cô ấy có rảnh hay không.
Nói với Khương Thích chuyện của mình, tỏ vẻ nhất định cô phải đến bệnh viện để kiểm tra xem có thực sự mang thai hay không. Vì vậy Khương Thích mới xin nghỉ phép, bắt taxi đến nhà Đường Thi, sau đó hai người cùng nhau bắt một chiếc taxi khác đến bệnh viện.
Khi đến bệnh viện đăng ký, Đường Thi gặp bác sĩ mà mình gặp được khi phát sốt lần trước, anh ta nhìn cô từ trên xuống dưới, Đường Thi và Khương Thích đang xếp hàng tại khoa phụ sản, nên không chú ý đến có người đang nhìn chằm chằm bọn họ. Thời điểm thông báo đến số thứ tự, bác sĩ nhìn bóng dáng Đường Thi bước vào, suy nghĩ hồi lâu rồi lấy điện thoại trong túi ra một dãy số.
Lúc đó Bạc Dạ đang nằm trên giường, hôm nay không đi làm, tâm trạng cáu kỉnh, lúc này chuông điện thoại vang lên, anh cầm lên xem qua thì phát hiện đó là em của Giang Yết, vì vậy anh nghe máy luôn: “Giang Lăng, tìm tôi có việc gì à?”
Giang Lăng một tay cầm điện thoại di động, một tay đút vào túi quần, anh ta mặc áo khoác trắng đi trong hành lang bệnh viện, dáng người cao lớn của anh ta thu hút vô số y tá nữ thường xuyên nhìn anh: “Tôi nhìn thấy Đường Thi.”
Cái tên vừa bật ra khỏi miệng anh ta khiến Bạc Dạ ngạc nhiên, anh hip mắt lại: “Anh có ý gì?”
“Tôi thấy cô ấy vào khoa sản với một người phụ nữ khác.” Giang Lăng nói:
“Vậy nên tôi mới gọi cho anh.”
Khoa sản?
Trong đầu Bạc Dạ như có một hình ảnh xoet qua, anh bật dậy khỏi giường, khuôn mặt tinh xảo hiện lên vẻ khiếp sợ, giọng nói của anh vô thức trở nên trầm trọng hơn: “Cho tôi địa chỉ, tôi đến đỏ ngay!”
Khi đó, Đường Thi đang ngồi trước mặt bác sĩ cùng với Khương Thích, nghe cô nói về kết quả thử thai, bác sĩ đầy kính nói: “Ừ, tôi khuyên cô nên thử nước tiểu, sau đó đi thử máu.”
Vừa đánh máy, bác sĩ vừa ngầng đầu lên: “Tháng trước đau bụng kinh là ngày mấy?”
Đường Thi nghĩ lại, báo ngày tháng, bác sĩ tính toán: “Đã bốn mươi ngày kể từ ngày hành kinh của tháng trước.”
Đường Thi gật đầu.
Bác sĩ nói xong câu này thì liếc mắt nhìn Đường Thi một cái, chủ ý cô đến đây cùng với một cô bạn, vì thế lại hỏi: “Bạn trai cô đâu?”
Bạn… bạn trai?
Đường Thi Sắc mặt có chút tái nhợt: “Không có bạn trai…”
“Không có bạn trai thì đừng có lộn xộn nữa.” Bác sĩ cau mày: “Nhìn xem, bây giờ xảy ra chuyện vẫn là cô thiệt thòi. Cô còn trẻ nên lý trí, đừng vui đùa bên ngoài.”
Khương Thích chỉ có thể an ủi Đường Thi, nói cô đừng lo lắng, sau đó bác sĩ quẹt thẻ đưa thẻ chip cho bọn họ: “Cô xuống lầu thanh toán, sau đó đi xét nghiệm nước tiểu, xét nghiệm ở tầng ba.”
“Vâng ạ, cảm ơn bác sĩ.”
Sau khi Đường Thi đi ra ngoài lập tức nghe thấy màn hình điện tử báo số để người tiếp theo vào. Khương Thích cùng cô đi xét nghiệm nước tiểu cần thận rồi lấy máu, lúc rảnh rỗi hai người đi mua sắm bên ngoài bệnh viện chờ kết quả kiểm tra.