Chương
Hôm nay, sau khi Đường Thi đưa Đường Duy về nhà, liền bắt đầu thay quần áo rồi trang điểm lại một lượt. Đường Duy ở một bên hỏi cô làm sao vậy, Đường Thi nói tối hôm nay có tiệc rượu, là chúc mừng phòng làm việc trò chơi đưa ra thị trường được đón nhận, cho nên cô chút nữa phải có mặt.
Đường Duy tủi thân nói: “Hay là cứ để chú Tô đi cùng mẹ thì tốt hơn.”
Đường Thi gõ trán cậu bé: “Trở về sẽ xử lý con, nếu mà tối về sớm sẽ mang xiên nướng cho con.”
“Được ạ!” Đường Duy nghe đến thịt nướng liền nhảy dựng lên: “Vậy mẹ đi nhanh đi, đi sớm về sớm!
Đường Thi mặc một chiếc váy rộng rãi và một chiếc áo khoác ngoài, cùng
Tùng Sam vội vã ra ngoài. Sau khi cô đi giày cao gót, chênh lệch chiều cao
giữa với Tùng Sam đã thu hẹp lại một chút, hai người vóc người cao cao nổi bật bước đến đường bắt xe, khiến cho những người trên đường liên tiếp quay đầu lại nhìn.
Bắt xe đi thằng đến nơi, Lục Khủng Long đang ôm chặt micro, vừa khóc vừa rú lên: “Để ta làm bạn với hồng trần, sống hào sảng phóng khoáng… ”
Phương Phương không thể chịu đựng được và đập mạnh một cái gạt tàn:
“Im di!”
Lục Khủng Long nhảy ra cửa, đáng thương nhìn Đường Thi: “Nữ thần, nhìn Phương Phương đi, thật là hung dữ…”
Đường Thi nở nụ cười, ngồi xuống, Tiểu Nguyệt Lượng ở một bên đang nhìn chằm chằm vào ngực của cô: “Không ngờ thân hình của cô lại đẹp như vậy!” Ông Vương vui vẻ nói: “Dù sao cũng là nữ thần, tốt xấu gì cũng là đảm nhiệm vai trò gương mặt đại diện của chúng ta!”
Phương Phương nói: “Ngực không nhỏ.”
Tùng Sam cảm thấy ánh mắt của mình không nhịn được, đảo qua ngực của cô, rồi lại quay phắt lại.
Trong lòng anh ta bùng nổ, chết tiệt, tại sao trước đây anh ta không để ý?
Càng về sau, càng ngày càng có nhiều người lui tới, một phòng VIP lớn gần như không thể nhét vừa. Một nhóm giám đốc điều hành tụ tập lại hát khúc tình xưa Đường Thi và đám đàn em vừa lắc xí ngầu vừa uống rượu, không khí khá sôi động.
“Mẹ kiếp! Tôi thắng rồi, tôi thắng rồi!” Tiểu Nguyệt Lượng nhảy dựng lên: “Khủng Long cậu nhìn thấy không? Tôi thắng rồi Sam Sam!”
Tùng Sam đưa chén súc sắc cho Đường Thi: “Tôi thua rồi, cô đến đi.”
“Mấy người còn một đường sống, thua rồi thì uống rượu!” Tiểu Nguyệt Lượng chỉ vào mấy chai rượu: “Không được nhờ cậy đâu đấy!” Đường Thi nở nụ cười, nhưng sau đó, nụ cười dần dần biến mất…
Tùng Sam nhìn cô không nói nên lời: “Cái này cậu còn có thể thua sao?”
Tiểu Nguyệt Lượng cười, ôm bụng co quắp nói: “Trời ạ, các cậu quả thực là quả kém! Hahahahaha!”
Đường Thi biết mình không phát huy tốt, liền rót một ly rượu, nhìn Tùng Sam.
Anh ta rất nhanh đã uống cạn cốc của mình, vẻ mặt vẫn như chưa uống, hoàn toàn không có tác dụng gì.
Nửa giờ sau, Đường Thi nói mình có chút choáng váng muốn vào nhà vệ sinh, Tiểu Nguyệt Lượng nói: “Tôi đi cùng cô.”
Hai người vào nhà vệ sinh, vừa đi ra ngoài vừa nói chuyện cười đùa, tình cờ đụng phải một người đàn ông, Đường Thi ngẩng đầu nhìn, vẻ mặt ngưng trọng. Phó Mộ Chung có vẻ không mong đợi gặp cô ở đây.
Thấy cô mặc một chiếc áo dài với mái tóc được uốn phồng, lớp trang điểm thật thanh lịch và quyến rũ. .
Khoảnh khắc nhìn nhau, giống như một ngọn lửa đốt cháy tất cả những suy nghĩ đen tối, khinh bỉ, không thể nói ra trong lòng.
Anh ta bước tới nắm lấy cổ tay Đường Thi, Tiểu Nguyệt Lượng hét lên: “Thả cô ấy ra!”
“Không phải việc của cô?”
Tiều Nguyệt Lượng nghĩ cũng chưa nghĩ liền giáng xuống một cái bạt tai, nữ hán tử bản chất vốn dĩ là gan dạ: “Vậy thì liên quan gì đến anh? Vừa mới gặp đã động tay động chân với con gái rồi?”
Phó Mộ Chung rất nhanh né được, đầy thẳng Tiểu Nguyệt Lượng vào tường rồi vươn tay túm lấy Đường Thi: “Tôi nói cho cô biết, không chỉ động tay động chân đi, cái khác tôi còn dám động! ”
Anh ta gần như bê Đường Thi lên, Đường Thi hét lên và bị tay anh che lại, cô cũng không cần suy nghĩ mà cắn một cái. Tiểu Nguyệt Lượng ở phía say đuổi đến vài bước: “Anh buông cô ấy xuống! Thần kinh à? Uống nhiều quá rồi phát điên sao?”
Phó Mộ Chung đẩy cô vào cửa phòng VIP và trực tiếp khóa lại!
“Anh mở cửa ra!” Tiều Nguyệt Lượng lo lắng, quay đầu lại đẩy cửa phòng, hét lớn: “Nữ thần bị người khác dở trò lưu manh rồi!
Tiếng nhạc bên trong đột nhiên dừng lại, sau đó mọi người nhìn thấy Tùng Sam nhanh chóng đứng lên, bộ dạng giống như sắp giết người xông ra ngoài, sắc mặt lạnh như băng, đi qua Tiểu Nguyệt Lượng ở cửa vội hỏi ngắn gọn: “Ở đâu?”
“VIP!” Tiểu Nguyệt Lượng đẩy anh ta ra, sau đó xoay người, nhìn tính khí bạo ngược, xông vào bên trong nói: “Chết tiệt! Xem người phòng làm việc của chúng ta là cái gì chứ?”