*******
“Oa ha ha ha, mới một ngày không gặp, cậu lại nhiều thêm một cái bao thạch cao.”
Tiếng cười to đến có thể vọng sang đầu kia hành lang, hắn hai tay bao thạch cao, mà người ở trước mặt hắn cười đến như vậy khoa trương, chính là Hội trưởng Hội học sinh Bắc Đại Lộ Đông Ti, tầm mắt của y ở trên hai cái tay bó thạch cao đảo qua lại, ôm bụng cười to đến chảy nước mắt.
“Muốn tôi ở trên thạch cao kí tên không?”
Như ngại nháo chưa đủ Bắc Đại Lộ Đông Ti còn làm ra vẻ giống như chuẩn bị múa bút, một đường khắc xuống trông rất khôi hài, làm hắn thiếu chút nữa tức chết.
“Không cần!”
Hắn thần tình phẫn hận, dùng ánh mắt hung hăng trừng y.
“Rốt cuộc cậu đã làm cái gì? Vì cái gì lại nhiều thêm một cái thạch cao?”
Bắc Đại Lộ Đông Ti da mặt quả là dầy hơn mọi người, ánh mắt tràn ngập sát ý của hắn một chút ảnh hưởng tới y cũng không có, ngược lại còn không ngừng truy vấn, một bộ cực muốn biết hắn đã xảy ra chuyện gì, mà lại đem mình làm thành như vậy.
“Không cẩn thận đánh vào khối sắt!”
Hắn buồn thanh trả lời, nhắc tới chuyện này, trong lòng hắn thực ủ rũ a.
Bắc Đại Lộ Đông Ti khống chế chính mình để không cười ra tiếng, nhưng thật sự nụ cười này có hảo ý a! Cho tới bây giờ chưa từng thấy qua tuyết trắng quý công tử Uyển Cung Triệt mang thần tình ai oán, khuôn mặt tức giận phùng mang trợn mắt. Hắn để lộ cảm xúc ra như vậy so với trước kia càng thêm đáng yêu —— bất quá hắn nhất định sẽ không cho là như vậy đi.
“Là có quan hệ với Cám Dã Công Nghĩa sao?”
Nghe cái tên của thối trạch nam, Uyển Cung Triệt tình tự lập tức chuyển thành phẫn nộ, thậm chí còn bắt đầu chỉ trích Bắc Đại Lộ Đông Ti.
“Hội trưởng, đều là lỗi của anh. Bảo tôi tìm hắn gây phiền toái, kết quả làm tôi mua một đống đồ vô dụng, hắn dùng chuyển phát đưa đến nhà của tôi; tôi đi đụng lưu manh, kết quả sao? Dính đầy người rác rưởi, này đó phương pháp căn bản không thể dùng.”
Chuyện rũ bỏ trách nhiệm như này, Bắc Đại Lộ Đông Ti từ trước đến nay không bao giờ yếu thế, hắn hai tay nhất quán, một bộ không sai ở ta, làm cho Uyển Cung Triệt hận đến nghiến răng kèn kẹt.
“Không dùng được tôi cũng không có biện pháp, tôi chỉ là cung cấp ví dụ, người chấp hành là cậu, là cậu tự mình làm không tốt, ngược lại đổ lên đầu tôi? Bất quá cậu vẫn không kể vì cái gì lại đánh trúng khối sắt, khiến cả tay trái cũng bao thạch cao?”
“Còn không phải vì rác rưởi rất thối, hại tôi liền té xỉu, không dự đoán được tử trạch nam kia đem tôi ôm trở về nhà hắn, sau đó liền đối tôi......”
Tức giận nói lời chỉ trích tới đây lại đình chỉ, Bắc Đại Lộ Đông Ti phát hiện trên khuôn mặt phẫn nộ của Uyển Cung Triệt, đột nhiên có một chút quái dị đỏ ửng, lập tức lại chuyển thành đen sì, giống như trong lòng có chuyện không xả thì ấm ức, nhưng là nói ra lại rất khó khăn.
“Rốt cuộc thế nào?”
Khuôn mặt đầy hứng thú của Bắc Đại Lộ Đông Ti thiếu chút nữa là chạm vào chóp mũi hắn, trò hay phải xem, bát quái phải nghe a.
“Không có việc gì, tôi sinh ra ảo giác mà thôi.”
Lầm đem trạch nam biến thái chết bầm Cám Dã Công Nghĩa xem thành tuyệt thế mỹ nam, sau đó toàn thân hư nhuyễn mặc y vừa thân vừa áp, còn đem tiểu thí thí tuyệt đối không muốn hiến cho nam nhân cấp cho biến thái chết bầm, cuối cùng còn cao trào nhiều lần. Loại chuyện mất mặt này, đánh chết hắn cũng không nói được, cho nên một bụng hờn dỗi chỉ có thể tự làm tự chịu.
“Rốt cuộc sinh ra ảo giác gì? Mau nói cho tôi biết.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti một bộ dựng thẳng tai sốt ruột muốn nghe kỹ sự tình, làm cho Uyển Cung Triệt tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn không tình nguyện muốn nói ra, bất quá đại để là vì ảo giác này rất buồn cười, không thể nói ra sẽ làm hắn bứt rứt.
“Tôi nhìn thấy một người ngoại quốc siêu suất, cũng có thể là con lai, tóm lại hắn siêu suất, suất đến mê người, so với vài thần tượng mới nổi còn suất hơn gấp trăm lần, tôi nhìn mà choáng váng.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti khóe miệng run rẩy, kỳ thật trong bụng đã muốn cười đến co rút. Lúc Uyển Cung Triệt nói về người này, vẻ mặt phẫn hận vừa rồi liền tiêu thất, tay múa may, biểu tình mộng mơ, tựa như nhìn đến ý trung nhân lý tưởng nhất. Nếu để cho hắn biết siêu mộng ảo mỹ nam tử đó, cùng Cám Dã Công Nghĩa thường bị mắng đê tiện thối nát trong miệng hắn là cùng một người, nhất định sẽ có tình trạng phi thường hỗn loạn, cũng tương đương sẽ phi thường thú vị, trong lòng y thầm cười trộm.
Y đã sớm biết Uyển Cung Triệt thích ngoại hình kia, bởi vì thần tượng mà hắn thích tất cả đều là người ngoại quốc, chính là hắn không tự nhận thức mà thôi.
Bắc Đại Lộ Đông Ti đã từ trong hồ sơ bí mật của học viện, phát hiện thân phận đích thực của Cám Dã Công Nghĩa, đương nhiên cũng biết hắn là con lai, hơn nữa bởi vì một sự kiện khi còn bé, mà hắn bắt đầu nhuộm tóc, cực lực giả dạng làm người Nhật Bản bản địa.
Bắc Đại Lộ Đông Ti cố ý hỏi hắn,
“Chuyện này với việc tay cậu đụng vào khối sắt có quan hệ gì?”
Uyển Cung Triệt á khẩu không trả lời được, cũng không thể trả lời vì hắn phải uy hiếp Cám Dã Công Nghĩa không cho nói ra mình cùng y phát sinh quan hệ, không cẩn thận đánh vào khối sắt, như vậy không chỉ siêu mất mặt, còn có thể bị cười chết, chớ nói chi là vết nhơ cả đời cũng không thể xoá nhoà này làm sao mà cho Bắc Đại Lộ Đông Ti biết được.
Hắn không cùng Cám Dã Công Nghĩa trên giường, không có! Không có! Đêm qua hắn cả đêm không ngủ, chính là để kiệt lực thôi miên chính mình về việc đã xảy ra.
“Sau...... không cẩn thận đụng vào Cám Dã Công Nghĩa mô hình.”
Hắn nói một cách rất không tự nhiên.
“Uyển Cung đồng học, tôi có chuyện tìm em, có thể mời em lại đây không?”
Đột nhiên tiến đến nói, là đệ tử năm ba Tỉnh Điền, Bắc Đại Lộ Đông Ti không thích gã, Uyển Cung Triệt lại càng ghét gã muốn chết.
Gã rất cao, thể trạng cũng thực tráng kiện, tuy rằng không tham gia các câu lạc bộ thể thao trong trường, nhưng nhà gã kinh doanh chính là những trung tâm thể dục thể thao lớn nổi tiếng trong nước, nên chắc là có lén mời thầy huấn luyện thể hình.
Tỉnh Điền bình thường cao to cường tráng, nếu thái độ làm người chính phái chút, cũng có thể coi như có mị lực, nhưng gã lại chính là loại phú gia công tử thường thấy trong Anh Hoa học viện —— không có ý thức trách nhiệm, ích kỷ lại tùy hứng, nghĩ mình làm cái gì đều là đúng cả, người khác đều phải nghe theo ta.
Chủ yếu nhất là bởi vì gã ỷ vào gia thế của mình, đối với vài nữ sinh ngoài trường động tay động chân, làm một vài nữ sinh lén nói về gã rất khó nghe, là loại người chuyên đi đùa bỡn chán rồi quất ngựa truy phong, tóm lại là, nhân cách có vấn đề.
Từ khi Uyển Cung Triệt nhập học tới nay, gã liền vẫn theo đuổi không bỏ, cũng hướng bên ngoài nói gã muốn thượng Uyển Cung Triệt, Uyển Cung Triệt đối gã không kiên nhẫn đến cực điểm.
Có thể bởi vì thân phận Uyển Cung Triệt cũng là thiếu gia tập đoàn tài chính, không thể ngạnh bức, bằng không Tỉnh Điền có thể đã sớm dùng thủ đoạn cưỡng ép. Gã trong trường thanh danh rất xấu, trong đám phú gia công tử Anh Hoa học viện chuyên làm chuyện xấu, gã chính là kẻ đứng đầu, chỉ là tìm không thấy chứng cớ. Điều này làm cho người quản lý sự vụ lớn nhỏ, đồng thời duy trì trật tự trường học Bắc Đại Lộ Đông Ti đối gã thập phần phản cảm.
Uyển Cung Triệt vốn thực chán ghét Tỉnh Điền, nhưng vào giờ khắc này hắn tự đáy lòng cảm tạ Tỉnh Điền, bằng không đợi Bắc Đại Lộ Đông Ti hỏi tiếp, hắn có thể sơ suất, nói ra chuyện mà hắn đã muốn tự thôi miên chính mình rằng nó không hề xảy ra —— cùng Cám Dã Công Nghĩa có quan hệ.
“Tỉnh Điền học trưởng, có chuyện gì sao?”
Tinh thần thả lỏng quá đà, hắn liền cấp Tỉnh Điền một nụ cười mê người thật rạng rỡ. Tỉnh Điền khẽ liếm khóe miệng, hôm nay gã nhất định có thể thượng Uyển Cung Triệt, đến lúc đó phải ép Uyển Cung Triệt thú nhận một vài chuyện mất mặt mà hắn đã làm.
Uyển Cung Triệt kia da thịt tuyết trắng, làn da trắng hồng, nghe nói đến cả đầu nhũ cũng là màu phấn hồng, chính là gã cho tới bây giờ đều vô duyên nhìn thấy, chỉ có thể nghe đồn đãi sinh động như thật mà hình dung ra độ mỹ của Uyển Cung Triệt.
Từ khi Uyển Cung Triệt nhập học cho tới nay, gã đối hắn mọi cách lấy lòng, nhưng là Uyển Cung Triệt không chút nào để ý tới, cuối cùng hắn vào thế lực lớn nhất trường học, Hội học sinh, đến cả lão sư cũng ngại va chạm với người của Hội học sinh, gã đành phải thôi.
Nhưng hiện tại tình huống đã khác, bởi vì trên tay gã có nhược điểm của Uyển Cung Triệt, ai cũng không thể tưởng được người giống như Uyển Cung Triệt, bề ngoài thanh thuần, trong xương cốt lại *** đãng đến bất ngờ, gã đem cái tay mướt mồ hôi vì hưng phấn thò vào trong túi, sau đó xiết chặt cái gì đó ở trong.
Này bảo vật từ trên trời giáng xuống gã sẽ hảo hảo lợi dụng, mỗi ngày tìm Uyển Cung Triệt phát tiết một chút tinh lực, vừa nghĩ tới Uyển Cung Triệt sẽ ở dưới thân thể của gã rên rỉ cầu xin, mạch máu toàn thân gã đập nhanh hơn, hơi thở trở nên ồ ồ.
“Đúng vậy, tôi có việc, em tới đây một chút.”
Che dấu hưng phấn trong thanh âm, nhưng là vừa xem đến cái eo nhỏ nhắn vừa vòng tay ôm kia của Uyển Cung Triệt, phía dưới gã liền gắng gượng đứng lên, có lẽ gã còn có thể yêu cầu Uyển Cung Triệt chấp nhận để bị trói, thậm chí sẽ dùng roi không lưu lại vết thương quất hắn gã thích xem người khác vẻ mặt thống khổ, mà Uyển Cung Triệt tuyệt không dám cự tuyệt, bởi vì hắn có nhược điểm ở trong tay của gã, gã lần thứ hai nắm chặt tờ giấy trong túi tiền.
Uyển Cung Triệt đối Bắc Đại Lộ Đông Ti làm cái tái kiến thủ thế, Bắc Đại Lộ Đông Ti nhìn chăm chú vào biểu hiện bất bình thường từ trong ánh mắt của Tỉnh Điền, gã làm cho Uyển Cung Triệt ly khai là có ý định khác.
Chính mình không phải anh hùng của Uyển Cung Triệt, cho nên loại việc đánh tới đánh lui phí thể lực không thích hợp y, y thích làm chuyện cần động não.
Y liền đi theo hướng ngược lại, từ ban A đi tới ban H, gọi ra một học viên lớp H,
“Này, giúp tôi kêu Cám Dã Công Nghĩa ra đây một chút.”
“Hội...... Hội trưởng?”
Giống như gặp được thần tiên trên trời, đồng học được nhờ kia, cơ hồ là gập người cúi chào, ai cũng biết Hội trưởng Hội học sinh là nhân vật ưu tú nhất đứng đầu học viện, hắn cá nhân liền đại biểu cho Hội học sinh, sự tồn tại ở trường học tương đương như thần, chưa nói đến gia thế của hắn có bao nhiêu tốt đẹp.
Cám Dã Công Nghĩa vẻ mặt ăn no thiếu ngủ, biếng nhác tiêu sái đi lại, hoàn toàn không đem thân phận hắn là Hội trưởng Hội học sinh đặt vào mắt, hoặc chính là y thuần túy không biết đối phương là ai.
“Tôi là Hội trưởng Hội học sinh Bắc Đại Lộ Đông Ti.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti còn phải hướng y tự giới thiệu, loại cảm giác này thật mới mẻ, hắn từng cho là mình ở trong trường là không người không biết không người không nghe danh.
“Ừ.”
Cho dù đã nghe thấy danh hào của hắn, Cám Dã Công Nghĩa cũng là mặt không đổi sắc, Bắc Đại Lộ Đông Ti thật có điểm thưởng thức. Y ở phương diện nào đó có khí chất đặc biệt giống với người yêu thanh mai trúc mã của mình, Sâm Viên Chính Nhân, mà khí chất đặc biệt đó của Sâm Viên Chính Nhân, đã làm cho hắn khuynh đảo, không thể tưởng được hắn sẽ ở trên người nam nhân khác nhìn thấy.
“Uyển Cung Triệt bị Tỉnh Điền học trưởng gọi đi, tôi nhớ rõ Tỉnh Điền không phải thực chính phái, hắn vẫn thường huyênh hoang nói muốn nếm thử thân thể Uyển Cung Triệt.”
Vẻ mặt buồn ngủ liền biến mất, ánh mắt Cám Dã Công Nghĩa trở nên sắc bén vô cùng, tựa như mãnh hổ giữa thảo nguyên.
“Em ấy bị gọi vào nơi nào?”
“Tôi đoán là nhà kho cũ đi, khi Tỉnh Điền làm chuyện xấu, thích lợi dụng nơi đó......”
Cám Dã Công Nghĩa lách qua người hắn đi ra ngoài, động tác nhanh nhẹn gọn gàng, vừa thấy liền biết có luyện qua võ thuật, có lẽ không chỉ luyện một loại.
“Không cần đem người đánh chết, chỉ cần đánh cho nửa chết nửa sống là tốt rồi.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti cấp cái công đạo làm cho Cám Dã Công Nghĩa một bên chạy đi, một bên gật đầu. Hắn lại đi trở về ban A, Sâm Viên Chính Nhân nhìn tâm tình hắn tốt lắm, ngồi lên ghế bên cạnh hắn nói:
“Tâm tình tốt thật? Lại đi trêu cợt người khác?”
Sớm hiểu được cá tính hắn thích chọc ngoáy, Sâm Viên Chính Nhân một lời liền nhất châm kiến huyết, cũng thể hiện giao tình đã ở trên mức bình thường của hai người.
“Tỉnh Điền gần đây ở trong trường học náo loạn nhiều, tớ đi tìm người giáo huấn để hắn phải ngoan ngoãn một thời gian dài.”
“Tôi đi cảnh cáo hắn thì được rồi.”
Công tử tập đoàn tài chính mạnh nhất Nhật Bản, Sâm Viên Chính Nhân, trầm mặc kiệm lời, nhưng chỉ cần nói ra miệng, liền nặng tựa ngàn cân. Y muốn uy hiếp một người, chỉ cần Sâm Viên gia ở trên thương trường toàn diện phong toả, có thể làm cho một gia tộc liền tuột dốc.
“Không cần, tớ không muốn cậu vì loại người thối nát này hao tổn tinh thần, hơn nữa tớ biết cậu không thích dùng quyền thế bức người.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti nói đúng trọng điểm, Sâm Viên Chính Nhân tại phương diện này rất kiên quyết, nhưng y có thể vì Bắc Đại Lộ Đông Ti mà buông bỏ nguyên tắc của mình.
“Cám ơn cậu, Đông Ti.”
Theo cá tính Đông Ti có thể lợi dụng tất lợi dụng, có thể yêu cầu lại không làm khó dễ y chính là cấp y mặt mũi, cũng đại biểu Đông Ti đối y tôn trọng và yêu thương.
“Không cần cảm tạ, hoàn toàn không cần cảm tạ.”
Nói câu đầu tiên khẩu khí còn bình thường, nói đến câu thứ hai, khẩu khí liền trở nên có điểm là lạ, mà ngay cả vẻ mặt của hắn cũng lộ vẻ thèm nhỏ dãi. Chỉ thấy hắn không biết là từ nơi nào xuất ra tạp chí ẩm thực, đã có đánh dấu vài món đặc sắc mà khó kiếm.
“Chỉ cần cho tớ này, này, còn có này thì tốt rồi.”
Sâm Viên Chính Nhân thiếu chút nữa bật cười, Đông Ti đối món điểm tâm ngọt đúng là ham thích không gì sánh bằng, hắn chỉ cho y xem chuyên mục mỹ thực, tất cả đều xếp hạng đầu toàn thành phố, là món VIP chuyên chế đặc biệt tinh xảo, người khác có thể không có cách chạm đến chúng, nhưng Sâm Viên Chính Nhân sẽ vì hắn lấy được.
“Hảo, tôi sẽ nghĩ cách. Hai cái món điểm tâm ngọt này có thể lập tức lấy được, một cái này có điểm khó khăn, bất quá trong một tháng hẳn là có thể.”
Vừa nghĩ tới sau khi có được món điểm tâm ngọt, Đông Ti sẽ vô cùng vui vẻ, hơn nữa nhất định sẽ nhào vào lòng y, giống tiểu oa nhi mới sinh, bắt y đút cho hắn ăn, y liền một trận khí huyết dâng trào, chỉ có y biết Đông Ti sau khi ăn xong điểm tâm ngọt, tâm tình tốt nhất, biểu tình đẹp nhất, hơn nữa ở trên giường sẽ trở nên thực tích cực.
“Cười trộm cái gì? Vẻ mặt cười đến thực ghê tởm đi.”
“Không có việc gì. Hôm nay thời tiết tốt lắm, buổi chiều học thể dục hẳn là thực dễ chịu.”
“Rõ ràng đã cười trộm, nhất định suy nghĩ cái gì mờ ám. Bất quá, Chính Nhân, cùng gia tộc Renault so sánh, nhà các cậu mạnh hơn nhiều tiền hơn, hay nhà hắn mạnh hơn, có tiền hơn?”
Sâm Viên Chính Nhân gương mặt tuấn nghị trầm tư một lúc mới đáp:
“Không có cách nào so sánh đi. Bọn họ dù sao cũng là công ty hàng hải nước ngoài, phương pháp tính toán tài sản bất đồng, cậu vì cái gì đột nhiên hỏi chuyện này? Vua hàng hải với việc kinh doanh của nhà cậu có gì sao?”
“A, cậu không biết sao? Con của Vua hàng hải là đồng khoá với chúng ta, cũng là Anh Hoa học viên.”
Sâm Viên Chính Nhân biểu tình kinh ngạc trông thập phần buồn cười, y chưa từng nghe qua con của Vua hàng hải lại cùng khoá với bọn họ, bất quá y quả thật từng nghe, có một tiểu thư nhà giàu Nhật Bản gả cho con Vua hàng hải, cho nên thế hệ tiếp theo của bọn họ là con lai.
“Ban A không có con lai ngoại quốc.”
“Bởi vì hắn không ở ban A, hơn nữa hắn còn là một biến thái tử trạch nam.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti vèo cái cười đi ra, hơn nữa càng cười càng to, một bộ chờ xem kịch vui, Sâm Viên Chính Nhân thở dài, học viện nhất định lại có người bị hắn đùa giỡn, cho nên hắn hiện tại tâm tình siêu tốt.
Tỉnh Điền tìm hắn đi ra, bọn họ đã muốn vòng qua dãy cây hoa anh đào ở trung tâm trường học, sau đó đi hướng một đường mòn bên cạnh, Uyển Cung Triệt bắt đầu cảm thấy không ổn, đường mòn này bởi vì ẩn mật, ở trường học được xưng là đường mòn tỏ tình, chính là đệ tử thường hẹn ở trong này tỏ tình, sẽ không phải Tỉnh Điền muốn hướng hắn tỏ tình đi?
Hắn đã cự tuyệt quá vô số người, nhưng là nghĩ tới lại phải lặp lại loại hành vi làm người ta phiền chán này, nói chút khẩu thị tâm phi, vừa không đắc tội người khác, cũng sẽ không tổn hại hình tượng mình, đã cảm thấy thực phiền.
Khi tâm tình của hắn hảo, đích xác có thể sắm vai tuyết trắng quý công tử hoàn hảo, ngay cả cự tuyệt người khác, cũng sẽ không làm cho đối phương ghi hận trong lòng.
Nhưng là hắn hiện tại tâm tình ác liệt, hơn nữa đối phương lại là Tỉnh Điền hắn ghét nhất. Tỉnh Điền lớn hơn hắn một tuổi, là một kẻ già đời ăn chơi nổi danh, bên ngoài thoạt nhìn giống sinh viên, thậm chí càng như là xã hội nhân sĩ.
Trong lòng hắn ác liệt nghĩ, có lẽ khi mình học đại học, Tỉnh Điền thoạt nhìn sẽ giống lão già, bởi vì gã miệt mài quá độ, chơi bời thâu đêm, trên mặt đã có chút dấu vết.
Có một vài đệ tử đã nói Tỉnh Điền thực ghê tởm, luôn nhìn chằm chằm đặc biệt xinh đẹp niên đệ muội, nghe nói những đệ tử hơi chút không có tiền, sẽ bị hắn lợi dụ. Tuy rằng đồn đãi không biết là thật hay giả, nhưng là này ít nhất cũng cho thấy, hình tượng của Tỉnh Điền rất kém.
Vào năm nhất, Tỉnh Điền cố ý tìm hắn nói chuyện rất nhiều lần, mãi cho đến năm hai, Uyển Cung Triệt tiến nhập Hội học sinh, trong trường không khí tự trị của Hội học sinh thực thịnh, Hội trưởng Hội học sinh so với lão sư còn có quyền lực hơn, huống chi lần này Hội trưởng Hội học sinh là Bắc Đại Lộ Đông Ti nổi tiếng khó dây vào mọi người đều biết. Tỉnh Điền khi hắn ở năm hai cũng không dám tìm hắn mà hôm nay không biết cơn gió nào thổi đến tìm hắn.
“Uyển Cung, không thể tưởng được ngươi bình thường tỏ ra vĩ đại như vậy, thế nhưng cũng sẽ làm ra loại sự tình mất mặt này.”
Tỉnh Điền hướng chỗ sâu nhất của đường mòn hành tẩu, tiếp qua đi một chút, chính là nhà kho cũ, nhà kho cũ nằm ở chỗ xa nhất trong trường học, ngày thường rất ít người đi qua, cho nên Tỉnh Điền nếu đi qua đó, Uyển Cung Triệt liền đứng ở chỗ sâu trong đường mòn không chịu cử động nữa, hắn không dốt nát như vậy, theo Tỉnh Điền đi chỗ không có người.
Cũng bởi vì hắn không nhúc nhích, Tỉnh Điền quay lại, cũng đứng ở cuối đường mòn.
Uyển Cung Triệt lộ ra biểu tình chẳng biết tại sao, hắn gần đây nào có làm chuyện gì mất mặt, hai chữ mất mặt này căn bản là không có khả năng cùng hắn xuất hiện, hắn gần đây chỉ có bị biến thái trạch nam chết bầm kia khiến cho chướng khí mù mịt, một bụng oán khí mà thôi.
Uyển Cung Triệt hút khí, cái gì cũng không muốn nói, bởi vì ánh mắt Tỉnh Điền ở trên người hắn tuần tra, làm cho hắn cảm thấy ghê tởm đến cực điểm, người này giống như đang thị gian hắn hắn toàn thân cảm giác chán ghét đều toát ra lỗ chân lông, nam nhân này ánh mắt hạ lưu giống muốn cởi sạch quần áo trên người hắn, ghê tởm muốn chết.
“Nghe nói Hội trưởng Hội học sinh Bắc Đại Lộ Đông Ti rất háo sắc, hắn yêu thích nam sắc phi thường nổi danh, Hội học sinh chính là hậu cung của hắn. Uyển Cung, ngươi đã sớm cùng Bắc Đại Lộ có một chân đi?”
Uyển Cung Triệt phẫn nộ ngẩng đầu, hội trưởng đích xác lúc trước thường đổi tình nhân, nhưng những người đó đều là chính mình cam tâm tình nguyện, Bắc Đại Lộ Đông Ti đối công việc của trường rất nghiêm cẩn, người của Hội học sinh không bất luận quan hệ mờ ám gì cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti, bọn họ tất cả đều bởi thành tích của bản thân, mới được vào Hội học sinh đáng tự hào.
“Ai nói vậy, đều là ăn nói lung tung bậy bạ (*). Hội học sinh chính là nơi quản lý sự vụ của học sinh, cũng không phải nơi để tạo ra mấy chuyện nhảm nhí loạn thất bát tao.”
(*) Từ gốc “vô đích phóng thỉ”: ý chỉ nói năng hoặc hành động hàm hồ, không có mục đích hoặc là chỉ trích, công kích một cách bừa bãi, không có căn cứ.
Một đôi tay to trơn nhẫy đã mó vào đùi Uyển Cung Triệt, Uyển Cung Triệt thần sắc hoàn toàn thay đổi, trước kia Tỉnh Điền mặc dù thích tìm hắn phiền toái, nhưng còn không dám to gan như vậy.
Tỉnh Điền liếm môi cười nói:
“Nhìn ngươi bình thường một bộ thuần khiết, thực đoán không ra ngươi táo bạo như vậy! Đây là cái loại ảnh chụp gì, ngươi có đi bán thân sao? Bằng không như thế nào chụp loại ảnh *** đãng này.”
Tỉnh Điền theo túi quần xuất ra một tấm ảnh màu sắc rực rỡ, kia là ảnh lúc hắn mới vừa phát tiết xong thần sắc còn mơ màng, Uyển Cung Triệt cả người run lên, vì cái gì ảnh này lại xuất hiện trên tay Tỉnh Điền?
Đó là hắn lần đầu tiên mặc vào quần áo Lilith, sau đó bị cái tay thối của Cám Dã chà xát dậy lên tính dục, nhịn không được liền phát tiết, lúc ấy còn bị Cám Dã chụp thiệt nhiều tấm.
Dùng sức đẩy ra cái tay trơn nhẫy ở trên đùi kia, ghê tởm muốn chết, so với tay thối của Cám Dã bính hắn còn muốn ghê tởm vạn lần, hắn chết cũng không thừa nhận.
“Đây không phải là ta, anh nhìn lầm rồi.”
Đúng vậy, đây không phải là hắn, từ sau khi gặp phải Cám Dã Công Nghĩa, cuộc đời của hắn liền gió nổi mây phun, mỗi ngày đều có sự kiện không hay ho mới phát sinh, nhận thức không quá hai ngày, liền hai tay bao thạch cao, còn bị chụp loại ảnh hạ lưu này, hiện tại lại bị siêu ghê tởm học trưởng, lấy ảnh chụp đến đe dọa hắn.
“Như vậy không được, này thật sự rất không ngoan, làm chuyện xấu rồi lại nói dối, người này rõ ràng chính là ngươi. Ngươi mới vừa cùng nam nhân làm xong, còn để cho nam nhân chụp được bộ dáng *** đãng như vậy của ngươi, xem ra đây không phải là lần đầu tiên đi?”
Rõ ràng là lần đầu tiên, hơn nữa còn là siêu cấp ác liệt lần đầu tiên, hắn đến nghĩ cũng không nguyện ý nghĩ tới, hiện tại thế nhưng biến thành nhược điểm để người khác uy hiếp hắn.
“Đây không phải là ta, anh nhận sai người.”
Quay đầu bỏ đi, chuông vào học kêu vang, đường mòn càng trở nên càng yên tĩnh, hoang vắng lạnh lùng, giống như sẽ không có người lại đây, Uyển Cung Triệt cảm giác không ổn, quay đầu bỏ chạy, Tỉnh Điền chọn lựa cái chỗ này nhất định có lý do của gã, mình không thể giống kẻ ngu ngốc đứng tại chỗ này, chờ bị Tỉnh Điền đùa bỡn.
Chân mới bắt đầu chạy, lại bởi vì hôm qua mới bị Cám Dã Công Nghĩa làm vận động “Xuất nhập” một phen, chạy phát liền chân toan chân nhuyễn, căn bản là chạy không nhanh được.
Tỉnh Điền từ phía sau bắt được áo hắn, hắn vừa la lên lập tức đã bị tay gã bịt lại. Nhân cao mã đại (người cường tráng, to cao) Tỉnh Điền kéo hắn hướng nhà kho cũ đi đến, Uyển Cung Triệt cả người toát mồ hôi lạnh, cố tình hai tay đều bó thạch cao, căn bản là không thể chống cự, mà Tỉnh Điền ghé vào lỗ tai hắn phun ra lời lại càng không thể lọt vào tai.
“Mấy đứa nhỏ hư đều là nói như vậy, kỳ thật ngươi thực hưởng thụ loại trò chơi này đi. Nghe nói mẹ ngươi có vài nam nhân, khi phải xác định ai mới chân chính là ba ba ngươi, còn trải qua một phen thủ tục, tốn không ít tiền để lừa dối, ngươi cũng có loại huyết thống này đi, thích ngoạn trò chơi nguy hiểm.”
Uyển Cung Triệt nắm chặt hai đấm, loại sự tình này mọi người sẽ không ở trước mặt mẹ nó nói, nhưng khi hắn vẫn là tiểu hài tử người khác đều nghĩ hắn nghe không hiểu, nên nói trước mặt hắn, hắn không thể nhịn được nữa rống giận:
“Không phải như vậy. Đồ khốn! Mẹ của ta mới không có vài nam nhân, đây đều là người khác đồn đãi bịa đặt!”
Tỉnh Điền dùng chân đá văng cánh cửa nhà kho cũ, kiên quyết tóm hắn bắt đi vào, hắn muốn bám cánh cửa để thoát ra, nhưng tay bó thạch cao, không thể giữ được cánh cửa, nên bị tha túm đi vào một cách chật vật, dấu giày lưu lại khi giãy giụa thành vài đường lộn xộn trên mặt đất.
Hắn cứ như vậy bị kéo vào nhà kho cũ, sau đó bị quăng trên sàn nhà tràn đầy bụi bặm, tái đem ảnh chụp ở trước mặt hắn phất vài cái, tà cười nói:
“Phải cùng tập đoàn Uyển Cung báo cáo mới được, nói ngươi đang thử trò chơi nguy hiểm!”
“Ta mới không ngoạn cái trò gì nguy hiểm, ngươi mau thả ta đi ra ngoài, chuyện này ta còn có thể coi như chưa phát sinh qua.”
Hắn vừa mở khớp hàm để nói, liền hít vào không khí tràn ngập bụi bặm. Nhà kho cũ ngày thường căn bản là không ai đến dùng, bởi vì trường học tiếp qua một, hai tháng, sẽ đem kho hàng này đập đi xây lại, cho nên không có đệ tử tự động chạy tới nơi này.
Mà vóc dáng của mình cùng Tỉnh Điền gầy yếu nhiều lắm, hơn nữa hai tay bó thạch cao thêm phần bất lợi, hắn rất khó từ nhà kho cũ này bình an vô sự tiêu sái đi ra, trừ phi Tỉnh Điền nguyện ý buông tha hắn.
“Oa ha ha ha, mới một ngày không gặp, cậu lại nhiều thêm một cái bao thạch cao.”
Tiếng cười to đến có thể vọng sang đầu kia hành lang, hắn hai tay bao thạch cao, mà người ở trước mặt hắn cười đến như vậy khoa trương, chính là Hội trưởng Hội học sinh Bắc Đại Lộ Đông Ti, tầm mắt của y ở trên hai cái tay bó thạch cao đảo qua lại, ôm bụng cười to đến chảy nước mắt.
“Muốn tôi ở trên thạch cao kí tên không?”
Như ngại nháo chưa đủ Bắc Đại Lộ Đông Ti còn làm ra vẻ giống như chuẩn bị múa bút, một đường khắc xuống trông rất khôi hài, làm hắn thiếu chút nữa tức chết.
“Không cần!”
Hắn thần tình phẫn hận, dùng ánh mắt hung hăng trừng y.
“Rốt cuộc cậu đã làm cái gì? Vì cái gì lại nhiều thêm một cái thạch cao?”
Bắc Đại Lộ Đông Ti da mặt quả là dầy hơn mọi người, ánh mắt tràn ngập sát ý của hắn một chút ảnh hưởng tới y cũng không có, ngược lại còn không ngừng truy vấn, một bộ cực muốn biết hắn đã xảy ra chuyện gì, mà lại đem mình làm thành như vậy.
“Không cẩn thận đánh vào khối sắt!”
Hắn buồn thanh trả lời, nhắc tới chuyện này, trong lòng hắn thực ủ rũ a.
Bắc Đại Lộ Đông Ti khống chế chính mình để không cười ra tiếng, nhưng thật sự nụ cười này có hảo ý a! Cho tới bây giờ chưa từng thấy qua tuyết trắng quý công tử Uyển Cung Triệt mang thần tình ai oán, khuôn mặt tức giận phùng mang trợn mắt. Hắn để lộ cảm xúc ra như vậy so với trước kia càng thêm đáng yêu —— bất quá hắn nhất định sẽ không cho là như vậy đi.
“Là có quan hệ với Cám Dã Công Nghĩa sao?”
Nghe cái tên của thối trạch nam, Uyển Cung Triệt tình tự lập tức chuyển thành phẫn nộ, thậm chí còn bắt đầu chỉ trích Bắc Đại Lộ Đông Ti.
“Hội trưởng, đều là lỗi của anh. Bảo tôi tìm hắn gây phiền toái, kết quả làm tôi mua một đống đồ vô dụng, hắn dùng chuyển phát đưa đến nhà của tôi; tôi đi đụng lưu manh, kết quả sao? Dính đầy người rác rưởi, này đó phương pháp căn bản không thể dùng.”
Chuyện rũ bỏ trách nhiệm như này, Bắc Đại Lộ Đông Ti từ trước đến nay không bao giờ yếu thế, hắn hai tay nhất quán, một bộ không sai ở ta, làm cho Uyển Cung Triệt hận đến nghiến răng kèn kẹt.
“Không dùng được tôi cũng không có biện pháp, tôi chỉ là cung cấp ví dụ, người chấp hành là cậu, là cậu tự mình làm không tốt, ngược lại đổ lên đầu tôi? Bất quá cậu vẫn không kể vì cái gì lại đánh trúng khối sắt, khiến cả tay trái cũng bao thạch cao?”
“Còn không phải vì rác rưởi rất thối, hại tôi liền té xỉu, không dự đoán được tử trạch nam kia đem tôi ôm trở về nhà hắn, sau đó liền đối tôi......”
Tức giận nói lời chỉ trích tới đây lại đình chỉ, Bắc Đại Lộ Đông Ti phát hiện trên khuôn mặt phẫn nộ của Uyển Cung Triệt, đột nhiên có một chút quái dị đỏ ửng, lập tức lại chuyển thành đen sì, giống như trong lòng có chuyện không xả thì ấm ức, nhưng là nói ra lại rất khó khăn.
“Rốt cuộc thế nào?”
Khuôn mặt đầy hứng thú của Bắc Đại Lộ Đông Ti thiếu chút nữa là chạm vào chóp mũi hắn, trò hay phải xem, bát quái phải nghe a.
“Không có việc gì, tôi sinh ra ảo giác mà thôi.”
Lầm đem trạch nam biến thái chết bầm Cám Dã Công Nghĩa xem thành tuyệt thế mỹ nam, sau đó toàn thân hư nhuyễn mặc y vừa thân vừa áp, còn đem tiểu thí thí tuyệt đối không muốn hiến cho nam nhân cấp cho biến thái chết bầm, cuối cùng còn cao trào nhiều lần. Loại chuyện mất mặt này, đánh chết hắn cũng không nói được, cho nên một bụng hờn dỗi chỉ có thể tự làm tự chịu.
“Rốt cuộc sinh ra ảo giác gì? Mau nói cho tôi biết.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti một bộ dựng thẳng tai sốt ruột muốn nghe kỹ sự tình, làm cho Uyển Cung Triệt tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, hắn không tình nguyện muốn nói ra, bất quá đại để là vì ảo giác này rất buồn cười, không thể nói ra sẽ làm hắn bứt rứt.
“Tôi nhìn thấy một người ngoại quốc siêu suất, cũng có thể là con lai, tóm lại hắn siêu suất, suất đến mê người, so với vài thần tượng mới nổi còn suất hơn gấp trăm lần, tôi nhìn mà choáng váng.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti khóe miệng run rẩy, kỳ thật trong bụng đã muốn cười đến co rút. Lúc Uyển Cung Triệt nói về người này, vẻ mặt phẫn hận vừa rồi liền tiêu thất, tay múa may, biểu tình mộng mơ, tựa như nhìn đến ý trung nhân lý tưởng nhất. Nếu để cho hắn biết siêu mộng ảo mỹ nam tử đó, cùng Cám Dã Công Nghĩa thường bị mắng đê tiện thối nát trong miệng hắn là cùng một người, nhất định sẽ có tình trạng phi thường hỗn loạn, cũng tương đương sẽ phi thường thú vị, trong lòng y thầm cười trộm.
Y đã sớm biết Uyển Cung Triệt thích ngoại hình kia, bởi vì thần tượng mà hắn thích tất cả đều là người ngoại quốc, chính là hắn không tự nhận thức mà thôi.
Bắc Đại Lộ Đông Ti đã từ trong hồ sơ bí mật của học viện, phát hiện thân phận đích thực của Cám Dã Công Nghĩa, đương nhiên cũng biết hắn là con lai, hơn nữa bởi vì một sự kiện khi còn bé, mà hắn bắt đầu nhuộm tóc, cực lực giả dạng làm người Nhật Bản bản địa.
Bắc Đại Lộ Đông Ti cố ý hỏi hắn,
“Chuyện này với việc tay cậu đụng vào khối sắt có quan hệ gì?”
Uyển Cung Triệt á khẩu không trả lời được, cũng không thể trả lời vì hắn phải uy hiếp Cám Dã Công Nghĩa không cho nói ra mình cùng y phát sinh quan hệ, không cẩn thận đánh vào khối sắt, như vậy không chỉ siêu mất mặt, còn có thể bị cười chết, chớ nói chi là vết nhơ cả đời cũng không thể xoá nhoà này làm sao mà cho Bắc Đại Lộ Đông Ti biết được.
Hắn không cùng Cám Dã Công Nghĩa trên giường, không có! Không có! Đêm qua hắn cả đêm không ngủ, chính là để kiệt lực thôi miên chính mình về việc đã xảy ra.
“Sau...... không cẩn thận đụng vào Cám Dã Công Nghĩa mô hình.”
Hắn nói một cách rất không tự nhiên.
“Uyển Cung đồng học, tôi có chuyện tìm em, có thể mời em lại đây không?”
Đột nhiên tiến đến nói, là đệ tử năm ba Tỉnh Điền, Bắc Đại Lộ Đông Ti không thích gã, Uyển Cung Triệt lại càng ghét gã muốn chết.
Gã rất cao, thể trạng cũng thực tráng kiện, tuy rằng không tham gia các câu lạc bộ thể thao trong trường, nhưng nhà gã kinh doanh chính là những trung tâm thể dục thể thao lớn nổi tiếng trong nước, nên chắc là có lén mời thầy huấn luyện thể hình.
Tỉnh Điền bình thường cao to cường tráng, nếu thái độ làm người chính phái chút, cũng có thể coi như có mị lực, nhưng gã lại chính là loại phú gia công tử thường thấy trong Anh Hoa học viện —— không có ý thức trách nhiệm, ích kỷ lại tùy hứng, nghĩ mình làm cái gì đều là đúng cả, người khác đều phải nghe theo ta.
Chủ yếu nhất là bởi vì gã ỷ vào gia thế của mình, đối với vài nữ sinh ngoài trường động tay động chân, làm một vài nữ sinh lén nói về gã rất khó nghe, là loại người chuyên đi đùa bỡn chán rồi quất ngựa truy phong, tóm lại là, nhân cách có vấn đề.
Từ khi Uyển Cung Triệt nhập học tới nay, gã liền vẫn theo đuổi không bỏ, cũng hướng bên ngoài nói gã muốn thượng Uyển Cung Triệt, Uyển Cung Triệt đối gã không kiên nhẫn đến cực điểm.
Có thể bởi vì thân phận Uyển Cung Triệt cũng là thiếu gia tập đoàn tài chính, không thể ngạnh bức, bằng không Tỉnh Điền có thể đã sớm dùng thủ đoạn cưỡng ép. Gã trong trường thanh danh rất xấu, trong đám phú gia công tử Anh Hoa học viện chuyên làm chuyện xấu, gã chính là kẻ đứng đầu, chỉ là tìm không thấy chứng cớ. Điều này làm cho người quản lý sự vụ lớn nhỏ, đồng thời duy trì trật tự trường học Bắc Đại Lộ Đông Ti đối gã thập phần phản cảm.
Uyển Cung Triệt vốn thực chán ghét Tỉnh Điền, nhưng vào giờ khắc này hắn tự đáy lòng cảm tạ Tỉnh Điền, bằng không đợi Bắc Đại Lộ Đông Ti hỏi tiếp, hắn có thể sơ suất, nói ra chuyện mà hắn đã muốn tự thôi miên chính mình rằng nó không hề xảy ra —— cùng Cám Dã Công Nghĩa có quan hệ.
“Tỉnh Điền học trưởng, có chuyện gì sao?”
Tinh thần thả lỏng quá đà, hắn liền cấp Tỉnh Điền một nụ cười mê người thật rạng rỡ. Tỉnh Điền khẽ liếm khóe miệng, hôm nay gã nhất định có thể thượng Uyển Cung Triệt, đến lúc đó phải ép Uyển Cung Triệt thú nhận một vài chuyện mất mặt mà hắn đã làm.
Uyển Cung Triệt kia da thịt tuyết trắng, làn da trắng hồng, nghe nói đến cả đầu nhũ cũng là màu phấn hồng, chính là gã cho tới bây giờ đều vô duyên nhìn thấy, chỉ có thể nghe đồn đãi sinh động như thật mà hình dung ra độ mỹ của Uyển Cung Triệt.
Từ khi Uyển Cung Triệt nhập học cho tới nay, gã đối hắn mọi cách lấy lòng, nhưng là Uyển Cung Triệt không chút nào để ý tới, cuối cùng hắn vào thế lực lớn nhất trường học, Hội học sinh, đến cả lão sư cũng ngại va chạm với người của Hội học sinh, gã đành phải thôi.
Nhưng hiện tại tình huống đã khác, bởi vì trên tay gã có nhược điểm của Uyển Cung Triệt, ai cũng không thể tưởng được người giống như Uyển Cung Triệt, bề ngoài thanh thuần, trong xương cốt lại *** đãng đến bất ngờ, gã đem cái tay mướt mồ hôi vì hưng phấn thò vào trong túi, sau đó xiết chặt cái gì đó ở trong.
Này bảo vật từ trên trời giáng xuống gã sẽ hảo hảo lợi dụng, mỗi ngày tìm Uyển Cung Triệt phát tiết một chút tinh lực, vừa nghĩ tới Uyển Cung Triệt sẽ ở dưới thân thể của gã rên rỉ cầu xin, mạch máu toàn thân gã đập nhanh hơn, hơi thở trở nên ồ ồ.
“Đúng vậy, tôi có việc, em tới đây một chút.”
Che dấu hưng phấn trong thanh âm, nhưng là vừa xem đến cái eo nhỏ nhắn vừa vòng tay ôm kia của Uyển Cung Triệt, phía dưới gã liền gắng gượng đứng lên, có lẽ gã còn có thể yêu cầu Uyển Cung Triệt chấp nhận để bị trói, thậm chí sẽ dùng roi không lưu lại vết thương quất hắn gã thích xem người khác vẻ mặt thống khổ, mà Uyển Cung Triệt tuyệt không dám cự tuyệt, bởi vì hắn có nhược điểm ở trong tay của gã, gã lần thứ hai nắm chặt tờ giấy trong túi tiền.
Uyển Cung Triệt đối Bắc Đại Lộ Đông Ti làm cái tái kiến thủ thế, Bắc Đại Lộ Đông Ti nhìn chăm chú vào biểu hiện bất bình thường từ trong ánh mắt của Tỉnh Điền, gã làm cho Uyển Cung Triệt ly khai là có ý định khác.
Chính mình không phải anh hùng của Uyển Cung Triệt, cho nên loại việc đánh tới đánh lui phí thể lực không thích hợp y, y thích làm chuyện cần động não.
Y liền đi theo hướng ngược lại, từ ban A đi tới ban H, gọi ra một học viên lớp H,
“Này, giúp tôi kêu Cám Dã Công Nghĩa ra đây một chút.”
“Hội...... Hội trưởng?”
Giống như gặp được thần tiên trên trời, đồng học được nhờ kia, cơ hồ là gập người cúi chào, ai cũng biết Hội trưởng Hội học sinh là nhân vật ưu tú nhất đứng đầu học viện, hắn cá nhân liền đại biểu cho Hội học sinh, sự tồn tại ở trường học tương đương như thần, chưa nói đến gia thế của hắn có bao nhiêu tốt đẹp.
Cám Dã Công Nghĩa vẻ mặt ăn no thiếu ngủ, biếng nhác tiêu sái đi lại, hoàn toàn không đem thân phận hắn là Hội trưởng Hội học sinh đặt vào mắt, hoặc chính là y thuần túy không biết đối phương là ai.
“Tôi là Hội trưởng Hội học sinh Bắc Đại Lộ Đông Ti.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti còn phải hướng y tự giới thiệu, loại cảm giác này thật mới mẻ, hắn từng cho là mình ở trong trường là không người không biết không người không nghe danh.
“Ừ.”
Cho dù đã nghe thấy danh hào của hắn, Cám Dã Công Nghĩa cũng là mặt không đổi sắc, Bắc Đại Lộ Đông Ti thật có điểm thưởng thức. Y ở phương diện nào đó có khí chất đặc biệt giống với người yêu thanh mai trúc mã của mình, Sâm Viên Chính Nhân, mà khí chất đặc biệt đó của Sâm Viên Chính Nhân, đã làm cho hắn khuynh đảo, không thể tưởng được hắn sẽ ở trên người nam nhân khác nhìn thấy.
“Uyển Cung Triệt bị Tỉnh Điền học trưởng gọi đi, tôi nhớ rõ Tỉnh Điền không phải thực chính phái, hắn vẫn thường huyênh hoang nói muốn nếm thử thân thể Uyển Cung Triệt.”
Vẻ mặt buồn ngủ liền biến mất, ánh mắt Cám Dã Công Nghĩa trở nên sắc bén vô cùng, tựa như mãnh hổ giữa thảo nguyên.
“Em ấy bị gọi vào nơi nào?”
“Tôi đoán là nhà kho cũ đi, khi Tỉnh Điền làm chuyện xấu, thích lợi dụng nơi đó......”
Cám Dã Công Nghĩa lách qua người hắn đi ra ngoài, động tác nhanh nhẹn gọn gàng, vừa thấy liền biết có luyện qua võ thuật, có lẽ không chỉ luyện một loại.
“Không cần đem người đánh chết, chỉ cần đánh cho nửa chết nửa sống là tốt rồi.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti cấp cái công đạo làm cho Cám Dã Công Nghĩa một bên chạy đi, một bên gật đầu. Hắn lại đi trở về ban A, Sâm Viên Chính Nhân nhìn tâm tình hắn tốt lắm, ngồi lên ghế bên cạnh hắn nói:
“Tâm tình tốt thật? Lại đi trêu cợt người khác?”
Sớm hiểu được cá tính hắn thích chọc ngoáy, Sâm Viên Chính Nhân một lời liền nhất châm kiến huyết, cũng thể hiện giao tình đã ở trên mức bình thường của hai người.
“Tỉnh Điền gần đây ở trong trường học náo loạn nhiều, tớ đi tìm người giáo huấn để hắn phải ngoan ngoãn một thời gian dài.”
“Tôi đi cảnh cáo hắn thì được rồi.”
Công tử tập đoàn tài chính mạnh nhất Nhật Bản, Sâm Viên Chính Nhân, trầm mặc kiệm lời, nhưng chỉ cần nói ra miệng, liền nặng tựa ngàn cân. Y muốn uy hiếp một người, chỉ cần Sâm Viên gia ở trên thương trường toàn diện phong toả, có thể làm cho một gia tộc liền tuột dốc.
“Không cần, tớ không muốn cậu vì loại người thối nát này hao tổn tinh thần, hơn nữa tớ biết cậu không thích dùng quyền thế bức người.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti nói đúng trọng điểm, Sâm Viên Chính Nhân tại phương diện này rất kiên quyết, nhưng y có thể vì Bắc Đại Lộ Đông Ti mà buông bỏ nguyên tắc của mình.
“Cám ơn cậu, Đông Ti.”
Theo cá tính Đông Ti có thể lợi dụng tất lợi dụng, có thể yêu cầu lại không làm khó dễ y chính là cấp y mặt mũi, cũng đại biểu Đông Ti đối y tôn trọng và yêu thương.
“Không cần cảm tạ, hoàn toàn không cần cảm tạ.”
Nói câu đầu tiên khẩu khí còn bình thường, nói đến câu thứ hai, khẩu khí liền trở nên có điểm là lạ, mà ngay cả vẻ mặt của hắn cũng lộ vẻ thèm nhỏ dãi. Chỉ thấy hắn không biết là từ nơi nào xuất ra tạp chí ẩm thực, đã có đánh dấu vài món đặc sắc mà khó kiếm.
“Chỉ cần cho tớ này, này, còn có này thì tốt rồi.”
Sâm Viên Chính Nhân thiếu chút nữa bật cười, Đông Ti đối món điểm tâm ngọt đúng là ham thích không gì sánh bằng, hắn chỉ cho y xem chuyên mục mỹ thực, tất cả đều xếp hạng đầu toàn thành phố, là món VIP chuyên chế đặc biệt tinh xảo, người khác có thể không có cách chạm đến chúng, nhưng Sâm Viên Chính Nhân sẽ vì hắn lấy được.
“Hảo, tôi sẽ nghĩ cách. Hai cái món điểm tâm ngọt này có thể lập tức lấy được, một cái này có điểm khó khăn, bất quá trong một tháng hẳn là có thể.”
Vừa nghĩ tới sau khi có được món điểm tâm ngọt, Đông Ti sẽ vô cùng vui vẻ, hơn nữa nhất định sẽ nhào vào lòng y, giống tiểu oa nhi mới sinh, bắt y đút cho hắn ăn, y liền một trận khí huyết dâng trào, chỉ có y biết Đông Ti sau khi ăn xong điểm tâm ngọt, tâm tình tốt nhất, biểu tình đẹp nhất, hơn nữa ở trên giường sẽ trở nên thực tích cực.
“Cười trộm cái gì? Vẻ mặt cười đến thực ghê tởm đi.”
“Không có việc gì. Hôm nay thời tiết tốt lắm, buổi chiều học thể dục hẳn là thực dễ chịu.”
“Rõ ràng đã cười trộm, nhất định suy nghĩ cái gì mờ ám. Bất quá, Chính Nhân, cùng gia tộc Renault so sánh, nhà các cậu mạnh hơn nhiều tiền hơn, hay nhà hắn mạnh hơn, có tiền hơn?”
Sâm Viên Chính Nhân gương mặt tuấn nghị trầm tư một lúc mới đáp:
“Không có cách nào so sánh đi. Bọn họ dù sao cũng là công ty hàng hải nước ngoài, phương pháp tính toán tài sản bất đồng, cậu vì cái gì đột nhiên hỏi chuyện này? Vua hàng hải với việc kinh doanh của nhà cậu có gì sao?”
“A, cậu không biết sao? Con của Vua hàng hải là đồng khoá với chúng ta, cũng là Anh Hoa học viên.”
Sâm Viên Chính Nhân biểu tình kinh ngạc trông thập phần buồn cười, y chưa từng nghe qua con của Vua hàng hải lại cùng khoá với bọn họ, bất quá y quả thật từng nghe, có một tiểu thư nhà giàu Nhật Bản gả cho con Vua hàng hải, cho nên thế hệ tiếp theo của bọn họ là con lai.
“Ban A không có con lai ngoại quốc.”
“Bởi vì hắn không ở ban A, hơn nữa hắn còn là một biến thái tử trạch nam.”
Bắc Đại Lộ Đông Ti vèo cái cười đi ra, hơn nữa càng cười càng to, một bộ chờ xem kịch vui, Sâm Viên Chính Nhân thở dài, học viện nhất định lại có người bị hắn đùa giỡn, cho nên hắn hiện tại tâm tình siêu tốt.
Tỉnh Điền tìm hắn đi ra, bọn họ đã muốn vòng qua dãy cây hoa anh đào ở trung tâm trường học, sau đó đi hướng một đường mòn bên cạnh, Uyển Cung Triệt bắt đầu cảm thấy không ổn, đường mòn này bởi vì ẩn mật, ở trường học được xưng là đường mòn tỏ tình, chính là đệ tử thường hẹn ở trong này tỏ tình, sẽ không phải Tỉnh Điền muốn hướng hắn tỏ tình đi?
Hắn đã cự tuyệt quá vô số người, nhưng là nghĩ tới lại phải lặp lại loại hành vi làm người ta phiền chán này, nói chút khẩu thị tâm phi, vừa không đắc tội người khác, cũng sẽ không tổn hại hình tượng mình, đã cảm thấy thực phiền.
Khi tâm tình của hắn hảo, đích xác có thể sắm vai tuyết trắng quý công tử hoàn hảo, ngay cả cự tuyệt người khác, cũng sẽ không làm cho đối phương ghi hận trong lòng.
Nhưng là hắn hiện tại tâm tình ác liệt, hơn nữa đối phương lại là Tỉnh Điền hắn ghét nhất. Tỉnh Điền lớn hơn hắn một tuổi, là một kẻ già đời ăn chơi nổi danh, bên ngoài thoạt nhìn giống sinh viên, thậm chí càng như là xã hội nhân sĩ.
Trong lòng hắn ác liệt nghĩ, có lẽ khi mình học đại học, Tỉnh Điền thoạt nhìn sẽ giống lão già, bởi vì gã miệt mài quá độ, chơi bời thâu đêm, trên mặt đã có chút dấu vết.
Có một vài đệ tử đã nói Tỉnh Điền thực ghê tởm, luôn nhìn chằm chằm đặc biệt xinh đẹp niên đệ muội, nghe nói những đệ tử hơi chút không có tiền, sẽ bị hắn lợi dụ. Tuy rằng đồn đãi không biết là thật hay giả, nhưng là này ít nhất cũng cho thấy, hình tượng của Tỉnh Điền rất kém.
Vào năm nhất, Tỉnh Điền cố ý tìm hắn nói chuyện rất nhiều lần, mãi cho đến năm hai, Uyển Cung Triệt tiến nhập Hội học sinh, trong trường không khí tự trị của Hội học sinh thực thịnh, Hội trưởng Hội học sinh so với lão sư còn có quyền lực hơn, huống chi lần này Hội trưởng Hội học sinh là Bắc Đại Lộ Đông Ti nổi tiếng khó dây vào mọi người đều biết. Tỉnh Điền khi hắn ở năm hai cũng không dám tìm hắn mà hôm nay không biết cơn gió nào thổi đến tìm hắn.
“Uyển Cung, không thể tưởng được ngươi bình thường tỏ ra vĩ đại như vậy, thế nhưng cũng sẽ làm ra loại sự tình mất mặt này.”
Tỉnh Điền hướng chỗ sâu nhất của đường mòn hành tẩu, tiếp qua đi một chút, chính là nhà kho cũ, nhà kho cũ nằm ở chỗ xa nhất trong trường học, ngày thường rất ít người đi qua, cho nên Tỉnh Điền nếu đi qua đó, Uyển Cung Triệt liền đứng ở chỗ sâu trong đường mòn không chịu cử động nữa, hắn không dốt nát như vậy, theo Tỉnh Điền đi chỗ không có người.
Cũng bởi vì hắn không nhúc nhích, Tỉnh Điền quay lại, cũng đứng ở cuối đường mòn.
Uyển Cung Triệt lộ ra biểu tình chẳng biết tại sao, hắn gần đây nào có làm chuyện gì mất mặt, hai chữ mất mặt này căn bản là không có khả năng cùng hắn xuất hiện, hắn gần đây chỉ có bị biến thái trạch nam chết bầm kia khiến cho chướng khí mù mịt, một bụng oán khí mà thôi.
Uyển Cung Triệt hút khí, cái gì cũng không muốn nói, bởi vì ánh mắt Tỉnh Điền ở trên người hắn tuần tra, làm cho hắn cảm thấy ghê tởm đến cực điểm, người này giống như đang thị gian hắn hắn toàn thân cảm giác chán ghét đều toát ra lỗ chân lông, nam nhân này ánh mắt hạ lưu giống muốn cởi sạch quần áo trên người hắn, ghê tởm muốn chết.
“Nghe nói Hội trưởng Hội học sinh Bắc Đại Lộ Đông Ti rất háo sắc, hắn yêu thích nam sắc phi thường nổi danh, Hội học sinh chính là hậu cung của hắn. Uyển Cung, ngươi đã sớm cùng Bắc Đại Lộ có một chân đi?”
Uyển Cung Triệt phẫn nộ ngẩng đầu, hội trưởng đích xác lúc trước thường đổi tình nhân, nhưng những người đó đều là chính mình cam tâm tình nguyện, Bắc Đại Lộ Đông Ti đối công việc của trường rất nghiêm cẩn, người của Hội học sinh không bất luận quan hệ mờ ám gì cùng Bắc Đại Lộ Đông Ti, bọn họ tất cả đều bởi thành tích của bản thân, mới được vào Hội học sinh đáng tự hào.
“Ai nói vậy, đều là ăn nói lung tung bậy bạ (*). Hội học sinh chính là nơi quản lý sự vụ của học sinh, cũng không phải nơi để tạo ra mấy chuyện nhảm nhí loạn thất bát tao.”
(*) Từ gốc “vô đích phóng thỉ”: ý chỉ nói năng hoặc hành động hàm hồ, không có mục đích hoặc là chỉ trích, công kích một cách bừa bãi, không có căn cứ.
Một đôi tay to trơn nhẫy đã mó vào đùi Uyển Cung Triệt, Uyển Cung Triệt thần sắc hoàn toàn thay đổi, trước kia Tỉnh Điền mặc dù thích tìm hắn phiền toái, nhưng còn không dám to gan như vậy.
Tỉnh Điền liếm môi cười nói:
“Nhìn ngươi bình thường một bộ thuần khiết, thực đoán không ra ngươi táo bạo như vậy! Đây là cái loại ảnh chụp gì, ngươi có đi bán thân sao? Bằng không như thế nào chụp loại ảnh *** đãng này.”
Tỉnh Điền theo túi quần xuất ra một tấm ảnh màu sắc rực rỡ, kia là ảnh lúc hắn mới vừa phát tiết xong thần sắc còn mơ màng, Uyển Cung Triệt cả người run lên, vì cái gì ảnh này lại xuất hiện trên tay Tỉnh Điền?
Đó là hắn lần đầu tiên mặc vào quần áo Lilith, sau đó bị cái tay thối của Cám Dã chà xát dậy lên tính dục, nhịn không được liền phát tiết, lúc ấy còn bị Cám Dã chụp thiệt nhiều tấm.
Dùng sức đẩy ra cái tay trơn nhẫy ở trên đùi kia, ghê tởm muốn chết, so với tay thối của Cám Dã bính hắn còn muốn ghê tởm vạn lần, hắn chết cũng không thừa nhận.
“Đây không phải là ta, anh nhìn lầm rồi.”
Đúng vậy, đây không phải là hắn, từ sau khi gặp phải Cám Dã Công Nghĩa, cuộc đời của hắn liền gió nổi mây phun, mỗi ngày đều có sự kiện không hay ho mới phát sinh, nhận thức không quá hai ngày, liền hai tay bao thạch cao, còn bị chụp loại ảnh hạ lưu này, hiện tại lại bị siêu ghê tởm học trưởng, lấy ảnh chụp đến đe dọa hắn.
“Như vậy không được, này thật sự rất không ngoan, làm chuyện xấu rồi lại nói dối, người này rõ ràng chính là ngươi. Ngươi mới vừa cùng nam nhân làm xong, còn để cho nam nhân chụp được bộ dáng *** đãng như vậy của ngươi, xem ra đây không phải là lần đầu tiên đi?”
Rõ ràng là lần đầu tiên, hơn nữa còn là siêu cấp ác liệt lần đầu tiên, hắn đến nghĩ cũng không nguyện ý nghĩ tới, hiện tại thế nhưng biến thành nhược điểm để người khác uy hiếp hắn.
“Đây không phải là ta, anh nhận sai người.”
Quay đầu bỏ đi, chuông vào học kêu vang, đường mòn càng trở nên càng yên tĩnh, hoang vắng lạnh lùng, giống như sẽ không có người lại đây, Uyển Cung Triệt cảm giác không ổn, quay đầu bỏ chạy, Tỉnh Điền chọn lựa cái chỗ này nhất định có lý do của gã, mình không thể giống kẻ ngu ngốc đứng tại chỗ này, chờ bị Tỉnh Điền đùa bỡn.
Chân mới bắt đầu chạy, lại bởi vì hôm qua mới bị Cám Dã Công Nghĩa làm vận động “Xuất nhập” một phen, chạy phát liền chân toan chân nhuyễn, căn bản là chạy không nhanh được.
Tỉnh Điền từ phía sau bắt được áo hắn, hắn vừa la lên lập tức đã bị tay gã bịt lại. Nhân cao mã đại (người cường tráng, to cao) Tỉnh Điền kéo hắn hướng nhà kho cũ đi đến, Uyển Cung Triệt cả người toát mồ hôi lạnh, cố tình hai tay đều bó thạch cao, căn bản là không thể chống cự, mà Tỉnh Điền ghé vào lỗ tai hắn phun ra lời lại càng không thể lọt vào tai.
“Mấy đứa nhỏ hư đều là nói như vậy, kỳ thật ngươi thực hưởng thụ loại trò chơi này đi. Nghe nói mẹ ngươi có vài nam nhân, khi phải xác định ai mới chân chính là ba ba ngươi, còn trải qua một phen thủ tục, tốn không ít tiền để lừa dối, ngươi cũng có loại huyết thống này đi, thích ngoạn trò chơi nguy hiểm.”
Uyển Cung Triệt nắm chặt hai đấm, loại sự tình này mọi người sẽ không ở trước mặt mẹ nó nói, nhưng khi hắn vẫn là tiểu hài tử người khác đều nghĩ hắn nghe không hiểu, nên nói trước mặt hắn, hắn không thể nhịn được nữa rống giận:
“Không phải như vậy. Đồ khốn! Mẹ của ta mới không có vài nam nhân, đây đều là người khác đồn đãi bịa đặt!”
Tỉnh Điền dùng chân đá văng cánh cửa nhà kho cũ, kiên quyết tóm hắn bắt đi vào, hắn muốn bám cánh cửa để thoát ra, nhưng tay bó thạch cao, không thể giữ được cánh cửa, nên bị tha túm đi vào một cách chật vật, dấu giày lưu lại khi giãy giụa thành vài đường lộn xộn trên mặt đất.
Hắn cứ như vậy bị kéo vào nhà kho cũ, sau đó bị quăng trên sàn nhà tràn đầy bụi bặm, tái đem ảnh chụp ở trước mặt hắn phất vài cái, tà cười nói:
“Phải cùng tập đoàn Uyển Cung báo cáo mới được, nói ngươi đang thử trò chơi nguy hiểm!”
“Ta mới không ngoạn cái trò gì nguy hiểm, ngươi mau thả ta đi ra ngoài, chuyện này ta còn có thể coi như chưa phát sinh qua.”
Hắn vừa mở khớp hàm để nói, liền hít vào không khí tràn ngập bụi bặm. Nhà kho cũ ngày thường căn bản là không ai đến dùng, bởi vì trường học tiếp qua một, hai tháng, sẽ đem kho hàng này đập đi xây lại, cho nên không có đệ tử tự động chạy tới nơi này.
Mà vóc dáng của mình cùng Tỉnh Điền gầy yếu nhiều lắm, hơn nữa hai tay bó thạch cao thêm phần bất lợi, hắn rất khó từ nhà kho cũ này bình an vô sự tiêu sái đi ra, trừ phi Tỉnh Điền nguyện ý buông tha hắn.