Edit + Beta: Strangers Ex
Thôn sơn nhỏ không giấu được chuyện, rất nhanh Triệu Thanh Hà điên tin tức truyền khắp góc thôn. Tình huống bị bẻ cong không biết được tình huống thật sự, cái gì Triệu Thanh Hà cùng trâu kết bái anh em, muốn ăn sống trâu thậm chí biến thành trâu bị đồn đãi đi ra, về sau càng lúc càng quái dị. Khiến cho thôn sơn vốn bình an lại có thêm đề tài bàn luận, tên Triệu Thanh Hà một lần nữa xuất hiện trên bàn trà giúp vui.
Vương thị bị kích động chạy về nhà, mới đến cửa thì lập tức ồn ào, ” Nương, đương gia, tin tức tốt, thiên đại tin tức tốt!”
Tôn lão thái tuổi lớn cháu nội ngoại đầy nhà đang phơi đậu ngoài nắng, liền nghe tiếng Trương thị ở xa hô to gọi nhỏ không khỏi nhíu mày, đúng là cái thứ không lên nổi mặt bàn, cái đồ thô bỉ.
Triệu lão nhị nghe được trong phòng đi ra, đối với Vương thị quát: ” Ngươi cái loại đàn bà phá sản, kêu ầm cái gì.”
Vương thị cũng không vì bị mắng chửi mà tức giận, vẫn cười tươi hớn hở nói: ” Các ngươi đoán xem ta nghe được tin tức gì?”
Triệu lão nhị không kiên nhẫn nghe nàng khoe khoang, ” Đoán cái gì mà đoán, có gì thì nói nhanh!”
Vương thị mím môi nuốt nước miếng, tiến đến bên người Tôn lão thái, lấy ghế nhỏ đặt mông ngồi xuống, ” Triệu Thanh Hà điên rồi!”
Nguyên bản trước giờ khinh thường, Tôn lão thái cũng nheo mắt, Triệu lão nhị trực tiếp kích động đến bên người Vương thị, ” Ngươi nói cái gì? Triệu Thanh Hà điên rồi?”
Vương thị cười gật đầu, đem tin tức từ đầu đến cuối nghe được nói cho mọi người, còn không quên thêm mắm thêm muối một phen. Vốn đâu phải nghe được tin tức thật, mà đã bị thêm bớt, hiện giờ bị nói hoàn toàn không còn bóng dáng, làm cho Tôn lão thái cùng Triệu lão nhị đều chắc chắn Triệu Thanh Hà điên rồi.
Triệu lão nhị vỗ tay bảo hay, ” Báo ứng a! Vốn dĩ nghĩ giúp đỡ bọn họ một chút mà còn làm bộ làm tịch, hiện tại thì nhi tử điên rồi, ta xem bọn họ sống thế nào.”
Tôn lão thái có chút nghi hoặc nói: ” Buổi sáng các ngươi nhìn không phải nói hắn vẫn tốt sao? Như thế nào đột nhiên lại điên?”
Vương thị chẳng thèm để tâm, ” Nương, đây là mọi người đều nhìn thấy cả. Trách không được sáng nay ta và đương gia cảm thấy hắn là lạ, một cái tờ phương tử đòi một ngàn lượng. Một ngàn lượng a! Dùng nó mua cả thôn còn được, không phải chúng ta nói xấu, sợ lúc đó đã không được bình thường rồi. ”
Triệu lão nhị buổi sáng cũng nghĩ Triệu Thanh Hà không giống trước kia, Vương thị vừa nói như thế, cũng biết là đầu óc bị phá hư: ” Cũng không phải sao, cả người đều thay đổi.”
Tròng mắt Vương thị xoay chuyển, ” Nương, Triệu Thanh Hà điên rồi chỉ sợ sẽ thiếu tiền, nhà bọn họ ở vẫn còn tốt, nhà chúng ta lại ở không đủ, nếu không ngài cùng lão tam nói, là, cho hắn đem phòng ở bán ra? Phòng của Triệu Thanh Hà trang hoàng như phòng thiếu gia, đệ muội muốn ở cũng khó không coi.”
Vương thị một bên khuyến khích một bên không quên cấp bà bà nịnh nọt, bất động thanh sắc âm thầm xúi d*c. Tôn lão thái vừa nghe, quả nhiên nhíu mày bất mãn. Nghĩ tới nhà kia tốt như vậy, không để nàng vào ở liền đối với con dâu sinh khí.
Triệu lão nhị trừng mắt nhìn Vương thị, liếc một cái, ” Cái loại đàn bà phá sản, phòng tốt phải để nương ở, làm sao rơi vào con cháu chúng ta? Gia cảnn đệ muội dù có ra sao, cũng là người nhà Triệu gia chúng ta, mọi người không thể không chú ý đến nương chúng ta!”
Vương thị không ngừng gật đầu, cố ý tát mình một cái, ” Nhìn ta nói cái gì đâu, nương, ta há mồm nên đánh, ngài đừng nóng giận.”
Tôn lão thái trong lòng mới thoải mái chút, không hề phản ứng lại nói, ” Ta sẽ báo tin tức cho lão tam, các ngươi cũng nên chú ý, đừng để người khác chen vào. Đó là phòng ở Triệu gia chúng ta, không được để người ngoài chiếm được.”
Triệu lão nhị cùng Vương thị đối diện cười, tiền lời tửu phường đều bị Tôn lão thái tóm lấy, lại ghi trên danh nghĩa Triệu lão tam, vào túi bọn họ không nhiều. Nhưng nhà ở lại bất đồng, nhà này bọn họ đã sớm ở không phân ra, nếu có thể đem nhà kia tính toán, bọn họ không quan tâm nhà kia thu được lợi, Đồng Bảo cùng Ngân Bảo nhà bọn họ còn ở chung một nhà đâu. Ngân Bảo cũng đã mười lăm, ở cùng làm sao lấy được tức phụ đây < tức phụ: con dâu >. Hơn nữa việc này bọn họ còn kiếm được tiền chênh lệch giá, cũng phải kiếm được một số, tửu phường buôn bán lời cũng được hai mươi lượng đấy.
Vương thị nghĩ tới viễn cảnh tốt đẹp, miệng cũng quản không được muốn nói tiếp, ” Này, Triệu Thanh Hà là cái đồ bại gia tử, là một nam nhân lại đi thích nam nhân, còn vì nam nhân mà đòi chết đòi sống…”
” Câm miệng!” Triệu lão nhị ở cạnh Tôn lão thái tức giận quát.
Vương thị vẻ mặt uỷ khuất, Tôn lão thái hung hăn liếc nàng một cái, ” Ngươi nói lớn nữa đi! Ngân Bảo với Đồng Bảo còn chưa lấy được tức phụ đâu.”
Vương thị nhất thời ỉu xìu, trong nhà có người như vậy, thời điểm làm mai dễ bị hoài nghi hai đứa con trai nàng có phải cũng có tật xấu này, nhà ai nguyện ý mà đem cô nương gả lại đây làm quả phụ kia chứ? Đến lúc đó còn phiền toán.
Tôn lão thái ngữ khí không tốt, ” Việc này chỉ có thể ém ở trong nồi không thể để lộ, đừng để nhà của chúng ta thêm phiền hà. Con các ngươi là hai đứa không nên thân không nói làm gì, Khiêm Tốn sau này còn khảo Trạng Nguyên.”
Nghe lời này cảm thấy bất mãn nhưng Vương thị cũng không ngừng gật đầu, Triệu Khiêm Tốn là nhi tử Triệu lão tam, mười sáu tuổi đã thi đậu tú tài, hiện giờ còn muốn tiến cao hơn. Nếu hắn về sau có chuyện gì không hay, nàng không thể tránh việc bị hưu đi.
Triệu Khiêm Tốn là nhi tử Triệu lão tam, chuyện Triệu Thanh Hà bị truyền lại đây cũng do Triệu lão tam mà ra. Cả nhà Triệu lão tam đều ở trên huyện, Triệu Khiêm Tốn còn học cùng trường, Triệu Thanh Hà có chuyện thì bọn họ biết ngay. Nếu không phải như vậy thì làm sao có được cơ hội mua lấy tửu phường. Bọn họ cùng nhà Triệu lão đại quan hệ không tốt, Triệu lão đại cho dù muốn bán tửu phường cũng không nghĩ sẽ bán cho bọn họ, đều là Triệu lão tam dùng tiền bày mưu tính kế, cưỡng chế không để lộ tin tức ra ngoài, cuối cùng chỉ có bọn họ biết. Tuy nói triều đình Đại Hữu cho phép thú nam thê, không ít nhân gia nhà giàu đều nuôi luyến đồng, nhưng thực tế vẫn tồn tại kỳ thị. Nhất là không ít đại nho học sĩ ghét cay ghét đắng, cảm thấy việc này là nhân luân cương thường [ giống nghĩa: trái đạo đức bình thường của xã hội ], là không có chí khí. Bọn họ không dám mạo hiểm, cả nhà chỉ trông chờ vào Triệu Khiêm Tốn mà thoát khỏi thân phận chân đất, muốn đi theo quan lão gia mà có uy phong.
Hai vợ chồng Triệu lão hán cũng biết, tuy nghĩ nhi tử mình như thế nào cũng tốt nhưng tròng lòng cũng khó tránh khỏi không được tự nhiên. Với lại cũng sợ kích thích Triệu Thanh Hà, thái độ không dám để lộ sự khác thường của bọn họ.
Trương thị cuối cùng kiểm chế cũng không được, bèn mở miệng, ” Nhi a, trâu nhà Trương gia ở phía Đông là như thế nào a?”
Triệu Thanh Hà nhất thời nở nụ cười, trách không được vì sao buổi tối hai lão có không thích hợp, hoá ra là vì chuyện này. Hại hắn lo lắng bọn họ phát hiện manh mối gì, nhận ra hắn vừa thay đổi hàng [ ý nói nhận ra tiểu Hà vừa thay hồn vào thân xác TTH ], còn đang tính cách ứng phó đây, hắn cũng không muốn mình bị cho là yêu quái mà bị đem đi thiêu nha. Hiện tại nghe xong thì yên tâm, hắn cũng xuất thân từ nông thôn nên cũng hiểu được một sự kiện truyền đi liền biến thành cái dạng gì. Có người nói hắn là sừng trâu biến thành, hắn cũng thấy chưa có thái quá.
Triệu Thanh Hà cũng không giấu diếm, từ đầu chí cuối đem chuyện hôm nay kể cho hai lão, Triệu lão hán rót chén nước, không khí trong phòng có chút ngưng trọng.
Dù sao cũng là họ hàng thân thích, Trương thị có chút sốt ruột nói: ” Nhi a, ngươi xác định con trâu này có bệnh? Còn có thể chết?”
Triệu Thanh Hà chắc chắn, ” Ta đã nhìn qua trong sách, tuyệt đối không sai. Con trâu đó có thể nhìn thấy tinh thần nó không tốt, nhà bọn họ có lẽ cũng đoán ra trâu có chút lạ thường, chính là không để ý nhiều.”
Trương thị thở dài, nàng không nghi ngờ lời nói của Triệu Thanh Hà, tuy trước giờ hắn không nói nhiều nhưng cũng đọc nhiều sách, lại thông minh nên hai lão cũng nhất trí tin tưởng. ” Hiện tại chính là vụ xuân cày bừa bận rộn, nếu bỏ lỡ chính là mất một năm thu lời thì làm sao có thể cho trâu nghỉ ngơi a, không có biện pháp khác sao?”
Triệu Thanh Hà lắc đầu, uống thuốc chỉ là trị phần ngọn, quan trọng nhất vẫn là nghỉ ngơi. Hơn nữa cho dù là uống thuốc cũng phải có người biết trị a, mới bao lâu chỉ có buổi sáng mà đã truyền thành cái dạng này, người ta sao dám cho hắn chữa trị đây.
Triệu lão hán lúc lâu mới mở miệng, ” Trước không cần vội vàng lo, bọn họ không tin cũng không có cách nào, mặc kệ cho số phận đi.”
Nói là như vậy, nhưng trâu ở nhà nông có bao nhiêu quý bọn họ đều biết, mắt thấy nhưng không thể làm gì thật sự rất sốt ruột. Trương gia cũng không dư dả, trong nhà có tới năm đứa con trai đã sắp đến tuổi kết hôn, tiền bạc đều cần thiết. Nếu không năm nay cũng sẽ không thuê nhiều đất như vậy.
Trương thị vốn người phúc hậu, tuy không phải nhà mình nhưng cũng lo lắng lắm, ” Trâu nếu không chữa trị sẽ chết?”
” Nếu là bình thường thì không nhất định, nhưng lúc này là cày bừa vụ xuân trâu sẽ bị cường ép nô dịch sẽ dẫn đến chuyển biến xấu mà chết.”
Nghe lời này Trương thị càng lo, Triệu lão hán nói thẳng: ” Chúng ra có sốt ruột cũng vô dụng, người ta không tin cũng không có cách nói. Trâu không phải bảo chết liền chết ngay, bọn họ thấy không tốt tất nhiên sẽ rất chăm sóc. Chúng ta giúp đã giúp, không thẹn với lương tâm của mình.”
Triệu Thanh Hà ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không yên, phỏng chừng lúc này mới tám giờ nhiều lắm là chín giờ tối, đốt dầu hoả tốn tiền mà trong thôn cũng không có gì giải trí liền đi ngủ sớm. Triệu Thanh Hà đời trước chính là cú đêm, không đến 12h căn bản sẽ không lên giường. Hiện tại tuy đổi thân thể nhưng vẫn không ngủ được.
Ở trên giường giằng co hơn nữa giờ, rốt cuộc kiềm chế không được nữa mà rời giường ra khỏi cửa.
Trên bầu trời đầy sao lấp lánh, ánh trăng treo cao, tuy là không có đèn nhưng vẫn sáng trưng. Triệu Thanh Hà nhẹ nhàng đẩy cửa đi ra ngoài.
Thôn trang ban đêm càng thêm yên tĩnh, xa xa còn có tiếng vang truyền đến. Triệu Thanh Hà nghĩ bước chậm dưới chân cũng rất lãng mạng, kết quả đi không bao xa trong lòng liền cảm thấy nao nao. Không có đèn, xung quanh đường khắp nơi toàn cỏ dại, nông thôn ban đêm âm trầm làm người ta hoảng sợ vốn không phải là địa phương dễ đi dạo a. Ngày trước xem phim kinh dị hình ảnh cũng làm khiếp sợ, một trận gió thổi tới, hù doạ Triệu Thanh Hà run rẩy.
Hắn không dám đi dạo nữa nên chạy nhanh trở về. Ban đêm bước chậm đi dạo thật là không thích hợp với hắn. Nghĩ tới việc mình xuyên đến nơi cổ quái, vậy trên đời này cũng chắc có quỷ. Với lại không biết buổi tối trên núi có mãnh thú chạy xuống không, trước kia nghe nói trong thôn buổi tối không mở cửa, có khi còn có hùng beo lão hổ ngoài cửa.
Sơn thôn này có thể sánh bằng nơi hắn ngày trước chưa khai hoá, xung quanh trùng trùng rừng núi chẳng phải càng khủng bố? Triệu Thanh Hà càng nghĩ càng khiếp đảm, bước chân cũng trở nên dồn dập.
Mắt thấy cũng sắp về đến cửa nhà, đột nhiên phía sau bị cái gì đánh tới, Triệu Thanh Hà sợ quá muốn kêu to, còn chưa phát ra âm thanh đã bị bịt lại. Mùi máu tươi tràn ngập cánh mũi với miệng khiến cho hắn buồn nôn.
Một thanh âm trầm thấp ngoan lệ ở bên tai vang lên, ” Không muốn chết, câm miệng.”
Tuy trải qua hai kiếp nhưng Triệu Thanh Hà cũng chưa gặp qua kẻ bắt cóc, an phận mà làm dân chúng bình thường, đối mặt với kẻ bắt cóc dĩ nhiên là sợ hãi. Triệu Thanh Hà khóc không ra nước mắt, sớm biết vậy liền không đi, ở trên giường nằm ngay đơ cũng tốt hơn bây giờ. Lần này là chết chắc, cũng không nhất định được xuyên qua nữa. Hắn ở đây còn chưa xuất ra khí thế bá vương, nếu như vậy mà chết thì hắn đúng là làm mất hết mặt mũi danh dự của người xuyên qua.
Thôn sơn nhỏ không giấu được chuyện, rất nhanh Triệu Thanh Hà điên tin tức truyền khắp góc thôn. Tình huống bị bẻ cong không biết được tình huống thật sự, cái gì Triệu Thanh Hà cùng trâu kết bái anh em, muốn ăn sống trâu thậm chí biến thành trâu bị đồn đãi đi ra, về sau càng lúc càng quái dị. Khiến cho thôn sơn vốn bình an lại có thêm đề tài bàn luận, tên Triệu Thanh Hà một lần nữa xuất hiện trên bàn trà giúp vui.
Vương thị bị kích động chạy về nhà, mới đến cửa thì lập tức ồn ào, ” Nương, đương gia, tin tức tốt, thiên đại tin tức tốt!”
Tôn lão thái tuổi lớn cháu nội ngoại đầy nhà đang phơi đậu ngoài nắng, liền nghe tiếng Trương thị ở xa hô to gọi nhỏ không khỏi nhíu mày, đúng là cái thứ không lên nổi mặt bàn, cái đồ thô bỉ.
Triệu lão nhị nghe được trong phòng đi ra, đối với Vương thị quát: ” Ngươi cái loại đàn bà phá sản, kêu ầm cái gì.”
Vương thị cũng không vì bị mắng chửi mà tức giận, vẫn cười tươi hớn hở nói: ” Các ngươi đoán xem ta nghe được tin tức gì?”
Triệu lão nhị không kiên nhẫn nghe nàng khoe khoang, ” Đoán cái gì mà đoán, có gì thì nói nhanh!”
Vương thị mím môi nuốt nước miếng, tiến đến bên người Tôn lão thái, lấy ghế nhỏ đặt mông ngồi xuống, ” Triệu Thanh Hà điên rồi!”
Nguyên bản trước giờ khinh thường, Tôn lão thái cũng nheo mắt, Triệu lão nhị trực tiếp kích động đến bên người Vương thị, ” Ngươi nói cái gì? Triệu Thanh Hà điên rồi?”
Vương thị cười gật đầu, đem tin tức từ đầu đến cuối nghe được nói cho mọi người, còn không quên thêm mắm thêm muối một phen. Vốn đâu phải nghe được tin tức thật, mà đã bị thêm bớt, hiện giờ bị nói hoàn toàn không còn bóng dáng, làm cho Tôn lão thái cùng Triệu lão nhị đều chắc chắn Triệu Thanh Hà điên rồi.
Triệu lão nhị vỗ tay bảo hay, ” Báo ứng a! Vốn dĩ nghĩ giúp đỡ bọn họ một chút mà còn làm bộ làm tịch, hiện tại thì nhi tử điên rồi, ta xem bọn họ sống thế nào.”
Tôn lão thái có chút nghi hoặc nói: ” Buổi sáng các ngươi nhìn không phải nói hắn vẫn tốt sao? Như thế nào đột nhiên lại điên?”
Vương thị chẳng thèm để tâm, ” Nương, đây là mọi người đều nhìn thấy cả. Trách không được sáng nay ta và đương gia cảm thấy hắn là lạ, một cái tờ phương tử đòi một ngàn lượng. Một ngàn lượng a! Dùng nó mua cả thôn còn được, không phải chúng ta nói xấu, sợ lúc đó đã không được bình thường rồi. ”
Triệu lão nhị buổi sáng cũng nghĩ Triệu Thanh Hà không giống trước kia, Vương thị vừa nói như thế, cũng biết là đầu óc bị phá hư: ” Cũng không phải sao, cả người đều thay đổi.”
Tròng mắt Vương thị xoay chuyển, ” Nương, Triệu Thanh Hà điên rồi chỉ sợ sẽ thiếu tiền, nhà bọn họ ở vẫn còn tốt, nhà chúng ta lại ở không đủ, nếu không ngài cùng lão tam nói, là, cho hắn đem phòng ở bán ra? Phòng của Triệu Thanh Hà trang hoàng như phòng thiếu gia, đệ muội muốn ở cũng khó không coi.”
Vương thị một bên khuyến khích một bên không quên cấp bà bà nịnh nọt, bất động thanh sắc âm thầm xúi d*c. Tôn lão thái vừa nghe, quả nhiên nhíu mày bất mãn. Nghĩ tới nhà kia tốt như vậy, không để nàng vào ở liền đối với con dâu sinh khí.
Triệu lão nhị trừng mắt nhìn Vương thị, liếc một cái, ” Cái loại đàn bà phá sản, phòng tốt phải để nương ở, làm sao rơi vào con cháu chúng ta? Gia cảnn đệ muội dù có ra sao, cũng là người nhà Triệu gia chúng ta, mọi người không thể không chú ý đến nương chúng ta!”
Vương thị không ngừng gật đầu, cố ý tát mình một cái, ” Nhìn ta nói cái gì đâu, nương, ta há mồm nên đánh, ngài đừng nóng giận.”
Tôn lão thái trong lòng mới thoải mái chút, không hề phản ứng lại nói, ” Ta sẽ báo tin tức cho lão tam, các ngươi cũng nên chú ý, đừng để người khác chen vào. Đó là phòng ở Triệu gia chúng ta, không được để người ngoài chiếm được.”
Triệu lão nhị cùng Vương thị đối diện cười, tiền lời tửu phường đều bị Tôn lão thái tóm lấy, lại ghi trên danh nghĩa Triệu lão tam, vào túi bọn họ không nhiều. Nhưng nhà ở lại bất đồng, nhà này bọn họ đã sớm ở không phân ra, nếu có thể đem nhà kia tính toán, bọn họ không quan tâm nhà kia thu được lợi, Đồng Bảo cùng Ngân Bảo nhà bọn họ còn ở chung một nhà đâu. Ngân Bảo cũng đã mười lăm, ở cùng làm sao lấy được tức phụ đây < tức phụ: con dâu >. Hơn nữa việc này bọn họ còn kiếm được tiền chênh lệch giá, cũng phải kiếm được một số, tửu phường buôn bán lời cũng được hai mươi lượng đấy.
Vương thị nghĩ tới viễn cảnh tốt đẹp, miệng cũng quản không được muốn nói tiếp, ” Này, Triệu Thanh Hà là cái đồ bại gia tử, là một nam nhân lại đi thích nam nhân, còn vì nam nhân mà đòi chết đòi sống…”
” Câm miệng!” Triệu lão nhị ở cạnh Tôn lão thái tức giận quát.
Vương thị vẻ mặt uỷ khuất, Tôn lão thái hung hăn liếc nàng một cái, ” Ngươi nói lớn nữa đi! Ngân Bảo với Đồng Bảo còn chưa lấy được tức phụ đâu.”
Vương thị nhất thời ỉu xìu, trong nhà có người như vậy, thời điểm làm mai dễ bị hoài nghi hai đứa con trai nàng có phải cũng có tật xấu này, nhà ai nguyện ý mà đem cô nương gả lại đây làm quả phụ kia chứ? Đến lúc đó còn phiền toán.
Tôn lão thái ngữ khí không tốt, ” Việc này chỉ có thể ém ở trong nồi không thể để lộ, đừng để nhà của chúng ta thêm phiền hà. Con các ngươi là hai đứa không nên thân không nói làm gì, Khiêm Tốn sau này còn khảo Trạng Nguyên.”
Nghe lời này cảm thấy bất mãn nhưng Vương thị cũng không ngừng gật đầu, Triệu Khiêm Tốn là nhi tử Triệu lão tam, mười sáu tuổi đã thi đậu tú tài, hiện giờ còn muốn tiến cao hơn. Nếu hắn về sau có chuyện gì không hay, nàng không thể tránh việc bị hưu đi.
Triệu Khiêm Tốn là nhi tử Triệu lão tam, chuyện Triệu Thanh Hà bị truyền lại đây cũng do Triệu lão tam mà ra. Cả nhà Triệu lão tam đều ở trên huyện, Triệu Khiêm Tốn còn học cùng trường, Triệu Thanh Hà có chuyện thì bọn họ biết ngay. Nếu không phải như vậy thì làm sao có được cơ hội mua lấy tửu phường. Bọn họ cùng nhà Triệu lão đại quan hệ không tốt, Triệu lão đại cho dù muốn bán tửu phường cũng không nghĩ sẽ bán cho bọn họ, đều là Triệu lão tam dùng tiền bày mưu tính kế, cưỡng chế không để lộ tin tức ra ngoài, cuối cùng chỉ có bọn họ biết. Tuy nói triều đình Đại Hữu cho phép thú nam thê, không ít nhân gia nhà giàu đều nuôi luyến đồng, nhưng thực tế vẫn tồn tại kỳ thị. Nhất là không ít đại nho học sĩ ghét cay ghét đắng, cảm thấy việc này là nhân luân cương thường [ giống nghĩa: trái đạo đức bình thường của xã hội ], là không có chí khí. Bọn họ không dám mạo hiểm, cả nhà chỉ trông chờ vào Triệu Khiêm Tốn mà thoát khỏi thân phận chân đất, muốn đi theo quan lão gia mà có uy phong.
Hai vợ chồng Triệu lão hán cũng biết, tuy nghĩ nhi tử mình như thế nào cũng tốt nhưng tròng lòng cũng khó tránh khỏi không được tự nhiên. Với lại cũng sợ kích thích Triệu Thanh Hà, thái độ không dám để lộ sự khác thường của bọn họ.
Trương thị cuối cùng kiểm chế cũng không được, bèn mở miệng, ” Nhi a, trâu nhà Trương gia ở phía Đông là như thế nào a?”
Triệu Thanh Hà nhất thời nở nụ cười, trách không được vì sao buổi tối hai lão có không thích hợp, hoá ra là vì chuyện này. Hại hắn lo lắng bọn họ phát hiện manh mối gì, nhận ra hắn vừa thay đổi hàng [ ý nói nhận ra tiểu Hà vừa thay hồn vào thân xác TTH ], còn đang tính cách ứng phó đây, hắn cũng không muốn mình bị cho là yêu quái mà bị đem đi thiêu nha. Hiện tại nghe xong thì yên tâm, hắn cũng xuất thân từ nông thôn nên cũng hiểu được một sự kiện truyền đi liền biến thành cái dạng gì. Có người nói hắn là sừng trâu biến thành, hắn cũng thấy chưa có thái quá.
Triệu Thanh Hà cũng không giấu diếm, từ đầu chí cuối đem chuyện hôm nay kể cho hai lão, Triệu lão hán rót chén nước, không khí trong phòng có chút ngưng trọng.
Dù sao cũng là họ hàng thân thích, Trương thị có chút sốt ruột nói: ” Nhi a, ngươi xác định con trâu này có bệnh? Còn có thể chết?”
Triệu Thanh Hà chắc chắn, ” Ta đã nhìn qua trong sách, tuyệt đối không sai. Con trâu đó có thể nhìn thấy tinh thần nó không tốt, nhà bọn họ có lẽ cũng đoán ra trâu có chút lạ thường, chính là không để ý nhiều.”
Trương thị thở dài, nàng không nghi ngờ lời nói của Triệu Thanh Hà, tuy trước giờ hắn không nói nhiều nhưng cũng đọc nhiều sách, lại thông minh nên hai lão cũng nhất trí tin tưởng. ” Hiện tại chính là vụ xuân cày bừa bận rộn, nếu bỏ lỡ chính là mất một năm thu lời thì làm sao có thể cho trâu nghỉ ngơi a, không có biện pháp khác sao?”
Triệu Thanh Hà lắc đầu, uống thuốc chỉ là trị phần ngọn, quan trọng nhất vẫn là nghỉ ngơi. Hơn nữa cho dù là uống thuốc cũng phải có người biết trị a, mới bao lâu chỉ có buổi sáng mà đã truyền thành cái dạng này, người ta sao dám cho hắn chữa trị đây.
Triệu lão hán lúc lâu mới mở miệng, ” Trước không cần vội vàng lo, bọn họ không tin cũng không có cách nào, mặc kệ cho số phận đi.”
Nói là như vậy, nhưng trâu ở nhà nông có bao nhiêu quý bọn họ đều biết, mắt thấy nhưng không thể làm gì thật sự rất sốt ruột. Trương gia cũng không dư dả, trong nhà có tới năm đứa con trai đã sắp đến tuổi kết hôn, tiền bạc đều cần thiết. Nếu không năm nay cũng sẽ không thuê nhiều đất như vậy.
Trương thị vốn người phúc hậu, tuy không phải nhà mình nhưng cũng lo lắng lắm, ” Trâu nếu không chữa trị sẽ chết?”
” Nếu là bình thường thì không nhất định, nhưng lúc này là cày bừa vụ xuân trâu sẽ bị cường ép nô dịch sẽ dẫn đến chuyển biến xấu mà chết.”
Nghe lời này Trương thị càng lo, Triệu lão hán nói thẳng: ” Chúng ra có sốt ruột cũng vô dụng, người ta không tin cũng không có cách nói. Trâu không phải bảo chết liền chết ngay, bọn họ thấy không tốt tất nhiên sẽ rất chăm sóc. Chúng ta giúp đã giúp, không thẹn với lương tâm của mình.”
Triệu Thanh Hà ở trên giường lăn qua lộn lại ngủ không yên, phỏng chừng lúc này mới tám giờ nhiều lắm là chín giờ tối, đốt dầu hoả tốn tiền mà trong thôn cũng không có gì giải trí liền đi ngủ sớm. Triệu Thanh Hà đời trước chính là cú đêm, không đến 12h căn bản sẽ không lên giường. Hiện tại tuy đổi thân thể nhưng vẫn không ngủ được.
Ở trên giường giằng co hơn nữa giờ, rốt cuộc kiềm chế không được nữa mà rời giường ra khỏi cửa.
Trên bầu trời đầy sao lấp lánh, ánh trăng treo cao, tuy là không có đèn nhưng vẫn sáng trưng. Triệu Thanh Hà nhẹ nhàng đẩy cửa đi ra ngoài.
Thôn trang ban đêm càng thêm yên tĩnh, xa xa còn có tiếng vang truyền đến. Triệu Thanh Hà nghĩ bước chậm dưới chân cũng rất lãng mạng, kết quả đi không bao xa trong lòng liền cảm thấy nao nao. Không có đèn, xung quanh đường khắp nơi toàn cỏ dại, nông thôn ban đêm âm trầm làm người ta hoảng sợ vốn không phải là địa phương dễ đi dạo a. Ngày trước xem phim kinh dị hình ảnh cũng làm khiếp sợ, một trận gió thổi tới, hù doạ Triệu Thanh Hà run rẩy.
Hắn không dám đi dạo nữa nên chạy nhanh trở về. Ban đêm bước chậm đi dạo thật là không thích hợp với hắn. Nghĩ tới việc mình xuyên đến nơi cổ quái, vậy trên đời này cũng chắc có quỷ. Với lại không biết buổi tối trên núi có mãnh thú chạy xuống không, trước kia nghe nói trong thôn buổi tối không mở cửa, có khi còn có hùng beo lão hổ ngoài cửa.
Sơn thôn này có thể sánh bằng nơi hắn ngày trước chưa khai hoá, xung quanh trùng trùng rừng núi chẳng phải càng khủng bố? Triệu Thanh Hà càng nghĩ càng khiếp đảm, bước chân cũng trở nên dồn dập.
Mắt thấy cũng sắp về đến cửa nhà, đột nhiên phía sau bị cái gì đánh tới, Triệu Thanh Hà sợ quá muốn kêu to, còn chưa phát ra âm thanh đã bị bịt lại. Mùi máu tươi tràn ngập cánh mũi với miệng khiến cho hắn buồn nôn.
Một thanh âm trầm thấp ngoan lệ ở bên tai vang lên, ” Không muốn chết, câm miệng.”
Tuy trải qua hai kiếp nhưng Triệu Thanh Hà cũng chưa gặp qua kẻ bắt cóc, an phận mà làm dân chúng bình thường, đối mặt với kẻ bắt cóc dĩ nhiên là sợ hãi. Triệu Thanh Hà khóc không ra nước mắt, sớm biết vậy liền không đi, ở trên giường nằm ngay đơ cũng tốt hơn bây giờ. Lần này là chết chắc, cũng không nhất định được xuyên qua nữa. Hắn ở đây còn chưa xuất ra khí thế bá vương, nếu như vậy mà chết thì hắn đúng là làm mất hết mặt mũi danh dự của người xuyên qua.