Nhắc tới nữ nhi của Triệu Thái Sư, e rằng thế nhân cũng sẽ dùng mấy câu như chim sa cá lặn bế nguyệt tu hoa để hình dung.Nhưng nếu nhắc tới cái chết của nàng, lại không người nào không thổn thức.
Sau khi say rượu tự an ủi, không nghĩ rằng cao hứng quá mà dẫn đến tử vong.
Người chết như vậy, làm cho Triệu Thái Sư trở thành trò cười của toàn bộ Cẩm Mịch quốc. Sở dĩ lúc này đây tại thọ yến của Khuynh Đỉnh Thiên, hắn là hoàng thân quốc thích cũng cáo ốm ở nhà, trực tiếp chối khéo . Nghe nói, bởi vì nữ nhi đã không nên thân mà còn bôi đen vào khuôn mặt già nua của mình, Triệu Thái Sư đã có vài này lấy lí do này mà trốn tránh vào triều sớm .
"Chẳng lẽ ngươi còn muốn nói, Triệu Thiên Kim bị trận lửa lớn kia thiêu chết ? Đừng quên hai gò má nàng trắng nõn phiếm hồng, toàn thân đều không có một chút dấu vết bị bỏng nào." Tiền Tri phủ là chủ thẩm phụ trách vụ án này, ôm toàn bộ công lao phá án vào mình. Hôm nay thế nhưng có người đến hủy đi công lao của hắn,hắn tự nhiên phải đứng ra trước, không cho phép người ta bỏ qua quan điểm của mình.
"Tự nhiên không phải." Khuôn mặt lạnh nhạt, mỗi chữ mỗi câu đều gằn lên, "Tiểu nữ chỉ muốn nói, chúng ta đều đã xem nhẹ một loại hương vị khác trên thi thể nạn nhân." Nếu mùi hôi thối của xác chết thiếu chút nữa đã che lấp đi hương vị của rượu hoa quế vậy thì tại sao hương vị của rượu hoa quế không thể che lấp đi những mùi vị khác?
"Trận đại hỏa kia, nổi lên kì lạ, biến mất cũng kì lạ. Nhưng có một chỗ kì lạ là, tại hôm Triệu Thiên Kim hạ táng, tiểu nữ thấy lúc ấy quan khám nghiệm tử thi tiến hành chứng thật, âm đ*o của Triệu Thiên Kim, có dấu vết bị lửa đốt qua. Hương vị kia bị chúng ta xem nhẹ, đó là mùi hạ thể của nàng bị đốt cháy."
Về trận lửa kia bởi vì An Lịch Cảnh niết bàn trọng sinh nên cháy mãnh liệt, Khuynh Lăng không thể hiểu hết, nhưng về cái chết của Triệu Thiên Kim, nàng sau đó đã tìm quan khám nghiệm tử thi xác minh qua. Bởi vì nữ đồ đệ của quan khám nghiệm tử thi kia khi kiểm tra hạ thể của Triệu Thiên Kim cảm thấy có lẽ máu xử nữ chảy ra quá nhiều, thịt xung quanh bị biến dạng đến vô cùng thê thảm, cảm thấy nếu là một nữ tử mới nếm phải trái cấm, sẽ không có khả năng xuống tay nặng như thế với chính mình,người bình thường có lẽ chỉ lướt qua. Vì thế, nữ đồ đệ kia lại lén lút mọi người giấu chuyện đó đến mãi cuối cùng,lúc ấy mới phát hiện màu đen của thịt thối ở trong đó.Tiểu Linh Đang-LQĐ
Bởi vậy có thể thấy được, Triệu Thiên Kim, cũng không phải cái gọi là "Cao triều", mà bị đốt cháy tàn nhẫn đến huyết nhục mơ hồ. Sau đó, lại dùng đến cái biện pháp gọi là tự an ủi để che giấu chân tướng.
Từ đầu đến cuối, An Lịch Cảnh đều đứng ở phía sau Khuynh Lăng ,không xa không gần, mắt phượng híp lại, tạo nên một vầng sáng đầy ý cười, bạc môi hơi hơi gợi lên, có cái gì đó, như muốn tràn ra. Cuối cùng, gật đầu một cái với Cẩm Tử Túc đang chờ đợi đáp án.
Nhìn đến động tác này của An Lịch Cảnh, cổ tay áo của Cẩm Tử Túc như rồng cựa quậy trong mưa, mu bàn tay ở sau người, nhìn về phía Khuynh Lăng , cũng nhiều hơn một tia tìm tòi nghiên cứu. Cuối cùng, nhìn đến nhị phu nhân đang điên cuồng cào xé Khuynh Lăng, ý bảo ngự lâm quân kéo bà ta qua một bên.
Mà Tam phu nhân, phú quý ung dung, bàn tay trắng nõn thong dong kéo Khuynh Đỉnh Thiên, nhìn về phía nhị phu nhân đang như bị điên, trong ánh mắt lóe lên một tia khinh thường.
"Nhạc phụ đại nhân, chuyện của Lỗi Nhạc chỉ sợ trước tiên phải để lại." Không giận mà uy, giọng điệu của Cẩm Tử Túc rõ ràng chỉ là trần thuật lại, nhưng vô cớ có mang loại khí thế khiến người ta phải thần phục, "Truyền quan khám nghiệm tử thi."
Nhắc tới nữ nhi của Triệu Thái Sư, e rằng thế nhân cũng sẽ dùng mấy câu như chim sa cá lặn bế nguyệt tu hoa để hình dung.Nhưng nếu nhắc tới cái chết của nàng, lại không người nào không thổn thức.
Sau khi say rượu tự an ủi, không nghĩ rằng cao hứng quá mà dẫn đến tử vong.
Người chết như vậy, làm cho Triệu Thái Sư trở thành trò cười của toàn bộ Cẩm Mịch quốc. Sở dĩ lúc này đây tại thọ yến của Khuynh Đỉnh Thiên, hắn là hoàng thân quốc thích cũng cáo ốm ở nhà, trực tiếp chối khéo . Nghe nói, bởi vì nữ nhi đã không nên thân mà còn bôi đen vào khuôn mặt già nua của mình, Triệu Thái Sư đã có vài này lấy lí do này mà trốn tránh vào triều sớm .
"Chẳng lẽ ngươi còn muốn nói, Triệu Thiên Kim bị trận lửa lớn kia thiêu chết ? Đừng quên hai gò má nàng trắng nõn phiếm hồng, toàn thân đều không có một chút dấu vết bị bỏng nào." Tiền Tri phủ là chủ thẩm phụ trách vụ án này, ôm toàn bộ công lao phá án vào mình. Hôm nay thế nhưng có người đến hủy đi công lao của hắn,hắn tự nhiên phải đứng ra trước, không cho phép người ta bỏ qua quan điểm của mình.
"Tự nhiên không phải." Khuôn mặt lạnh nhạt, mỗi chữ mỗi câu đều gằn lên, "Tiểu nữ chỉ muốn nói, chúng ta đều đã xem nhẹ một loại hương vị khác trên thi thể nạn nhân." Nếu mùi hôi thối của xác chết thiếu chút nữa đã che lấp đi hương vị của rượu hoa quế vậy thì tại sao hương vị của rượu hoa quế không thể che lấp đi những mùi vị khác?
"Trận đại hỏa kia, nổi lên kì lạ, biến mất cũng kì lạ. Nhưng có một chỗ kì lạ là, tại hôm Triệu Thiên Kim hạ táng, tiểu nữ thấy lúc ấy quan khám nghiệm tử thi tiến hành chứng thật, âm đo của Triệu Thiên Kim, có dấu vết bị lửa đốt qua. Hương vị kia bị chúng ta xem nhẹ, đó là mùi hạ thể của nàng bị đốt cháy."
Về trận lửa kia bởi vì An Lịch Cảnh niết bàn trọng sinh nên cháy mãnh liệt, Khuynh Lăng không thể hiểu hết, nhưng về cái chết của Triệu Thiên Kim, nàng sau đó đã tìm quan khám nghiệm tử thi xác minh qua. Bởi vì nữ đồ đệ của quan khám nghiệm tử thi kia khi kiểm tra hạ thể của Triệu Thiên Kim cảm thấy có lẽ máu xử nữ chảy ra quá nhiều, thịt xung quanh bị biến dạng đến vô cùng thê thảm, cảm thấy nếu là một nữ tử mới nếm phải trái cấm, sẽ không có khả năng xuống tay nặng như thế với chính mình,người bình thường có lẽ chỉ lướt qua. Vì thế, nữ đồ đệ kia lại lén lút mọi người giấu chuyện đó đến mãi cuối cùng,lúc ấy mới phát hiện màu đen của thịt thối ở trong đó.Tiểu Linh Đang-LQĐ
Bởi vậy có thể thấy được, Triệu Thiên Kim, cũng không phải cái gọi là "Cao triều", mà bị đốt cháy tàn nhẫn đến huyết nhục mơ hồ. Sau đó, lại dùng đến cái biện pháp gọi là tự an ủi để che giấu chân tướng.
Từ đầu đến cuối, An Lịch Cảnh đều đứng ở phía sau Khuynh Lăng ,không xa không gần, mắt phượng híp lại, tạo nên một vầng sáng đầy ý cười, bạc môi hơi hơi gợi lên, có cái gì đó, như muốn tràn ra. Cuối cùng, gật đầu một cái với Cẩm Tử Túc đang chờ đợi đáp án.
Nhìn đến động tác này của An Lịch Cảnh, cổ tay áo của Cẩm Tử Túc như rồng cựa quậy trong mưa, mu bàn tay ở sau người, nhìn về phía Khuynh Lăng , cũng nhiều hơn một tia tìm tòi nghiên cứu. Cuối cùng, nhìn đến nhị phu nhân đang điên cuồng cào xé Khuynh Lăng, ý bảo ngự lâm quân kéo bà ta qua một bên.
Mà Tam phu nhân, phú quý ung dung, bàn tay trắng nõn thong dong kéo Khuynh Đỉnh Thiên, nhìn về phía nhị phu nhân đang như bị điên, trong ánh mắt lóe lên một tia khinh thường.
"Nhạc phụ đại nhân, chuyện của Lỗi Nhạc chỉ sợ trước tiên phải để lại." Không giận mà uy, giọng điệu của Cẩm Tử Túc rõ ràng chỉ là trần thuật lại, nhưng vô cớ có mang loại khí thế khiến người ta phải thần phục, "Truyền quan khám nghiệm tử thi."
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nhắc tới nữ nhi của Triệu Thái Sư, e rằng thế nhân cũng sẽ dùng mấy câu như chim sa cá lặn bế nguyệt tu hoa để hình dung.Nhưng nếu nhắc tới cái chết của nàng, lại không người nào không thổn thức.
Sau khi say rượu tự an ủi, không nghĩ rằng cao hứng quá mà dẫn đến tử vong.
Người chết như vậy, làm cho Triệu Thái Sư trở thành trò cười của toàn bộ Cẩm Mịch quốc. Sở dĩ lúc này đây tại thọ yến của Khuynh Đỉnh Thiên, hắn là hoàng thân quốc thích cũng cáo ốm ở nhà, trực tiếp chối khéo . Nghe nói, bởi vì nữ nhi đã không nên thân mà còn bôi đen vào khuôn mặt già nua của mình, Triệu Thái Sư đã có vài này lấy lí do này mà trốn tránh vào triều sớm .
"Chẳng lẽ ngươi còn muốn nói, Triệu Thiên Kim bị trận lửa lớn kia thiêu chết ? Đừng quên hai gò má nàng trắng nõn phiếm hồng, toàn thân đều không có một chút dấu vết bị bỏng nào." Tiền Tri phủ là chủ thẩm phụ trách vụ án này, ôm toàn bộ công lao phá án vào mình. Hôm nay thế nhưng có người đến hủy đi công lao của hắn,hắn tự nhiên phải đứng ra trước, không cho phép người ta bỏ qua quan điểm của mình.
"Tự nhiên không phải." Khuôn mặt lạnh nhạt, mỗi chữ mỗi câu đều gằn lên, "Tiểu nữ chỉ muốn nói, chúng ta đều đã xem nhẹ một loại hương vị khác trên thi thể nạn nhân." Nếu mùi hôi thối của xác chết thiếu chút nữa đã che lấp đi hương vị của rượu hoa quế vậy thì tại sao hương vị của rượu hoa quế không thể che lấp đi những mùi vị khác?
"Trận đại hỏa kia, nổi lên kì lạ, biến mất cũng kì lạ. Nhưng có một chỗ kì lạ là, tại hôm Triệu Thiên Kim hạ táng, tiểu nữ thấy lúc ấy quan khám nghiệm tử thi tiến hành chứng thật, âm đ*o của Triệu Thiên Kim, có dấu vết bị lửa đốt qua. Hương vị kia bị chúng ta xem nhẹ, đó là mùi hạ thể của nàng bị đốt cháy."
Về trận lửa kia bởi vì An Lịch Cảnh niết bàn trọng sinh nên cháy mãnh liệt, Khuynh Lăng không thể hiểu hết, nhưng về cái chết của Triệu Thiên Kim, nàng sau đó đã tìm quan khám nghiệm tử thi xác minh qua. Bởi vì nữ đồ đệ của quan khám nghiệm tử thi kia khi kiểm tra hạ thể của Triệu Thiên Kim cảm thấy có lẽ máu xử nữ chảy ra quá nhiều, thịt xung quanh bị biến dạng đến vô cùng thê thảm, cảm thấy nếu là một nữ tử mới nếm phải trái cấm, sẽ không có khả năng xuống tay nặng như thế với chính mình,người bình thường có lẽ chỉ lướt qua. Vì thế, nữ đồ đệ kia lại lén lút mọi người giấu chuyện đó đến mãi cuối cùng,lúc ấy mới phát hiện màu đen của thịt thối ở trong đó.Tiểu Linh Đang-LQĐ
Bởi vậy có thể thấy được, Triệu Thiên Kim, cũng không phải cái gọi là "Cao triều", mà bị đốt cháy tàn nhẫn đến huyết nhục mơ hồ. Sau đó, lại dùng đến cái biện pháp gọi là tự an ủi để che giấu chân tướng.
Từ đầu đến cuối, An Lịch Cảnh đều đứng ở phía sau Khuynh Lăng ,không xa không gần, mắt phượng híp lại, tạo nên một vầng sáng đầy ý cười, bạc môi hơi hơi gợi lên, có cái gì đó, như muốn tràn ra. Cuối cùng, gật đầu một cái với Cẩm Tử Túc đang chờ đợi đáp án.
Nhìn đến động tác này của An Lịch Cảnh, cổ tay áo của Cẩm Tử Túc như rồng cựa quậy trong mưa, mu bàn tay ở sau người, nhìn về phía Khuynh Lăng , cũng nhiều hơn một tia tìm tòi nghiên cứu. Cuối cùng, nhìn đến nhị phu nhân đang điên cuồng cào xé Khuynh Lăng, ý bảo ngự lâm quân kéo bà ta qua một bên.
Mà Tam phu nhân, phú quý ung dung, bàn tay trắng nõn thong dong kéo Khuynh Đỉnh Thiên, nhìn về phía nhị phu nhân đang như bị điên, trong ánh mắt lóe lên một tia khinh thường.
"Nhạc phụ đại nhân, chuyện của Lỗi Nhạc chỉ sợ trước tiên phải để lại." Không giận mà uy, giọng điệu của Cẩm Tử Túc rõ ràng chỉ là trần thuật lại, nhưng vô cớ có mang loại khí thế khiến người ta phải thần phục, "Truyền quan khám nghiệm tử thi."