Eredar Twins đồng ý một cách dứt khoát với lời đề nghị của Evanson. Thậm chí Sacrolash còn đích thân rót một ly rượu, nhét vào tay của Evanson.
“Hero, hãy uống cạn ly này đi nào. Nhiệm vụ dọn sạch tất cả những vật cản cho công cuộc chinh phục hành tinh này, tất cả vì quân đoàn. Xin giao cho ngài. Chúng tôi sẽ ở đây chờ tin tốt.”
Evanson ngơ ngác nhận lấy ly rượu, suýt chút nữa theo phản xạ vô điều kiện mà đáp rằng đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ, xin hai thủ lĩnh cứ yên tâm.
Hừ. Như thế không đúng. Tôi đứng trước mặt hai người nói đến sùi cả bọt mép, huyên thuyên đủ thứ cốt là muốn lừa hai người ra tay. Sao đến cuối cùng, tất cả những việc xấu xa đều đổ hết lên đầu tôi vậy?”
“Nói như vậy có nghĩa là...” Evanson nhìn khuôn mặt treo một nụ cười giả tạo của Eredar Twins, bộ dạng xác nhận hỏi lại: “Hai cô hình như không định tham gia vào việc này?”
Sacrolash đáp: “Dĩ nhiên.”
Alythess nói tiếp: “Đúng thế, hơn nữa chẳng phải chúng tôi không tham gia vào việc này chính là sự trợ giúp tốt nhất đó sao?”
Quả thật đối với mấy việc kiểu như hành tinh này tồn tại hay diệt vọng, Demon tỏ ra không hứng thú, không tham gia chính là giúp đỡ lớn nhất cho cái thế giới này rồi. Trông chờ Demon sẽ đến cứu rỗi thế giới ư? Mơ đi.
“Vậy sao?” Evanson đang thử lại một lần nữa việc biến giấc mơ điên rồ này thành sự thật.
“Tôi còn tưởng rằng, vừa là Demon vừa là Warlock như hai cô sẽ hiểu rõ nhất đạo lý này chứ. Rằng bất luận muốn đạt được thứ gì đều phải trả giá.”
“Muốn dâng hành tinh này cho quân đoàn cũng được mà muốn duy trì cuộc sống hiện tại cũng tốt.” Evanson chỉ vào xung quanh, nói: “Chúng ta đều phải trả một cái giá tương ứng, đều phải combat (*) vì nó.”
“Vậy còn bọn chúng?” Sacrolash chỉ vào đám người vẫn đang nhảy múa ở bên ngoài.
“Tại sao không để chúng đi combat?”
“Hừm!” Evanson đánh mắt nhìn mấy người đó, chầm chậm nhả ra từng chữ: “Bọn chúng không có tư cách đấy.”
Khi phải đối mặt với tai họa tận thế, ai ai cũng đều bùng lên ý muốn phản kháng. Nhưng không phải ai cũng đều có tư cách phản kháng cả. Cũng giống như liên quân kháng Demon chống lại quân đoàn rực lửa, bạn sẽ không có cách nào tìm ra bóng dáng của Kobold trong đó.
“Đúng, những kẻ này không có tư cách, nhưng mà...” Alythess đứng dậy, đi qua đi lại xung quanh Evanson: “Kiểu gì cũng sẽ xuất hiện kẻ có tư cách thôi.”
“Là sao?” Evanson không hiểu nên hỏi lại.
“Tôi đã nói rồi, đừng nghĩ chúng tôi là những tay gà mờ.” Sacrolash cũng ngồi xuống: “Mấy cái chuyện giống như ngài nói, thiên tai con người gây họa, tranh đấu trong ngoài, tôi thấy nhiều rồi.”
“Không cần biết là chủng tộc nào nhưng lúc như thế này đều sẽ xuất hiện một, hai hoặc một nhóm anh hùng, lãnh đạo bọn chúng vượt qua khó khăn thôi.”
Tiếp theo đó, Alythess còn lấy cả ví dụ. “Giống như mấy hôm trước có một tên ăn mặc trông như con tôm hùm, tên là gì ý nhỉ... hả?”
Sacrolash nghĩ ngợi một lát rồi nói một cách khẳng định: “Tony Scraft.”
“Là Tony Stark.” Khóe môi Evanson giật giật, mặc dù hai ả này lấy ví dụ cũng nhầm lẫn tên người ta nhưng không thể phủ nhận là hai ả tu luyện cũng kĩ đó.
Mấy cái bối cảnh có thể hủy diệt thế giới mà Evanson đề cập ở trên nghe thì thấy đều rất đáng sợ. Kiểu như là đang nói mặt trời sẽ biến mất sau bốn trăm triệu năm nữa, đến lúc đó tất cả sự sống trên trái đất đều sẽ bị diệt vọng vậy. Thực tế thì lại không nghiêm trọng đến mức đó.
Trái đất nóng lên, thiếu hụt lương thực, mấy yếu tố này nếu muốn đến mức diệt cả trái đất thì phải mất ít nhất 100 năm nữa. 100 năm nữa chắc loài người đều di dân lên sao hỏa hết rồi.
Còn về phần tử khủng bố theo đuổi sự diệt vong và mấy kẻ có dã tâm kích động chiến tranh. Mấy loại này có tồn tại không? Tất nhiên là có rồi, chỉ có điều chúng rất khó có thể tạo ra được mối nguy hiểm gì quá lớn. Bởi vì trước mắt xét theo trình độ giải phóng tư tưởng của loài người thì sẽ không có nhiều người điên cùng chúng đâu.
Nhưng nếu đã là đang đám phán, vậy thì Evanson tất nhiên sẽ “chém” nghiêm trọng hơn một xíu. Thế mà không ngờ rằng hai nữ Demon lại không bị mắc lừa.
Evanson tất nhiên đâu dễ gì bỏ cuộc.
“Vậy thì mấy thế giới mà các cô đừng từng thấy... kết cục của bọn họ ra sao?”
“Đa số đều đã rất lâu rồi.” Alythess đáp.
“Tôi hỏi là kết cục sau cùng của bọn họ cơ.” Evanson hỏi lại, Eredar Twins nếu đã biết mấy thế giới đó thì chắc kết cục của chúng cũng không có lí do gì mà không nắm được.
“Đều bị quân đoàn tiêu diệt.” Sacrolass trả lời như thật.
“Xem ra, mấy anh hùng đó không chống lại được sự xâm chiếm từ bên ngoài.” Evanson nở nụ cười: “Và thế giới này cũng sắp đối mặt với tình huống tương tự rồi.”
“Mấy thế lực bên ngoài mà ngài nhắc đến có quân đoàn hùng mạnh không?” Alythess nhíu mày hỏi.
“Tất nhiên là không có.” Evanson đáp: “Tuy nhiên như vậy thì có khác gì chứ? Đều có thể hủy diệt thế giới này.”
Đối với một người bình thường, đối mặt với Archimonde hay là một Felguard thì có gì khác nhau? Đều là phải chết cả.
“Nói kế hoạch của ngài đi.” Eredar Twins thu lại vẻ mặt cợt nhả, bắt đầu nghiêm túc bàn bạc.
Nói thật, các ả vẫn còn rất quan tâm đến thế giới này. Không phải vì nguyên nhân nơi này chơi thấy vui… Chả lẽ mấy chục nghìn năm hai người lại chưa từng chơi đùa thứ gì? Sở dĩ hiện tại chìm đắm trong cái quán bar chỉ là vì cảm thấy có chút mới mẻ thôi. Đợi đợt hứng thú này qua đi, các ả lại cảm thấy chán ngay.
Cho nên các nàng càng để ý đến hơn đó là khả năng tránh nạn của thế giới này. Không bị quân đoàn phát hiện càng không bị quân đoàn quấy nhiễu. Cả thế giới này, kẻ có thể liên lạc được với quân đoàn chỉ có hai người họ và tên Warlock nhỏ bé kia. Vì thế đây sẽ là một cách trốn tránh rất tốt.
Nếu nơi này bị hủy đi rồi thì hai ả có lẽ đúng là không còn chỗ nào để đi. Trừ khi có một thế giới tương tự và một Warlock bé nhỏ triệu hồi mình đến. Nếu không hai cô ả sẽ phải nhảy đến một thế giới khác, bắt buộc phải vào cõi hư ảo trước, vào lãnh địa của quân đoàn. Có chúa mới biết ở đó nguy hiểm thế nào.
“Trước hết phải nói cho rõ, chúng tôi sẽ không combat vì cái thế giới này, càng sẽ không có chuyện hi sinh quá nhiều.” Eredar Twins thay phiên nhau nói. Combat có nghĩa là bị thương và chết. Nếu hai ả không sợ những điều này thì đã không phải tránh nạn tại đây.
“Combat? Tất nhiên sẽ không có.” Evanson đảm bảo với bọn họ: “Tôi nói rồi, hai người sẽ thích việc này mà, hơn nữa bản thân tôi vô cùng ghét phải combat. Nguyên tắc của tôi là, nếu không cần ra tay thì sẽ không ra tay.”
“Vậy ngài muốn bọn tôi làm gì?” Eredar cảm thấy kì lạ. Bọn họ biết Warlock không thích combat, Warlock chỉ thích trốn sau Demon rình đánh lén nhưng lại không để Demon combat. Điều này rất khác thường. Giống như lúc ở trong Shadow Harvest, đám Warlock đó chỉ muốn ném hai chị em ả lên tuyến đầu, bất kể là combat khổ cực kiểu gì cũng đều giao cho Eredar Twins làm.
“Tôi muốn hai cô đi...” Evanson chậm rãi nói.
“Lừa người.”
***
(*) Combat: Chiến đấu
“Hero, hãy uống cạn ly này đi nào. Nhiệm vụ dọn sạch tất cả những vật cản cho công cuộc chinh phục hành tinh này, tất cả vì quân đoàn. Xin giao cho ngài. Chúng tôi sẽ ở đây chờ tin tốt.”
Evanson ngơ ngác nhận lấy ly rượu, suýt chút nữa theo phản xạ vô điều kiện mà đáp rằng đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ, xin hai thủ lĩnh cứ yên tâm.
Hừ. Như thế không đúng. Tôi đứng trước mặt hai người nói đến sùi cả bọt mép, huyên thuyên đủ thứ cốt là muốn lừa hai người ra tay. Sao đến cuối cùng, tất cả những việc xấu xa đều đổ hết lên đầu tôi vậy?”
“Nói như vậy có nghĩa là...” Evanson nhìn khuôn mặt treo một nụ cười giả tạo của Eredar Twins, bộ dạng xác nhận hỏi lại: “Hai cô hình như không định tham gia vào việc này?”
Sacrolash đáp: “Dĩ nhiên.”
Alythess nói tiếp: “Đúng thế, hơn nữa chẳng phải chúng tôi không tham gia vào việc này chính là sự trợ giúp tốt nhất đó sao?”
Quả thật đối với mấy việc kiểu như hành tinh này tồn tại hay diệt vọng, Demon tỏ ra không hứng thú, không tham gia chính là giúp đỡ lớn nhất cho cái thế giới này rồi. Trông chờ Demon sẽ đến cứu rỗi thế giới ư? Mơ đi.
“Vậy sao?” Evanson đang thử lại một lần nữa việc biến giấc mơ điên rồ này thành sự thật.
“Tôi còn tưởng rằng, vừa là Demon vừa là Warlock như hai cô sẽ hiểu rõ nhất đạo lý này chứ. Rằng bất luận muốn đạt được thứ gì đều phải trả giá.”
“Muốn dâng hành tinh này cho quân đoàn cũng được mà muốn duy trì cuộc sống hiện tại cũng tốt.” Evanson chỉ vào xung quanh, nói: “Chúng ta đều phải trả một cái giá tương ứng, đều phải combat (*) vì nó.”
“Vậy còn bọn chúng?” Sacrolash chỉ vào đám người vẫn đang nhảy múa ở bên ngoài.
“Tại sao không để chúng đi combat?”
“Hừm!” Evanson đánh mắt nhìn mấy người đó, chầm chậm nhả ra từng chữ: “Bọn chúng không có tư cách đấy.”
Khi phải đối mặt với tai họa tận thế, ai ai cũng đều bùng lên ý muốn phản kháng. Nhưng không phải ai cũng đều có tư cách phản kháng cả. Cũng giống như liên quân kháng Demon chống lại quân đoàn rực lửa, bạn sẽ không có cách nào tìm ra bóng dáng của Kobold trong đó.
“Đúng, những kẻ này không có tư cách, nhưng mà...” Alythess đứng dậy, đi qua đi lại xung quanh Evanson: “Kiểu gì cũng sẽ xuất hiện kẻ có tư cách thôi.”
“Là sao?” Evanson không hiểu nên hỏi lại.
“Tôi đã nói rồi, đừng nghĩ chúng tôi là những tay gà mờ.” Sacrolash cũng ngồi xuống: “Mấy cái chuyện giống như ngài nói, thiên tai con người gây họa, tranh đấu trong ngoài, tôi thấy nhiều rồi.”
“Không cần biết là chủng tộc nào nhưng lúc như thế này đều sẽ xuất hiện một, hai hoặc một nhóm anh hùng, lãnh đạo bọn chúng vượt qua khó khăn thôi.”
Tiếp theo đó, Alythess còn lấy cả ví dụ. “Giống như mấy hôm trước có một tên ăn mặc trông như con tôm hùm, tên là gì ý nhỉ... hả?”
Sacrolash nghĩ ngợi một lát rồi nói một cách khẳng định: “Tony Scraft.”
“Là Tony Stark.” Khóe môi Evanson giật giật, mặc dù hai ả này lấy ví dụ cũng nhầm lẫn tên người ta nhưng không thể phủ nhận là hai ả tu luyện cũng kĩ đó.
Mấy cái bối cảnh có thể hủy diệt thế giới mà Evanson đề cập ở trên nghe thì thấy đều rất đáng sợ. Kiểu như là đang nói mặt trời sẽ biến mất sau bốn trăm triệu năm nữa, đến lúc đó tất cả sự sống trên trái đất đều sẽ bị diệt vọng vậy. Thực tế thì lại không nghiêm trọng đến mức đó.
Trái đất nóng lên, thiếu hụt lương thực, mấy yếu tố này nếu muốn đến mức diệt cả trái đất thì phải mất ít nhất 100 năm nữa. 100 năm nữa chắc loài người đều di dân lên sao hỏa hết rồi.
Còn về phần tử khủng bố theo đuổi sự diệt vong và mấy kẻ có dã tâm kích động chiến tranh. Mấy loại này có tồn tại không? Tất nhiên là có rồi, chỉ có điều chúng rất khó có thể tạo ra được mối nguy hiểm gì quá lớn. Bởi vì trước mắt xét theo trình độ giải phóng tư tưởng của loài người thì sẽ không có nhiều người điên cùng chúng đâu.
Nhưng nếu đã là đang đám phán, vậy thì Evanson tất nhiên sẽ “chém” nghiêm trọng hơn một xíu. Thế mà không ngờ rằng hai nữ Demon lại không bị mắc lừa.
Evanson tất nhiên đâu dễ gì bỏ cuộc.
“Vậy thì mấy thế giới mà các cô đừng từng thấy... kết cục của bọn họ ra sao?”
“Đa số đều đã rất lâu rồi.” Alythess đáp.
“Tôi hỏi là kết cục sau cùng của bọn họ cơ.” Evanson hỏi lại, Eredar Twins nếu đã biết mấy thế giới đó thì chắc kết cục của chúng cũng không có lí do gì mà không nắm được.
“Đều bị quân đoàn tiêu diệt.” Sacrolass trả lời như thật.
“Xem ra, mấy anh hùng đó không chống lại được sự xâm chiếm từ bên ngoài.” Evanson nở nụ cười: “Và thế giới này cũng sắp đối mặt với tình huống tương tự rồi.”
“Mấy thế lực bên ngoài mà ngài nhắc đến có quân đoàn hùng mạnh không?” Alythess nhíu mày hỏi.
“Tất nhiên là không có.” Evanson đáp: “Tuy nhiên như vậy thì có khác gì chứ? Đều có thể hủy diệt thế giới này.”
Đối với một người bình thường, đối mặt với Archimonde hay là một Felguard thì có gì khác nhau? Đều là phải chết cả.
“Nói kế hoạch của ngài đi.” Eredar Twins thu lại vẻ mặt cợt nhả, bắt đầu nghiêm túc bàn bạc.
Nói thật, các ả vẫn còn rất quan tâm đến thế giới này. Không phải vì nguyên nhân nơi này chơi thấy vui… Chả lẽ mấy chục nghìn năm hai người lại chưa từng chơi đùa thứ gì? Sở dĩ hiện tại chìm đắm trong cái quán bar chỉ là vì cảm thấy có chút mới mẻ thôi. Đợi đợt hứng thú này qua đi, các ả lại cảm thấy chán ngay.
Cho nên các nàng càng để ý đến hơn đó là khả năng tránh nạn của thế giới này. Không bị quân đoàn phát hiện càng không bị quân đoàn quấy nhiễu. Cả thế giới này, kẻ có thể liên lạc được với quân đoàn chỉ có hai người họ và tên Warlock nhỏ bé kia. Vì thế đây sẽ là một cách trốn tránh rất tốt.
Nếu nơi này bị hủy đi rồi thì hai ả có lẽ đúng là không còn chỗ nào để đi. Trừ khi có một thế giới tương tự và một Warlock bé nhỏ triệu hồi mình đến. Nếu không hai cô ả sẽ phải nhảy đến một thế giới khác, bắt buộc phải vào cõi hư ảo trước, vào lãnh địa của quân đoàn. Có chúa mới biết ở đó nguy hiểm thế nào.
“Trước hết phải nói cho rõ, chúng tôi sẽ không combat vì cái thế giới này, càng sẽ không có chuyện hi sinh quá nhiều.” Eredar Twins thay phiên nhau nói. Combat có nghĩa là bị thương và chết. Nếu hai ả không sợ những điều này thì đã không phải tránh nạn tại đây.
“Combat? Tất nhiên sẽ không có.” Evanson đảm bảo với bọn họ: “Tôi nói rồi, hai người sẽ thích việc này mà, hơn nữa bản thân tôi vô cùng ghét phải combat. Nguyên tắc của tôi là, nếu không cần ra tay thì sẽ không ra tay.”
“Vậy ngài muốn bọn tôi làm gì?” Eredar cảm thấy kì lạ. Bọn họ biết Warlock không thích combat, Warlock chỉ thích trốn sau Demon rình đánh lén nhưng lại không để Demon combat. Điều này rất khác thường. Giống như lúc ở trong Shadow Harvest, đám Warlock đó chỉ muốn ném hai chị em ả lên tuyến đầu, bất kể là combat khổ cực kiểu gì cũng đều giao cho Eredar Twins làm.
“Tôi muốn hai cô đi...” Evanson chậm rãi nói.
“Lừa người.”
***
(*) Combat: Chiến đấu