Nhìn thấy Ghost Rider bị bóng tối và những ngọn lửa bùng cháy nuốt chửng toàn bộ, Melinda bước xuống xe, đi đến bên cạnh Evanson nói với anh:
"Xem ra, lần này sau khi quay về, tôi phải đánh giá lại thực lực của anh rồi."
Evanson rất mạnh, điều này thì tất cả những người trong cục SHIELD biết đến sự tồn tại của anh ta đều công nhận. Nhưng rốt cuộc Evanson mạnh đến đâu thì vẫn chưa có được dự đoán chính xác. Việc anh ta giết chết Obodai chỉ là một sự qua loa nên giá trị tham khảo của nó hết sức hạn chế. Còn trận chiến đấu với Abomination thì là do anh ta tự ý hành động, cục SHIELD căn bản không hề thu thập được những tư liệu có ích.
Nhưng trận giao đấu lần này đã để cho Melinda chứng kiến toàn bộ sức mạnh trực quan của Evanson. Sự xuất hiện đột ngột của mấy con thú hoang dã không biết tên, sự nhanh nhẹn của chúng khó lòng mà tưởng tượng nổi, thêm cả những con khỉ biết ném bóng lửa. Nếu như ở một địa hình phức tạp thì với một tiểu đội đặc chủng tinh nhuệ với số lượng tương đương thì e rằng chỉ có một con đường chết.
Hơn nữa còn có một vụ nổ khủng khiếp như vậy, chỉ có năm dòng năng lượng được sinh ra sau khi phát nổ thì cũng sợ rằng các xe tăng chiến đấu cũng sẽ bị thổi tung thành một đống sắt vụn. Có thể nói rằng những khả năng đặc biệt mà SHIELD biết cho đến hiện tại, không một ai trong số họ có thể làm được điều này ngoại trừ Hulk.
"Vậy thì các cô lại phải bận rộn rồi." Evanson nói một cách thờ ơ. Anh đâu phải những dị nhân có sức mạnh và năng lực cố định. Sức mạnh của Evanson sẽ ngày càng lớn hơn, sẽ theo thời gian mà càng ngày càng mạnh lên. Muốn chỉ dựa vào tư liệu của một, hai lần giao đấu để thăm dò rõ ràng đã giới hạn thực lực của anh ta, hiển nhiên là một chuyện bất khả thi.
"Hắn chết rồi chứ?" Lúc này Melinda mới nhớ ra, còn có một bộ xương bị cháy như than, không biết nó đã chết hay còn sống.
"Tất nhiên là chưa." Evanson nói, giơ tay lên lau đi mồ hôi trên trán: "Nói thật, tôi không có cách nào hay để giết hắn ta."
Theo nghĩa hẹp mà nói, các Ghost Rider cũng coi là vũ khí, không có linh hồn mà là do ác quỷ tạo ra. Không có linh hồn xen vào giữa sự sống và cái chết. Đừng cố giết hắn ta trừ khi bạn có sức mạnh tương đương với chủ nhân của hắn.
"Vì vậy lúc đầu tôi mới không muốn đánh với hắn, quả thực rất là rắc rối." Evanson khoanh tay, nói một cách bất lực.
"Thật... thật sao?" Nghe lời than phiền của Evanson, Melinda buột miệng hỏi. Những gì cô ấy quan tâm bây giờ là một vụ nổ mạnh như vậy cũng không thể giết chết hắn ta? Vẫn còn rất nhiều sự tồn tại kì lạ mà SHIELD không biết. Đã đến lúc đề nghị cục trưởng tăng cường điều tra về mặt này.
"Bây giờ là lúc nào rồi?" Evanson đột nhiên hỏi: "Còn bao lâu nữa trời mới sáng?"
"Bây giờ là bốn giờ sáng." Melinda không biết tại sao Evanson lại hỏi như vậy, nhưng cô vẫn nhìn đồng hồ và tính rằng múi giờ tiếp theo, nói:
"Phải mất khoảng một tiếng đồng hồ nữa mới sáng."
"Một tiếng nữa sao?" Evanson nhíu mày và nói, sau khi trời sáng, Ghost Rider sẽ tạm thời mất đi sức mạnh của mình và trở thành một người bình thường. Vào thời điểm đó, ngoài việc không thể giết anh ta thì đấm bốc hay vo tròn đều phải dựa vào tâm trạng của bản thân. Nhưng trong một giờ...
"Có hơi dài đó nhưng cũng có thể miễn cưỡng thử một chút. Hử? Ra rồi à?"
Như thể để chứng minh lời của Evanson, cho đến khi khói và bụi đã hết, Ghost Rider bước ra khỏi cái hố gây ra bởi vụ nổ và ngọn lửa vẫn đang cháy. Ngay cả cả áo của băng đảng Blue Wind cũng không bị rách.
Melinda trợn tròn mắt: "Thế mà lại không hề hấn gì?"
Trong một vụ nổ dữ dội như vậy, Evanson nói rằng hắn không chết, Melinda vẫn có thể miễn cưỡng chấp nhận nhưng không có lấy một chấn thương nào thì quả là vượt ngoài sức tưởng tượng.
"Không có chấn thương nào? Không, không đúng. Cảm giác này..." Evanson dường như đã phát hiện ra điều gì đó, đôi mắt híp lại, pháp ấn trong tay liền thay đổi:
"Anguish (đau đớn), Corruption (thuật ăn mòn), Unstable Affliction (Vô cùng đau đớn)!"
Một loạt phép thuật đau đớn của Evanson đều đánh vào Ghost Rider, mỗi lần đều khiến hắn lảo đảo một chút, nhưng sau đó hắn ta nhanh chóng hồi phục, cứ như thể tất cả những phép thuật có thể hành hạ người ta đến chết đều không có tác dụng.
"Hê hê, quả nhiên là như thế." Nhìn thấy kết quả này, Evanson ngược lại lại cười to.
"Tôi đã biết điểm yếu của hắn rồi."
Lúc Ghost Rider vừa thoát ra khỏi hố, Evanson nhạy bén phát hiện ngọn lửa trên cơ thể hắn không mạnh mẽ như lúc trước, hơn nữa bên trong còn bị pha trộn thêm sức mạnh của bóng tối, lẽ ra là đã xâm chiếm cơ thể hắn trong vụ nổ. Chỉ chờ cho đến khi tất cả sức mạnh này bị tiêu tan hắn ta mới có thể hồi phục lại. Vì vậy Evanson phán đoán rằng sức mạnh bóng tối có thể làm bị thương hắn ta.
Mà một loạt các cuộc tấn công đau đớn vừa nãy cũng đã chứng minh điều này. Tôi muốn nói rằng sau khi phép thuật xâm nhập vào cơ thể, cơ chế phép thuật ban đầu đã bị phá hủy ngay lập tức và không thể hoạt động bình thường. Nhưng sức mạnh bóng tối lại ít nhiều còn lưu lại trong người Ghost Rider. Điều này làm cho ngọn lửa trên cơ thể hắn nhấp nháy một chút.
"Thế còn đòn tấn công này thì sao?" Evanson đưa tay về phía trước. Sáu ngọn lửa trên mặt đất uốn lượn lao về phía trước, từ màu đỏ rực đó có thể thấy, ngay cả những hợp kim chịu nhiệt cũng dễ dàng bị đốt cháy thành một bể sắt nóng chảy.
"Ha ha!" Nhìn thấy đòn tấn công bằng lửa, Ghost Rider cười ha hả, điên cuồng mở rộng hai tay chờ đón. Theo ý kiến của hắn ta, đây là đối diện với một kẻ tội đồ độc ác, đã xuất ra một đòn lớn như vậy. Nếu anh ta đã sử dụng sức mạnh kỳ lạ đó để tấn công, nó vẫn có thể hơi rắc rối một chút, nhưng anh ta bây giờ đang sử dụng lửa để tấn công. Hứ! Không biết, tôi đang chống lại boss sao?
Nhưng liệu Evanson có mắc sai lầm như vậy không? Trong những năm 1960 có Kingbolt, Dark Old Man trong thập niên 1970, có cái nào không để cho Destroy Warlock khóc không ra nước mắt chứ? Sau khi trải qua những điều này, Evanson đã lĩnh hội được một chân lí, nhất định không sử dụng ngọn lửa để đốt cháy những kẻ thừa lửa.
"Ồ!" Khi sáu ngọn lửa sắp đốt cháy con Ghost Rider không biết sợ hãi là gì, cùng với tiếng hét sắc bén của Evanson, màu sắc của ngọn lửa đột nhiên chuyển sang màu xanh lá cây.
"Đốt hết. Dập tắt ngọn lửa tà ác!"
Mẹ kiếp, nhìn thấy ngọn lửa đột nhiên thay đổi màu sắc, con Ghost Rider cảm thấy có điều không đúng, nhưng vì vừa nãy đã mạnh mẽ đứng im không tránh né nên đến bây giờ, ở khoảng cách này, muốn tránh cũng không tránh được.
Ghost Rider cảm thấy rằng với việc đốt ngọn lửa màu xanh lá cây này, một luồng sức mạnh đen tối còn mạnh hơn ban nãy đã xâm nhập mạnh mẽ vào bên trong cơ thể hắn.
Và khác với ban nãy, sức mạnh này và ngọn lửa của chính nó quyện lại với nhau, căn bản không có cách nào để luyện nó một cách dễ dàng.
"Quả nhiên, so với bóng tối còn cao hơn một nấc khả năng ăn mòn của tà năng." Evanson nhìn thấy chỗ tên Ghost Rider đã biển thành cả một vùng lửa xanh, Evanson xoa mồ hôi trán của mình và nói: "Điều này có thể dễ dàng hơn nhiều."
Mặc dù nói không thể biến đổi hoàn toàn kỵ binh bằng năng lượng tà ác nhưng chỉ cần giữ được mức năng lượng tà ác cao trong cơ thể của hắn sẽ khiến hắn không thể cử động. Nếu cứ như thế đến khi trời sáng thì có lẽ sẽ không có vấn đề gì.
"Xem ra, lần này sau khi quay về, tôi phải đánh giá lại thực lực của anh rồi."
Evanson rất mạnh, điều này thì tất cả những người trong cục SHIELD biết đến sự tồn tại của anh ta đều công nhận. Nhưng rốt cuộc Evanson mạnh đến đâu thì vẫn chưa có được dự đoán chính xác. Việc anh ta giết chết Obodai chỉ là một sự qua loa nên giá trị tham khảo của nó hết sức hạn chế. Còn trận chiến đấu với Abomination thì là do anh ta tự ý hành động, cục SHIELD căn bản không hề thu thập được những tư liệu có ích.
Nhưng trận giao đấu lần này đã để cho Melinda chứng kiến toàn bộ sức mạnh trực quan của Evanson. Sự xuất hiện đột ngột của mấy con thú hoang dã không biết tên, sự nhanh nhẹn của chúng khó lòng mà tưởng tượng nổi, thêm cả những con khỉ biết ném bóng lửa. Nếu như ở một địa hình phức tạp thì với một tiểu đội đặc chủng tinh nhuệ với số lượng tương đương thì e rằng chỉ có một con đường chết.
Hơn nữa còn có một vụ nổ khủng khiếp như vậy, chỉ có năm dòng năng lượng được sinh ra sau khi phát nổ thì cũng sợ rằng các xe tăng chiến đấu cũng sẽ bị thổi tung thành một đống sắt vụn. Có thể nói rằng những khả năng đặc biệt mà SHIELD biết cho đến hiện tại, không một ai trong số họ có thể làm được điều này ngoại trừ Hulk.
"Vậy thì các cô lại phải bận rộn rồi." Evanson nói một cách thờ ơ. Anh đâu phải những dị nhân có sức mạnh và năng lực cố định. Sức mạnh của Evanson sẽ ngày càng lớn hơn, sẽ theo thời gian mà càng ngày càng mạnh lên. Muốn chỉ dựa vào tư liệu của một, hai lần giao đấu để thăm dò rõ ràng đã giới hạn thực lực của anh ta, hiển nhiên là một chuyện bất khả thi.
"Hắn chết rồi chứ?" Lúc này Melinda mới nhớ ra, còn có một bộ xương bị cháy như than, không biết nó đã chết hay còn sống.
"Tất nhiên là chưa." Evanson nói, giơ tay lên lau đi mồ hôi trên trán: "Nói thật, tôi không có cách nào hay để giết hắn ta."
Theo nghĩa hẹp mà nói, các Ghost Rider cũng coi là vũ khí, không có linh hồn mà là do ác quỷ tạo ra. Không có linh hồn xen vào giữa sự sống và cái chết. Đừng cố giết hắn ta trừ khi bạn có sức mạnh tương đương với chủ nhân của hắn.
"Vì vậy lúc đầu tôi mới không muốn đánh với hắn, quả thực rất là rắc rối." Evanson khoanh tay, nói một cách bất lực.
"Thật... thật sao?" Nghe lời than phiền của Evanson, Melinda buột miệng hỏi. Những gì cô ấy quan tâm bây giờ là một vụ nổ mạnh như vậy cũng không thể giết chết hắn ta? Vẫn còn rất nhiều sự tồn tại kì lạ mà SHIELD không biết. Đã đến lúc đề nghị cục trưởng tăng cường điều tra về mặt này.
"Bây giờ là lúc nào rồi?" Evanson đột nhiên hỏi: "Còn bao lâu nữa trời mới sáng?"
"Bây giờ là bốn giờ sáng." Melinda không biết tại sao Evanson lại hỏi như vậy, nhưng cô vẫn nhìn đồng hồ và tính rằng múi giờ tiếp theo, nói:
"Phải mất khoảng một tiếng đồng hồ nữa mới sáng."
"Một tiếng nữa sao?" Evanson nhíu mày và nói, sau khi trời sáng, Ghost Rider sẽ tạm thời mất đi sức mạnh của mình và trở thành một người bình thường. Vào thời điểm đó, ngoài việc không thể giết anh ta thì đấm bốc hay vo tròn đều phải dựa vào tâm trạng của bản thân. Nhưng trong một giờ...
"Có hơi dài đó nhưng cũng có thể miễn cưỡng thử một chút. Hử? Ra rồi à?"
Như thể để chứng minh lời của Evanson, cho đến khi khói và bụi đã hết, Ghost Rider bước ra khỏi cái hố gây ra bởi vụ nổ và ngọn lửa vẫn đang cháy. Ngay cả cả áo của băng đảng Blue Wind cũng không bị rách.
Melinda trợn tròn mắt: "Thế mà lại không hề hấn gì?"
Trong một vụ nổ dữ dội như vậy, Evanson nói rằng hắn không chết, Melinda vẫn có thể miễn cưỡng chấp nhận nhưng không có lấy một chấn thương nào thì quả là vượt ngoài sức tưởng tượng.
"Không có chấn thương nào? Không, không đúng. Cảm giác này..." Evanson dường như đã phát hiện ra điều gì đó, đôi mắt híp lại, pháp ấn trong tay liền thay đổi:
"Anguish (đau đớn), Corruption (thuật ăn mòn), Unstable Affliction (Vô cùng đau đớn)!"
Một loạt phép thuật đau đớn của Evanson đều đánh vào Ghost Rider, mỗi lần đều khiến hắn lảo đảo một chút, nhưng sau đó hắn ta nhanh chóng hồi phục, cứ như thể tất cả những phép thuật có thể hành hạ người ta đến chết đều không có tác dụng.
"Hê hê, quả nhiên là như thế." Nhìn thấy kết quả này, Evanson ngược lại lại cười to.
"Tôi đã biết điểm yếu của hắn rồi."
Lúc Ghost Rider vừa thoát ra khỏi hố, Evanson nhạy bén phát hiện ngọn lửa trên cơ thể hắn không mạnh mẽ như lúc trước, hơn nữa bên trong còn bị pha trộn thêm sức mạnh của bóng tối, lẽ ra là đã xâm chiếm cơ thể hắn trong vụ nổ. Chỉ chờ cho đến khi tất cả sức mạnh này bị tiêu tan hắn ta mới có thể hồi phục lại. Vì vậy Evanson phán đoán rằng sức mạnh bóng tối có thể làm bị thương hắn ta.
Mà một loạt các cuộc tấn công đau đớn vừa nãy cũng đã chứng minh điều này. Tôi muốn nói rằng sau khi phép thuật xâm nhập vào cơ thể, cơ chế phép thuật ban đầu đã bị phá hủy ngay lập tức và không thể hoạt động bình thường. Nhưng sức mạnh bóng tối lại ít nhiều còn lưu lại trong người Ghost Rider. Điều này làm cho ngọn lửa trên cơ thể hắn nhấp nháy một chút.
"Thế còn đòn tấn công này thì sao?" Evanson đưa tay về phía trước. Sáu ngọn lửa trên mặt đất uốn lượn lao về phía trước, từ màu đỏ rực đó có thể thấy, ngay cả những hợp kim chịu nhiệt cũng dễ dàng bị đốt cháy thành một bể sắt nóng chảy.
"Ha ha!" Nhìn thấy đòn tấn công bằng lửa, Ghost Rider cười ha hả, điên cuồng mở rộng hai tay chờ đón. Theo ý kiến của hắn ta, đây là đối diện với một kẻ tội đồ độc ác, đã xuất ra một đòn lớn như vậy. Nếu anh ta đã sử dụng sức mạnh kỳ lạ đó để tấn công, nó vẫn có thể hơi rắc rối một chút, nhưng anh ta bây giờ đang sử dụng lửa để tấn công. Hứ! Không biết, tôi đang chống lại boss sao?
Nhưng liệu Evanson có mắc sai lầm như vậy không? Trong những năm 1960 có Kingbolt, Dark Old Man trong thập niên 1970, có cái nào không để cho Destroy Warlock khóc không ra nước mắt chứ? Sau khi trải qua những điều này, Evanson đã lĩnh hội được một chân lí, nhất định không sử dụng ngọn lửa để đốt cháy những kẻ thừa lửa.
"Ồ!" Khi sáu ngọn lửa sắp đốt cháy con Ghost Rider không biết sợ hãi là gì, cùng với tiếng hét sắc bén của Evanson, màu sắc của ngọn lửa đột nhiên chuyển sang màu xanh lá cây.
"Đốt hết. Dập tắt ngọn lửa tà ác!"
Mẹ kiếp, nhìn thấy ngọn lửa đột nhiên thay đổi màu sắc, con Ghost Rider cảm thấy có điều không đúng, nhưng vì vừa nãy đã mạnh mẽ đứng im không tránh né nên đến bây giờ, ở khoảng cách này, muốn tránh cũng không tránh được.
Ghost Rider cảm thấy rằng với việc đốt ngọn lửa màu xanh lá cây này, một luồng sức mạnh đen tối còn mạnh hơn ban nãy đã xâm nhập mạnh mẽ vào bên trong cơ thể hắn.
Và khác với ban nãy, sức mạnh này và ngọn lửa của chính nó quyện lại với nhau, căn bản không có cách nào để luyện nó một cách dễ dàng.
"Quả nhiên, so với bóng tối còn cao hơn một nấc khả năng ăn mòn của tà năng." Evanson nhìn thấy chỗ tên Ghost Rider đã biển thành cả một vùng lửa xanh, Evanson xoa mồ hôi trán của mình và nói: "Điều này có thể dễ dàng hơn nhiều."
Mặc dù nói không thể biến đổi hoàn toàn kỵ binh bằng năng lượng tà ác nhưng chỉ cần giữ được mức năng lượng tà ác cao trong cơ thể của hắn sẽ khiến hắn không thể cử động. Nếu cứ như thế đến khi trời sáng thì có lẽ sẽ không có vấn đề gì.